Quan hệ Việt-Trung

Đọc được bài này hay quá trên BBC mà ko biết mọi ng đã đọc chưa ?
Nói với con về Tổ Quốc
Từ blog của nhà báo tự do Xuân Bình
Hôm nay con là người trẻ tuổi nhất trong đoàn biểu tình phản đối TQ xâm lược Việt Nam. Lần đầu tiên con đi biểu tình. Lần đầu tiên bố muốn dạy con bài học về tình yêu Tổ Quốc.
Bố định sẽ viết “ Tổ Quốc” sau khi xem xong chương trình thời sự của VTV để nghe ngóng động thái chính thức từ phía chính phủ sau sự kiện này.

Vẫn biết là là vô vọng và đến cuối chương trình không hiểu sao bố đã thiếp đi (Con vẫn biết là bố chưa bao giờ đi ngủ sớm)... Hình như bên tai bố còn vẳng tiếng ông phó thủ tướng kêu gào đội mũ bảo hiểm để…bảo trọng?!

Thật hãi hùng trong giấc mơ bố nhìn thấy có hai Tổ Quốc. Một Tổ Quốc của bố con mình. Nơi có đảo Ngọc Vừng với lũ chim ruồi có mỏ nhọn và rất dài. Nơi có bầy cá nhiều màu bơi tung tăng dưới biển Ninh Vân.

Nơi chúng mình có những lần trượt cát vô cùng lý thú ở mũi Né. Nơi có Đà Lạt mây bay lẫn trong bờm ngựa…

Còn một Tổ Quốc khác của các chú công an, những người lạnh lùng nhìn những người đi biểu tình như tội phạm. Những người xua đẩy bố con mình ra khỏi vỉa hè 46 Hoàng Diệu, một con đường mang danh một người dân Việt đã tuẫn tiết khi đất nước bị nạn ngoại xâm.

Chúng ta đã bị đẩy khỏi đường biên của tình yêu nước bằng những lời quát tháo, hích đẩy và cả những lời nói ngớ ngẩn. Một chú mắt trợn ngược nói như quát: Chỉ có các ông các bà biết yêu nước? Yêu nước phải đúng pháp luật chứ!?

Bố tiếc cho thái độ ứng xử của những người ra lệnh và những người chỉ biết thừa lệnh. Để có uy quyền như cảnh sát Anh ( một nước dân chủ và giàu có) hay đàng hoàng như quân cảnh Nepal (một quốc gia đói nghèo, độc tài) cũng cần phải mất nhiều thời gian.

Nhưng mà thôi Phim ạ, chuyện đó nhỏ, chúng ta bỏ qua. Hôm nay bố muốn trao đổi với con về Tổ Quốc- Chiến Tranh và Thái độ của chúng ta.

Dân tộc Việt Nam

Bố không nhớ rõ ai đó đã từng ví dân tộc ta như nàng Kiều. Nay ngã vào tay Sở Khanh, mai không thoát Tú Bà, mốt thoảng qua chút danh giá Từ Hải… Một số kiếp trầm luân đầy ô nhục.

Chúng ta từng chịu 1000 năm Bắc thuộc, hơn một trăm năm Pháp thuộc và hơn nửa thế kỷ bị Trung cộng, Nga Xô, Mỹ xâu xé.

Thế hệ ông bà con từng cay đắng vì câu thơ: "Nếu lịch sử chọn ta làm điểm tựa". Ôi sao có một thời người ta ngây thơ, hồn nhiên đến vậy.

Thực lòng bố nhìn đất nước ta mấy chục năm qua thật giống như những quân cờ trong cuộc chơi của những đại bá mà thôi. Những quân cờ trong bàn cờ bố con mình vẫn chơi sau mỗi bữa ăn. Những quân cờ chẳng thể tự nó làm nên chiến thắng.

Chúng ta có Tổ Quốc. Chúng ta phải gìn giữ nó. Nhưng chúng ta đừng điên khùng hoằng dương thần chiến tranh. Nói như nhà thơ Nguyễn Duy, người thua trận đầu tiên luôn là người dân chúng ta. Huân chương ái quốc thì đỏ rực trên ngực những người… xa trận mạc, không bao giờ gần mũi tên hòn đạn. Máu ở đây còn hoa ở đâu?

