Những lá thư...

Re: Những lá thư chưa bao giờ viết

Cho tiểu thư:

đáng ra em phải bước vào cuộc sống của anh sớm hơn nữa, ít ra là sớm hơn 1 chút, như thế tốt hơn. Vì em là mẫu người không nên đơn độc, em giỏi hơn nếu có 1 bờ vai, dẫu không phải người mình yêu thương.:) chờ đợi 1 điều chầm chậm là 1 khả năng chỉ có ở loài rùa chứ không dành cho loài người, thế nên em cần làm nhiều hơn và sống nhiều hơn. Có lẽ từ giờ anh sẽ "xen vào" em nhiều hơn đấy.:)
sẵn sàng tinh thần đón nhận.
tổng điều hành.:)
 
Re: Những lá thư chưa bao giờ viết

@someone: hôm nay anh tớ đi rồi....... tớ chán lắm ấy ah..... tớ chán vì anh tớ.... tớ cũng chán vì sợ một ngày nào đấy ấy sẽ đi như anh tớ..... tất cả những gì tớ làm đc khi anh tớ đi chỉ là một khuôn mặt lạnh lùng nhất....... tớ sợ nếu tớ cười lên....nhưng giọt nước mắt của tớ sẽ trào ra.... ấy ah....tại sao tớ ko bao h có đủ can đảm để nói cho người tớ yêu thương rằng tớ yêu thương họ đến mức nào???? tại sao điều đó lại khó đến thế cơ chứ.... tớ sợ đến lúc ấy đi..... tớ cũng sẽ chẳng thể làm gì.... tớ sẽ buông xuôi như cái giây phút cuối cùng tớ nhìn anh tớ đi khuất.... tớ ko đủ khả năng để giơ cánh tay lên vẫy anh tớ...... tớ sợ tớ sẽ òa khóc trước mặt mọi người lúc ấy mất... khi anh tớ đi.... tớ đã quay mặt.... đã đi hẳn ra chỗ khác.... tớ ko muốn anh tớ nhìn thấy tớ trong hoàn cảnh ấy....tớ ko muốn anh tớ thấy đứa em gái của anh tớ cũng có lúc yếu đuối..... và tớ sợ lắm..... tớ sợ sẽ có một ngày ấy cũng thế...... mà chắc chắn là thế rồi..... giá như lúc này tớ nói đc cho ấy biết tớ cần ấy đến mức nào....... cái lúc tớ sắp sửa ko chịu nổi khi đứng trước mặt anh tớ....tớ đã nghĩ đến ấy....chỉ nghĩ ra ấy thôi......đã cố quan tâm đến ấy để xua đi những gì đang trước mắt tớ.....h tớ có thể onl nhiều hơn....nhưng h tớ lại cô đơn hơn..... tại sao khi anh tớ hỏi lúc anh tớ đi hồi tớ học lớp 6 tớ có cảm giác gì thì tớ lại nói là chẳng có gì hết....... tại sao ko bao h tớ có thể nói đc lời yêu thương của tớ..... ấy ah.....tớ sợ rồi ấy cũng thế....đi mà tớ ko thể nói cho ấy biết đc.... tớ sẽ chờ....sẽ đợi..... đến giây phút nào đấy thix hợp....đến giây phút nào đấy mà có thể là khi tớ và ấy chia tay....tớ sẽ nói..... tớ sẽ cố nói....dù nó khó khăn đến mức nào.... tớ ước rằng có lúc nào đấy ấy sẽ đọc đc những gì tớ viết và khi ấy ấy hãy trả lời tớ nhá........c'ali.......
 
Re: Những lá thư chưa bao giờ viết

from me to you... :x

Ấy ơi, ấy làm cho tớ buồn lắm đấy ấy có biết ko? Hằng ngày tớ đi bên ấy, tớ chơi cùng ấy, tớ nói chuyện với ấy, nhưng mà dường như ko bao h tớ hiểu được ấy nghĩ gì... Thậm chí tớ tin rằng ấy ko coi tớ là một người bạn thực sự... :( mà chỉ đơn giản là classmate bình thường... có thể là tớ ko giỏi trong việc lắng nghe và thấm hiểu, cảm thông nhưng tớ tin rằng tớ có thể giúp ích được gì đó cho ấy trong chuyện này... bởi vì tớ đã từng trải qua nó... và chính hôm nay tớ đã nói chuyện ấy với các bạn xung quanh chỗ tớ... Tớ hiểu cảm giác của ấy, tớ có thể nói như thế... Tớ cũng ko bao h nói được cho những người tớ yêu thương rằng họ đối với tớ quan trọng như thế nào... Tớ căm thù bản thân tớ .... tớ hiểu ấy, ấy ạ... Và ngay lúc này, tớ lại một lần nữa thấy buồn vì tớ ko thể giúp ích gì ấy, dù cho tớ muốn nói một lời gì đó với ấy cái lúc mà ấy nói chuyện với Nhung, dù cho tớ nhìn thấy đôi mắt sau kính của ấy ầng ậc cái gì như là nước mắt... Cái lúc ấy nói rằng ấy phải về ngay nếu ko kịp đón anh ấy thì ấy chết mất, tớ đã thấy giọng ấy nghẹn lại, tớ đã thấy ấy quay đi để giấu đi đôi mắt đỏ hoe... Tớ đâu phải đứa vô tâm... Tớ buồn vì tớ yêu ấy như thế mà hóa ra tớ ko thể là a shoulder to cry on của ấy...

