Những lá thư...

Re: Những lá thư ...

gửi Bố,
lâu lắm lắm lắm rồi chưa đc gọi 1 tiếng Bố đúng nghĩa...
và cũng lâu lắm lắm rồi con chưa gặp Bố thì phải:)
và tự hỏi dạo này trông Bố thế nào...
nhưng...thực sự...con k chắc là muốn gặp Bố :)
k biết sẽ phải nói gì...
...phải làm gì...
..bất cứ cái gì...
những cuộc điện thoại bao h cũng rất ngắn ngủi...
hỏi gì trả lời nấy...
và con rất ít khi đặt câu hỏi cho Bố...
thế đấy... đã từng có lần...con suýt quên là con có Bố :)
...rồi nhận ra... rồi hy vọng...rồi thất vọng...khi nhận thức được cái bất hạnh của mình...
khi nhắc đến Bố con chỉ muốn nhớ đến ngày xưa...xa lắm rồi...
thế nào nhỉ...muốn trách Bố ư...ko...mà có lẽ...
hay muốn xin lỗi...có lỗi gì nhỉ...chả phải lỗi lầm gì trừ sự thờ ơ con dành cho Bố:)
con cũng ko muốn thế đâu...
nhưng con nói rồi mà...ko biết nói gì cả...
và đôi khi còn cảm giác như người lạ ý...
hay tại con quá quen với việc ko có Bố ở bên cạnh...
đôi khi là vô cảm:)
mẹ hỏi hay bạn bè hỏi...con thường nói là con ko nhớ Bố...
về cái này con nói dối rất giỏi...
rất giỏi trong việc nói dối cảm xúc...
tại sao con đang viết cái này cho Bố nhỉ...trong khi mẹ là người đối vs con có vẻ quan trọng hơn...
rõ là thế mà...con vô ơn quá nhỉ...hình như taking her for granted...phải sửa thôi...
vì Bố đã từng ôm con vào lòng và nói ko đc hư vs mẹ mà:)
ko hiểu là con đang viết linh tinh cái khỉ gì đây...
nhưng nó là cái bên trong con dồn nén lâu ngày hay sao ý...
con ít khi nói những câu tình cảm vs mẹ:)
và vs Bố là chưa bao h:)
đấy là theo những gì con nhớ:)
ko hiểu hồi mới bi bô tập nói con đã nói câu này hay chưa...
nhưng bây h con nói...lần đầu tiên theo con nhớ đc...
con yêu Bố :)
con nhớ Bố :)
thật đấy...
dù thật lòng con k muốn gặp Bố...
vì cuộc sống chỉ có mẹ và con nhẹ nhàng và bớt lo âu hơn:)
P/S:
à Bố này...
trước đây con cứ nghĩ con khổ lắm...
nhưng biết nhiều ...hiểu nhiều...quan sát nhiều...
và con thấy gia đình nào cũng có mặt trái của nó:)
rồi con thấy con Bố sống thế này vẫn tốt chán:)
dù có gì đó hơi chạnh lòng:)
thế nên...
Bố yên tâm nhé:)
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Re: Những lá thư ...

Mai tớ không đi tiễn Tú được đâu
Tớ biết là mai tớ sẽ khóc, mà Tú thì rất sợ nhìn người khác khóc, nhất là khóc vì Tú. Hôm nay lúc tạm biệt Tú bảo tớ không được khóc, tớ bảo không, nhưng tớ nói dối đấy, sao Tú chạy đi nhanh thế, và sao tớ cũng đi nhanh thế...
Tớ chần chừ mãi mới đọc thiệp Tú viết đấy, tớ không đủ dũng cảm để đọc những dòng về cái gọi là chia tay.
Chúng ta đã có quá nhiều kỷ niệm đúng không.
Chúng ta hứa là sẽ không quên nhau đúng không.
Tú đi rồi, tớ làm thế nào đây...
 
Re: Những lá thư ...

đối với 1 số ng` thì FB chả là cái j, nhạt nhẽo, vô bổ. đúng là có distracting, có pointless thật, nhưng mà bây h FB đã quá quan trọng để mình có thể từ bỏ nó rồi. đây là nơi duy nhất mình duy trì đc contact với một số ng`, cách duy nhất để mình biết đc họ vẫn đang tồn tại, và cho phép mình có một góc nhỏ trong cuộc sống của họ.

thôi. nhân dịp mở lại FB, mình xin có lời nhắn gửi tới 1 số ng`:

