Những lá thư...

Hết thật rồi...
Tớ đã quen rồi...
nhưng tớ vẫn đau lắm ấy ạ :)
Đó chắc chắn chẳng phải điều tớ muốn...
Nhưng tớ lại cảm thấy nó nằm đúng trong "tính toán" của ấy :)

Ấy làm tớ sợ...
sợ phải tin vào con người ấy...
sợ phải tin vào bất kì ai xung quanh...
sợ phải tin vào chính bản thân mình :)

Tết này có người về...
Nghe tin đấy sao thấy vui vui...
..... vậy mà vẫn chẳng mong tết đến :)
 
Em cảm nhận được, ko phải anh, mà em mới là con người đang dần thay đổi.
Mà thực ra cũng không phải cảm nhận..........đấy là sự thật.
Em thấy sợ......em thấy muốn thoát ra khỏi cái đống nhảm nhí đấy, hay chính xác hơn, phải là........vứt hết cái đống nhảm nhí đấy ra khỏi em.......
Em đã tự an ủi mình quá lâu rồi, rằng riêng bên anh, em vẫn là em như thế, anh vẫn là anh như thế.......nhưng.........
Em sợ cả cái câu: Uh anh hiểu mà, cả cái suy nghĩ của anh rằng anh phải quan tâm đến em nhiều hơn nữa.
Nó huyễn hoặc em rằng dù chẳng còn gì, em vẫn còn những điều đó, như là cái chốn về hạnh phúc........
Nhưng không phải thế anh ạ.....
Em của trước đây, em thấy mình không hề có tí may mắn nào, nhưng em hạnh phúc:)
Còn bây h.....cái em còn lại? Em nhìn lại, chỉ thấy mình là 1 người may mắn..........và chẳng còn hạnh phúc nữa.....
May mắn thì tan nhanh, chẳng ai tìm thấy niềm vui và sự bình yên trong may mắn cả, chỉ đôi chút bất ngờ.........
Có 1 người trong quá khứ, luôn chỉ khao khát mang đến cho em sự bất ngờ tuyệt diệu........và điều ấy, vô tình, chính em cũng không để ý..........đẩy người ấy dần xa em
Còn anh, anh chưa bao h khao khát mang đến cho em bất ngờ.......anh chỉ muốn rằng em thật hạnh phúc.
Uh, vì thế mà em yêu anh đấy........
Nhưng......có những lúc như thế này.....
Để em nhận ra, những điều đó........không phải là tất cả.
Những điều đó, không thể ngăn cản sự thay đổi của em........
Tại sao anh không ngăn em lại mà lại cứ cố gắng để hiểu như thế...
Anh tôn trọng em, nhưng, thật sự, anh biết không, điều đó làm em dấn sâu hơn vào con đường bây h của mình.......quá sâu rồi
Lại những giấc ngủ..........em giật mình thức giấc bất chợt giữa 1 đống chăn gối tràn ngập.........em chẳng biết mình đã làm j, em phải làm j nữa........
Và ngay cả bây h......chỉ cần điều đó của anh thôi, cũng đủ để em xóa cái bài này đi rồi...........
...........nhưng.......
 
Uhm, em vẫn phải thốt ra câu này một cách tự hào: "Em đã cưa đổ anh rồi:x!"
Nhưng hãy cho em thời gian suy nghĩ kỹ đã nhé, được không :)?
Cả anh cũng thế:). Đó là ham muốn của anh, hay anh đang muốn dùng em để quên đi một người khác, và em chỉ là người thay thế, hay... anh yêu em thật lòng???
Xin lỗi anh, nhưng em sợ như vậy đấy. Em chưa chắc chắn đâu. Anh cũng thế, em biết mà :).
Vậy hãy khoan nói ra cái câu "Anh yêu em" được không:)?
 
