Nguyễn Vũ Lan Chi
(tocnaumotmi89)
New Member
Ngày hôm qua của học kì I….
Cũng ngày thứ 3, ngày em thi môn chuyên, còn anh thi Văn-môn anh nói là anh sợ nhất…và rồi đó là ngày anh và em chia tay nhau….Cũng 5 tháng trôi qua rồi, nhanh thật mà cũng buồn thật…Ngày hôm qua tỉnh dậy, thấy 1 điều j đó rất lạ…sau bao nhiêu ngày em cố gắng quên anh thì sáng hôm qua tỉnh dậy tâm trí em lại tràn ngập hình bóng của anh….Ngày hôm qua và ngày hôm qua của học kì I cũng thật buồn…em như 1 con ngốc, ko thể làm nên việc j…Ko hiểu sao, mọi việc của ngày hôm qua lại giống học kì I đến vậy, làm em lầm tưởng mình đã gặp nó ở 1 nơi nào đó rồi, trong giấc mơ chẳng hạn… Chỉ khác 1 điều ngày hôm qua của học kì I trời thật rét…và lúc sáng tỉnh dậy em vẫn thấy hạnh phúc vô cùng khi nghĩ đến anh..còn ngày hôm qua trời thật nóng, thật mệt..và em đã khóc khi nhớ đến anh….Em cũng ko biết nữa…5 tháng trôi qua, em đã vượt qua đc nỗi buồn, em đã vượt qua đc những giọt nước mắt, em đã có thể tìm đc 1 chút dũng cảm để nhìn anh, để coi anh như 1 ng bạn.....em đã tìm đc 1 ng có thể rhay thế đc vị trí của anh…điều đó có tốt ko nhỉ??? Và có thật với lòng em ko nhỉ?? Em cũng ko biết nữa… Em thật ngốc khi đã nhắn tin cho anh… Emko định nhắn nhưng 1 điều j đó khiến em ko thể kìm lòng mình lại đc..em nhắn tin cho anh lúc 10h20’…
Trước đấy em đã tự nhủ rằng nhắn chỉ để mình thấy thanh thản..và em cũng ko mong anh reply lại..vì những lần trước..khi em nhắn tin cho anh như với 1 ng bạn, anh đã ko reply lại, và em buồn….Thế nhưng anh đã nghĩ j???anh lại reply lại cho em, điều mà em ko nghĩ tới..và em cảm giác như có 1 điều j đó rất lạ, như có 1 tia hi vọng nào đó…dù em ko biết hi vọng vào việc j nữa…Anh nhắn tin hỏi rằng em vẫn còn tình cảm với anh ah??? Cũng có thể lắm chứ…em đã reply lại..và rồi anh lại bỏ mặc em cứ ngồi chờ tin nhắn của anh trong bóng tối…tia hi vọng của em lại bị dập tắt…chẳng lẽ em vẫn còn yêu anh đến vậy sao????
Em biết khi em nhắn tin ấy cũng đồng nghĩa với việc em làm mất đi tất cả những tình cảm bạn bè em đã cố gắng làm nên khi chia tay…. Em sẽ lại phải làm lại từ đầu để có thể coi anh như 1 ng bạn…em cũng biết rằng sau tin nhắn ấy, em sẽ ko dám nhìn thẳng vào anh, nở 1 nụ cười của tình bạn nữa….biết rằng anh sẽ ghét em thì phải…. Tất cả những j em cố gắng sau khi chia tay..bây h chỉ còn là vô nghĩa mà thôi….
Dù sau khi chia tay, em vẫn rất tin vào anh, tin vào câu nói anh còn yêu em nhưng ko nhiều, tin rằng anh muốn làm bạn với em, rằng anh ko muốn mất 1 ng bạn như em..hình như em quá ngốc thì phải…anh đã phải kiếm cái cớ làm bạn để rũ bỏ cái danh người yêu cho em đỡ đau…sao em cũng ko hiểu ra chứ??? Rồi em lại làm tất cả để làm 1 ng bạn của anh..và em lại phải buồn khi anh tránh em, nói chuyện với em 1 cách hờ hững…
Đã có lúc em nghĩ rằng dù anh có mạnh mẽ thế nào, hot đến thế nào..thì cũng sẽ có lúc anh phải suy nghĩ về em, về những kỉ niệm đã co giữa chúng ta…..và anh sẽ thay đổi thái độ với em..nhưng hình như em đã lầm thì phải….Em bây h cũng mong muốn đc như anh lắm, anh quên em 1 cách dễ dàng, hay ít ra anh cũng tỏ đc vẻ em chả là điều j quan trọng trong cuộc sống của anh…anh vui vẻ, hạnh phúc nhanh chóng với những ng khác ngay sau khi chia tay em… Em ko hối hận vì em yêu anh…nhưng em hối hận vì hình như em đã đến với anh quá nhanh, quá sớm và rồi em đã mất anh cũng quá nhanh chóng…..
Ngày hôm qua của học kì 1 em vẫn ko xác định đc điều j đã xảy ra, nhưng ngàyhôm qua thì em biết rằng em đã mất anh thật rồi…mất anh với cả tư cách là 1 ng bạn….
