Xa nhà nhớ món ăn Hà Nội

Hoa ơi tao chỉ sợ gần đây mày bịt mặt nhưng vẫn bị hở bụng ra, người ta biết ngay thủ phạm ăn trộm mướp là ai thôi. =))

Tao cũng định hôm nào cố đấm ăn xôi, đi mua quả mướp đắng nữa lần này dội nước lạnh xem có khá hơn không. Chỉ sợ chồng thấy lại mang 1 quả nữa về nhà, chồng xin phép đi công tác để đỡ bị tra tấn thêm lần nữa thôi.

Hôm nọ lợi dụng lên cơn "khéo tay hay làm", tao làm bánh banana cake. Đã được các chị cơ quan chỉ giáo, phải bột thế này trứng thế kia. Con bé cũng hý hửng về nhà ngoáy bột ngoáy trứng, cho vào lò nướng. Xong rồi bỏ đi chơi. Về nhà bánh cháy đen thui bên ngoài, mà vẫn sống nhăn nhở ở bên trong. Bọn cơ quan bị tra tấn bắt ăn cũng phải gật gù là ngon, vì đã trót cho tao công thức nấu bánh mà không khen ngon thì là tự nhận mình là cho công thức sai à (tao không cho chúng nó biết đoạn bỏ bánh trong lò rồi đi chơi mà).

Mấy hôm nay vừa thấy thừa 2-3 quả chuối chín ở cơ quan, thế là các chị giấu biến luôn, sợ tao lại đòi làm bánh tiếp =))
 
Giờ quay sang tường thuật đoạn mướp đắng. Hý hửng gọt vỏ, cạo hột xong, thái mỏng. Cắn thử thì thấy đắng, nên tao nghe ngay lời bạn Nga của chúng ta, mới trần mướp qua nước nóng. Trần xong cắn thử thì thấy đắng lên gấp 2. Mới tự nhủ, hay là mình trần không kỹ. Thế mới bắc nồi lên luộc qua mướp đi. Bắc xuống thử tiếp thì thấy đắng gấp 10 lần. Đưa cho chồng một miếng bắt chồng ăn thử. Chồng cắn một cái, nhăn 10 cái, nhổ đánh toẹt ra, kêu ầm lên: "Cô định đầu độc tôi à?". Thế là tao đành phải đổ đánh toẹt cái đống mướp ấy vào thùng rác. Thôi, đợi bao giờ về Việt Nam bạn Nga nấu mướp ngon thì mình đến ăn tạm nhà bạn Nga vậy :D

Trần nước nóng thì bằng nấu à Nhung, vẫn đắng là phải rồi. Mày phải rửa nước lạnh, vắt sơ đi, rồi xả nước lạnh vào rửa lại :D He he... Được thể, lên giọng tý.
Mà sao mày phải gọt vỏ, tao chả thấy ai gọt vỏ mướp đắng bao giờ *-:) Thế sao mày không chén, lại đổ đi thế? Mày phải ăn để chứng tỏ không có ý định đầu độc anh giai chứ;))
 
Trần nước nóng thì bằng nấu à Nhung, vẫn đắng là phải rồi. Mày phải rửa nước lạnh, vắt sơ đi, rồi xả nước lạnh vào rửa lại He he... Được thể, lên giọng tý.
Mà sao mày phải gọt vỏ, tao chả thấy ai gọt vỏ mướp đắng bao giờ Thế sao mày không chén, lại đổ đi thế? Mày phải ăn để chứng tỏ không có ý định đầu độc anh giai chứ
Thế nên tao mới tự nhận là không biết làm mướp đắng, mới phải mang sách đi học mày với cái Nga. Mà bài trần nước nóng là bài của cái Nga nhé, tao có tự nghĩ ra được đâu ;;)

Thôi để tuần sau lại làm lại, gọi là cố đấm ăn xôi, sẽ xả nước lạnh rửa theo lời Mai. Rồi sẽ tường thuật lại sau. Nhưng xôi tao mà hẩm thì tao quay lại bắt đền mày, Mai nhé.
 