Trên blog của mình chú Huy Đức có đưa ra bài học Thái Lan một dân tộc tự hào là không phải đương đầu những đế quốc to.

Bố đã từng mua cho con những robot rất đẹp trên đường Rama 2, con đường mang tên ông vua mở đầu cho lịch sử của dân tộc Thái với những hòa ước Bồ, Hà, Anh. Lịch sử dân tộc Thái hôm nay được viết lên từ hòa bình.

Vậy bố viết những dòng chữ này có gì mâu thuẫn với việc đưa con đi biểu tình không? Câu trả lời là : Không!

Lúc này đây, dù ông Lê Dũng có nói chúng ta tụ tập, hoạt động chưa có phép thì chúng ta phải có tiếng nói, hành động của mình để có áp lực cho bản thân và cả cộng đồng cùng tìm kiếm những giải pháp tốt nhất trong việc bảo vệ chủ quyền đất nước.

Ít nhất thì cũng phải để cho những kẻ xâm lược hiểu rằng đi cướp đất không phải là việc thò tay vào túi quần đùi.

Biểu tình để làm gì?

Cuộc chiến bảo vệ chủ quyền chắc sẽ cam go lâu dài và chẳng dễ dàng chút nào. Chúng ta đi biểu tình để ít nhất cũng “hiểu” và… “cảm thông” với những “khó khăn” trong nội bộ những người cầm quyền.

Có nhóm thân Mỹ. Có người thân Trung cộng. Có những người trong số họ đang được chính Trung cộng bảo hiểm cho chiếc ghế quyền lực. Ở Bắc Hàn có người trong số họ còn cầm văn bản và đọc ê a câu: “Nhân dịp này tôi đề nghị chúng ta nâng cốc”.

Có những người thật tươi tắn ở xứ Phù Tang khi khói hương chưa tan lạnh trên nấm mồ bao người xấu số ở cầu Cần Thơ. Có người còn lên truyền hình đổ vấy cho phương pháp tính toán sai về mức độ của tình trạng lạm phát …Những người này hạnh phúc thật. Chắc vợ con họ chẳng bao giờ phải đi chợ với cái đầu đầy toan tính, với cái miệng leo lẻo mặc cả như mẹ của con.

Chúng ta đi biểu tình cũng là để có cơ hội bộc lộ rõ mình hơn.

Bố dốt tiếng Anh. Trước khi viết khẩu hiệu bố đã cẩn thận gọi điện cho một chú giỏi tiếng Anh để biên tập lại. Vậy mà chúng ta đã viết gì? "Truong Sa- Hoang Sa of Viet Nam".

Khi hình ảnh của chúng ta được pốt lên không biết bao tờ báo và blog thì cũng là lúc bố cay đắng, nhục nhã khi đọc được một comment: đại diện cho trí thức VN là thế này sao? Chúng ta kém cỏi từ câu nói, từ chữ viết. Chúng ta thua ngay từ những phút khát khao chiến thắng nhất.

Vậy là bài học đầu tiên bố con mình phải học là tự nhìn nhận lại bản thân, nhìn nhận lại Tổ Quốc, nhìn nhận lại phép hành xử của kẻ yếu trong thời loạn lạc. Khi thiếu tri thức, nghèo tiền bạc chúng ta phải nhẫn nhục nhiều, nhiều năm để học cách chiến thắng thôi con ơi!

Khi viết đến đây bố đọc được lời một số người kêu gọi chiến đấu hay loan tin họ đã đánh sập một vài trang web của Trung cộng. Con có đồng tình không? Riêng bố thì không!

Đau thương và mất mát

Bố nhớ lại những ngày đau thương năm 1979. Bao người dân đã gục ngã trước mũi súng kẻ thù. Ở hậu phương bọn học sinh như bố và tất cả mọi người cứ hát váng bài ca "Tiếng súng đã vang trên bầu trời biên giới..." Đài tiếng nói VN phát đi phát lại "Sức mạnh của người VN chúng ta" - bài xã luận đăng trên báo Nhân Dân của ông Hoàng Tùng.

