Sai Lệch Toán học

Tình trạng
Không mở trả lời sau này.
Trần Văn Tuấn đã viết:
Khi nào các bạn lý giải cho tôi thắm lỗ tai, sáng con mắt, thì tự nhiên tôi sẽ khỏi bệnh, mà chả phải tốn tiền khám bệnh đúng không bạn?
Quả này thì vô vọng rồi, kiến thức có phải hạt ngô đâu mà nhét vào đầu được. Mà công nhận làm toán kiểu này sướng thật, muốn chứng minh cái gì sai thì chỉ cần hô lên là : "tao thấy cái này sai, bao giờ có ai làm cho tao hiểu được thì nó mới được phép đúng" :D
 
Ai cũng cố gắng lý giải rồi, bác Trần Văn Tuấn đây có chịu tiếp thu ý kiến đâu. [-( chán bác lắm. 8-} Nhưng lâu lâu không thấy bài của bác thì lại buồn, không có người cãi nhau :)) , thôi em cm bài toán của bác Tuấn nhé ( để được cãi nhau tiếp, thích mà :)) ).
3 > -3 vì 3 - -3 = 6 :)) được chưa nào, bác thích phản biện gì đây. :)>- Còn bác không phản biện được coi như thua cuộc nhé. :)>- :)) :))
 
Chào các bạn,bạn Nguyễn Lê Đăng Thi ạ trong phần tái bút tôi có nói :
TB:Các bạn đừng dùng bài toán 3 -(-3) = 6, đem ra khoe thì buồn cười lắm các bạn ạ?
Vậy mà bạn vẫn cố tình dùng bài toán:
------------------------------
Trích:
3 > -3 vì 3 - -3 = 6 được chưa nào, bác thích phản biện gì đây. Còn bác không phản biện được coi như thua cuộc nhé
------------------------------

Bây giờ tôi xin được phản biện cho bạn vui lòng,bằng ba câu phân tích sau:
1/ Bạn có thấy cái ngân hàng trên thế giới nào, kể cả ngoài đời sống thực tế nào, dùng đến cái bài toán phép thuật như bạn đưa ra không?Đấy là một sai lầm thật cơ bản của "toán học cũ", khi dùng các giá trị âm(-) một cách lung tung.Tôi chỉ hỏi bạn khi bạn mượn em bạn (3 đồng), bạn sẽ ghi trong sổ của bạn, theo quy định của toán học cũ là (-3 đồng) đúng không?Rồi sau này bạn có ba đồng bạn đem trả {nghĩa là trả nợ theo quy định toán học là phải dùng phép toán trừ(-)} đúng không, vậy bạn áp dụng cái bài toán của bạn thì bạn sẽ được 6 đồng à?
2/Bạn có thấy trong tự nhiên, trong thực tế có bất kỳ cái gì, mà khi đem trừ(-) bớt đi, lại cho ra kết quả lớn hơn cái đem trừ không bạn?Bạn hoặc bất kỳ một nhà toán học nào trên thế giới, có thể chỉ cho tôi thấy một áp dụng bài toán của bạn, vào tự nhiên, hay thực tế, mà cho ra cái kết quả ngược đời như vậy, thì tôi xin cam đoan với bạn là tôi sẽ dẹp quách cái trang Web:etasme.com vớ vẫn của mình và nghe lời khuyên của bạn Quang Hưng,mà mau đi khám bệnh chứ để lâu e sẽ nặng hơn bạn ạ .
3/Bạn hảy nhìn vào bài toán của bạn đưa ra:
3- -3 = 6 ; (1) bạn đưa ra
3 + 3 = 6 ; (2) => - -3 = +3
Bạn có nhận thấy hai bài toán (1) của bạn đưa ra và bài toán (2) mà tôi thêm vào,chúng có cùng các giá trị và cho ra các kết quả như nhau,vậy tôi xin hỏi bạn và các nhà toán học trên thế giới, giải thích sao về hai bài toán (1) và (2) nôm thật buồn cười, vậy mà từ nào đến giờ chúng ta cứ học và cứ phải hiểu một cách máy móc về các phép toán cộng(+), trừ(-) và các giá trị âm(-<0) như trên, thì quả là "khó hiểu cho cái hiểu" của nhân loại phải không bạn? Theo tôi chỉ có học "phép thuật" thì chúng ta mới có thể "hô biến" từ cái giá trị âm(-3<0) thành cái giá trị dương(+3>0) đúng không bạn?
Đấy tôi phản biện xong cái bài toán phép thuật mà bạn đưa ra chứng minh cho tôi hiểu.Chẳng những tôi không hiểu, mà tôi còn chỉ ra cho bạn thấy,nó trong thật thảm hại và hoang đường vô cùng, khi mà chúng ta dùng đến các giá trị âm(-<0), mà không hiểu cụ thể về chúng thì thật là tai hại phải không bạn?Bạn và các bạn khác nghĩ sao về bài phản biện của tôi,Chào bạn,TVT.

----------------------------------
Sáng tạo là hương hoa trong cuộc sống
Sáng tạo luôn đi trước thời đại
 
Hì, bác Tuấn chắc thích xem phim cổ tích, hơi tí là "phép thuật" nhỉ :)

Ngày xưa, các cụ đã cãi nhau chán về số âm rồi. Mà em thì em thấy các phân tích / chứng minh của bác Tuấn chả có cái nào hay bằng hồi thế kỷ 17 các cụ từng lèm bèm
cụ Arnauld đã viết:
Tại sao tỉ lệ giữa 1 số lớn so với 1 số nhỏ lại có thể bằng số nhỏ so với số lớn, tại sao 1/-1 = -1/1 ?
hay là
cụ Wallis đã viết:
nếu có 1 số a dương, mà a/0 bằng dương vô cực, thì a/-1 phải lớn hơn a/0 vì 0 > -1, thế té ra có số lớn hơn dương vô cực à?