1- Đầu tiên mình gửi lời xin lỗi chân thành đến bạn Phương Anh Nguyễn, vì đã là một trong số những ng` đọc cái love-letter-since-childhood của bạn và cười cợt nó.
đúng là chả hay ho j khi publicize private stuffs của ng`khác và make fun of it, và đúng là bọn mình comment theo đúng cái cách của mean girls. và mình thật sự xin lỗi về chuyện đó.
này nhưng mà mình cũng có đôi điều muốn nói với bạn:
Thứ nhất, bạn rất may mắn đấy vì có rất nh` ng` yêu quý và thông cảm với bạn, những ng` sẵn sàng bảo vệ bạn và go against his friends :) thế nên đừng có quá đau vì lời nói của 'những ng` không quen biết'.
Thứ hai, life is hurting and being hurt:) bạn biết không, vô tình hay cố ý thì bạn cũng đã và đang làm tổn thương một số ng` đấy :) k ít đâu :) ơ nhưng mà có lẽ là theo 1 cách ít mean hơn thôi :)
Thứ ba, ừ đúng là mình không thích bạn. phần lớn lớp mình - và phần lớn các bạn trẻ đang theo đòi sự nghiệp apply đều vậy đó. và một số còn ghét cay ghét đắng cơ.
nhưng mà vì sao thế hả PA :) không phải vì 'your sat scores, your fb, your notes, your relationship with smb, your emotional, private stuffs' đâu :) đừng suy luận như vầy (mà cũng đừng nghe cái thằng nào nói với bạn như vậy, nó k hiểu hết girlish stuffs đâu =))
Điểm SAT à :)) sao lại vậy đc :)) bọn mình chả mean đến thế đâu á :)) riêng cái khỏan này thì bọn mình còn ngưỡng mộ bạn nữa ấy chứ :)) (ờ cái này nói thật đấy) bạn thấy đấy, có ai ghét Nguyệt Anh đâu :)) vầy là không phải vì điểm SAT rồi :))
Relationship với bạn nào đấy à :)) ơ ai lại điên vậy đâu :)) nếu có j khó chịu về cái relationship của bạn thì chỉ khó chịu với cái cách mà smb của bạn dùng dằng giữa bạn và '2-sao 4-sao' thôi chứ còn chuyện bạn với smb của bạn, bọn mình k care :)
Emotional, private stuffs à :) chuyện này thì mình/ bọn mình xin lỗi :) đúng là k nên lôi chuyện private của ng` khác ra để cười cợt :)) ai cũng có lúc trẻ con/dại dột, nhưng mà bọn mình k comment j cái này cả :)) (ờ thật ra thì có tí nhận xét về văn phong và không ưng cái cách bạn gọi 1 số ng` là 'hư đốn' thôi :))
bây h nói thẳng nhé. mình không thik bạn. và lí do thì rất đơn giản. Notes của bạn đó :)) (ờ cái này thì bạn nào nói với bạn nói đúng mất rồi :)) chúng mình đều biết là bạn rất giỏi, và chúng mình ngưỡng mộ điều đó, nhưng mà cái sự giỏi của bạn thể hiện của notes làm bọn mình sợ hãi á. với những con ng` gặp đủ chuyện lúc apply, điểm SAT lại không đẹp tuyệt vời như bạn, trong cái lúc bấn loạn sợ hãi stressed cực độ thì đọc những thứ như cái notes của bạn nó rất là annoying :)
mình biết là khi viết chắc bạn cũng chả có ý j đâu, ơ nhưng mà cái cách ng` khác đánh giá thì làm sao kiếm sóat đc, nhỉ :) nói thật là mình viết mấy cái entry kiêu ca chuyện bạn bè/ chuyện đời thôi đã có khối ng` chửi là 'mày có tất cả rồi, còn muốn j nữa /:) nói như chửi xéo ng` khác ý /:)' thì chuyện bạn bị mọi ng` khó chịu cũng dễ hiểu thôi :)) đau đớn j :))
nhưng đừng hiểu lầm, đừng nghĩ là mọi ng` ghen tị với điểm SAT hay khả năng viết essays của bạn :) mọi ng` chỉ đơn giản không thik cái cách mà bạn express, cái cách mà bạn thông báo điểm practice CR của bạn tụt từ 790 xuống 6xx (mà cái này đúng là giống kiểu chửi xéo phần lớn mọi ng` thật - dù k cố ý =)), hay còn nh` chuyện nữa mà nếu bạn đọc lại những thứ mình viết, đặt bản thân vào tâm trạng của những đứa khác thì có lẽ bạn sẽ hiểu :) bạn có biết bn ng` ngưỡng mộ bạn xong quay ngoắt sang ghét bạn vì đọc FB của bạn không :) mình thì biết nh` đấy :)
bị ý kiến thì tất nhiên là có tí khó chịu. có tí đau. nhưng đấy là một chuyện rất bình thường bạn yêu ạ. cái chuyện mà xảy ra với mỗi ng` hàng ngày. nếu đã viết cái j lên chỗ public (blog, FB, VA...) mà không muốn bị ai ý kiến, muốn ai cũng yêu quý mình thì nó impossible đấy PA ạ :) để hạn chế thì chỉ có cách suy nghĩ cân nhắc kí trc khi post bài thôi :) hoặc không bao h post bài nữa :))
it's part of everyone's life: backbiting and being backbited :) nói xấu bàn tán sau lưng ng` khác là không tốt, nhưng mà cái cách bạn nói về bạn Minh Anh DM (mình đọc wall-to-wall của bạn với Kim Hồng Ngọc ý mà :">) cũng na ná cái cách ng` khác nói về bạn thôi :) nên là, đừng đau quá :)
mình không dám đánh giá những j mình không biết :) theo mình thấy là khá nh` ng` quý bạn, nên chắc là bạn đối xử với bạn bè rất tốt :) điểm SAT bạn cao, nên có lẽ bạn rất giỏi, rất chăm :) những chuyện thuộc về everyday life hay khả năng học hay personal stuffs của bạn mình k đánh giá :) nhưng những cái mình biết, và nó cứ đập vào mắt mình, thì mình nói. Đấy là cái hại của public đấy, bạn k thể cấm đc ai nhận xét về bạn, có điều họ có nói thẳng vào mặt bạn k thôi :) mình không thik cái cách bạn viết notes, k thik cái cách bạn đánh giá một số ng` là 'hư đốn', cũng như k thik cái cách bạn nói bóng nói gió bạn '2-sao 4-sao' :)
đó mình cũng chán cái trò backbiting rồi :) nên hnay mình nói thẳng, có j bạn bỏ qua cho :) mình cũng chả phải là đứa đạo đức tốt học hành giỏi j cho cam, nên k có quyền j mà triết lí bảo ban ng` khác :) đọc hay k, nghe hay k là quyền của bạn :) nhưng mà mình gợi ý cho bạn 2 options nhé :)
a. ignore, và chỉ cần quan tâm đến những j bạn bè nghĩ về mình thôi. tiếp tục sống như vậy. tuy nhiên remove bớt friends đi :)
b. sống thực tế 1 tí, nghĩ sâu sắc hơn 1 tí :) đời k chỉ có màu hồng đâu :)
thế nhé :) nếu mà có remove thì nhớ báo cho tớ 1 câu trc, k thì ngày nào đấy tự dưng k tìm thấy FB của ấy thì tớ cũng có tí buồn :)
à này :) xin lỗi lần nữa vì đã đọc thư của ấy :)
chào thân ái :)