Hoa ơi tao chỉ sợ gần đây mày bịt mặt nhưng vẫn bị hở bụng ra, người ta biết ngay thủ phạm ăn trộm mướp là ai thôi. =))

À ừ nhỉ, hì hì hì... Quên béng mất tình trạng hiện tại của mình. Tao bây giờ trông hay lắm nhá, phật phưỡng y như con lật đật. Khác con lật đật ở mỗi một chỗ là nếu lăn quay ra là không làm thế nào tự vùng dậy được.
 
À ừ nhỉ, hì hì hì... Quên béng mất tình trạng hiện tại của mình. Tao bây giờ trông hay lắm nhá, phật phưỡng y như con lật đật. Khác con lật đật ở mỗi một chỗ là nếu lăn quay ra là không làm thế nào tự vùng dậy được.

Mày post ảnh của mày lên đi cho bà con chiêm ngưỡng với.
 
Để từ từ rồi tao bố trí nhá!
Kiểu từ từ này lại giống các bạn ngồi đợi ảnh Hoa đeo caravat giống cháu Bi, cứ gọi là đợi đến Tết Công gô.

Đang định gửi cái ảnh bụng bầu của một bà vớ vẩn nào đấy lên đây cho các bạn xem tạm trong lúc đợi ảnh của Hoa, nhưng không gửi được, tức quá. Công nghệ thế chán chẳng buồn nói nữa nên thôi quay lại làm việc vậy :-w
 
Thế nên tao mới tự nhận là không biết làm mướp đắng, mới phải mang sách đi học mày với cái Nga. Mà bài trần nước nóng là bài của cái Nga nhé, tao có tự nghĩ ra được đâu ;;)

Thôi để tuần sau lại làm lại, gọi là cố đấm ăn xôi, sẽ xả nước lạnh rửa theo lời Mai. Rồi sẽ tường thuật lại sau. Nhưng xôi tao mà hẩm thì tao quay lại bắt đền mày, Mai nhé.

Tao đã bảo mày rồi, bài trần là tao đọc sách, còn chưa làm thử bao giờ, vì nhà tao quen ăn đắng rồi. Tao mách mày làm thử món này, xem có đỡ đắng hơn không nhé:
1. Mướp đắng ăn với ruốc: Mướp đắng rửa sạch, bổ dọc bỏ hột rồi thái mỏng theo chiều ngang (ko gọt vỏ nhé :D ), ngâm vào nước muối khoảng 10 phút, vớt ra vắt ráo (nhẹ tay thôi, không nát 1 đời rau), cho vào đĩa, tổng vào tủ lạnh (ăn lạnh nó đỡ đắng hơn), lúc nào ăn lấy ra, vắt chanh (nếu ko thích đắng, vắt nhiều chanh cho nó chua át bớt đắng đi) , trộn đều, rắc ruốc lên trên.

2. Nộm mướp đắng: cũng làm như trên (đến công đoạn tống tủ lạnh thôi nhé), lúc ăn cũng vắt chanh, trộn thêm rau kinh giới, bì lợn thái mỏng (ở VN, tao mua sẵn cái loại bì trộn nem chạo ấy, nhưng bảo nó không cho thính vào, chỉ mua bì thái thôi), rắc lạc giã dập, ăn liền.

Nếu vẫn quan tâm tới món mướp đắng, thử làm đi rồi báo kết quả nhé!
 
