thịt chó?

Re: Văn hóa người Hà Nội?

Nên chấm dứt tranh luận về chuyện này được rồi đấy nhỉ.
Đây là vấn đề liên quan đến ý kiến và quan niệm cá nhân, tranh luận thì chắc sẽ không bao h kết thúc được mất.
thì em cũng rút lui từ mấy bài trước rồi mà :)) mấy bài trên em chỉ phản hồi ý kiến anh Long thôi :D
với lại cái chuỗi thức ăn dựa trên con đường tiêu thụ năng lượng (mặt trời -> cây > thú ăn cỏ > thú ăn thịt & tạp) như vậy thì con người xếp vào hàng của hổ báo các thứ và ngay cả chó mèo :)). Cái chuỗi em đưa ra dựa trên phát triển của não bộ và con chó thông minh hơn con lợn là đúng rồi còn gì :D.
 
Re: Văn hóa người Hà Nội?

em Đạt chưa xem Chú Heo Chăn Cừu à =((
 
Re: Văn hóa người Hà Nội?

Vậy là coi như xong nhé. :) Topic này không phải để nói người Hà Nội thiếu văn hóa. Topic này để em Đạt tuyên bố em không thích ăn thịt chó.
 
Re: Văn hóa người Hà Nội?

chả biết phải nói từ nào với em Đạt nữa :-?? anh cố gắng chửi em một cách có văn hóa nhất mà em vẫn rep tương đối là cùn , thôi để anh vắn tắt 1 câu thế này nhớ
"*** cái thằng ngu mà hướng ngoại , chén con j` là quyền của bố mày , cái con ăn shit liếm đít trẻ con không liên quan gì đến văn hóa của người Hà Nội hết "
thiếu kiến thức sinh lí hóa phổ thông
thiếu hiểu biết xã hội trung bình
thiếu lòng tự tôn dân tộc cần thiết
văn kém , có mỗi câu em không thik ăn thịt chó mà không nghĩ ra

bonus phát chót là chó thông minh phết em ạ , còn con lợn có ngu như em nghĩ không ấy thì anh dám chắc
http://www.rps.psu.edu/probing/pigs.html

một bài viết bảo vệ theo quan điểm kệ mẹ chúng mày như em Đạt

http://www.madsci.org/posts/archives/2000-04/955599153.Zo.r.html

chỉ là em nghĩ sao thì nghĩ ;)
 
Re: Văn hóa người Hà Nội?

Á á :(( đọc bài Boss ... đanh đá thế :)) tưởng bạn boss dạo này lui vào Tâm Sự Vui Buồn để lòng dịu đi rồi ;))

Đùa thôi :D em Đạt em ý quan niệm chống ăn thịt chó hay gì nữa thì đấy là quan niệm cá nhân ^^ nói về văn hóa hà nội thì khá là sai, nhưng thôi, đừng mắng em nó :D nó trẻ con, lại sống ở Mỹ nữa, cách nhìn về văn hóa tổ quốc sẽ dễ có phần lung lạc ^^
 
Re: Văn hóa người Hà Nội?

Thế mới mắng ...
 
Re: Văn hóa người Hà Nội?

mắng cho nó tỉnh ra , nói thật là nếu đọc bài #1 của Đạt cách đây tầm 3 tháng thì thằng em cứ xác định ăn chửi từ câu thứ nhất cho đến hết câu thứ vài trăm
dạo này giới trẻ tương đối là không ra gì , bọn ăn chơi đú đởn vô văn hóa kém trí thức ,nửa mùa đua đòi không nói làm gì ; đến cái bọn có tí trí thức cũng xuống cấp kha khá ,
lúc nãy vội , chửi vào mặt thằng em nó hơi thẳng thừng quá nên bị bạn Nguyệt chê đanh đá nhưng mà tớ nói chung thì đưa nhận xét không oan mấy ^^
1- về khả năng thu thập và trích dẫn thông tin của Đạt :
tương đối bất ngờ khi em thu thập được những thông tin tương đối là đắt giá mang tính văn học nghệ thuật cao , cụ thể là về khả năng văn chương của tác giả và nghệ thuật ẩm thực của những quán đặc sản Hà Nội , hoàn toàn không thấy có mấy về vấn đề dã man con ngan hay gì gì cả :-??
hơn thế nữa , khả năng đọc hiểu của em có vấn đề hoặc chăng em thiếu hiểu biết đơn giản nhất cũng như mấy đứa sồn sồn lên comm dưới bài báo tiêu biểu cho như sau
Cách đây vài năm, tôi nhớ là như thế, Hà Nội được gọi là thành phố hoà bình. Nhưng trong thành phố hoà bình ấy, tôi đã từng chứng kiến những công dân của thành phố vác súng hơi săn tìm những con sẻ nâu trở về làm tổ trong những mái nhà và bay lượn trong những vòm cây. Vào mùa hạ, bầy sẻ nâu như đông hơn. Đó cũng là mùa sinh nở của chúng.



Có những người đàn ông mặc soọc trắng, áo pull hàng hiệu, đi giày thể thao Adidas, tay lăm lăm khẩu súng hơi 12 ký, săm soi tìm những con sẻ nâu và những con chim khác để tiêu diệt. Tôi đã thấy những người đàn ông khoác súng hơi, đi xe máy Dylan hoặc SH và một dây những chú sẻ nâu bị bắn chết treo ở xe.

nếu là người có hiểu biết 1 chút thì chắc em sẽ bưng miệng kẻo rơi hết răng trc những lời văn thối hơn được của lão này , khi có SH Dylan thì HN đã dek còn con chim nào mà bắt đc 1 dây =)) con sẻ nâu to bằng 3 ngón tay , khẩu 12 cân cỡ nòng >10 ly , 1 viên là ra cám lấy cái dek j` mà xâu lại chưa kể là nan giải trong việc bắn trúng =)) , vác súng săn chạy lăng quăng trong phố thì 10' cơ động nó tóm bỏ vào bao =))
muốn săn chim là phải về mấy chỗ như Tây Mỗ Đại Mỗ ( chỗ mấy bố làm trang trại ) ,săn sẻ nâu là dùng súng bắn đạn ria kiểu shortgun 1 viên văng cả chùm súng 12 cân để săn cỡ cu gáy đổ lên và nhất thiết phải đi ô tô để giấu súng ;)
anh thắc mắc em đc mấy điểm SAT :-?

2- về hiểu biết cơ bản văn hóa dân tộc mà nói
thằng Tây nó đại khái không xơi các con sau : dơi , rắn , các loại sâu , nhộng ; không ăn cá sấu , tê tê , cú mèo ... chung qui nó cho là con nào quái và bẩn là không ăn
đó là suy nghĩ của nó chứ anh nói thật cá sấu ngọt và béo hơn thịt bò ; nhím mềm trắng hơn gà , dũi ( bọn Tây coi là 1 loại rat ) thì hơi đăng đắng và ngon hơn thịt cừu rất nhiều ... rắn thì xin miễn bàn về nutrion và dơi thì rất hợp với cháo đậu xanh ; đặc biệt là bọ cạp , muồm muỗm , châu chấu , dế mèn đều ngon hơn bất cứ loại thịt nào bán ở chợ ;) vậy chứ ngu mới không ăn
mấy thằng coi thịt chó là một cái gì đó hổ thẹn của cả một nền văn hóa là thằng thiếu đầu óc ,bệnh hoạn . Thiếu đầu óc ở chỗ nó không biết văn hóa nó bao gồm những cái gì ,suy nghĩ xem mấy cái thằng vận động cho mấy con chó nó chiếm mấy % dân số thế giới , chúng nó đòi tẩy chay WC song cuối cùng thì càng khiến người khác mừng vì đỡ phí vé cho mấy thằng điên . Bệnh hoạn ở chỗ nó không ăn thịt chó chỉ vì 1 lí do duy nhất , bạn của loài người , đứng trên tâm thần học thì đây xếp vào loại tự kỷ ám thị ; đảm bảo là không cho chúng nó biết đấy là thịt gì thì mỗi thằng ăn vài đĩa ...

3- vấn đề sinh học đã trình bày


còn về văn hóa người HN thì cậu là nỗi nhục của những con người sinh ra và lớn lên ở HN , tự hào những cái bề nổi , sỹ diện hão , ong đốt đít cậu cũng tổ phí hoài con ong có ích
 
Re: Văn hóa người Hà Nội?

8-> mình nói câu này chân thành (phải giải thích trước, mk, dạo này trên HAO rất nhiều đứa thích bóp méo lời bạn Đùi 8-} ) là....

:x hâm mộ bạn Boss cực ý :"> đọc đoạn chim sẻ ;))

con sẻ nâu to bằng 3 ngón tay , khẩu 12 cân cỡ nòng >10 ly , 1 viên là ra cám lấy cái dek j` mà xâu lại chưa kể là nan giải trong việc bắn trúng , vác súng săn chạy lăng quăng trong phố thì 10' cơ động nó tóm bỏ vào bao muốn săn chim là phải về mấy chỗ như Tây Mỗ Đại Mỗ ( chỗ mấy bố làm trang trại ) ,săn sẻ nâu là dùng súng bắn đạn ria kiểu shortgun 1 viên văng cả chùm súng 12 cân để săn cỡ cu gáy đổ lên và nhất thiết phải đi ô tô để giấu súng
anh thắc mắc em đc mấy điểm SAT
Mấy thứ này tớ cũng ko biết nên ko dám bàn luận cho đỡ... rụng răng ^^ nhưng mà... >:D< bạn Thái Long hiểu biết mấy thứ hay ghê ;)) từ tai nghe đến... sỏ nâu ^_^ I likey ^^

Nhưng mà đọc xong thấy mình ko rõ thuộc dạng gì trong này : ^^

"ăn chơi đú đởn vô văn hóa kém trí thức ,nửa mùa đua đòi không nói làm gì ; đến cái bọn có tí trí thức cũng xuống cấp kha khá" :((

Đùa thôi tớ post bài trên là đùa mà :) có phải chê boss đanh đá đâu ^^

--------------------------------------------

Cái này có thể hơi lạc topic một chút, nhưng tự nhiên mình thấy bức xúc.

Đạo đức và không đạo đức. Văn hóa không văn hóa. Mọi rợ không mọi rợ.

Thực ra ai có quyền phán xét?

Mình thấy phần lớn những người thích đem đạo đức và văn hóa ra phán xét đúng sai thường toàn là một lũ đạo đức giả.
--------------

Về phía da trắng mà nói:

Bản thân sống ở nước da trắng nhiều hơn ở Việt Nam, mình hiểu, có lúc đồng tình, và tôn trọng cách nghĩ của dân da trắng. Quả thật ơ các nước phưong Tây, người ta có biểu hiện nhân ái hơn, quan hệ giữa người và người gần gũi hơn, sự đồng cảm về mặt tinh thần được đề cao, các nghề "chữa tâm linh" vô cùng đắt khách. Nói chung người ta luôn cố gắng vươn đến cái "Tốt" cái list làm người tốt, những "đóng thuế", "yêu động vật", "yêu môi trường", "tôn trọng phụ nữ" "nhân ái với trẻ con" v.v...

Nếu nói là tốt, thì có lẽ rất tốt. Nhưng rốt cuộc ai có quyền nói sao mới là tốt? Vì những người tốt ấy cũng sẽ quay ra nhìn mình, dân tộc mình, với con mắt thương hại, khinh bỉ, hoặc sợ hãi. Những người tốt ấy, văn minh ấy, sẽ cho mình man rợ, mình ăn những thứ kỳ quái, đất nước mình bẩn thỉu (chả hiểu sao mình cứ thích cái bẩn bẩn của VN :p) con người của mình dã man.

Những nhân quyền, chó quyền, gì gì đi nữa, rốt cuộc làm mình có cảm giác chỉ là thủ dâm tinh thần, để con người cảm thấy mình cao quí hơn, đạo đức hơn. Mà những giá trị thẩm định cao qui với đạo đức cũng là một thứ bullshit tự mình tao ra mà thôi.

Thế nên người Tây có quyền gì nói mình man rợ? Đạo Thiên Chúa có quyền gì nói các đạo khác là lạc lối? Nền văn hóa nào có quyền phán xét nền văn hóa khác ? Ai có quyền nói mình là người tốt người khác là xấu?

Mình nói ko nên mắng em nó quá cũng thực ra vì, con người châu Á mình (đây là nói theo kinh nghiệm bản thân và những người xung quanh) khi bị vứt vào một môi trường với những con người hoàn toàn khác biệt, lạ lẫm, với những cách suy nghĩ và cảm nhận hoàn toàn kahcs biệt sẽ dễ bị lung lạc. Ví dụ bạn luôn nghĩ bạn là người sáng suốt bị vứt vào giữa một đám người điên, thì bạn thành ra thằng khùng. Khi bị vứt vào nền văn hóa mà các giá trị đảo lộn, thì phải trải qua giai đoạn "mù mờ tìm đường", hoặc là theo quan niệm mới và hòa nhập, hoặc là trở nên tự ti và bất an với bản thân.

Cái này có lẽ mình nói càn, nhưng thấy biểu hiện ở... bọn Trung Quốc rất nhiều, khi ở trong nước giữa một tỉ đứa TQ, thì nó là nhất, vắn hóa nó đúng, nó oai lắm. Đến khi bị vứt vào văn hóa da trắng thì sợ tè ra quần, dân da trắng thấy một thằng Tàu (hay VN đi nữa ) thì như vào công viên thấy khỉ đít đỏ, chọc chỗ này, hỏi chỗ kia, xui nó làm cái này cái kia, trêu chọc đủ kiểu. Cái đứa làm nạn nhân thì cảm giác như mình bị cả môi trường tấn công,(thực ra Đùi cũng chưa bị thế bao giờ :-? tại vì chúng nó thách cũng ko dám gây sự chọc mình :p) dẫn đến hoặc là đầu hàng, đi kiss ass bọn da trắng, và xấu hổ về văn hóa của mình. Hoặc trở nên cứng đầu, và bám ghì lấy những gì của nên văn háo dân tộc.

Cách để cho tâm tư mình secure thì phải biết nhìn nhận thoáng hơn, chấp nhận các nền văn hóa khác, thay đổi theo những gì mình cho là đúng, và bảo tồn cái gì là quan trọng.

Khổ nỗi, những người ở giữa nhu vậy thì thường không được bất cứ nền văn hóa nào đón nhận. Đất mẹ sẽ cho là đồ phản bội, đất nước mới sẽ cho rằng mày là đồ cứng đầu, mọi rợ :-??

Có lẽ suy nghĩ như vậy, sống trong nền văn hóa này, mọi người cho mình Chí Phèo, cho mình là dạng cá biệt, là dạng hư hỏng. Rốt cuộc sống ra sao nó mới "văn minh" mới "tốt đẹp" và "có văn hóa" đây?

*** tự nhiên thấy nản với đời vào bô lô ba la :"> sorry cả nhà ***
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Re: Văn hóa người Hà Nội?

em xin gửi một số cái link cho anh Long thôi, còn lại em xin rút ở đây :D.

http://www.msnbc.msn.com/id/24628983/?pg=8#SMARTESTanimals_science

+ link trên của anh http://www.rps.psu.edu/probing/pigs.html

trích ra một đoạn:
Pigs and dogs perform well on different tasks, depending on their motivation and strengths. Food is the motivator for pigs while loyalty and eagerness to please are the primary motivators for dogs.

Pigs can be loyal, but not to the degree that dogs are, Kephart concurs. "Dogs really like to please the people they're working with. Pigs are much more independently minded in my observation."

chuyện thi SAT thì em chưa thi nên chưa biết :-? không hiểu anh thi chưa :-?
 
Re: Văn hóa người Hà Nội?

mọi đường link đều chỉ có tính chất tham khảo :-$
vừa đọc bài bạn Nguyệt :"> thấy embarrassed đôi chút vì thỉnh thoảng vẫn nghĩ chỉ có bọn đen đen bẩn bẩn man di mọi rợ mới theo đạo Hồi :-?? còn bản thân vô đạo nên ít khi để ý các thành phần tôn giáo như Thiên chúa hay Phật giáo :D
à còn bạn Nguyệt thuộc thành phần nào thì chắc cho tớ xếp chung class đanh đá chua ngoa ăn chơi nhảy múa =)) jk
 
Re: Văn hóa người Hà Nội?