Dear cô,

Hình như đây là lần thứ 3 con viết thư cho cô ở topic này rồi :) Cũng đã được 2 tháng kể từ ngày cô chuyển nhà đi rồi, how are things? Như con vẫn nói life keeps flowing và rồi pains và sorrow đều được appeased nhưng dường như cô vẫn ở đấy, trong tâm tưởng của rất nhiều người yêu quí và kính trọng cô. Hôm qua con đã ngồi gấp cả 1 đàn hạc cho cô, con nghĩ là Tết con sẽ đem chúng nó ra sân thượng và wish something for you. Mọi thứ ở nhà(và với con đều ổn cô ạ :) ) con hi vọng là cô cũng đã settle down ở nơi ở mới :)
À, có một thứ mà con chợt nhớ là con chưa nói với cô bao giờ (con cứ nghĩ là con nói rồi chứ :) ) : I really want to be a woman like you...

With love and kind regards,
 
Chanh:hôm nay Mal làm lại 1 việc tưởng ko bao h làm nữa,for the last time,nhưng lại chưa bao h nghĩ là sẽ có last time :)
lúc đầu Mal đã định copy hết,nhưng nghĩ lại,let go,sẽ xóa hết.tất cả.:) những cái cần nhớ sẽ ko thể quên.chắc chắn.xem lại chỉ day dứt và đau.

1 thời để nhớ và để yêu.

tình yêu xưa như vết cứa xót xa tim anh âm thầm đau đớn

chào.
 
Ok, so this is it :))
The end of the story :)
End of the road :)
End of our friendship :))
Lol.

If that is what you want, that's fine
You can blame me, I appreciate that, because I am who I am
I'm not changing myself :)

Don't wanna explain
Also don't expect you to understand :)
But
I have enough things to care here,
Yes, I'm being selfish.
Yet I suffer it for my mom, for whom who put their hopes in me.
I can't fail, even when I have to lose something :)
And I did lose two of my most important relationship so far :))
Sometimes I wonder if it is worthy :))
Oh well, everything is just self-explanation lolz :))

Hope these things are not redundant, nor clinches
But thanks for your advises and care :)
Thanks for the time we had together :)
Thanks for the forgiveness, and love :)

Hey, but at least we are not like " I can't stand his/her ugly face anymore ", are we ?

If you change your mind, just contact me :)
Always hope to see a brighter future between us.
Like I always did

Such an idiot, ain't I ?
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Thư từ : một cháu gái 16t và còn là trẻ con nữa
Thư gửi : người đàn ông có cái bụng to vô đối và điệu cười khả ố "Ho Ho Ho" đặc trưng

Ông ơi sao bụng ông to thế , có phải bụng ông to để ông lấy hơi mà Rock khiếp đảm hơn ko? /:)

Ông ơi sao tóc ông bạc thế , có phải tóc ông bạc vì ông luôn thức trắng đêm ngồi guitar 1 mình ko? /:)

Ông ơi sao ông lại phục trang kì cục thế , có phải vì cái ranh ngôn của a.HTM là "Rock thì phải khác người " ko?
/:)

Ông ơi sao ông luôn bắt tuần lộc kéo xe thế , có phải ông chỉ muốn người khác phục vụ và nghe lời ông ko? /:)

Ông ơi sao cháu chưa bao h thấy ông xuất hiện cùng Bà già Noel , có phải vì ty đối với ông chẳng là gì ko? /:)

Ông ơi nếu thực sự Ông có trên đời và đang làm công việc vĩ đại này...

Liệu cháu có viết cho ông một bức thư dzư ế lày ko?

Can U plz give me a Jingle bell Rock ?


