Những lá thư...

Re: Những lá thư chưa bao giờ viết

:) Muốn viết thư như bẹn Trà, nhưng còn một lá thư khác :)
Gửi cuộc sống :)
Lẽ ra mi ko nên tạo ra ta :)
Cút đi, cút khỏi ta ngay lập tức x(
Ta ghét mi
Ta hận mi
Thôi
ko nói chuyện với mi nữa
..........
 
Re: Những lá thư chưa bao giờ viết

Tao thật vui khi có những người bạn như bọn mày !!!!!!!!!!
Trên đời này tình bạn là trên hết!!!!!!!!!!!!!!!!!!!! :)) :)) :)) :)) :)) :)) :))
Khổ thân mấy đứa lớp mình bị bọn nó ghét ---> ko có bạn ---> thật buồn :| :|
Nếu mình như bọn kia chắc chết mất!

Love A1 + 10a + my friends ( in VN + Ger.)

HAPPY B-DAY TO MY BEST FRIENDS ( T 3/1 + P 4/1 )
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Re: Những lá thư chưa bao giờ viết

Không biết tớ với cậu chơi thân với nhau từ bao giờ
lúc mới gặp tớ không biết gì về cậu hơn là một thằng hiền lành chăm chỉ với cái nicknam.e : xấu tính !
bạn bè thì mình có nhiều thật nhưng để kiếm được một người bạn tốt như cậu thì thật là khó ,
cậu không những tính cách giống tớ mà còn rất hiểu bạn bè
khì khì , Tớ và cậu chơi thân với nhau mấy năm nay rồi , vẫn nhớ là bọn mình chưa một lần nào cãi nhau cả ,
đúng vậy chưa lần nào ! mỗi lần căng thẳng hay chuẩn bị cãi nhau về một cái gì đó là bọn mình lại đồng thanh " thôi bỏ qua đi ! "
( thường là tớ gây sự với cậu )
nhớ có lần năm ngoái tớ bỏ học đi chơi cậu đã tỏ vẻ không hài lòng ( nhăn mặt ) làm mình thật hối hận và ngại quá ... thế là từ khi ấy mình đã tìm cách thay đổi chính bản thân mình chỉ để làm bạn với cậu thôi đấy !!
mình không muốn hổ thẹn khi đứng trước cậu !!
bọn mình thật là hợp tính nhau ,
trong tất cả mọi chuyện , từ những chuyện nhỏ nhất bọn mình cũng tìm được tiếng nói chung , tớ với cậu mà nói chuyện với nhau thì không bao giờ hết chuyện cả ,
bọn mình nói về đủ mọi chuyện trên đời kể cả những chuyện bình thường nhất xảy ra với mỗi người ^_^, vẫn còn nhớ những buổi chiều đạp xe trên đường Lê Lợi , đường về thì xa mà bọn mình có đi một lúc đã hết rồi chỉ vì dăm ba câu chuyện vớ vẩn !
Mỗi lần đi chơi cùng cậu là tớ lại bị .. đau mồm vì nói cười nhiều quá đấy ! tớ không phải là người nói nhiều như cậu nghĩ đâu , có khi còn ngược lại ấy chứ , tớ chỉ nói nhiều với những ai thực sự coi là bạn tốt , thường thì khi gặp cậu hay bọn lớp mình !
có lần tớ gặp chuyện cậu đã yêu cầu tớ phải kể với một lời nói không thể khiếm nhã hơn : "cậu có coi tớ là bạn thân không đấy ??"
lúc đấy tuy buồn cười lắm nhưng tớ vẫn cố tỉnh bơ : "ko, cậu chỉ là thẳng đểu !"

nói thiệt với cậu ,vì bọn mình thân nhau như thế nên tớ cũng rất muốn không thua kém cậu , trong tất cả mọi thứ .trong học tập thì cậu tỏ ra thật là đỉnh cao , không biết học cả năm nay có đuổi kịp no không ??
lí do thì đến nghìn cái nhưng chủ yếu là do mình xuất phát điểm thấp kém + lười nữa đi ,
Có lẽ đấy là khác biệt lớn nhất giữa tớ và cậu và bây giờ tớ có 1 năm để lấp đầy
sự khác biệt đấy ! 1 năm là quá lớn cho mình ,
Hbạn bè nhiều làm gì khi mà không có được một người bạn tri kỷ ?

