Nguyễn Thị Tuyết Nhung
(Nhung Nguyen)
New Member
Thấy các bạn lớp Văn viết văn hay thế, tớ phải thay mặt lớp Nga vào bon chen. Gọi là can đảm múa rìu qua mắt các bạn thợ lớp Văn một cái. Thơ tớ thô thiển thôi, nhưng được cái thật lòng. Tớ có sai đâu các bạn lại chỉ thẳng vào đấy hộ nhé.
Bài này trong lúc vẩn vơ tớ viết tặng cho một cái tình chót bị đánh mất. (Nói thế ai hiểu thế nào thì hiểu nhé - riêng anh Chí, đừng cố mà vận vào bản thân nhé).
Bài thơ chưa có đề
Có thể rồi điều đó sẽ xảy ra
Hai đứa mình cùng trở về một lúc
Nơi lối cũ ngày xưa mình hẹn gặp
Bối rối ngỡ ngàng mình có nhận ra nhau?
Đôi mắt ngày xưa có lẽ đã nhạt màu
Mái tóc bờ vai kém mượt mà óng ả
Cái bắt tay chắc rẩy run bối rối
Phút bàng hoàng, nước mắt liệu có rơi?
Rồi chúng mình sẽ nói gì với nhau
Kỷ niệm ngày xưa có tràn về day dứt
Nụ hôn ngày xưa có còn bỏng môi trong ký ức
Chúng mình ngày xưa có trở lại trong nhau?
Chót đánh mất nhau giữa vội vã cuộc đời
Giữa thiệt hơn đắn đo cuộc sống
Tình yêu thì nhiều nhưng hạnh phúc thì quá ngắn
Lỗi của đời đành đem đổ cho nhau
Nhưng cũng có thể điều đó chẳng xảy ra
Lối cũ ngày xưa rêu thời gian phủ kín
Cuộc sống chải bươn xoá nhoà dần dĩ vãng
Hai đứa mình cùng mỏi mệt lãng quên
Chỉ mong sao nếu vô tình gặp nhau
Xin đừng thờ ơ như hai người xa lạ
Dẫu không nối tiếc cái lối xưa mình hẹn gặp
Cũng xin nhớ cho nhau một cái thời yêu
Bài này trong lúc vẩn vơ tớ viết tặng cho một cái tình chót bị đánh mất. (Nói thế ai hiểu thế nào thì hiểu nhé - riêng anh Chí, đừng cố mà vận vào bản thân nhé).
Bài thơ chưa có đề
Có thể rồi điều đó sẽ xảy ra
Hai đứa mình cùng trở về một lúc
Nơi lối cũ ngày xưa mình hẹn gặp
Bối rối ngỡ ngàng mình có nhận ra nhau?
Đôi mắt ngày xưa có lẽ đã nhạt màu
Mái tóc bờ vai kém mượt mà óng ả
Cái bắt tay chắc rẩy run bối rối
Phút bàng hoàng, nước mắt liệu có rơi?
Rồi chúng mình sẽ nói gì với nhau
Kỷ niệm ngày xưa có tràn về day dứt
Nụ hôn ngày xưa có còn bỏng môi trong ký ức
Chúng mình ngày xưa có trở lại trong nhau?
Chót đánh mất nhau giữa vội vã cuộc đời
Giữa thiệt hơn đắn đo cuộc sống
Tình yêu thì nhiều nhưng hạnh phúc thì quá ngắn
Lỗi của đời đành đem đổ cho nhau
Nhưng cũng có thể điều đó chẳng xảy ra
Lối cũ ngày xưa rêu thời gian phủ kín
Cuộc sống chải bươn xoá nhoà dần dĩ vãng
Hai đứa mình cùng mỏi mệt lãng quên
Chỉ mong sao nếu vô tình gặp nhau
Xin đừng thờ ơ như hai người xa lạ
Dẫu không nối tiếc cái lối xưa mình hẹn gặp
Cũng xin nhớ cho nhau một cái thời yêu
Chỉnh sửa lần cuối: