dạ cũng không có gì là đau đớn anh ạ chỉ là vốn em không phải là một người kiên nhẫn, nếu ở đây ai là người khóc nhiều nhất cho em xin nhận là em luôn
em mở hẳn 2 topic để khóc + câu đánh giá tốt =)) có khi 900 đánh giá tốt thì ở đây 6-700
nhưng khóc có văn hoá để khóc, khóc là để rửa sạch mọi phiền muộn sầu ưu khổ não trong lòng, khóc là lúc ta đau đớn nhiều lắm, tức tưởi lắm, đã đau đã tức thì ai muốn nhiều đâu cơ chứ, cố gắng mà khóc một lần cho xong, khóc một lần ngàn lời ngàn ý ... và rồi xuôi, nước mắt chẳng ai lau hết cả, nó phải khô đi chứ càng lau càng có cái để mà khóc. Tự dưng nghĩ đến lúc em viết bài mở đầu của "Những lá thư" đấy là lúc cũng cỡ tuổi thằng An bây giờ, em khóc, một lèo vài trang A4, thấy thông cảm cho em nó vốn sống chưa vượt quá chồng sách giáo khoa, va vấp đầu đời lúc nào cũng đau hơn những cái về sau nên phải quị luỵ tí chút nhưng đến mức làm phiền người khác thì quá đáng lắm. Có ít chuyện vui để sẻ chia, vào đây tự dưng thấy không nỡ, sang tâm sự thì cũng vậy, tự nhiên có cảm giác chẳng thiện cảm gì mà không cho vài lời cay nghiệt.
khóc không phải là cái tội, khóc nhiều cũng không phải là tội, làm người ta thấy mình đáng thương hại và hèn yếu mới là cái tội
à em Hằng ạ, dạo này xa cách quá đấy /
một vết thương có đủ làm em mạnh mẽ thế ngã gục vậy không, anh tin là không! cố lên thôi em
chạy lạch bạch, ái xoè , fủi fủi, lạch bạch chạy tiếp là bình thường, miễn là ở đích em tìm được yêu thương như em vẫn mơ ước