é, chồng mình nói thế à =))
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Thư gửi cho mình,

Dear Hiền Trang: tớ cám ơn ấy vì ấy luôn có cái positive vibes, cám ơn ấy vì ấy ko bao giờ rối loạn khi gặp khó khăn và lúc nào cũng biết điều chỉnh mọi thứ trong cuộc sống của ấy. Nói chung tớ thấy ấy trong thời gian qua đã cố gắng và nỗ lực lắm rồi, có ko được cái gì như mong muốn thì ấy cũng đừng có push yourself hard nữa. Enjoy life đi :D
 
một mùa đông nữa phải không em :)
bên cạnh em còn ai ủ ấm nữa không :)
tự nhiên thấy ấm lòng vì một người chẳng phải là em ... chắc anh lại nhanh quá mất rồi :)
muốn cảm ơn hay xin lỗi người đó nhỉ
điên :))
 
Gửi em:
Khoảnh khắc giao thời sắp đến, năm cũ chuẩn bị qua trong cái giá buốt mùa đông ^^ Trong tay anh chỉ là đôi găng em tặng ... Lạnh lắm em ạ!
Chỉ là chuyển giao giữa các năm thôi em ạ :) ... Mọi thứ vẫn tiếp diễn phải không em ? ^^ Ở nơi đó sống tốt nhé, anh cũng không làm đc gì nhiều lúc này.
Anh chỉ biết rằng, không có gì chuyển giao trong lòng anh ...
 
ậy bạn à
bạn đừng khóc nhé
bạn biết bạn là đứa ntn k mà bạn khóc
bạn k xứng đáng mà
nên khi bạn khóc í

lố bịch lắm
:)
bạn nên tập quen đi ;-)
đây là điều duy nhất mình có thể khuyên bạn lúc này
..
nhg bạn ạ
bạn xem lại bạn đi
bạn chả ra j` nên mới bị nt ;-)
mình nói thật đấy
bạn
chả-ra-cái-j cả :)
bạn sống chả-ra-cái-j nên bạn mới nt
;-)
bạn đừng nghĩ bạn hay ho lắm ^^
bạn chả-là-cái-j đâu
^^
 
Txl :))

:"> nhưng mà tại trông mặt ấy lúc đấy buồn cười ko nhịn đc :)) vs cả cái lí do mà tớ nghe đã thấy chuối :)) sẽ là lúc khác :"> gần đây thôi :x đc ko =; he he >:) :* iêu

Entschuldigung fuer heute, aber ich liebe dich :x >:-D<

:*
 


.............Mày .
Mấy phút trước đây mày còn bồn chồn ,sốt ruột nhìn ngó đồng hồ đếm từng phút chờ cái thời khắc chuyển giao năm mới đến,thế mà bây h mày đã ngồi lại,bình tâm gõ những dòng này và bình thản nhìn.
0h 15 phút.
Thời gian qua mới nhanh làm sao.
0h 15 phút.
Rồi thoáng đấy đã thành 0h 16 phút.Mày tưởng đã quen với bước chạy của thời gian nơi này,thế mà vẫn giật mình.
0h 19 phút.
Maximise volume, Em Về Tóc Xanh của Hà Trần khát khao cháy bỏng.Không xóa nổi cảm giác cô đơn vây bọc quanh mày.
0h 25 phút.
Con bạn thân tíu tít kể chuyện đón giao thừa với người yêu.Thành phố nhỏ. Không gian riêng.Vest đen và ...áo ngủ.Nến thơm mày để lại.
Cảm nhận thấy hạnh phúc ngời lên trong từng dòng chữ nó viết. Thấy tim mình nhói đau khi type trêu nó,cười cùng nó,giục nó thắp nến,thay váy,bật nhạc,chụp ảnh và trăm thứ linh tinh mà lãng mạn khác của một giao thừa bên nhau.
Mà mày đã từng được như thế đâu?
...............

Năm nay mày đón giao thừa thật đặc biệt.Đã hơn 12 tiếng đồng hồ mày online không ngừng nghỉ,buzz đứa này và hug đứa kia.Gào thét ầm ĩ và cười lăn lộn.Thấy từng nick sáng rồi tắt,tắt rồi sáng.Thấy từng niềm vui bên gia đình thân yêu,bạn bè thân yêu lắng lại .Bên mày cuối cùng,còn lại là Hà Trần và một nụ cười.
Hiền.

Giao thừa.Mở cửa sổ đón chút sương sớm.Đêm Lyon lấp lánh.Không một bóng người qua.Lùng bùng tiếng pháo.Thoảng chút phong vị giao thừa quê nhà.
Xa xôi.

Bữa cơm đón năm mới thật hoành tráng,xúc xích và dưa chuột muối.Tự cười mình khi nghĩ ở đâu đó bên nước Anh thằng bạn thân đang cặm cụi cuốn nem.Muốn nếm thử.
Chắc là ngọt và thơm.
Thèm thế nồi lá mùi nồng ấm ngát hương .Quanh quẩn trong từng góc nhà những ngày tết.

Con bạn thân đã chào mày.Chúc mày sớm có người ở cạnh.Lần thứ hai trong đêm nay có người chúc mày sớm được bình yên nép vào lòng ai đó.Bình yên được chở che.Mỉm cười .Mưa Tháng Giêng .Mỉm cười .Thấy nước dâng đầy hai mắt.

Có những lúc tưởng như òa khóc.Nhưng mà nước mắt vẫn trốn đi đâu.
Năm Mới đầy trên tay.
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Akemashite omedetou gozaimasu. :D
Anata no kotoga daisuki desu:x

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Em lại thế rồi, lại nghĩ ngợi vẩn vơ, lại chẳng tập trung học hành.
Đầu óc vẫn vẩn vơ giấc mơ đêm qua..............
Anh sẽ đi....... đến một nơi xa lắm, không có em, không còn để ý đến em, không còn care đến sự tồn tại của em nữa! :)
Tương lai của anh xán lạn... Còn khả năng của em để với tới 1 cái tương lai tương tự như thế... là không thể...
Em thấy em và anh ..... break up....... Em thấy hòm mail của em, chỉ có mail đi từ phía em, mà chẳng hề có reply lại.
Em sợ......... Em hoảng hốt........... Em sợ......... thật sự sợ........
Em là một đứa con gái ko biết sợ ma, ko biết sợ sâu, không biết sợ những thứ bình thường mà một đứa con gái hay sợ. Nhưng em đã sợ, thật đấy!
Cho dù sự so sánh là khập khiễng, nhưng những puppy love đáng yêu của em, chưa bao h em sợ phải rời xa họ, như lúc này em sợ phải xa anh. Sợ những lúc tay lạnh, sẽ làm tay anh lạnh theo. Sợ cả cái Tết, sợ những kỳ nghỉ. Sợ cái khoảng cách 2 đầu thành phố. Sợ khoảng cách giữa quê nhà anh, và nơi em sinh ra. Sợ lúc không khí tràn vào, khi môi anh xa, khi tay anh buông...............
Nhớ anh lắm!
Em vẫn thường nghĩ nothing lasts forever. Anh có làm em thay đổi suy nghĩ được không anh? :)
Mong anh ngày mai thành công.:x
 
Chỉnh sửa lần cuối:
mình làm thế là đúng hay là sai?
mình không hề định nói ra như thế.
mà lại còn là vào lúc này nữa.
tự dưng mình cảm nhận được ở màn hình bên kia, người ta cũng đang bối rối.
mình đã muốn có một lúc nào đó có thể nói thẳng ra được, mặt đối mặt chứ không phải qua yahoo thế này.
Quá bất ngờ, ngay chính mình cũng không nghĩ tới điều này.
Và người ta out.
Với mình.
Với lý do "đi chơi".
Nhưng lại là invi, mình biết.
Câu nói định mệnh của mình, giá mà mình có thể rút lại nó.
mình đang mâu thuẫn, đúng không?
Hay là chỉ đang cố nhen nhóm một tia hy vọng hầu như không thể xảy ra.
Câu hỏi của người ta, nhận xét của người ta,... tất cả là có ý gì? Điều gì thực sự đang diễn ra trong đầu người ta thế? Mình tò mò muốn biết.
Tự dưng nhói lên trong trái tim.
Tự dưng mình lại nghĩ là ...
Không, điều đó nhất quyết không thể xảy ra được.
Làm thế là sai với lòng mình mà, và sai với cả ... người khác nữa.
Đừng thế nhé, xin mà, đừng nghĩ thế, đừng để mình phải khó xử thêm một lần nữa.
Và lần này thì không còn giống như trước kia đâu. Thực sự một cuộc chiến sẽ diễn ra trong lòng mình. Mọi việc sẽ không còn đơn giản nữa.
Cầu mong điều mình lo sợ sẽ không xảy ra...
Chắc mình chỉ đang tưởng tượng thôi, như nhiều lần khác, suy nghĩ quá nhiều và vô tình bóp méo sự thật ...
 
