Những tài năng trẻ - niềm tự hào dân tộc

Ha Phuong Linh đã viết:
Anh Châu ơi, ở đây em nói kinh tế là đề tài nhạy cảm, chứ không nói kinh tế chỉ là cảm nhận. Nghệ thuật là sự cảm nhận về những cái hay, đẹp, đáng rung động trong cuộc sống. Còn kinh tế lại là sự cảm nhận khác, đó là sự cảm nhận về cái thiếu và cái thừa trong "want" và "resources".

Hic, tớ không muốn nói nhiều đâu, nhưng ta không thể cảm nhận được Supply and Demand, bạn phải dùng đến công cụ Toán học như Statstistics và những cái tương tự chứ.
 
thôi ... không cãi nhau nữa , xxx xxx cái thằng châu , nói năng thiếu suy nghĩ , phải tôn trọng người khác chứ .
Còn em diệu linh thì dại trai quá nên phát biểu linh tinh thế. người ta nói gái thế này , thế khác mà cũng nhảy vào bênh .
anh đọc nhiều bài em viết của em thấy em ngu cũng chả kém những đứa học A1 khác mà anh quen .
Bác Hà Locks cái này lại đi nhé



<bài đã bị sửa bởi MTH. Đề nghị DHT chú ý khi sử dụng lời lẽ. Xin cảm ơn>
 
Chỉnh sửa lần cuối bởi người điều hành:
Diệu Linh chắc lại cảm mến gì anh Châu ngoài đời tư rồi. Tớ thấy con gái như cậu mà sau khi đọc anh Châu viết những lời lẽ có phần bệnh hoạn khinh thường con gái mà được hồn nhiên như cậu cũng tài. Tất nhiên ở đây chưa nói về khoản những lí lẽ đúng hay sai. Cái này sáng mai ngủ dậy nếu thấy có hứng thì tớ tranh luận với cậu, bây giờ tớ buồn ngủ rồi. Với lại thấy tình hình là nếu trả lời thì dài đây, vì câu nào cậu phát ngôn ra cũng có vấn đề cả.....
 
Lê Diệu Linh đã viết:
Viết sai chính tả thế này thì còn cãi nhau làm ***** gì nữa .
Hay là em cũng nằm trong số hơn 50% sai chính tả mà theo em nói ai đó thống kê .
 
Không định tham gia vào cuộc bút chiến này làm gì vì đúng như anh Sơn nói, cuộc cãi nhau này hơi bị vô ích, có sức xông vào chiến đấu với topic "Cấu trúc xã hội" mới thích ;) Tuy nhiên đọc nhận xét của Phương Linh về bài của DLinh thấy hơi bị unfair quá nên xông vào nói mấy câu phải đạo vậy :)


Diệu Linh chắc lại cảm mến gì anh Châu ngoài đời tư rồi. Tớ thấy con gái như cậu mà sau khi đọc anh Châu viết những lời lẽ có phần bệnh hoạn khinh thường con gái mà được hồn nhiên như cậu cũng tài.

Khi đang tranh luận về một vấn đề thì hãy lấy lý lẽ và evidence khách quan và chỉ nên tập trung vào đấy thôi :) Chị thấy cái này PLinh đã làm được ở những bài viết đầu nhưng xem ra càng cãi nhau lại càng hăng lên, kiểu như ai theo ta thì là bạn còn tất cả những người không theo thì là kẻ thù vậy, (xem ra chính sách hiện thời của Mỹ được ưa chuộng ghê :D just kidding) tại sao DLinh có ý kiến độc lập của mình, giống như anh Châu một chút có nghĩa là cảm mến ngoài đời tư được nhỉ? Cái logic kiểu khái quát hóa của câu này nghe cũng giống như cái câu generalization của anh Châu "chỉ có gái và những thằng dốt mới đi học XH" vậy :) Mọi người cứ nói cho sướng miệng mình lên thôi!

