Những lá thư...

Re: Những lá thư ...

hí hí hí:x thix bài thg Nam thế:x:x:x
nài thì cho mày cuồng emo :*:*:*:*:*:*:*:*:*:*:*:*:*:*

hômnay tao miss mất vụ dọn dẹp lớp rồi ah=(:)-<:((
ứ hự hự:((
 
Re: Những lá thư ...

Gửi:
1 người đã xa
Nếu bắt đầu cuộc tình mà em đã thấy không hạnh phúc, em sẽ bước tiếp hay em nên dừng lại? Em tự hỏi mình câu này hàng nghìn lần chỉ trong mấy ngày ngắn ngủi này.
Em tự rối rằm chẳng hiểu thứ tình cảm này có phải là tình yêu không... Nhưng em mệt mỏi quá rồi... Chỉ là em không tự trả lời cho mình được, liệu bản thân em đang muốn dừng lại hay bước tiếp những bước đi thỉnh thỏang hiện diện một vài nụ cười...
Khi em buồn, anh nói anh có quan tâm em, nhưng liệu anh có quan tâm đến việc làm thế nào để em hết buồn chưa? :)

Anh à, nếu 1 ngày anh hóa thành con gái ... thì lúc đấy anh sẽ hiểu được nhiều điều lắm đấy :)
:) Anh sẽ hiểu rằng, không phải em cố tình cho anh đợi mỏi mòn những lần hẹn. Mà khi anh là con gái, anh hiểu rằng con gái thì rất lắm nghĩ suy. Em chỉ muốn chắc chắn rằng chàng trai hẹn em đủ kiên nhẫn để chờ đợi em vài chục phút đồng hồ. Vì em muốn biết, nếu không phải chỉ là vài chục phút ngắn ngủi trong ngày mà là 1 quãng thời gian dài hơn trong năm,... Liệu anh có sẽ mỉm cười như thế chờ em???
:) Anh sẽ hiểu rằng, không phải em cố tình bom sms hay missed call vào máy anh. Mà khi anh là con gái, anh bỗng hiểu rằng trong đầu anh cứ bỗng mãi nặng gánh suy tư. Em tự dưng lo cho anh một buổi chiều lợt gió nắng cảm hiểm nguy, em tự dưng sợ một vòng tay nào đó giữ chặt anh không tự mình buông được, em ngột ngạt trong lo toan của chính mình, và em chỉ biết liên lạc, để chắc rằng anh vẫn ở đấy, bình an và yêu em...
:) Anh sẽ hiểu rằng, không phải lúc nào em cũng dễ hờn dỗi. Mà khi anh là con gái, anh bỗng thấy đôi lúc chỉ là vờ thế thôi. Đôi lúc khi anh mãi chúi đầu vào công việc, vào bù khú bạn bè, em bỗng thấy thiếu đi những lời ướp ngọt lòng và em cảm giác bản thân cần một điểm tựa. Khi em giả vờ giận anh, đôi lúc nên hiểu rằng: làm ơn ôm em vào lòng và ngọt ngào nhé...

(*) Anh bỗng hiểu rằng có quá nhiều thứ con trai nhìn vào tưởng thế hóa ra không phải. Như con trai tưởng con gái có nơi ghi những ngày kỹ niệm mà đôi khi con trai còn không biết tên, thật ra là với con gái, những ngày như thế luôn ở trong đầu, tất cả đều quan trọng hiện hữu mãi trong lòng con gái tựa chẳng thể nào xóa đi nổi... Như con trai tưởng con gái không biết một số điều, nhưng thật ra con gái chỉ làm lơ, với con gái, có một số thứ với con trai là bí mật...
Và còn vô vàng những điều anh hiểu ra khi mình trở thành con gái... Còn em, nếu em hóa thành con trai, em sẽ có thể hiểu được những gì?

Có thể khi anh hóa thành em ... ngay lúc này, anh sẽ thấy nó đang rỗng tuếch và mơ hồ ...
 
Re: Những lá thư ...

Hey ya,
Ias...Iww...Iajabgr?...Bwdysbilwm?...
AnIr...mb,n,sIly....
SaIa....
My..........sm..........md.......