Chỉnh sửa lần cuối:
where r u?

still alive? :)) lmao
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Woo à... Hae bảo Woo chờ Hae nhé... Hae sẽ nghe tất cả những gì Woo nói... Hae sẽ không lỡ hẹn với Woo thêm lần nữa đâu... Hae đã nói nghe chắc như đinh đóng cột... Nhưng mà Hae vẫn có cảm giác thế nào ý... không phải vì Hae chưa sẵn sàng nghe Woo nói... chỉ là... Hae không biết Hae sẽ nói gì với Woo vào lúc đấy... không biết quyết định của Hae là đúng hay sai... Hae sợ cái cảm xúc của Hae lúc này nó chỉ kéo dài trong thời gian ngắn... và rồi Hae sẽ phải làm Woo đau... giống như những bạn hồi trước của Woo... mà Hae lại chả muốn thế chút nào... có lúc Hae lại nghĩ... hay là cứ như thế này đi... chỉ thế này thôi... mặc dù Woo không thấy hạnh phúc... nhưng ít ra là Woo sẽ không phải đau... Nhưng mà thôi... kệ nó nhé... cái gì đến sẽ đến... Hae không dám chắc điều gì cả... mong rằng Woo đã học được cách phải vượt qua nỗi đau và yêu thương chính bản thân mình... để nhỡ chẳng may điều xấu nhất xảy ra... Hae không phải hối hận vì những gì Hae đã quyết định... Woo nhé...
 