2-Viết cái này lên đây thì (tạm thời) cậu chả đọc được đâu. nhưng thôi tôi cứ viết nhé. có j tối hứng lên tôi sẽ mail cho cậu 1 bản :))
này cậu ạ :) muốn cái j, khó chịu cái j thì phải nói ra :) k nói thì chả ai biết nổi đâu :) đừng có mà tại chỗ thì im lặng, k nói j xong tối về thì emo với cả remove list :) k hay ho j đâu :) cho cả cậu lẫn so-called friends của cậu :)
đừng bao h mở mồm ra nói là mọi ng` không quan tâm đến cậu :) với cái kiểu của cậu thì ai quan tâm nổi :) hỏi k bao h nói, k bao h cho ng` khác biết 1 tí j :) mọi ng` quan tâm cũng có giới hạn cậu ạ, cậu cứ như thế, khi ng` ta biết là quan tâm cũng pointless thì ai có đủ sức quan tâm nữa :) ng` ta còn nh` việc khác mà :) và đến lúc đấy cậu lại kêu là mọi ng` ignore cậu :))
dù sao thì tôi vẫn đang cố đây :)
nếu không làm đc thì đừng bao h promise :) promise là rất quan trọng đấy :) thế nên tôi đã bảo cậu đừng có promise j rồi, cậu cứ cứng đầu k nghe cơ :) bây h ra tnày là lỗi của ai? tôi à? hay là cậu? ôi ai biết :)
cậu bảo nói ra để comfort tôi á :) tnày là comfort á :) ừ tôi có tí comforted lúc đầu đấy :) ôi nhưng mà bây h tôi sợ lắm, mệt lắm :) nếu cậu cứ tiếp tục *những j tôi nói ở trên* thì tất cả những điều cậu nói chỉ tạo thêm burden cho tôi, làm tôi mệt mỏi thêm thôi :)
cậu à :) tôi mẩt đủ bạn rồi, cậu biết mà :) cái cách mà những ng` rất quan trọng đối với tôi đối xử với tôi tnào gần đây cậu biết mà :) tôi không muốn mất thêm ai nữa đâu. nhé.
suy nghĩ đi.
thân.