Personally thì chị thấy rất cảm phục em PLinh đủ kiên nhẫn ngồi đấu khẩu với anh Nguyễn Minh Châu nổi (tai?:D) tiếng, lý lẽ khá sắc bén, nhiệt huyết cao, và rất mong được đọc thêm nhiều lý luận của em (chắc tại chị cũng thuộc loại thích "ní nuận"). Tuy nhiên trích lại lời em DLinh tí tẹo, "Đã gọi là tranh luận thì mỗi người có một giọng điệu riêng, cái chính là nhìn thấy ý tưởng trong đấy chứ để ý làm gì cách thể hiện, vuốt giận đi bồ tèo " Mong em lấy lại bình tĩnh :)
 
Thanks chị Hà Chi đã back cho em ;)
To bạn Phương Linh: Tớ chưa có hân hạnh được biết anh Châu để đến nỗi dại trai như bạn nói đâu :D.
Tớ không có ý là hoàn toàn ủng hộ anh Châu về cái này cái kia, blahblah, cái gì cũng vỗ tay. Nhưng mà hình như board này bàn về tài năng trẻ với cả cái gì bây giờ tớ cúng không hiểu :D chứ không phải bàn về phẩm hạnh người khác. Trừ vấn đề nghệ thuật văn học ra, mấy cái hô ngữ thêm thắt vào tranh luận chả có nghĩa lý gì cả, tại sao bạn không để ý xem người ta thực sự nói gì nhỉ? Mà tớ không thích cái kiểu định kiến xong rồi thấy người ta nói cái gì cũng có vấn đề.
Thứ hai, thôi ngày xưa tớ cũng dốt môn Triết học lắm nên không dám cãi nhau với bạn nữa đâu, u tớ cũng bảo như thế mất duyên. :D
To anh Hoàng Tuấn: Sorry, em tiếp thu. Mà anh quen những ai ở A 1 thế ;) . Anh có thể chỉ bảo hơn nữa xem em ngu ở điểm nào được không ạ?
 
To em Phương Linh,

Anh đồng ý với em là Eco thì bên anh nó xếp vào Social Science như anh nói ở trên nhưng proffessors của anh cũng giới thiệu Eco gần như là một sản phẩm hybrid của Natural and Social Science. Ý này em không có gì sai cả.

ANh thấy anh Châu nói cũng đúng phần nói rằng toán của Business chỉ là cộng trừ nhân chia, sơ cấp thôi vì nó là hoạt động của everyday life. Toàn của Economics (phait viết rõ thế:lol: ) thì nó dạng cao cấp hơn như những mô hình toán chẳng hạn mà anh nghĩ em đang học kinh tế thì sớm hay muộn gì chắc em cũng sẽ biết đại loại hàm Cobb-Douglas dạng kiểu U (x1, x2) = X1 mũ a1 x X2 mũ a2 (trong đó U là Utility, x1, x2 là số lượng hàng hóa 1, 2...). Đại loại là như vậy.

Trường của em yêu cầu Business cần phải có kĩ năng toán nhiều hơn Eco như em nói thì đó có lẽ là đặc thù của trường em thôi chứ em không thẻ nói là Eco hay Biz đòi hỏi toán nhiều hơn. Mỗi cái có yêu cầu riêng của nó.;) Right?

Theo anh thì mình cũng không nên bàn về "phẩm hạnh" như từ của Diệu Linh nói ở đây. Anh thấy Phương Linh không nên đề cập vấn đề này ở đây. Giữa tranh luận và suy luận mang tính subjective không được lẫn lộn. Mình nên khách quan một tí. Nói thêm nữa, em cũng có ý kiến phản biện rất hay mà như trên anh đã nói.;)

Bây giờ anh nhường lời cho các em bàn tiếp. Xin tham gia thế thôi:mrgreen:
 
Em cũng là dân K.tế đây..Nghe các bác tranh luận .. Thực CHÓNG HẾT CẢ Mặt.. Bác Châu nói có nhiều cái đúng nhưng BÁc phải thấy là đề tài này mà bàn thì khá mệt, không lời lãi lắm, mà lại chạm đến nhiều người, tôi nghi là "dân phi vào mảng tối" nó sắp cho LỐp xe của bác thủng đấy hẹ hẹ ..! Bác lại còn nặng lời với phái yếu nữa là k chuẩn rồi. Thôi Chuyện cũ QUA RỒI không nói nữa H.Nào về Cho phép em mời HAI BÁC Châu với LINH đi nhậu 1 bữa cho nó xôm tụ, hôm đó ĐÂY sẽ làm trọng tài.. và sẽ công bố kết quả rõ ràng.
 