Bố không kìm được nước mắt khi nhớ lại bác Minh con đã khóc khi kể về những người đồng đội trong hải đoàn của bác đã chết thảm trước đại pháo của hải quân Trung cộng ở Trường Sa năm 1988. Kể từ đó đến nay, hải quân ta vẫn không đủ sức vượt qua hình ảnh của những tấm bia tập trận của hải quân Trung cộng.

Làm sao để họ không bắt nạt khi mình thua kém về mọi điều? Đã đánh phải thắng. Đánh để thua thì chỉ nướng dân chứ không phải là yêu nước. Con hãy tự nghĩ về việc cần làm của mình.

Bản thân bố sẽ tiếp tục đi Trung Quốc nhiều hơn để hiểu vì sao Trương Khiên mở đường sang Tây vực? Vì sao Trịnh Hòa vượt Ấn Độ Dương? Vì sao Lý Bạch viết thơ... say?

Sáu năm qua bố đã đi từ Thượng Hải qua Cam Túc Đôn Hoàng, từ đáy bể tắm của hoàng hậu Trung Hoa tới đỉnh Everest, từ hạ nguồn tới thượng nguồn Hoàng Hà hay nhiều điểm quan trọng của Vạn Lý Trường Thành...

Bố luôn tự hào là một trong những nhà báo có nhiều bài viết nhất về văn hóa Trung Quốc. Cần phải học cách để trở thành một dân tộc lớn.

Lúc đó chúng ta sẽ tính sổ Tam Sa mà không phải đổ máu dân đen. Phải tìm mọi cách để dụ người Tàu vào một thế trận nào mà ở đó sức mạnh của người VN chúng ta là vượt trội!

Bài học ấy ông Lý Thường Kiệt vẫn để lại ở gần đền bà chúa Kho nơi gia đình mình hay đi lễ. Bài học ấy ông Trần Hưng Đạo còn cất dưới đám cỏ bên bờ sông Lục Đầu Giang nơi con vẫn hay vầy bùn mỗi lần bố con mình đi Kiếp Bạc. Bài học ấy ông Trần Khánh Dư vẫn để lộ trong những con sóng vỗ mạn tàu những lần bố con mình lang thang Vân Đồn...

À tí nữa thì quên, thứ bảy tuần trước chúng mình đạp xe một vòng quanh hồ Tây. Chúng mình đọc lại rất nhiều tư liệu lịch sử. Con có kế nào như Khổng Minh Không lấy hết đồng đen của Tàu đúc một cái chuông xong rồi lùa con trâu đại bá xuống đáy hồ Tây chơi một lần cho đã. Học xong bài đi rồi nghĩ kế nhá! Bố đợi!
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Anh Khoa ơi, không có cái nào của dân UK ạ! Diễn đàn svuk.org.uk thì xưa nay vẫn thế, lèo tèo vài nhân. LSE show năm nào cũng đông khách vậy, giá mà ai chịu đứng ra tổ chức thì chắc cũng không thua anh em Paris.

Ở Hà Nội, HCM, Đà Nẵng, năm vừa rồi có vận động các em 9x đi Free Hugs, nếu được tổ chức thêm lần nữa, Free Hugs vì Hoàng Sa, có lẽ sẽ giúp các em nhận thức được thêm nhiều điều về đất nước.
 
FH sắp tới sẽ tổ chức Thời gian : 7AM – 5PM ngày Chủ nhật (23/12/07)
Có vẻ hơi rush quá để aid thêm "vì Hoàng Sa" vào. Họ cũng đã chuẩn bị được 1 thời gian.
FH lại đang thay leader nữa.
+ Cái này liên quan đến chính trị :-?, chắc chắn sẽ lằng nhằng hơn.
FH lần trước tổ chức ko xin giấy phép, nhưng đợt này đã phải xin. Nếu aid thêm "hoàng Sa" sẽ khá tốn thời gian.
anyway, ý tưởng FH vì Hoàng Sa em thấy rất hay. giờ khuya rồi, em sẽ liên hệ với leader mới sau.
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Uh, thấy cái Huyền kêu bận, nếu biết leader mới, anh xin góp ý mấy ý sau.

Xin phép về cái chữ Hoàng Sa, nhất là các em học sinh cấp 3, nếu ko có đại diện đáng tin cậy, chắc chắn là ko được, mà cũng sẽ rất lằng nhằng, ko thể nào đc trc 23. Cứ giữ nguyên là Free Hugs for Vietnam, hoặc Free Hugs for Peace, rồi thì đến hôm đấy, thêm các chi tiết Hoàng Sa và Trường Sa vào. Ngoài ra, có thể tổ chức Free Hugs bình thường, rồi nói chuyện với những người nước ngoài mình gặp gỡ, tổ chức thảo luận trong giờ nghỉ về Trường Sa Hoàng Sa, chứ đừng biến nó thành biểu tình chính trị. Free Hugs ra Free Hugs, biểu tình ra biểu tình, cùng mục đích nhưng hành động lẫn lộn là sẽ thất bại.
 
Mấy ngày hôm nay nhận đc nhiều msg với nội dung này:

Tại đất nước VN chúng ta, việc biểu tình meeting ko xin phép cơ quan chức năng là bất hợp pháp. Qua sự kiện Hoàng Sa - Trường Sa, đã có một vài cuộc biểu tình nổ ra tại Đại Sứ Quán TQ, nhưng sau đó đã bị giải tán. Hiện có một ý tưởng hay, đó là hãy cắt và dán dòng chữ "Trường Sa, Hoàng Sa là của Việt Nam" lên mũ bảo hiểm. Từ ngày 15/12 tới (bắt buộc đội mũ bảo hiểm khi lưu thông bằng xe máy), coi như toàn dân đi biểu tình. Hãy gởi thông điệp này đến tất cả mọi người

Mình thấy ý tưởng là hay, chỉ nghĩ có lẽ viết bằng tiếng Anh hoặc viết thêm tiêng Anh có khi hơn?
 
@ anh Minh: nếu mà ko xin phép mà cứ thêm thắt Hoàng Sa, Trường Sa vào thì sẽ làm mất tính " trong sáng" của FH, các bác chính quyền biết thì FH ko xong. Thứ 2 là lần ngày 23 này có xin giấy phép, như thế mà ko có điều khoản về Hoàng Sa... thì cũng không ổn. Thứ 3 là FH là FH, không có biểu ngữ FH for peace gì cả. Thứ 4 là: FH vì HS, TS thì cũng ko giống với biểu tình, giáo dục nhận thức 9x thôi :-? ko thể có khẩu hiệu biểu ngữ nặng nề được, thông điệp phải nhẹ nhàng :-?
@ ah về cái biểu ngữ trên mũ bảo hiểm: chắc mình cứ thế mà làm thôi, cũng ko cần tổ chức gì, kêu gọi là chính :-?, ko rõ có cần giấy tờ ko :-?. Mà em thấy hiện giờ cái đó vẫn chỉ là ý tưởng, chưa có ai kêu gọi đâu.
 
Sáng nay vớ tờ báo đọc mới thấy tin này, bài này không có bình luận gì sâu sắc, nhưng ít nhất cũng objective, không sa đà vào chủ đề democracy như nhiều báo khác. Có một cái bức xúc là nó xếp bài báo vào mục tin Bejing City chứ không phải tin Hà Nội, hơi chán.

Ai hôm nay chộp được ảnh đội mũ in khẩu hiệu Hoàng -Trường chụp phát mang lên đây nhé.
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Thử tưởng tượng bạn là Hồ Cẩm Đào. Việt Nam chỉ có 3 láng giềng, chứ TQ có tới 14 lân bang, chưa kể Đài Loan. Ối việc để lo.

Một ngày kia có tin báo: "Hải quân ta bắn tàu ngư dân Việt Nam ở Nam Sa (Trường Sa)."

Hồ Cẩm Đào: "Việt Nam.... Việt Nam.... Nước nào thế nhỉ? À, nhớ rồi. Thế họ có nói, có làm gì không?"

Đệ tử: "Không nói gì, không làm gì công khai cả. Tin tức cũng không đưa."

Hồ Cẩm Đào: "À."

.

5 tháng sau.
Hồ Cẩm Đào: "Thế mấy quần đảo Tây Sa với Nam Sa, chưa có ai quản lý chúng à? Này, lập thành phố Tam Sa quản lý mấy quần đảo đó đi nhé."

Đệ tử: "Bác ơi, sợ phía Việt Nam họ càm ràm."

