Tiếp tục bay!!

Eo ơi, em bé của Thúy Nga trông yêu đáo để ạ.
À mày ơi, mày sắp đi Sing à? Thế là lại một cái máy bay nữa rời xa VN ư? Bao giờ mày đi hả Nga?
Hôm nay sinh nhật ban lớp trưởng yêu quái của chúng ta. Cả lớp vỗ tay mừng sinh nhật bạn nào... Bộp bộp bộp... =D>
 
He, sorry Nhi nếu tớ có làm cái topic này thêm phần rùng rợn!

Bài Ca Man Rợ

Lòng đã khác ta trở về Đô Thị,

Bỏ thiên nhiên huyền bí của ta xưa

Bóng ta đi trùm khắp lối hoang sơ,

Và chân bước nghe chuyển rung đồi suối.

Lá cỏ sắc vương đầy trên tóc rối,

Ta khoác vai manh áo đẫm hương rừng

Rồi ta đi, khí núi bốc trên lưng,

Mắt hung ác và hình dung cổ quái.

Trông thấy ta, cả cõi đời kinh hãi,

Dòng sông con nép cạnh núi biên thùy,

Đường châu thành quằn quại dưới chân đi,

Xao động hết loài cỏ hoa đồng nội.


Người và vật nhìn ta không dám nói,

Chân lảng xa, từng cặp mắt e dè,

Ta ngẩn ngơ nhìn theo bóng ngựa xe,

Nhìn theo mãi đến khi đời lánh cả.


Và ta thấy hiện nguyên lòng sơn dã:

Cảnh sắc này bỗng nhuộm máu tà dương,

Ta xót thương, ta căm giận, hung cuồng,

Ta gầm thét, rung mấy trời thế sự.


Rồi dữ tợn, ta vùng đi khắp xứ,

Nắm hai vai người tục khách qua đường,

Lòng lạ lùng tìm ảnh với tìm hương,

Nhưng lẫn lộn chỉ thấy màu xiêm áo.


Trán thì phẳng - ôi đâu là kiêu ngạo?

Đâu hồn nhiên trên nét vẽ râu mày?

Ta ghì người tắt thở ở trong tay,

Miệng quát hỏi: có phải ngươi là bạn?

Ôi ngơ ngác một lũ người vong bản,

Mất tinh thần từ những thuở xa xôi!

Ta về đây lạ hết các ngươi rồi,

Lạ tình cảm, lạ đời chung, cách sống.



Trong bỡ ngỡ, duy lòng còn chút mộng,

Ta đi tìm người thiếu nữ ngày xưa.

Nàng không mong, ta đi đến không ngờ,

Giây phút ấy thực mắt nhìn tận mắt.

Ta cười mỉm, bỗng thấy nàng che mặt,

Ta giơ tay, nàng khiếp sợ lùi xa,

Ta điên rồ, đau đớn, xót xa,

Trong cô độc, thấy tình thương cũng mất.



Ôm Nhan Sắc với hai bàn tay sắt,

Ta nhìn ai - ôi khoé mắt ta nhìn!

Em có là ma, là quỉ, là tiên?

Em có mấy linh hồn, bao nhiêu mộng?

Em còn trái tim nào đang xúc động?

Em có gì, trong xác thịt như hoa?

Lạc thiên nhiên đến cả bọn đàn bà,

Với những vẻ dung nhan kiều diễm nhất.



Ta lảo đảo vùng đứng lên cười ngất,

Ghì chặt nàng cho chết giữa mê ly,

Rồi dày xéo lên sông núi đô kỳ,

Bên thành quách ta ra tay tàn phá.

Giữa hoang loạn của lâu đài, đình tạ,

Ta thản nhiên, đi trở lại núi rừng.

Một mặt trời đẫm máu xuống sau lưng...
 
Thằng Duy an hâm kia.... mày làm giè thế hả? Nghe mà rợn tóc gáy.... Ở NK này mới xảy ra vụ giết người, 1 thằng giết 3 người bọn mày ạ..Ai bắt được thằng ấy đựơc những 40 triệu đấy...Nghe bài này xong rợn ko kém... mặc dù cũng đếch giết người hay cứớp của...Dạo này ở nhà 1 mình kinh lắm.... huhu
Thúy Nga sắp đi a.....lên đường may mắn nhé bạn hiền..... sẽ có nhiều acis bạn phải thay đổi lắm.....vì môi trường mới mà
Ăn KFC và Mac Donnal ít thôi ko thành heo đấy...hơ hơ
 
Hic, đọc bài thơ của Duy An cứ rùng rợn, man rợ thế nào ấy nhỉ...khiếp wa đấy anh Duy An ạ..

To Thúy Nga : Úi cái avatar của mày thằng bé dễ thương nhờ :D trông cái mặt nó kìa..yêu thế :D
 
Tớ mới post mấy bức ảnh trong album ảnh lớp mình, có bạn nào rảnh thì thử tạt qua đấy xem nhé, hehe
 
Kỳ Nữ

Ta thường có từng buổi sầu ghê gớm

Ở bên Em - Ôi biển sắc, rừng hương!

