Nguyễn Phương Thảo
(Nguyễn Thảo)
Điều hành viên
Gửi bố - người đàn ông mà con yêu thương nhất, người bố tuyệt vời nhất:x
Con đang ngồi viết mail cho bố. Nhưng có những cái mà con ko dám viết vào mail….
1 tháng nơi đất khách đã cho con hiểu thế nào là cảm giác thiếu thốn tình cảm, cảm giác thèm được yêu thương, được quan tâm. Muốn ôm và muốn được ôm – việc mà con chưa từng làm khi ở Việt Nam trừ hôm farewell. Tự dưng con thèm được bố ôm. Nhớ cái lúc ở sân bay, bố ôm thật chặt, vỗ vai và nói bố tin ở con. Nhớ từng lời bố nói là con gái bố mạnh mẽ, là con gái bố có thể tự bước đi được, và con gái bố ko run sợ…
Tự dưng giờ con ước lúc đó con khóc, khóc thật to, thật nhiều vào để bố mẹ biết con gái bố mẹ ko mạnh mẽ tới thế, để bố mẹ biết là con yêu và nhớ bố mẹ nhiều lắm. Lặng lẽ ra đi…
Con biết bố luôn thương con, luôn ở bên con và luôn đứng về phía con nhưng bố chẳng thể làm gì hơn khi cách con 15h đồng hồ. Trước hôm con đi, bạn bố bảo con là tội nghiệp bố vì bố thương con lắm. Con là người mà bố yêu n` nhất, hi sinh n` nhất. Con cười trừ: “ Cháu đi bố chắng sướng quá ý chứ”. Và con ghét cái từ “ tội nghiệp” mà cô ý dùng. Nhưng con biết là 1 tháng con đi, 1 tháng con tới với chân trời mới, 1 tháng con biết bao điều mới, sống cuộc sống mới thú vị là 1 tháng bố mất ngủ vì thương con, là 1 tháng bố mở từng mail của con, đọc đi đọc lại, là 1 tháng với những email thương nhớ, 1 tháng ko lúc nào bố ko nghĩ và lo cho con. Con hối hận vì đã nói như thế thế bố ạh.Mọi việc con làm, mọi quyết định của con, con đều nghĩ về bố. Con luôn tự hỏi bố có vui ko, có bằng lòng ko nếu con làm thế này hay thế khác. Con nhớ những lúc con khó chịu, bực mình hay bức xúc bất kì cái gì, con đều nói chuyện với bố, con gào hét và xả hết bực tức để rồi nhìn bố cười hiền từ và uốn nắn con theo 1 cách rất riêng của bố.
Giờ thì chỉ còn mình con chiến đấu thôi. Con biết bố muốn con chia sẻ cùng bố, bố muốn vẫn được tiếp tục giảng giải và chỉ bảo con nhưng mail, chat ko lấp nổi những khoảng trống trong con. Con muốn được ở bên bố, muốn lại được ôm bố và được thấy bố cười… Con ghét con kém cỏi trong việc điều khiển những cảm xúc trong con. Con ghét những lúc con buồn chán và bi lụy thế này vì con biết bố ko bao giờ muốn nhìn thấy con gái như thế.
Con lại viết tiếp mail cho bố đây. Cái này coi như phần bonus thêm và bố sẽ ko được đọc. Con luôn muốn được chia sẻ tất cả với bố nhưng con ko muốn làm bố buồn 1 tí nào cả. Thế là cuối cùng cũng có những cái mà con gái ko thể nói ra với bố…
Con ko hay thể hiện tình cảm của con ra ngoài. Có lẽ đấy là cái nhược điểm của con. Con cũng chưa từng bao giờ nói hay viết cho bố, nhưng bố àh, con yêu và nhớ bố nhiều nhiều lắm
PS: Con sẽ tiếp tục chiến đấu. Làm gì còn đường lùi phải ko bố. Con vẫn nghĩ sai lầm của con là quyết định ra đi nhưng bố lại bảo bố thấy có 3 việc sáng suốt bố đã làm là lấy mẹ, có con và để con ra đi… nên con tin bố. Vậy thì con sẽ cố, sẽ cố hết sức bố ạh để chứng minh rằng bố đúng vì với con bố ko bao giờ sai!!!
