Sau khi xin ý kiến của ĐB , Phương tiếp tục post tiếp những bài thơ hay lên. Và mở đầu là bài bình của Hà Phương & ThảoB sau khi đọc "QBH"
"GC viết ko nhiều dù anh chưa chết, cả đời thơ dọn lại chưa được 20 tờ.Nhưng nếu chọn ra 10 bài hay nhất của giai đoạn hậu thơ mới hiện đại chắc chắn có 'QBH' . Bài thơ mang ý vị cổ xưa trong cách diễn đạt .Giang hồ gọi đó là đạo văn hay lịch sự hơn là bình cũ rượu mới .Nhưng tình cảm của nó lại là vấn đề đương đại : cái buồn chung bế tắc có tính thời đại . Bài thơ buồn nhưng giọng thơ bi phẫn , tức tưởi . Có lẽ cũng do cái vẻ lấm lét ' quay phim nhất khứ hề' mà giới bút mực thời đó gọi nhóm thơ của Giang Còi là ' áo bào đáy phễu'
Thời gian GC viết 'QBH' (2005) , nước ta đã có nhiều phao to phao nhỏ .Cuộc quay bài của GC chắc cũng là ở 1 lớp học , 1 trường thi nào đó.'Quay bài ta ko quay phao to' Nhưng cái nỗi niềm sợ thi thì chồng chất trong giới hs đã ngấm vào tác giả nên chính anh dù ' sao thấy nhức mắt cổ đau nhừ' vẫn cố liếc 'Mắt thấyangs quắc nhìn như cú'
Tiếng giấy trong bàn (phao) thật ra đã thành biểu tượng của những nỗi lòng thảng thót xót xa nên câu hỏi của GC đặt ra chỉ là một câu hành văn, bản chất của nó là trần thuật , giãy bày , nghi vấn , chỉ để nhấn mạnh 'Quay bài ta chỉ quay lần cuối'. Câu thơ này dễ cảm thụ , khó bình luận ,nó cho thấy nỗi lòng thảng thốt , cố xác định trước cho mình nỗi đau chia biệt nhưng vẫn bàng hoàng , tiếc rẻ
Trong cái ngang tàng là nỗi đau xót ' Không quay là chết rùi! nói năng hùng dũng bất cần đời nhưng lòng rất cô đơn , yếu đuối quá nên hóa ra lẫn :
'Thầy đến ! Thầy đến ! Tim giật thót
Chí nhớn gan to cũng về mo
Thề ko bao giờ quay bài nữa
Học hành tử tế , quyết chí tu'
Việc đời như trò đùa , như chiêm bao :'mình quay, ừ nhỉ, mình quay thực' ,. 'ừ nhỉ' chứa đựng cả một quá trình , trong đó có sự bừng tỉnh lại có nỗi thẫn thờ , một nuối tiếc , một cam chịu .
Mấy câu thơ kết , lòng người như sụp xuống , cả người có (phao) lẫn người ko có(phao) .Tuyệt vọng đến hư vô.Buồn quá đến bi phẫn :
' Thì có làm sao mình vẫn quay
Bạn bè chúng nó quay tập thể
Mình mà ko quay ngu lắm thay'
Bốn câu kết đã là cao trào cảm xúc của bài thơ , cái éo le lắt léo của cảnh ngộ , quy luật khắc nghiệt của cuộc đời .nỗi buồn thương chua xót của người trong cuộc hội tụ ở đây. Những yếu tố đó làm 'QBH" trở thành bài thơ hay và đầy vẻ lạ lùng so với các bài thơ cùng thời"