Cũng ngày thứ 3, ngày em thi môn chuyên, còn anh thi Văn-môn anh nói là anh sợ nhất…và rồi đó là ngày anh và em chia tay nhau….Cũng 5 tháng trôi qua rồi, nhanh thật mà cũng buồn thật…Ngày hôm qua tỉnh dậy, thấy 1 điều j đó rất lạ…sau bao nhiêu ngày em cố gắng quên anh thì sáng hôm qua tỉnh dậy tâm trí em lại tràn ngập hình bóng của anh….Ngày hôm qua và ngày hôm qua của học kì I cũng thật buồn…em như 1 con ngốc, ko thể làm nên việc j…Ko hiểu sao, mọi việc của ngày hôm qua lại giống học kì I đến vậy, làm em lầm tưởng mình đã gặp nó ở 1 nơi nào đó rồi, trong giấc mơ chẳng hạn… Chỉ khác 1 điều ngày hôm qua của học kì I trời thật rét…và lúc sáng tỉnh dậy em vẫn thấy hạnh phúc vô cùng khi nghĩ đến anh..còn ngày hôm qua trời thật nóng, thật mệt..và em đã khóc khi nhớ đến anh….Em cũng ko biết nữa…5 tháng trôi qua, em đã vượt qua đc nỗi buồn, em đã vượt qua đc những giọt nước mắt, em đã có thể tìm đc 1 chút dũng cảm để nhìn anh, để coi anh như 1 ng bạn.....em đã tìm đc 1 ng có thể rhay thế đc vị trí của anh…điều đó có tốt ko nhỉ??? Và có thật với lòng em ko nhỉ?? Em cũng ko biết nữa… Em thật ngốc khi đã nhắn tin cho anh… Emko định nhắn nhưng 1 điều j đó khiến em ko thể kìm lòng mình lại đc..em nhắn tin cho anh lúc 10h20’…
Trước đấy em đã tự nhủ rằng nhắn chỉ để mình thấy thanh thản..và em cũng ko mong anh reply lại..vì những lần trước..khi em nhắn tin cho anh như với 1 ng bạn, anh đã ko reply lại, và em buồn….Thế nhưng anh đã nghĩ j???anh lại reply lại cho em, điều mà em ko nghĩ tới..và em cảm giác như có 1 điều j đó rất lạ, như có 1 tia hi vọng nào đó…dù em ko biết hi vọng vào việc j nữa…Anh nhắn tin hỏi rằng em vẫn còn tình cảm với anh ah??? Cũng có thể lắm chứ…em đã reply lại..và rồi anh lại bỏ mặc em cứ ngồi chờ tin nhắn của anh trong bóng tối…tia hi vọng của em lại bị dập tắt…chẳng lẽ em vẫn còn yêu anh đến vậy sao????
Em biết khi em nhắn tin ấy cũng đồng nghĩa với việc em làm mất đi tất cả những tình cảm bạn bè em đã cố gắng làm nên khi chia tay…. Em sẽ lại phải làm lại từ đầu để có thể coi anh như 1 ng bạn…em cũng biết rằng sau tin nhắn ấy, em sẽ ko dám nhìn thẳng vào anh, nở 1 nụ cười của tình bạn nữa….biết rằng anh sẽ ghét em thì phải…. Tất cả những j em cố gắng sau khi chia tay..bây h chỉ còn là vô nghĩa mà thôi….
Dù sau khi chia tay, em vẫn rất tin vào anh, tin vào câu nói anh còn yêu em nhưng ko nhiều, tin rằng anh muốn làm bạn với em, rằng anh ko muốn mất 1 ng bạn như em..hình như em quá ngốc thì phải…anh đã phải kiếm cái cớ làm bạn để rũ bỏ cái danh người yêu cho em đỡ đau…sao em cũng ko hiểu ra chứ??? Rồi em lại làm tất cả để làm 1 ng bạn của anh..và em lại phải buồn khi anh tránh em, nói chuyện với em 1 cách hờ hững…
Đã có lúc em nghĩ rằng dù anh có mạnh mẽ thế nào, hot đến thế nào..thì cũng sẽ có lúc anh phải suy nghĩ về em, về những kỉ niệm đã co giữa chúng ta…..và anh sẽ thay đổi thái độ với em..nhưng hình như em đã lầm thì phải….Em bây h cũng mong muốn đc như anh lắm, anh quên em 1 cách dễ dàng, hay ít ra anh cũng tỏ đc vẻ em chả là điều j quan trọng trong cuộc sống của anh…anh vui vẻ, hạnh phúc nhanh chóng với những ng khác ngay sau khi chia tay em… Em ko hối hận vì em yêu anh…nhưng em hối hận vì hình như em đã đến với anh quá nhanh, quá sớm và rồi em đã mất anh cũng quá nhanh chóng…..
Ngày hôm qua của học kì 1 em vẫn ko xác định đc điều j đã xảy ra, nhưng ngàyhôm qua thì em biết rằng em đã mất anh thật rồi…mất anh với cả tư cách là 1 ng bạn….