Sau thư này con gái bố sẽ lại mạnh mẽ…
A daughter is the happy memories of the past, the joyful moments of the present, and the hope and promise of the future
Con đang ngồi viết mail cho bố. Nhưng có những cái mà con ko dám viết vào mail….
1 tháng nơi đất khách đã cho con hiểu thế nào là cảm giác thiếu thốn tình cảm, cảm giác thèm được yêu thương, được quan tâm. Muốn ôm và muốn được ôm – việc mà con chưa từng làm khi ở Việt Nam trừ hôm farewell. Tự dưng con thèm được bố ôm. Nhớ cái lúc ở sân bay, bố ôm thật chặt, vỗ vai và nói bố tin ở con. Nhớ từng lời bố nói là con gái bố mạnh mẽ, là con gái bố có thể tự bước đi được, và con gái bố ko run sợ…
Tự dưng giờ con ước lúc đó con khóc, khóc thật to, thật nhiều vào để bố mẹ biết con gái bố mẹ ko mạnh mẽ tới thế, để bố mẹ biết là con yêu và nhớ bố mẹ nhiều lắm. Lặng lẽ ra đi…
Con biết bố luôn thương con, luôn ở bên con và luôn đứng về phía con nhưng bố chẳng thể làm gì hơn khi cách con 15h đồng hồ. Trước hôm con đi, bạn bố bảo con là tội nghiệp bố vì bố thương con lắm. Con là người mà bố yêu n` nhất, hi sinh n` nhất. Con cười trừ: “ Cháu đi bố chắng sướng quá ý chứ”. Và con ghét cái từ “ tội nghiệp” mà cô ý dùng. Nhưng con biết là 1 tháng con đi, 1 tháng con tới với chân trời mới, 1 tháng con biết bao điều mới, sống cuộc sống mới thú vị là 1 tháng bố mất ngủ vì thương con, là 1 tháng bố mở từng mail của con, đọc đi đọc lại, là 1 tháng với những email thương nhớ, 1 tháng ko lúc nào bố ko nghĩ và lo cho con. Con hối hận vì đã nói như thế thế bố ạh.Mọi việc con làm, mọi quyết định của con, con đều nghĩ về bố. Con luôn tự hỏi bố có vui ko, có bằng lòng ko nếu con làm thế này hay thế khác. Con nhớ những lúc con khó chịu, bực mình hay bức xúc bất kì cái gì, con đều nói chuyện với bố, con gào hét và xả hết bực tức để rồi nhìn bố cười hiền từ và uốn nắn con theo 1 cách rất riêng của bố.
Giờ thì chỉ còn mình con chiến đấu thôi. Con biết bố muốn con chia sẻ cùng bố, bố muốn vẫn được tiếp tục giảng giải và chỉ bảo con nhưng mail, chat ko lấp nổi những khoảng trống trong con. Con muốn được ở bên bố, muốn lại được ôm bố và được thấy bố cười… Con ghét con kém cỏi trong việc điều khiển những cảm xúc trong con. Con ghét những lúc con buồn chán và bi lụy thế này vì con biết bố ko bao giờ muốn nhìn thấy con gái như thế.
Con lại viết tiếp mail cho bố đây. Cái này coi như phần bonus thêm và bố sẽ ko được đọc. Con luôn muốn được chia sẻ tất cả với bố nhưng con ko muốn làm bố buồn 1 tí nào cả. Thế là cuối cùng cũng có những cái mà con gái ko thể nói ra với bố…
Con ko hay thể hiện tình cảm của con ra ngoài. Có lẽ đấy là cái nhược điểm của con. Con cũng chưa từng bao giờ nói hay viết cho bố, nhưng bố àh, con yêu và nhớ bố nhiều nhiều lắm
PS: Con sẽ tiếp tục chiến đấu. Làm gì còn đường lùi phải ko bố. Con vẫn nghĩ sai lầm của con là quyết định ra đi nhưng bố lại bảo bố thấy có 3 việc sáng suốt bố đã làm là lấy mẹ, có con và để con ra đi… nên con tin bố. Vậy thì con sẽ cố, sẽ cố hết sức bố ạh để chứng minh rằng bố đúng vì với con bố ko bao giờ sai!!!
Sau thư này con gái bố sẽ lại mạnh mẽ…
A daughter is the happy memories of the past, the joyful moments of the present, and the hope and promise of the future
Chỉnh sửa lần cuối: