Những lá thư...

Một mai, một cuốc, một cần câu
Thơ thẩn dầu ai vui thú nào
Ta dại ta tìm nơi vắng vẻ
Người khôn người đến chốn lao xao
Thu ăn măng trúc đông ăn giá
Xuân tắm hồ sen, hạ tắm ao
Rượu, đến cội cây, ta sẽ uống
Nhìn xem phú quý tựa chiêm bao...
....




ended .
 
Những lá thư.....vốn chẳng bao giờ có thể tự bay đến tay người nhận nếu như ta ko dán cho nó 1 cái tem và nhét nó vào 1 cái hòm màu nâu đất.....

Cái cảm giác khi thả một lá thư qua cái hòm nhỏ...đôi khi thật là lo lắng và hồi hộp....

Và tương tự như vậy.....

Cái cảm giác khi nhìn "người nhận" đọc thư cũng ko hề dễ dàng....

Tốt nhất họ nên đọc ở một nơi kín đáo....và cho dù họ có cảm thấy thế nào...cũng xin đừng đột ngột ném bức thư xuống đất và bước đi quá vội vã đến vậy....

Kìm giữ cái gọi là cảm xúc quả thật chẳng dễ dàng....nhưng những người bước đi thường ko biết chuyện gì đang diễn ra sau lưng họ,không phải cứ lao đi thật nhanh là thông minh.....

Có thể chẳng phải là một kịch bản nhạt nhoà nước mắt như Hàn Quốc....nhưng người ở lại sẽ chẳng lấy làm vui vẻ gì......

Người đang đi luôn có xu hướng bước nhanh và dứt khoát.....
Người ở lại thì không thể bước đi....đứng như chôn chân và ....tan vỡ....

Và đấy,đôi khi,có những bức thư mặc dù đã đến tay người nhận nhưng vẫn bị ném trả lại....Có lẽ nó cần nhiều hơn là 1 chiếc tem....:)


-----------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Hà Nội, 13.01.08


Hà Nội những ngày qua....

Khuất gió rồi anh.....

Đợi chờ gì nơi anh?....

Dại dột hay vô tình....

em cũng ko rõ nữa....

hình như anh gần đây....

mà cũng xa xôi lắm.....

em cứ cố giữ chặt....

anh lại càng đi xa...

cố nữa,cố mãi,cố hoài.....

cũng chẳng thể nào giữ nổi....

đừng trách em buông tay vội vàng.....

chỉ bởi vì....nếu một mình em giữ thôi là chưa đủ.....

ko bao giờ đủ đâu anh....
 
xin lỗi nhưng em không thể...
quên tất cả đi...
đừng tự làm tổn thương mình và người khác như thế...
em chưa bao h nói dối anh đâu...đã rất thật lòng...
nhưng chuyện j cũng phải có điểm dừng của nó...
và kết thúc rồi, thế thôi...
dù có cố gắng đến đâu thì cũng không thể làm lại được...
chỉ làm cho nó thêm vỡ vụn thôi...
có người nói khoảng cách chẳng là j cả nếu người ta thật lòng ...
nhưng hình như sai mất rồi...
khảng cách là điều quan trọng nhất mới đúng...
khi không thể thay đổi được điều j thì tốt nhất là cố gắng làm quen với nó...
và em sẽ làm như thế...
coi trọng quá khứ , chấp nhận hiện tại và hi vọng vào tương lai...
đừng páh vỡ những j mình đang có anh ạ...
giữa em và anh cái cao nhất có thể đạt được bây h là tình bạn...
và anh có nó rồi đấy...
 
1h sang', tinh` co` tim` dc blog cua 1 thag` ban. tha^n.
Dung' nghia~ cua? tu` Tha^n.
tinh` ban. trong sang nhat van la tinh ban. thoi cap' 1, chang tinh toan' j`.
Tham' thoat' 10 nam roi`.
3 thang` choi voi nhau xuyen suot thoi` di hoc.
Thuc su. la` hoc chung 3 nam cap 1, roi len cap 2 bon may vao NTT con tao vao` GV. Bat' dau` co su. khac' biet.
Cap' 3 bon. may vao` TH, tao vao` Ams,su khac biet ngay cang lon'.
Thoi cap 1 tao cu' nghi~ may` la` dua' vo^ lo. Gia dinh` may` giau` nhu the', hoc hanh kieu j ma chang dc.
Nhu*ng cuoi cung thi tao sai. Chinh' tao moi' la` dua' i? lai. vao` gia dinh` cua tao.
May` va` thang` Ngoc. hoc. 1 cach' dien dai.
Tao da~ nghe chuyen. may` khoc vi` ko vao` dc doi. tuyen. Luc' day' tao da~ nghi~: quan trong. chuyen hoc hanh lam` j`. Tao da~ nghi~ the vs tat ca nh~ ng` roi nuoc mat vi` diem? so^'. Nhu*ng may` lai chung minh rang` may` lam duoc moi thu = su cham chi?.
Gan` day nhat tao vs may hoc cung nhau la hoc them lop ba` Thu. Tao co' the? hieu? cach moi nguoi` nghi~ ve` tao va` may`.
Ho. biet tao va may` ko giong' nhau.
May` ben ngoai` nho^' nhang nhung thuc. su. cai' tha^m ta^m cua? may` lai. gia`va` tung` trai hon tao nh` lam'. Tao doc entry cua may ve` ba` va` me. Tao gap ba` va me may` nh` lan`,ngu? o nha may nh` lan`. Me may` thuong bao may` phai nhin` tao nhung thuc su. tao moi la` ng` phai hoc tap. may`.
Tao chang co cai j` ca?. Chi? la` be` ngoai`. Dung'. Moi nguoi` nhin` va` nghi~ tao trai? doi` hoi cai tuoi? 17 cua tao. Tao nhay?. Tao bam' khuyen tai. Tao an mac. khac' nguoi`. NHung ben trong tao khong co' cai' suy nghi sau xa cua tuoi 17 tao nen co'. Tao danh' roi 1 cai j day', khong the goi ten ra duoc.
Ba` u*, ba` tao so^ng' vs nha` tao 4 nam nay, va` tao chang bao h ngoi noi chuyen vs ba` ca. Tao di suot' ngay`, ve` nha` khi ba` da~ ngu?. Nhung ba` tao van~ thuong` cho tao tien`, vi ba biet tien` bo' me. khong du? cho tao. Ba` da~ co lan` nghe dien. thoai. 1 dua con gai' goi. cho tao. Ba` biet thua` lu~ chau' cua? ba` chi? co' 2 dua' co' ban. gai' va` lai. la` 2 dua' be' nhat'. Ba` chang noi j`. Thinh? thoang? tao phai ra ngoai` buoi toi' ba` chi? noi' don gian? : teo. qua phong` ba`,ba` cho it tien`. Tao cam` tien` roi` dat' xe ra khoi nha`, chang 1 chut may? may suy nghi~. Tu. nhien h nghi~ la.i thuong ba` tao qua'. O? vs nha` tao 4,5 nam troi`, chang thieu thon' dieu` j` ngoai` tinh` cam, it nhat' tu` 1 dua chau nhu* tao.
Roi` me. tao, bo^' tao. Khi noi chuyen vs nguoi` khac', tao it khi goi. bo' me. tao la` bo' me. Nh` luc tao thieu di cai' kinh trong. to'i thieu? vs nh~ con ng` da~ sinh ra minh`. Bo' me. tao het lan nay den lan khac nhuong. bo. tao. Ngay den chuyen tao di US cung~ la` 1 dieu` het suc tran tro?. Nhung roi` sau bao nhieu that' bai. cua tao, gia dinh van~ tin tuong? tao. Hoi`nho? tao bao h cung~ ho^n bo' me. tao truoc khi di ngu?, nhu*ng tu` nam lop' 7,8 tro? di thi` bo' tao toan` cho` tao ve` de? khoa' co^ng? con` tao thi` chay. thang? len phong`. 1 gia dinh` ma` sao no' khong giong 1 gia dinh ti nao` ca?.
Nhin` lai thi` thay ban? than minh` chang co 1 cai j`. Nh~ cai tao da~ tu. hao` cuoi cung` co y nghia~ khong khi tao danh' roi nhung~ cai' quan trong. nhat'.
Chuyen. hoc hanh` bay h tao da~ khong con` theo kip may vs thang Ngoc. nua~ roi`.
T2 cua Ams ko the = chuyen Hoa' va Li' cua TH dc.
May` h dang o UK voi cai' hoc bong? to dung` con` tao vat. lon. de? kiem 1 cai j` do' cho tuong lai cua tao, va` ko để bố mẹ tao buon` them 1 lan` nua~.
 
I'm holding on your rope,
Got me ten feet off the ground
And I'm hearing what you say but I just can't make a sound
You tell me that you need me
Then you go and cut me down, but wait
You tell me that you're sorry
Didn't think I'd turn around, and say...

That it's too late to apologize, it's too late
I said it's too late to apologize, it's too late

I'd take another chance, take a fall
Take a shot for you
And I need you like a heart needs a beat
But it's nothing new - yeah yeah

I loved you with the fire red-
Now it's turning blue, and you say...
"Sorry" like the angel heaven let me think was you
But I'm afraid...

It's too late to apologize, it's too late
I said it's too late to apologize, it's too late whoa.....

Bridge (guitar/piano)

It's too late to apologize, it's too late
I said it's too late to apologize, it's too late
I said it's too late to apologize, yeah-
I said it's too late to apologize, yeah-
I'm holding on your rope, got me ten feet off...

--------------------------------------------------------

You didn't call me or say anything like this... But it seems to me that it's too late for any apology... Sorry... Can't wait anymore, can't stand your silence anymore, can't stand your words anymore... Next time, with your new girlfriend, please keep your words... Don't hurt her like you did to me... You don't have a right to do that... People are fragile and precious, don't break them into pieces just because they truly care for you... I may be too selfish saying such thing but it's too late and at the end of something, people often say out what they really think... Just what I am doing now...

Thank you for making me think that guys sucks... At least it keeps me away from guys for a while and I can at least concentrate on what really matters to me i.e. study...

I don't hate you, let's make it clear... I'm just disappointed... that's all... Please stand on your own feet... Be brave and face your own problems...
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Sometimes freedom has such a bitter taste... Just like now, I'm here without you.... It's a bitter like feeling...

Some one said let bygones be bygones... True, past is always past... No one can alter it... You haunted me with our wonderful memories... I can never forget, I won't let myself forget... But now, when these things are hurting me like hell, I force myself to forget you... Good bye my past...

I bet you will never call me again, nor will you use other kinda contacts... I bet I never see you again... Hanoi is small and our places are close like nothing can be closer but I have never seen you before so I think it'll be the same in future... That seems to be good for both of us.... Let's forget and move on... I hate this, I hate myself in this state but I can't help it... I don't wanna do anything about it... Just let it be....

I used to think that I'm the only one who is patient and tolerant enough for you... Life proved that I was wrong, terribly wrong... Truly wish you all the best... There would be some one who would be even more patient and loving than me come to you, hug you tight... Good luck, my past

---------
 
14.
4 tháng.
Với rất nhiều kỷ niệm. :)
Rất nhiều sweet..., cute...., và happy... :D
Rất nhiều hurt :|, pain :|, tears:|...
Cuồng lên với need, miss, want, crazy...
Vật vã với những respect, believe, trust,...
Một khoảng thời gian quá ít cho quá nhiều đau khổ, bắt đầu quá nhanh để giờ thấy bắt buộc phải tách nhau ra mà nhìn nhận lại, để học cách yêu nhau, để học cách tôn trọng nhau, dù là cuồng lên với hạnh phúc và thèm khát.
...Quá non nớt cho cái gọi là true love.
....Hãy để hạt giống nảy mầm, từ từ, dù cái mầm cây ấy rất mạnh mẽ và khao khát vươn mình lên thật nhanh...

Yêu nhau lắm thì cắn nhau đau....

Thời gian sẽ là câu trả lời tuyệt vời nhất... :D



Đỗ đại học nhé :)
Rồi tính sau.

LOVE U SO MUCH. :x
really...
 
no one knows and no one care

just two of us understand and try to ignore it, (or ignore each other)

can you?

it can be anyone, but it shouldnt be you.

me? I can not, I just act like that.

coz I dont know what n how to do, WITHOUT you

am even scared to face myself

do I try? do u try?

do I try enough? do u try enough?

"you and I...just like two sides of one hand, can not be seperated..."

" i feel like am losing my best friend"

...

I miss you, really

I miss you when you smiled to me

I miss you when you looked at me

I miss you when you asked me "what happened"

I miss you when we had lunch together and shared stories

I miss you when we walked slowly, hand in hand

I miss you when you told me "everything's gonna be alright, dont worry"

I miss you when you slept beside me, hugging my crocodile

I miss you when you gave me your hand-writing letter

I miss you for every little thing you've done for me





sorry, am just a selfish thing

sorry, am not brave enough



sorry, am losing myself

sorry...

PS: I love you...
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Ko đơn giản chỉ là yêu đâu anh....:).....

còn là nhớ....
còn là thương....
còn là đợi....:)

Ko đơn giản chỉ là tin đâu anh....:)....

còn là hi vọng...
còn là mong...
còn là khắc khoải....:)

Mùa lạnh rồi...mặc ấm vào....anh nhé!....:).....
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Đêm qua...Đúng hơn là sớm nay anh ạh
Lại mơ về anh :)
Thế là 12h em đi ngủ.2h em dậy.Và ko ngủ được nữa.
Chưa bao giờ... 1 giấc mơ đẹp lại trở nên đáng ghét và đáng sợ đến nhường ấy.
Anh còn nhớ không?
Mình đã từng tranh cãi "Ai xấu tính hơn???"
Anh vẫn thế :)
Vẫn thật xấu tính :) (còn hành hạ em cả trong giấc mơ cơ mà!! )
Còn em...Chắc có cố thế nào cũng chẳng thể nhoi vào cuộc sống của anh thêm 1 lần nữa được đâu :)
Lại nói về giấc mơ...
Người ta thường bảo,ngày nghĩ thế nào đêm mơ thấy thế.
Ừh,chắc vậy :)
Hôm qua em "trót" nghĩ về anh nhiều hơn mọi khi 1 tí :)
Chỉ 1 tí thôi,vậy mà... :))
Em mơ thấy anh,thấy ngày anh trở về.
Thấy anh đứng ngay trước mặt em
Và ôm em vào lòng.
Thật chặt.
Kì cục quá :))
Rõ ràng chỉ là mơ,mà sao lại có cảm giác thật đến vậy cơ chứ?!
Cứ như...chưa từng có chuyện gì íh :)
Ừh,giá mà chưa từng có chuyện j...
Anh nhỉ :)
 
[Cho 04-07]​

Trời Hà Nội lạnh lẽo hay lạnh lùng. Ra đường thấy mọi người đều vội vã. Giờ đã là năm mới, là đã nửa năm kể từ ngày ra trường.

Mấy hôm trước dọn nhà, bất chợt tìm thấy mấy cái sticker Made in 12. Cặm cụi đi tìm chỗ dán nốt. Nhìn lại thấy phòng chỗ nào cũng có sticker: máy in, máy tính, bàn học, giường ngủ, cửa ra vào, gương nhà tắm... Có mấy cái đã sờn và sắp bong.

Không hiểu sao mấy hôm nay cứ để repeat bài "Friends forever", ở nhà, đi đường, trong lớp. Phóng xe một mình trên đường, một tay đút túi, nhạc văng vẳng.

Hôm nọ xem bóng rổ trong sân trường, chợt có tiếng chuông. Vang lên trong ngày chủ nhật vắng lặng. Đã có lúc ngồi trong lớp gà gật mong chờ tiếng chuông ấy biết bao.

Nhẹ nhàng bước vào cái giảng đường đại học mênh mông ồn ã. Lần thứ mấy liên tiếp đi học muộn rồi nữa. Chui vào một góc, lại nghe nhạc. Lặng lẽ quá, lạ lẫm quá so với cuộc sống của một đứa nhí nhố sôi nổi thời cấp 3.

Ngay lúc này tiếng nhạc vẫn vang lên trong phòng...



And so we talked all night about the rest of our lives,
Where we're gonna be when we turn 25.
I keep thinking times will never change,
Keep on thinking things will always be the same.
But when we leave this year we won't be coming back,
No more hanging out because were on a different track.
And if you got something that you need to say,
You better say it right now because you don't have another day.

Because we're moving on and we cant slow down.
These memories are playing like a film without sound.
And I keep thinking of that night in June,
I didn't know much of love but it came too soon.
And there was me and you and well we got real blue,
Stay at home talking on the telephone, with me,
We'd get so excited and we'd get so scared,
Laughing at ourselves thinking life's not fair.

And this is how it feels.

As we go on,
We remember,
All the times we,
Had together,
And as our lives change,
From what ever,
We will still be
Friends Forever.

So if we get the big jobs and we make the big money,
When we look back now will our jokes still be funny?
Will we still remember everything we learned in school,
Still be trying to break every single rule?
Will little brainy Bobby be the stockbroker man?
Can Heather find a job that won't interfere with her tan?
I keep, keep thinking that it's not goodbye,
Keep on thinking its our time to fly,

And this is how it feels.

As we go on,
We remember,
All the times we,
Had together,
And as our lives change,
from what ever,
We will still be
Friends Forever.

La,la,la,la...yeah, yeah...la, la, la, la
We will still be,
Friends Forever

Will we think about tomorrow like we think about now?
Can we survive it out there?
Can we make it somehow?
(somehow)
I guess I thought that this would never end,
And suddenly it's like we're women and men.
Will the past be a shadow that will follow us round,
Or will these memories fade when I leave this town?
I keep, keep thinking that its not goodbye,
Keep on thinking its our time to fly.


As we go on,
We remember,
All the times we,
Had together,
And as our lives change,
from what ever,
We will still be
Friends Forever.



Không biết đến khi 25 tuổi, 04-07 sẽ thế nào ...
 
Qua từng đêm , những giấc mơ dần dần đc hình thành ...
Qua từng ngày , nỗi nhớ nhung dần dần đc rõ nét..
Qua từng khắc, hình ảnh dần dần đọng lại thật sâu đậm...

thôi ! Quả này là bỏ m rồi ! :((
 
Hôm thứ 2 thầy hỏi :
-Sao tên con ko có trong danh sách ?
Hôm thứ 2,tôi chính thức từ bỏ. Cái khoảnh khắc tôi nói:"Từ thứ 4, em ko đi tập nữa..", tôi đã rút...
Và thế là tôi lại nghĩ...lại khóc...
Có nhiều thứ mà chỉ cần cố gắng một chút thì sẽ quên đc. Nhưng ngước lại thì cũng có nh` thứ, tyddax cố ép mình quên cũng ko quên đc...
Hơn 1 tuần qua, tôi đã phải luôn cố gắng để ko để đầu óc mình rảnh rỗi, vì tôi biết, chỉ cần rảnh rỗi một chút thôi, thì đầu tôi lại bị lấp đầy bởi nỗi buồn, sự tiếc nuối và sự tức giận...
Tôi ko muốn, ko hề muốn nghĩ đến chuyện này 1 chút nào cả. Thế mà bây h đầu óc tôi trống rỗng.. Không, vô hình đấy, ko trống rỗng chút nào đâu. Tôi đang cố ép mình quên đo nó.Tôi đang cố ép mình trong cái suy nghĩ rằng toi có thể giải quyết đc và mọi chuyện sẽ ổn. Nhưng tôi sai rồi. Mọi chuyện chẳng hề ổn, và tôi chẳng giải quyết đc cái j cả. Hơn 1 tuần rồi, và tôi bất lực. Tôi chẳng thế làm j để tên tôi và tên bọn nó đc ở trong cái ds chết tiệt đấy cả. Tôi bất lực. Tôi quá kém cỏi. Và những j tôi biết làm, chỉ là khóc...
Nếu cho tôi 1 cơ hội để thay đổi 1 điều j đó, ko bướng bỉnh, ko thái độ chẳng hạn, thì tôi vẫn sẽ làm cái cách mà tôi đã chọn. Tôi ko hạ mình, ko luồn cúi. Tôi vẫn sẽ làm như thế. Tuy tôi biết nó sẽ khiến tên tôi phải đứng ngoài ds, tuy rằng tôi biết tôi sẽ khóc, sẽ tức giận, thù hận, sẽ nuối tiếc..., tôi cũng sẽ ko đổi ý kiến của mình. Có lẽ đó là điều duy nhất tôi ko nuối tiếc vì đã làm. Nhưng thật đáng buồn là cái không-nuối-tiếc ấy lại dẫn đến 1 loạt cái đáng-nuối-tiếc.
Ừ, tôi kém thật đấy. Tôi chả làm đc gì cả. 1 tờ báo vs 1 project do tôi đề xuất bị ng ta lấy mất. Ko, ko phải lấy mất, ko lấy mất j cả. Vì tôi đã chậm 1 bước...Có chút hụt hẫng khi cái ng cách đây ko lâu tôi đã hỏi có cùng tham gia tờ báo của tôi ko lại hỏi tôi rằng tôi có muốn tham gia viết bài cho báo trg, báo lớp ko. Tôi lại chậm 1 bc. Và tôi cũng đang dần tha hóa thành 1 con bí thư bù nhìn vs tất cả lòng tín nhiệm của thầy cô, bè bạn..., ko phải đặt lên tôi, mà lên con ng ấy... Vô dụng quá. Rồi đội bóng do tôi tập hợp, bị ng ta đá 1 phát bay ra ngoài, gạch tên khỏi ds thi đấu và thế là tất cả những j tôi làm đều trở nên vô nghĩa. 2 năm tôi chờ đợi, 2 năm tôi cố gắng, 2 năm tôi chăm chỉ... Để làm gì? Vì cái gì ? Để rồi đổ xuống sông xuống biển hết. Vì tôi "láo", vì tôi "thái độ thái quá" ? Không, vì tôi vô dụng, bất tài. vì tôi cứng đầu và bảo thủ, tôi ngu xuẩn, và tôi chỉ là 1 con rẻ rách ko hơn ko kém !
Trong 1 thời gian quá ngắn ngủi mà bao nhiêu chn bất ngờ xảy đến khiến tôi nửa khóc nửa cười. Tất cả đều quay lưng lại vs tôi. 1 lần nữa tôi lại rơi vào cái tối tăm nơi vực thẳm. Lần này ko biết là bao lâu nữa. Hụt hẫng quá, phũ phàng quá. Bên tôi còn gì không ?
có lẽ tôi sẽ còn nuối tiếc nữa. 1 ngày, 2 ngày, 2 tháng, 1 năm...2 năm...và cả 2 năm sau đó. 9 năm học Ams, 2 năm mơ ước, 1 năm để biến mơ ước thành hiện thực, 1 tuần để cố gắng hết mình và 1 ngày để hất tất cả đi... Tan biến hết rồi. Tất cả đều trở nên vô nghĩa. Tôi ko cố ép mình nghĩ theo 1 chiều hướng tốt đẹp hơn, bởi quanh tôi bây h thực sự chẳng còn j tốt đẹp cả. Tất cả đề xám xịt. Sao trời cứ lạnh hoài, lạnh đến buốt cả xương...Ước gì trời mưa đi, mưa thật to đi, để rồi sau cơn mưa, tôi lại đc thấy cầu vồng...

Tôi đã thất bại, vì tôi đã chọn cách tự bỏ ước mơ, từ bỏ con đường mà tôi đã rong ruổi chạy trong suốt 2 năm... Bên tôi còn gì không ?

Xin lỗi tất cả...
Xin lỗi vet, chip, ...
Xin lỗi mày, cin
Xin lỗi lớp mình...
...
 
anh đã từng nói vs em anh fall in and fall out love easily
em cười khẩy và cho rằng đấy là anh chưa chín chắn
hay chính trg lòng em lúc đấy lại nhen nhóm cho em 1 cái hy vọng, dù chỉ là 1.1% rằng có lúc, cũng có lúc, anh đã từng yêu em. Thế là đủ.
Em sống mòn mỏi với cái niềm tin và hy vọng mong manh ấy, đứng im nhìn các cuộc tình của anh đi qua, commèn bằng miễng lưỡi cay độc, chua chát, lặng lẽ nhìn anh.
Em đã có lúc cho mình là hòn đá nhỏ trên con đường của anh, bé nhỏ nhg có thể cản anh lại, có thể làm anh chú ý, có thể để anh mag theo suốt cuộc đời, hy vọng rằng anh sẽ quay về với em, cho dù xảy ra bất cứ chuyện gì, anh cũng sẽ nhận ra rằng, em luôn bên anh...
em đã nuôi sống mình bằng cái niềm tin bé nhỏ ấy, ngày qua ngày vì cứ nghĨ, ngày anh về với em rất gần rồi

..........
nhưng
con người khác bên trong của em, nó ngủ yên trog quãng thời gian anh đến, nó nhường nhịn em trg mọi chuyện về anh, bỗng nhiên bừng tỉnh. Nó chửi rủa vào mặt em, nó cho em là con ngốc, vì yêu anh.

Nó bảo em là gió, em là gió chứ k fải là hòn đá vật vờ sống bên đường. Một em trước yêu anh, là khi một đứa sống k mù mờ và nhạt nhoà như thế này, là em đã vứt bỏ hết nh~ j` tốt đẹp nhất để có thể sống bên cạnh anh, như 1 cái bóng k hơn k kém.