Chị Hà Chi, cảm ơn chị đưa ra mấy nhận xét khách quan. Xin lỗi bạn Diệu Linh vì đã động chạm. Nhưng nói chung rõ ràng nếu đọc kỹ bài của Diêu Linh mọi người sẽ thấy những ý kiến đưa ra ko được hoàn toàn khách quan. Ví dụ như ý kiến của anh Thành, có những cái em không hoàn toàn đồng ý nhưng em lại rất tôn trọng cách đưa ra vấn đề của anh ý. Ý kiến của anh Hà thì em vẫn xin tiếp thu.
Sau đây là những nhận xét của em về bài của Diệu Linh:
1. Bạn nghĩ thế nào khi lấy trường KHoa Hoc xã hội và nhân văn ra để đại diện cho cac trươgn KHXH o VN? Hơn nữa, thực trạng của các trường đại học khác thì cũng có hơn không? Trong những tranh luận của tớ, tớ đưa cái phạm trù giỏi / dốt nó hơi xa 1 tí, chứ không phải cứ gói buộc giỏi là phải viết đúng chính tả chẳng hạn. Công nhận chính tả Tiếng Việt la quan trọng nhưng trong thời buổi hơi lộn nhộn này thì có nhiều cái khác có thể lấy làm thước đo cho sự giỏi, sự dốt hơn. Ví dụ như sự hiểu biết của họ về xã hội.
Tớ đồng ý rằng đang có nhiều người chọn theo nganh tự nhiên hơn, nhưng như thế đâu có nghĩa là vì họ giỏi, phải không? Tớ đã nói rồi, những người thật sự giỏi không bao giờ hăm hở cắm cổ chạy theo số đông. Ban viet "Ở trường tớ còn có rất nhiều bạn chuyên Văn chuyển sang khối A và khối D. Điều đó chứng tỏ khuynh hướng xã hội, people response to incentive." Thực ra mà nói khối A va khối D đâu chỉ dành cho các trường TN? Ví dụ điển hình như trường Kinh Tế, Ngoại Thương, Ngoại Giao.
Nếu bạn muốn lấy dẫn chứng từ việc các sinh viên NT nói "hoc TA bây giờ dốt hơn ngày xưa" thì thực ra cái này nên đổ lỗi cho nền giáo dục nói chung. Tớ nghĩ bạn học lớp A1 thĩ sẽ quen với nhiều bạn bè học xã hội hơn, nên cũng nghe nhiều nhận xét từ phía sinh viên các trừong xã hội hơn. Điều này không khỏi dẫn đến bias.
2. Ban viet "Tớ không đồng ý là từ XH VN có thể quy nạp được ra tất cả các xã hội. Đồng ý rằng XH nào cũng có những điểm giống nhau, nhưng khi nhìn một XH phải để ý đến thể chế chính trị và các chính sách đi kèm của nó, xem nó tạo incentive cho phía nào" . Nếu đọc kĩ, bạn sẽ thấy rằng có sự khác nhau giữa "XH VN có thể quy nạp được ra tất cả các xã hội" và " XHVN có điểm chung với các xã hội khác". Cái này là vấn đề hiểu nhầm về ngôn ngữ. Không có ai ấu trĩ đến nỗi dám phát biểu rằng XH VN có thể quy nạp được ra tất cả các xã hội cả. KHTN nước ta chưa sánh được với thế giới, tuy nhiên KHXH nước ta có sánh được với các nước khác không thì chưa nên bàn ở đây. Trong nó bao gồm nhiều bộ môn khác nhau mà không thể cứ nhất thiết phải có giả định, tiên đề, thực nghiệm, chứng minh (cái này áp dụng nhiều cho KHTN hơn)