3- Tao biết là bọn mày khó chịu với tao. Nhưng nói thẳng ra là tao cũng chẳng dễ chịu j với bọn mày đâu.
Cái group Best Friends trong Y!M của tao là 1 group đặc biệt, bt tao ol tao chỉ nhìn 2 groups là Best Friends và VIP thôi, còn lại tao bỏ qua. nhưng mà bây h tao tự dưng có cảm giác hối hận là đã lỡ coi bọn mày quan trọng quá, trong khi bọn mày CHƯA BAO H coi tao như thế :)
Tao biết là tính tao chả dễ chịu j, nh` khi thái quá, có tí vô duyên. Tao có tính hiếu thắng, cũng thik đc điểm cao, thik đú :) Tao cũng biết là tao quá may mắn, tao k xứng đáng với những thứ mà tao nhận đc, điểm cao đều là nhờ dựa dẫm, nhờ cheating, rồi còn cả cái đội tuyển mà đến bây h tao vẫn k hiểu tại sao tao chui đc vào =))
Noí chung tao là một đứa không ra j :)
Nhưng mà, tao vẫn thik hơn nếu bọn mày nói thẳng vào mặt tao những điều đó, nói thẳng là bọn mày khó chịu và nguyên nhân khó chịu. Chứ tao k muốn bạn bè với nhau lại phải nghe từ những đứa khác những điều chả hay ho j. Bọn mày khó chịu thì cũng đúng thôi, vì tao biết rất rõ là bọn mày giỏi hơn, có khả năng hơn tao, nhưng lại không may mắn bằng, tao biết rất rõ là tính tao khó chơi và mean ntnào, k có tí khó chịu nào mới là lạ :)
Coi như tao xin bọn mày đi. Chọn 1 trong 2 cách nhé, đừng tiếp tục tnày:
a. Tiếp tục bạn bè, nói thẳng vào mặt tao là 'Tao thấy mày k xứng đáng với cái điểm này' hay 'Mày xử sự thế chả ra j' kèm theo cái nguyên nhân :) tao sẽ cố sửa những j trong khả năng của tao :)
b. Cũng nói thẳng 'Tao không muốn thấy mặt mày nữa, khó chịu lắm' rồi đường ai nấy đi, k lằng nhằng nữa :)
tao nói thật nhé. chuyện vào đội tuyển làm tao đau lắm :) biết thừa mình k xứng đáng, học với những ng` khác hẳn mình, một tuần có tầm 7-8 bài luận :)) ừ thì có đc cộng điểm thật, nhưng mà tao là cái loại đc cộng ít nhất cái đội tuyển rồi á :)) (đề nghị thái độ thì thái độ cả lượt ĐT nhé, và tao cá là nếu k phải tao mà là bọn mày vào thì cũng lên hỏi chuyện cộng điểm thôi - à trừ con Tống-maybe :)) nhưng mà nói thật là nó k đáng đâu - với cái thời gian bỏ ra mà học ĐT (k thể bùng đc như bùng các môn phụ trên lớp, viết essay về nhà) và quan trọng hơn là nó kéo tao ra xa bọn mày hơn :)) dù trc đó đã xa rồi :))
bọn mày nói những câu như thế có nghĩ là tao cảm thấy tnào không? đúng là tao k xứng đáng với những cái điểm như vầy, nhưng 1 cái transcript đẹp với những đứa mà tao coi là best friends, tao sẽ chọn cái nào?
mọi ng` quen associate 4 đứa với nhau rồi. nhưng bây h bọn mày muốn chỉ có 3 đứa thôi thì tao cũng k trách đâu :) nói thẳng với tao là đc. chứ lúc cười đùa vẫn vui vẻ còn khi có j dính đến học hành là lại hằm hằm, khi có chuyện nghiêm túc thì gạt tao ra, cái quan hệ kiểu này không hơn j cái quan hệ với mấy đứa mà chúng ta vẫn hay cười cợt đâu :) gượng gạo lắm :) tao k chịu đc :)
xin lỗi vì những j tao hay kêu ca làm bọn mày khó chịu :) xin lỗi vì những lúc đùa thái quá :)
thân :)

P/S: à Thùy Linh ạ đoạn này k bao gồm chị :)) vì mấy cái này có lẽ tôi nói với chị rồi :)
mà đó, nói thẳng rồi, tag rồi, có chuyện j bây h thì tôi cũng chả biết đc đâu :)

4-Gửi lời cảm ơn đặc biệt đến Vanh Nguyễn, tình yêu lâu đời nhất của tao. Cám ơn rất nh` sau 2 năm đi Sing vẫn còn cho tao tí yêu thương, cám ơn đã dành 3 ngày ngồi làm sổ với tao (và xin lỗi đã làm mày mất nh` công sức, tg, tiền bạc như thế :"> cà công đưa đi đón về của bố mày nữa :) bây h đúng là k đc như hồi lớp 9 nữa, nhưng mày là đứa duy nhất tao vẫn chưa bao h hối hận khi cho vào group Best Friends :)

Đồng kính gửi lời cảm ơn sâu sắc đến Ngân Hòang, đại ca yêu quý của tao :) cám ơn vì đã k hỏi han quá nh`, đã im lặng và chỉ đơn giản là thông cảm - không có mấy đứa đối xử với tao đc như mày đâu :) cám ơn vì luôn quan tâm lo lắng cho tao, luôn giúp tao những lúc tao cần nhất :) à mà mày có 1 group riêng trong Y!M của tao đấy =))

Cũng muốn gửi lời cảm ơn chân thành đến An Trần :x vì đã giúp em rất rất rất nh` về vật chất (chữa common app hay FA cho em chẳng hạn) lẫn tinh thần (luôn luôn sẵn sàng nghe em kêu ca, luôn chịu đựng cái tính khó chịu của em, thậm chí còn chịu khó ngồi chat 9x với em khi Linh Tống k available nữa =)) Có lẽ em chưa nói với anh bao h, nhưng quen anh là 1 trong những điều may mắn nhất trong cả 3 năm cấp 3 của em :) Cảm ơn anh thì k bao h là đủ, nhưng hình như đây là lần đầu em viết tnày thì phải :"> sorry :">

Cảm ơn Thảo Nguyễn thời gian vừa qua đã yêu thương tao :x dù thật sự thì tao chả làm đc cái j cho mày cả =(( cảm ơn đã cho tao một chỗ dựa để kể rất nh` chuyện, để được là chính tao, đã đồng cảm với tao chuyện apply, đã chia sẻ với tao rất nh` thứ hay ho :"> và xin lỗi những lúc tao 'chỉ biết nghĩ cho bản thân' =((

Cảm ơn Linh Trần (aka Linh bé yêu thương :x) Cậu biết không, cậu dễ thương cực ý, hầu như lúc nào cũng cười, dù mình biết cậu cũng có nh` chuyện :( Những lúc cậu cười mình cũng muốn cười theo á :x (dù là lúc cậu buồn thì rất đáng sợ :-ss) Nếu không có cậu trong cái đội tuyển đấy thì mình chả sống nổi đâu. Mình k thuộc về cái chỗ đó, và may mà có cậu nên mình mới tồn tại đc đến bây h. Mình rất yêu cậu, rất mong lúc nào cậu cũng cừơi như con dở hơi khi mình trêu cậu nhé =)

Ngòai ra mình cũng muốn cám ơn Hạnh Dung, Hiền Đoàn, Hải Minh, bạn King Hùng, anh Vân, anh Duy Tùng và hội cos của mình nữa...:) dù là mình nói chuyện với mọi ng` k nh` lắm nhưng những lúc nói chuyện với mọi ng` đều rất dễ chịu :) làm mình quên đc tạm thời những thứ apply học hành bạn bè yêu đương kinh khủng đang xảy ra xung quanh :) thực sự cám ơn rất nh` những ai có thể làm mình cười và những ai cười khi mình nói chuyện :)
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Re: Những lá thư ...

i dreamed about you today
that u were here, the three of us, together, again.

as if nothing ever happened.
as if nothing would ever happen.

i miss you.
 
Re: Những lá thư ...

Hằng hâm vững vàng lên >:D< Mày luôn nhí nhảnh tươi cười mỗi lần tao gặp mày ở canteen rồi ở ngoài trg ( những lần chúng mình cùng bùng học :"> ) rồi hồi đi học Thái nữa. K biết nói thế nào nhưng mạnh mẽ lên :) Nhìn những thứ mày có trong tay, nắm nó thật chặt rồi lại bước về phía trước >:D<
 
Re: Những lá thư ...

Gửi Kiều Minh:

À, thế là theo dòng thời gian, mọi sự đều thay đổi được.
Cái "con heo" nào đó giờ lại biến thành "con lợn".
Còn tớ, ngày xưa có phải là một thằng nhóc khó chịu và xấu tính không nhỉ? Nếu tớ không nhầm thì đúng thế, ít nhất là khi tớ gặp ấy.
Bây giờ thì tớ nghĩ là thay vì nhăn nhó, tớ có thể hoàn toàn tươi cười, thoải mái khi gặp ấy, tin không?

Với cả, "con heo" kia có phải con bé ngày trước cũng hay gắt gỏng với tớ không ý nhỉ? Nếu không phải thì chắc tớ không quen.

Thôi, nếu bỗng một ngày nhận thấy nhiều điều quanh mình thay đổi thì cũng phải học cách chấp nhận vậy há!
 
Re: Những lá thư ...

lại 1 lần nữa em ở tình huống này..
em ko thik thế đâu.. ko thik việc thik anh và việc chen vào cuộc sống của anh nữa.. nhưng mà ngay từ lần đầu gặp anh em đã thik anh rồi í..
và em để ý là cứ ai em thik thì nhất định sẽ thik em.
anh cũng thế.
nhưng mà..
em ở giữa ngã ba quá anh ơiii

con Rùa kia ơiiiiii, ghét quá đấyyyyyy :(
 
Re: Những lá thư ...

Gửi ...
Phản bội không có nghĩa là phải ngoại tình, không có nghĩa là phải làm 1 điều gì đấy như là h..sex với đứa khác, hay ít nhất là thích 1 đứa khác.
Phản bội chỉ đơn giản là đánh mất niềm tin của bản thân, chỉ đơn giản là không còn giữ nổi cảm xúc như trước nữa.

Xin lỗi, vì đã phản bội..
 
Re: Những lá thư ...

Gửi...
Lần sau đừng có mà quát mắng tôi ko tôi tức với cả dỗi cho thì lúc đấy có nịnh bằng đường giời nhé:)). Nhớ chưaaaaaaaaaa!!!
Gửi...
Lần sau đừng có mà đánh t như thế ko t mách mẹ t đấy thằng chó:)), với cả hít le ko chơi nữa thì có mà đùa cợt vs cả nhờ vả nhau bằng giời:))
Gửi....
Lần sau đừng có mà lợi dụng để mà lấy của tôi cái bút tím mộng mơ:((. Tôi là tôi nhường đấy nghe rõ chửa=((. Lần sau thì ko đc phép lấy đâu:(
Gửi....
Lần sau đừng hỏi han kiểu thế nhá:)). May là sáng nay có ng` tặng t hoa nên là t mới ko này nọ xỏ xiên đấy:|
Stuff::-j
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Re: Những lá thư ...

Gửi Đỗ Việt,

Ừ, nó chính là con My ấy ạ. Nhớ ngày xưa đi học văn cô Di, ấy với nó gặp nhau là chí chóe. ;))

Theo tớ nhớ thì có khó chịu và xấu tính lắm đâu nhỉ? Chỉ có đôi lần do hiểu nhầm nên hơi mếch lòng tí thôi. Chuyện đó cũng lâu rồi, chắc ấy cũng chẳng còn nhớ đâu. (Ô thế ngày xưa ấy ghét tớ lắm à. :D)

Có những thay đổi đang diễn ra từng ngày, từng giờ trước mắt ta, đi theo chiều hướng xấu, mà ta chẳng ngăn nó lại được, chi bằng... có lẽ... ta nên chạy cùng nó...