Tuy chẳng thể hiện mấy nhưng lúc nào trong tâm trí cũng chỉ thấy buồn bã ! và tớ đã có một vài lời nói không đáng nói ra ! nghĩ lại chỉ thấy xấu hổ !
may mà có các cậu suốt ngảy rủ tớ đi chơi không thì cũng căng thẳng mà chết mất !
cậu bảo cậu là thằng bạn tồi vì đã không giúp được gì cho tớ ??
vớ vẩn , chính tớ mới là thằng không ra gì ! , chẳng giúp gì đuợc cho T ngoài việc duy nhất là rủ đi chơi !
nếu không có tớ chắc cậu sẽ còn khá hơn rất nhiều !!đó là sự thật đừng phủ nhận !!
"bạn có bỏ qua quên những lỗi lầm mà người khác gây ra cho bạn nhưng không thể quên những lỗi lầm mà bạn đã gây ra cho người khác !!!"
còn về cái việc kia , tớ không phải thật lòng muốn thế !!
ai cũng có những mặc cảm về bản thân mình mà rất khó nói với ngừoi khác , cậu đã nói chúng cái tớ đang chán nhất ,
cám ơn ý tốt của câu nhưng có lẽ tớ chưa đủ trưởng thành để vượt qua nó , chắc là hết năm nay , hoặc lâu hơn một tí , vượt qua chính bản thân mình mới là việc khó !!! nhất là trong lúc này , nhỉ ?
còn chuyện này nữa , cậu đã quá lời khi "khẳng định" , tớ chỉ nói là " tớ chưa nhận ra" thôi mà ! thôi bỏ qua mấy cái vớ vẩn đấy nhớ , nhưng mà " không được đánh mất quá khứ vì = nó , người ta mới xây dựng được tương lai " chắc tớ và cậu hôm nào cũng phải đối mặtvới câu nói này !

năm nay bạn bè thân thiết đã đi hết rồi , thời gian tới chắc là rất khó khăn vì không có ai đi chơi cùng , không có ai để nói chuyện ....
nhưng tớ không thể sống thiếu bạn bè được ! cậu biết tớ sẽ chơi với ai không ?

Tớ sẽ không viết một dòng nào vào quyển sổ ấy đâu , để rồi ngày này năm sau tớ sẽ cầm nó đập vào đầu cho mấy nhát "dám dậy đời tớ hả ?"

thời gian tới có thể cậu sẽ về nhưng đừng lên nhà tớ , tớ nói thật đấy , cậu thử đặt mình vào vị trí của tớ vào thời điểm này thì khác hiểu , có khi cậu lại làm tớ mất tinh thần cũng nên ấy chứ !
thế nhé , để tết gặp lại , Tớ còn nhiều cái muốn nói nhưng vì đau tay lắm rồi ! để khi khác nhé !

chúc các cậu luôn mạnh khoẻ
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Re: Những lá thư chưa bao giờ viết

Oanh à,
Thật sự chị ko hiểu giờ đây chị ngồi viết bức thư này cho em để làm gì khi mà chắc chắn chị sẽ ko gửi.Nhưng mà có lẽ chị thật sự phải viết ra ít nhất là để chị cảm thấy thanh thản hơn một chút.Trong cuộc sống chắc chắn là người ta phải mắc sai lầm, chị cũng thế, chị đã từng mắc sai lầm nhiều, nhưng chưa lần nào chị cảm thấy buồn và áy náy nhiều như lần này, với tất cả những gì chị đã làm với em.Thật sự chị ko cố ý mà.Chị biết em hiểu điều ấy, chị biết em vẫn yêu quý chị và thậm chí là ko hề trách chị nhưng mà dù sao chị cũng đã làm em tổn thương, đã làm em khóc.Chị chẳng biết phải nói gì làm gì nữa?chị ko biết tuần sau xuống làng chị có nên lên T2 tìm em ko?chị ko biết khi đối diện phải nói với em ra sao đây?chị thấy sợ, thấy buồn và bứt rứt quá.
Có lẽ em ko biết tại sao chị lại tham gia hoạt động tình nguyện?tại sao cứ cn chị lại đi 15 cây số để xuống làng chơi với các em như thế phải ko?thật ra ko phải chị là người muốn giúp đỡ hay thương hại người khác mà làm thế đâu.thật đấy, chị ko có tấm lòng nhân hậu như vậy đâu.chị làm thế đơn giản chỉ để làm liền vết thương lòng của chính mình.chị cũng giống em ở chỗ tự ti và hay mặc cảm cho dù tỏ ra bề ngoài là sự tự tin, cứng rắn, mạnh mẽ.chị gặp nhiều chuyện buồn, nhiều thất bại rồi, đến nỗi vô cảm và ko còn niềm tin vào cuộc sống, vào những tình cảm trong sáng và sự may mắn trong cuộc sống.nhung chính khi tham gia những hoạt động tình nguyện, chính khi xuống làng, khi mà May đưa bàn tay nhỏ xinh ra trước nắm lấy tay chị, chị mới thật sự hiểu mình may mắn và hạnh phúc đến nhường nào.chị đã khóc, thương cho chính bản thân mình vì đã sống trong sự tự ti và buồn chán suốt thời gian qua.và chị thay đổi, tươi vui, yêu đời, hết mình hơn, sống ra sống hơn.Chưa bao giờ chị nghĩ hành động của mình là giúp ai đó vì nếu mình ko giúp thì người ta ko vượt qua được.chị ko nghĩ thế đâu, chị chỉ nghĩ-như là khi May đưa tay ra nắm lấy tay chị, khi ấy cô bé ko biết rằng hành động ấy đã thật sự đưa chị ra khỏi bóng tối.Và chị cũng muốn như May, đưa tay mình ra nắm lấy tay những người khác, hi vọng rằng mình sẽ khiến họ cảm thấy ấm áp và vui tươi hơn.Vì thế khi nghe em nói em thấy bị tổn thương chị buồn lắm.chị thật sự buồn.và em bảo chị ko thể hiểu nổi cảm giác của em.ừ đúng là chị ko hiểu được nhưng mà chỉ là ko hiểu được một phần chứ ko phải tất cả.em nói hôm ấy em khóc, chị cũng khóc.khóc vì chị cảm thấy buồn, vì chị thấy mình làm em buồn, vì chị bỗng nhiên cảm thấy thời gian qua trong khi mình cảm thấy đang sống có ích và hạnh phúc nhất thì thực chất mình lại làm tổn thương người khác.
Chị mệt mỏi và băn khoăn lắm.Chị ko biết phải làm sao nữa?Nhưng mà chị sẽ vẫn xuống làng, vẫn tìm em để nói chuyện.Chị nghĩ rồi.Nếu chị ko xuống nữa thì em sẽ càng thấy bị tổn thương hơn.Chị biết mình ko thể cứu vãn được gì nhưng như thế ko có nghĩa là bỏ cuộc.chị đã nắm lấy tay em thì dù em có muốn chị rời ra chị cũng sẽ ko bỏ ra đâu.chị sẽ ở bên em, như một người chị, như một người bạn và mãi mãi là thế.
Chị quý em rất nhiều.Oanh ơi, cố lên em nhé:x.
 
Re: Những lá thư chưa bao giờ viết

hôm nay lại ko gặp ấy
chả hiểu dạo này tớ nghĩ gì
đáng nhẽ tớ nên xuống canteen đúng ko
nhưng biết đâu được, chắc là ông trời ngăn cản ý mà
mà tớ cũng ko hiểu mình là thế nào nữa
mọi ng` cảm giác đều như nhau, uh, một số ng` đặc biệt hơn 1 chuuts, nhưng có lẽ vẫn chưa đi đến đâu nhỉ :)
đã xa lắm rồi, những cái ngày sống chết như ko còn phân biệt đc, chỉ vì 1 ng`, và bây h ng` ấy ra đi, ấy tới, một loạt nữa cũng tới, tớ cảm thấy hạnh phúc vì cảm xúc lại trnaf đấy, nhưng ko phải chỉ cho 1ng`, nhiều khi thấy như vậy cũng đáng xấu hổ lắm chứ, nhưng đời còn dài, mình vẫn tự do thì nên cố gắng làm cho đời vui- và tớ ko bít liệu ấy như zay là sao nữa
nhưng vấn đề chắc ko phải ở chỗ đấy nhỉ
ấy cũng ko quan tâm đúng ko, feeel good
ko
ko gôd 1 tí nào cả
bắt đầu lẫn lộn vào lạc ròi đấy
ko sao cả đâu
hi vọng ấy sẽ là ng` bạn tốt nhất nhỉ :)
ấy vẫn luôn ở đấy mà
ko biến đi đâu cả, nên là mọi chuyện cũng để từ từ, tớ dạo này lười biếng lắm, ko muốn nói rì cả,vì đã nghĩ cái gì ko nhanh được thì cứ từ từ thui muh.
ko trống rông, ko gì cả:) cmr ơn vì tớ đã lăng nhăng như thế nhì :)
 
Re: Những lá thư chưa bao giờ viết

Gửi bạn thân yêu của tôi
Cậu àh
Hum nay tình cờ đọc được ở sign của cậu, cậu biết tôi nghĩ j` ko? Chỉ mấy ngày trước thôi, tôi vẫn tưởng rằng trong cuộc đời phù du này, tôi chẳng còn ai ở bên cạnh cả, để chia sẻ những niềm vui nỗi buồn. Nhưng bi h, tôi chợt nhận ra rằng, bên cạnh tôi vẫn còn rất nhiều người bạn, mà điển hình là cậu, vẫn luôn nhớ về tôi. Cậu ạh, chỉ đọc xong vài dòng đầu tiên thôi, tôi sững sờ hiểu ra đó là mình <hy vọng tôi ko ngộ nhận chứ :p>. Cho đến h phút này, tôi đã đọc đi đọc lại cái thư đấy 8 lần rồi. Cậu ơi tôi cảm ơn cậu rất nhiều, cảm ơn vì ông trời đã ban cho tôi 1 người bạn như cậu. Cảm ơn vì cậu đã luôn nhớ đến tôi... Tối nay chat nhé :p
 