Nhìn recipes của Nga thèm lắm, nhưng bị 2 vấn đề:

1. ruốc thì còn được, chứ bì thái mỏng thì khó quá mày ạ. Bên này muốn mua loại này phải lái xe hơn 1 tiếng đồng hồ đến đúng khu người Việt đông mới có. Kiểu ăn một bát cháo chạy ba quãng đồng thế này, tao thà chạy nốt 7 quãng nữa về thằng Việt Nam đến nhà Nga ăn có phải sướng hơn không :D

2. lại hình dung ra cái mặt dài của anh Ni: "Em lại tra tấn anh nữa à?" vì bị tao bắt ăn thử. Bạn mày vốn tin chồng, bắt chồng ăn trước xem có đắng không, nếu không thì tao mới ăn :))

Đùa thế thôi, để hôm nào tao sẽ làm thử mướp đắng (không gọt vỏ) với ruốc, sẽ thông báo sau nhé. Nhưng chắc phải lâu lâu, vì dạo này tao bận tối mặt, mà anh Ni lại đi công tác, chẳng đứa nào ở nhà nếm mướp cho tao :D
 
Giang hồ ta chỉ giang hồ vặt
Nghe tiếng cơm sôi cũng nhớ nhà

Một trong những nỗi khổ sở triền miền của những thằng thanh niên xa mẹ/vợ/bồ là chuyện ăn uống. Thằng cháu của các cô các chú khi lang thang bơ vơ nơi đất khách quê người lúc nào cũng đau đáu nỗi niềm nhớ đến các món ăn HN, mà một trong những món khoái khẩu của cháu là bún, bún các loại.

Nói đến bún thì cháu lại nhớ đến bà chị gái đỏng đảnh, ngoa ngoắt, đam mê ăn uống vô độ của cháu. Chị gái cháu là bậc thầy về nấu các loại bún: bún thang, bún riêu, bún ốc, bún bung, bún cá rô rau cải, bún giả cầy... Một trong những món mà chị ấy làm cháu thán phục nhất là món bún thang. Nếu mà được ăn bún thang chị gái nấu vào lúc tiết trời se lạnh, mưa hắt hiu thì ôi thôi thôi... không còn lời nào để diễn tả cái sự ngon.

Tiếc là độ này bà chị tự dưng đam mê tửu sắc, đắm chìm vào việc nhảy múa shopping nên lâu lẩu lầu lâu mới chịu cho các em ăn chực một bữa. Cuối tuần vừa rồi, chị cháu nổi hứng bất chợt, lại nhân dịp thằng em về HN mới réo cả hội đến nhà chiêu đãi bún thang.

Bún thang làm rất cầu kỳ, tỉ mỉ, lâu công, các món phụ gia rất nhiều và phải chọn lọc kỹ. Để nấu một nồi bún thang đúng kiểu, đòi hỏi người đầu bếp phải rất lao tâm khổ tứ. Cứ nhìn bà chị cháu nấu thì đủ biết.

Đầu tiên là xương ống lợn bỏ vào nồi đun sôi lên rồi đổ ra rửa sạch hết bọt và chất bẩn rồi mới cho lại vào nổi đổ ngập nước, bỏ luôn con gà mái tơ vào nồi với một chút muối và gừng (gừng phải cho ít thôi không sẽ bị nồng) rồi đun cho đến khi nước sôi thì vặn thật nhỏ lửa và mở vung cho nước liu riu. Làm như thế để thịt gà chín mềm không bị bở mà nước dùng lại trong.

Gà chín vớt ra để nguội xé nhỏ. Miếng thịt đùi màu nâu hồng, miếng thịt lườn trắng phau, miếng da vàng ươm ngậy mỡ chỉ nhìn thôi cũng đã rõ dãi.

Sau đó hành khô, mực khô, sá sùng (đã làm sạch hết cát), tôm he khô tất cả đều nướng lên rồi thả vào nồi nước dùng, nêm vừa mắm muối và tiếp tục đun liu riu. Đến khi nước dùng chuẩn rồi thì cho nấm hương vào nồi đun khoảng 10 phút rồi vớt nấm hương ra.

Xong rồi đến công đoạn chuẩn bị các đồ ăn kèm với bún. Đầu tiên là trứng vịt tráng vàng ươm, mỏng tang như tờ giấy rồi thái chỉ. Giò lụa màu hồng, mềm mượt và thơm phức cũng thái chỉ. Tôm he vớt ra bóc vỏ rồi giã bông làm ruốc tôm. Trứng vịt muối cắt làm tư bày lên đĩa. Củ cải khô chần qua nước ấm rồi vắt kiệt ngâm tí giấm ớt cho chua cay. Hành củ chẻ, hành lá, rau răm xắt nhỏ, mắm tôm (phải là mắm tôm của bà già tiểu thương vàng ngọc đeo đầy mình, chửi con cháu như hát hay ở cửa chợ Hàng Bè) bày ra.