Nhưng cũng có những thay đổi đi theo chiều hướng tốt, phải không ấy?
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Re: Những lá thư ...

gửi chuột yêu của anh
đã thật lâu rồi anh không còn gọi tên chuột yêu trong những lúc anh buồn nữa, có lẽ đã qua thật rồi cái thời mà cứ hễ buồn anh lại đổ lỗi cho cuộc tình tan vỡ giữa anh và em :D
đầu tiên, như mọi lá thư khác anh muốn hỏi em dạo này có khỏe không :) anh vẫn thấy em online thật là đều, những buổi tối muộn. Nhiều khi nhìn ava của em chỉ muốn cắn :p và tự dưng thấy mình là kẻ ngớ ngẩn vì đã để em vuột khỏi vòng tay anh dễ dàng quá.
vậy, như anh nghĩ là em khỏe :)
bức thư này anh muốn dành cho em như một lời xin lỗi, lỗi của một người vô tình vuột khỏi cuộc sống của em ...
anh đã viết cho em thật là nhiều, nói thật nhiều, nhớ em thật nhiều, yêu em thật nhiều, đau khổ vì em thật nhiều nhưng tự dưng vì thế mà nhiều bạn anh nghĩ em đã phũ phàng bỏ anh ra đi. Bỗng nhiên anh muốn viết xin lỗi em!!!
Chuột yêu của anh nhớ không, anh và em vốn là bạn cùng lớp :D mà con gái thì lớn nhanh hơn con trai nên lúc đầu anh coi em là chị ~.~ tình bạn lớn lên theo anh thành tình yêu mà đến tận ngày anh đủ lớn để hiểu em là mối tình anh trân quý nhất thì em đã không còn ở bên cạnh anh.
Ngày em trở về là lúc anh hiểu mình phải làm gì với trái tim biết chạy của mình, anh phải yêu em, bằng hết tất cả những gì mình có.
Nhưng những ngày xưa trong anh là em lớn lao, trong sáng và dịu dàng. Anh đứng trước em có gì đó không thể tự nhiên được, cho đến những phút chuột yêu của anh đồng ý làm lover của anh, anh vẫn không thể thốt nên một câu yêu em muộn màng
có chăng chỉ là những tin nhắn
có chăng chỉ là những lời tỏ tình bâng quơ
có chăng chỉ là những câu bạn yêu bạn
chưa bao giờ anh nói với em một câu ANH YÊU EM đúng nghĩa
anh muốn xin lỗi em thật là nhiều
biết đâu chỉ vì như thế em đã nghĩ em cũng là người đi qua đời anh như bao lần khác...
anh muốn xin lỗi em, em phải biết anh yêu em thật là nhiều
bây giờ quá trễ phải không em, còn cơ hội nào nữa đâu
mình lại là bạn rồi
Gửi chuột yêu
Mèo tham ăn​
 
Re: Những lá thư ...

Gửi ...

Uh, vậy là hết thật rồi..
Bây giờ ở đây lạnh quá, em chả biết viết vào đâu, chả biết nói vơi ai. Và cũng chả thể gửi thư cho chị được nữa ( uh, em xin lỗi vì giờ chúng ta không còn là anh và em như trước đây nữa, bây giờ em không còn tư cách để nói như thế nữa. Và cả tư cách để cho chị đọc lá thư này nữa. Nhưng em cần xả hết ra, đôi khi thế cũng tốt cho em. Sống nhiều trong bóng tối quá, em sẽ thành con ma mất, mà như chị bảo, ma bu )

Em viết vào đây vì muốn public đấy, ai đọc cũng được, ai comment gì cũng được, vì bây giờ em cô đơn lắm, thèm người nói chuyện lắm.
Mặc dù, như thế này, em cảm thấy thoải mái hơn.
Nó cũng là cái số rồi, người ích kỷ như em, tốt nhất là chỉ nên sống một mình.

Chị chắc sẽ không bao giờ vào đây nữa nên chẳng đọc được, nên em cũng cảm thấy sẽ viết thoải mái hơn trên HAO.
Không như trước kia, mỗi bước chân của em, đều có người đi theo, đều có người sợ em lạnh, tặng em cả tất để em đi khỏi ốm.
Giờ em lớn, em bước một mình, phũ phàng và tàn nhẫn.
Nhưng em sẽ bước một mình.

Em cần viết ngay hôm nay, cần xả ra ngay lúc này vì em không muốn giữ bất kỳ điều gì về chị trong lòng nữa.
Vì em vùa có một cảm giác em không cho phép mình được có về chị.

Cảm giác ghen.
Hôm nay thế nào, em lại đọc blog, lại vào blog của chị, rồi vào blog của M như hồi trước. Như hồi trước...
Cái hồi xa lắm rồi...
Mà lần nào em vào blog của M, em cũng thấy ghen.
Kể cả lần này, khi mà em đã hết yêu chị rồi, khi mà em đã tàn nhẫn bỏ chị ở lại rồi.
Em chả có quyền gì mà ghen cả, và có lẽ đấy cũng không phải vì yêu. Ừ, thì dẫu sao cũng là "có lẽ".

