Những lá thư...

Gửi mẹ :(
Mẹ về đc có mấy ngày nhẽ ra phải vui vẻ chứ
Mẹ lại ko tin con rồi 8-|
Là con ko đáng tin......:|

Như mọi lần, con có lỗi :)|
Tùy mẹ thôi :)

......
 
Mày ơi, xin lỗi mày
Tao buồn cười thật đấy
Trưa hôm qua, vừa lên Hao tuôn hết cả một đống ức chế về mày, thì đến chiều mày đứng lù lù ở cổng rủ tao đi chơi.
Sorry mày nhiều lắm!!! Tao cứ nghĩ là mày chẳng coi tao ra j cả...
Hôm qua đi chơi với mày khá là vui... Yêu mày lắm ấy!!! Yêu mày nhất!!! Chuyện, vợ chồng mà, phải yêu nhau chứ :x :x :x :x :x :x :x :x :x :X
 
Khai bút chuyên mục:"Viết cho người tôi yêu.........."

(Gửi TTTD-Đồ Sơn-HP)

Viết cho người tôi yêu............

Nếu Dương biết rằng Bách vui sướng và hạnh phúc nhường nào mỗi khi nhìn thấy Dương. Ở một góc khuất nào đó Bách cứ lặng lẽ nhìn Dương cho dù bạn chẳng hề biết có một kẻ đang dõi theo bước chân của bạn.

Nếu Dương biết được rằng Bách phải đấu tranh với bản thân mình vất vả như nào để nói rằng:"Bách yêu Dương ". Bách nói yêu Dương, vậy nghĩa là bạn quan trọng với Bách nhường nào.!!!!!!!!

Nếu bạn biết rằng Bách nhớ bạn nhường nào, trong khi học bài, hay làm bất kỳ việc gì đi chăng nữa, kể cả trong những giấc mơ, hình bóng Dương cứ hiện lên trong tâm trí Bách.

Nếu bạn biết được rằng cho đến bây giờ Bách cũng chưa hiểu "không hợp nhau" là sao nữa. Giá như bạn cứ nói là đã có người khác, vậy sẽ làm Bách không bận tâm nhiều.

Nếu bạn biết rằng Bách không kiên trì như Bách nói đâu,Bách dối lòng mình đấy. Bách cũng không lạnh lùng như Bách nói đâu, trước Dương, Bách lạnh lùng vậy nhưng sâu thẳm trong tim Bách đó là một con tim yếu đuối, nó rung động trước bạn và nó chẳng còn nghe lời Bách nữa từ khi nó nhận ra rằng nó cần bạn...

Nếu bạn biết rằng Bách luôn cầu mong cho bạn được hạnh phúc. Còn gì vui hơn khi người mình yêu được hạnh phúc.

Nếu bạn biết được rằng........!!!


Những cảm giác khi lần đầu tiên gặp Dương ,Bách vẫn còn nhớ như in . Lạ lùng , khác lạ xen lẫn bất ngờ ,nó giống như như...như thế nào Dương nhỉ ?Bách cũng chẳng nhớ rõ nữa.Chỉ biết rằng đêm về ,ánh mắt đó ,nụ cười đó đã làm Bách thao thức,lòng ngập tràn hạnh phúc ,chưa bao giờ Bách có cảm giác đó.Nó thật lạ ,thầm lặng và đẹp đẽ .Bách biết rằng bây giờ Bách đã yêu .Hình ảnh Dương luôn luôn trong trái tim Bách .Nó ngập tràn và giúp Bách vững bước trên đường đời .Mỗi khi nhìn thấy Dương ,nhìn Dương cười lòng Bách như tan biến mọi phiền muộn trong cuộc sống vốn không đơn giản chút nào này .Cảm ơn đời đã cho Bách được có cơ hội gặp Dương và yêu Dương .Bách chẳng biết nói gì hơn bởi vì Bách yêu Dương.!!!!!!!

http://thpt-nguyentrai.net/kth8x/Cacbaihatle/tangban/tuoihong.htm
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Gửi cô kính yêu....

Hôm nay con đứng giữa trời lộng gió, lòng thương nhớ cô vô hạn... lòng thương nhớ của 1 đứa con bất hiếu.... COn muốn gặp cô, để ngả đầu vào lòng cô, để cảm nhận cái ôm dịu hiền của cô... Mọi thứ như chỉ mới ngày hôm qua... Hôm nay thì cô đã đi xa, xa lắm rồi.

Con còn nhớ hồi lớp 1, con học dân lập. Cô đã khuyên nhủ bố mẹ con cho con vào 1 trường công lập, mà lại tốt hơn. Cô chăm sóc con, dạy dỗ con, từng ly từng tí một. CÔ uốn nắn từng nét chữ , từng hành vi ứng xử của con. Bây giờ nhớ lại, con mới thấy cô là người duy nhất quan tâm đến từng học sinh một cách tỉ mỉ và đầy yêu thương... con cám ơn cô...

Rồi lớp 2, con được vào trường mới...CO không dạy con, nhưng trong buổi KT đầu năm, cô đến và dặn dò, an ủi, và tiếp thêm sức mạnh cho con. Ôi chao, nhớ lại những cái vuốt ve, những lời nói ân cần đó, con thấy nhwu có dòng suối mát lạnh chảy qua tim...

Lên các lớp trên, con ko còn được gặp cô, chào cô thường xuyên nữa...Cô về hưu và dạy học ở nhà, trong 1 cái xóm nhỏ, tỏng ngôi nhà lá đơn sơ có 2 cây cau xanh mướt trước cổng.... Ôi, nhớ đến những ngày tết, 20/11 con đến thăm cô, ngửi cái mùi hương đạm bạc, cái mủi thân thuộc giản dị ấy, con lại trào nước mắt vì thương cô. COn cô lớn mà chẳng giúp được gì, chống cô thì già yêu... Nhắc mới nhớ... cô già bằng bà nội con. Cô bảo con cứ gọi cô là bà, nhưng con một mực gọi là cco, vì:" TRông cô còn trẻ lắm!". Con nhớ, cô đã rơm rớm nước mắt...