Đấy, thế là đã sẵn sàng để oánh chén rồi đấy. Cho một nhúm bún sợi nhỏ trắng muốt vào bát tô nhé, rồi thịt gà, trứng vịt muối, trứng vịt thái chỉ, giò lụa thái chỉ, củ cải khô, ruốc tôm, vài cánh nấm hương, một thìa con mắm tôm tất cả cho vào bát, rắc rau răm, hành củ, hành lá lên trên, chan ngập nước dùng sôi sùng sục vào; rồi thì vắt thêm miếng chanh và vẩy tí tẹo tèo teo dầu cà cuống vào, mùi thơm đưa lên nức mũi, vừa chạm thìa bún vào môi đã thấy trôi ngay xuống cổ. Húp thêm một thìa nước dùng nữa để thấy bao nhiêu tinh hoa của nghệ thuật ẩm thực chạm vào đầu lưỡi, chạm vào cả đến những sợi dây thần kinh vị giác sâu thẳm nhất. Ăn một bát bún như thế này, đến thằng lòng gang dạ sắt còn thấy nhũn hết cả ra, nói gì đến cái đứa phàm ăn như cháu. Thế nên là chén xong 2 tô rồi thì cũng chả có gì là lạ khi thằng cháu bỗng thấy "lòng chợt từ bi bất ngờ" và thấy bà chị mình sao mà xinh đẹp thế, đáng yêu thế, chả bù cho mọi hôm :D.

Nhưng cũng chính vì bún thang làm rất lâu công mà bà chị lười biếng của cháu, một năm chỉ chịu làm bún thang độ đôi lần mà thỉnh thoảng lại còn ăn bớt các phụ gia (củ cải khô, trứng vịt muối, ruốc tôm chẳng hạn) để nấu cho nhanh. Cuối tuần vừa rồi chả hiểu có phải bà chị lừa được giai nào đút đầu vào rọ không mà tự dưng nổi cơn tử tế cho các em ăn bún thang với đầy đủ gia vị không thiếu thứ gì. Hậu quả là thằng em đến tận ngày hôm nay vẫn chưa hết ngất ngây phải lên đây viết một bài cảm kích.

P/S: À mà cháu khuyên các cô các chú đừng bao giờ đi ăn bún thang ngoài hàng nhé. Bún thang không phải là thứ món ăn được thưởng thức ở chốn xô bồ, cũng không phải là sản phẩm được nấu bởi sự dễ dãi, đại khái. Mà nói chung, ăn bún thang ở các nhà hàng thì thật là... tởm vãi hàng.
 
Tôi hoàn toàn đồng ý với ông Hưng, bún thang dứt khoát phải nhà nấu mới ngon. Nói chung các loại bún thì cái nào cũng có cái ngon riêng cả, tôi chỉ hãi cái anh bún cá, mấy lần ăn đều chả thấy đâu vào với đâu cả.
Hôm nay tự dưng lại được thân mẫu chiêu đãi món tôi mê là canh nấm, bát canh nấm thật trong, thật nhẹ...
Thôi bây giờ tôi lại đi xơi rượu đây, trách âu yếm mấy cái anh Tô Cách Lan, nấu rượu ngon quá cơ, cứ lịm cả vào người.
 
Kể để cho bọn ở xa thèm, chứ chắc bọn ở nhà cũng coi thường, khinh không thèm ghen tị với tao.

Cuối tuần vừa rồi đi chợ Việt Nam, phát hiện ra nó bán cua đồng giã rồi cho vào tủ đông lạnh xuất khẩu sang đây. Lại thấy nó có bán cả khoai sọ. Nên tao đã phải mua ngay một hộp cua, khoai sọ, và một mớ rau muống (cướp giật ở đây cũng không ra được món rau rút). Chưa có điều kiện ăn, vì tuần này họp cả tuần rồi đi ăn tối ngoài cả tuần. Nhưng hy vọng thứ 6 này làm một nồi canh cua khoai sọ rau muống lên ăn, mua cả một lọ cà nữa cho đủ bộ. Mới nghĩ đến thôi mà mồm đã chọp chẹp, nước miếng chảy ròng ròng ra :mad:) .

Hộp cua này mà ăn ngon thì tao tuần sau sẽ làm thêm hộp nữa nấu canh riêu cua ăn cho xả láng cuộc đời.

Anh Ni thấy vợ hý hửng cả ngày vì mua được lọ cua, cứ cười. Phát hiện ra để làm vợ mình vui vẻ hạnh phúc quá đơn giản, cứ cho vợ ăn là vợ sướng rồi ;;)
 
Nhung đúng là đang cực kỳ hý hửng. Nó lêu lêu tao ở trên này, xong muốn cho chắc, nó lại còn e-mail cho tao bảo "tao đang lêu lêu mày đấy, vào mà xem". Nó mất công khích bác thế này thì cũng phải tức tí chứ nhể, tức cho nó sướng :). Bên này thì tịnh chả thấy cua đồng đâu cả. Hôm nào thèm ăn riêu thì đành làm bằng cua hộp vậy. Bọn ở nhà nghe bọn tao than thở thế này mới biết chúng mày sướng nhá. Thế là bọn tao vừa chỉ cho chúng mày thấy cái nốt ruồi ở lưng chúng mày nhá (ăn cướp bản quyền của Nhung).

Muốn lêu lêu lại Nhung mà chả nghĩ ra cái gì, cái gì ở bên nó cũng ngon hơn bên tao cả. Chẹp chẹp, sao đang tự dưng lại có con vịt quay nào, nuy toàn thân nhá, bôi dầu bóng lưỡng đỏ au nhá - bóng hơn, đỏ hơn cả Lý Đức nhá - cứ lượn lờ trong đầu tao. Chịp chịp...
 
Hôm qua khiêu khích Hoa xong, thèm quá, không nhịn được nên quyết định tối nay từ chối đi khách, ở nhà, nấu canh cua khoai sọ rau muống lên ăn. Ngon hay không ngon thế nào, mai sẽ vào báo cáo. Còn chồng thì sẽ rán cho một quả trứng ăn với cơm, vì chồng không biết ăn canh cua, gọi là thể hiện em cũng quan tâm đến anh lắm. Khổ, chồng tao quen rồi, vợ nấu đồ Việt kiểu cua măng, thì biết thân mình sẽ bị ăn vớ vẩn gì đấy.

Nhớ hồi về Việt Nam, tao bữa nào cũng lòng lợn, bún vịt, bún riêu, đậu phụ mắm tôm, đủ thứ. Chồng thì bữa nào cũng chỉ được một đĩa nem rán. Ừ, thì thích ăn nem rán thật đấy, nhưng bữa trưa nào cũng nem rán, bữa tối nào cũng nem rán, chồng tao sau một tuần ở Việt Nam sợ nem rán đến tận cổ. Cũng may anh Ni được cái hiền lành, không dám kêu ca. Chứ vớ phải anh Chí cho ăn 7 ngày nem rán, chắc anh Chí uất chí tự đập chai rượu vào đầu anh Chí lắm.

Hoa ơi, hôm nọ mày bảo bên Nhật nhà mày có mơ còn gì, làm tao cũng thèm nhỏ rãi ra. Tự nhiên thèm một cốc nước mơ ngâm quá, vị nước vừa chua vừa ngọt vừa thơm. Quả mơ ngâm mọng nước đường, ăn hết phần vỏ xong vẫn còn ngậm cái hạt mơ thật lâu để, mút chùn chụt để lấy hết cả cái vị ngọt bên trong hạt mơ. Chưa kể đến ô mai mơ gừng nhá. Tao mấy hôm nay thèm nước mơ quá, phải lôi rượu mơ mua hồi ở Nhật ra uống. Nhưng vì có bầu nên cho một tí rượu vào thì phải cho thêm khoảng nửa cân đá, chỉ được ngụm đầu còn các ngụm sau nhạt thếch. Thế mà vẫn sướng đấy.