Cãi thế mới là cãi, chứ ai như bác Tuấn bao giờ :) Bác Tuấn trích 2 cụ này vào trang web cho nó có cơ sở vững chắc đê, sau đó cho em xin vài điểm chất lượng nữa hehehe.
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Trần Văn Tuấn đã viết:
Chào các bạn,bạn Nguyễn Lê Đăng Thi ạ trong phần tái bút tôi có nói :
TB:Các bạn đừng dùng bài toán 3 -(-3) = 6, đem ra khoe thì buồn cười lắm các bạn ạ?
Vậy mà bạn vẫn cố tình dùng bài toán:
------------------------------
Trích:
3 > -3 vì 3 - -3 = 6 được chưa nào, bác thích phản biện gì đây. Còn bác không phản biện được coi như thua cuộc nhé
------------------------------

Bây giờ tôi xin được phản biện cho bạn vui lòng,bằng ba câu phân tích sau:
1/ Bạn có thấy cái ngân hàng trên thế giới nào, kể cả ngoài đời sống thực tế nào, dùng đến cái bài toán phép thuật như bạn đưa ra không?Đấy là một sai lầm thật cơ bản của "toán học cũ", khi dùng các giá trị âm(-) một cách lung tung.Tôi chỉ hỏi bạn khi bạn mượn em bạn (3 đồng), bạn sẽ ghi trong sổ của bạn, theo quy định của toán học cũ là (-3 đồng) đúng không?Rồi sau này bạn có ba đồng bạn đem trả {nghĩa là trả nợ theo quy định toán học là phải dùng phép toán trừ(-)} đúng không, vậy bạn áp dụng cái bài toán của bạn thì bạn sẽ được 6 đồng à?
2/Bạn có thấy trong tự nhiên, trong thực tế có bất kỳ cái gì, mà khi đem trừ(-) bớt đi, lại cho ra kết quả lớn hơn cái đem trừ không bạn?Bạn hoặc bất kỳ một nhà toán học nào trên thế giới, có thể chỉ cho tôi thấy một áp dụng bài toán của bạn, vào tự nhiên, hay thực tế, mà cho ra cái kết quả ngược đời như vậy, thì tôi xin cam đoan với bạn là tôi sẽ dẹp quách cái trang Web:etasme.com vớ vẫn của mình và nghe lời khuyên của bạn Quang Hưng,mà mau đi khám bệnh chứ để lâu e sẽ nặng hơn bạn ạ .
3/Bạn hảy nhìn vào bài toán của bạn đưa ra:
3- -3 = 6 ; (1) bạn đưa ra
3 + 3 = 6 ; (2) => - -3 = +3
Bạn có nhận thấy hai bài toán (1) của bạn đưa ra và bài toán (2) mà tôi thêm vào,chúng có cùng các giá trị và cho ra các kết quả như nhau,vậy tôi xin hỏi bạn và các nhà toán học trên thế giới, giải thích sao về hai bài toán (1) và (2) nôm thật buồn cười, vậy mà từ nào đến giờ chúng ta cứ học và cứ phải hiểu một cách máy móc về các phép toán cộng(+), trừ(-) và các giá trị âm(-<0) như trên, thì quả là "khó hiểu cho cái hiểu" của nhân loại phải không bạn? Theo tôi chỉ có học "phép thuật" thì chúng ta mới có thể "hô biến" từ cái giá trị âm(-3<0) thành cái giá trị dương(+3>0) đúng không bạn?
Đấy tôi phản biện xong cái bài toán phép thuật mà bạn đưa ra chứng minh cho tôi hiểu.Chẳng những tôi không hiểu, mà tôi còn chỉ ra cho bạn thấy,nó trong thật thảm hại và hoang đường vô cùng, khi mà chúng ta dùng đến các giá trị âm(-<0), mà không hiểu cụ thể về chúng thì thật là tai hại phải không bạn?Bạn và các bạn khác nghĩ sao về bài phản biện của tôi,Chào bạn,TVT.

----------------------------------
Sáng tạo là hương hoa trong cuộc sống
Sáng tạo luôn đi trước thời đại

:eek: Uầy, em công nhận là bác TVT đã khai thị cho em, :)) em xin cám ơn bác Tuấn đã giúp em hiểu Toán học 1 cách sâu sắc, đúng là các bậc tiền bối làm Toán sai be bét :)) , bác có gì gửi cho em công trình của bác, em xin hứa sẽ đang lên tạp chí Pure and Appl Math. nhé. :)>- Nếu thích cho lên Anal nữa cho nó máu. =D> . Thôi em xin làm người thứ 2 nghiên cứu toán học TVT sau bác nhé. :) :)) =; :x :x
 
Em vốn dốt toán nhưng thấy vấn đề tranh cãi hay quá nên cũng ko thể nhịn được :D

Em chỉ xin chỉ ra 1 lỗi sai của bác TVT trong 1 bài gần đây ( những bài trước em thấy cũng có nhìu nhưng muộn wa' ko tiện post )

Bạn có thấy cái ngân hàng trên thế giới nào, kể cả ngoài đời sống thực tế nào, dùng đến cái bài toán phép thuật như bạn đưa ra không?Đấy là một sai lầm thật cơ bản của "toán học cũ", khi dùng các giá trị âm(-) một cách lung tung.Tôi chỉ hỏi bạn khi bạn mượn em bạn (3 đồng), bạn sẽ ghi trong sổ của bạn, theo quy định của toán học cũ là (-3 đồng) đúng không?Rồi sau này bạn có ba đồng bạn đem trả {nghĩa là trả nợ theo quy định toán học là phải dùng phép toán trừ(-)} đúng không, vậy bạn áp dụng cái bài toán của bạn thì bạn sẽ được 6 đồng à?

theo em bác TVT đã sai ở mặt hiểu vấn đề >.< . Bài toán thực ra nếu hiểu 1 cách vô cùng tự nhiên mà ko có kiến thức toán học cũ cũng như toán học TVT là như sau :

A là người cho có 3 đồng , B là người được cho có 0 đồng .