Re: Những lá thư chưa bao giờ viết

mày , tao chả biết mày là cái giống gì cả, mày- có khi là bạn thân của tao- nhưng bây h tao lại thấy sao đó, tao có ghen tị với mày ko nhỉ- cahscw là cũng có, nhưng mày có b iết là những gì mày làm khiến tao muốn chưa bao h quen biết mày ko
tao chả biết nữa
mày là đưa s chơi được, tao đã chơi với mày còn gì, nhưng nhũng hành động của mày khiến tao phát điên lên, làm ơn đừng có như thê
tao biết mày lâu rồi đưng ko, từ hòi cấp 2, và chỉ có mày là đứa con gài duy nhất học lên cùng lớp cấp 3 này với tao- nên tao chơi với mày-đươnh nhiên- mà cũng đã chia sẻ với tao khi tao chết chìm vì thằng LÂM nó làm khổ, đúng là cũng nhiều thứ lắm, nhưng tao chả hiẻu, chắc lúc đng yêu thì ng` ta hay điên, và mày ở đấy, tao chả hiểu nổi càng ngày mày càng sống theo kiểu gì nữa, tao ko biết được
nhiều khi tao còn tự hỏi xem tao có đang bị abuse ko nữa, mày cái gì cũng tốt hơn tao, vì có tao lót đường đi trước rồi còn gì, và làm mọi thứ giống y hệt tao, mà tao ko muốn bị lấy ra làm mẫu, đã bao nhieu lần nbhuw thế rồi, tao cứ tưởng mày khác bọn nó
hay là tao chỉ đang ganh tị> cho là thế đi, thì cũng ko lí gì mày lấy nik na ná tao, học những môn tao yêu thích, bằng mọi cách thi vào lớp tao vào, chuyển khối thi đại học nữa chứ, đừng thái quá thế chứ, rồi mày vênh mặt lên với tao để làm gì? nữa, sao lại phải đi can thiệp vào các mối quan hệ của tao, chơi và bám dính lấy lũ bạn của tao thế??? uh, mày có quyền thế mà, thích làm gì thì làm, nhưng mày hãy là mày chứ, tao ghét thói vắt chanh bỏ vỏ, mà đang thế đấy, tao chả biết mà đang nghĩ cái gì nưa, nhưng tao từ bỏ những gì- là- của-tao-mà-bị-mày-nhúng-tay-vào, tao... bất lực với mày, tao chỉ mong ko chơi với mày để ko bị abuse như thế này.
nhưng tao sẽ đi mày biét mà, rồi mày bám vào đứa nào để bắt chiếc nữa thì tao ko quan tâm. hãy là chính mày đi, theo đuôi thì nhục lắm, vì cả đời ko biết thế nào là mình luôn.
kệ mày
vẫn còn may là mày chưa đụng vào ng` yêu của tao, nếu ko thì... nhỉ
nhưng mày nhớ là tao rất ghét mày theo đuôi nhá, lại còn tỏ ra hiểu ng` yêu tao hơn cả tao nữa, mày dừng lại là đúng đấy:!!! cho mày lũ bạn nhưng đừng có đụng vào nó của tao đấy nhá
 
Re: Những lá thư chưa bao giờ viết

Gửi .... mẹ !!!
Tháng 8 này là con đi rồi conbuoonf lắm . Luc trước con còn thấy sung sướng lâng lâng nhưng bây giờ con nghĩ đến cái ngày mà con phải xa bố mẹ xa gd xa quê hương xa chó mèo con lại muốn khóc
Sáng nay mẹ hỏi con có thật sự muốn đi ko con định nói làko
Nhưng mẹ ơi ở lớp hiện giờ buồn lắm mẹ ạ
cuộc sóng thật là khó đoán đc mẹ nhỉ
bao nhiêu rắc rối bao nhiêu thứ cần phải giải quyết
từng lời nói hành động của mình cũng phải cẩn thận
con bước vào đây mà ko đc là chính con ng con mẹ à
nhiwwuf lúc con muốn giũ bỏ tất cả
con mệt mỏi
ko muốn đến lớp rồi gặp những chuyện buồn
ko muốn bị cô giáo chỉ vì tức giận đứa kia mà cáu sang mình
từ khi con đi học đến giờ chưa có khi nào chưa có cô giáo thầy giáo nào ghét con cả
con sống tốt đối xử tốt với mọi ng
luôn làm những gì đúng mực nhất tốt nhất cho ng khác
nhưng ng ta toàn lừa con là sao hả mẹ , họ phản bội con
con buồn con ko biết nói với ai con cũng muốn nói với mẹ nhưng thật khó để nói ra cảm xúc của mình
những gì con nói mẹ hình như ko tin lắm vì thế con ko dám nói
con nói là Con chép bài thiếu có 2 chữ cũng bị ghi tên vào sổ đầu bài , Con ko nói cho cô chủ nhiệm việc bạn con bị cô giáo khác mắng ko cho học cung bị cô CN nói lại với mẹ , COn cất sách vở bạn đi cô lại kêu còn quay cóp ( mặc dù lúc đấy chưa ktra ) .............. tất cả đều có thật đấy mẹ à
con nói ra con biết thể nào mẹ cũng ko tin đúng ko ạ
nhưng môi trương mới này ko hẳn bạn bè nào cũng tốt mẹ à , con cũng có những ng bạn thực sự hiẻu con và luôn làm con vui còn 1 số thì ko ( những con ng mà lòng họ khó đoán lắm mẹ à )
còn thầy cô giáo thì ........... con luôn bị tạo sức ép con cố học tốt để mẹ ko cáu ko buồn nhưng con cứ cố làm gì thì thầy cô lại ngăn cản cái sự cố gắng ấy
Vì nhiều lí do nữa mẹ à mà con quyết tâm sẽ sang kia học , con biết sang đấy sẽ khó khăn hơn rất nhiwwuf nhưng con tin con sẽ làm đc con sẽ cố mẹ à
.....
mẹ hãy tin ở con gái mẹ đi
Mẹ biết ko mỗi ngày đi học của con là mỗi ngày mỗi khi con đi học về là con lại khóc ....... vì buồn vì thất vọng .... vì quá mệt mỏi
................
......................................
còn nhiều điều con muốn nói quá nhưng con ko biết phải diễn tả và nói ra như thế nào nữa mẹ à :(
viết ra đc những điều kia lòng con có phần nào nhẹ nhàng hơn :)
 