Lên cấp II, với những thúc giục của tuổi trẻ bồng bột, những bài vở lôi cuốn, những thú vui, rồi thì những ước mơ, khát khao vẫy gọi. Con đã không đến thăm cô vào ngày 20/11, lễ Tết nữa... Con vẫn nhớ cô, nhưng khi bố hỏi thì lại tắc lưỡi:"Hè/tháng sau/... đi thăm cô sau, còn bao nhiều việc!". Cũng chính vì thế mà con nghe tin cô mất trong 1 buổi chiều mưa tầm tã, khi vừa di chơi về, trong tay còn cầm những thứ mua được... Tim con như rạn nứt... Con đã làm cô phiền lòng bao nhiều lần rồi? Lần này là lần thứ bao nhiêu? Con có còn xứng đáng làm học trò ngoan của cô không? Con khóc lặng lẽ.... Bao nhiêu hân hoan, vui sướng của một ngày tan biến hết.... CẢ bầu trời như khóc cùng cô.

Đêm đầy sao, con cứ băn khơan tự hỏi sao của cô là ở đâu? CÓ phải ngôi sao ở giữa trung tâm, sáng chói, hay chỉ là ngôi soa ở góc trời, khiêm tốn, nhỏ nhoi....Ôi cô ơi, cô hãy nhận ở con một niềm kính trọng và thương yêu sâu sắc nhất, và cũng tha thứ vì những lỗi lầm của con... Đạo làm người con đã không tiếp thu hết, và cũng không thực hiện đúng, đã không sống đúng với những điều cô hằng mong đợi... Cô ơi, cô có mong mỏi chờ đợi con về thăm cô như những năm nào không? Còn con, néu bây giờ đến thăm cô, chỉ còn là những kỉ niệm, những ký ức còn sâu đậm, còn hằn sâu trong tim con... Cái sân, cây cau còn đó mà cô đi xa rồi...

Cô ơi....
 
Re: Viết cho người tôi yêu..........(Gửi TTTD-Đồ Sơn-HP)

Ấy biết không
Không biết bao nhiêu lần Tớ nhìn lên bầu trời đầy sao kia để ước nguyện .........
Tớ ước rằng chúng ta sẽ luôn mãi ở bên nhau ......
Tớ ước rằng tớ sẽ mãi là người lau những giọt nước mắt lăn trên má của Ấy , sẽ luôn là người để Ấy chia sẻ niềm vui nỗi buồn . .....
Và Ấy ơi,điều ước quan trọng nhất là gì ẤY có biết ?
Tớ ước rằng ẤY sẽ là người hạnh phúc nhất thế gian để Tớ được là người hạnh phúc thứ hai sau Ấy."
Giá như những lúc tớ ngồi sau Ấy thời gian cứ kéo dài mãi.
Giá như tớ có thể bước vào tâm hồn ấy.
Giá như tớ có thể ghi nhớ một cách rõ ràng hình ảnh ấy trong tâm trí.
Giá như tớ có thể mơ về ấy hằng đêm.
Giá như tớ biết ấy nghĩ gì về tớ.
Giá như ấy là con mắt phải, tớ là con mắt trái thì mình sẽ mãi ở bên, chẳng có con mắt thứ 3 nào cả.
Giá như thế gian là một buổi hoàng hôn, ấy là mặt trời và tớ là biển rộng.
Giá như tớ chẳng bao giờ phải hoài nghi về câu chuyện cổ tick, hoàng tử lấy vợ, công chúa lấy chồng, sẽ chỉ có những đứa trẻ thôi, dắt tay nhau qua cánh đồng cỏ nội.
Giá như chúng ta hiểu nhiều hơn những điều chúng ta biết, rằng mọi dòng sông đều đổ về một biển nhưng không phải sông nào cũng sâu, cạn như nhau.
Và ấy ơi !Giá mà tớ có thể biến mọi cảm xúc thành lời, giá mà tớ có thể gửi những yêu thương vào gió .
Giá như thương yêu không bao giờ phải là ngọn cỏ để vô tình bị dẫm nát dưới chân qua.
Giá như thế gian chỉ có một ngôi nhà, để chúng ta có chung ô cửa sổ, chung cửa đi, và chung một mái nhà.

Giá như mà ấy biết, có những điều giản đơn chẳng thể nói thành lời.
Giá như mà tớ chẳng bao giờ phải ngần ngại mỗi khi nhìn sâu vào đôi mắt ấy, không phải đắn đo điều gì đó vô tình.
Giá như tớ hiểu được điều giản đơn sau những tiếng thở dài, sau ánh mắt, nụ cười, sau cái nhìn xa xôi, sau những nét trầm tư trên gương mặt ấy.

Và mỗi khi nghĩ về tớ...

Giá như ấy đừng bao giờ nghĩ rằng thi sĩ biết làm thơ .... bởi vì thế mà họ mơ rất giỏi ....
Giá như ấy đừng bao giờ nghĩ rằng nhà văn biết viết truyện .... bởi vì thế mà họ bịa rất tài ...
Tớ có thể là thi sĩ, là nhà văn hay một người viết kịch, tớ có thể tô màu lên những điều nhợt nhạt của cuộc sống, nhưng dường như trái tim tớ lại là điều mà chẳng bao giờ tớ có thể viết hết thành lời.
Đơn giản vậy thôi .... !


.... và giá như có một sự đọc ngược lại để đừng bao giờ có một dấu "chấm" sau tất cả những điều được viết ra từ những nỗi niềm vô hạn !


Nhưng giờ đây ......
Tất Cả ......
Chỉ Còn Là Giấc Mơ Mà Thôi .....
Thật là buồn phải không,mình đã làm tất cả để ấy nghĩ khác về mình,để ấy thay đổi cách nhìn về mình,nhưng tất cả đã vô vọng,ấy càng nghĩ về mình,càng nhìn mình với những gì xấu xa nhất.Chắc ấy quá ghét mình rồi,phải không ấy?Mình ngàn lần xin lỗi ấy,mong ấy hãy tha thứ cho những gì mà mình đã gây ra cho ấy,làm ấy phải bận tâm,..............Mong ấy hãy coi đó là 1 giấc mộng buồn,được không ấy?Chúc ấy mãi vui vẻ,mạnh khoẻ,thành đạt trong cuộc sống...........Chào ấy.........
Đợi?

Đường chiều tôi đứng đợi chờ
Đợi ai? Ai đợi? Mà mờ đường quen.
Tôi cuối xuống, nhặt buồn tên
Khắc vào hoài niệm: "Người quên ta rồi!"

Ừ, tình, vẫn bạc như vôi
Thì lời hẹn cũ tự trôi thành dòng.

Ừ, mong. Ừ, hoài mong...
Cuối cùng tin tưởng vỡ trong tín lòng.

Ừ, không mong. Ừ, chẳng mong...
Lòng ta tự vỡ, tự rêu phong lòng.

Nhưng gì thì cũng đã xong,
Mà người xưa cũ vẫn trong tim mình!
 
Thư hả, mình ko văn hay chữ tốt nhưng cũng có 1 bài thơ .. vừa mới nghĩ ra trong 3 s , viết mấy dòng cho vui vậy. Đọc mấy bài trên nghe buồn thương sầu thảm quá

Vi Ngân yêu dấu
Trông em rất là xấu
Mỗi khi ăn dưa hấu
Hoặc ăn xôi anh nấu
Dù nói thế là xấu
Nhưng xin em đừng cấu
Anh đang bổ dưa hấu
Và cho xôi vào nấu
Lơ mơ là anh cho xơi mã Tấu

Vi Ngân xinh xắn
Là người tuổi rắn
Rất thik ăn sắn
thik đc che chắn
bởi người đứng đắn
Xin luôn tươi tắn
Nếu không anh bắn
:D :D :D :D ( kiểu gì cũng bị phàn nàn nhưng kệ, lâu lắm mới làm thơ mà, he he)
 
anh a, em vua o Saga ve..chang biet em tam trang em dang the nao nua,
cung cha biet vi sao em lai viet mail cho anh. Em ko muon nt, vi no co
khi se ko den dc may cua anh va em cung ko muon nt nua..em cha biet..co
le se rat lau anh moi nhan dc mail nay, vi anh it online lam ma...ma
khi anh nhan mail nay thi thai do cua anh se nhu the nao nhi??? Em co qua
ngoc ko?em co qua trang tron ko khi em lai la dua lam quen truoc voi
anh?? A xe nghi sao ve em chu? Co nghi em la 1 dua hu hong nen noi suot
ngay len Saga ngoi ko? Ngoi ma cha de lam j, ngoi chi de doc bao, nghe
nhac..va co khi len Saga chi de ngoi 1 minh nhu hom nay... Em buon ko
phai vi em ngoi 1 minh, do cung la 1 phan...buon vi em ko the co dc 1
giay ngoi noi chuyen voi anh, anh luon voi vang...anh luon ban ron..va em
ko dam lamphien. Chieu nay, em da dinh len ngoi canh anh, du chi de
nhin anh lam viec ma thoi..nhung em lai ko dam vi so lam phien anh, va neu
anh ko noi chuyen voi em thi em cung ngai moi ng xung quanh
lam...Luc anh chuan bi ve, em da dinh noi chuyen voi anh..nhung cha
biet nen bat dau tu dau, vi em biet anh lam song viec o Saga la nh ve nha
luon..dau co thoi gian ngoi noi chuyen voi em...Hinh nhu anh co chi
gai, va hinh nhu chi y ten la Binh...emko biet nua, ko biet vi sao cuoc
dien thoai ngan ngui cua anh voi chi gai lai khien em suy nghi qua nhieu
nhu the nay..em co cam giac rang chi y co 1 vi tri rat quan trong trong
long anh...anhluoncoi chi y la nhat thi phai. Anh dua chi lam, don chi
ve, goi dien noi chuyen voi chi bang 1 cai giong ma hinh nhu em chua
nghe thay bao h... Em ghen ah??:)):)):))...buoncuoi qua nhi???..nhung
hinh nhu la the that..ke ca khi em thay anh cuoi dua, noi chuyen voi khach
hang....ma anh ko nhin thay em o dang sau...em cung thay that ghen ti,
ghen ti vi sao ng anh dang cuoi dua ko phai la em... Nhung hom em thu,
anh cha cuoi voi em nhu the..anh luon chu tam vao cong viec nen em cha
dam noi jlam phien anh, chi dam cuoi dua, treu troc moi ng,
hoac ngoc xit hon la het len 1 dieu j do chi muon dc anh chu y..^^
Ngoc lam thi phai... em quen anh cung chua lau ma..hinh nhu hom nay em hoi
bi ham thi phai, dung la 6 tieng ngoi cha lam dc viec j chac dau oc co
van de roi..^^ em cung cha hieu vi sao em lai nhan tin lam quen voi anh
nua..do ko phai la 1 tro dua.Hinh nhu moi ng nghi rang nhung loi em
noi ra la 1 tro dua, nhu kieu Lan Huong treu anh Trong vay.... ko, ko
phai nhu vay... Noi chung la em co rat nhieu van de ve tinh cam, ve gia
dinh....va khi em den thu, nhin thay anh lan dau tien, em co 1 cam giac j
do rat thoai mai, rat an toan, nen em moi nt noi chuyen voi anh...em
nhu 1 con goc thi phai...thoi, neu em ma con noi nua thi noi den tan
sang mai, den ngay kia..cung cha het dc nhung j em suy nghi dau..tot nhat
nen dung laikhi em con kiem che dc ban than...em xin loi vi mail
nay...noi chung anh doc roi quen het di ho em thi tot hon..ko em thay xau ho
lam...:D:D em chao anh....
Ah, ngay nao khi ngu day, va dem truoc khi di ngu em deu nt chuc anh
1 ngaytot lanh, hoac chuc anh ngu ngon...nhung hinh nhu anh ko nhan dc
1 tin nao thi phai..chang biet anh co xoa nhungtin nhan anh gui di va
tin nhan em gui den ko? em thi giu tat ca...^^ dai ngoc xit la Be O..^^
^^ anh dung chap nhe, tre conlam..anh quen het ho em nhe.... em ich ki
lam,nghi rang noi ra chi de cho nhe long nen anh cung quen di cho no
nhe long giong em nhe..:D bibiibibi...du the nao, em cung rat thoai mai
khi dc o tren Saga..em da coi do la gia dinh cu aminh roi day...du moi
biet moi ng...ko hieu vi sao...co the em la 1 dua ham, 1 dua ngoc xit
beo u...^^ bibibibi
 
từ chính con.....

