Vũ Bích Ngọc
(gem1409)
New Member
Re: Kỷ niệm đáng nhớ ... hồi ức của 1 ngày ...!
gửi tặng lại em những lời mà chị đã từng nhận được từ một người đáng yêu đã lắng nghe và dành cho chị...
"Thời gian là thứ hay ho nhất mà đến giờ chị biết đến...
1 ngày em hãy cho phép mình yếu đuối với chính mình, úp mặt vào gối khóc không thành vấn đề, chui vào chăn thút thít cũng chẳng sao...
ngày mai có như thế cũng chả sao... cứ cho đến ngày thứ 3 hay thứ tư hay kể cả một tháng sau đấy nữa...
rồi em sẽ lại bước ra ngoài ánh nắng mặt trời... vì cuộc sống còn những ngày sau nữa...
em hãy thử nhìn "trò chơi" của em theo một góc cạnh khác, có khi em sẽ thấy dễ chấp nhận hơn...
em hãy thử sắp xếp lại những suy nghĩ trên của em, xem ngày mai mình sẽ bắt đầu như thế nào, một cái bắt đầu mới cho một sự việc cũ cũng làm cho sự việc trở nên mới mẻ...
tình cảm không phải thứ bất biến em ạ, đôi khi nó làm mình cảm thấy đơn độc và thất vọng nhưng dù thế nào em vẫn phải đi tiếp thôi... phải không em?
vì một khi mình đã chấp nhận yêu thương là đồng nghĩa chấp nhận với việc tổn thương...
vết thương nào rồi cũng sẽ nguôi ngoai, dù nó có thể không lành lặn hẳn, nhưng sống lâu rồi mình cũng sẽ quen em ạ..."
Ở trong một bài hát nào đó có hai câu hát thế này em : "Cố quên người dù đau xót lòng. Ngày và tháng qua đi, thời gian sẽ quên"
Lại mượn câu nói của người ấy : "Nỗi buồn - blue cũng mang màu xanh, màu của hi vọng nên chị hi vọng rằng một "ngày mai" nào đó em có thể quên đi được những day dứt và nỗi buồn ngày hôm nay của em nhé...
Mến thân em :x
gửi tặng lại em những lời mà chị đã từng nhận được từ một người đáng yêu đã lắng nghe và dành cho chị...
"Thời gian là thứ hay ho nhất mà đến giờ chị biết đến...
1 ngày em hãy cho phép mình yếu đuối với chính mình, úp mặt vào gối khóc không thành vấn đề, chui vào chăn thút thít cũng chẳng sao...
ngày mai có như thế cũng chả sao... cứ cho đến ngày thứ 3 hay thứ tư hay kể cả một tháng sau đấy nữa...
rồi em sẽ lại bước ra ngoài ánh nắng mặt trời... vì cuộc sống còn những ngày sau nữa...
em hãy thử nhìn "trò chơi" của em theo một góc cạnh khác, có khi em sẽ thấy dễ chấp nhận hơn...
em hãy thử sắp xếp lại những suy nghĩ trên của em, xem ngày mai mình sẽ bắt đầu như thế nào, một cái bắt đầu mới cho một sự việc cũ cũng làm cho sự việc trở nên mới mẻ...
tình cảm không phải thứ bất biến em ạ, đôi khi nó làm mình cảm thấy đơn độc và thất vọng nhưng dù thế nào em vẫn phải đi tiếp thôi... phải không em?
vì một khi mình đã chấp nhận yêu thương là đồng nghĩa chấp nhận với việc tổn thương...
vết thương nào rồi cũng sẽ nguôi ngoai, dù nó có thể không lành lặn hẳn, nhưng sống lâu rồi mình cũng sẽ quen em ạ..."
Ở trong một bài hát nào đó có hai câu hát thế này em : "Cố quên người dù đau xót lòng. Ngày và tháng qua đi, thời gian sẽ quên"
Lại mượn câu nói của người ấy : "Nỗi buồn - blue cũng mang màu xanh, màu của hi vọng nên chị hi vọng rằng một "ngày mai" nào đó em có thể quên đi được những day dứt và nỗi buồn ngày hôm nay của em nhé...
Mến thân em :x