If one day you feel like crying...
Call me
I don't promise you that...
I will make you laugh
But I can cry with you...

Tớ biết màu xanh da trời là màu ấy thik nhất... Tớ nghĩ đấy là màu của
bình yên...

Tomorrow the birds will sing... :x
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Re: Những lá thư chưa bao giờ viết

To all my friend :x :
Khi bạn cảm thấy buồn chán về điều gì hay gặp rắc rối trong vấn đề gì đó, hãy thử thay đổi chính bản thân mình... hãy luôn nhớ rằng bạn luôn có bạn bè xung quanh để giúp đỡ, để lắng nghe, san sẻ niềm vui, nỗi buồn với bạn...
...hãy luôn ghi nhớ những gì mình đã viết hôm nay... :)
:)>- "Cuộc sống thay đổi khi chúng ta thay đổi":)>-​
 
Re: Những lá thư chưa bao giờ viết

from me to ML....
......cám ơn ấy vì tất cả mọi thứ.....đến hôm nay tớ mới đọc đc những gì ấy viết...... tớ chưa bao h đặt cảm xúc của tớ lên vai bất kì ai...... từ lâu tớ đã đánh mất cái điều ngọt ngào ấy.....và lắm lúc tớ cảm giác tớ đang cố tỏ ra mình con trai.....:) uh...nói chung tớ cũng chẳng biết viết gì hơn ngoài những dòng cảm ơn.... thật sự ngoài anh tớ ra, chưa bao h tớ đc ai an ủi nhẹ nhàng đến thế.... cũng chưa bao h tớ nói lên cảm xúc của mình mà lại đc đáp lại nhẹ nhàng đến vậy..... cám ơn ấy nha...... lắm lúc ngồi một mình tớ cũng muốn tự hỏi tớ đang làm gì và đã làm gì.... lắm lúc tớ tự hỏi cuộc sống của tớ là cái gì... lắm lúc tớ thất vọng đến mức chẳng muốn tớ là tớ....chẳng muốn tớ xuất hiện trên trái đất này...... ấy ah,tớ muốn nói rằng tớ luôn cần sự lạc quan từ ấy,HH,MN.... tớ cần những người bạn của tớ.... những người luôn đem đến nụ cười cho tớ mỗi lần tớ đến lớp..... tớ cần các ấy nhiều lắm.... cám ơn vì tất cả nha......


....from my soul to someone....
cứ thế thôi ấy ah.... ấy lại làm tớ thất vọng.... nhưng cũng chẳng sao hết.... rồi tớ sẽ quên hết đi.... tớ vẫn đang cố làm cái việc mà tớ nên làm.... có lẽ sẽ qua thôi.... lắm lúc tớ bắt gặp những kỉ niệm và thực tại của tớ trong ấy.... nhưng để làm gì.... đó chỉ là sự trùng hợp ngẫu nhiên... chỉ vậy thôi... điều tớ cần làm là quên đi mọi thứ.... điều tớ cần làm là refesh lại bản thân tớ.... ấy là ấy.... tớ là tớ.... tớ đã những tưởng ấy có nét nào đấy giống anh trai tớ.... nhưng mà không.... ko phải đâu... mỗi lần tớ mường tượng ra hình ảnh anh trai tớ thì luôn có ấy xen lẫn vào đấy...... tớ muốn gạt nó ra lắm nhưng ko thể.... mỗi lần tớ nghĩ về những hành động của anh tớ thì tớ lại tự hỏi ấy có thế ko.... tớ thật ngu ngốc.... ấy là ấy.... anh trai tớ là anh trai tớ.... và sẽ mãi là thế.... anh trai tớ , tớ sẽ ko quên.... còn ấy, điều tớ cần làm nhất h là quên đi..... tớ xin lỗi vì mọi thứ.....:)
 
Re: Những lá thư chưa bao giờ viết

...chà chà...đôi khi có những con người thật là hay...họ chỉ cần nói ko biết thì họ cũng chẳng cần làm nữa...làm gì là làm gì vì chắc là với họ thì cái việc làm gì là cái việc mà họ nghĩ là làm gì để làm gì còn những việc mà họ làm gì thì tức là cái việc nên làm gì nhất mà họ nên làm còn với người khác thì cái việc làm gì ấy lại là cái việc làm gì để làm gì...chà chà...làm gì để làm gì...chả để làm gì cả vì làm gì cũng chỉ là để làm gì thôi mà...