Trong một ngày sương mù thế này, con ngồi gõ thư cho bố.Tính ra thì lâu lắm rồi , con định gõ, rồi lại thôi.Vì sai vài ngày, bình tâm lại , con lại nghĩ có thể tự giải quyết được .Loanh quang thì cũng vài chuyên "vớ vẩn" như tại sao con lại ngu ngốc thế? Tại sao đôi khi cố gắng nhg ko bao giờ được một chút như con mong đợi...Con bế tắc.Đây ko phải là lần đầu tiên , bố ạh .Nhg đến giờ phút này,cũng như những lần khác, con thất vọng thật sự....về bản thân con.Trong một cuộc đời, ko biết người khác nghĩ thế nào , nhg đối với con, một con người không thế có đồng lúc cả hai thứ.Đối với con, ngày nhỏ, mẹ hay mắng, có khi đánh con. Con cũng chẳng buồn , mà con tự nhủ để người khác ko nói mình kém, để không thua kém người khác,ko nói mình ngu ngốc, con lại phải cố gắng.....Hay nói đúng hơn,khó hiểu hơn một tẹo thì con chẳng cần ai ở bên con, con chỉ cần kết quả ở trường cao hơn một chút, để con ko phải sợ người khác nhìn mình bằng con mắt coi thường....Bố ạh, gần đây, mấy năm gần đây, con cảm thấy cuộc sống gia đình mình nhẹ nhàng hơn rất nhiều.Con ko hay nghe phàn nàn, ko nhìn thấy thỉnh thoảng bố mẹ có cãi nhau.Con hạnh phúc hơn, nhg con cũng lo lắng hơn.Con nghĩ rằng , bố mẹ ở bên con, con có gia đình thì sẽ vuột mất một cái gì đấy khác....bố mẹ càng thương yêu con bao nhiêu, càng yêu chiều con bao nhiêu thì con lại càng thất vọng về bản thân mình , một cách ngu ngốc.Đôi lúc con tự nhủ, thà cứ như trước, con ko có một người bạn nào, con không có một người nào ở bên cạnh con thì con còn biết mà cố gắng?Từ hồi vào cấp 3 đến giờ, con cực kì hạnh phúc , vì con có những người bạn ở bên cạnh , có bố mẹ ở cạnh con.....Cuộc sống thì phải vui vẻ, nhg sao con thấy nó cứ bất an ?Năm nay , điểm của con ko tốt.Con biết bố mẹ sẽ thất vọng, và nói rằng con ko cố gắng.Nhg bố ạh, bố mẹ càng thất vọng bao nhiêu thì con cũng thất vọng hơn thế.Đã mấy tháng ròi , buổi tối con ko ngủ được.Mơ thấy những điều sợ hãi, học hành lại chẳng ra gì.Vs những môn tự nhiên, đối vs con thế là đủ.Nhưng với môn tiếng anh, con càng thấy mình cực kì ngu ngốc.Bố mẹ đã tốn bao nhiêu tiền cho con học ? Nhg con thật sự ko tin liệu con có thể thi được cái chứng chỉ tiếng Anh.Con ko có niềm tin vào bản thân, con ko thông minh, con nghĩ thế.Con sợ ngừơi khác nhìn bố mẹ như hỏi tại sao con kém thế?Trong những chuyến đi nước ngoài, bố mẹ mua cho con rất nhiều quà, nhg con cũng buồn, vì con biết, bố mẹ càng làm thế, con càng thất vọng vì chính sự ngu ngốc của mình.Đôi khi, đến dịp nào đặc biệt con cũng muốn mua cho bố mẹ một món quà, nhg con lại nghĩ con đã làm được gì? đã kiếm được đồng tiền nào chưa? Hay chỉ biết tiêu tiền của bố mẹ?Con cũng ko hiểu tại sao khi mình cố gắng, ko bao giờ được như mình mong muốn? Con lại chùn bước....Nhg có lẽ , cố gắng, nhưng là cố gắng chưa đủ.Thứ 4 này, con lại thi ở Acet...hi vọng con có thể đỗ để đi tiếp chặng đường đang dang dở của con.Con chẳng muốn dừng lại chút nào.Con muốn học nhiều thứ, cũng muốn làm nhiều thứ.....P.S : Bố ạh, con không muốn bố con mình ngồi nói chuyện trực tiếp hay bố gọi điện thoại về đâu.nên ... cũng ko cần trả lời con làm gì, nếu có, bố hãy thư lại cho con nhé.Bố và con , cứ coi như chưa có gì xảy ra bố nhé.
 
Tớ yêu ấy .. tớ yêu ấy nhiều lắm ..
Thật ra lúc đầu , em chẳng nghĩ là anh có thể chờ em được .. Vì mọi người đều nói .. Quá khứ của anh nói " Nó thay ngy như thay áo ý " .. " Ôi giời . làm sao nó sống 1 ngày mà ko có gái được " .. Thế mà lại được đấy .. ^^! .. Thế mà có thể sống qua 2 tháng đấy .. Thế mà ko nói chuyện với gái trong 2 tháng đấy ..
Để rồi em nhận ra ..
.. Yêu anh là cảm giác mà em đang ngồi này .. - chờ anh avai này ..
.. Yêu anh là cảm giác mà em chờ từng tin nhắn của anh lúc nửa đêm ..
.. Yêu anh là cảm giác buồn , trống trải khi ko được gặp anh ..
.. Yêu anh là cảm giác của em lúc này khi em đang nhớ anh da diết ..
Và yêu anh là lúc em nhận ra mình đang giận nhau .. :) ..
.. ===> [ Em yêu anh ] <=== ... ===> [ yÊu Pé Full xinh ] < ===
 
Back
Bên trên