một nụ cười hay một giọt nước mắt đây??? Lúc nào cũng băn khoăn ko biết con có nên thất bại ko... Con thất bại quá nhiều lần rồi... Và h con lại thất bại... Tất cả chỉ vì bản thân con... Trong cái nắng oi bức của mùa hè này, chẳng hiểu sao con thấy mọi thứ tối đen như mực... chẳng hiểu sao cái nóng tự dưng biến mất... chết lặng... chết lặng vì một lần nữa con lại thua bản thân mình...

chẳng lẽ con hèn kém vậy sao... chẳng lẽ cả cuộc đời con cứ lặp đi lặp lại vết xe đổ hả mẹ... chẳng lẽ biết cái xe đã sắp hỏng rồi... nhưng vẫn con lười... vẫn tin vào sự mong manh cuối cùng... để rồi bước lên nó và ngã nhào...

Con ko bao h quên cái cảm giác con thất bại hôm ấy... nỗi sợ dường như giết chết con rồi... con vật vờ trong căn phòng... khoá trái cửa... nằm lê trên mặt đất... vừa ngủ... vừa khóc... vừa gào thét trong tâm hồn mình... rồi nghĩ đến tương lai... mọi thứ sụp đổ... sợ lắm... con sợ lắm... giờ tuy cái nỗi đau ấy ko bằng ngày đó, nhưng con chẳng thể tha thứ cho mình... chẳng thể đc nữa...

con chỉ biết nói... chỉ biết than trong vô vọng... con ko thể đánh thức đc bản thân và kéo tuột nó ra khỏi vũng bùn đen ấy... con đánh mất nó và huỷ hoại suy nghĩ mình... ôi... con đã từng than cái cách con đứng dậy... đã từng chửi nó và chửi bản thân... thế mà sao con cứ đi mãi theo nó, gắn bó mãi theo nó thế... con là ai vậy??? con là ai chứ...

cuộc sống muôn màu... nhưng con chỉ thấy một màu xanh... ko phải chỉ là cái màu xanh hi vọng như người ta vẫn nghĩ... màu xanh của sự chia ly, của nỗi đau đến nghẹn lòng... một màu xanh buồn... chẳng lẽ cứ lên rồi xuống như con sóng sao... chẳng lẽ chỉ có bão tố và ánh nắng chói chang... ko có lấy một ngày trời êm bể lặng... con ko tin...và con ko muốn tin... có lẽ đc sống trên mặt biển xanh thẳm đã là một hạnh phúc... vì vậy mà con phải chấp nhận sự nguy hiểm... bình yên là cái con khao khát quá mẹ ah...

những cái đang bị giết chết trong con ko dừng lại vậy... con chẳng những giết chết niềm tin của con... mà con còn giết chết niềm tin mọi người dành cho con... khốn nạn vậy hả mẹ... cái từ ấy có lẽ quá đay nghiến nhưng là sự thật đến phũ phàng... con sợ chính bản thân con... con ko hiểu nó là gì nữa... còn hơn cả cái mê cung... đó là địa ngục do con từng ngày đắp lên, phủ kín bởi vẻ bề ngoài đẹp đẽ...

cười... con đã từng nói với thằng bạn là phải cười cho dù cuộc sống có tồi tệ và phải thấy vui khi về đến nhà mình... nhưng h con run sợ mẹ ạ... một màu đen... chỉ có màu đen thôi... cô đơn thật sự... màu đen u tối... cô đơn quá... bước chân về nhà là nỗi run sợ... lúc thì run sợ vì bố mẹ lo lắng nhưng lúc lại chỉ run sợ khi bị bố mẹ mắng thôi... cả anh Zim nữa... h thì làm sao h... ăn nói thế nào h... ôi... cái người cuối cùng đưa cho con niềm tin cuối cùng cũng phải rút lại... đáng sợ... con đáng sợ đến vậy ah...

vẫn như những lần thất bại trước... con ngồi viết... ngồi viết cho đến khi nào giọt nước khô trên xa mạc ẩm ướt thì thôi... ko biết cách đứng lên nên lại chấp nhận để giọt nước ấy chảy tiếp... chảy mãi... khô sao... cạn sao khi suy nghĩ đã chất đầy sự lắng đọng ngớ ngẩn đây... rõ là có cái lỗ để thông... vậy mà cái lỗ ấy lại ngập trong đống cát do chính con vun lên... sợ rằng cào đống cát ra sẽ bỏng tay bởi cái nóng do ánh mặt trời chói chang hun lên... đợi chờ cơn mưa hay tự mang nước đến... đứng nhìn và chết lặng nơi đó...

Con sợ...
 
