Trần Bích Thủy
(candy_honey)
Điều hành viên
Re: Kỷ niệm đáng nhớ ... hồi ức của 1 ngày ...!
.. lại lười rồi cả tối chả học hành gì cả cứ lang thang thôi ( ( ( .. hư lắm thế này thì bảo sao ko hư .. bảo sao ko học kém đi ... :| .... có ngày rồi hối hận ko kịp đấy ... đi học đi .. >: P ....
.. cả tối ngồi chơi linh tinh rồi đem ảnh ra làm ... ^^ thích cái tác phẩm này thế .. ^^ mặc dù đơn giản nhưng trông ... hay ... :-< ...
thôi ko chơi nữa nhé ... tối nào cũng chơi thôi >: P ... học điiiiiiiii .....
--------------------
.. có 1 số thứ ... changing ...
... thấy mệt mỏi với 1 số thứ ... thế đấy ... chuyện buồn bao h cũng đều đến cùng 1 lúc ... làm ng` ta ko thể lết đứng dậy được ... chỉ biết nằm vật ra mệt mỏi ... chuếnh choáng 1 cơn tê ....
... cuối con đường là hoa hay là cát bụi ... là nắng ánh hay là giông tố cuồng phong .... ai có thể biết đc .... :-< ... cứ đi đã ... :-< ... chuyện gì đến thì sẽ đến ...
... có những điều chất chứa trong lòng muốn bật ra nói mà sao cứ nghẹn ngào đến thế ... lòng cứ nặng trĩu đến thế ... đơn giản 1 cảm giác nhói lòng ... nhẹ nhàng và thoáng qua .... nhưng làm ng` ta phải suy nghĩ n` .... rồi thì khoảng cách ... rồi thì sự trái biệt về nhiều thứ ... những xung đột nảy sinh ... âm ỉ ... chỉ nhỏ nhoi .... nhưng da diết đến xót xa ... có lẽ ...
.. lại lười rồi cả tối chả học hành gì cả cứ lang thang thôi ( ( ( .. hư lắm thế này thì bảo sao ko hư .. bảo sao ko học kém đi ... :| .... có ngày rồi hối hận ko kịp đấy ... đi học đi .. >: P ....
.. cả tối ngồi chơi linh tinh rồi đem ảnh ra làm ... ^^ thích cái tác phẩm này thế .. ^^ mặc dù đơn giản nhưng trông ... hay ... :-< ...
thôi ko chơi nữa nhé ... tối nào cũng chơi thôi >: P ... học điiiiiiiii .....
--------------------
.. có 1 số thứ ... changing ...
... thấy mệt mỏi với 1 số thứ ... thế đấy ... chuyện buồn bao h cũng đều đến cùng 1 lúc ... làm ng` ta ko thể lết đứng dậy được ... chỉ biết nằm vật ra mệt mỏi ... chuếnh choáng 1 cơn tê ....
... cuối con đường là hoa hay là cát bụi ... là nắng ánh hay là giông tố cuồng phong .... ai có thể biết đc .... :-< ... cứ đi đã ... :-< ... chuyện gì đến thì sẽ đến ...
... có những điều chất chứa trong lòng muốn bật ra nói mà sao cứ nghẹn ngào đến thế ... lòng cứ nặng trĩu đến thế ... đơn giản 1 cảm giác nhói lòng ... nhẹ nhàng và thoáng qua .... nhưng làm ng` ta phải suy nghĩ n` .... rồi thì khoảng cách ... rồi thì sự trái biệt về nhiều thứ ... những xung đột nảy sinh ... âm ỉ ... chỉ nhỏ nhoi .... nhưng da diết đến xót xa ... có lẽ ...
Chỉnh sửa lần cuối: