OoO...Hội Hà Nội hiền...OoO

Con gái Hà Nội :x

:x Có một Hà Nội của những mẹ, những bà, một Hà Nội chịu thương chịu khó, một Hà Nội dịu hiền và đảm đang, một Hà Nội mà mọi người vẫn tự hào gọi bằng cái tên: "Con gái Hà Nội gốc". Hầu hết họ đều đã ở tuổi 60 – 70 hay thậm chí còn nhiều hơn thế. Sáng sáng họ dậy sớm nấu cho chồng, cho con bát phở, xuất bánh mỳ trứng ốp la hoặc ra phố mua về món bánh cuốn mỏng tang chính gốc Thanh Trì thơm mùi cà cuống. Rồi khi chồng con lên xe đi làm là lúc họ thong thả xách chiếc làn ra chợ, chọn mua đồ chuẩn bị cho bữa cơm trưa, cơm chiều cho gia đình. (Khác hẳn với những cô gái thời công nghiệp, tranh thủ thời gian chạy ù ra chợ chọn cho nhanh, mua cho "no con mắt" hơn là theo nhu cầu ăn uống). Những chiếc làn của "con gái Hà Nội gốc" ấy thường ít mà tinh. Chọn miếng rọi sao cho thật ngon và hợp với món ăn định làm, chọn con cá chép sao cho béo vàng, rán lên phải có mùi thơm phức, chọn con ốc sao cho phải đúng là thứ ốc mít Hồ Tây, luộc lên chấm mắm gừng ăn giòn sần sật… Mùa nào thức ấy, cứ khi những hạt mưa cuối thu rơi lắc rắc là lúc trên bàn nhà họ có món chả rươi thơm lừng, vàng ruộm. Khi cái gió heo may bắt đầu se se đường phố cũng là lúc trên bàn thờ không thể thiếu hương cốm xanh thoang thoảng và đĩa hồng chín đỏ au.

Bà giáo Hằng sống ở phố Hàng Đào, nay đã sắp bước sang tuổi "lục tuần" nhưng vẫn ngày ngày làm tròn phận sự của người con dâu với bố chồng đã ngoài 80 tuổi. Mà chuyện làm tròn phận sự này đâu phải dễ. Ông bố chồng có chiếc nồi đồng “thửa riêng" bé bằng quả dừa, chuyên để nấu cơm. Phải nấu sao cho khéo để cụ vét đủ hai lưng cơm, mà cơm không được nát quá hay khô quá, phải đúng cữ “dẻo dẻo” mà cụ ưng. Rồi lại phải củi lửa sao cho vừa khéo để dưới đáy nồi có một lớp cháy mỏng, giòn mà không quá cứng để cụ ăn cuối bữa cho thơm miệng. Ngày nào khi đi chợ, bà giáo cũng rẽ qua hàng thịt quay đầu chợ Hàng Bè, mua một miếng thịt nhỏ bằng ngón tay để cụ cặp vào miếng cháy cuối nồi này… Rồi sau đó là một tách trà nhỏ xíu, nhưng phải đúng là thứ trà ướp hương sen thơm dịu… Chẳng bao giờ thấy người phụ nữ ăn mặc lúc nào cũng gọn gàng, lịch thiệp và tinh tế này một nét mệt mỏi. Vẫn nụ cười tươi khi gặp khách, vẫn dáng vẻ nhanh nhẹn mà duyên dáng khi mời khách vào căn phòng mát rượi, bài trí trang nhã, mùa nào hoa đấy... Chồng của bà Hằng là một vụ trưởng của một cơ quan Nhà nước nên ông thường được mời đi ăn cơm khách nhiều, song chưa bao giờ ông chịu bỏ bữa cơm với vợ - kể cả những bữa cơm trưa. Đơn giản vì ông "nghiện" tài nấu ăn của bà, nghiện luôn cả cái cách bà bưng thau nước mời chồng rửa mặt mỗi khi ông từ cơ quan về nhà.

Mẹ của cô bạn gái rất thân của tôi cũng là một "con gái Hà Nội gốc". Gặp bà trong không gian chật hẹp của căn nhà cổ phố Hàng Bạc khi bà đang nấu món canh cua rau dút, lại chỉ nấu trong chiếc nồi nhôm lâu năm, nhưng sao trông ngon mắt và thèm ăn đến vậy. Đó là cái tài của con gái Hà Nội gốc. Thế mới biết, không phải cứ sơn hào hải vị mới là ngon.

Lại nhớ chuyện cụ bà "Hà Nội gốc" ở cạnh nhà. Mỗi lần nhà bà ăn bún mắm tép, bà lại mất cả nửa buổi sáng để đi chợ mua cho đủ gần 20 thứ rau các loại. Mắm tép cũng phải do chính tay bà làm, để đã ngấu lên màu đỏ au, thơm lựng mà không nặng mùi mắm chút nào, ăn mắm mà hệt như đang thưởng thức trà đạo của Nhật vậy.

Mỗi khi đến Hà Nội, dẫu được mời đi nhà hàng những người bạn nước ngoài lại mong được đến nhà những người bạn Việt Nam của mình để thưởng thức món nem rán, món thịt chân giò… tay cầm đũa có vẻ ngượng nghịu nhưng vẫn ăn uống nhiệt tình. Nhiệt tình vì ngon, vì được những người bà, người mẹ của bạn chăm sóc rất ân cần, chu đáo.

:x
 
Hương bỏng ngô Hà Nội :)

Hà Nội những ngày thu nắng nhạt dần, trời se se lạnh, hoa sữa thơm ngan ngát mỗi khi đêm về. Các cô gái Hà thành bắt đầu khoác lên mình những chiếc áo len mỏng đủ màu sắc, khiến cho đường phố thêm sinh động… Mùa thu, mùa đẹp nhất trong năm. Mùa thu Hà Nội đã làm tốn mất bao nhiêu giấy mực của thi sĩ xưa và nay, vậy mà vẫn chưa lột tả hết vẻ đẹp kiêu sa này.

Tôi không có diễm phúc được sinh ra ở Hà Nội. Quê tôi là một vùng quê nghèo của Hà Tĩnh. Nhưng tôi đã trải qua thời sinh viên đầy nhiệt huyết ở thủ đô. Khi tôi tốt nghiệp, thành phố mến yêu này đã mở ra cho những sinh viên ngoại tỉnh như tôi nhiều cơ hội mới. Tôi ở lại làm việc, và gắn bó với Hà Nội bởi một tình yêu đã được trải qua thử thách, cũng như chính mình đã được rèn luyện và dần “lớn” lên trên mảnh đất này vậy.

Bây giờ, mỗi khi phải đi công tác xa Hà Nội mấy ngày là tôi quay quắt nhớ đến cái tiết trời se lạnh, hương hoa sữa thơm phảng phất, hàng bún ốc đầu ngõ đang bốc khói nghi ngút, bắp ngô nướng thơm lừng hè phố; nhớ cái nắm tay siết chặt ấm suốt cả thời sinh viên, cái vuốt tóc của bạn trai vuốt đi cái "mày" của bỏng ngô còn vương trên tóc… Và bỏng ngô, chao ơi! nhớ sao mà nhớ.

Mùa thu Hà Nội đẹp bởi có hương ngọc lan, hương hoa sữa… nhưng thật sự gắn bó với học sinh, sinh viên Hà Nội vào những ngày bắt đầu vào tiết trời lành lạnh lại chính là Bỏng ngô. Nhớ những hạt bỏng ngô nở tung, mùi thơm ấm áp. Món ăn giản dị, ít tốn kém ấy đã theo chân chúng tôi bước vào giảng đường đại học, đến những nơi vui chơi, dã ngoại, đến bữa “tiệc” sinh nhật, thậm chí đến cả nơi hẹn hò. Và bỏng ngô đã theo suốt cả thời sinh viên nghèo của tôi.

Có lẽ không đâu bỏng ngô có nhiều và ngon như ở Hà Nội, và cũng không ở đâu lượng bỏng ngô được tiêu thụ nhiều đến thế. Sáng ra, hàng bỏng ngô xếp dài trắng xoá cả một dãy vỉa hè trước cổng trường, vậy mà đến trưa chỉ còn lác đác một ít bỏng lẫn mày ngô còn sót lại. Biết thế nên chúng tôi thường mua bỏng ngô vào buổi sáng hoặc đầu giờ chiều, khi người bán hàng còn cả một xe những túi bỏng đầy chèn. Chỉ với 1000 đồng đã có thể mua được 1 túi bỏng ngô và cùng bạn bè ngồi ăn vui vẻ.

Bỏng ngô là những hạt ngô khô và được nổ tung, giản dị thế thôi, vậy mà ăn vào thấy ngòn ngọt và ấm áp vô cùng. Bỏng ngô được bán rất nhiều ở các cổng trường đại học, các trường PTTH ở Hà Nội cứ mỗi độ trời se se lạnh, và “mùa” bỏng ngô kéo dài cho đến hết mùa đông giá rét. Chúng tôi, những sinh viên nghèo xa nhà, những dịp vui hay buồn đều có bỏng ngô làm bạn. Bỏng ngô có bao giờ xuất hiện trong các buổi sinh nhật của bạn không? Với tôi, đã có lần mua bỏng ngô gửi vào thành phố Hồ Chí Minh cho em gái, đã có lúc tặng quà sinh nhật cho bạn là… 1 túi bỏng ngô. Sinh nhật nhiều lúc chỉ có bỏng ngô, vài quả sấu chín, mấy quả cóc xanh mà vẫn thấy vui, thấy ý nghĩa biết chừng nào.

Bỏng ngô xua đi cái giá lạnh của tối kí túc xá thiếu chăn khó ngủ. Thậm chí rất nhiều lần, bỏng ngô trở thành món ăn sáng "xa xỉ" vào những ngày cuối tháng khi bố mẹ chưa kịp gửi tiền. Nếu mùa đông bạn mặc áo không đủ ấm, hãy nhấm nháp một chút bỏng ngô để thấy ấm áp lên nhiều. Bạn trai của bạn tối thứ 7 lỡ hẹn, hãy mua một túi bỏng ngô và khi ăn xong bạn sẽ thấy bớt buồn.

Bạn có chắc rằng thời sinh viên đẹp đẽ của bạn đã qua mà không còn vương vấn hương bỏng ngô? Và bạn có cảm nhận thấy mùa thu Hà Nội đã về trong hương bỏng ngô quen thuộc?

Thời sinh viên đã qua, nhưng mỗi lần nhìn thấy hai túi bỏng ngô to đùng che khuất cả người bán bỏng đang gò lưng đạp xe, bỗng nhiên lòng tôi bồi hồi nhớ lại những ngày xưa. Giờ đây đã có lương, đã được nếm bao nhiêu món sơn hào hải vị nhưng thỉnh thoảng tôi vẫn không quên mua vài nghìn bỏng ngô về cơ quan mời các đồng nghiệp cùng nhấm nháp. Lũ bạn gái của tôi ngày ấy, mỗi lần gặp mặt nếu có thêm túi bỏng ngô thì chuyện trò “xôm” hẳn, tha hồ mà “buôn” chuyện trên trời, dưới biển.

Với tôi, thời thanh niên sôi nổi dại khờ đã lùi xa vào dĩ vãng nhưng những cảm xúc về cái thời đẹp đẽ đó không hiểu sao cứ cuộn về đầy ắp vào những ngày thu, trong nắm bỏng ngô cô cháu gái để trên bàn học sáng nay.
 
... nếu ngay bây h có ai hỏi nhớ gì về Hà nội nhất ... có lẽ ...

... là cái mùi khí trời thanh mà nồng của 1 ngày Hà nội sau mưa ...

... 1 ngày mưa đầu mùa ...

.. nếu ngay bây h có ai hỏi nhớ con đường nào ở Hn nhất .. có lẽ ...

... là con đường từ nhà đến trường ... bụi và khói ... vắng vẻ 1 ngày nắng trưa ...

... tối lộng gió ... lại nhớ kem Thủy Tạ ...
 
mọi người ;) :*
thi xong được gần 1 nửa số môn.viết 1 bài coi như giải lao chút rồi ôn thi tiếp! (mọi người để Hội Hà Nội tụt xuống thế à ^^ nào kéo lên nào :) =D> =D> =D> =D> :)>- 0:) :x )