Re: Những lá thư chưa bao giờ viết

Gửi em...
Em ko biết khi anh biết chuyện đó anh thất vọng đến nhường nào đâu :)
Cả chiều nay anh đi tập mà ko tập nổi :)
Chân đau, bụng đói ...
NHưng cái chính là ...
:)
Anh không ngờ ;) Những điều em nói với anh lại ko phải là sự thật.
Anh không muốn gặp em để rồi phải nghe em xin lỗi, rồi lại tha thứ cho em...
Có thể em sẽ không biết tại sao :)
Nhưng anh có thể khẳng định với em rằng...
KHi em có những ý nghĩ ko tốt về bạn anh ...
Cũng có lẽ rằng em cũng nghĩ không tốt về anh...
Và thực sự :)
Với anh, bạn bè là quan trọng nhất :)
Tất nhiên là em có thể do nguyên nhân từ người khác nói...
Nhưng nghĩ lại xem ...
Em vẫn chẳng thay đổi được gì cả ...
Với em, em luôn là nhất :)
Em không cho phép ai bình phẩm em cả :)
Và như thế :)
Anh không chịu được :)
Chắc thế !
Vì bạn bè anh vốn bình dân cả mà :)
Anh cũng thế :)
Anh cũng tinh vi, ăn nói vớ vẩn :)
Okie, thế nhé !!!
Đơn giản vì anh đã cố gắng sửa mình, phấn đấu...
Còn em thì hình như chưa ...
Chưa bao giờ :)
Và như thế thì anh không có cũng không sao, đúng không em ;) :)
 
Re: Những lá thư chưa bao giờ viết

Gửi bạn tui!!!!!!!!
Tao rất nhớ bọn mày!!!!!!!!!!
TAo rất vui vì dạo này nói chuyện với nó!
Tao đã nói với nó là tao rất quý nó và nó cũng vậy!

I love him:x :*


A-L-N-P-T ----> we are one :x :x :* :) :)

nhớ mọi người!
 
Re: Những lá thư chưa bao giờ viết

Gửi con Xù,
Tao đúng là chẳng còn bít nói gì với mày nữa rồi! Tao đã nói với chúng mày bao nhiêu lần, là chiện Coconut ra nông nỗi này ko phải chỉ do 1 mình lỗi của con Trà hôm nó đến gặp bọn tao! Đấy chỉ là giọt nước làm tràn ly mà thôi! Thực sự với 1 đứa như tao, kiên nhẫn suốt mấy tháng trời chờ mong bọn mày quay lại như ngày xưa là 1 kì tích, nhưng kì tích đấy chỉ có hạn thôi, khi mà tao nhận ra chúng mày chẳng coi Coconut ra gì nữa rồi! Vậy tao đã hỏi mày bao nhiêu lần, là mày thấy Coco bây giờ có đúng chỉ là 1 cái tên vô nghĩa hay ko, khi mà chúng mày chẳng còn nhớ gì về nhóm nữa rồi!
Mày đừng nói với tao là tao giả dối, hôm nay tao bị 1 con vu oan cái tội đấy là quá đủ rồi! Mày nên xem lại mình đi Chi ạh! Mày chẳng thật lòng lắm đâu!
Mày hỏi tao rằng sao tao ko thông cảm cho con Trà, ko đặt mình vào địa vị con Trà, vậy sao mày ko thử đặt mình vào địa vị của tao khi mày đến thăm trường thì ngồi 1 tiết với bọn bạn 9B của mày, còn lên gặp tao với con Shit thì chưa nói nổi 10 câu, hay khi mày dẫn người iu mày đến cho bọn 9B xem mặt mà quên mất rằng bọn tao cũng là "bạn thân" theo từ điển của mày?
Tao thật sự thấy chán lắm Xù ạh! Bởi vì tao ko thể tin nổi mày- người mà từng gọi tao là bạn thân, giờ lại có thể nói với tao những lời như vậy, có thể đổ lỗi cho tao như vậy!
Và mày đã quay lưng lại với tao- với Coconut ngày xưa rồi đấy!
 