Em Đạt em í vẫn rất trung thành với những chú chó trung thành của em í :-j nên cả nhà nói k lại đâu :-j với lại em nghĩ mọi ng xông vào chửi thế cũng đủ rồi :-j

Khiếp hâm mộ bác Boss về khoản Sẻ Nâu với lại súng săn thế :"> :"> siu nhờ :">

Đọc bài chị Nguyệt em chỉ có một điểm hoàn toàn không đồng ý, là
Về phía da trắng mà nói:

Bản thân sống ở nước da trắng nhiều hơn ở Việt Nam, mình hiểu, có lúc đồng tình, và tôn trọng cách nghĩ của dân da trắng. Quả thật ơ các nước phưong Tây, người ta có biểu hiện nhân ái hơn, quan hệ giữa người và người gần gũi hơn, sự đồng cảm về mặt tinh thần được đề cao, các nghề "chữa tâm linh" vô cùng đắt khách. Nói chung người ta luôn cố gắng vươn đến cái "Tốt" cái list làm người tốt, những "đóng thuế", "yêu động vật", "yêu môi trường", "tôn trọng phụ nữ" "nhân ái với trẻ con" v.v...

Chị dựa vào đâu mà nói là ng phương Tây sống tình cảm hơn ng châu Á nói chung, và VN nói riêng??? Em thì em nghĩ là chị từ bé sống ở nước ngoài, trong cộng đồng ng VIệt ở nước ngoài, cộng đồng ý như thế nào thì em cũng biết, vì em cũng gặp những người như thế nhiều rồi, ở với người ta rồi, nên chị có suy nghĩ như thế, nhg em thấy ng Việt ở Việt Nam mình thì tình cảm với nhau lắm chứ ạ :D thật ra ở VN hay ở bên Tây em thấy cũng đều là ng ở thành phố thì thường là việc ai nấy lo, có khi ở cả chục năm cũng chả biết hàng xóm nhà mình thế nào, còn ng ở ngoại ô hoặc nhà quê thì bao h cũng tình cảm mặn nồng, tính tình thân thiện, hàng xóm láng giềng rất là tốt :D Còn nói chung, em thấy dân Việt mình cũng là dân sống tình cảm, mình k hay protest bảo vệ động vật, rồi bảo vệ môi trường nhưng quan hệ tình cảm gia đình của mình bền chặt hơn Tây. Con cái Việt lớn lên bao h cũng có ý thức phụng dưỡng cha mẹ già, còn con Tây nó mặc kệ. :D đấy là ví dụ nhỏ thôi, nhg chắc chị cũng phải đồng ý với em là trong văn hóa ng Việt mình đề cao quan hệ tình cảm giữa người với người, thế thì sao nói là dân Tây tình cảm hơn dân Việt đc???

Hehe nhân đang nói đến chủ đề ăn uống dã man hay k dã man, có lần em xem đc cái show truyền hình của Pháp, nó hỏi mọi ng món ăn nào của VN dân phương Tây thấy là kinh nhất :p guess what, k phải nước mắm, k phải thịt chó thịt mèo gì, mà là ..... trứng vịt lộn =)) =))
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Re: Văn hóa người Hà Nội?

:-?? hôm nay rảnh rảnh ngồi spam vậy :D
anh thấy bọn Tây nó chả nhân ái hơn VN đâu nhưng hành động bề nổi của nó thì hơn hẳn , nhiều người có thể nói đó chỉ là hình thức nhưng ít ra nó luôn có thể tạo được những cộng đồng nhỏ nhỏ mà trong đó tôn chỉ sống của nó ít khi bị bên ngoài tác động đến >>> ủng hộ bạn Nguyệt :D
à , còn cái khoản săn chim và headphone là kinh nghiệm tự thân thôi , dạo này không có lối chơi bời hư hỏng đi pub đi lắc như bạn Nguyệt :-" nên thik mấy thú vui già cả như nghe nhạc , đi săn , câu cá thả diều :)) hôm nào sẽ làm bài câu cá :p
còn vấn đề món ăn dã man có thể kể qua vài món ăn chơi như sau
1- rượu fa tiết chim sẻ ^^ con chim sẻ còn kêu chíp chíp , bẻ chân , lấy dao mỏng sắc như dao cao cứa cổ 1 cái hòa tiết vào rượu trắng , uống phê lòi , tối về rạo rực khắp người :"> toàn phải gọi vợ lên chữa :">
2- tiết rắn , rượu tim rắn : tiết rắn thì ăn rồi , mồm trâu mồm bò nên chỉ thấy mát mát , chung qui là con rắn nó bé , mỗi chú đc 1 thìa , thấy ko khác tiết ngan tiết vịt lắm :-?? rượu tim là con rắn còn ngoe nguẩy cho khách xem , cắt tiết fut. 1 cái nhúng cả đầu con rắn vào cốc rượu cho rượu từ từ ngấm máu rắn ( fa cả nọc vào rượu tiết ) rạch 1 đường tầm 5-8cm ở cổ rắn moi ra quả tim bằng đầu ngon tay nhẫn vẫn đang co bóp nhè nhẹ thả luôn vào cốc rượu , uống ngay khi nó còn đập ^^
3- bào thai nai nhúng giấm : món này quá hiếm mới đc chứng kiến 1 lần duy nhất :D con nai mẹ bụng to đuỳnh đang nằm lử khử ( vì bị đánh què chân ) không cắt tiết cắt tiếc gì cả vì cắt tiết làm gì đó xong là bào thai chết , mất ngon ; rạch bụng phọp 1 cái lôi cái dạ con ra thả vào cái bình dấm to trông như mẫu tiêu bản bào thai chết trong phòng thực hành sinh ở trường ams ... để 15' tẩy nhớt và se mặt bào thai thì lôi ra trần nước sôi cho bớt chua , ướp rượu đường hoa hồng xì dầu hành tỏi để hấp cách thủy =P~ ngon phết :"> điều kiện là cái thai ở khoảng 2-3 tháng vì lúc đấy thành dạ con vừa đủ độ , cái thai cũng đã kha khá nhưng chưa có xương :D


tự đánh giá mình dã man thật :">
 
Re: Văn hóa người Hà Nội?