...và đôi khi có những con người thật là nhố nhăng khi mà nghĩ ra toàn những cái nhố nhăng rồi lại tự phát mệt với tất cả sự nhố nhăng của bản thân mình...và cái sự mệt ấy cũng chính là 1 cái sự nhố nhăng rồi lại mệt với chính cái sự nhố nhăng đấy...ôi...thật là nhố nhăng...

Trên đời có 1 số loại người nhưng mà cái loại người như những cái loại người trên thì chắc là chỉ có 1 số...như vậy thật là ko lành vì nó tạo nên sự khác biệt giữa người với người...khiến cho xã hội hay ko triệt để...nhố nhăng ko triệt để...và cũng chẳng triệt để 1 cái gì...và thế là lại có 1 sự mệt với cái sự ko triệt để và đó lại tiếp tục là 1 điều nhố nhăng để gây ra cái sự hay...

Ôi...bình thường như những con đường thôi mà tất cả các bạn đọc...^^
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Re: Những lá thư chưa bao giờ viết

mẹ ơi, ở bên ấy mẹ buồn lắm phải ko? mẹ cũng học, cũng như con ở nhà học thi ĐH, con đã nghĩ, nếu thế, mẹ sẽ hiểu con, Nhưng con chẳng biết mẹ lại giỏi như thế...
học ĐH Thủy Lợi, vì bố và con, mẹ nghỉ làm bên đó, để chuyển công tác sang 1 nơi khác, ko đúng chuyên môn, nhưng nhiều tiền hơn... thậm chí chấp nhận đánh máy, trực văn phòng.... những công việc làm lãng phí công sức và khả năng của mẹ... thế mà, hơn chục năm rồi, mẹ lại học chuyên môn, gần như học lại từ đâu ĐH vậy, dúng ko mẹ. để bây h mẹ của con : phó phòng Công nghệ mỏ , cty dầu khí HN .... 42 tuổi, đi học Thạc sĩ, và lần này lại về 1 ngành ko đúng chuyên môn ... mẹ giỏi thật đấy, ko như con, phỉa ko
Đã hàng trăm lần nhìn vào gương, con tự hỏi, tại sao, con , con gái duy nhất của mẹ, lại khác mẹ nhiều như thế? Tết này, 2 bố con con đi chơi Tết, ko có mẹ, nhưng ai cũng bảo, con càng lớn càng giống mẹ... nhưng thực ra ko phải thế... con ko xinh đẹp như mẹ, thật đấy, mẹ rất xinh, da trắng, mũi nhỏ và cao, mắt cũng đẹp... con cũng ko giỏi như mẹ ... mẹ thấy ko, mẹ biêt mà.. con ko có đc những thứ mà mẹ có, phải ko???? con cũng ko rõ nữa, con ko biết, nhưng mẹ có biết, có lúc con tủi thân ko ? chắc là có, nhưng mẹ dậy con mạnh mẽ, nên mẹ luôn để con tự giải quyết.. mẹ có thể biết những lúc con tủi thân vì thua kém bạn bè, nhưng lại ko nhận ra, con buồn vì ko-giống-mẹ. con buồn khi nghe mọi ng` kể rằng, khi con sinh ra, mọi ng` trong bệnh viện, đều muốn xem mặt con, vì họ nghĩ, bố mẹ đẹp thế chắc con xinh lắm.. và tất cả quay ra, ko nói j`... con biết bố mẹ chẳng buồn lâu vì chuyện đó, nên con cũng ko đc buồn... Nhưng có những lúc con ko thể ngăn mình khóc, vì con muốn con giỏi hơn nữa, muốn mình tốt hơn nữa, để thoát khỏi ý nghĩ ngu xuẩn của con: mình là hàng lỗi :))
18 tuổi, con đang lựa chọn con đg` khác những j` mẹ muốn. COn muốn làm 1 manager thành đạt, và muốn đi theo con nghề của bố. Vất vả, con sẽ chịu, khó khăn, con cũng chịu, cố hết sức để đc làm việc mình thik nhất. nhưng me lại nói, con ơi, con học kĩ thuật đi, rồi con sẽ thích..con ko biết... con khác mẹ mà, con ko muốn như thế... con có đk hơn bố mẹ ngày trước , vậy mẹ sẽ ủng hộ con phải ko... con muốn mẹ ủng hộ con, và cũng muốn mẹ hiểu, đối với con, với nghề mà con chọn, có rất nhiều con đg` để đến thành công. Nếu làm theo những j` mẹ đang nói bây h, con vẫn đc học Buz, nhưng, có đáng ko, khi con bị ràng buộc vào cty mẹ đang làm suốt 10, 20 năm ????
Từ h đến lúc con phải quyết ko còn nhiều thời gian nữa mẹ ạ, con ko cần đi du học = mọi giá, theo mọi con đg`, để thành công... thế thôi, con cũng chỉ biết nói thế thôi ...

Tháng 9 mẹ về rồi, đi tập tennis, học lái ô tô nữa, mẹ nhỉ:) COn nhớ mẹ.
 
Chỉnh sửa lần cuối bởi người điều hành:
Re: Những lá thư chưa bao giờ viết

Uh , biết nói thế nào đây . Cách đấy một hai tuần tớ cảm thấy thật vô cùng tồi tệ ,tớ thậm chí ko thiết làm bất cứ cái j cả ,đến đi học tớ cũng thấ chán , đạp xe trên đường chả thèm nhìn đèn đỏ chỉ nghĩ rằng nếu đang đi bị xe đâm chết quách luôn thì có khi còn tốt hơn .Thằng Cường biết tớ nghĩ thế liền bảo " Mày đừng có dở hơi , nếu mày còn nghĩ thế là tao đánh mày đấy " nhưng mặt khac nó lại an ủi "Đừng lo , dù có chuyện j tao cũng sẽ đứng về phía mày ". Nó đúng là thằng bạn tốt nhất của tớ , chứ ko phải cậu đâu .Tớ nói thật tớ cảm thấy đôi lúc cậu đối với tớ chỉ là mòn hàng có thể trục lợi đc đến khi ko còn tận dụng đc thì vứt bỏ đi,"vắt chanh bỏ vỏ " , cái người cậu trục lợi đc thì cậu ăn nói tử tế còn tớ thì cậu quăng quật kiểu j cũng đc .Thế mà lúc nào cậu cũng bảo là những việc cậu làm cho tớ đã thể hiện đc tình cảm rồi. Thế tớ hỏi cậu,cậu đã làm đc cái j cho tớ mà đã khoe khoang , làm đc cái j . Thế cậu có biết tớ đã làm nhiều điều vì cậu lắm ko , tớ chưa hề nói với cậu những chuyện này bởi vì có nhiều thứ cậu ko thể hiểu đc , cậu có biết bọn PHT nó ghét cậu như chó ko ,nếu tớ ko bênh vực cậu thì cái hôm 20 năm cậu chả có về đc nhà rồi , vì cậu mà tớ chửi bọn em tớ mà ko cần biết đúng sai để đến nội nội bộ nhóm suýt nữa thì có rạn nứt ,vì cậu mà tớ đã nhịn nhục suốt mấy ngày tổ chức lễ hội . Damn , thế rồi thì cậu bảo tớ là loại người ko ra j ,nhưng xin lỗi cậu nhìn lại cái thằng anh cậu đi rồi nói tớ . Mà thôi hình như câu này tớ cũng nói hơi nhiểu rồi cũng chả đc ích j có nói cũng thế thôi , vớ vẩn nói mấy câu ngu lại bị các bậc cha chú để mắt . Tuy nhiên , tớ ko bỏ qua chuyện này đâu , xong việc , tớ với cậu sẽ giải quyết cho ra ngô ra khoai chứ quyết ko hời hợt đc , cậu sẽ phải nhớ tớ đấy
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Re: Những lá thư chưa bao giờ viết

Có vẻ tớ đã lấy lại thăng bằng rồi , cũng nhờ anh tớ cả .Anh tớ bảo rằng là đàn ông con trai thì phải cứng rắn ko đc ủy mị ,phải kiên cuòng lên để còn đáp trả lại chứ , Thế là bây h tớ lại ngồi nghĩ lam thế nào để trả thù đây nhỉ. Tớ bảo anh tớ là hay anh trả thù cho em ,anh tớ bảo là đàn ông thì phải nói chuyện tay đôi mặt đói mặt với nhau chứ ko đi nhờ vả này nọ ,nếu thằng kia ko dám đối mặt với mày thì nó chỉ là thằng hèn , cái loại đàn ông "trim chỉ dùng để đái " quả thật chả cần nói chuyện tay bo tớ cũng thấy thằng ôn kia là thế rồi , thế là tớ quyết định ko thèm trả thù nữa , mie nó nghĩ nó là ai có mỗi con xe ghẻ bốc đầu mà tinh vi ,tiền là của bố mẹ nó chứ có phải của nó đâu mà khệnh .Tớ nghĩ tớ chằng là ai to tát cả nhưng thằng đấy chạm đến tớ mà ko sao thì cũng hiếm có đây ...Damn ,học sinh của tớ có nhiều đứa còn lớn hơn nó mấy tuổi ý chứ , mà cái loại đấy thì có cho tiền tớ cũng chả thèm nhận làm đệ chứ dừng có nghĩ đến việc phải tôn trong , Nhưng thôi , tha cho thằng bé ko cứ lấp lửng thế này có ngày nó piss ra máu mà chết quá , may cho nó là bạn cậu
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Re: Những lá thư chưa bao giờ viết

