Tinh hinh la co ve out of hand rồi đấy
). Viết xong bài rồi lại phải sửa lại, viết cái này lên trước. Mọi người đừng post gì vội, đọc kĩ nội dung của cuộc debate này nhé.
Chú Tùng bảo Henry tinh vi, vì khi ghi bàn xong nó ko ăn mừng chạy nhẩy khắp sân đúng ko? Mặt lạnh như tiền, ko biểu lộ nhiều cảm xúc --> nó khinh đội kia?
Tui, chú KD và Bảo ko đồng ý với ý kiến này còn HAT và Tùng thì đồng ý chứ gì
).
2 kiểu ăn mừng được bàn đến ở đây là vui mừng chạy nhẩy khắp sân, cởi áo hò hét ầm ý (thể hiện niềm vui tột đó, ko kiềm chế được) và ăn mừng một cách bình tĩnh hơn, chạy ra với khán giả, cùng đồng đội giờ tay lên trời hay hôn gió gì đó... (có nhiều cách đây là nói chung chung thôi)
Đầu tiên, phải hiểu là cũng có lúc Henry ghi bàn rồi chạy đi ăn mừng, gào thét điên cuồng, hoặc múa may làm trò gì đó. Nhưng đó chỉ là khi ghi bàn quan trọng, hoặc cực đẹp, cực khó. Còn những bàn bình thường, ko có tầm quan trọng cao thì những tiền đạo lớn, ghi bàn nhiều như Sheva, Henry, Shearer, Raul, Ronaldo thường là sẽ ko thể hiện thái quá như việc gào thét ầm ĩ. Đó chỉ thể hiện khả năng kiềm chế bản thân, mà ghi mấy bàn kiêu đệm bóng vào gôn cách 3 mét mà cũng sướng đến nỗi phải gào thét ầm ý thì hơi khó hiểu (trừ khi bàn thắng đó có tầm quan trọng lớn cho đội tuyển). Những quả đấy chạy ra ăn mừng với đồng đội là cách hợp lý nhất vì nó có nghĩa cho đội hơn là cho cầu thủ, và để chứng tỏ sự đoàn kết của đội. Ko nên hiểu một cách cực đoan là Henry và Sheva lúc nào cũng lạnh tanh ko thèm ăn mừng bàn thắng ghi được.
HAT: Pele, Maradona ghi bàn là ở trong world cup, tầm quan trọng ở các trận đấu đấy khác hẳn ở trong giải trong nước. Chứ chú xem lại hơn 1000 bàn thắng mỗi thằng ghi xem, (cho clb và DTQG ở những trận ko quan trọng) nó ăn mừng thế nào? Cứ 1 quả lại chạy như thế thì lấy đâu sức để mà vài phút làm thêm trái nữa. Ghi bàn là nhiệm vụ của tiền đạo, những tiền đạo giỏi ghi bàn suốt ngày, đó là chuyện đương nhiên rồi, ghi mấy cái bàn cỏn con mà cũng ăn mừng như chưa ghi bàn bao giờ thì quá kém --> tiền đạo kém, ít ghi bàn nên mới sướng thế. (Mà hãy nhớ, Pele cũng ăn mừng với đồng đội chứ ko chạy một mình hò hét cởi áo gây chú ý). Nên nhớ ở đây chỉ nhắc đến tiền đạo, vì tiền vệ ít khi ghi bàn, nên nếu nó có ghi thì cũng dễ hiểu nếu nó chạy nhẩy khắp nơi ko kiềm chế được bản thân.
Inzaghi là một ví dụ rõ ràng nhất của thằng chuyên thể hiện thái quá, lúc ghi bàn trận Lyon (công của Sheva rõ ràng), nhưng trong khi cả đội chạy ra ôm nhau ăn mừng với khán giả thì chú Inzaghi đứng một mình chạy dọc biên hò hét như là người có công lớn nhất, *****, thảo nào bị Juve nó bán dù thằng này đá rất ngon. Alan Shearer khi ghi bàn luôn chạy giơ tay lên trời ăn mừng, ko hề gào thét, chả phải há hộc mồm cởi áo. Nếu ai follow bóng bầu dục ở bên Mĩ thì sẽ thấy bọn nó phạt bao nhiêu đứa ăn mừng sau khi ghi bàn thế nào. Có nhưng kiểu ăn mừng vì vui, có kiểu vì muốn thể hiện, và coi thường đối thủ, ko phải cứ hò hét to là thật lòng còn calm và cool là khinh đối thủ.
Tùng: VD trên kia là vd của bóng đá thế giới. Nếu chú nhớ lúc đá bóng trong đội mình thì sẽ biết
). Ku Dũng ghi bàn xong lúc nào cũng ăn mừng thái quá, chạy quanh sân cởi áo múa may quay cuồng cho dù bàn thắng đấy là rút ngắn xuống 1-2 và chú ý chả có việc gì làm ngoài khoản sút bóng vào khung thành sau khi được tui chuyền cho. Thế mà ko hề thấy ra cám ơn người chuyền hay ăn mừng với đội, chỉ thấy chạy một mình quanh sân lôi kéo sự chú ý? Ăn mừng ghi bàn cùng đồng đội mới đúng ý nghĩa chứ chạy vòng quanh sân như là người duy nhất có công thì thế mới là sai . Còn tui bình thường ghi bàn chả bao giờ biểu lộ cái kiểu đấy cả, đã là tiền đạo thì phải ghi bàn, trừ khi ghi bàn quan trọng, thì mới ko kiềm chế được, chứ mấy trận giao hữu, ghi bao nhiêu bàn đếm ko xuể, ăn mừng để làm cái gì? Và một chuyện nữa, theo tui nhớ, chính chú lúc đá bóng cũng hay có kiểu nhếch nhếch mồm cười, đấy có phải là khinh cầu thủ đội khác không? Tui chưa bao giờ nghĩ chú khinh ai cả, nên khi thấy chú đưa ví dụ về Henry thì thấy hơi buồn cười
[-x, nên xem lại nên xem lại
Rất đồng ý với chú Bảo, giải thích rất ngắn gọn và đầy đủ.
Nói chung là ý kiến như thế, nói cả một trang chỉ để bảo vệ cho Henry 8-}, mệt thật. Nói cho cùng, cái sự điềm tĩnh của nó sau khi ghi bàn chỉ là vì nó giỏi, nó thấy cái việc ghi bàn đấy bình thường (tự biết mình giỏi và rất confident về bản thân) chứ ko phải là ko coi trọng đối thủ, 2 cái này khác nhau hoàn toàn.