B vay A 3 đồng và mang đi tiêu vậy A còn 0 đồng , B còn 0 đồng ( vì đã mang đi tiêu ) . Sau đó , theo TVT thì B có tiền để trả lại , có nghĩa là B có 3 đồng . Vì B trả A 3 đồng nên kết thúc thì A lại có 3 đồng và B lại có 0 đồng . Bài toán này thực ra chỉ là 2 giai đoạn + rồi - , chẳng có tí liên quan nào đến phép tính 3-(-3) = 6 cả .

Mà vụ so sánh 3 và -3 thì anh Thi đã giải thích trên trục số rồi . Đơn giản vì theo toán học cũ thì giải thích được như vậy nhờ những quy ước và nền tảng của toán học cũ còn với toán học TVT , ko thừa nhận toán học cũ thì đương nhiên thấy 3>-3 là chuyện khó hiểu vì quy ước và nền tảng ở đây khác hẳn .

Tóm lại , em thấy tranh luận là bổ ích nhưng tranh luận những chuyện đâu đâu thì có mất thời gian ko ?

(cứ nhiêu kiểu tranh luận là vì sao ở Việt Nam cái " nhà " được gọi là cái " nhà " còn ở Anh thì được gọi là " house " vậy xD ... chả ai sai nhưng rõ ràng là ... :D nhàn cư vi bất thiện =)) )
 
Bạn hảy nhìn vào bài toán của bạn đưa ra:
3- -3 = 6 ; (1) bạn đưa ra
3 + 3 = 6 ; (2) => - -3 = +3
Bạn có nhận thấy hai bài toán (1) của bạn đưa ra và bài toán (2) mà tôi thêm vào,chúng có cùng các giá trị và cho ra các kết quả như nhau,vậy tôi xin hỏi bạn và các nhà toán học trên thế giới, giải thích sao về hai bài toán (1) và (2) nôm thật buồn cười, vậy mà từ nào đến giờ chúng ta cứ học và cứ phải hiểu một cách máy móc về các phép toán cộng(+), trừ(-) và các giá trị âm(-<0) như trên, thì quả là "khó hiểu cho cái hiểu" của nhân loại phải không bạn? Theo tôi chỉ có học "phép thuật" thì chúng ta mới có thể "hô biến" từ cái giá trị âm(-3<0) thành cái giá trị dương(+3>0) đúng không bạn?

bài toán 1 với bài toán 2 nó khác nhau ở điểm nào thế hả bác Trần Văn Tuấn. Bác cm gì mà toàn dùng từ: "Buồn cười", "khó hiểu"... :| . Cái này nó trivial với nhân loại nhưng khó hiểu đối với Trần Văn Tuấn, cái này đối với Trần Văn Tuấn là máy móc, nhưng đối với nhân loại là tiên đề. Cái này là "phép thuật" đối với Trần Văn Tuấn nhưng là logic của nhân loại.

Đấy tôi phản biện xong cái bài toán phép thuật mà bạn đưa ra chứng minh cho tôi hiểu.Chẳng những tôi không hiểu, mà tôi còn chỉ ra cho bạn thấy,nó trong thật thảm hại và hoang đường vô cùng, khi mà chúng ta dùng đến các giá trị âm(-<0), mà không hiểu cụ thể về chúng thì thật là tai hại phải không bạn?Bạn và các bạn khác nghĩ sao về bài phản biện của tôi,Chào bạn,TVT.

Đâu bác có phản biện gì đâu, ngoài việc bốc phét ra. Chẳng những bác không hiểu và mất gốc về toán cơ bản, mà bác còn chỉ ra cho nhân loại thấy rằng, cần phải đào tạo lại 1 nền toán học cơ bản lớp 4 cho các kỹ sư hạng 3 để họ thôi không mất thời gian phiền hà quấy nhiễu người khác và bớt nuôi ảo mộng trở thành người nổi tiếng.

Bài phản biện của bác nói chung là em tin :)) b-) rằng 1 điều, bác nên đăng ký sớm 1 chỗ trong bệnh viện trị liệu tâm thần, để sức khỏe đầu óc được hồi phục trước khi bước chân vào nghiên cứu Số học không thời gian của bác 1 cách nghiêm túc và đứng đắn.

:) Sở dĩ em viết bài trên thích nghiên cứu toán học TVT vì toán học của TVT vừa gian lận vừa có tính chất mụ dân hòng lừa bịp nhà Bank kiếm tiền :)) :)>- giá mà ai cũng suy nghĩ như bác Tuấn thì tốt quá /:) .
 
Đấy là một sai lầm thật cơ bản của "toán học cũ", khi dùng các giá trị âm(-) một cách lung tung.Tôi chỉ hỏi bạn khi bạn mượn em bạn (3 đồng), bạn sẽ ghi trong sổ của bạn, theo quy định của toán học cũ là (-3 đồng) đúng không?Rồi sau này bạn có ba đồng bạn đem trả {nghĩa là trả nợ theo quy định toán học là phải dùng phép toán trừ(-)} đúng không, vậy bạn áp dụng cái bài toán của bạn thì bạn sẽ được 6 đồng à?

Không bác Tuấn ạ, bác cố tình hiểu sai lạc vấn đề. Nếu nợ 3 đồng, sau này có 3 đồng thì cần phải diễn giải khi trả nợ là 3+ -3 = 0. Tức là đã trả nợ. :)) Vấn đề ở đây rất đơn giản là nhà Toán học Trần Văn Tuấn đang bị ngắc ngứ lẫn lộn trong đống ngôn từ :)) , nhưng em rất vui vì nhận được lời hồi âm của bác Tuấn, bài của bác đúng là vô địch :)>- sảng khoái quá, sau khi vô cùng stress thì đọc lại bài của bác Tuấn luôn thấy tinh thần thoải mái. =D> cám ơn bác Tuấn.

-----------
Ps: Bác Tuấn nên học thật kỹ lại khái niệm trả nợ và khái niệm nợ. Hiểu nôm na là nếu bác nợ em của bác 3 đồng thì bác phải ghi dấu trừ, còn khi bác trả nợ thì phải ghi dấu cộng. Chứ bác nói ở trên: Trả nợ là trừ thì có nghĩa là bác đang bị ngôn ngữ tri phối, chứ không phải bác đang suy nghĩ logic. MONG BÁC SỚM BÌNH AN THOÁT KHỎI BỆNH TẬT.
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Chào bạn Ng Lê Đăng Thi và các bạn,bạn Thi cho rằng:
--------------------------
Trích:
bài toán 1 với bài toán 2 nó khác nhau ở điểm nào thế hả bác Trần Văn Tuấn. Bác cm gì mà toàn dùng từ: "Buồn cười", "khó hiểu"... . Cái này nó trivial với nhân loại nhưng khó hiểu đối với Trần Văn Tuấn, cái này đối với Trần Văn Tuấn là máy móc, nhưng đối với nhân loại là tiên đề. Cái này là "phép thuật" đối với Trần Văn Tuấn nhưng là logic của nhân loại.
--------------------------

Bạn Thi ạ với trình độ toán như bạn theo tôi nghĩ là tương đối cao như vậy mà khi tôi đem hai bài toán:
3- -3 = 6 ; (1) bạn đưa ra
3 + 3 = 6 ; (2) => - -3 = +3
Ra hỏi bạn hảy giải thích hộ tôi tại sao từ một giá trị (-3<0) mà khi đem trừ(-) thì lại biến thành giá trị (+3>0) thì đó là phép thuật hay toán học vậy bạn?Thú thật với bạn,bạn mới là người nên nghe lời khuyên của bạn Nguyễn Quang Hưng, nên đi khám bệnh mới phải,tại sao vậy?Tại vì hai hai bài toán (1) và (2) mà tôi đưa ra, nó khác nhau một trời một vực như vậy, mà bạn bảo là nó giống nhau.Một bài là phép toán trừ(-), 3 - (-3) = 6 ,một bài là phép toán cộng(+), 3 + 3 = 6 ,khác nhau từ phép toán cho đến ý nghĩa, vậy mà bạn lại bảo tôi rằng:
-------------------------------
Trích:
bài toán 1 với bài toán 2 nó khác nhau ở điểm nào thế hả bác Trần Văn Tuấn.
-------------------------------

Nếu bạn không thấy điểm khác nhau cơ bản của hai bài toán (1) và (2) thì tôi khuyên bạn nên học lại chương trình toán cấp một, thì bạn sẽ hiểu bài toán cộng(+) và bài toán trừ(-) nó khác nhau ở điểm nào?Vậy mà bạn còn bảo tôi:
--------------------------------
Trích:
Không bác Tuấn ạ, bác cố tình hiểu sai lạc vấn đề. Nếu nợ 3 đồng, sau này có 3 đồng thì cần phải diễn giải khi trả nợ là 3+ -3 = 0. Tức là đã trả nợ. Vấn đề ở đây rất đơn giản là nhà Toán học Trần Văn Tuấn đang bị ngắc ngứ lẫn lộn trong đống ngôn từ , nhưng em rất vui vì nhận được lời hồi âm của bác Tuấn, bài của bác đúng là vô địch sảng khoái quá, sau khi vô cùng stress thì đọc lại bài của bác Tuấn luôn thấy tinh thần thoải mái. cám ơn bác Tuấn.
---------------------------------

Tôi chả bao giờ hiểu sai lạc vấn để cả bạn ạ,mà cái tôi muốn chỉ ra cho bạn và các nhà toán học trên thế giới thấy, cái sai lệch của "toán học cũ" khi dùng các giá trị âm(<0) một cách lung tung.Chính vì sử dụng giá trị âm một cách lung tung như vậy, nên khi đem tiền đi trả nợ mà lại dùng phép toán cộng(+).Vậy tôi hỏi bạn và các nhà toán học trên thế giới chứ, trường hợp bạn có 5đồng,trường hợp anh bạn cho bạn thêm 3đồng, hỏi bạn có mấy đồng? Thì bạn áp dụng phép toán nào để biết rằng bạn có bao nhiêu tiền?
Đứng trước câu hỏi trên, tôi biết bạn không thể nào dùng phép toán trừ(-) được đúng không? Mà bạn phải dùng phép toán cộng(+) đúng không?Nghĩa là bạn sẽ lấy:
Vậy tôi hỏi bạn cũng như các nhà toán học trên thế giới chứ, tại sao "trả nợ" cũng dùng phép toán cộng(+) mà được cho "thêm tiền" cũng dùng phép toán cộng(+)? Vậy là theo bạn và các nhà toán học trên thế giới, trong toán học chỉ có duy nhất một phép toán cộng(+), chứ không có phép toán trừ(-) à?Nếu vậy bạn và các nhà toán học trên thế giới, nên dẹp quách cái phép toán trừ (-) vớ vẫn không cần thiết, mà chúng ta chỉ học và dùng duy nhất một phép toán cộng(+), lả có thể áp dụng vào mọi trường hợp, để cho toán học được đơn giản và dễ hiểu phải không bạn?
Đấy tôi trả lời thay cho bạn và bốc cho bạn một liều thuốc chửa bệnh cho bạn, để cho bạn giảm stress luôn đấy bạn ạ,chào bạn,TVT.

----------------------------------
Sáng tạo là hương hoa trong cuộc sống
Sáng tạo luôn đi trước thời đại
 
Bạn Đâu Hoàng Huận ạ,tôi không phản đối bài viết của bạn nhưng bạn nên nhớ rằng tại sao tôi phải đưa bài toán 3 -(-3) = 6 ra hỏi bạn Đăng Thi,bạn nên xem lại cụ thể từ bài một bạn sẽ rõ hơn,còn bạn cho rằng:
----------------------------------
Trích:
theo em bác TVT đã sai ở mặt hiểu vấn đề >.< . Bài toán thực ra nếu hiểu 1 cách vô cùng tự nhiên mà ko có kiến thức toán học cũ cũng như toán học TVT là như sau :

A là người cho có 3 đồng , B là người được cho có 0 đồng .

B vay A 3 đồng và mang đi tiêu vậy A còn 0 đồng , B còn 0 đồng ( vì đã mang đi tiêu ) . Sau đó , theo TVT thì B có tiền để trả lại , có nghĩa là B có 3 đồng . Vì B trả A 3 đồng nên kết thúc thì A lại có 3 đồng và B lại có 0 đồng . Bài toán này thực ra chỉ là 2 giai đoạn + rồi - , chẳng có tí liên quan nào đến phép tính 3-(-3) = 6 cả .
-----------------------------------

Tôi không phản đối bài viết của bạn, vì bạn và tôi điều nhất trí rằng, với việc cho và mượn, chúng ta chỉ cần thực hiện các phép toán cộng(+) hay trừ(-) rất đơn giản, vậy bạn có thể xem bài của tôi viết cho bạn Đăng Thi ở trên bạn sẽ rõ, khi nào thì chúng ta nên dùng phép toán cộng(+) và khi nào nên dùng phép toán trừ(-).Nếu chúng ta dùng đúng theo tinh thần toán học,thì vấn đề sẽ đơn giản và dễ hiểu hơn,còn nếu không thì vấn đề sẽ trở nên trừu tượng và khó hiểu hơn,chào bạn,TVT.

----------

Xin đính chính lại tên bạn, Đâu Hoàng Quân chứ không phải là Đâu Hoàng Huân như bài viết trên,thân chào,TVT.
 
vâng ... ý em là vấn đề bác đưa ra ko liên quan gì đến bài toán 3-(-3)=6. Nên việc bác đưa ra ví dụ đó để chống chế anh Thi là sai lầm .

Còn với việc tư duy toán chỉ cần + , - như trên thì em ko bảo sai nhưng nó chỉ giải quyết được những vấn đề mà học sinh cấp 1 cần giải quyết thôi , còn khi nghiên cứu toán học chuyên sâu và đúng đắn thì giá trị âm là cách khắc phục ( em cho là tốt nhất ) cho việc dùng phép " - " 1 giá trị dương . Và cũng nhờ cái giá trị âm đó mà người ta mới có ứng dụng về trục số với các khoảng vô cùng âm , dương , tránh được các trường hợp mà khi giải quyết bằng cách tư duy toán cấp 1 ko giải được .

Còn cái vụ 3- (-3) = 6 thì ... theo toán học cũ , tính chất giao hoán , ta thử xem kết quả của (-3) + 6 = 6-3 = ? ...

Trong toán học TVT của bác thì sao ? chưa có quy tắc , tính chất gì hết , vì vậy khi gặp những vấn đề như tính chất giao hoán đơn giản chẳng hạn , nó đã phải chia ra 1 đống trường hợp rồi ( như trên đã nhìu anh chị nói ) . Điều đó chứng tỏ toán học của bác chưa chặt chẽ , chưa giải quyết hết các vấn đề. Mà tựu chung , toán học chỉ là quy ước , công cụ giúp giải quyết các vấn đề được nhanh hơn , vậy mà bác dùng cái toán học đơn giản ở mức độ vi mô , lố bịch ở mức độ vĩ mô để chỉ trích toán học cũ - cái nền toán học đã function rất tốt từ hàng trăm năm nay . Có 1 số bước nhảy vọt đã thay đổi nền toán học thế giới , khiến nó ko còn bị trì trệ như 1 thời gian dài trong đó có số âm . Vậy cái toán học của bác mà thành công và áp dụng cho các phương trình tính toán của vĩ mô thì em cho đó sẽ là 1 bước tụt lùi vô cùng lớn của toán học :D ko những nó sẽ làm mất đi phải nói là vô số các tiên đề , định lí toán học nền tảng đã được xây dựng mà chúng ta sẽ lại phải lại xây dựng lại toán học từ thế kỷ 10 sau CN mất =)) .