Phố Đình Ngang đâu có dài thế nhỉ Annie?:-? Chồng nhớ là chỉ có khoảng trăm mét thôi mà. Nó là phố ngắn thứ 2 ở Hà Nội sau phố Bờ Hồ mà.:-? 8-| :-s :-/ :-??
mà đúng là hồi xưa ở đấy có vụ bắn giết, đăng ầm các báo lên, b-) vậy là ý các anh cũng lại vừa khít ý em. :)>- :> Đình Ngang nhiều cái ăn lặt vặt ngon phết.:x :x
@ Kent: HT là hội trưởng.;)


chị Kiều Minh: oh bà chị. ^^ chị làm em nhớ...mẹ chị quá. ;;) , hồi xưa bọn em cứ truyền miệng nhau mãi câu: nhiều thằng về Ams chỉ để xem: đâu đâu, em nào là Kiều Minh :)) :p hay thế.anw,chào đón chị đến với Hà Nội hiền-->sunlight em, làm việc.:D :p ;) :* :x
mỗi tội cái đoạn này thì em không thik lắm
Yêu lắm Hà Nội mỗi khi màn đêm buông xuống, khi nhịp sống hối hả của HN đã tạm lắng đi, HN rực rỡ bởi những ánh đèn.Ánh đèn đường rực rỡ. Ánh đèn xe. Ánh đèn của những biển quảng cáo 2 bên đường...
Hà Nội hiền mà như thế thì...xấu lắm. Vì cái nhịp sống bon chen hối hả đấy gặp ở nước ngoài nhiều quá rồi...vỡ...:) Hà Nội ra đường tấp nập mà ai cũng đi kiểu "tôi chả có việc gì" :D thế mới hay.và Hà Nội lặng lẽ những góc riêng bất tận của nó.:) thế mới đẹp :* :x

tiểu thư Chanh viết hay lắm.:x yêu lắm.thik nhất đoạn này:
Mưa nhỏ bé, rơi vào lòng đất, mưa tan ra, hóa thân thành muôn vàn hạt li ti, rồi lại quyện vào nhau trên bầu trời cao và xanh kia...Một sáng mùa đông thức dậy, thật hiếm hoi ở cái xứ sở xa xôi này vào cái thời điểm như thế,..mưa đập nhẹ vào cửa kính căn phòng màu hồng của Bống...Chẳng biết có phải cùng là giọt mưa nhỏ bé ấy không , lại đang say mê hát cho Bống nghe về câu chuyện của những ngày đẹp trời..
viết rất nhẹ rất mượt.cứ tự hỏi sao không chúc mừng sinh nhật em, em biết không?vì câu đấy phải từ anh nói ra, không phải viết 2 chữ happy birthday là xong.[-x :) ;) em hiểu chứ, nhiều hơn như thế mới là dành cho nhau.:> anw,viết tiếp em nhé.;)


Trích dẫn bài viết của Annie yêu
...rất giống một ng bạn của em lâu rồi ko gặp, là con của 2 người bạn của bố mẹ em, là cô Hạnh chú Việt, hồi xưa ở Bulgari...
vợ làm chồng nhớ về câu chuyện của tuyết.;;) bulgary, đất nước vợ sinh ra.:x :x :x

Công chúa:em trích bài từ "tản mạn Hà Nội" đúng không?;) hồi xưa anh hay vào diễn đàn ấy đọc bài, nhưng không bao h viết gì.:) Đoạn về bỏng ngô khá hay, lâu rồi đọc lại vẫn thik.;) :p :x

tiếp tục cái đang post dở.:)


Chương IV
15.

Em ơi! Hà Nội phố!
Ta còn em một Hàng Đào,
Không bán đào.
Một Hàng Bạc,
Không còn thợ bạc.
Đường Trường Thi,
Không chõng, không lều
Không ông nghè bái tổ vinh quy...

Ta còn em tiếng gọi trong đêm,
Người đi xa trở về.
Căn nhà không biển số.
Ngày đi mỏi mòn nỗi nhớ.
Ngày về phố cũ quên tên...


16.

Ta còn em chiếc xe hoa
Qua hàng liễu rũ,
Giỏ phong lan,
Điệp vàng rực rỡ.
Cánh tay trần trên gác cao khép cửa. ;)
Những gót son dập dìu đại lộ.
Bờ môi ai đậm đỏ bích đào...

Ta còn em tà áo nhung huyết dụ.
Đất nghìn năm còn mãi dáng kiêu sa,
Phường cũ lưu danh người đẹp lụa.
Ngõ phố nào in dấu hài hoa... ?



17.

Ta còn em đường lượn mái cong
Ngôi chùa cổ.
Năm tháng buồn xô lệch ngói âm dương.
Ai đó ngồi bên gốc đại,
Chợt quên ai kia bên đường đứng đợi.
Cuộc đời, có lẽ nào,
Là một thoáng bâng quơ...

Ta còn em những cuộc tình
Như một bài thơ.
Những nỗi đau gặm mòn phận số.
Nhật ký sang trang
Ghi thêm nỗi khổ...


18.

Ta còn em đống kim ngân
Đổ đầy Hàng Mã.
Ngựa, xe, võng, lọng,
Những hình nhân nuối tiếc vàng son.
Khi phố phường là miền loạn gió
Làm sao tìm được mớ tro than... ?


19.

Ta còn em nóc phố
Lô xô,
Màu ngói cũ
Ngôi nhà còn tiếng khóc oa oa.
Con đường đá lát bao niên kỷ ?
Qua sông nhớ mẹ tuổi già...

Chương V

20.

Em ơi! Hà Nội phố!
Ta còn em mảnh đại bác
Ghim trên thành cũ.
Một thời thịnh,
Một thời suy,
Hưng vong lẽ thường.
Người qua đó,
Hững hờ bài học sử..

Ta còn em dãy bia đá
Nhân hình hội tụ.
Rêu phong gìn giữ nét tài hoa.
Ly rượu đầy xin rót cúng cha.
Nghìn lạy cúi đầu thương đất tổ.
Bến nước nào đã neo thuyền ngự ?
Đám mây nào in bóng rồng bay ?...


21.

Ta còn em tháng chạp,
Những hàng cây óng ả sợi hồng
Tháng chạp,
Trên giường trải chiếu hoa
Tháng chạp,
Mùi hương dài theo phố.
Một tháng chạp
Mẹ
Nửa đêm thức
Hóa vàng… 8-|

....
:)



đoạn này tặng Tuti.

Quên thật rồi sao hay đánh mất niềm tin
Anh thật tệ bởi vì anh không nhớ!

Hà Nội trong anh thành vụn vỡ
Những ngọt ngào của năm ấy còn đâu?
Anh ra đi đổi lấy chút âu sầu
Thèm hơn hết những niềm vui bé bỏng

Em nhặt lá rơi kết thành sự sống
Có thể làm điều vô nghĩa ấy không anh?
Niềm tin dẫu còn nhưng lại thật mỏng manh
Ôi cuộc sống sao Người vô tình quá!

Hà Nội đêm-ngày mong anh thế
Anh lại hững hờ như thể người dưng
Đất mẹ ơi Người hãy bảo anh rằng
Người con gái có chờ.. nhưng vô vọng !!

/:)


cho Big này ;)

...Cơn gió mùa Đông lạnh lùng đến lạ
Khiến cả trời Hà Nội rất xanh xao
Những phố yêu ơi hãy nhộn nhịp hơn nào
Để ta thấy ta sắp về Hà Nội...

Try.Try.Try...my Water.;)



mệt quá.:(( gãy cả tay.:p mọi người vui vẻ nhé.;)
nào.học.:x
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Tối qua có lúc muốn biến thành mưa ^^

Đêm nay mưa to quá, 5h rồi vẫn đập rộn ràng vào cửa kính, lấp lánh :wink: Mưa đêm mà em thấy như mưa của một buổi sáng mùa hè trong mát giữa trời Hà Nội. Mà như thế thì sẽ thấy cầu vồng :rolleyes:, ai đó đã hứa ngầm rằng sẽ đem cầu vồng đến cho em sau đêm mưa >:-D< . Chồng em bảo em dại, thế mà em vẫn tin quá :wink: hị ^^

Ôi mưa, mát và thích quá Tuti ạ ^^ Mưa Hà Nội lạc vào đây chăng? :rolleyes:...Chuồn chuồn cuốn theo gió ^^ ;;)

Anh trai ơi, cái khổ 15 anh pót rồi, em vẫn nhớ..Với lại, em sẽ hiểu hết mình >:-D<..
Với lại, phố Bờ Hồ là nó nằm ở đâu thế ạ? :"> 8-|
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Nhật đã viết:
Quên thật rồi sao hay đánh mất niềm tin
Anh thật tệ bởi vì anh không nhớ!

Hà Nội trong anh thành vụn vỡ
Những ngọt ngào của năm ấy còn đâu?
Anh ra đi đổi lấy chút âu sầu
Thèm hơn hết những niềm vui bé bỏng

Em nhặt lá rơi kết thành sự sống
Có thể làm điều vô nghĩa ấy không anh?
Niềm tin dẫu còn nhưng lại thật mỏng manh
Ôi cuộc sống sao Người vô tình quá!