With love,
 
Re: Những lá thư ...

gửi cho ai cũng được,

chẳg biết viết cái này cho ai, có lẽ cho mìh ngồi đọc r` *.*

tết rồi đó, vẫn thế, vẫn nhạt nhẽo và buồn tẻ thế nào í

bên này chẳg có gì ngoài shopping malls, ừ, cái đó thì có gì mà hay chứ, mua sắm thì mag lại hạnh phúc đc à

tết có trâu, đẹp lắm, nhưg sao mà lạnh lẽo thế, k đc như hà nội của mình

phố đông, mọi ng đi chơi, mọi ng ăn tết, nhưg sao mà khó khăn thế

mình quen rồi, tết lạnh, tết đắp chăn và ngồi ăn mứt, xem gặp nhau cuối năm rồi cười khanh khák,

nhưg bây h mình đag ngồi đây

với một đốg assignments đag xếp hàg đợi sẵn,

với một đống homework và một đống pressure đợi sẵn phía trc

chỉ muốn đc về nhà thôi

chỉ muốn đc hét lên là mình nhớ lắm

nhớ tất cả nhữg j thuộc về hà nội

nhớ về nơi mình coi là tất cả

nhớ nhưg chỉ biết ngắm ảnh từ xa

nhớ nhưg mà vẫn phải bắt bản thân mình k đc nhớ

như vậy kóa độc ác k

như vậy kóa mệt mỏi k

như vậy là như vậy đó

chờ đợi đến ngày đc về, nhưg mình biết, mình sẽ k có cái tết nào ở hà nội nh năm về sau nữa ...
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Re: Những lá thư ...

From: Nguyễn, Quỳnh
To: Triệt
You care about everything.
You hang out. You laugh. You talk to everyone. You have fun.
And, at the end of the night, you just realize the fact that you are standing here, all alone.

You was not alone. But you are the kind of man who don't believe in miracle. It doesn't mean that you don't believe in happy ending, yes, you do, you really do believe that happy ****ing ending, you just kinda not believe you will have one. You don't think you deserve one, either. And you don't even believe in yourself, that when good things ever happen to you, you are too afraid to have it, to hold it, and to keep it with you. So you let go of "companionship", you let the best thing that ever happened to you go. Why? Oh please, it is not because you are such a good, noble minded person. It is not magnanimity, you know. Let's take it that way: you are too selfish. Why is everything always about what you think? Why does what other are thinking never matter to you? Just because you think it's the best way doesn't mean it's the best way, it may be even the worst way. I know, yes I do, that you care about them a lot, and you give up everything, literally, everything you have because of them, especially for "that one", but, you know what, you chose the wrong way to do it. You always choose the wrong way.

Now, sitting on the bed, you look at everything around you, staring for a while at your laptop screen, you keep wondering where this place is, what you are doing here. You have no idea. And no, you are not lost, you just don't know. You are not scared. You are not worried, either. You are totally calm, or rather, you don't feel anything, just emptiness. You lost the feeling, emotion, inspiration, motivation, everything, they are all gone.
That, my friend, is not living.

Look, you know what you want to do, but you are afraid. You lose faith in yourself. You don't want to get hurt again. Well, that's fine, it's quite normal tho. Take you time to have yourself back. Time will open you a way. But be careful, it won't shatter the door for ya, all time does is just slightly open that door, take a step forward or just stand still, it's all up to you. Listen to your heart, and tell me what you've got. Life is so simple, don’t take it too serious. Be sure to ask yourself: "where's yours gut?", and you’re good to go.
You do see the door. It's half- opened.
The clock's ticking. You don't have much time left.
Now, to be or not to be?

From: Triệt
To: Nguyễn, Quỳnh
Nói thì dễ bỏ mẹ, làm mới khó :-B
 
Re: Những lá thư ...

to: ngốc xít
thế là sắp đc 1 năm ùi đấy ngốc ak!^^!tối qua nghe điện thoại thôi mà vui ghê!hạnh phuc nữa!sẽ nhớ như in ý cái lời ngốc nói ngốc ak!năm nay hạnh fúc thật!vì đc quen ngốc!ngốc ui!ngốc xít!ngốc ơi là ngốc!nhưng mà ý!ngốc bao nhiêu thì đáng yêu bấy nhiêu thì fải!:X:X!......
thê này nhé!ngắn gọn thôi nhé!ngốc ak!quay lại đây bảo cái này chút......1 câu thôi....nói nhỏ thôi chỉ đủ để 2 đứa cảm nhận thôi nhé!yêu ngốc lắm!:X!...nói xong rồi đấy;)!ngốc cũng thế chứ;).....


.....................
................

.....
 
Re: Những lá thư ...

to: 1 phần nào đó đã ngủ yên.

Ngày hôm nay nhìn lại, dường như tôi cũng khác rồi.
Chẳng có gì nhiều nhặn, những đổi thay cứ đến, nhẹ nhàng, chậm rãi, như cái nhịp thời gian mà tôi cảm nhận. Cuộc sống như những giọt nước ri rỉ tí tách.
Ngày hôm nay, căng thẳng, mệt mỏi, chán nản... tất cả ập đến với cái thế giới tôi vốn cho là chỉ tồn tại phép màu và niềm đam mê vô tận. Tôi run sợ và chùn bước, tôi vật vờ như một cái bóng, làm những công việc mà trước đây tôi vốn yêu quý, giờ đây với một tâm trạng hờ hững và máy móc.
Chuyện gì đã xảy ra?

Tôi không thể cắt nghĩa được hết mọi thứ. Chỉ có thể hiểu tù mù rằng, một phần nào đó trong tôi đã vĩnh viễn ngủ yên.
Nhiệt tình và sự đam mê tôi dành cho công việc đó, giờ đã ngủ yên rồi thì phải. Tôi cũng không rõ.

Có thể ngày mai thức dậy, tôi chẳng còn nhớ mình đã type những dòng như thế này, ở thời điểm này, trong tâm trạng này.

Có thể ngày mai tôi sẽ còn tồi tệ hơn so với ngày hôm nay.

Nhưng tôi chẳng kiểm soát nổi.

Mọi thứ dường như vỡ vụn từ bao giờ rồi, tôi càng cố ghép lại, chỉ càng thấy thêm đau lòng, thêm vỡ vụn, vụn cả trái tim tôi nữa.
Tôi cố níu kéo một chút gì đó trong mình, cố bám theo những con người ấy, nhưng thực tế, đã từ lâu tôi không còn thuộc về họ. Tôi không còn là tôi của năm 2007 đến với họ bằng lòng nhiệt tình và tình yêu, niềm đam mê vô bờ bến. Ah ko, có lẽ, có bến có bờ, đã cập rồi, và dừng ở đây thôi.

Dời xa những kỉ niệm cũ, những điều không vui, những nước mắt, những giọt cười, những khoảnh nhỏ trong bức tranh muôn màu... tôi hôm nay vô thức.

Chia tay có bao giờ là vui vẻ, tôi sẽ phải xa nơi nuôi dưỡng tâm hồn tôi từng ngày. Tất cả những kỉ niệm qua, sẽ chỉ sống ở một nơi nào đó, bên cạnh 1 phần đang bắt đầu đi vào giấc ngủ trường kỳ.

Thật ra, chẳng hiểu đang type cái j` cả.

... Cảm xúc cho 1 ngày mệt mỏi ...
 
Re: Những lá thư ...

Dear Bruce,
I need to explain. I need to be honest and clear. I'm going to marry Harvey Dent. I love him. I want to spend the rest of my life with him. When I told you that if Gotham no longer needed Batman we could be together, I meant it. But I'm not sure the day will come when you will no longer need Batman. I hope it does and if it does I will be there, but only as your friend. I'm sorry to let you down. If you lose your faith in me, please keep your faith in people.
Love, now and always, - Rachel.
honest n clear ... :) is it that hard :)
 
Re: Những lá thư ...

Gửi mày :

tao vừa đọc xong cái entry của cái My về chuyến thực tập của trường mày ở FPT. Nhìn ảnh mày khác quá. Khác thật đấy. Thiết nghĩ đọc những dòng này có ng phải thấy nực cười lắm vì tao vs mày là bạn thân cơ mà sao tao lại thấy mày khác nhỉ. Uh thì có gặp nhau mấy đâu. 1 năm 2 bận giáp mặt nhau là cùng. Rồi những lúc tao phải cố bịa cho mình 1 lý do để nt vs mày cho đỡ nhớ. Ko hẳn là mày quên tao, nhưng tao đã thực-sự-ko còn là vị trí quan trọng trong tim mày nữa đúng ko ?? Mày là đồ nói dối... tao ghét maỳ lắm... :((

Nguyễn Việt Anh...bí thư CVA thì sao chứ ? Nhiều việc thì sao chứ ? Là có quyền quên mất những ng bạn luôn yêu mến và mong chờ mày à.....

Trong khi tao luôn nhớ mày và những câu chuyện của tao với bạn bè, luôn có hình ảnh mày trong đó....

Nhìn ảnh kìa, vẫn cười toe toét vs bạn bè ở trường. Rồi tình hình của mày, việc mày có bạn gái, tao toàn dc nghe kể từ những ng bạn mày-ko-quen-biết học CVA. MỨc độ phủ sóng của bí thư đoàn trg cũng khá là cao đấy :))

Tao thực sự, thực sự mệt mỏi khi phải cố níu mày lại....

Hnay là 29 tết rồi...liệu đêm giao thừa có lại là tao nt cho mày trc ko ?
 
Re: Những lá thư ...

Gửi : 2008 =)
uhm …
Quá nhiều thứ đổi thay quá nhiều thứ đáng để suy ngẫm 
Nhưng có lẽ cũng là 1 năm để lớn dần lên …
.
.
Cú vấp ngã đầu tiên trong đời =)
Học kì 1 của năm lớp 11 quả là tệ hại :-j Cũng h bản thân cả thôi )
Lần đầu tiên bị học sinh tiên tiến ) =))
.
.
Nhắn 1 cái tin cho mẹ ‘ Con học sinh tiên tiến mẹ ạ.Con xin lỗi ‘
.
.

Cứ tưởng thế là hết nhưng khóc  lần này là đau lắm 
Tự nhiên thấy công ơn bố mẹ nuôi dạy cho ăn cho học cuối cùng mình tự tay ném xuống sông xuống bể hết. Tự nhiên thấy bản thân chả ra cái mẹ cháu j. Thấy tự nhiên sao bố mẹ sinh ra mình làm j ??? chỉ làm khổ bố khổ mẹ. Nhiều ng còn k đc điều kiện bằng mình mà ng ta đc giải này giải kia chăm sóc bố mẹ chu đáo, chả bh hở ra xin đi chơi như mình… Vậy mà mình như đc sung sướng như thế mà cái gọi là học sinh giỏi cũng k đc :-j 11 năm học lần đầu tiên k dám cầm cái bằng khen về cho bố mẹ :-j Sao mà thấy khó khăn khi nhìn bố mẹ vậy 

.
.

Cái thất bại đó cho bản thân đc nhiều điều  cố gắng hơn nữa 
.
.

Trong 2 năm học Đoàn Đoàn Đội Đội ) hứng thú, nhiệt tình =)) cũng là Phó bí thư hẳn hoi nhé  vui,phấn khởi w cái công việc đấy lắm ) nhưng mà cũng vất vả và chiếm k ít thời gian )
.
.Nhưng 2 năm điên đảo hoạt động như thế đem lại quá nhiều thứ, quá nhiều kinh nghiệm, quá nhiều bài học va vấp… nếu cho chọn lại…chọn để đc bình yên học hành… thì có lẽ mình sẽ k chọn như thế…
Những tháng ngày sát cánh cùng những ng bạn, ng anh, ng chị cho mình hiểu giá trị của tình đoàn kết, của team-work =)) k có mọi ng thì cũng chẳng có mình  hê hê :x
.
.
2008 cho mình đc vi vu bên Jp  cho biết thế nào gọi là con rồng châu Á 8-}
Triều Cường Bêtônamư hớn hội =)) yêu quá là yêu í :x sẽ nhớ lắm lắm :x kiểu 1 gia đình ăn ngủ cùng nhau, bên nhau chia sẻ buồn vui suốt nửa tháng trời :x ( nhắc đến lại muốn xem American Pie đêm, khuya w mọi ng quá í ( )
2008 cho mình biết khó khăn thực sự của cái gọi là “đứa con tinh thần’ NHAT 2008 :x
Vất vả..quay cuồng…điên dai...xoay vần….sướng đau..buồn khổ..tủi hờn…mất mát…
Nhớ những ngày mà cứ 3 phút lại có cuộc điện thoại hỏi xem tình hình thế nào 
Nhớ những đêm mà vui sướng tột độ nhưng k dám hét vì lo đc tiền tài trợ 
Nhớ những buổi bùng học đi xin tài trợ ) đi lấy tiền ) đi làm này nọ )
Nhớ những cái tờ giấy xin nghỉ phép =))
Nhớ những hồ sơ,mail có tên mình =))
Nhớ Nhung Nhớ Tú =)) kiềng 3 chân Nội dung Tài chính – Pr :x:x:x
Nhớ cả ban tố chức ( Nhớ quá nhớ quá (
.


.
.
Và 2008 cho biết quá nhiều điều hơn tình bạn, tình yêu ..là gia đình 
1 gia đình k hẳn còn là gia đình 
uhm..

.
.
Sẽ phải cố gắng thôi  dù có thế nào 
.
.
Ăn tết ở 2 nhà khác nhau w 2 người đã từng gắn bó 
Năm đầu tiên nấu cơm tất niên 1 mình :-j tự làm hết :)) sao mà buồn tênh :) lại khóc :)
.
Sao cái cảm giác nó chống chếnh ..chênh vênh vậy.
.

Nhưng mấy tiếng nữa thôi .., là giao thừa 
.
.

Và tình theo tuổi mụ thì mình những 19 tuổi r đấy 
..
Cũng lớn r đấy 
.
.
Hẹn gặp 2009..
Với bản thân thật khác, nhé ;)




Btw, bài viết thứ 2008 của mình :x
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Re: Những lá thư ...

Hát cho mùa đông thôi giá băng..
Gọi nắng tô xuân hồng ...
Về bên lứa đôi.. Mùa hạnh phúc ..
Mình cùng chung xây ước mơ.
Nhẹ nắm đôi bàn tay...
Kề vai lãng du...
Dìu nhau đến nơi bất tận yêu thương...

Thôi. Out. Không để ai đó chờ thêm nữa. Và muộn phiền vì bất cứ chuyện gì nữa. ^^
 
Re: Những lá thư ...

Xin lỗi 2k8 nhớ, mình chả muốn gửi gì cho bạn cả. Mình chỉ muốn để tạm bạn vào 1 góc để chào con TRÂU thôi hê hê. Chúc mừng năm mới. Chúc thế giới hòa bình, chúc bà con mình mạnh khỏe, chúc bố mẹ tươi trẻ dồi dào, chúc tiền là cứ ào ào như nước hô hô

My dear, waited for your mess :)) How Stupid I am :-j. What does your blast mean :)) Haizz however I don't care :)) walked away :-j Happy New Year :) So farrrrr :-j hehe, new year, new you >:D< :* :-j :))
 
Re: Những lá thư ...

Gửi bản thân, tự sự:

Vậy là cũng đến Tết rồi, hôm qua sau khi đi thi về tự thưởng cho mình một ngày cuối năm, quên bớt học hành đi.

Hôm qua chat với mẹ, thấy mẹ buồn, khóc vì 2 anh em chả ai ở nhà cả, cũng thấy thương mẹ.
Lần đầu tiên nói được mấy lời an ủi với mẹ.

Mẹ ạ, mẹ phải thấy tự hào chứ. Nhà mình không nghèo, cũng là có điều kiện, nhưng tất cả những gì nhà mình làm ra, đều là từ hai bàn tay trắng. Bố mẹ vào đại học với hai bàn tay trắng, ra trường với hai bàn tay trắng và kiến thức trong đầu.

Bố mẹ lấy nhau, cũng chẳng có gì, ông bà thì ngăn cản, cũng chả cho nhà mình lúc đấy cái gì. Mà ông bà cũng nghèo, mang tiếng nhà mình ở Hà Nội từ lâu mà những năm bom đạn, còn cái gì đâu :).

Thế mà giờ nhìn lại, bố mẹ có rất nhiều thứ mà bao nhiêu người mơ ước, nhà cửa khang trang, hai anh em con đều xa nhà. Về anh Quân thì chắc là bố mẹ rất an tâm, anh ý trưởng thành, năm sau là đi làm với bằng thạc sĩ. Đủ để nuôi bản thân và chăm sóc bố mẹ.
Về con chắc mẹ cũng lo ít nhiều, con thuộc cái loại người: một là sẽ có tất cả, hai là sẽ không có gì.

Nhưng mà con biết nghĩ, biết thương bố mẹ và con tự hào vì mình là con bố mẹ, vì mình là người Việt Nam. Lúc nào đi đâu con cũng nói thế.

Tết năm nay, một mình ăn Tết, chả ai biết đấy là Tết cả.
Tự mua đồ, tự tổ chức party, khoe cái Tết với mọi người.

Ông trời không cho con có Tết như ở nhà thì con sẽ tự làm ra Tết :D

___

Năm mới, lại nhìn lại năm cũ, năm cũ làm được nhiều, mất nhiều, nhưng chưa bao giờ tiếc.
Nhiều thứ cũng qua đi, trưởng thành hơn.
Dù cái tính hiếu thắng vẫn thế.
Nhưng mà, biết nghĩ hơn nhiều.

Tết rồi, cũng thấy vui, vì còn có hơn 3 tháng nữa là được vê nhà.

Đếm từng ngày..
 
Re: Những lá thư ...

haha hóa ra cái blast ko phải cho mình :"> hay là mình hoang tưởng 8-> ồ dù sao thì các bạn cũng làm mình khóc đúng sáng sớm mồng 1 tết nhớ 8-> mình ước sao bạn đừng thế :)) cho mình khỏi khóc! ác chưa [-(

----------

nói thế thôi chứ, đau phết đấy :)
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Re: Những lá thư ...

Mình thik câu này =)
Năm đầu tiên biết yêu trong đời : "> Biết hạnh phúc, và biết đau khổ... Biết nhớ và biết ghen... Biết yêu và biết căm ghét... Chỉ chừng ấy thôi, cũg đủ bằg 16 năm còn lại rồi : ) Cuối cùng thì vẫn là yêu em : *
 
Re: Những lá thư ...

Muốn nói gì đó... Nhưng giấu vào lòng thì tốt hơn ^^
Năm mới... Con người mới... Cách sống mới ^^
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Re: Những lá thư ...

Thư gửi mẹ ngày Tết


Sáng mùng 1 năm nào mẹ cũng nhẹ nhàng gọi con dậy " Trúc ơi dậy đi con :*, mẹ mừng tuổi này " .

Mẹ nhẹ nhàng gọi con, mẹ không bao giờ kéo chăn đánh bụp một cái để con chịu lạnh bất ngờ như bố thường làm. Mẹ vơ quần áo đưa vào trong chăn để con hí hoáy mặc trong chăn cho ấm :x

Mẹ bao giờ cũng là người đầu tiên mừng tuổi con ngày tết ( kể cả khi năm nay con đã 19 :">) Khi mà tờ 50k đối với con là to nhất thế giới của lì xì, thì mẹ mừng 100k :eek: khi mà các cô các chú mừng con 200, 300k, năm nay con nhận tờ 500 đẹp đẽ tinh tươm từ mẹ :"> ( anh con thì nhận 2 tờ khi mà a đã đi làm =)) ) .

3 ngày tết là 3 ngày duy nhất trong năm con được đánh thức ngọt ngào đến thế :x . Bởi vì những ngày khác trong năm mẹ dậy từ 5h hoặc 5h30 để ra cửa hàng nên ko thể đánh thức con dậy :(

nhà mình buồn cười :)) 1 năm có 365 ngày, mẹ làm việc đủ 362 ngày, kể cả t7 CN , còn con chơi đủ gần cả năm :eek: chỉ phải làm có tí tẹo trong 1 tuần trước tết vì lúc ấy các c giúp việc về hết :-s nhà mình bán đồ thực phẩm, nên càng sát tết mẹ lại càng vất vả, mẹ hay cáu nhg cái cáu của mẹ cứ như mưa bóng mây, chợt đến rồi đi rất nhanh, nên lúc nào cs bên mẹ cũng thật là thoải mái dễ chịu :)

đặc thù cửa hàng, nhà có giúp việc, con lại hay đau ốm nên từ bé con chưa phải làm j` bao h`, " con nhà lính" nhg tính khí con đỏng đảnh như tiểu thư b-( hay nóng nảy hay hờn dỗi, mẹ lúc nào cũng chỉ mắng qua loa rồi mấy phút sau lại như ko có j` xảy ra :eek:

con ko phải giặt quần áo, thỉnh thoảng thì phơi chút ít, con chỉ phải lo dọn phòng con, bếp núc bát đũa đã có giúp việc lo từ A đến Z, nhg con chả hỉu mẹ nuôi dạy con như nào ý =)) con vẫn có thể nấu 1 bữa cơm ngon lành tử tế ra trò :)) con vẫn có thể làm mọi thứ tinh tươm khi con bị bắt buộc, con ... giống hệt mẹ :eek: mẹ cả đời ko vào bếp bh nhg mẹ nấu nồi cơm cũng thơm ngon khác thường :eek: mẹ rang cơm cũng ngon nữa =; mẹ kho cá thì thôi rồi :eek: con biết ơn mẹ vì điều đó nhìu ý :*

ngày bé mẹ nghiêm khắc với con bn, thì bh mẹ dễ tính bấy nhiêu :) bh con tự do thoái mái làm j` con thích, đi đâu con muốn, miễn là nói với mẹ 1 tiếng, chấm hết. Mẹ ko cấm đoán, con cũng ko cần giải thích với mẹ bất kỳ điều j`

ngày bé 1 tuần 7 ngày tối nào con cũng phải viết chính tả với làm toán, cứ sai 1 cái thôi là mẹ tát trái ngay 8-} ngồi cạnh mẹ ở quầy hàng :-s sai 1 cái dù tay mẹ có bẩn ơi là bẩn, mẹ vẫn tát cho đau điếng người8-} con tức con khóc thì mẹ lại dỗ =))

mẹ cáu cũng buồn cười hơn ng` khác =; con biết ơn mẹ vì điều đó, vì mẹ đã tát con đau thật đau :) mẹ có biết những ngày tháng ấy đã kìm hãm cái tính nóng giận của con đến mức nào ko :) h` đây con vẫn là đứa nóng tính, nhg nếu ko có những ngày xưa ấy chắc bh con ko có bạn vì cái tính đỏng đảnh ý của con mất , mẹ có biết những ngày ấy đã khiến con chăm chỉ học hành bn ko, mẹ có biết mẹ đã nuôi dạy con tuyệt vời đến thé nào ko ... con cám ơn mẹ

1 lần nữa con thấy con giống hệt mẹ :eek: bh con dạy các e con chú cũng thế =)) nhg con ko dám tát em :"> e mà sai con chỉ dám gõ phát vào lưng cho tỉnh người ra thôi =))

Từ hồi con bé tí :) có nhiều chuyện người lớn mẹ đã đem ra tâm sự với con. Đến khi 15t, mẹ bàn bạc với con những điều chả ai nói vs con :) mẹ coi con như 1 người lớn trong gia đình :) về quê biếu ai cái j`, bn $ là vừa phải, đề nghị với chú xây khu phụ cho bà nội ở quê, biếu bác biếu chú những j`, con cùng mẹ quyết định :) gói j` vào để anh đi tặng thày mẹ cũng bàn với con :), nhà xây sửa ntn, dán tường ntn cũng là con đề nghị với mẹ, chuyện người lớn trong nhà con đều biết và hiểu từ khi con 15t :) con học cách tổ chức cuộc sống và mẹ là người thày tuyệt vời của con từ khi các bạn con còn tung tăng như trẻ con=;

con trở thành 1 đứa trẻ khéo léo hiểu chuyện đến khó tin :)) các cô các bác, ngay cả bạn bè của các cô các bác cũng yêu quý con, đi đâu con cũng được khen ngợi dù rằng con chả tin con ngoan đến thế =))

mẹ kể với con là mẹ ngày xưa học ko thminh nên mẹ hỉu cái khó khăn của học hành, mẹ chỉ y/c con chăm chỉ và cố gắng chứ ko bh gây áp lực cho con :)
mẹ ko tốt nghiệp ĐH :) mẹ chỉ học cao đẳng, nhg con biết ko một ai có thể nuôi dạy con tốt đến thế, ko một người thày nào có thể dạy con nhiều điều như thế... mẹ có biết mẹ là kỳ diệu, là may mắn, là hạnh phúc nhất đời con :x
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Re: Những lá thư ...

tự dưng muốn khóc một mình mà nước mắt nó không ra được
cái bộ phim vừa xem làm mình thấy mình hiện lên rõ ràng
quanh quẩn giữa những lựa chọn dù ngay bên cạnh là một lựa chọn tốt nhất : xinh đẹp, tinh tế và thông minh
anh ước gì mình không phải là mình nữa
 
Back
Bên trên