Mà mày cũng sắp về Việt Nam rồi, thèm gì nữa. Như tao đây phải trú ngự ở đây thêm gần 1 năm nữa mới được về nhà, nên tao mới thèm, mới phải hý hửng với những thú vui nhỏ nhỏ như mua được hộp cua đồng đông lạnh chứ.

Hôm qua kể cho Quỳnh Anh, nó bảo cua thì nó không sướng lắm. Nhưng nghe tao bảo cuối tuần này tao làm nộm, thế là nó chèm chẹp, đang định đặt vé máy bay cho mẹ con nó bay luôn xuống Sydney nhà tao đấy :D
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Vào thông báo với mọi người là hôm qua nấu canh cua khoai sọ rau muống đã thành công rực rỡ. Không được thơm ngon bằng cua ở nhà vì thiếu gạch và không tươi thơm được bằng ở nhà, nhưng vẫn ngon. Có méo mó còn hơn không. Kiểu này cuối tuần này lại phải bắt chồng đưa đi chợ Việt mua thêm hộp cua nữa để nấu riêu cua.

Hôm qua cũng bất ngờ, anh Ni cũng đòi ăn canh cua, lại còn khen ngon. Mà cũng đánh đú với tao, ăn một quả cả muối. Ăn xong lắc đầu rồi chẳng dám ăn nữa. Ăn canh của, vị cua thì không thấy khen mấy, chỉ thấy tấm tắc khen khoai sọ. Bảo cái củ yam này (là khoai sọ) ngon hơn cái yam hôm nọ (là củ sắn dây tao mua được về luộc lên cho chồng ăn). :D .

Công nhận chồng tao dễ tính, như thùng nước gạo, cho ăn gì cũng ăn.
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Nở, thế nước mắm & mắm tôm thì chồng mày có ăn đựoc ko?

bọn Nga nhá,
nhiều đứa ngửi nước mắm lần đầu thì lăn đùng ra như con Hoa (hôm th Hưng chê già), dưng mà về sau nhá, ăn cái gì cũng chan nước mắm chanh tỏi vào.

chugns nó còn chan cả vào soup.

nguyên văn lời của thằng bạn tao nhá "chưa bao giờ ăn cháo cá ngon như thế, khi chan cái nước này vào. Cái này dùng để ăn với cứt có khi cũng ngon"

th đấy 41 tuổi.
 
Chồng tao nhá, cũng giống hệt Nga nhá, ăn nước mắm như điên. Hôm nọ làm cho đĩa bánh cuốn, cũng rưới nước mắm, cũng rắc ruốc, cũng giò lụa, ăn hùng hục ra, khen ngon quá, nhờ vợ sớm làm lại cho anh ăn.

Ở với tao mà không biết ăn nước mắm thì tao bỏ từ lâu rồi, nhá.

Riêng có món mắm tôm, ăn thì ăn được, không nhăn mặt như khỉ, nhưng bảo là không thích. Nếu tránh được thì tránh luôn.

Chồng tao ăn uống còn bạo hơn tao. Hồi ở Việt Nam cách đây nhiều năm rồi, kéo nhau ra làng Lệ Mật. Nó đổ tiết rắn vào rượu, chồng tao cũng uống. Nó mang ra chai rượu có mấy loại rắn với con chim cả lông cả ruột bồng bềnh trong đấy. Tao khịt mũi. Còn chồng tao cũng uống, uống xong nhổ lông chim phì phì, kêu rượu này thối quá.

Đi công tác Trung Quốc chúng nó cho ăn cào cào chấu chấu rán lên, cũng ăn.