Hà Nội đêm-ngày mong anh thế
Anh lại hững hờ như thể người dưng
Đất mẹ ơi Người hãy bảo anh rằng
Người con gái có chờ.. nhưng vô vọng !!



... @Nhật:

Có những điều em ko thể nào quên
Có những phút giây em kết thành kỉ niệm
Có những lúc đợi chờ với Hà Nội thương
Chỉ là .... thất vọng.

Khi niềm tin cùng tất cả nhớ mong
Cuốn theo gió...

Nếu gió trở về mang sự sống quay lại
Đem cả những gì gió đã cuốn đi
Thì xin gió thổi nhẹ thôi
Cho Hà Nội trong em ko tan biến

Gió ơi sao gió lạnh?
Sao gió làm gãy cánh mỏng manh?
Gió thổi trong bão tố...
Như lưỡi dao cắt vụn Hà Nội yêu?

Nhưng niềm tin mạnh mẽ thì ko bao giờ mất
Có níu lấy những kỉ niệm thân thương
Khi sợi dây xanh mỗi hạt ở một góc
Em nhặt lại khi nước mắt chảy vào tim...

Nếu vô vọng thì sao còn chờ nữa?
Để gió cuốn đi cho rồi...
Để mưa xóa nhòa tất cả...
Để Hà Nội hiền ... chỉ còn em.
 
Chỉnh sửa lần cuối:
hôm nay đến thăm cô giáo ốm, cô kể ở trường mình tháng 4,tháng 5 sẽ bị lụt :D

Kể chuyện có thày giáo gì như anh hùng xa lộ: cưỡi con @ xanh cốm lao vun vút trong biển nước, rồi đến giữa, vướng phải cái gì, cả người cả xe cùng chỉm ngỉm.

rồi học sinh thuê xích lô đi trong sân

chả biết có phải ko, nhưng nghe hay quá

bây h sửa cống rồi, chắc có mưa to gấp 3,4 lần cũng chả được :) chán ghê
 
mọi người ơi, ở Hà nội có những quán cafe nào ổn nhỉ. Em mù tịt:x
 
Ổn là ổn thế nào mới được chứ ??? Em thích kiểu cafe lãng mạn hay sang trọng hay cafe chuồng để ôm gái :D
 
cho em kiểu lãng mạn và sang trọng, 0 có kiểu chuồng đâu ông anh. Đi với bạn gái còn ôm gái thì có mà vỡ mặt:))
 
anh Bờm định đưa chị Hà đi ah ,hehe, em chẳng biết nhiều bằng ai đâu , nhưng ex của em rất thik CIAO ở đối diện tràng tiền plaza (chắc chỗ này ai cũng biết) và HOT cafe (ở đường nào thì em chịu)
 
Align, HOT, AQUA và High Land thì quá quen thuộc rồi :))

Có một quán cafe ở cạnh nhà thờ (nằm trên phố nhà thờ ý mà :)) ) .... hay lắm, tên là La Place. Quán có 2 tầng, tầng một ngồi salon và có 1 cái bảng để dán ảnh khách lên tường, nhiều lắm :). Ngồi ở tầng 1 uống cafe và nghe tiếng chuông nhà thờ :D. Tầng 2 thì có nhạc, có nến ... và đặc biệt, trên bàn có để sẵn giấy phủ lên mặt bàn và bút, khách hàng có thể ngồi vẽ (8-|) trong khi nhâm nhi cafe :).

Đặc biệt, quán này rất rẻ, đồ uống chỉ khoảng từ mười mấy đến 30 ngàn là cùng, nên dẫn bạn gái thì cứ yên tâm :D.
 
ah em thấy chỗ này rồi, trông yêu cực :D

HOT thì ở cái phố bé tí xen giữa mấy hàng quần áo ở phố Trần Hưng Đạo đúng ko nhỉ? :D em thấy chỗ này ko hay, chán là đằng khác
 
À, cái kiểu phủ giấy lên mặt bàn để khách viết em thấy có quán ăn gì tên là Alfresco (hình như thía 8-|) ở đối diện Tràng Tiền Plaza có.
:) Hôm ăn ở đấy là hôm giao thừa :rolleyes: 31/12/2005 Em đã viết những gì lên đấy nhỉ? :rolleyes: Vẫn một niềm tin
Ở gần nhà em, chỗ Trần Phú, ngay dưới chân cột cờ có cafe Highland, chắc mọi người cũng bít rùi 8-| Em chưa thử bao h, nhưng thấy khung cảnh cũng được :D, ngồi ngoài trời, buổi tối có ánh đèn đẹp phết
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Hoàng Hải Linh đã viết:
Align, HOT, AQUA và High Land thì quá quen thuộc rồi :))

Có một quán cafe ở cạnh nhà thờ (nằm trên phố nhà thờ ý mà :)) ) .... hay lắm, tên là La Place. Quán có 2 tầng, tầng một ngồi salon và có 1 cái bảng để dán ảnh khách lên tường, nhiều lắm :). Ngồi ở tầng 1 uống cafe và nghe tiếng chuông nhà thờ :D. Tầng 2 thì có nhạc, có nến ... và đặc biệt, trên bàn có để sẵn giấy phủ lên mặt bàn và bút, khách hàng có thể ngồi vẽ (8-|) trong khi nhâm nhi cafe :).

Đặc biệt, quán này rất rẻ, đồ uống chỉ khoảng từ mười mấy đến 30 ngàn là cùng, nên dẫn bạn gái thì cứ yên tâm :D.

Yup, mấy quán như Highland hay CIAO thì quá quen thuộc rồi do đó rất
đông khách và ồn áo , đôi khi hơi khó chịu :( ( ghét nhất cái quán CIAO vì quán này chém cho khách hàng tan tát bằng cách cho giá một cốc cà phê thường vài chục , em cũng nhớ ko rõ lắm :-s ).

La Place ở gần nhà thờ , đi thẳng một đoạn là tới ! Quán này cũng ổn, chỉ tội vào đó thì thường Tây nhiều hơn Việt , chắc tại đắt ! :smoking:
Nhưng nếu vào Highland thì nên vào chỗ trên Hồ Tây hơn các địa điểm còn lại nhất là vào buổi tối ;). Ngoài ra , vài quán như Phố Cũ (Hàng Bông), Window và một quán nữa trên Lý Thường Kiệt ( em ko nhớ rõ nhưng đoạn Hàng Bài giao phố LTK , rồi rẽ phải ) cũng khá hay ! ;) :)
 
Chỉnh sửa lần cuối:
HOT thì địa chỉ chính xác là 75A Trần Hưng Đạo ;) :)
Neo Cafe cũng hay - ở ngã 3 Phan Bội Châu - Lý Thường Kiệt ;)
May - 1073 Đê La Thành - ngồi đây thấy thanh tịnh cũng hay :x :D
Ngắm HN thích nhất lên Phố Cổ - 18 Hàng Gai :x Quá đẹp và Hà Nội :x Lần nào lên cũng thấy có cái gì đó buồn buồn 8-|
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Cứ đi với anh ý thì dù là quán kem Famous trường Ams cũng là ngon nhất, đẹp nhất! :D

Đùa chứ chiều nay vừa nói chuyện với Vũ, mình thích đi uống bia, ăn giò với nem chua :x Hồi bé hay được ông nội chở ra câu lạc bộ quân đội uống bia, nhớ thế :( Hồi đấy mình ra CLB Quân đội (chỗ Điện Biên Phủ) uống bia xong rồi chạy ra chỗ sân vận động, mình ngắt mấy cái cỏ ở đấy xong rồi hỏi ông : Ông ơi rau này có nấu canh được không hả ông. Ông bảo... được :D thế là lúc về mẹ nấu canh cải cúc mua ở ngoài chợ, mà mình cứ ngỡ là mẹ đang nấu cái cỏ dại mình mang về, cảm giác cứ thấy sương sướng :(:D
Giờ mà được về đi uống bia ở CLB Quân đội, ăn giò chấm tương ớt cay đỏ cả mặt lên có phải là sướng không X( Thù đời thế :(( Giờ tuy không còn ông nữa nhưng mà đã có Vũ đi uống bia với mình :x
 
clb quân đội hình như Hoàng Diệu chứ nhỉ? ĐBP có quán bia nào đâu nhỉ?
có quán bia chỗ Lê Hồng Phong ko biết có phải ko :D
 
ừmh ... tớ thik mấy quán vỉa hè hơn , ngon mà rẻ =p~
mấy quán nêu trên xa xỉ quá =))
 
Anh em nào đi uống bia ở May thì nhớ đừng gọi lạc nhé :D cẩn thận bị lừa đấy :(
 
Back
Bên trên