Ngày 19 Dec 2007 [Anh].
1,hay 10,hay 20.Thì vẫn thế.
Anh.
Có hay ko có người.Thì vẫn thế.
Anh.
Gầy.Đen.Rất hay cười.Nói nhiều.Đi nhiều.Thích nhiều.Và chóng chán.
Anh.
Yêu những điều mới lạ.Từ con người đến thiên nhiên,đến những điều tủn mủn nhỏ nhặt của cuộc sống.
Anh.
Yêu da diết màu đỏ từ thuở chưa biết định hình màu.
Anh.
Mang tặng biển tình yêu vô tận và đầy thiên chức.
Anh.
Hay trốn nhủi trong bóng tối,và khóc cũng như cười,và cười nấc lên như tiếng khóc.
Anh.
Tuổi thơ có,nhưng chưa bao giờ thèm thuồng giữ.Đến lúc khao khát giữ,lại vụt mất.
Anh.
Yêu chị mình bằng hết cả thơ ngây.Rồi chỉ bằng 1 buổi chiều,người ta đem chị đi,và ụp chiếc lồng vào đứa bé anh đau đớn,hoài nghi và tủi nhục.
Anh.
Có kẻ bảo lạnh.Có kẻ bảo vô tâm.Có kẻ bảo ấm.Có kẻ bảo quá thừa quan tâm.
Anh.
Đôi khi chẳng nói cười,im lặng trong 1 ko gian nào đấy,là điều hay nhất khi con người ta nhìn nhau bằng tim và cảm nhận nhau qua hơi thở.Là lúc ở cạnh em.
Anh.
Yêu hết thảy những người đàn bà thuộc về anh.Yêu hết thảy tình yêu và những xúc cảm đã từng dành cho nhau.Yêu hết thảy những đêm ko mộng mị,những buổi trưa ko nắng,những ngày chiều đầy mưa.
Anh.
Giữ riêng 1 người ở trong,và vun đắp mọi thứ để người đó lớn lên cùng anh.
Anh.
Mãi đến hơn nửa số tuổi đang sống,mới nhận ra định nghĩa duy nhất và những đớn đau khi sẻ chia yêu thương ko đúng cách.
Anh.
Luôn mong nắm tay 1 ai đấy,đi bình yên qua hết con đường mà cuộc sống đã chọn.
Anh.
Luôn sợ thức dậy với 4 bức tường trắng,cái màn hình chỏng chơ vô hồn,và những nhịp gõ bàn phím tạch tạch thất thần.
Anh.
Đặt mình vào trong thế giới của quảng cáo,của những bức ảnh và con chữ.Công việc chọn anh.Và anh hài lòng với tất cả mọi thứ nó mang đến.Những người đồng nghiệp,hay mệt mỏi,hay vấp ngã,hay kinh nghiệm.Nó đưa anh đi đến thế giới khác, đong đầy yêu thương và những trải nghiệm.
Anh.
20 tuổi.Tốt nghiệp khoá Quảng cáo.Đã từng làm tứ tung việc.Ko hẳn vì tiền.Anh học ở đời nhiều thứ.Anh nhận ơn từ nhiều người.Tình thương là thứ may mắn nhất anh đã có được từ công việc.
Anh.
Yêu.Người yêu.Khát.Tha thiết.Trẻ con.Và quá nhạy cảm.Đôi khi làm đau nhau,vì những lý do ko đâu vào đâu.Đôi khi xa nhau,chỉ vì thấy quá gần.
Anh.
Thừa trẻ con.Thừa chững chạc.Bản chất là những mâu thuẫn đan xen nhau,tạo thành 1 tổng thể vừa khít.
Anh.
Đôi khi thích những cơn say nắng trong và nhẹ.Nó tạo sự nồng nàn cho tình yêu vốn dĩ luôn mong dài lâu và bình yên.
Anh.
Thích nhìn em cười.Ko hẳn vì đó là sự cơ bản của tình yêu.Đơn giản như lý giải vì sao mưa là những giọt nước rơi,mà ko phải là ánh sáng đan chéo vào nhau.
Anh.
Dưng ghen lạ kỳ với 1 số kẻ nào đấy nói cười quanh em.Đôi khi là 1 người nào đấy đã từng yêu.Cũng lạ.Ích kỷ vốn là thế.
Anh.
Kỷ niệm ko chết.Ko tan.Ko mất đi.Nó chỉ im lặng mà thôi.
Anh.
Đã từng ao ước 1 người kéo mình lên từ những vũng lầy.Và bao bàn tay lạ quen,thì anh vẫn cứ tối tăm.
Anh.
Bây giờ dùng đôi tay mình bám vào để hướng ra ánh sáng.Dùng đôi chân mình để tự bước về phía người yêu.Thế là.Em cứ ở đấy,anh sẽ đến,và dắt em đi.
Anh.
Vẫn ngập ngừng nhiều trước những lạ quen.Anh nhớ nhiều.Vì quên nhiều.
Anh.
Yêu và hận con người.
Anh.
Hạnh phúc từ những đớn đau.
Anh.
Ko giàu có.Ko đẹp.Ko thông minh.Ko nổi bật.Ko cá tính.Nhưng.Anh có cái đầu,của riêng mình.
Anh.
Dù có dụ dỗ hay giả vờ làm cho thật nhiều người vây quanh,yêu anh hay thích anh,hay muốn ở cạnh anh;
thì anh cũng chỉ cần duy nhất 1 người,cùng anh chờ sáng.
thì anh cũng chỉ cần duy nhất 1 người,đứng đưa và đón anh ở cửa mỗi sáng và chiều.
thì anh cũng chỉ cần duy nhất 1 người ngồi ăn cơm cùng .
thì anh cũng chỉ cần duy nhất 1 người làm mọi thứ cùng anh.
thì anh cũng chỉ cần duy nhất 1 người dành riêng cho anh.
thì anh cũng chỉ cần duy nhất 1 người,cho cả đêm,cả ngày,cả anh.
thì anh cũng chỉ cần duy nhất 1 người,dành riêng mọi thứ đặc biệt nhất,riêng tư nhất và duy nhất.
Anh.
Là của em.
Và của em.Thì ko chia sẻ.
Là duy nhất thế thôi.
Ko đánh số 1,2,3,4 ...
Có thể ở đâu đó,người ta thường đặt quá khứ vào anh.
Có thể ở đâu đó,người ta chưa quen với cái tên vừa mới gắn vào anh.
Có thể ở đâu đó,người ta vẫn cứ quanh quẩn với tình yêu cũ và áp đặt nó vào anh.
mặc kệ hết sự nhầm lẫn của người khác
mặc kệ hết sự ghán ghép
mặc kệ hết những hiểu lầm
Tình yêu rất đẹp.Và chia tay đính kèm ko ai đoán trước được,tự nhiên như việc 1h có 60 phút.Thì để mọi chuyện ở quá khứ nằm yên.Thì đừng thắc mắc vì sao 1 ai đấy chia tay 1 ai đấy.
Và yêu em.
Nhẹ nhàng như việc nước đun sôi sẽ bốc hơi
.
Và anh muốn ở bên em
cho đến khi 1 ngày ko là 24h
Và anh muốn em là duy nhất