Re: Những lá thư chưa bao giờ viết

Gửi chúng mày - Coco thân yêu của một thời
Khi tao nghe thấy chúng mày có ý định tách nhóm tao phải tự hỏi mình điều gì đã xảy ra khiến chúng mày trở nên như thế. Thật là khó hiểu. Tao ở đây đâu biết điều gì đã xảy ra, đâu biết tại sao mà chúng mày lại thay đổi nhanh như thế. Bạn thân của một thời, có nhau trong mọi lúc và cuối cùng kết thúc nhanh chóng đến không ai có thể ngờ đc. Biết rằng không giữ đc người muốn ra đi, biết rằng tao chẳng thể làm gì để nhóm có thể quay lại, chỉ mong sao khi chúng mày nghĩ lại, vẫn có kỉ niệm trong lòng về Coconut ngày xưa, và cũng mong sao chúng mày vẫn còn nghĩ đến nhau... We were meant to be together... Why?!
 
Re: Những lá thư chưa bao giờ viết

gì nhở
mai là 1 ngày khác roìa
nhìu khi thấy mình hâm hâm thật
bạn này kì lạ ghê
khi nào cho tớ hỏi cái này nhá
chẳng hiểu từ bao h mà tớ thế này, nhưng mà vẫn thế thôi mà, mai lại ở nhà nhỉ
tớ sẽ đến chỗ đấy nhé
10h okie
uh

nhưng thế nào đi nữa thì vẫn chưa muốn phải về chỗ đấy 1 tí nào, ko 1 tí nào, thế nào cũng bị hạch, nhưng cố lên mà đối đầu chứ nhỉ :D
 
Re: Những lá thư chưa bao giờ viết

A small secret....pls don't read....:)

.....4 someone.....
......khi tớ định viết những dòng này tớ cũng ko nghĩ rằng đây là bài viết thứ 900 của tớ.... tớ chẳng biết nói gì cả....có lẽ vì ấy sẽ chẳng bao h đọc đc những dòng này nên tớ viết....

Bức thư này ko phải là bức thư đầu tiên tớ viết cho ấy trong im lặng......cũng ko phải là bức thư tớ viết nhiều cảm xúc nhất hay hay nhất cho ấy......

Học kì I vừa qua có lẽ là khoảng thời gian vừa hạnh phúc nhất lại vừa tồi tệ nhất đối với tớ....lắm lúc tớ có tự tin nhờ ấy.....yêu những gì tớ đang có nhờ ấy....nhưng lắm lúc lại chính ấy làm tớ chẳng còn niềm hi vọng gì........làm tớ ghét cuộc sống này....làm tớ chán nản tới mức chẳng muốn tồn tại nữa...tớ đã từng tức ấy rất nhiều....ghét ấy rất nhiều......ghét ấy lắm ấy chứ...... nhưng đáng ghét nhất là tại sao tớ ko thể làm điều ấy quá 1 đêm..... tớ ko biết và cũng chẳng thể kiếm đc lí do........Ấy đã khiến tớ bị thất bại , khiến tớ suýt mất đi cái cơ hội duy nhất, cái may mắn duy nhất của tớ dù ko hẳn là lỗi tại ấy.....tớ cũng chẳng biết phải nói thế nào nữa.....ấy đã làm tớ phải thất vọng.....từ lúc ấy làm thế, tớ hiểu rằng tớ hình như còn chưa đc ấy coi là một người bạn......và tớ đang mất dần cảm giác thì phải....tại sao phải thế hả ấy....

Trời mưa..........nó gây thật nhiều phiền toái...........buổi chiều......nó nắng gắt và khiến tớ nhức đầu........nhưng tớ thix những chiều mưa.....sự thật mà tớ cũng chẳng biết nữa......

Giá rằng cái ngày sinh nhật của anh tớ thay đổi......giá rằng tớ ko quý anh tớ tới mức ấy........giá rằng tớ ko thix bóng rổ..........giá rằng tớ chỉ có học học học và học.....như thế có phải hơn ko....

Tớ nhớ những lần ấy giúp tớ....nhớ những lần ấy nói chuyện với tớ.....nhớ những lần ấy chơi với tớ......nhớ cả cái lần đầu tiên ấy bắt chuyện với tớ.......nhớ tất cả những thứ đó.......nhưng ấy ah, thật sự tớ chỉ muốn quẳng nó vào quá khứ.......chỉ muốn vứt nó ra khỏi đầu óc tớ......tớ ngu ngốc....nhưng đấy là tình cảm tớ....là cái mà tớ muốn nó phải theo lý trí tớ........tớ ko làm đc ấy ạ.....nhiều lúc tớ tự hỏi cứ thằng thắn ra rồi muốn làm sao thì làm có đc ko.... nhưng nhiều lúc tớ lại thấy may mắn vì tớ chưa làm gì......và h....khi type những dòng này......tớ hiểu rằng tớ đã làm đúng.......rồi mọi thứ sẽ qua......mọi thứ sẽ là quá khứ.........có thể ngày hôm nay tớ type những dòng này....tớ quả quyết sẽ chôn vùi nó.......nhưng tớ sợ ngày mai.......tình cảm của tớ lại mạnh hơn cái ý chí nhỏ bé để rồi......tớ sợ lắm.....nếu ấy biến mất trước mắt tớ.......hoặc đừng bao h trò chuyện hay tiếp xúc với tớ nữa....thì có thể tớ sẽ làm đc...chỉ có điều......lắm lúc chính bản thân tớ lại ko kiểm soát đc cảm xúc tớ.....lắm lúc tớ khóc mà chẳng hiểu vì sao......lắm lúc tớ muốn hét lên để thay đổi đc một cái gì đó.......cám ơn vì ít ra xung quanh tớ vẫn có những người bạn khiến tớ hiểu rằng......ko có ấy mọi thứ vẫn ổn.......vẫn tiếp diễn....vẫn tốt đẹp....

Hôm nay tớ viết.....một ngày nào đấy ấy có thể sẽ biết.........và có lẽ khi ấy nó sẽ chỉ còn là quá khứ.......nhưng cám ơn vì tất cả nhá....cảm ơn vì ấy đã từng là một phần kỉ niệm của tớ.............tròn tròn'...... (có lẽ mọi thứ đều có lí do...có sự sắp đặt nhỏ bé nào đấy....)


............:)............
 
Re: Những lá thư chưa bao giờ viết

Gửi ngày hôm qua
Ngày hôm nay đã đến rồi nhưng vẫn muốn níu ngày hôm qua ở lại:) :) Chắc chắn là ko được rồi nhưng mà vẫn muốn:D nếu ngày hôm nay lại như ngày hôm qua thì chắc cũng sẽ vui lắm.Cái cảm giác thoải mái của ngày hôm qua,cái cảm giác ấy lâu lắm rồi mới tìm lại được.Mọi thứ thật là tuyệt vời
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Re: Những lá thư chưa bao giờ viết

Gửi người con gái tôi yêu ...
Dù biết là đợi chờ ... dù biết là khó khăn ... chồng vẫn đợi ... chồng sẽ ở bên vợ ... tin chồng nhé ..:*
 
Re: Những lá thư chưa bao giờ viết

Gửi mèo con...
Con mèo con...
Nằm trên mái nhà...
Cùng một con mèo con khác...
Chú mèo con...
Lông trắng tinh...
Mặt bầu bĩnh...
Trông xinh xinh...

---
Xin lỗi vì đã ko biết nghe lời :)
Cs là thế :)
Có những sai lầm :)
Nhưng rồi, có lẽ, hậu quả sẽ ngày càng lớn :)
Vì thế, sẽ ko sai lầm nữa :)
Hứa đấy, mèo con ạ ;)
--
Lại một lần nữa rồi :)
... Rồi mai đây mình sẽ lớn đến mức nào :)
Ko muốn lớn đâu, ko muốn bon chen...
Ko muốn lọc lừa, thủ đoạn...
Ko muốn ...
Đúng, mình ko muốn làm một người lớn đúng nghĩa như những người lớn đang làm :)
Nhưng.
Hình như...
Mà thôi...
Nếu thực sự ko còn có thể tin tưởng, bao dung hay tha thứ...
Thì hãy để ngẫu hứng làm chủ :)
Yêu, ghét cũng thế :)
Tùy mày đấy, ngẫu hứng ơi !!!
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Re: Những lá thư chưa bao giờ viết

gửi chồng!!!
Em biết anh đang phải trải qua những thời điểm khó khăn nhất! nhưng em luôn ở bên cạnh anh mà! Chưa bao h em nghĩ rằng em sẽ từ bỏ, vì em luôn muốn em thành công.
Em biết rằng em yêu anh, nhưng hơn thế, em thương anh... rất thương...ko phải thương hại mà em xót, xót lắm anh ạ!!!
Anh quan trọng với em, rất wan trọng. Em ko muốn nhìn thấy anh cứ mãi như vậy. Chính thế mà em ở cạnh anh, anh à, cưng rắn lên anh ạ! Em tin chắc chắn rằng anh sẽ làm đc mà!!
:-*
 
Re: Những lá thư chưa bao giờ viết

mày ơi,

Tao vừa nhìn thầy mày trong danh sách những người đang xem chủ đề ở 05-08 có điều hình như mày ko ol hoặc mày ol nhưng lại để invi:(.Tao phải kiểm tra xem có đúng đấy là mày ko vì tao cũng ko tin là mày lại ol vào cái h này.Nhưng hóa ra là mày thật,mày vẫn đang xem chủ đề lớp tao.Thế tức là mày vẫn quan tâm đến tao chứ gì?Nhưng mà sao thế hả mày?Dạo này mày ol cũng chẳng thèm offline cho tao 1 câu,cứ khi nào tao lên là mày out thậm chí ngay cả lúc tao ol gặp mày nhưng mày cũng ko chào tao.Sao thế hả mày?Tao cũng vẫn chưa hiểu tao làm sai điều gì cả.Mày cứ như thế này làm cho tao mệt mỏi lắm.Tao đã nói với mày rằng 1 con như tao thì có gì đáng để thích đâu.Lúc nào tao cũng vô tâm,vô tâm với tất cả mọi người,với tất cả những thứ mà tao đang tiếp xúc và cả với mày nữa.Tao chẳng thể làm gì cho mày cũng như việc đáp lại tình cảm của mày dành cho tao.Mày là đứa ki bo lắm cơ mà?Mày có cần phải "cho" tao nhiều thư thế?trong khi tao chỉ biết giương mắt nhìn mày buồn,nhìn mày mệt mỏi,chán nản và thất vọng mà lại chẳng làm được gì cho mày cả.Tao ko muốn mày cứ như thế này đâu.Tại sao ko thể như ngày trước được hả mày?tao với mày cứ gặp nhau là lại tranh luận,bàn cãi và cuối cùng phần thắng sẽ thuộc về tao:D hoặc nếu ko thì chỉ cần tao và mày ko rơi vào cái cảnh như thế này nữa cũng được.

Mày biết rồi đấy?tao có quá nhiều bạn phải ko?Và hầu hết tao đều quen bọn nó trước mày.Bọn nó là những đứa luôn ở bên tao,động viên tao những lúc tao mệt mỏi và nếu có ai đó hỏi tao điều gì làm tao tự hào nhất thì chính là việc quen được bọn nó.Đối với tao,bạn bè và gia đình là quan trọng nhất.Ngoài ra những thứ khác,học hành,tình cảm.... với tao dường như chỉ là những thứ phù du.Nếu mày thích tao thì mày hãy cố gắng hiểu cho tao điều đó.Tao ko thể sống mà ko có bạn bè,ko thể cười nếu ko nhớ về chúng nó trong đó có cả mày.tại sao mày ko muốn được đối xử với như mọi người,như một đứa bạn bình thường?Mày lại luôn muốn tao phải đối xử đặc biệt hơn với mày nhưng tao thì ko thể làm được điều đó đâu mày ạ.Tao đoán mày tức tao cũng vì lúc nào tao cũng chỉ bạn bạn bè bè và ko để ý gì đến mày chứ gì?Mày ơi,tao đã nói với mày rồi,mày giống như tất cả những đứa bạn mà tao có nếu có gì đó khác,đặc biệt hơn thì là vì mày là thầy tao.Tao ko biết làm thế nào để đón nhận tình cảm của mày và làm cho nó trở thành hai chiều nhưng nếu như mày cần 1 người bạn thì tao luôn sẵn sàng.Mày làm sao thế mày ơi?Nếu mày mà cứ im lặng như thế này thì tao chắc chắn rằng chỉ hết năm học này thôi là tao sẽ quên mày:(( tao ko muốn thế đâu nhưng mà mày phải nói gì với tao đi chứ.Tao cũng còn nhiều việc phải làm và mày cũng vậy thế nên tốt nhất mày đừng nên đặt một dấu hỏi chấm to đùng thế này trong đầu tao.Tao viết cái này trong lúc đang bức xúc nếu một ngày nào đó mày đọc được thì mong mày hãy nhớ rằng đã có một ngày tao ngồi và làm cái việc này chỉ vì một thằng dở hơi nào đấy nó làm cho tao phát điên.Mai tao đi chụp Xquang rồi :( ko khéo tao bị bệnh nặng sắp chết thì có hi mày đọc được tao đã ko còn trên đời này nữa rồi ý chứ:)) :((
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Re: Những lá thư chưa bao giờ viết

Gửi...:x :(
Thực sự không hiểu... :-/ Tại sao lại có những việc làm trái ngược nhau đến vậy?:-? Chưa bao giờ nghĩ một người tế nhị như thế:x , dịu dàng như thế,:x dễ mến như thế:D mà thốt ra những lời lẽ chẳng xứng tầm chút nào. Có lẽ đã quá vội vàng chăng? Có lẽ chỉ là nhất thời bồng bột chăng? Có lẽ tất cả đều như một sự bấu víu thoáng chốc chăng? Buồn tý xíu nhưng thất vọng thì nhiều.|-) Vì quả thật coi đó là một sự an ủi, một niềm vui để tiếp tục sống cho hăng hái.:)>- Giờ thì sụp đổ, sụp đổ quá lớn. KHông biết nói gì hơn,:| đau lòng quá. :((
Nhưng liệu có hoàn toàn chỉ là tồi tệ như hôm nay đã thấy ko? đời người ai chẳng có lúc khó kiềm chế.:) Hãy để thời gian tự trả lời về con người và tình yêu. Vẫn tin tưởng, vẫn tự hào, đêm vẫn mơ và ngày vẫn đợi, ...nhé?:* >:-D< :)
 
Back
Bên trên