Gửi...:x
Cuộc sống thật quá đỗi kỳ lạ.:eek: Cùng một việc mà người này làm là đúng:)>- , người kia làm lại sai[-x . Có những người được thoải mái vui cười:)) , có những người ngay cả sự thật cũng không được quyền nói tới:| . Tại sao lỗi lầm không được phép sửa chữa?:-/ Tại sao tìm thấy không được phép nắm sờ?:-? Tại sao cảm xúc không được phép thể hiện?:-$ Như thế này kể cũng đáng thương lắm:(( . Và đau lòng hơn khi nhận ra cả...cũng như thế.:-s Thôi tới đâu thì tới vậy...|-)
 
Re: Những lá thư chưa bao giờ viết

gửi ấy này
ấy chẳng biết tại sao tớ lại biết ấy đang xì trét đâu nhỉ, chưa bao h tớ nghĩ là tớ nên làm việc này, chẳng biết có phải vì tuyệt vọng mà tớ bấu víu vào ấy ko, nhưng thực sự tớ rất vui khi nhìn nick ấy sáng, rằng ấy đnag ở đâu đấy, chúi mũi vào cái màn hình như tớ
bây h mới biêt ấy có anh trai , ấy có ngạc nhiên khi tớ điều tra thầm lặng ko :p
nhưng xì trét thế nào đi nữa tó cũng ko nghĩ ấy lại máu kửa vậy đâu, vì trong mắt tớ ấy hiền, rất hiền mà :x, ấy chẳng biết đâu nhỉ
ấy này, mai hay kia ấy thi nhỉ
cố gắng lênn 1 chút, thật sự nhiều khi tớ tuyệt vọng lắm, cũng như ấy, cũng vì mấy cái lí do như ấy, ấy hãy cố lên nhé! có nhiều bạn, một số cũng tốt, nhiều khi vẫn cô đơn lắm, nhưng có ấy, tớ vẫn hướng về mà :x
 
Re: Những lá thư chưa bao giờ viết

thế là ấy sắp về rồi:x
valentine này ko có ấy, nhưng luôn là 1 ngày trọng đại với tớ.
tiếc 1 nỗi ấy ko bên cạnh
ko sao đâu, tớ ko vòi vĩnh nhiều, tớ ko cần quà cáp gì cả, với tớ ấy là món quà lớn nhất trên đời này rồi:x
thật hạnh phúc khi có ấy, ấy luôn là người gây sự, nhưng luôn là giải pháp. Đã bao h ấy nghĩ ấy có ý nghĩa to lớn như vậy chưa? ĐÃ 2 năm rồi, tớ vẫn cất giữ tất cả những gì thuộc về ấy, và thật ấm áp khi nghĩ, như ấy đang ở bên tớ:x
Valentine đẹp!10:)
 