3. "Đã gọi là tranh luận thì mỗi người có một giọng điệu riêng, cái chính là nhìn thấy ý tưởng trong đấy chứ để ý làm gì cách thể hiện, vuốt giận đi bồ tèo" . Được, tớ cũng rút ra kinh nghiệm là bớt để ý cách thể hiện khi tranh luận. Nhưng rõ ràng nếu những đối tượng đứng ra tranh luận đều có thái độ tôn trọng lẫn nhau thì cụộc tranh luận sẽ có hiệu quả hơn chứ, đúng không? Tớ cũng vừa mới có biểu hiện dùng 1 số lời lẽ động chạm 1 tí mà cũng đã bị đưa ra phê bình rồi kia kìa. Mà bị phê bình về vấn đề này thì tớ hoàn toàn thẳng thắn tiếp thu.
4. Tớ dùng NY Times để nói đến sự phát triển của báo chí thế giới. Nhưng nhìn vào xã hội Việt Nam không thôi thì cậu cũng phải khách quan 1 tí. 1 xã hội phát triển tương đối đồng bộ về các mặt. Nước ta, thử hỏi đã có mặt nào phát triển vượt bậc chưa mà đi chê báo chí? Nước Mĩ họ có những tên tuổi lớn trong rất nhiều mặt. Còn ở Việt Nam, nhìn vào toàn cục các ngành nghề trong xã hội, hoàn toàn có cơ sở để nói báo chí có sự phát triển relatively. Chẳng nhẽ những tờ như tờ Đại Đoàn Kết không có chỗ đứng sao? Tớ chưa từng muốn làm nhà báo, và cũng chẳng phải có cảm tình gì với các nhà báo, nhưng thấy thế nào thì tớ nói thế thôi. Công nhận có nhiều nhà báo xuyên tạc sự thật, v.v..nhưng cái này lại động đến lương tâm của nhà báo mà trong xa hội nào cũng là vấn đề khá nổi cộm thôi, chứ không chỉ ở Việt Nam. Cho tớ hỏi nhỏ, bạn hỏi tớ "hay đọc báo Nhân Dân lắm à" để làm gì thế? Tớ xin đuợc trả lời là đúng, sáng nào cũng xếp hàng o hàng Trống để mua đấy..
5. Cậu không cần khiêm tốn "Tớ viết hình như hơi quá dài, nhưng không có ý vênh vang kiêu ngạo gì đâu. Chỉ vì tớ nghĩ nhận ra điểm yếu của mình là tốt lắm rồi" vì tớ thấy cậu có vênh vang kiêu ngạo gì đâu...
6. Cậu nói "Hic, tớ không muốn nói nhiều đâu, nhưng ta không thể cảm nhận được Supply and Demand, bạn phải dùng đến công cụ Toán học như Statstistics và những cái tương tự chứ.". Đúng lắm, ta không thể cảm nhận được supply và demand vì nó là market situation. Tuy nhiên, dù cậu là nhà sản xuất hay là ngưòi mua, nhất thiết phải dùng sự nhạy cảm về thời cuộc, phải phân tích thị trường (trong quá trình này phải dùng các công cụ, ví dụ như statistics như cậu nói) để quyết định sẽ supply bao nhiêu để maximize lợi nhuận (nếu là ngưòi bán, người sản xuất) và demand bao nhiêu (nếu là ngưòi mua). Trong vấn đề này thì mỗi người và mồi đơn vị làm kinh tế có cách cảm nhận khác nhau. Chính điều này dẫn đến sự thành công hay thất bại của doanh nghiêp. Nhiều khi thất bại chưa chắc đã vì họ dốt, mà vì họ nhìn nhầm, đánh giá nhầm thị trường thôi. Cái này, cậu cũng học kinh tế, chắc cậu hiểu.
Tớ thì đặc biệt thích tranh luận về kinh tế, nên nếu có thời gian ngồi tranh luận với cậu cũng hay.
 