Nó bảo, gió em là gió mùa đông, mag cho ng` ta cái lạnh, cái mới lạ so với gió mát của mùa thu, em quyết liệt đấu tranh cho hp của mình, chứ k fải chờ bất kì ai mag hp đến cho mình.

Nó bảo rằng, em dù là gió, dù có thoảng qua, nhg vẫn để lại trên ng` nh~ dấu tích mà ng` ta k-thể-nào-quên đc, là sẽ mỉm cười khi bất chợt nhớ về, rồi saU gặp lại là ngẩng caO đầu kiêu hãnh trước nắg ấy..
[//]
em nhớ ra nụ cười của mọi người xung quanh, cái mà lâu rồi em quên đi, bỏ quên trg miền ký ức nhỏ bé toàn anh
em nhỚ cái ánh mắt bất ngờ của anh,, khi anh và em còn chưa như bâyh`
em nhớ ra cái tôi kiêu hãnh của mình, em đã giấu kín đi khi yêu anh
em cũng nhớ lâu lắm rồi em k cho mình cái thú vui rIêng của em, là piano lâu ngày không đụng đến.
em xem lại blog, là 1 màu đen k hơn, k kém, k có em của ngày xưa, mà chỉ còn bóng tối thẫn thờ và miên man
........


em fải đi thôi anh ạ, em lại vút bay như gió thôi, vì hòn đá đấy k đủ để níu giữ anh lại, anh k cho em một niềm tin để có thể tiếp tục
đấy là lý dO mà em tự giấu kín bản thân mình lâu nay, mù quáng tiếp tục
bâyh` thì kết thúc tất cả thôi
nhẹ nhõm

bình yên

mong anh có cuộc sống mới, tốt đẹp hơn nhiều so với khi có em.
Không yêu nhau thì làm bạn của nhau nhỉ ;)
anh cứ nói chuyện với em khi anh cần, anh cứ tâm sự khi anh vướng mắc, em sẽ nghe và là cái gối cho anh :)

em đi tìm lại cuộc sống riêng em đây :D

P.S: cái thư này là mix :p đỌc chắc hiểu cái nào của đứa nào :) nhg cần kết thúc hết thôi , cái j` của mình sẽ thuộc về mình, còn cái j` k thì vĩnh viễn đời đời kiếp kiếp cũng chẳng thể biến thành của mình đc. Khiên cưỡng là cái khổ nhục nhất đời đấy. Yêu :*
 
2 ngày quan trọng liền 1 lúc. Ngày 18, cô tròn 18. Ngày 19, nó tròn 19 hehe:-" Hơi hơi hờ hờ h h hồi hộp :x

Sinh nhật bạn DM năm ngoái, bạn A chạy ra, nện tay vào bàn, chúc mừng sinh nhật, bạn DM gật gật rồi quanh quẩn lại nói về chuyện Echoes part I live in Pompeii. Bạn A còn đưa hộ quà bạn Lanchan cho bạn DM- đĩa phim thằng gì người Tàu í=; Năm kia lúc đi mua bóng cho bạn Lanchan làm quà sinh nhật cho bạn DM, bạn A suýt bị chó cắn :-s

Hầy, một năm kinh hoàng phải không?:)) Nhất là 4 tháng đầu.
Trần trụi mà nói, cái phần giao hình quả trám giữa hai thế giới, thế giới của bạn A và thế giới của bạn DM, có lẽ, nó cứ lỏng dần, cứ teo dần. Bạn DM thì vẫn lơ lửng vậy, còn bạn A thì rắn như cục đất nặn. Bạn A khô dần rồi nhưng không héo. Giờ thì cuộc sống lý trí cả nải. Thực dụng. Hai hốp mỗi đêm mà thấy Hai hốp ko phải là để với xuôi mà là với ngược, cứ như nằm trọn trong quá khứ. Có lẽ DM cũng bị chôn thùi lụi rồi sao?

DM là một chốn bình yên. Trẻ con cũng là một chốn bình yên. Nhưng DM và trẻ con thì trái chiều quá. Một người lúc nào cũng chỉ khinh bỉ và ngưỡng mộ, ôm ấp nghệ thuật để bù đắp (hay bồi đắp) sự thất vọng rồi dẫn đến tuyệt vọng, mà chả vì cái gì. Một thằng gần bựa, đòi chết, đòi cắt trym tự tử nhưng làm sao t ym đủ to, gan đủ bự(a) để thực hiện cái final cut? Thằng mở mồm ra là đòi thanh thản và tự nghĩ mình thanh thản, vuốt ve PF tìm chút 'thanh thản' đó, nhưng thực ra là cào cấu, cứ như là muốn bám cánh David Gilmour để được bay. DM không bao giờ có thể bay một mình.

A là con không có trym mà thích xưng bố mày. Vì thế A không tự bay được. A muốn bay phải níu lấy DM.

Thế giới của chúng ta ngả nghiêng dựa dẫm vào nhau để neo mình trong vũ trụ. Nhưng đó là quá khứ. A thay đổi mà thực chất là bị cuốn xéo, lơ đãng mà bị móc xích vào cổ lôi đi. Để mỗi lần thấy mình 'silly' lại có một chốn bình yên để tìm về. DM, ừ thì, người... đã từng thích... nhưng ko được đáp lại... ừm... hì... dằn vặt, cắn xé... nhưng thích cái sự tự hành tự sướng í lắm.

Một chốn bình yên để tìm về.
Ếch vẫn mãi kêu.

Echoes...
 
có bao h vừa yêu ai lại vừa ghét một ai k nhỉ?
có bao h lý trí bảo k yêu nhưng trái tim thì vẫn cứ yêu đến phát cuồng lên k nhỉ?
........thế thì chắc là khổ lắm...

yêu một ng mà không xứng đáng vs mình thì có nên yêu k nhỉ?
yêu một ng mà nghĩ đến mình k nhiều bằng mình nghĩ đến ng ta thì có nên yêu k nhỉ?
..........vậy mà vấn đề k phải là nên hay k nên, mà là trót yêu mất rồi...

này
yêu đến cái mức mà gào ầm lên là ghét thì có còn là yêu nữa k?
yêu đến cái mức, thấy k đi học là HẪNG, thấy k rep mess là HẪNG, thấy k nói dc ra mấy câu yêu thương bấn loạn như mình là HẪNG, thấy cứ lạnh lạnh bơ bơ là HẪNG, thấy cứ ngồi vs đứa nào khác là HẪNG, thấy k yêu mình bằng mình yêu là HẪNG, HẪNG rồi nt chửi, giận dỗi linh tinh, thế có gọi là yêu dc nữa k?
sao khổ thế, cãi nhau suốt thôi... :(

ước j ấy ấy đối lại vs mình như mình đối vs ấy ấy nhỉ...
ấy ấy cứ toàn làm mình HẪNG thôi...
mệt quá...
mà mình hẫng thì ấy ấy lại chả biết tại sao chứ =)), ấy ấy vô tâm mà... :D

bói bài
bốc dc con j tép
tự nhiên nhớ cái đoạn thơ này:

...
Thằng này thằng j tép
Nó k yêu em đâu
Nó đa tình và nó
Chỉ mang đến khổ đau

...
(trích "bói" - kỷ vật 10 năm hoa học trò)


:):):)
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Em đang cảm thấy thật cô đơn ... bởi vì anh không ở bên em ...
Nhớ anh da diết ...
Muốn được ôm anh vào lòng ...
Muốn được anh ôm thật chặt ...
Muốn được thấy anh ... dù chỉ chốc lát.

Em thấy mình thật tệ, anh buồn đấy, mà em ko thể chạm tới. Em chỉ như 1 cái bóng, để anh yêu và để yêu anh. Em ko thể dùng bàn tay ấm của mình để sưởi ấm trái tim anh. Ko có anh bên cạnh, bàn tay em lạnh lắm. Bàn tay lạnh cứ cố gồng mình để che nắng, che mưa, che gió, để trụ vững giữa đất trời nghiêng ngả, rộng lớn, ... cô đơn. Em ko thể làm anh vui, em không thể làm được những gì mình muốn ... em thật tệ.

Em yêu anh, my Yo ...

A gentle word like a spark of light,
Illuminates my soul
And as each sound goes deeper,
It's YOU that makes me whole

There is no corner, no dark place,
YOUR LOVE cannot fill
And if the world starts causing waves,
It's your devotion that makes them still

And yes you always speak to me,
In sweet honesty and truth
Your caring heart keeps out the rain,
YOUR LOVE, the ultimate roof

So thank you my Love for being there,
For supporting me, my life
I'll do the same for you, you know,
My Handsome Guy, my Yo.
 
Back
Bên trên