Re: Những lá thư chưa bao giờ viết

gửi bố mẹ...
Hnay là SN lần thứ 15 của con.được 15 năm rồi đấy bố mẹ ạ.Con bây h cũng ko còn là cái con nhóc chạy lon ton ngoài vườn và ở lỳ trong đó khi trời mưa nữa.Con biết suy nghĩ cho người khác rồi,biết tự giải quyết những khó khăn mà ko phải lúc nào cũng nhờ đến bố mẹ nữa.
Bố tặng cho con 1 bó hoa hồng và hôn nhẹ lên má của con như khi con còn bé.Con đột nhiên cảm thấy ấm áp lạ.Đã lâu lắm rồi con ko được ôm lấy bố như thế chỉ vì con ngại,con nghĩ mình đủ lớn để ko làm thế nữa.Con hạnh phúc quá bố mẹ ạ.Nhưng bố mẹ ơi,trong cái hạnh phúc ấy của con lại ẩn giấu cả sự xấu hổ vô cùng.Từ hồi vào ngôi trường mới này lúc nào mẹ cũng động viên con cố gắng,đừng nản chí cho dù mọi chuyện có khó khăn đến đâu.Mẹ ko như những người mẹ khác của bạn con,ko bao h thúc ép con học hành và cũng chẳng bao h tạo áp lực cho con cả.Còn bố,bề ngoài bố luôn tỏ ra lạnh lùng ko bao h quan tâm đến chuyện học của con,bố hay quát mắng con.Nhưng con hiểu rằng bố lo cho con dường nào.Con biết bố cũng có thể thấu hiểu được những gì con đang trải qua chỉ có điều bố ko thể hiện ra điều đó.Con nhớ có lần con đã kể với bố mẹ về ngôi trường mới này,con than vãn và phàn nàn về nó quá nhiều.Và hình như bố đã tức giận với con.Lúc ấy con thật sự mệt mỏi và chẳng hiểu cái gì khiến con cãi lại bố.Con giận bản thân con,căm tức bản thân con vì con biết mỗi lần con kể chuyện như vậy là mỗi lần bố lại tự rày vò mình.Con thật sự biết ơn bố mẹ nhiều lắm.Chỉ có điều hình như dạo này con đang trượt dốc.Con lười biếng,con chủ quan và con sống bất cần đời.Con ko muốn như thế nhưng con cũng sợ nếu con kể ra thì lại làm mẹ phiền lòng.Bố mẹ lúc nào cũng tự hào về con nhưng con lại chẳng ra gì.Con h cứ như 1 con ất ơ,rõ ràng con có ước mơ,có lý tưởng sống nhưng con ko thể làm theo và thực hiện chúng.Con ko biết sẽ đối mặt thế nào với mẹ,với bố khi mà điểm của con cứ tụt dần.Con cứ hi vọng Hk II này mọi việc sẽ tốt đẹp nhưng mà chẳng phải thế.Bố mẹ cứ càng đối xử tốt với con thì con càng bị dày vò nhiều hơn.Con thấy thất vọng về bản thân mình.Con muốn làm 1 cái gì đó để bố mẹ vui nhưng dường như con ko đủ ý chí và quyết tâm để làm nó.Con càng cố gắng bao nhiêu thì hình như càng đi xuống bây nhiêu:(.Nhiều lúc con muốn khóc nhưng con lại chẳng dám khóc,con muốn con có thể mạnh mẽ như bố,lúc nào cũng tỏ ra mình vui vẻ cho dù trong tim con là muôn nghìn vết dao đâm.bố mẹ đã sinh ra con vào đúng dịp lễ valentine và có lẽ con được tạo nên từ chính tình yêu của bố mẹ.Con biết ơn bố mẹ biết nhường nào.Giá mà con có thể làm một cái gì đó ý nghĩa cho bố mẹ thay vì việc lúc nào cũng làm bố mẹ buồn và thất vọng.Tù ngày hnay có lẽ con sẽ thay đổi,con ko muốn mẹ phải nhỏ thêm giọt nước mắt nào nữa vì con mà lúc nào mẹ cùng có thể ngẩng cao đầu và tự hào về đứa con của mẹ.
con yêu bố mẹ lắm lắm lắm.:x
valentine hồng 14/2/2006
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Re: Những lá thư chưa bao giờ viết

Gửi đứa bạn trẻ tuổi :))
Bà đã nghĩ được đến như thế này thì bố mẹ bà cũng không có buồn phiền đâu ... Ai chả có những lúc thất vọng với chính bản thân mình .. cái chính là có nhận ra và sửa đổi được không thôi . Bà đã vào được ams là đã phấn đấu rất nhiều rôi , nhiệm vụ bây h chỉ là học cho thật xứng đáng với công sức 4 năm cấp 2 bỏ ra thôi . Bà có biết bố mẹ tôi thất vọng thế nào khi tôi bảo là làm bài thi A0 chán lắm không ?? Bố tôi đã không thèm nói chuyện với tôi cho đến khi tôi có kết quả ... Nhưng rồi cuộc đời đã đổi thay , bố tôi lại rất vui vì tôi có học bổng .. Bi h bà có thể làm bố mẹ bà buồn , nhưng rồi bà sửa đổi và biết đâu trong tương lai , bố mẹ bà lại rất tự hào về đứa con của mình :* Cuộc đời đổi thay mà :D Nhân tiện , chúc sn vui vẻ :D tôi bi h không có quà cho bà , hè về sẽ tặng bù :D Nhớ đến những hôm bắt tôi đọc bài cho chép nhé :* Nhớ mọi người......
ah quên , ảnh lớp mình đẹp lắm :* yêu mọi người nhiều :D
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Re: Những lá thư chưa bao giờ viết

@d.: Valentine năm nay d làm cho n cảm thấy thực sự thất vọng
chẳng là gì cả nhưng dù sao cũng đã hứa sẽ online vào giờ đấy
có biết là n phóng xe về vì lo d đợi... hộc tốc ntn ko
có biết là đã đợi d đến đau cả mắt ko /:)
có biết là d quan trọng ntn trong ngày hôm nay ko
có biết là n đã chuẩn bị những gì để say goodnite ko
có biết là bây giờ n thấy ntn ko
tại sao lại có ng giả dối thế nhỉ X(
và tại sao mình vẫn cứ chờ thế nhỉ :((
 
Re: Những lá thư chưa bao giờ viết

dear my bro...
Anh chẳng bao h đọc đc những gì em viết ở đây đâu, đúng ko...:D thế cũng tốt...:>
Đây là lần đầu tiên đứa em gái của anh viết thư cho anh vào ngày này...:x
Em sẽ ko viết nhiều đâu....cũng sẽ ko sướt mướt anh ah....Những thứ em muốn gửi đến anh nó đang ở trong cái đầu nhỏ bé của em.... em muốn để anh tự cảm nhận nó...:D để xem anh với em thần giao cách cảm đến đâu....b-) nhưng vẫn có một điều em phải nói ra....vì anh là anh trai duy nhất và tuyệt vời nhất của em.....:>....i luv you most....:x you’re always the one for me....:x


dear my mum and dad....
chúc bố mẹ một Valen vui vẻ.... dù đã sang 15/2 nhưng con vẫn chúc... chúc để ngày nào cũng sẽ là ngày 14/2 của bố mẹ nha.... cám ơn bố mẹ nhiều lắm....:x


dear my friends....
tớ chẳng biết nói gì cả.... ngày nào cũng gặp nhau...cũng nói chiện với nhau.....cũng chơi với nhau.....cũng cười với nhau..... tớ yêu các ấy nhiều lắm.... các ấy thật sự rất tuyệt vời.... mong rằng các ấy luôn vui vẻ như bây h, luôn cảm nhận đc mọi thứ tuyệt diệu như bây h nhé.... chúng ta sẽ ko bao h xa nhau đâu.......


dear my lovely cats....
:D lần đầu tiên tao viết thư cho chúng mày nhờ....:x trong tất cả những lá thư tao đã viết.... tao chỉ tin chắc rằng có lá thư này sẽ ko bao h đến đc tay người nhận....:p nhưng chẳng sao....:x chúng mày là 1 phần trong cuộc sống của tao...:x nhớ những khi tao bé....kỉ niệm thật lạ kì... nó đến như 1 cơn gió và đi qua nhẹ nhàng.... chúng mày ko bao h giận tao..... cũng chẳng bao h ghét tao cả....:x Petty, Miu, Kitty, Hitty.....tao nhớ tụi mày lắm....sao mà tụi mày chẳng bao h ở với tao đến phút cuối cùng nhỉ...:( Zonzi.....cục bông của tao...:x tao yêu tất cả tụi mày....:x sẽ mãi là vậy......


dear someone....
đây là lá thư thứ 22 tớ viết cho ấy.....tớ đang cố gắng tìm 2sf....nhưng càng kiếm tìm.... tớ càng cảm thấy điều đó là ko thể..... khi tớ bắt gặp một cái gì đó đặc biệt theo cảm xúc của tớ thì tớ lại thấy nó khó quá đi.... để rồi tớ cảm giác nó cũng tầm thường mà thôi.... tớ sẽ ko quên ấy nữa...h tớ đã học đc cách làm chủ những gì của tớ.... có lẽ tớ làm đc.... ấy tin tớ nha.... chúc ấy ngày nào cũng là ngày Valen....hi vọng có một lúc nào đấy ấy đọc đc hết những lá thư tớ viết.... đến lúc đấy ấy cũng sẽ biết ấy là ai ngay thôi ấy thân yêu ạ...... còn h tớ vẫn sẽ giấu nó như giấu diếm cái cảm xúc bấy lâu nay trong con người tớ..... ấy nha...
 
Re: Những lá thư chưa bao giờ viết


hey, Kyle! whats going on?
not a whole lots here...ur freaking tall, almost as twice as I am...lol...isnt it funny? didnt relize that till today got a chance walking by u.....so what do u think? Is that the reason? maybe shes too short like me? or maybe cuz shes Asian like me? or maybe cuz shes not an interesting person? She doesnt freaking know, man.....Gotta tell her though. I think she kinda has a crush on u, man...BUt well, ur just so nice in MSN but so cold in class that she couldnt come and talk to ya, man....gotta open ur heart little bit bigger so that someone can come in and cheer up the life that u said it was boring in this small town for ya, dont u think? I think she is not that ugly though, at least there're still some guys say she's hot and some even have a crush on her. so I dont think she is boring at all, and I even think that shes little bit cool though. so u know? u know u move a lot and a gf is hard to come by, I do know it, but why dont u just give her a chance? or maybe just friends in person first? cuz u know, internet is internet, she loves talking to u on MSN but she would love more if in person....She told me that everytime she chatted with you, she just hoped that the next day in clas u guys were gonna talk as friends, but well, actually thats not it. so shes kinda like little disappointed u know? BUt well, u know, today she went with me to ur bball game....she found that u did look at her couple times...shes excited....:x.....lol....That was a very tough game, but we won anyway though...so cool hah! U did a good job! Awesome man....=D>
haha, she told me that yesterday chatting w/ u, u said u would run her home but there would be ur roomates with u too....but tonight, when u ran her home, u said ur roomates were not gonna go w/ ya, she thought "wow, its cool!"...lol....
u dont know how cute u look when ur smiling man, I'll tell ya, haha...lol...she was so attracted of ur "cold" out look, but even more of ur lovely smile....hey, keep smiling, ur cool man...lol...
so all Im trying to tell ya is just pls dont act like u dont even care about her at all....just give her a chance man!!!

hey, gotta go, so Ill talk to ya sometimes later!
 
Re: Những lá thư chưa bao giờ viết

2 tháng nữa mày phải đi rồi, buồn quá! Tao đã bảo mày rồi, mọi thứ ko như mày nghĩ, đi nước ngoài còn có cả trăm việc phải lo, ko đơn giản như mày nghĩ đâu. Tao lo cho mày, liệu qua đấy mày cho thik nghi được ko. Mỗi lần thấy vẻ hào hứng của mày tao lại thấy buồn cười. 1 thằng con trai 17 tuổi rồi mà cứ như 1 đứa con nít.Mày đi chắc tao sẽ nhớ mày nhiều lắm, lại sợ mày thay đổi nữa. Tao thấy bao người qua đấy, khi về tính nết họ khác hẳn. Mày chắc ko như thế đâu nhỉ? H của tao là người tốt nhất trên đời này ( ngoại trừ Z) đấy. Nhớ đến tao mày nhé@!
 
Re: Những lá thư chưa bao giờ viết

dear someone....
tớ vẫn đang tìm kiếm 2sf.....nhưng thật sự rất khó để coi đó là bình thường.....rất khó để quên đi....tớ chẳng biết tớ nên vui hay buồn vì điều ấy.....tớ đã cười ấy ạ.... tớ đã thấy rất buồn cười vì hoá ra ấy cũng là người như thế.... dễ thương thật...:D... nhưng dần dần nụ cười đấy cũng chẳng biết là cười vì lí do gì.... tớ biết nó tốt cho cả tớ lẫn ấy....tớ hiểu chứ....tớ sẽ thực hiện đc....và ấy cũng sẽ thay đổi.....mọi thứ đều tốt cả....có lẽ tớ nên vui.....người ta nói là vậy mà.... tớ đã từng nói tớ sẽ nắm giữ bản thân tớ.... vậy mà h sao tớ lại yếu đuối đi nhỉ.... giá rằng ấy ko xuất hiện nơi này nữa.... để tớ khỏi phải băn khoăn.... tớ vẫn vậy.... ấy hãy tin rằng sớm muộn 2sf cũng sẽ đc tìm thấy nhanh nha.... thx my good friend......
 
Re: Những lá thư chưa bao giờ viết

anh à :(
sao lúc em buồn , em cần anh ở bên ... cần anh gọi điện để nói chuyện share mọi thứ cùng em :( hoặc chỉ là nghe giọng anh thôi cũng đc :(
nhưng em chờ cả tối ........... đến bây giờ ..... điện thoại em vẫn ko rung ( có lần rung em tưởng anh........ lúc đấy rất vui nhưng ko phải mà là con bạn thân hic ........ )
em đang buồn ...... tâm trạng rối bời ......... có nh` thứ thắc mắc buồn lắm :( mọi khi lúc em buồn là lúc có anh bên cạnh ..... anh an ủi động viên em .... gửi bài hát cho em .... hát em nghe :(
nhưng sao hôm nay ......... hôm mà em rất buồn lại ko thấy anh đâu :(( ko gặp anh và cũng chả thấy anh gọi điện
hic ...... em ko trách gì anh đâu vì em hiểu anh đang rất bận :( ......... em cũng định gọi cho anh nhưng em sợ gọi gặp phải baba mama
cầm điện thoại bấm số mà ko dám bấm nốt số cuối cùng ... anh hiểu tâm trạng của em lúc đấy ko :(( huhu
hôm nay là ngày gì ý
em chả hiểu sao em buồn thế ......... đến lớp đứa nào cũng buồn nên em cũng thấy buồn ...... rồi em cãi nhau với bố vì chuyện oversea :(
cả ngày nay ko gặp anh ko đc nghe giọng anh ....... nhớ lắm :(
đang buồn nữa chứ hic
em sợ phải đi oversea lắm ( anh hiểu vì sao đúng ko anh :) )
lúc ko gặp anh thì em mong gặp anh nhưng lúc gặp anh thì em lại ko nói đc nh~ điều mình muốn nói :(
hôm nay em buồn .......... ng em chia sẻ nỗi buồn ấy ko phải là anh :( mà lại là ng khác :((
.......................... ( mong đến lúc gặp anh :) )
 
Back
Bên trên