Bây giờ tớ có một thắc mắc là... học làm quái gì nhỉ?

Thôi từ ngày mai anh em xuống đường đi buôn hết!
 
Anh Thành nói thế có ý gì ạ? Theo anh đi buôn thì không phải học sao? Học ko chỉ là học ở trường. Em nghĩ nếu bây giờ anh đòi xuống đường đi buôn thì trước mắt đem giấy bút ra ghi chép từ những thứ học được ở các bà bán hàng xén ở chợ Đồng Xuân ý đã. Học mệt chứ không phải đùa đâu.
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Ha Phuong Linh đã viết:
Anh Thành nói thế có ý gì ạ? Theo anh đi buôn thì không phải học sao?

Học làm cái gì? Chỉ cần có intuition là đủ mà!
 
Học cách áp dụng cái intuition đấy như thế nào. Mà ai nói intuition là đủ nhỉ? Nó là yếu tố quan trọng, chứ trên đời chẳng có chữ "đủ" đâu.
 
Ha Phuong Linh đã viết:
Học cách áp dụng cái intuition đấy như thế nào. Mà ai nói intuition là đủ nhỉ? Nó là yếu tố quan trọng, chứ trên đời chẳng có chữ "đủ" đâu.

Cách nói chuyện củ chuối của em ở phía trên khác gì bảo là "các bác học thì cứ học, nhưng mà những thứ đấy đem ra thực tế đều vứt vào sọt rác"!
 
Ấy, anh Thành, anh mà cũng dễ nóng thế à? Nói chuyện như thế có gì là củ chuối hả anh? Em thì chẳng hiểu "củ chuối" nghĩa là gì đâu, nhưng mà cũng thấy cách phản bác của anh theo kiểu này ko được hay ho lắm. Từ việc học đi đến áp dụng vào thực tiễn còn xa lắm, những ai bảo học để vứt vào sọt rác? Quá trình học ở đây ko chỉ là tiếp thu kiến thức mà còn là rèn luyện nữa. 1 trong những tác dụng của trường lớp (em chi dam nói những lớp kinh tế thôi) là tạo cho mình những hiểu biết cơ bản về những thứ sẽ gặp phải khi ra làm việc, rèn luyện cho mình kỹ năng suy nghĩ, phân tích, dạy cho mình cách sử dụng và áp dụng các công cụ và các phân tích mà mình đúc kết được...Đấy chỉ là 1 số cái cơ bản em muốn nêu ở đây thôi. Học là để tạo tiền đề. Còn ngoài ra, sau nay khi thực sự lao vào cuộc chiến rồi, việc áp dụng các kiến thức đã học hay không là tùy từng người, tùy từng hoàn cảnh. Ở đây em nói tùy từng người là vì thực ra cũng có khối nhà kinh tế vĩ đại mà không hề trải qua trường lớp, có lẽ bởi vì họ có tư duy kinh tế tôt bẩm sinh. Nhưng ko phải ai cũng được như thế. Nhưng có nhà Toán học vĩ đại nào không học Toán ko? Em vẫn muốn ngoan cố nói kinh tế rất nhạy cảm, chứ không như những môn khác như computer science, muốn biết phải học và phải áp dụng triệt để kiến thức học được; tuy nhiên, nếu hiểu biết về kinh tế không dựa trên 1 cơ sở kiến thức vững chắc thì việc áp dụng cái intuition mà anh nói nhìn chung sẽ trở nên bấp bênh.
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Lenin có nói "Tri thức là sức mạnh", và bây giờ em Hà Phương Linh của chúng ta đã chứng minh được một điều còn vĩ đại hơn, "Không có tri thức là bố của sức mạnh". Không có ai cảm nhận được demand của thị trường đâu cô trí tuệ Việt Nam ạ, nếu cảm nhận được thì bọn marketing đi bán máu hết à? Cái yếu tố nhạy cảm trong kinh doanh thể hiện qua việc nắm bắt tâm lý, dự đoán thị hiếu của người tiêu dùng, chứ không ai cảm mà ra được demand nó thế nào, cô hiểu chưa? Việc đưa ra giá thành của một sản phẩm, sản xuất ra số lượng bao nhiêu phải qua tính toán chán, có mà cảm được vào mắt.
 
Từ nãy giờ phân tích anh Châu vẫn không chịu hiểu ra vấn đề gì cả. Mà sao lại cứ ngang bướng áp đặt rằng em đề cao sự vô tri thức? Ai dám nói là không thể cảm nhận xu hứong của demand của thị trừong? Tất nhiên cảm nhận ở đây ko phải cảm nhận như cảm nhận nghệ thuật. Anh CHâu cũng nên hiểu xa cái tinh túy của tiếng Việt 1 tí. Giả sử anh đi sản xuất giày, bên cạnh việc nghiên cứu bằng số liệu, anh cũng cần nhạy cảm xem thị hiếu dân tình thế nào (chẳng hạn như đột nhiên lại thích đi giày mũi nhọn) thì anh sẽ sản xuất cái đó. Ngoài ra, còn phải nhạy cảm trong việc đánh giá khả năng tài chính và sự phân bố tài chính của ngưòi mua để ước lương xem sản xuất thể nào để vừa đủ, không bị surplus mà phải hạ giá sản phẩm. 1 trong những vệc của những người làm marketing cũng là đi promote những sản phẩm mới, mà những sản phẩm mới này chưa hề có thị trường trước đó, vậy lấy đâu ra số liệu mà phân tích? Vì vậy, trước khi đi đến quyết định sẽ sản xuất 1 sản phẩm mới, doanh nghiệp cũng phải vận động sự cảm nhận rất nhiều, trong đó có sự hình dung vế thị trường trong tương lai của sản phẩm này.
Anh noi "Cái yếu tố nhạy cảm trong kinh doanh thể hiện qua việc nắm bắt tâm lý, dự đoán thị hiếu của người tiêu dùng, chứ không ai cảm mà ra được demand nó thế nào, cô hiểu chưa?" , thế thị hiếu của người tiêu dùng nó không ảnh hưởng đến demand hả anh? Đấy là chưa nói rành rọt ra: Ở bài post trên em nói người ta ko cảm demand vì đấy là cái lù lù trước mắt, nhìn thất đựoc thì việc gì phải cảm, anh đọc lại sẽ thấy; mà em nói người ta cảm cái xu hướng của thị trường để còn biết đường mà supply.
 