Chuyện thịt chó em đề cập ở bài đầu tiên chỉ là ví dụ tương đương với con sẻ nâu thôi chứ cũng không có ý nói tất cả những ai ăn thịt chó đều là vô văn hóa :D. Tại em thấy con chó biểu tượng của động vật trung thành nên việc ăn nó giống như việc giết chết biểu tượng đấy vậy :D.

Còn chuyện bảo vệ quyền động vật thì em hoàn toàn không ủng hộ. Nói thật là người quyền còn chưa được đảm bảo chứ chẳng lẽ bênh động vật hơn? Với lại em đồng ý với anh Kiên là người phương Tây sống mặc dù giao tiếp quan hệ nhiều hơn mình, bản thân nó rất cá nhân trong nhiều vấn đề. Ví dụ người châu Á mình chuyện trong nhà thường tự giải quyết nhưng bọn Tây nó lôi ra tòa hết (đến Batman còn không được tha :))) Hơn nữa người Việt đúng là có tinh thần phụng dưỡng bố mẹ hơn, chứ bên Tây cứ đến tuổi là con cái ra ở riêng, như homestay của em năm ngoái ông chồng mới có 30 35 tuổi mà ở cách mẹ tầm 60 tuổi gì đấy 2 tiếng đi ô-tô :). Chưa nói đến tình cảm, nếu có chuyện gì xảy ra thì biết làm sao? :)

Nhưng có một điểm chị Nguyệt nói đúng là chuyện đóng thuế :D. Em thấy cái này thể hiện trách nhiệm hết sức cao cả. Người giàu đóng thuế mà người không giàu bằng cũng đóng thuế, ít ai trốn cả.
 
Re: Văn hóa người Hà Nội?

Chuyện thịt chó em đề cập ở bài đầu tiên chỉ là ví dụ tương đương với con sẻ nâu thôi chứ cũng không có ý nói tất cả những ai ăn thịt chó đều là vô văn hóa :D. Tại em thấy con chó biểu tượng của động vật trung thành nên việc ăn nó giống như việc giết chết biểu tượng đấy vậy :D.

Nói chung là tớ cũng thấy em ý lái lái đi rồi các bạn tha cho em ý ;))
Tớ vẫn ăn thịt chó nhưng thằng nào chửi tớ như thế là vô văn hóa tớ đánh nó vỡ alô...
 
Re: Văn hóa người Hà Nội?

Ơ buồn cười nhờ :| các bạn quay ra quây bạn Đùi là sao vậy? :)-s toàn đàn ông con trai tuổi đôi mươi cơ thể khỏe mạnh vạm vỡ lại đi đè bạn Đùi ra mà hiếp đáp :(( quá đáng :-s )

Đùa thôi, vào làm thêm một bài trong lúc tâm tư đagn thăng thiên 8->

@ Kiên:

Chị thấy em Kiên và em Đạt hiểu nhầm ý chị. Chị nói là quan hệ cơ bản giữa người với người, chị không nói là quan hệ tình cảm. Đối với bọn em hay đối với chị mà nói, thì mình cũng sẽ nghĩ mình là người tốt, bố mẹ mình tốt, tình cảm, gia đình mình tuyệt vời, bạn bè mình tốt v.v... Cái đó là tất nhiên.

Nhưng chị nói thật đối với quan hệ người người nói chung, những ngừoi không quen biết, chị thấy chị chưa gặp người tốt bao giờ, và bản thân chị tuy ko phạm ai, lịch sự tránh né ko phiền lụy ai, nhưng ai mà nhờ vả phiền lụy chị, nói thật chị cũng ko thích.

Thế nên khi chị so sánh mình với nhiều người da trắng đã gặp, chị vẫn thấy hẫng hụt vì cảm giác mình không tốt và không xứng đáng nhiều. Thế nên chị nghĩ gười da trắng cư xử tốt đẹp với nhau hơn là người Việt với nhau.

Chị nói thật đấy, ko phải cố chấp đâu :D hoặc có lẽ chị may mắn,. Nói chung xã hội nào cũng có thằng chó má và có người tốt, nhưng về mặt chung chị thấy dân da trắng có nhiều qui củ hơn, ví dụ như mình thì là "Không làm việc xấu" (đấy có thể nói là cái motto chung của dân mình đúng ko?) nhưng chị nghĩ đối với dân da trắng rất nhiều người đem motto là "Làm việc tốt". Ví dụ đơn giản, tai nạn, người mình rất dễ đứng nhìn chỉ trỏ, bản thân chị đã ngã xe ở VN rồi, phần lớn chỉ chực nhìn xem chị mặc váy ngã thì quần lót màu gì :| còn như ở đây, chị đi bộ trẹo chân một chút là có người dừng lại offer cho đi nhờ xe. Chị có chuyện ko may xảy ra, ngồi trên tàu khóc rưng rức, một bà ngồi cạnh chả quen chả biết quay ra đưa khăn tay cho, rồi xoa lưng nói "everything is gonna be fine miss." Chị vào bệnh viện cấp cứu thì đến một bà bảo vệ sau khi chị ra khỏi bệnh viện chạy theo bảo "I hope you feel better miss, you're still so young, I wish you a good life." Hồi chị mới sang Mỹ loay hoay ở sân bay thì một ông rất là đẹp trai to cao cười nụ cười close up Bê cho chị cái vali to đùng bảo " You shouldn't be hestitating to ask for help, that what we are here for ;)", nói chung từ hàng xóm, bảo vệ, bác sĩ, cho đến người không quen... chị đều cảm thấy nhân ái và ấm áp.