Thôi em viết hơi ngớ ngẩn 1 chút , bác đừng để ý . Em đi chơi Noel đây :D
 
Hị hị, lâu quá mới có thời gian vào xem bác Tuấn, Xmas em phải ngồi làm việc một mình, buồn quá, may mà có bác Tuấn viết bài, thật, em cảm ơn bác Tuấn phết.
Bác Tuấn đừng sợ, em không mắng bác như lần trước đâu chỉ nhân tiện, có món quà Noel tặng cho bác, em vừa thấy có bọn này dám ca ngợi Einstein, bác tranh thủ vào chỉ cho chúng nó chỗ sai đi:
http://vietnamnet.vn/khoahoc/quocte/2005/12/525944/
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Chào cả nhà, tôi mới đăng ký được vào forum mấy tiếng nay, khá khó khăn vì cứ phải đoán già đoán non mấy cái ký tự trong cái ô gì gì ấy. Mệt lử!

Nhưng đọc (Toán mới của) bác Tuấn thấy... khỏe ra bao nhiêu! Bõ công vào HAO lắm!

Chúc bác Tuấn sức khỏe để tiếp tục chiến đấu :)

L.

TB. Nói vậy thôi, chứ phải thú nhận là tôi nghĩ mãi vẫn ko thấy Toán học cũ sai ở đâu cả. Hay do mình bị nhồi sọ ghê quá, bác Tuấn nhỉ? :)
 
Hic, bác Tuấn không vào tranh luận nữa buồn hết cả forum :( .
Em đang bắt đầu ứng dụng phép toán mới của bác rồi mà bác lại đi đâu mất làm đến giờ em vẫn như lạc vào một khu rừng rậm khó hiểu và trừu tượng :( .
Mong bác cập nhật website nhanh chóng hoặc lên tranh luận để em tiếp tục nghiên cứu và áp dụng toán mới :(
 
Trần Văn Tuấn đã viết:
Chào bạn Ng Lê Đăng Thi và các bạn,bạn Thi cho rằng:
--------------------------
Trích:
bài toán 1 với bài toán 2 nó khác nhau ở điểm nào thế hả bác Trần Văn Tuấn. Bác cm gì mà toàn dùng từ: "Buồn cười", "khó hiểu"... . Cái này nó trivial với nhân loại nhưng khó hiểu đối với Trần Văn Tuấn, cái này đối với Trần Văn Tuấn là máy móc, nhưng đối với nhân loại là tiên đề. Cái này là "phép thuật" đối với Trần Văn Tuấn nhưng là logic của nhân loại.
--------------------------

Bạn Thi ạ với trình độ toán như bạn theo tôi nghĩ là tương đối cao như vậy mà khi tôi đem hai bài toán:
3- -3 = 6 ; (1) bạn đưa ra
3 + 3 = 6 ; (2) => - -3 = +3
Ra hỏi bạn hảy giải thích hộ tôi tại sao từ một giá trị (-3<0) mà khi đem trừ(-) thì lại biến thành giá trị (+3>0) thì đó là phép thuật hay toán học vậy bạn?Thú thật với bạn,bạn mới là người nên nghe lời khuyên của bạn Nguyễn Quang Hưng, nên đi khám bệnh mới phải,tại sao vậy?Tại vì hai hai bài toán (1) và (2) mà tôi đưa ra, nó khác nhau một trời một vực như vậy, mà bạn bảo là nó giống nhau.Một bài là phép toán trừ(-), 3 - (-3) = 6 ,một bài là phép toán cộng(+), 3 + 3 = 6 ,khác nhau từ phép toán cho đến ý nghĩa, vậy mà bạn lại bảo tôi rằng:
-------------------------------
Trích:
bài toán 1 với bài toán 2 nó khác nhau ở điểm nào thế hả bác Trần Văn Tuấn.
-------------------------------

Nếu bạn không thấy điểm khác nhau cơ bản của hai bài toán (1) và (2) thì tôi khuyên bạn nên học lại chương trình toán cấp một, thì bạn sẽ hiểu bài toán cộng(+) và bài toán trừ(-) nó khác nhau ở điểm nào?Vậy mà bạn còn bảo tôi:
--------------------------------
Trích:
Không bác Tuấn ạ, bác cố tình hiểu sai lạc vấn đề. Nếu nợ 3 đồng, sau này có 3 đồng thì cần phải diễn giải khi trả nợ là 3+ -3 = 0. Tức là đã trả nợ. Vấn đề ở đây rất đơn giản là nhà Toán học Trần Văn Tuấn đang bị ngắc ngứ lẫn lộn trong đống ngôn từ , nhưng em rất vui vì nhận được lời hồi âm của bác Tuấn, bài của bác đúng là vô địch sảng khoái quá, sau khi vô cùng stress thì đọc lại bài của bác Tuấn luôn thấy tinh thần thoải mái. cám ơn bác Tuấn.
---------------------------------

Tôi chả bao giờ hiểu sai lạc vấn để cả bạn ạ,mà cái tôi muốn chỉ ra cho bạn và các nhà toán học trên thế giới thấy, cái sai lệch của "toán học cũ" khi dùng các giá trị âm(<0) một cách lung tung.Chính vì sử dụng giá trị âm một cách lung tung như vậy, nên khi đem tiền đi trả nợ mà lại dùng phép toán cộng(+).Vậy tôi hỏi bạn và các nhà toán học trên thế giới chứ, trường hợp bạn có 5đồng,trường hợp anh bạn cho bạn thêm 3đồng, hỏi bạn có mấy đồng? Thì bạn áp dụng phép toán nào để biết rằng bạn có bao nhiêu tiền?
Đứng trước câu hỏi trên, tôi biết bạn không thể nào dùng phép toán trừ(-) được đúng không? Mà bạn phải dùng phép toán cộng(+) đúng không?Nghĩa là bạn sẽ lấy:
Vậy tôi hỏi bạn cũng như các nhà toán học trên thế giới chứ, tại sao "trả nợ" cũng dùng phép toán cộng(+) mà được cho "thêm tiền" cũng dùng phép toán cộng(+)? Vậy là theo bạn và các nhà toán học trên thế giới, trong toán học chỉ có duy nhất một phép toán cộng(+), chứ không có phép toán trừ(-) à?Nếu vậy bạn và các nhà toán học trên thế giới, nên dẹp quách cái phép toán trừ (-) vớ vẫn không cần thiết, mà chúng ta chỉ học và dùng duy nhất một phép toán cộng(+), lả có thể áp dụng vào mọi trường hợp, để cho toán học được đơn giản và dễ hiểu phải không bạn?
Đấy tôi trả lời thay cho bạn và bốc cho bạn một liều thuốc chửa bệnh cho bạn, để cho bạn giảm stress luôn đấy bạn ạ,chào bạn,TVT.

