Lê Thanh Hằng
(nhat_chi_mai)
Mãi mãi Hà Nội - Amsterdam
Em cảm thấy như 1 cái gì đó nặng đè trên vai khi được 2 người yêu em quá nhiều như thế..
Follow along with the video below to see how to install our site as a web app on your home screen.
Note: This feature may not be available in some browsers.
Hôm nay anh ốm, nằm ở nhà rảnh rang quá, lại trùng đúng dịp thằng bạn anh nó send link topic lớp anh trên HAO, nên anh nằm một đống, đọc đọc tìm tìm xem xem những bài viết cũ. Lại còn tìm cả cái đống back up của 360 cũ nữa. Như bài này chẳng hạn.Tin ..
* |10/14/2007 11:35 am
em ạ, sống ở cái tuổi nào đi chăng nữa, người ta cũng đều cần đến một thứ gọi là niềm tin.
anh 18 tuổi, cũng chưa đủ lớn để nói về cuộc sống, nhưng quanh anh bao nhiều cuộc đời khác đang diễn ra, anh nhìn thấy và hiểu được vài điều. cuộc đời không công bằng, đó là điều chắc chắn, nhưng nó chẳng lấy đi tất cả từ em bao giờ, đời sẽ lấy đi của em nhiều thứ, tuy nhiên vẫn sẽ để lại cho em một cái gì đấy để bấu víu vào, để em tiếp tục tin, để em tiếp tục hi vọng, và để em tiếp tục sống. em có thể vấp ngã, em sẽ thấy thấm mệt, em sẽ buồn, chán, và em sẽ khóc. nhưng không phải vì thế mà em có thể buông xuôi, vì chẳng ai biết ngày mai chuyện gì sẽ xảy ra, và em cũng đâu biết bao giờ hạnh phục đến được với mình .. vậy là rốt cuộc, mình sống ổn hay không, phụ thuộc vào sức chịu đừng và sự cố gắng
cuộc sống tuổi 17 "mộng mơ" của em, đang gặp nhiều sóng gió, nhưng đấy cũng chỉ là quà chào mừng em bước vào đời mà thôi. còn nhiều sóng gió đợi chờ lắm lắm. nhưng rốt cuộc thì, đời đang dạy mình em ạ. thời gian làm cho con người ta lớn về thể xác, nhưng cuộc sống quanh ta lại dạy ta lớn về tâm hồn và trí óc. mỗi lần vấp ngã và đứng lên, là một lần em trưởng thành. nhìn vào sự việc một cách lạc quan, làm ta vững tin hơn nhiều
anh quote một câu, chẳng biết là đã đọc ở đâu, nhưng từ lâu lắm rồi: " cuối mỗi con đường đều là sự tốt lành, vì vậy nếu như em chẳng thấy đâu xung quanh mình sự bình yên, vậy là em chưa đi đến cuối con đường đâu, điều đó nghĩa là em nên và phải đi tiếp, hạnh phúc đang đợi em kìa".
bạn tốt và bạn xấu, hai thứ ấy tưởng chừng như có một ranh giới khác biệt rất lớn lao. nhưng cuộc đời có quá nhiều gương mặt, nên rằng là em nên cẩn thận em ạ. chọn lấy những người bạn thật tốt, đầu tư cho những mối quan hệ lâu dài cũng là một kĩ năng cần có để em chuận bị bước vào đời.
một năm nữa thôi, chắc rằng em đã phải rời xa bố mẹ, cuộc sống sẽ có nhiều biến động. anh vẫn nói đấy, cái mà em thiếu, là cái sự chăm sóc cho bản thân mình. đừng quên cái ơn sinh thành của bố mẹ, em mang nhiều niềm tin và hi vọng, và cả tình yêu thương của nh nh người hơn em nghĩ đấy. đừng tự hành hạ mình em nhé.
ở một vai trò, anh đã không làm tốt vai trò ấy của mình với em , nhưng em hãy tin rằng, nếu em thật sự cần anh, bằng một cách nào đó anh sẽ ở bên em .. đừng quên anh là Chúa nhé >- :> ). câu chuyện cũ đừng nghĩ đến nữa. cuộc sống đang tiếp tục em ạ
bước vào đời với lòng tin và sự chuẩn bị cần thiết, em lớn rồi.
chỉ là những suy nghĩ vẩn vơ mà thôi, hi vọng là nó giúp em vững lòng.
Hà Nội
chủ nhật đẹp
đầy nắng!
Thưa các bạn ở Nhật Bản
Càng nhìn con số người thiệt mạng trong thảm trạng này, chúng tôi càng thấy rõ ràng và mãnh liệt hơn là chúng tôi cũng đang cùng chết với các bạn.
Niềm đau của một phần nhân loại cũng là niềm đau của toàn thể nhân loại. Nhân loại và quả địa cầu này cũng cùng là một hình hài. Những gì xảy ra cho một phần của hình hài này là đang xảy ra cho tất cả hình hài.
Biến cố vừa xảy ra cho các bạn đã nhắc nhở cho chúng tôi bản chất vô thường về sự sống của chúng ta. Nó nhắc ta nhớ rằng điều quan trọng nhất là ta phải thương nhau, có mặt cho nhau và trân quý từng phút giây mà ta đang còn sống. Đó là cách hay nhất mà ta có thể làm cho những người đã chết: chúng ta có thể sống như thế nào mà họ có thể cảm nhận rằng họ được tiếp tục sống và sống đẹp hơn, ý thức hơn, sâu sắc hơn, trong mỗi chúng ta, nếm từng phút từng giây mà ta còn đang sống, sống cho họ.
...