Hồ Cẩm Đào: "Không sao đâu, lần trước mình bắn chết ngư dân họ, họ có nói gì đâu. Họ chán hai quần đảo đó rồi, không thiết gì đâu."

Đệ tử: "Dạ."

.

1 tuần sau.

Hồ Cẩm Đào: "Sao, lập Tam Sa xong chưa?"

Đệ tử: "Dạ rồi."

Hồ Cẩm Đào: "Việt Nam có nói năng gì không?"
Đệ tử: "Tổng bí thư không, chủ tịch không, thủ tướng không, bộ trưởng ngoại giao không. Chỉ có phát ngôn viên bộ ngoại giao nói 'Việt Nam có đầy đủ bằng chứng lịch sử và cơ sở pháp lý để khẳng định chủ quyền của Việt Nam đối với hai quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa'."

Hồ Cẩm Đào: "Đấy thấy chưa, ta đã bảo, họ có thiết tha gì hai quần đảo ấy đâu."

.

1 tuần sau nữa.

Đệ tử: "Sếp ơi, dân Việt Nam biểu tình trước cửa ĐSQ với TLSQ mình."
Hồ Cẩm Đào: "Thế à. Ra là dân chúng nó cũng quan tâm nhỉ. Thế tổng bí thư, chủ tịch, có nói gì không?"

Đệ tử: "Chỉ có phát ngôn viên bộ ngoại giao nói 'Việt Nam có đầy đủ bằng chứng lịch sử và cơ sở pháp lý để khẳng định chủ quyền của Việt Nam đối với hai quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa'."

Hồ Cẩm Đào: "Thế thì chưa sao."

Lại hỏi: "Diễn tiến biểu tình thế nào?"

Đệ tử: "Em đang bận đọc tiểu sử Mã Viện nên không theo dõi, nhưng nghe phía Việt Nam bảo là 'các lực lượng bảo vệ của Việt Nam đã kịp thời có mặt, giải thích và yêu cầu bà con chấm dứt việc làm này.'"

Hồ Cẩm Đào: "Thế thì tốt. Họ lo cho mình, mình khỏi lo!"
=))
:((
 
tình hình là dọc ĐSQ TQ cấm hết đường, CĐ + CA Phường + Trật tự giăng dây + đứng chặn hết 2 đầu :-?
 
Mie, bực quá, tiên sư cha thằng Trung Quốc, thằng Tần Cương vừa phát biểu được mấy câu, chả khác Việt Nam là chư hầu nhà nó, miệng không dám cấm nhân dân, mà dăng giăng dây cấm đường thì chả khác nào người Việt đập người Việt. Đọc lại câu chuyện tưởng tượng Xuân Toàn post bên trên, nghĩ lại thêm sôi tiết:

Lại hỏi: "Diễn tiến biểu tình thế nào?"

Đệ tử: "Em đang bận đọc tiểu sử Mã Viện nên không theo dõi, nhưng nghe phía Việt Nam bảo là 'các lực lượng bảo vệ của Việt Nam đã kịp thời có mặt, giải thích và yêu cầu bà con chấm dứt việc làm này.'"

Hồ Cẩm Đào: "Thế thì tốt. Họ lo cho mình, mình khỏi lo!"


Ai xác nhận lại tin biểu tình hôm nay cho tớ nghe phát, biểu tình ở Pháp thì ko đc phép chính quyền Pháp hôm qua rồi, chả nhẽ...

Nếu không biểu tình đc ở sứ quán Trung Quốc, bảo a em sang sứ quán Mỹ, Anh mà biểu tình, kêu nó can thiệp "hòa bình", kêu nó bảo về quyền lợi thông thương với VN. Không thì mũ bảo hiểm biểu tình. Cấm mãi có ngày bạo động.
 
thôi , kiềm chế cảm xúc lại nào
Minh ơi ,đừng chửi Trung Quốc như thế , phải cảm ơn họ chứ
vì nếu họ không có những động thái như thời gian vừa qua , làm sao tuổi trẻ Việt Nam , nhất là những người còn chìm trong giấc ngủ , có cơ hội để giật mình tỉnh giấc và hiểu rõ được hơn về chính phủ của mình !

Xác nhận : chính tôi cũng đã qua khu vực đó và đúng như những gì bạn Mạnh thuật lại


và đây là lời cảnh cáo trước từ trang của công an TPHCM :

Trong những ngày gần đây, Công an TP Hồ Chí Minh phát hiện âm mưu, ý đồ và kế hoạch của các thế lực thù địch, phản động, trong đó có tổ chức phản động khủng bố “Việt Tân”, trang web “Tập hợp thanh niên dân chủ”, diễn đàn X-caphe và một số trang blog trên Yahoo 360o… lợi dụng mạng internet để kích động thanh niên, sinh viên, học sinh xuống đường tuần hành, biểu tình phản đối Trung Quốc. Việc lợi dụng kích động tuần hành, biểu tình gây rối trật tự công cộng trên địa bàn thành phố là vi phạm pháp luật Việt Nam.

Công an TP Hồ Chí Minh kêu gọi thanh niên, sinh viên, học sinh bình tĩnh, kìm chế, tuân theo chủ trương của Đảng và Nhà nước, tỉnh táo không nghe theo âm mưu kích động của các thế lực thù địch, phản động.

hic , thanh niên Việt Nam đúng là bọn mất dạy , đang yên đang lành , ăn chơi hưởng lạc không thích lại thích biến hết thành một lũ phản động , để chính phủ nước bạn phải bận tâm , làm nhà chức trách địa phương phải vạ lây , mất mặt với hàng xóm .
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Minh ơi ,đừng chửi Trung Quốc như thế , phải cảm ơn họ chứ
vì nếu họ không có những động thái như thời gian vừa qua , làm sao tuổi trẻ Việt Nam , nhất là những người còn chìm trong giấc ngủ , có cơ hội để giật mình tỉnh giấc và hiểu rõ được hơn về chính phủ của mình !
Đúng đúng, phải cho Tàu nó xơi thêm vài chỗ nữa thì dân ta mới sáng mắt ra và...tiếp tục cảm ơn nó.=))
 
Ừ! Nhưng bực thì cứ phải chửi thôi.

Âu cũng tại quần chúng còn thiếu người tổ chức. Thử hỏi, tổ chức vận động hết cái bọn thanh niên "ăn chơi hưởng lạc" của cậu vào đội ngũ những người yêu nước chân chính, thì có để bọn ấy sa ngã vào Việt Tân với phản động không? Thanh niên Việt Nam thiếu sân chơi, thiếu vai trò đích thực, dĩ nhiên nhàn cư vi bất thiện.

Lại nói đến chuyện tổ chức, theo xác nhận của cậu thì cấm đường chỉ là trc ĐSQ TQ thôi. Vậy có 3 khả năng:
Một là có người tổ chức thông minh thì sẽ biểu tình tại ĐSQ ANH MỸ Phillipins ... như một vài người gợi ý (Khoa Trần, Vũ Q Việt) để kêu gọi trung gian hòa giải hoặc chí ít cũng tuần hành đường phố.
Hai là, ức chế nhất định sinh bạo động, dễ bị bọn phản động lợi dụng.
Ba là vừa nhen nhóm đã bị dập tắt, lửa nhiệt tình nguội thì lại như 30 năm qua thôi.

Bản chất nhà nước thì tớ tuyệt đối không bàn, nhưng ngày hôm nay là một nước cờ sai.
Bởi vì tốt nhiều hơn xấu, nhà nước nên tôn trọng và hướng dẫn người dân, ai lại dội gáo nước lạnh vào người yêu nước nói chung và chắp cánh nói xấu dân chủ cho phản động nói riêng.


Đề nghị anh em yêu nước, ai đội mũ bảo hiểm có đề can yêu nước đc thì đội, qua ĐSQ nhà nó, bấm còi rồi đi tiếp (cái này chi tiết ngoài lề :p).

Nói thật, với số người yêu nước ko hề ít, là tớ, tớ đã kiếm lời bằng ý tưởng kinh doanh từ vụ này rồi. Bán áo phông, đề can, in áo in mũ này, dám cá là đắt hàng. Mũ bảo hiểm ngày 15/12, tớ nhìn qua trên net thây đơn điệu bỏ xừ.
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Back
Bên trên