...

bạn bảo tôi đừng nghĩ nữa
không nghĩ nữa thì tôi có gì?
 
em đếm một hai ba
điều gì đã qua nhỉ
hình như là sợi nắng
dệt trong chiều đã xa

em đếm một hai ba
những điều ta đang có
phải chăng là cơn gió
trôi từ thời phôi pha

đếm lại một hai ba
mà không sao đếm nổi
những cánh buồm đã nối
em với ngày hôm qua


em không khóc ngày xa
mà lòng em chỉ tiếc
chưa nói câu tiễn biệt
với con đường chúng ta
 
Chỉnh sửa lần cuối:
không biết có post đúng chủ đề không đây

Ai đó cứ vui , cứ mãi cười
Tuổi xuân còn đó mãi xanh tươi
Bao nhiêu buồn tủi quên đi hết
Cuộc đời ta mặc sức rong chơi

Ai đó tôi ơi mạnh lẽ lên
Hạnh phúc luôn theo mãi bên em
Thênh thang em bước quên ngày tháng
Cho trôi đi hết mọi ưu phiền

Nhắn gửi cho ai có biết không
Mà sao vương vấn mãi trong lòng
Ta gửi cho ta chi đâu lạ
Cuộc đời sóng gió mãi mênh mông ...
:-$:-$:-$:-$:-$
 
Cũng là dân chuyên văn nên đọc thơ của chị Zzang cảm thấy... phục không chịu đc. Hóa ra nhiều bài thơ được dân net lưu truyền lại chính là từ topic này. Đọc thơ chị có nhiều câu bị ám ảnh vì nó rất nhiều ý nghĩa. Cố gắng làm nhiều thêm chị nhé (^__^)
 
em vẫn biết rồi anh sẽ chẳng thuộc về em
từ khi chưa gặp nhau em đã biết rằng như thế
vẫn biết con đường chúng ta đi chẳng thể
chẳng bao giờ có giao lộ phải không anh

em vẫn biết anh sẽ không gọi điện về đêm
không email, không nhắn tin, không dịu dàng say đắm
em vẫn biết trong giấc mơ anh không bao giờ gặp
em

bàn tay anh không phải là của em
đôi mắt anh chẳng bao giờ nhìn em nữa
ôi tiếng hát muôn đời như ngọn lửa
sưởi ấm lòng cô gái khác - không em

anh biết em không muốn mình như thế đúng không anh
không bao giờ muốn lạc mình trong mong nhớ
em tự kéo mình ra ngoài nông nổi
mà chẳng thể nào em bất lực trước em

Em biết khi lao mình vào lời nói của anh
Em giống như con chim nhỏ
Lao vào bụi mận gai cay đắng
Để máu ứa trong mình như nước mắt long lanh

Những dòng sông những dòng sông
Trôi đi trong đêm dài vô tận
Em cũng biết đâu chỉ có em là người ngây thơ
Cả tin
Đa đoan
Hay hối hận


Những hoa tím vô hình
Rơi rụng
Trước sân


Ngày 26/8.. đọc SSM...điều không thể ...Goodbye to Romance...
 
Chỉnh sửa lần cuối:
rồi ngày mai em sẽ quên
nếu không phải ngày mai
sẽ có thể là ngày kia
ngày kìa
một ngày xa nữa
thời gian xóa nhòa tất cả
chân lý ấy đâu phải bây giờ em mới thuộc đúng không anh

em vẫn biết mình
vẫn biết lòng anh
vẫn biết chuyện chúng ta chẳng là gì cả
với anh
hay với em
cũng vậy
trăng trời in đáy nước
mong manh

không có duyên còn nuối tiếc làm gì
em sẽ không nhớ nữa
không trách mình
không trách anh
không trách nhầm duyên số
vì mai hoặc ngày kia em sẽ quên anh
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Giang ơi,em đang tự đưa mình vào đường thơ Xuân Quỳnh,nhưng em lại buồn hơn Xuân Quỳnh.Thơ Xuân Quỳnh thể hiện tình yêu được đền đáp,còn em thì không.Lấy chồng đi,biết đâu thơ em sẽ được vui hơn :D
 
Làm gì thì làm, đừng lấy ai như LQV nhé :mrgreen:
Mà anh nào thế Zz? :(
 
Tặng K.