Em lộng lẫy như một ngàn hoa sớm,

Em đến đây như đến tự thiên đường.

Những buổi đó, ta nhìn em kinh ngạc,

Hồn mất dần trong cặp mắt lưu ly,

Ôi mắt xa khơi ! Ôi mắt dị kỳ !

Ta trông đó thấy trời ta mơ ước.



Thấy cả bóng một vầng đông thuở trước,

Cả con đường sao mọc lúc ta đi,

Cả chiều sương mây phủ lối ta về,

Khắp vũ trụ bỗng vô cùng thương nhớ.

Ta run sợ, cho yêu là mệnh số,

Mặc tay em định hộ kiếp ngày sau.

Vì người em có bao phép nhiệm mầu,

Một sợi tóc đủ làm nên mê hoặc.



Ta đặt em lên ngai thờ Nữ Sắc,

Trong âm thầm chiêm ngưỡng một làn da,

Buổi em về xác thịt tẩm hương hoa,

Ta sống mãi thở lấy hồn trinh tiết.



Ôi cám dỗ! Cả mình em băng tuyết,

Gợn xuân tình lên bộ ngực thanh tân.

Ta gần em, mê từng ngón bàn chân,

Mắt nhắm lại, để lòng nguôi gió bão.



Khi sùng bái, ta quỳ nâng nếp áo,

Nhưng cúi đầu trước vẻ ngọc trang nghiêm,

Ta khẩn cầu từng sớm lại từng đêm,

Chưa tội lỗi, đã thấy tràn hối hận.



Em đài các, lòng cũng thoa son phấn,

Hai bàn chân kiêu ngạo dẫm lên thơ,

Ôi vô lương ! Trong một phút không ngờ,

Ta đã muốn trở nên người vô đạo.



Tất cả em đều bắt ta khổ não,

Và oán hờn căm giận tới đau thương,

Và yêu say, mê mệt tới hung cuồng,

Và khát vọng đến vô tình, vô giác.



Hỡi Kỳ Nữ! Em có lòng tàn ác,

Ta vẫn gần - Ôi sắc đẹp yêu ma!

Lúc cuồng si, nguyền rủa cả đàn bà,

Ta ôm ngực nghe trái tim trào huyết.

Ta sẽ chết! Sẽ vì em mà chết!

Một chiều nào tắt thở giữa môi hôn,

Ta hái trong em lấy đóa hoa hồn.
 
Lại thơ của ai thế Duy An? Nghe quằn quại thế ko biết, hic
 
Xin thưa với mọi người,là em đang ở Sài Gòn ạ,đang bị giằng co ru vỗ trong đám tiệc tùng(nghe như mình có vẻ có giá hơn thì phải:)),23 thì tấp tểnh sang Sinh.Có ai muốn nhắn nhủ,dặn dò hay chỉ bảo kinh nghiệm cho em ko ạ
 
hehe...Cô gái qua đấy ăn Macdonnal và KFC ít thôi ko thành con.........đấy...heheh....
BÊN Sing giai Vn đẹp và giàu phải biết....hic hic
Đi bảo trọng nhé.... chắc cô gái về thường xuyên thôi mà...Lên net để thông tin với mọi người được ko
 
Okie!Thời tiết trong này nóng muốn chết,tắm xong,vừa bước ra là người đã nhễ nhại mồ hôi .Kinh!!!!!!Mà nghe nói là bên kia còn nóng gấp vạn.Ặc:))
 
ối chào Nga, mày đã sang đến nơi rùi hử? Cuộc đời có gì vui không em/
 
Ko nóng lắm đâu cô gái ạ...Đường sạch ko hề có bụi bẩn..... heheh...mặt cô sẽ trắng và ko có mụn...sướng nhé
Ối trời ơi.... mặt tôi đầy mụn.... ặc ặc... thứ 7 online đến 16 tiếng lận....Có ai điên và dũng cảm như mình ko nhờ...... các anh con trai bên này cũng bái tao làm cụ...May mà hôm ấy có nhiều ng` chat với mình
Chắc cái lúc Thủy online thì tao lại ra mua đồ ăn....ko phải xin lỗi đâu
 
bây giờ mới đang ở sân bay Tân Sơn Nhất,nhảy vào net với cái giá cắt cổ 2USD/15 mins................Thảm hại vô cùng,Ặc,mạng thì rùa bò nên chưa làm được gì đã sắp hết thời gian .Đắt wa',xót xiền hehehehehehe:D
 
Chắc bây giờ cô gái Nga đã ở bên Sing rồi...nhanh nhanh online thông báo tình hình cho mọi người biết nào...
 
Nhật mộ hương quan hà xứ thị
Yên ba giang thượng sử nhân sầu
 
Trong vòng hai tuần tới tao sẽ làm một việc mà kết quả của nó sẽ ảnh hưởng tới tương lai lâu dài của tao. Buồn, lo lắng, hồi hộp, cô đơn... Tất cả hợp lại thành một mớ hỗn độn trong đầu tao dù tao còn sắp thi nữa.
Đời, chao ôi đời... Đợi, chao ôi đợi...
 
Back
Bên trên