Nói chung là chị dựa vào nhưng gì chị gặp thôi :D Chứ kinh nghiệm của hcij ở VN, thì 1) chưa gặp người tốt trên đường bao giờ 2) ngã xe chả có đứa đek nào giúp, không cười, thì trêu chọc vớ vẩn. 3) Bác sĩ ở VN phần lớn rất khốn nạn. 3) Hàng xóm nhà chị toàn người giàu có có học cả nhưng về mặt nhân ái thì chả có cái đek gì cả. 4) tất cả những thằng công an chị từng gặp qua toàn là một lũ chó má đáng chết.

Chị không nói là con người VN ko ra gì, em sẽ thấy em là người tốt, bố mẹ em là người tốt, gia đình em tốt, cái đó chị cũng thấy thế, nhưng khi nói về cả dân tộc, và mối quan hệ giữa người và người có phần do quan điểm lịch sử, hoặc "không liên lụy" ai, mà đế cái cảm giác nên tin tưởng, dựa dẫm, và giúp đỡ người khác cũng lu mờ.

Cái này chị nói tự chị luôn, chị sống ở VN thì sẽ ko bao giờ có cái cảm giác, dựa dẫm, tin tưởng người lạ. Trong khi nói thật chị sống ở nước ngoài, rất tin tưởng vào quan hệ người với người, nên về VN bị gọi là tồ tẹt. :)

@ Boss: :)) Đùi dạo này vui thú điền viên, ngoài đọc tứ thư với ngũ kinh ra chả làm gì cả bay lắc cái gì đâu :-w

Lại lòi ra ảnh Thủy =)) đọc xong há hốc mồm ko hiểu ý tứ thâm sâu
 
Re: Văn hóa người Hà Nội?

Nói chung là chị dựa vào nhưng gì chị gặp thôi Chứ kinh nghiệm của hcij ở VN, thì 1) chưa gặp người tốt trên đường bao giờ 2) ngã xe chả có đứa đek nào giúp, không cười, thì trêu chọc vớ vẩn. 3) Bác sĩ ở VN phần lớn rất khốn nạn. 3) Hàng xóm nhà chị toàn người giàu có có học cả nhưng về mặt nhân ái thì chả có cái đek gì cả. 4) tất cả những thằng công an chị từng gặp qua toàn là một lũ chó má đáng chết.
xúm lại bắt nạt bạn Nguyệt với :p
văn chương xếp ý thế này thì chết , 0 điểm :p
mà tứ thư ngũ kinh có phải tứ đại thiên thư dục-tình-cẩm-nang và ngu kinh sung sướng ko =))
 
Re: Văn hóa người Hà Nội?

Về việc người lạ giúp đỡ hay không mà chị Nguyệt nói, em thấy cái này ko hẳn là vì những người đi đường ko tốt hay ko giàu lòng nhân ái :p. Cái này có lẽ thuộc về vấn đề văn hoá nhiều hơn chăng ^_^. Văn hoá người Việt vốn thường "ngại": ngại thay đổi nơi chốn sinh sống, ngại làm quen, ngại đưa ra ý kiến vì sợ mếch lòng... và trong trường hợp của chị là ngại giúp đỡ 1 người lạ mặt :D. Với cả như chị nói đấy, người Việt thường ko "tồ tẹt" như người phương Tây; thấy có người lạ ngỏ ý giúp đỡ thì thường hay nghi ngờ nhiều hơn ( hàng ngày báo chí nhan nhản lừa đảo, cho đi nhờ xe rồi đưa lên Nguyễn Văn Cừ đấy thôi :)) ). Vậy nên người ta càng ngại khi giúp đỡ người lạ, ko muốn bị nghi là thằng này có ý đồ gì đó :p.

Nhưng nói gì thì nói, em vẫn gặp rất nhiều trường hợp những người đi đường sẵn sàng giúp đỡ khi có ai tai nạn đấy chứ :D.

Còn về công an thì đúng thật ... kinh khủng >"<. Chẳng phải em ngồi đây mà phán đâu mà bố mẹ em, những người mà em biết đều gặp rất nhiều trò mà mấy bác công an từ phường đến cao nữa bầy ra. Nộp tiền cho cảnh sát giao thông mà ko cần lấy vé phạt (;))) là chuyện quá bình thường :)), bình thường đến mức có lẽ thành bản sắc văn hoá mất rồi 8-}. Các bác ngồi bàn giấy điều tra các thứ cũng ăn hối lộ kinh khủng ý ạ, làm giả giấy tờ, kí khống trắng trợn 8-}. Lên trên toà án cũng còn kinh dị hơn: bỏ chứng cứ, thẩm phán sập bẫy nhận hối lộ ghi âm rồi bị ép ... . Tất cả các vụ việc pháp lý mà em trực tiếp biết từ trước tới nay đều được tác động bởi tiền hối lộ 8-|, chẳng có chữ tình hay lý nào trong hành động của các bác công an toà án cả :|.

Tất nhiên những điều em nói ở trên là mắt thấy tai nghe của em mà thôi, ko phải tất cả đều thế :D. Em có nói gì lỡ động chạm các anh chị đừng hội đồng em :D ;)).
 
Re: Văn hóa người Hà Nội?

Ơ buồn cười nhờ :| các bạn quay ra quây bạn Đùi là sao vậy? :)-s toàn đàn ông con trai tuổi đôi mươi cơ thể khỏe mạnh vạm vỡ lại đi đè bạn Đùi ra mà hiếp đáp :(( quá đáng :-s )

Đùa thôi, vào làm thêm một bài trong lúc tâm tư đagn thăng thiên 8->

@ Kiên:

Chị thấy em Kiên và em Đạt hiểu nhầm ý chị. Chị nói là quan hệ cơ bản giữa người với người, chị không nói là quan hệ tình cảm. Đối với bọn em hay đối với chị mà nói, thì mình cũng sẽ nghĩ mình là người tốt, bố mẹ mình tốt, tình cảm, gia đình mình tuyệt vời, bạn bè mình tốt v.v... Cái đó là tất nhiên.