Gửi mày .
Uh ,mày ah ! Mày là đứa bạn thân nhất của tao đến giờ ! MÀy là đứa con gái hiếm hoi trên Trái Đất mà tao tin ! Thế cho nên , thư này gửi cho mày . Mày không phải đứa dầu tiên , và có lẽ cũng sẽ không phải là đữa cuối cùng nói ra câu đó với tao , nhưng thực sự , đến khi mày nói câu đó , dù chỉ là buột miệng nói đùa thì nó không còn có thể làm theo tao muốn : " Vào tai trái , ra tai phải " nữa rồi mày ah ! Mày gặp tao từ lâu lắm rồi nhưng đến bây giờ thì tao mới đủ bình tĩnh để nói về câu nói đó của mày , hay tất cả bọn chúng mày cũng được .
Mày có biết ngày tao biết tao được 30 điểm thi vào Ams , tao thấy gì không ? Chắc là không đâu ! Tao thực sự thất vọng , thất vọng vì sự kém cỏi của tao , thất vọng vì tao không thể vào đựoc nơi mà bố mẹ tao muốn Hóa 1 . Uh , Lần đầu tiên kể từ khi tao đi học,tao không đạt được thứ mà tao muốn . Mẹ tao hỏi : :" Thế nào ,bây giờ con định vào đâu ? Hóa 2 AMs hay Thăng Long ? " . Lúc đó tao đã nghĩ , UH , tao sẽ vào Ams, để tự đứng lên từ chỗ mà tao đã không vượt qua được . Chúng nó và cả mày nữa vào chuyên Ngữ ,Tổng Hợp , Kim Liên , Thăng Long ... còn tao vào Ams . Tao đã quyết định thế trong bao nhiêu lâu mày có biết không ? Trong đúng 1 khoảnh khắc . Và tao biết gần như tao sẽ vào một môi trường hoàn toàn mới và lớp mình làm gì có ai thi Hóa cơ chứ , chúng mày miệt mài đuổi thoe Ngoại nhữ mà ! Lúc xem danh sách lớp lần 1 ( uh , vì tao chỉ đi xem mỗi một lần ), nhìn cả cái bảng tên không có mottj chữ Nguyễn TRường Tộ , tao run lên bần bật , mày có biết không . Nhưng cuối cùng thì tao vào Ams , tao lao vào học , học một cách cầm mẫn và chăm chỉ . Tao chưa bao giờ nuối tiếc rằng tao đã chọn nơi này thay vì Thăng Long cả ! Cho đến một ngày .
Mày có biêt không ? Cả buổi tối thứ bảy , từ kúc tao đi học về , chuông điện thoại nhà tao reo lên liên tục ! Uh , vẫn lớp mình , vẫn chỉ là sợ tao không biết nên gọi tạo đi họp lơqps . Nhưng đứa nào cũng kèm một câu hỏi : " Dạo này mày điệu lằm ah ? " Chugns mày nghĩ tao là ai ? Thực sự là ai cơ chứ . Tao tức gần chết mày có biết không ? Chỉ vì mấy câu phao tin lăng nhăng của mày mà tao trong mắt bọn nó y như một con đú đởn. Tao đã định gọi mắng cho mày một trận đến cho hết tức nhưng tao không làm . Đó là lần đầu tiên tao hối hận khi vào AMs. VÀo ngôi trường mà mày và bọn nó cho là đú n gần nhất Hà Nội ! Uh , cứ coi như là thế đi nhưng chúng mày nghĩ tao là dứa chạy theo trào lưu hay sao ? Lần dâud tiên Tao thấy mất lòng tin , thực sự là như thế .
Chúng nó bảo tao và mày cũng vậy , mày bảo tao " Mày đã thay đổi rồi " . Uh ,tao đã thay đổi , tao công nhận điều đó . Nhưng tao không thay đổi từ khi vào Ams , mà là từ khi tao còn học cùng chúng mày . Tao không bao giờ quên được những lần tao ngồi khóc rấm rứt mà không nhận nổi một chút đoái hoài từ chùng mày . Có lẽ vì thế mà tao ghét nhất nhìn con gái khóc . Con bé ngồi ạnh tao bảo " MÀy có cool quá không " Không đâu mày ah , tao ghét khi đó vì đó là lúc mà yếu mềm nhất vÀ nó làm tao nhớ đến cái cảm giác cố độc của tao khi đó . TAo không còn kiên nhẫn ngồi nói " Nín đi , ngồi dỗ dành như tao đã từng làm nữa Tao không quên lần tao khóc lên giữa đường khi nó quya xe bỏ đi và nói " Đưng có úp úo mở mở thế nữa .Khó chịu lắm " Không phải là chúng mày sao , những đứa nói một nửa cho nó , làm nó tò mò đến phát diên rồi bảo dến hỏi tao . Hỏi những thứ mà tao đã chôn kính trong tim tao không muốn nói ra . Làm soa tao nói được với nó ? Uh Thế đấy và tao không còn đặt làng tin vào ai nữa . Thế là quá đủ với tao .
Uh , p[hải công nhận dọa này tao quá đổ đón ! Tao không còn là đứa trả bài kiểm tra chỉ còn thấy diểm 9 , tao lần đầu tiên hiểu cía cảm giác của những người phải chống chọi cho đủ 80 . Uh , tao học hành quá sa sút , phải công nhận như vậy ! Tao quá lười , Đấy là sự thực ! VÀ nó là điều tao công nhận tao đã thay đổi .Tao mệt mỏi với việc nhận một bài kiểm tra mà mình lo sợ về nó như oọt quả bom nỏo chậm vì không còn chắc chắn mình được bao nhiêu điểm , không còn có thể ngồi tự hào vì bài kiiemer tra chót vót của mình nữa . Chắc hẳn chúng mày sẽ sốc khi nghe điếm kiểm tra của tao. mẹ tao cũng sẽ sốc , sẽc sỉ vả tao vì nó . Bởi vật với tao thế là quá đủ rồi .Đừng thêu dệt sau lưng tao nữa . Được như vậy cũng là cảm ơn chúng mày lắm .
Bạn của mày .(dùi biết đay chỉ là một lá thư không bao giờ có người nhận )
 
Gửi tới người tôi yêu thương
Bi h gọi là gì nhỉ, thôi, 33 sẽ gọi = cái tên khác để tránh có người đọc được sẽ buồn. Gọi là T vậy nhé!
Nhớ lại thì chẳng mấy khi gọi anh là T, chỉ khi nào gọi đt:"alo, bác cho cháu gặp bạn T", tiếp đó là:"T à". Biết nói gì bi h? Thực sự là 33 rất rất buồn khi thấy thái độ T gần đây. Có chuyện j chăng? Chắc là ko phải. Thực ra 33 đã biết từ lâu rằng T chẳng hề có chút cảm tình gì với 33 rồi. Và từ lúc đó 33 đã luôn coi T như 1 người anh, một người anh nói chuyện rất vui và 33 thực sự muốn được tâm sự với T.1 người anh, T có hiểu ko? Hôm nay gặp T ở trường 33 đã thật bất ngờ. Như những lần trước thì 33 sẽ cố tìm cách để gặp T, nhưng hôm nay thì lại ko. Đứng ở hành lang tầng 4, nhìn thấy T ở dưới sân nhưng 33 cũng chẳng muốn nhìn. T có cần thiết để 33 phải tỏ thái độ thế ko? Sao lại ko nói thẳng mà cứ phải thế? 33 sắp thi AMS, sợ lắm chứ. T đã biết 33 phải ntn thì mới có thể học hành tử tế được 1 buổi tối ko? Ko phải dế đâu. Ừ thì T bảo 33 trẻ con, đương nhiên, sao người lớn bằng T, T nhỉ. Vì cái trẻ con đấy nên 33 mới có những người anh như Bùi, hay Tùng Bìu. Bao nhiêu chuyện thật là khó xử. T có bao h nghĩ cho 33 1 tí đâu. Lúc nào cũng bận rồi dập máy cái bộp, thử hỏi 1 người bạn bt thôi thì có ko hết bực mình ko? 33 ko phải chỉ trích T, mà T tôn trọng 33 hơn 1 chút đc ko? Nói thật là 33 ko nghĩ T lại thay đổi như thế. 2 tuần trước T có thế đâu, sao bi h lại thế? Hôm nay thấy nhau ko 1 lời, liệu những lần gặp tiếp theo sẽ chào hỏi nhau được chăng? Thực sự thì 33 cũng ko muốn và cũng ko hi vọng T đọc được lá thư này. Hi vọng T sẽ lại như xưa, 1 người anh dễ nói chuyện và thật vui tính như hồi nào
 