----------------------------------
Sáng tạo là hương hoa trong cuộc sống
Sáng tạo luôn đi trước thời đại


ơ ,đọc qua topic này cũng thấy anh Tuấn có những điều đúng đấy chứ , như là
3+3 với 3--3 nó khác nhau về ý nghĩa ( ơ nhưng mà nó ra đáp số giống nhau đấy chứ ._. , bởi vậy mọi ng thường cho nó là như nhau thì em nghĩ cũng ko vấn đề j )


ơ , nhưng mà em vẫn chưa hỉu cái này :
Ra hỏi bạn hảy giải thích hộ tôi tại sao từ một giá trị (-3<0) mà khi đem trừ(-) thì lại biến thành giá trị (+3>0) thì đó là phép thuật hay toán học vậy
thế là thế nào nhỉ ._.
Thế anh Tuấn giải thix hộ em sao -3 lại bé hơn 0 , sao 3 lại lớn hơn 0 phát :|
 
Trần Văn Tuấn đã viết:
1/ Bạn có thấy cái ngân hàng trên thế giới nào, kể cả ngoài đời sống thực tế nào, dùng đến cái bài toán phép thuật như bạn đưa ra không?Đấy là một sai lầm thật cơ bản của "toán học cũ", khi dùng các giá trị âm(-) một cách lung tung.Tôi chỉ hỏi bạn khi bạn mượn em bạn (3 đồng), bạn sẽ ghi trong sổ của bạn, theo quy định của toán học cũ là (-3 đồng) đúng không?Rồi sau này bạn có ba đồng bạn đem trả {nghĩa là trả nợ theo quy định toán học là phải dùng phép toán trừ(-)} đúng không, vậy bạn áp dụng cái bài toán của bạn thì bạn sẽ được 6 đồng à?
Em bị táo bón cả tuần nay, vừa đọc xong topic cái khỏi luôn, bác Tuấn vô địch.
Để em giải thích cho bác hiểu cách ngừoi ta ghi sổ sách kế toán ạ.
Tài sản (Assets)= Nợ (Liabilities) + Giá trị tài sản thực( Equity)
<=> Equity = Assets - Liablities . Thực ra nó ghi theo ghi theo cách trên nhưng thôi em cứ viêt thế này cho nó âm dưong
Bây giờ giả sử ngân hàng có 3 đồng và cho anh A vay

* Anh A đi vay ngân hàng B 3 đồng thì anh A ghi chép là
0= 3-3
có nghĩa là anh A thực chất chả có đồng nào hết vì tài sản của anh A bây giờ là 3 đồng cầm tay và nợ (-3)

* Ngân hàng cho vay thì ghi chép là
3= 3-0
có nghĩa là ngân hàng vẫn có 3 đồng vì hiện đang cho vay 3 đồng và ko nợ cái gì cả

Khi anh A kiếm được thêm 3 đồng nữa thì anh ta ghi như sau
0+3= (3+3)- 3 hay 3=6-3 (1)
nghĩa là giá trị tài sản thực của anh ta lên 3, tổng tài sản là 6 và nợ 3 đồng.

Anh ta đem trả nợ thì ghi là 3=(3+3-3)-(3-3) vì nợ hết rồi
Bỏ qua lãi suất thì ngân hàng thì chằng thay đổi gì hết chỉ thay đổi từ khoản cho vay sang tiền mặt thôi.
Cái 6 ở (1) nó là tổng giá trị tài sản ạ, ko phải giá trị thực . Bác ko biết hoặc cố tình dấu nhẹm đi rồi nói loằng ngoằng để lừa mọi người quả thật em rất thất vọng. Việc đem 3--3=6 để nói vào đây là lấy đít lắp lên đầu. Thôi em xin phép tiếp tục vào toilet . TVT muôn năm
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Chào các bạn,sao rồi bạn Nguyễn Lê Đăng Thi,tôi nhờ bạn giải thích hộ tôi những vấn đề toán học sao không thấy bạn hồi âm vậy bạn?
Bạn Trần Anh Dũng ạ, cách suy luận toán học của bạn, đúng như căn bệnh táo bón mà bạn đã nói,tôi tra cứu toàn bộ sổ sách ở các ngân hàng từ VN và trên thế giới, chả có ai ghi sổ sách kế toán theo cách toán học quái đản như bạn đã dùng.đồng thời chỉ có những người bị bệnh nặng như bạn, khi đi mượn tiền mới dùng cách ghi như bạn nói:
-----------------------------
Trích:bài TAD
* Anh A đi vay ngân hàng B 3 đồng thì anh A ghi chép là
0= 3-3 có nghĩa là anh A thực chất chả có đồng nào hết vì tài sản của anh A bây giờ là 3 đồng cầm tay và nợ (-3)

* Ngân hàng cho vay thì ghi chép là
3= 3-0 có nghĩa là ngân hàng vẫn có 3 đồng vì hiện đang cho vay 3 đồng và ko nợ cái gì cả

Khi anh A kiếm được thêm 3 đồng nữa thì anh ta ghi như sau
0+3= (3+3)- 3 hay 3=6-3 (1) nghĩa là giá trị tài sản thực của anh ta lên 3, tổng tài sản là 6 và nợ 3 đồng.