Trăng trên đầu thanh thản sáng
Anh đã đi rồi
Bỏ lại sau lưng con phố tuổi thơ
Hoa hoàng anh rực vàng trước ngõ
Từng nhành cây ngọn cỏ
Từng cánh diều cơn gió
Nhắc tên anh

Bậc cửa thân quen
Cầu thang hai mươi tư bậc
Sân thượng lộng gió
Trăng sáng một mình
Anh đã đi xa

Gió hát rằng
Tuổi thơ đã đi qua
Sẽ không trở lại
Chỉ có trăng là cứ hồn nhiên mãi
Tỏa sáng thanh bình
Như năm tháng chúng ta


Ngày mai khi gặp lại ở nơi xa
Em và anh sẽ khác
Trong vòng quay hối hả
Chúng ta đã đi về hai hướng khác nhau
Trăng Trung thu vẫn tỏa sáng trên đầu

Ngày xưa có 2 đứa bé
Chơi trăng giữa lộng gió hè
Cầu thang hai mươi tư bậc
Êm đềm gió hát ta nghe..
 
Chỉnh sửa lần cuối:
So close no matter how far
couldn't be much more from the heart
forever trusting who we are
and nothing else matters

never opened myself this way
life is ours, we live it our way
all these words I don't just say
and nothing else matters

trust I seek and I find in you
every day for us something new
open mind for a different view
and nothing else matters

never cared for what they do
never cared for what they know
but I know

so close no matter how far
couldn't be much more from the heart
forever trusting who we are
and nothing else matters

never cared for what they do
never cared for what they know
but I know

never opened myself this way
life is ours, we live it our way
all these words I don't just say
and nothing else matters

trust I seek and I find in you
every day for us something new
open mind for a different view
and nothing else matters

never cared for what they say
never cared for games they play
never cared for what they do
never cared for what they know
and I know

so close no matter how far
couldn't be much more from the heart
forever trusting who we are
no nothing else matters​
 
Có gì tổn thương hơn là tình cảm không được đáp lại?
Sự hờ hững đến từ những phía khác nhau..​


Lâu lắm rồi chẳng còn ai viết thơ
Hát
Hay những điều tương tự thế

Văn chương làm cùn mòn con người thực tế
Khói bụi đời thường lại ám ảnh văn chương

Hôm qua đi trên đường
Ta thấy những hố đen thăm thẳm
Không bước qua được
Ta âm thầm lặng lẽ
Vòng sang bên

Những vì sao ở rất xa
Cạnh ta chỉ có bạc màu đá sỏi
Nhưng ai biết sao không phải là đá sỏi
Còn đá sỏi chắc gì đã không lấp lánh như sao


Những đêm dài
Ta lặng ngắm trời cao
Để tiếp sức cho ngày mòn mỏi sống
Ban ngày chói chang ánh nắng
Có lẽ nào không bằng sức sống của vầng trăng


Muôn sự tại tâm
Muôn sự tại tâm


Đời buông có một phím đàn
Sao em như thể mây ngàn trôi xa
Trăm năm trong cõi người ta
...
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Họ quay lưng
Để rồi tôi sẽ phụ lòng người khác
Có ai bảo cuộc đời bất công
Và không phũ phàng đâu nhỉ?​

Viết tặng những người đánh cắp lòng tin của em, và đã làm rất tốt.


Hôm nay em hứa với lòng mình
Sẽ không bao giờ tin anh nữa
Lần cuối cùng
Em hứa
Em sẽ không tin

Sẽ không bao giờ tin
Dù anh biến đêm thành ngày
Biến hôm qua thành hôm nay
Nhưng có điều anh không thể biến
Niềm tin trong em đã chết đi rồi​


Kể từ hôm nay
Sẽ không có niềm tin
Em đã sai khi cố làm những gì không thể
Cố tin vào những điều vô lý
Những điều chẳng bao giờ có thật ở thế gian


Em nhớ ngày tàn
Em nhớ đông sang
Em nhớ bình minh
Nhớ nụ cười
Đêm tối
Nhớ cả những điều giả dối
Những điều anh nói em tin
Em nhớ thật nhiều
Và thật mênh mang
Chỉ có anh là không gì cả
Không nhớ dù chỉ một câu
Một chữ

Em hiểu, bởi vì
Anh không có niềm tin​

Em đã hiểu rồi
Và em sẽ sống như anh
Quên đi những gì mình đã nói
Sống như thể một điều giản đơn
Như sương khói
Niềm tin chôn giấu trong lòng
Đã chết - Như anh


...
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Bài thơ hay quá... cảm ơn Giang!

Em đã hiểu rồi
Và em sẽ sống như anh
Quên đi những gì mình đã nói
Sống như thể một điều giản đơn
Như sương khói
Niềm tin chôn giấu trong lòng
Đã chết - Như anh
 
Trăm năm một cuộc bể dâu
Vàng thau lẫn lộn biết đâu lọc lừa
Đời như bọt nước chiều mưa ...