Nhưng chị nói thật đối với quan hệ người người nói chung, những ngừoi không quen biết, chị thấy chị chưa gặp người tốt bao giờ, và bản thân chị tuy ko phạm ai, lịch sự tránh né ko phiền lụy ai, nhưng ai mà nhờ vả phiền lụy chị, nói thật chị cũng ko thích.

Thế nên khi chị so sánh mình với nhiều người da trắng đã gặp, chị vẫn thấy hẫng hụt vì cảm giác mình không tốt và không xứng đáng nhiều. Thế nên chị nghĩ gười da trắng cư xử tốt đẹp với nhau hơn là người Việt với nhau.

Chị nói thật đấy, ko phải cố chấp đâu :D hoặc có lẽ chị may mắn,. Nói chung xã hội nào cũng có thằng chó má và có người tốt, nhưng về mặt chung chị thấy dân da trắng có nhiều qui củ hơn, ví dụ như mình thì là "Không làm việc xấu" (đấy có thể nói là cái motto chung của dân mình đúng ko?) nhưng chị nghĩ đối với dân da trắng rất nhiều người đem motto là "Làm việc tốt". Ví dụ đơn giản, tai nạn, người mình rất dễ đứng nhìn chỉ trỏ, bản thân chị đã ngã xe ở VN rồi, phần lớn chỉ chực nhìn xem chị mặc váy ngã thì quần lót màu gì :| còn như ở đây, chị đi bộ trẹo chân một chút là có người dừng lại offer cho đi nhờ xe. Chị có chuyện ko may xảy ra, ngồi trên tàu khóc rưng rức, một bà ngồi cạnh chả quen chả biết quay ra đưa khăn tay cho, rồi xoa lưng nói "everything is gonna be fine miss." Chị vào bệnh viện cấp cứu thì đến một bà bảo vệ sau khi chị ra khỏi bệnh viện chạy theo bảo "I hope you feel better miss, you're still so young, I wish you a good life." Hồi chị mới sang Mỹ loay hoay ở sân bay thì một ông rất là đẹp trai to cao cười nụ cười close up Bê cho chị cái vali to đùng bảo " You shouldn't be hestitating to ask for help, that what we are here for ;)", nói chung từ hàng xóm, bảo vệ, bác sĩ, cho đến người không quen... chị đều cảm thấy nhân ái và ấm áp.

Nói chung là chị dựa vào nhưng gì chị gặp thôi :D Chứ kinh nghiệm của hcij ở VN, thì 1) chưa gặp người tốt trên đường bao giờ 2) ngã xe chả có đứa đek nào giúp, không cười, thì trêu chọc vớ vẩn. 3) Bác sĩ ở VN phần lớn rất khốn nạn. 3) Hàng xóm nhà chị toàn người giàu có có học cả nhưng về mặt nhân ái thì chả có cái đek gì cả. 4) tất cả những thằng công an chị từng gặp qua toàn là một lũ chó má đáng chết.

Chị không nói là con người VN ko ra gì, em sẽ thấy em là người tốt, bố mẹ em là người tốt, gia đình em tốt, cái đó chị cũng thấy thế, nhưng khi nói về cả dân tộc, và mối quan hệ giữa người và người có phần do quan điểm lịch sử, hoặc "không liên lụy" ai, mà đế cái cảm giác nên tin tưởng, dựa dẫm, và giúp đỡ người khác cũng lu mờ.

Cái này chị nói tự chị luôn, chị sống ở VN thì sẽ ko bao giờ có cái cảm giác, dựa dẫm, tin tưởng người lạ. Trong khi nói thật chị sống ở nước ngoài, rất tin tưởng vào quan hệ người với người, nên về VN bị gọi là tồ tẹt. :)

@ Boss: :)) Đùi dạo này vui thú điền viên, ngoài đọc tứ thư với ngũ kinh ra chả làm gì cả bay lắc cái gì đâu :-w

Lại lòi ra ảnh Thủy =)) đọc xong há hốc mồm ko hiểu ý tứ thâm sâu

Eo ôi, từng này đàn ông con zai quây vào mà đã kêu thì Thảo Mai quá đấy chị Đùi ạ ;)) em biết sức chị chấp đc nữa cơ mà =))

Cái chuyện ở Tây chị gặp ng tốt thế thì em k ý kiến ý cò. Còn ở VN thì em thấy là do chị chưa gặp đúng người thôi ạ :D

1/ Tai nạn giao thông ở VN, em thấy người đi đường thì đúng là toàn đứng lại hiếu kỳ xem, cái đấy là cái rất vô học của dân ta, phải sửa, nhg cũng thường là người dân ở xung quanh ng ta xông ra đưa người bị nạn đi bệnh viện. Đưa đi rất khẩn trương, đưa xong lại về, k nề hà gì, cái này em gặp rồi. Cá nhân em nghĩ cũng là chuyện phải làm, ở nước nào thấy ng tai nạn cũng phải thế, nhg ít ra như thế cũng chứng minh là dân VN mình k phải toàn loại rỗi hơi thừa thời gian và thiếu tình cảm, đúng k ạ :)

2/ Chị bảo chưa gặp ng tốt ở trên đường bao h, em thì em nghĩ đúng là do chị chưa gặp chứ k phải k có :p trong bệnh viện chẳng hạn, như mẹ em đưa em đi khám, bao nhiêu các ông các bà ngồi đấy cứ xúm lại hỏi thăm, cháu bị làm sao, nặng không, cháu ông cháu bà í thì bị này bị kia đang này đang kia, rồi nói chuyện cười đùa rất sởi lởi. Cái này tùy kinh nghiệm bản thân mà đưa ra đánh giá thôi, em thì em thấy nếu chị đi khám hay đi tàu đi xe gặp người sởi lời hay chuyện thì chị sẽ thấy khác ;) ng ta cũng thăm hỏi động viên ân cần lắm ;)