Anh ta đem trả nợ thì ghi là 3=(3+3-3)-(3-3) vì nợ hết rồi
------------------------------

Tôi không biết bạn học hành ra sao và cái trường kế toán nào, mà dạy bạn cách ghi sổ sách như vậy, bạn làm ơn chỉ hộ để tôi đến ghi tên học được cách ghi sổ sách mang bệnh táo bón như bạn?Theo tôi nghĩ nếu bạn đã tốt nghiệp trường "kế toán táo bón" trên, mà vào là nhân viên ngân hàng chỉ được một ngày, là người ta sẽ đuổi cổ bạn khỏi chổ làm, vì với cách ghi sổ sách bằng cái công thức toán quái đản mà bạn đưa ra như trên.Không tin bạn cứ vào bất kỳ cái ngân hàng nào, từ VN cho đến thế giới, xem có ai đi vay và cho vay, mà dùng các cách nghi như của bạn không?Thôi tôi chúc bạn vào toilet,mau sổ hết ba cái cách ghi quái đản mang bệnh táo bón của bạn để sớm hết bệnh bạn ạ?

-------------------------------
Sáng tạo là hương hoa trong cuộc sống
Sáng tạo luôn đi trước thời đại
 
Trần Văn Tuấn đã viết:
Chào các bạn,sao rồi bạn Nguyễn Lê Đăng Thi,tôi nhờ bạn giải thích hộ tôi những vấn đề toán học sao không thấy bạn hồi âm vậy bạn?
Bạn Trần Anh Dũng ạ, cách suy luận toán học của bạn, đúng như căn bệnh táo bón mà bạn đã nói,tôi tra cứu toàn bộ sổ sách ở các ngân hàng từ VN và trên thế giới, chả có ai ghi sổ sách kế toán theo cách toán học quái đản như bạn đã dùng.đồng thời chỉ có những người bị bệnh nặng như bạn, khi đi mượn tiền mới dùng cách ghi như bạn nói:

Bốc phét kô biết ngượng kìa
 
Ồ, đang định vào giải thích cho bác Tuấn nguyên tắc kế toán, nhưng nghe chừng bác chụp mũ cháu bé Dũng thế kia, tội quá, cháu nó không lớn được mất bác ạ.

Vâng, bác nói đúng rồi bác ạ. Chẳng ai số sách ngân hàng lại ghi loằng ngoằng khó hiểu như bạn Dũng đâu. Đúng là bạn ấy đang bị đau bụng có khác. Ấy nhưng mà nếu hiểu về kế toán thì 1 người trình độ abc cũng hiểu nó nghĩa là gì bác ạ. :)

Em ngu lâu, xin bác chỉ giáo lại cho em biết là trong cái VD bác đưa ra ở đây, bác làm phép tính như thế nào ạ?
Tôi chỉ hỏi bạn khi bạn mượn em bạn (3 đồng), bạn sẽ ghi trong sổ của bạn, theo quy định của toán học cũ là (-3 đồng) đúng không?Rồi sau này bạn có ba đồng bạn đem trả {nghĩa là trả nợ theo quy định toán học là phải dùng phép toán trừ(-)} đúng không

Liệu có phải như bác nói ở trên, bác sẽ dùng phép tính 3+3 = 6 không ạ?

Ngoài ra theo đoạn quote vừa xong, nếu như đó là suy luận đúng của bác thì em thấy có vấn đề là bác luôn nhìn sự việc với 2 mặt của nó, nhưng lại đưa 2 mặt đó ra để so sánh khập khiễng

1. Khi bạn mượn em bạn 3 đồng, bạn sẽ ghi trong sổ của bạn là -3 - tại sao lại ghi là -3 khi mà rõ ràng là nếu xét về phương diện tiền mặt tôi đang có (asset) thì tôi có 3 đồng chứ đâu phải -3 đồng? Còn nếu xét về phương diện nợ nần (liability) thì tôi đang nợ em tôi 3 đồng, khi đó sẽ viết là -3. Vậy thì trong trường hợp ghi sổ này, bác đang đứng trên phương diện liability để ghi sổ.

2. Khi bạn có 3 đồng, bạn đem trả em bạn. Nếu đứng trên phương diện tiền mặt (asset), bạn phải chi ra 3 đồng để đem trả, suy ra bạn phải ghi là -3. Nhưng nếu đứng trên phương diện liability, khi bạn trả nợ em bạn rồi, thì liability của bạn giảm đi, tức là khi ghi sổ, bạn phải ghi là +3 chứ không thể nào ghi là -3 được. Cho nên, nếu bạn ghi là -3, tức là bạn đứng trên phương diện asset để bạn ghi.

Cùng 1 bài toán mà đứng trên 2 góc độ để ghi phép tính thì chắc chắn là bài toán đó rối tinh lên bác ạ.

Bác hãy ghi lại bài toán đứng trên từng phương diện một để ghi, bác sẽ có 2 cách ghi mà 2 cách ghi đó cùng đưa về 1 đáp số, khi đó mới là đúng bác ạ.

VD đứng trên phương diện asset, bác sẽ có 3 - 3 còn đứng trên phương diện liability bác sẽ có -3 + 3. Nếu bác viết kiểu như -3 -3 thì e rằng râu ông nọ, cắm cằm bà kia mất thôi.
 
Tình trạng
Không mở trả lời sau này.
Back
Bên trên