Thế nên tao mới bảo chồng tao là thùng nước gạo mà lại. Cái gì cũng ăn thử, nếu không thích thì lần sau không ăn nữa. Nhưng có đồ ăn mới là không từ chối bao giờ. Tính cháu nó thích của lạ mà :D
 
Nhung ăn nhiều cua vào, em bé tha hồ cứng cáp mày ạ.
Nghe mày kể cà kiếc, thèm quá. Bên mày mua được cả cà muối cơ à? Thế là lại có thêm một món oách hơn bên tao rồi.

-----------

Thằng Vinh trông thế mà quyến luyến cháu Hưng ghê, không thấy cháu đâu là nhắc bai bải "cháu Hưng cháu Hưng của anh". Chắc hôm nọ cáu tao điên người vì tao trót "lăn đùng" ra làm cháu mày vừa tức vừa ghét chạy mất chứ gì?

Mà thằng này mãi chả thủng vấn đề gì cả. Tao sợ già, thì từ giờ đến - cứ cho là tao sống thọ bằng ông bà tao đi - 80 tuổi, tao cứ lúc nào cũng phải nằm dưới đất lăn đùng đùng la bài hãi ra thế à?

Chú cháu nhà mày tranh luận, cháu nó chả dùng lý lẽ để thuyết phục, lại xoay sang đả về tuổi tác, kiểu "ông già bỏ bu ông đếch có gái nên ông mới nói thế", thật thất vọng với cháu nó quá, cứ đinh ninh với đẳng cấp của cháu, cháu nó phải thể hiện được cái gì hay hơn chứ.

Đã thế lại còn ngồi giữa chợ đông người, đập "Bộp! - chết con đậu ở lưng rồi nhá!" - "Bộp! - chết nốt con bu ở bụng nữa nhá!"..., rồi lầm bầm cốt cả làng nghe "sao mình lắm gái bu thế nhở!" - Xách một gái lên săm soi - "mà gái nào cũng ngon!". Thật, chả biết các gái khác thì thế nào, chứ gái tao - phù thủy cưỡi chổi - thì thấy mất cảm tình quá.

Hay là tại trót kỳ vọng nhiều điều thú vị ở cháu nên mới đâm ra thất vọng bẳn hết cả lên thế?
 
Thằng Vinh trông thế mà quyến luyến cháu Hưng ghê, không thấy cháu đâu là nhắc bai bải "cháu Hưng cháu Hưng của anh". Chắc hôm nọ cáu tao điên người vì tao trót "lăn đùng" ra làm cháu mày vừa tức vừa ghét chạy mất chứ gì?

Mà thằng này mãi chả thủng vấn đề gì cả. Tao sợ già, thì từ giờ đến - cứ cho là tao sống thọ bằng ông bà tao đi - 80 tuổi, tao cứ lúc nào cũng phải nằm dưới đất lăn đùng đùng la bài hãi ra thế à?

Chú cháu nhà mày tranh luận, cháu nó chả dùng lý lẽ để thuyết phục, lại xoay sang đả về tuổi tác, kiểu "ông già bỏ bu ông đếch có gái nên ông mới nói thế", thật thất vọng với cháu nó quá, cứ đinh ninh với đẳng cấp của cháu, cháu nó phải thể hiện được cái gì hay hơn chứ.

Đã thế lại còn ngồi giữa chợ đông người, đập "Bộp! - chết con đậu ở lưng rồi nhá!" - "Bộp! - chết nốt con bu ở bụng nữa nhá!"..., rồi lầm bầm cốt cả làng nghe "sao mình lắm gái bu thế nhở!" - Xách một gái lên săm soi - "mà gái nào cũng ngon!". Thật, chả biết các gái khác thì thế nào, chứ gái tao - phù thủy cưỡi chổi - thì thấy mất cảm tình quá.

Hay là tại trót kỳ vọng nhiều điều thú vị ở cháu nên mới đâm ra thất vọng bẳn hết cả lên thế?

Ấy ấy ấy... úi giùi ui... bạn Hoa ơi là bạn Hoa ơi... !!!
Phải có nhời thế này, với bạn Hoa, với thằng mặt xxx kia, với cháu Hưng, với các bạn:

Thứ nhất,
Bạn Hoa chắc theo phản xạ mà bênh thằng mặt xxx kia thôi, chứ thằng này cũng thuộc cái loại cùn bỏ mẹ, nó với cháu giai Hoàng Lê Vĩnh Hưng, tao đồ rằng, cũng tuyền một phường gái đĩ già mồm cả.
Mà hơn nữa, tao lại còn thấy cả cái sự quý mến, thông cảm, đồng loã... nhau trong những dòng chọc nọ ngoáy kia của chú cháu nó.

Thứ hai,
Cái này thì tâm sự thật với bạn Hoa, đừng bao giờ kì vọng vào giai, kể cả đấy là "hotman", huống hồ là kì vọng vào 1 thằng hotboy (xin lỗi cháu Hưng) ngu trường kì dốt nồi đồng cối đá như thế (cháu cũng thông cảm, cháu tưởng chú Hiệp chú Vinh bằng này tuổi đầu rồi mà không ngu gấp mấy lần cháu sao?) để rồi mà thất vọng.

Thứ ba,
Chú trộm nghĩ rằng, cháu Hưng bây giờ thì cũng giống chú Hiệp với chú Vinh của mười mấy năm trước mà thôi. Chỉ có điều, khi người ta ngoảnh lại, thường thì không nhìn thấy được lưng mình, mà chỉ nhìn thấy cái mặt nhăn nhở của cái thằng hotboy, đâm ra nghĩ là thằng này sao mà nhảm thế cơ chứ mà lị.

Đấy có vài nhời, nhũn nhặn mà đỡ cháu Hưng, cũng mong cô Hoa thông cảm mà thể tất cho. Cháu Hưng đừng nghe thế mà bỏ đi đâu, có gì vui thì cứ vào chỗ các cô các chú đây mà đàn ca sáo nhị nhá.
Quý cháu, trọng cháu lắm đấy.
 
Cháu rón rén núp bóng quan lớn (tức là núp sau tấm lưng bồ tượng của chú Hiệp hấp) vào đây có mấy nhời thanh minh giải trình với cô Hoa ạ.

Thứ nhất, là thằng cháu ngu lâu dốt bền lỡ tay nghịch dại type lung tung làm cô thất vọng, mà chú Vinh thì lại đùa dai nên cớ sự nó mới ra như thế. Thì thôi có gì cô xinh đẹp nhân hậu bao dung độ lượng, cô rộng lòng bỏ quá cho cháu, cô nhá. @};-

Thứ hai, là cháu vẫn thỉnh thoảng vào đây, có chạy đi đâu đâu cô. Các cô các chú yêu quý thì thi thoảng cháu góp đôi nhời, còn nếu cô không thích thì cháu cũng chỉ đành nhẫn nhục đứng từ xa ngưỡng vọng. Mẹ cháu, chị gái cháu, em gái cháu và các thể loại bạn gái cháu etc... vẫn dạy bảo cháu rằng "với phụ nữ phải luôn nâng niu, trân trọng". Nên là được cô mắng mỏ, cháu vinh dự còn không hết, làm sao dám ghét, dám tức ạ. :)

Thứ ba, là chú Hiệp nói đúng đấy ạ. Cháu hotboy chả thể nào thú vị như chú Vinh chú Hiệp được đâu cô. Nên cháu vào đây cũng là muốn giao lưu học hỏi thôi. Có gì thì các cô các chú đại khai nhãn giới cho cháu thì cháu xin cảm ơn vạn bội.


P/S: chú Hiệp, chú Vinh: đẳng cấp hotboy chỉ là nhất thời, phong độ oldman mới là mãi mãi. Nói thế nào, thì hotboy với oldman vẫn cứ như đôi đũa lệch, các chú nhỉ. (Im lặng... thở dài...)
 
Back
Bên trên