Feo à
mày là con ngu
mày chẳng làm dc trò trống j
điểm chác của mày thật tồi tệ
mà mày đã bảo là k quan tâm đến điểm nữa rồi, sao vẫn cứ điên lên thế?
mày cứ phải so bì là sao chứ?
mày thôi đi
mày tưởng mày vào dc đây là giỏi lắm?
nhầm rồi
mày chỉ ăn may thôi mà, mày thực sự rất ngu, nếu đúng thực lực thì điểm mày còn tồi tệ nữa
mày đã định quên hết đi cơ mà, mày đã định buông cơ mà, mày đã định để cho mọi chuyện cứ trôi qua cơ mà???
điểm chắc chẳng là j cả, mày chỉ đang làm mọi thứ rối lên thôi
đừng quan tâm xem ng ta làm thế nào để có điểm cao và điểm ấy có xứng đáng không
đừng quan tâm là điểm sẽ phản ánh cái j và mang lại cái j
mày chỉ biết mày đang học cho mày, mày chạy theo điểm làm j khi mà đầu óc mày k có chữ nào cả?
bình tĩnh lại FEO ơi, mày đừng điên lên thế nữa :((
 
Nhóc à :)
Dạo này nhóc hư lắm nhóc biết ko :( Nhóc lại còn trở nên ngớ ngẩn và ngu ngốc nữa :(( Thất vọng về nhóc lắm lắm :( hồi xưa nhóc ko như bây giờ đâu, nhóc lý trí hơn nhiều nhóc ạ :| Sao nhóc lại để tình cảm lấn át thế :( Viết ra mắng nhóc thế này cũng chả hiểu có giúp gì được cho nhóc ko nữa :( bỗng nhớ đến 1 câu trong truyện cổ tích ngày xưa, câu thơ nói về Mị Châu "trái tim lầm lỡ để trên đầu" ---> giống nhóc bị tình cảm lấn át lý trí lắm nhóc ạ :( Làm sao quay trở lại nhóc hồi xưa bây giờ :((
....
tại mẹ đấy :| sao mẹ lại dạy con thế chứ /:) mẹ thật là ... :<
 
@ ex

How have you been?
We torn apart when both of us still loved each other so much... I did smile so much....

Now I'm ok. It has been a long time since you said "sorry", right? And only 3 days after that kinda studpid word, I could ensure that I was okay.

Now everything has changed. But I'm sitting here with tons of things haven't been finished.... and just wanna meet you. Just to let you know that I can't keep my promise... I díd cry so much when you weren't here. And I wish that we hadn't breaken...not because I still like you... u know... I just don't want myself to cry so much like that.... If we had got in touch, I would have kept my promise..' " Don't cry if I'm not right by your side in person... "

Well, none the less....

Besides, I wanna let you know that, since the day you left me, I haven't cried for you :)
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Gửi con thú
:D Đến bây giờ đã hết shock chưa hả con thú kia :D Cứ thế mà cũng đòi làm ... của ... à [-x
Mày là một con thú hoang, tàn nhẫn với kẻ địch nhưng vẫn biết cách yêu thương là được :D Đúng ko :D
:) Đơn giản mà :D
Thương hại kẻ địch là tàn nhẫn với chính mình, con thú :D
Cố lên, săn đi, :) Sống là mày. Thật hết sức đi :D Con thú vô tình :)) :D
 
Cậu bạn của tôi ơi...

Có lẽ đây là tuần khủng khiếp nhất đối với tôi... cái gì cũng xui xẻo... cái gì cũng đen tối... và lần đầu tiên tôi chẳng muốn nói cho cậu biết cảm xúc của tôi lúc này... Lắm lúc tôi thix cái kiểu cậu cổ vũ tôi... nhưng h tôi thấy sợ lắm... có lẽ chuyện này ko hợp... sự cổ vũ ấy chỉ có thể chấp nhận đc khi tôi còn cơ hội, còn niềm tin... vậy mà h thì chẳng còn gì cả...

Mỗi ngày trôi qua là một ngày kì lạ... Sáng sớm thức dậy, tôi nặng trịch đầu...vẫn cái cảm giác chán nản đó... nhưng đến chiều trong tôi lại rực lên một chút niềm tin... tôi sẽ cố gắng dù cơ hội chỉ còn là mong manh... thậm chí nó chẳng còn thì tôi cũng sẽ cố hết sức vậy...