Một ngày chủ nhật được các tài năng trẻ-niềm tự hào của dân tộc lãng phí vào việc viết những bài dài ơi là dài đi từ hết chủ đề này tới chủ đề kia,viết chán lại quay sang săm soi nhau từ cái lỗi chính tả . Hôm nay tớ đi rửa bát cả ngày được 45 đồng :)

Non sông Việt Nam có trở nên vẻ vang hay không ( cháu xin lỗi Bác ạ ) ,cứ nhìn vào đây là thấy .


P/S: Em Linh hoa lạc giữa rừng gươm ,anh hâm mộ em nhất .Tằng em @-;--- ,xin em hãy nhớ anh luôn dõi theo từng bài viết của em . Thân
 
Anh Kiên, tranh luận bổ ích thế mà anh gọi là lãng phí. 45 đồng làm sao mua được những thứ em học được của các bạn ở đây. Anh cũng ngồi say mê đọc mà không rút ra được gì, chỉ nói vút đuôi mới gọi là lãng phí. Chẳng cần biết non sông Việt Nam có trở nên vẻ vang hay không, cứ thấy lớp trẻ mà dám hi sinh 45 đồng để ngồi tranh luận nghiêm túc (mà lợi ích trước mắt chưa thấy đâu) là dấu hiệu đáng mừng rồi.
 
Chỉnh sửa lần cuối:
[quote="Ha Phuong Linh"] 1. Bạn nghĩ thế nào khi lấy trường KHoa Hoc xã hội và nhân văn ra để đại diện cho cac trươgn KHXH o VN? Hơn nữa, thực trạng của các trường đại học khác thì cũng có hơn không? Trong những tranh luận của tớ, tớ đưa cái phạm trù giỏi / dốt nó hơi xa 1 tí, chứ không phải cứ gói buộc giỏi là phải viết đúng chính tả chẳng hạn. Công nhận chính tả Tiếng Việt la quan trọng nhưng trong thời buổi hơi lộn nhộn này thì có nhiều cái khác có thể lấy làm thước đo cho sự giỏi, sự dốt hơn. Ví dụ như sự hiểu biết của họ về xã hội. {quote/]

Xin lỗi bạn Linh, tớ thấy câu trước câu sau của bạn đã nhau xoành xoạch. Nếu trường ĐH KHXHNV không đại diện được cho các khối XH ở VN thì nó có tên đấy để làm gì? Chẳng phải đấy là trung tâm của ngành XH hay sao? Chính bạn cũng tự hỏi các trường ĐH khác cùng khối có hơn trường đó không còn gì, nghĩa là KHXHNV là trường khá trong các trường cùng khối, =>Nếu SV ở đó không khá => các trường khác còn tệ hơn, bạn có hiểu logic này không?
Còn cái VD về chính tả chỉ là một ví dụ nhỏ thôi. Bạn nói hiểu biết XH làm thước đo sự giỏi, tớ đồng ý lắm, nhưng thử hỏi bao nhiêu phần trăm SV ở các trường đấy chịu khó tìm hiểu thời cuộc như bạn? Như tớ từng ở trong trường NT thôi, lẽ ra những cái như hiệp định Thương mại Việt Mỹ phải biết làu làu nhưng thực ra chả có mấy người quan tâm đến nó/