Ngày xưa chị bảo em, yêu đứa ít tuổi hơn khổ lắm, nó trẻ con chắc gì đã hiểu tình yêu là gì.
Ừ, em cũng vậy, yêu một người hơn tuổi mình thật khó, vì có những lúc người ấy biết cách làm mình rất hạnh phúc. Để một ngày, khi không thể tiếp tục, mới thấy, mất đi một người yêu, một người bạn, một người luôn bên cạnh mình, dỗ dành mình kể cả những lúc trẻ con nhất, nó đau thế nào.

Cả ngày em cười nói.
Nhưng em buồn.
Thật sự buồn.

Nhưng em không tiếc, em chẳng tiếc gì cả.
Vì em là người có lỗi, em phản bội lại niềm tin, em bỏ đi.
Và vì em đã hết yêu thật rồi.
Hôm nay em vào blog của M, chị và nó vẫn kín đáo như thế. Nhưng mà có lẽ, vì em đã yêu chị đủ lâu và đủ nhiều, nên em hiểu. Nó và chị có lẽ sắp có một khởi đầu mới.

Đáng lẽ em phải thấy thanh thản, đáng lẽ em phải mừng cho chị mới đúng. Em chả có quyền gì để mà cảm thấy buồn lúc này cả, em còn quyền gì với cuộc đời chị nữa đâu, còn quyền đến ăn vạ chị nữa đâu.
Ngay cả quyền gọi chị, như ngày xưa, em cũng không có.

Phải, em hết yêu chị rồi.
Nhưng mà, em thật sự ghen với M.
Thật sự ghen.
Dẫu sao cũng chúc 2 người thật hạnh phúc.
Anh ấy ( lần đầu tiên em gọi nó là anh ấy ), lớn hơn em, có lẽ anh ấy sẽ chăm sóc chị tốt hơn em.
Nhưng mà, em sợ lắm chị ạ.
Sợ chị lại bị đâu, sợ anh ấy lại phản bội chị như trước kia. À không, như em.

Chị đã đau nhiều rồi.
Em chỉ muốn chị hạnh phúc,
Hay là em đang ích kỷ?

Em không biết nữa.

P.s:


... biết không? có một điều khiến bulf thấy bulf ích kỷ thế nào, ngay lúc này.
Đấy là vừa có một ý nghĩ thoáng qua là mình hơn M ở điểm nào nhỉ?

Trước đây bulf còn có thể nói, bulf hơn M ở điểm bulf yêu ... gấp 1 tỷ lần M yêu ... ( điều này đúng, rất đúng ở trong một quá khứ đã xa rồi ).
Giờ còn gì nữa ... đẹp trai hơn nó ? Vừa xem lại ảnh nó, phát hiện ra là giờ bulf lớn rồi, đã đẹp trai hơn nó rồi.
Nếu ... còn ở đây nhỉ, chắc ... sẽ lại chê bulf cho mà xem :)

Còn gì nữa, làm cho ... yêu bulf nhiều hơn yêu M trước kia à.
Bulf không biết nữa.
Bulf không có quyền nghĩ về điều ấy.
Nhưng không hiểu sao, ở một khoẳng khắc nào đấy trong quá khứ.
Bulf tin điều ấy là sự thật.

 
Chỉnh sửa lần cuối:
Re: Những lá thư ...

mình đã chứng kiến sự nông và mình đã cạn

kể ra thì k hiểu từ "nông cạn" là dùng liền 1 cụm hay là để tách ra nữa
 
Re: Những lá thư ...

Dear bạn,
Mình buồn lắm...
Nhưng mình ko còn nước mắt mà khóc nữa rồi.
Mình đã khóc quá nhiều, và h đây mình đang chuyển sang giai đoạn cười quá nhiều :)) Buồn quá ko khóc nổi thì cười, có sao đâu nhỉ ;)
Cuối cùng thì sự thật cũng là vậy, phũ phàng quá bạn ạ.
Nhưng ko sao, chỉ cần bạn vui là dc...
If she can make u a better man then I'll voluntarily give up ;)
Hà Nội cuối tuần lạnh lắm, bạn nhớ mặc ấm vào nhé :*
 
Re: Những lá thư ...

chỉ đơn giản là đã từng bên nhau.

Did I make it that easy
To walk right in and out of my life?


[nửa năm rồi :O]
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Re: Những lá thư ...

gửi bạn tốt:

tớ có vào đọc blog của cậu òy, mới biết là cậu sống thật tình cảm, hơn cái cách cậu thể hiện ra ngoài nhiều lắm ấy. Cả blog có 10 cái entry thì đến 9 cái là viết về "bạn ấy" :D :D :D.

Càng đọc tớ càng thấy mình còn trẻ con lắm và tình cảm cậu dành cho "bạn ấy" thật trong sáng và đáng trận trọng biết bao.

Mong rằng cậu sẽ giữ đc tình cảm ấy và theo đuổi đc "bạn ấy" nhé ;) ;) ;) vì cậu xứng đáng đc như thế mà :) :) :)

Bạn tốt ...

P/s: Thực ra thì cũng chỉ có mỗi mình tớ đọc và comment lại thôi, cậu thậm chí còn hok để ý và hok biết để comment lại ế =)) =)) =))
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Re: Những lá thư ...

Gửi những em nhỏ.

Này các em, tôi biết là tôi đã làm hề mua vui cho các em từ đầu đến giờ :)) Tôi biết tôi giẻ rách cũng không đẹp đẽ hơn ai, và khi các em phũ tôi tôi cũng không hề ca thán. Và để đến lúc tôi chứng kiến thấy các em tâng bốc những thứ giẻ rách không kém tôi, tôi vẫn không nói gì. Nhưng đến nước này thì quá lắm rồi đó :))

Nếu các em thấy tôi có vấn đề thì đừng nên tỏ vẻ ngưỡng mộ giả vờ ở trước mặt, nài nỉ người ta làm cái này cái nọ để cho người ta lầm tưởng là bản thân mình có chút giá trị để lợi dụng được, để rồi sau lưng lại nói xấu người ta không tiếc lời như thế :))

Nói chung các em còn nhỏ, các em còn chưa biết hết thế giới này là như thế nào đâu :)) Thế giới này không chỉ có Mỹ, có Anh, có Việt Nam, thế giới này có cả Nhật Bản, Hàn Quốc, Châu Phi và nhiều thứ khác nữa. Tôi nói theo cả nghĩa đen và bóng đó :)) Các em còn bé mà đạo đức giả như vầy tôi cũng không thèm chấp làm gì cả, ngoài việc phải lải nhải câu trên cùng kia với nhiều bạn bè và vào trong này làm vài chữ tâm tình :"> Thì cái tính của các em làm tổn thương người khác là chuyện nhỏ, nhưng sau này chính các em sẽ là những người chịu ăn gạch vào mồm từ những việc các em đã làm chứ không phải ai khác ;)

Các em, tóm lại là vẫn còn nhỏ lắm :-j
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Re: Những lá thư ...

Gửi nhữgn ước mơ,
Thực sự hn thấy rất rất là biêng. Thấy ngạt thở với tất cả nhữgn ước mơ và với tất cả nhữgn j` mình đã cố gắgn từ đầu năm đến giờ. Chỉ muốn tạm dừgn lại để thở, để với lấy một chút khôgn khí mà mình cần có để duy trì tất cả những j` mà mình đã làm 12 năm nay.
Đầu năm đủ vững vàng và đủ tự tin bao nhiêu thì bh chắc chả còn lấy 1 tí. Trước mình tin là mình học Ams mà, học Ams nên mình sẽ thành đạt và giỏi giang mà, lại còn là chỗ dựa cho hàng nhiều người nữa, chả mấy khi bị lung lay này nọ về trượt chỗ này ngã chỗ kia cả, lúc nào cũng Ams giỏi lắm nhé rồi Bio ngoan ngoãn thiên thần lắm nhé.
Còn bh thì sao, tự soi gương lại chính mình đi nhé. Khi mà bh thấy rất rất tởm với cảm xúc và niềm tin của chính mình, với cả một con đường mà mình đã chọn để đi suốt 12 năm nay với một niềm mơ ước trong tay.
P/S:Con cảm ơn thầy rất rất nhiều bởi thầy đã bảo con phải là cô học trò đáng yêu học giỏi của thầy. Bởi thầy đã tặng con cả một đống từ ngữ tiếng anh mà bh con ko muốn nó thành tiếng mẹ đẻ của con :"life is a long road, with no final destination, and you will never know what is waiting for you ahead... then just hold your belief, keep going on, to live, and to love..."
Tớ cảm ơn ấy rất rất nhều cho dù ấy và tớ ko biết mặt nhau và chỉ quen nhau qua blog của Bảo Anh:"life needs goals and dreams ". Có lẽ cm của câu là dành cho ava Anh Công Vinh của tớ nhưng tớ thấy nó cần cho cảm xúc của tớ lúc này. Cảm ơn cậu vì đã khen cái test của tớ cho B.Anh bởi đơn giản vì vậy mà tớ thấy rất rất trận trọng và tự thấy cái test đấy tớ cũng xứng đáng được nhận.
Cảm ơn cháu rất rất nhiều vì có lẽ dù cuộc sống có dài đến mấy thì TV vẫn là người mà PT chọn để đi cả một quãng đường dài từ năm 3 tuổi.
Cảm ơn chị rất nhiều vì câu nói :"m có thấy ai yêu m hơn chị m ko"
Cảm ơn em rất rất nhiều vì dù bh ko học cùng nhau nữa nhưng em luôn đi theo chị một cách lặng lẽ để khi cần chị ko bh quên là luôn có em.
Cảm ơn bà vì dù có một thời gian mải mê mê mải chạy theo những đam mê riêng mà chúng ta chợt quên nhau thì bh con vẫn là đứa cháu rất ngoan, là đứa cháu mà bả bảo yêu nhất đời,và bh cháu vẫn có bà bên cạnh vững vàng.
Ko biết nhưng có lẽ những người đã đi cùng một quãng đời khá dài từ hồi lớp 1 vẫn là những người mà mình thấy đáng trân trọng nhất.
Đang nghe " Cô gái đến từ hôm qua". Mình ko biết...
Mình thích thế này "Đời không thôi làm cơn mưa mới, người không thôi làm xa tay với..."
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Back
Bên trên