Đang mưa cậu ạ...:) ngay khi giọt mưa đầu tiên giỏ xuống đầu tôi, tôi đã phát hiện ra cái vòng của cậu biến mất... chẳng biết từ bao h... tôi chán lắm rồi... ko phải là xui xẻo nữa... tôi thất vọng lắm rồi... tại sao đây là lần đầu tiên cậu tặng quà sinh nhật cho tôi thì tôi lại làm mất nhỉ... đúng là điên... mất hết cái này đến cái kia... tôi thix món quà của cậu... chẳng phải nó đẹp hay đeo vừa tay tôi... tôi thix vì nó lúc nào cũng có thể ở bên tôi mà không cần lí do... lắm lúc chán, tôi lại ngồi đếm hạt, xem từng màu sắc... thế mà giờ thì... be mad...

mưa... cái lúc tôi nhìn thấy bầu trời xám xịt... trong tôi thấy rạo rực... cái lúc tôi chạm vào mùi mưa... sờ vào gió cuốn.... tôi thấy vui lên rất nhiều... thế mà sao mưa lúc này chán thế... tôi biết làm thế nào với nó h...

trước khi những giọt nước rỏ xuống đầu, có một chiếc lá bay vào lòng... đây là chiếc lá thứ 3 bay vào đến kể từ khi tôi để ý và đếm... tôi chẳng suy nghĩ gì và ước “mọi chuyện sẽ ổn”... thế nào là ổn khi ngay giây phút ấy tôi nhận ra đã mất nó...

bad day.... bad week....


“...I’m counting down the days tonight
I just wanna be a million miles away from here...”

.....:)
 
Gửi 7817,
Tớ thật chẳng hiểu nổi chính mình nữa. Tớ cũng chẳng hiểu tớ đang lâm vào hoàn cảnh gì nữa. Tớ đã đặt ra quyết tâm rằng tớ sẽ không thích ấy nữa. Tớ sẽ quên ấy đi. Vì... thực sự tớ thấy ấy không hợp với tớ chút nào. Những khi không gặp ấy, tớ luôn tự hỏi mình: "Hừ, 7817 có gì hay ho đâu mà mình phải thích? Con trai trên trái đất này đã chết hết đâu! Mà ngay cả trên thế giới này không còn 1 tên con trai nào mình cũng không thèm thích 7817!" Nhưng... những lúc gặp ấy, tớ lại lùng bùng một suy nghĩ khác trong đầu: "7817 thật dễ mến! Mình làm sao tìm được ai thích hợp hơn 7817 cơ chứ!"
Không! Sự thật là tớ không thích ấy phải không, 7817? Tớ chỉ say nắng thôi. Tại sao tớ lại có thể thích ấy được cơ chứ!!! Ừ, tớ chẳng thích ấy chút nào, 7817 ạ. Vì ấy đáng ghét lắm. Tớ ghét ấy. Ừ, ghét. Nhưng... chẳng hiểu sao, mỗi khi nhắm mắt vào, tớ lại thấy cái khuôn mặt toe toét đáng ghét của ấy hiện ra. Ừ, chẳng hiểu sao, tớ lại hay nghĩ đến ấy thế... Tớ ghét ấy! Đừng có mà ăn dưa bở là tớ thích ấy nhé!
 
Bố mẹ ơi....
Ngày hôm qua mẹ vẫn hỏi con một cách đinh ninh là con được HSG chứ, được Top 5 chứ? COn chỉ biết cười gượng mà ko thể nói với bố mẹ mọi thứ đang đè nặng lên tâm trí con, mọi áp lực mà con vẫn gánh chịu trong thời gian qua....
Đầu HK, con tự nhủ là phải gắng nữa, vì bố mẹ đặt hết niềm tin ở con, rồi thì con cũng muốn mình phải có 1 cái gì đó chứ? Con tự nhủ thế thôi, nhưng con chẳng cố gắng gì cả. Con tiếp tục onl thay vì học toán, anh, trung... COn tiếp tục đọc truyện đêm khuya thay vì ngồi ôn văn. Đến trường con không chăm chú nghe giảng, chỉ thấy chơi với bời. BUổi sáng nếu bùn ngủ quá con cố nằm nướng thêm một tí, và bỏ luôn buổi học thêm.... Tất cả biến con thành một đứa lười học, phó mặc cho tất cả... Bố mẹ vẫn nghĩ là con tuyệt vời lắm, trừ chuyện nữ công thì con thật là giỏi. HKI đứng thứ 2 cơ mà, rồi con 9.9 Hóa nữa....
Nhưng con sợ lắm, bố mẹ ah. Thà rằng bố mẹ cứ nghĩ rằng con học thật dốt đi, thà rằng bố mẹ đừng kỳ vọng vào con lớn đến như thế. COn đâu phải là chị Trang mà mẹ suốt ngày so sánh? con đâu phải anh này chị nọ để bố bắt con đi theo những con đường thành công của các anh chị ấy? con cũng hiểu là bố mẹ cũng vất vả nhìu, chỉ mong con cái tiến bộ thành đạt... Nhưng con không thể hoàn hảo như thế. Mà con lại bị ảnh hưởng bởi những hy vọng, những tin tưởng ấy, khiến con thành một ng` cầu toàn. Cầu toàn nhưng rồi nhanh chóng thất vọng...
Làm sao đây, làm sao con có thể nói với bố mẹ về những căng thẳng của kì thi, những điểm số kém cỏi lần đầu tiên con nhận được... Con sợ nhiều, nhưng con chỉ một mình trải qua, tự nhủ là lần sau sẽ cố hơn... Nhưng chẳng hiểu sao, bố mẹ ah, con lại chẳng tiến thêm được nữa, Con học càng ngày càng kém đi. Đời con như vô nghĩa hoàn toan.... Cuộc sống của con bây giở mù mịt quá. Con chỉ muốn ngồi với bố mẹ, tâm sự với bố mẹ về những mệt mỏi của con. Nhiều lúc con chỉ muốn gào lên cho vơi đi những lo lắng thường ngày, những mệt mỏi, buồn bã, làm bớt đi sự trống trải đang hiện hữu trong lòng con... Con cứ cô độc, không nói với ai, kể cả bạn bè, kể cả bố mẹ, kể cả em Bi...
Tất cả mọi thứ tồi tệ cứ vây lấy con. COn ko chống đỡ được. Con muốn được mẹ nâng niu như thuở nhỏ, muốn được bố cõng trên lưng đi thả diều... Muốn lắm, một phút giây thanh bình và nhẹ nhàng, không có những lo toan về cuộc sống bộn bề, không có những tính toán , so bì thiệt hơn, không có sự sầu não... Con muốn trở lại những ngày ấy....vô cùng...
Bố mẹ ơi, con xin lỗi về mọi thứ... Con không thể hoàn thành những mơ ước của bố mẹ về sự học của con...Cho con một cơ hội nhé! Hãy ở bên con, tiếp thêm cho con sức mạnh, sức mạnh chứ không phải là áp lực... bố mẹ nhé...
COn iu bố mẹ rất nhiều!:x
 
I can't remember how long has it happened. 1 week, 2 weeks? Even more? I can't. Time with me now is something too luxury, and contains too much regret. You know, I have many things to think of, and nearly all of them need the urgent solutions. I had thought that I wouldn't write anymore for you, because I had written too much before, but if one thing is your habit (and hobby, maybe) you can't not give it up, right? And if you can make your habit become one of your exercises, it'll be great.
This time may be the strangest one in our relationship. I don't know if it's true for you but it's absolutely exact for me. Many times before, even the times when you let me down, I still felt sorry for myself, and I was furious. I cried so much, looked forward to heal our rift. But that's the past. I know that nothing serious happened, and if someone saw the recent event, they would laugh at it, and think like something stupid happened to us.
But I want you to know that this is the time I want to leave you. And I'm sure I do not leave you alone, 'cause you have many friends beside you. I cannot see my close friend in you, I cannot see the one who has the same ideal with me, and I cannot see the one who considers me a part of her _ maybe this is the most important. Do you ask yourself so what I see in you? I see another person with a little thing in her head, only some of her bad marks and her lover. I only see a person who likes to give herself false hopes beside always be happy when she catches something "good". You know, I'm very allergic to superficiality, wheedling, and insincerity .Unfortunately, by many reasons, I couldn't say the exact things to you. But what I really feel now is that I feel sorry for you.
I can't understand why she can do that with you [you know who I mention, right?] I have said that with her so many times, that the things she has done would become the tricks on you. And she promised me that she wouldn't do that again. But what happened after her sweetie promise? Nothing. Even she knows that not everything you think about him is right (something may be dangerous), she doesn't speak to you. You know, she doesn’t like to displease anyone. She knows what I'm thinking, too. But everything she answered me was, "Her matter is not your matter, so let it be". However, I couldn’t do that, because I thought you're my friend.
Ya, because I thought you're my friend, so I tried to find a perfect way to balance my thinking and my action. I tried to point out that he wasn't as reliable as you thought. (This was such an risk so I rarely did it clearly) And I want you to ask yourself if anything he gave to you more than some mellifluent words and money? (You should know that all the gifts he gave to you had the intervention of her, and if in Women's day he couldn't ask her anymore, he didn’t give anything to you at all [of course there're some legitimate reasons :)). He even didn't know what flowers he gave you on 14/3 were, because that's her choice. [And I was warned not to let you know if I still wanted to know something about your relationship, and I was your friend, in the true sense of the word, I didn't want to let you alone.] And this is the newest thing I've known: you are receiving somewhat, which was (were) chosen yesterday by both of them. Congratulations! [coz you're so happy =)) ] ) In the other hand, do you think that everything you know about him or he said about himself is true? The first thing I can be sure of: he's not the one who values his family above his career (perhaps it's not only career), which you hope most.(You can ask her if you want to know more clearly). That means anything can be over, at anytime and by any reasons. He said to you that he wouldn't play games there anymore, only "viewer", but you know, that's a lie. He promised many things to you, but how many percentages of them became true? You may think that above everything, the most important he brought you was sentiment. But I don't think it's as deep as you. Maybe that' the maximum of him. He always show you his love, and said that he's afraid someone would take you away. And you're proud that because of you, he may never go abroad. That's such a ridiculous thing, coz you knew that he might not talk to you that he would go abroad. So do you think if there were the last day, he spoke to you, and after that, he would postpone his routine? Politeness costs little but yields much. And you're in a great contentment because of such those words. Should I extinguish it?
Anyway, I know that no one is perfect, and no one is complete bad. I also tried to ameliorate the relationship between me and him. (I hope he doesn't deny my endeavour.) But, like his "sister", nothing changed.
If you were me, I think you couldn’t do anything, too. I don't want to make my friend broken because of her love, I don't want any separations, but I don't want to be the outsider, just look at my friend and let her be. When my opinion costs nothing, all seems to be the prejudice, and my real friend has disappeared, I think I shouldn't try anymore. Fixation may make everything worse. I ask myself what your mother will be when she knows that I won’t keep in touch with you anymore? I think she will be happy, (maybe more than that) because her pure daughter won't get any bad from such a person like me.
I just write for me, to relax, and to make a new essay for my teacher. It's too long, right? And I think this will be the last time I write such a long post about this topic. The future is coming nearer…
 
Gửi...

Trời đang mưa
...
Xem phim mà cũng khóc, ko phảu vì phim buồn 8-| Mà vì bản thân em quá buồn... nhìn thấy ng` ta cười trên phim cũng khóc, thấy ng` ta khóc, giận, đánh nhau :)) cũng khóc... là vì cái j`...

Gửi ... a`, thực ra ko biết phải gửi cho ai nữa, và nói cái j nhưng cứ muốn viết ra... điên mất rôi 8-}

Sao mẹ chẳng hiểu con, sao mẹ kì vọng theo cách đó... Mẹ ko hiểu... Mẹ cũng đã lâu ko nhìn thấy nước mắt của con nữa, nhưng mẹ có biết phần tất cả đều liên quan đến mẹ ko ... Con lo lắng sợ hãi thất vọng mệt mỏi ... KO phải lỗi của mẹ nhưng đều dính dáng đến mẹ, và mỗi lần nghĩ đến mẹ con lại khóc...

Cứ muốn co ng` ở bên cạnh vào lúc này là sao 8-| Em đã biến mình thành cái j rồi... Nhưng tại sao bây h lại ko thể nhấc điện thoại gọi cho ai ....Dù biết chỉ ccaaanf bấm số, ko ng` này thì ng` khác sẽ chịu nghe mình khóc... Nhưng mà lại ko làm đc... Là tại mình tự tạo ra những cái chết tiệt này.../:) là tự mình làm cho mình cô độc mệt mỏi...

là mình ko chịu mở lòng 8-|....

Giá mà có thể điền tên vào dấu ...
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Back
Bên trên