3/ Công an: hôm trước em đi đường vượt cố đèn đỏ ở đoạn Trần Phú, bị chú CA tuýt lại, trong khi đến cái ví em cũng chả mang chứ đừng nói giấy tờ gì :">. XIn xỏ một lúc chú ý bảo thôi chuyển lỗi từ vượt đèn đỏ sang k đội mũ bảo hiểm để em k bị giam xe, xin lúc nữa chú ý hỏi han nhà ở đâu, học trường nào. Em khai em đi du học mới về, chú nhìn rất thông hiểu bảo :"Đi đứng ở VN phải cẩn thận cháu ạ, không có ngày nó đâm cho thì khổ." Xong tạm tha vì thằng này mới xuất ngoại về, chỉ cảnh cáo ( bằng miệng ). :"> :"> hẹ hẹ em là em yêu chú í nhắm :"> :"> cái này em nghĩ cũng là kinh nghiệm bản thân thôi, mình thấy thế nào thì sẽ đánh giá nó là như thế. Gia đình em thì chơi với nhiều CA, em thấy nhiều chú tốt lắm nhưng mà cũng phải thừa nhận là h CA ở VN láo lắm cơ :) nhg chị cũng k thể vì bản thân toàn gặp loại đấy mà đánh đồng CA VN chả ra gì đúng k :) ( em biết chị k đánh đồng, nói ngay k lại tự ái ;)) ).

4/ Hàng xóm nhà em thì chả giàu có gì, nhg mà mọi ng đối xử với nhau rất tốt. Cái này thì em nghĩ tùy khu, khu nhà em vốn là khu tập thể của trường ĐH, toàn cán bộ CNV của trường cả ---> thành phần có học hành đàng hoàng nên chắc chắn sẽ khác.


Em thì em thấy kinh nghiệm bản thân của chị về VN có vẻ k tốt lắm, nhg chị cũng k thể vì thế mà đánh giá cả một dân tộc là k tốt đc, đúng k ạ :D đấy, kinh nghiệm của em thì là như trên đấy, có lẽ vì thời gian em sống ở VN dài hơn chị rất nhiều nên em có điều kiện tiếp xúc nhiều hơn nên probability gặp ng tốt của em nó cao hơn chăng, hoặc số em may hơn số chị :p
 
Re: Văn hóa người Hà Nội?

Ặc, sao mọi ng post dài thế :))

Đạt: Câu trả lời anh Hà nói rồi đấy, chú ý đọc thì sẽ thấy thôi. Có lần anh về quê, thấy bảo con chó nhà thấy thịt 2 con chó (đãi khách là mình, mà lại cho quả thịt chó :( ) sợ quá chạy mất rồi. Ko phải loài chó đối với mọi ng đều là biểu tượng của lòng trung thành, mà đối với từng ng thì con chó của họ là biểu tượng. Nếu có ai giết thịt con chó của mình thì mới xếp vào loại em tính, tất nhiên chỉ là tương đối.

Cũng tương tự là ko phải ai nói có thói quen gì ở VN xấu cũng đều vô văn hóa ;) Có những cái chính ng Việt cũng thấy xấu nhưng ko sửa. Ko hiểu mọi ng thấy đứa nào giết thịt con chó của mình và ăn ngon lành thì có thấy kinh ko nhỉ :D Những đứa rởm đời, nói VN thế nọ thế kia nhằm đạp ng khác xuống để tự tôn mình lên thì đáng ăn chửi, còn nếu nói quan điểm cá nhân với mục đích nghĩ về cái tốt lại khác....

Về cái chuyện sẻ nâu thì nó nói đến cái tâm tĩnh. Có thể nhai “rau ráu” (theo nghĩa tác giả) thì có lẽ khó có lúc nào đó nghĩ đến 1 cái sân với những con chim mà cảm thấy thư thái. Con ng bị cuốn nhiều theo những cái vật chất trước mắt mà mất luôn khả năng cảm nhận những cái thuộc về tinh thần. Những cái đấy có vẻ đúng qua cách nhìn của 1 loạt post ở đây :D Cái này là tiếc cho mỗi ng thôi, chê trách làm gì :D
 
Re: Văn hóa người Hà Nội?

Ấy chết :-ss em có phải đứa rởm đời nói xấu dân tộc đâu :((

@ Kiên: thì chị nói với em rồi đấy :D có lẽ chị ko may mắn, kinh nghiệm của chị thế, biết làm sao :-?? mà ko phải chị bóc hết những gì tốt của VN. Chị chỉ nói một câu đơn giản là khi đem hai cuộc sống, kinh nghiẹm lên bàn cân, thì không phải bàn cãi, chị vẫn thấy không rõ do văn hóa hay gì nữa mà quan hệ giữa người với người KHÔNG GẦN GŨI BẰNG với quan hệ của Tây. :-?? Chứ có nói ko có người tốt, không có ai nhân ái đâu :)

À mà đúng là thỉnh thoảng phải thảo mai chút chứ :)) dạo này rất nhiều đứa chả quen chả biết nó thấy chị nó nghĩ xôi thịt thừa hơi lắm nó gây sự đì đọt :-s :(( nghĩ lại mình cũng chả tốt đẹp lắm nhưng mà kể ra cũng chả làm ác với ai :-ss chả hiểu sao trên đời mọc lắm siêu nhân tự phong thế :-ss đi trừ gian giệt bạo, nhắm đúng mình :-<
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Back
Bên trên