ST
 
"thời gian này trong năm thường mang đến nỗi buồn"

gió về khiến cho tôi rùng mình mỗi khi nghe một bài hát bất kỳ, hay nghĩ về một con người bất kỳ

trời lạnh không phải là nguyên nhân của sự đổ vỡ, nhưng dường như những đổ vỡ xảy ra nhiều hơn và đẹp hơn khi gió thổi

tôi là người đang cầm một nắm cát

những bước chân trên đường thật dài

mea culpa

có phải là tội lỗi không khi tôi luôn là người chờ đợi

và tội lỗi không khi điều được chờ đợi không bao giờ đến

còn những điều níu kéo thì sắp ra đi. trong một tương lai gần, rất gần

tôi có thể chạm tay vào sự tan vỡ này
những vết rạn nhỏ và đẹp

nếu đã chọn để đứng một mình
cô độc
thì hãy là thế


người ta hay choáng ngợp trước quá nhiều chọn lựa
nhưng tôi thường chỉ có một

không có con đường nào khác

như một đồng xu chỉ có một mặt *?*

đêm lạnh và run rẩy

không dám nuối tiếc những cái đã qua
chỉ nuối tiếc những gì sắp đến...
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Anh hứa vì em sẽ đợi chờ
Yêu em nhưng chẳng dám mộng mơ
Trần đời cho tôi một điều ước
Giang sang không ước buổi giao mùa ...
 
Chị Giang ơi ! ... thơ của chị cứ thế nào ấy ..ám ảnh .... hình như em cũng đang như đồng xu chỉ có 1 mặt !
 
điều ấy đã đến
tôi đang chết trong bông hoa tuyệt vọng

tôi cất tiếng gọi sự hững hờ
nhưng nó không quay trở lại
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Em Giang ạ, đọc thơ em như xem phim ma: vừa thích, vừa sợ - buồn đến nao lòng... Nên mỗi lần mình đọc, không dám đọc nhiều. Nên chẳng hiểu sao, có thể là hơi vô duyên, và cả nghĩ, xa xôi nghĩ, chỉ có điều thấy lo lo cho em Giang. Mình không biết là em Giang làm thơ để cho phục vụ mục đích gì, nhưng mà nếu là để vì giải khuây thì thấy thật rất không nên, vì như có anh gì trước kia cũng đã góp ý với Giang là những khi có tâm trạng mà làm thơ buồn sẽ không giúp giảm vơi, mà trái lại, còn tăng tràn nỗi tâm sự lên thậm chí nhiều lần. Cái mình lo là em Giang làm thơ buồn coi như "trò tiêu khiển", nhưng vô tình không biết, hoặc không nhận thức được để dần dần vô hình chung để nó trở thành cái tâm trạng trước hết, rồi đến sau đó trở thành tính cách của mình mà không hay... Lời khuyên của mình với em Giang là nên giành bớt thời gian ưu tư đi mỗi khi có tâm trạng, thay vào đó nên tập cho mình có thói quen làm những việc lặt vặt, có tính lặp lại, nhàm chán, vd: đọc từ điển Anh-Anh, meditate (khởi đầu là 3, 4 phút mỗi ngày, sau quen dần, có thể tăng lên 10 đến 20 phút), đi dạo(khoảng 30 phút), tập thể dục (sit ups, push ups) mỗi ngày, nấu ăn, v...v và v...v...

Mình có học qua 1 số lớp Tâm lý học, thấy có hiện tượng 1 số người có personality disorder, vd: Pschyzoid personality. Những người này không cảm thấy họ belonged, và có khó khăn trong việc liên hệ bản thân với những người xung quanh. Không phải đang nói em Giang, mà chỉ đơn thuần kể chuyện vậy thôi, khì... Hi vọng đã và đang không làm hỏng không khí thơ của em nó.
 
:D Em Trang à!

mạch thơ đang hay.... thơ của Giang tuy buồn nhưng sâu sắc và đặc biệt...giống như một sự "độc thoại nội tâm" mà đọc xong người ta phải suy nghĩ vậy. Sao Trang lại nói thế bao giờ :(

Thực ra thơ không phải là một sự lãng mạn hão huyền và thiếu thực tế như nhiều người nghĩ. Đôi lúc muốn tìm thấy một chút cảm hứng và bình lặng để hiểu rõ hơn chiều sâu và sự tinh tế của cảm giác, người ta chỉ cần viết ra một vài dòng, một vài chữ đủ để làm người đọc liên tưởng tới cả một không gian và thời gian khác!

Mỗi người có một sở thích và cách nghĩ riêng...cần tôn trọng chứ! Giống như đang đăng thơ thì có người vào phê bình chỉ trích và hiểu sai ý của mình... hoặc lạnh lùng và bỏ qua...chả ai còn muốn viết tiếp nữa!

Chị chỉ nói thế thôi! vài ngày nữa chị sẽ xóa bài viết này đi :)!
 
Back
Bên trên