[quote/] Tớ đồng ý rằng đang có nhiều người chọn theo nganh tự nhiên hơn, nhưng như thế đâu có nghĩa là vì họ giỏi, phải không? Tớ đã nói rồi, những người thật sự giỏi không bao giờ hăm hở cắm cổ chạy theo số đông.lquote/]

Đúng là có một số người không biết mình đang chọn cái gì, nhưng trong số chạy theo trào lưu đó chắc chắn sẽ có người vì nhiều lo toan mà từ bỏ ngành sở trường của mình => càng thiếu người giỏi = > càng nhiều người dốt, có logic chưa?
[quote/] Tớ nghĩ bạn học lớp A1 thĩ sẽ quen với nhiều bạn bè học xã hội hơn, nên cũng nghe nhiều nhận xét từ phía sinh viên các trừong xã hội hơn. Điều này không khỏi dẫn đến bias. [quote/]

Tớ không hiểu là bias gì ở đây. Nếu bạn muốn biết rõ về dân XH thì còn gì tốt hơn là hỏi chính họ, hay lại nhìn từ góc độ TN?

[quote/]
2. Ban viet " KHTN nước ta chưa sánh được với thế giới, tuy nhiên KHXH nước ta có sánh được với các nước khác không thì chưa nên bàn ở đây. Trong nó bao gồm nhiều bộ môn khác nhau mà không thể cứ nhất thiết phải có giả định, tiên đề, thực nghiệm, chứng minh (cái này áp dụng nhiều cho KHTN hơn) [quote/]


Bạn thấy KHXH VN có những gì? Nếu so với Châu Âu là đỉnh cao của KHXH và các môn bác học khác, ta đã có được bao nhiêu nhà lý luận tầm cỡ như Rouseaux, Vônte, hay có được bao nhiêu nhà triết học như Hêghen? Nói đâu xa, chỉ so với TQ thôi, ta đã có được ai như Khổng Tử chưa? Cuối TK 19 mới có được một Trạng Trình NGuyễn Bỉnh Khiêm, nhưng so với thế giới vẫn chưa là cái gì cả. Với một nền KHXH không có gì là của riêng, toàn phải học hỏi từ các nơi khác thì có dễ dàng phát triển không?
[quote/] 4. Tớ dùng NY Times để nói đến sự phát triển của báo chí thế giới. Nhưng nhìn vào xã hội Việt Nam không thôi thì cậu cũng phải khách quan 1 tí. 1 xã hội phát triển tương đối đồng bộ về các mặt. Nưkớc ta, thử hỏi đã có mặt nào phát triển vượt bậc chưa mà đi chê báo chí? Nước Mĩ họ có những tên tuổi lớn trong rất nhiều mặt. Còn ở Việt Nam, nhìn vào toàn cục các ngành nghề trong xã hội, hoàn toàn có cơ sở để nói báo chí có sự phát triển relatively. Chẳng nhẽ những tờ như tờ Đại Đoàn Kết không có chỗ đứng sao? Tớ chưa từng muốn làm nhà báo, và cũng chẳng phải có cảm tình gì với các nhà báo, nhưng thấy thế nào thì tớ nói thế thôi. Công nhận có nhiều nhà báo xuyên tạc sự thật, v.v..nhưng cái này lại động đến lương tâm của nhà báo mà trong xa hội nào cũng là vấn đề khá nổi cộm thôi, chứ không chỉ ở Việt Nam. Cho tớ hỏi nhỏ, bạn hỏi tớ "hay đọc báo Nhân Dân lắm à" để làm gì thế? Tớ xin đuợc trả lời là đúng, sáng nào cũng xếp hàng o hàng Trống để mua đấy..[quote/]

No more comments về báo chí vì cái này đụng chạm lắm. Tớ chỉ có một gợi ý nho nhỏ là có lẽ báo Nhân Dân không được thích hợp lắm với phụ nữ dịu dàng như chúng ta, có lẽ nên đổi sang đọc báo Thời Trang Trẻ chăng :D

Thế thôi, tớ không muốn nói gì thêm nữa. Nói nhiều lại sai nhều :cool: , mà tớ thường không chịu nổi khi người khác phát hiện ra lỗi lầm của mình :shock: :mrgreen:
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Back
Bên trên