Những lá thư...

Re: Những lá thư chưa bao giờ viết

To ...:)
HÔm nay lại dùng đến nó như một thứ giúp bản thân được sống trong không gian và cả thời gian khác:x . Thấy may mắn lém ý vì từ giờ trở đi đã có cái khiến mình thấy hạnh phúc và hi vọng sau mỗi lần như thế:)>- . Thứ đó rẻ xiền mà hữu ích, chỉ cần nhìn nó thui cũng đủ lắm rồi, không bít có vậy không nhỉ?;;) Cầu mong ( mà chắc) là có đấy:p
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Re: Những lá thư chưa bao giờ viết

Ngày ...
Gửi đến "bé"
Bạn chả biết mình đang gọi bạn đâu bạn yêu quí à, nhưng nhiều lúc bạn như trẻ con ý, bạn biết ko :x
Mới quen bạn, nói chuyện với bạn hằng ngày, bạn ko thể tưởng tượng bạn chính là người mình viết trong bức thư này đâu, mình chỉ mong có một ngày bạn dạo qua đây đọc thấy những lời này, nghĩ đấy là lời mình nói với ai khác cũng được ^^
Bạn ko học giỏi trong top ten, bạn cũng ko fải hot girl, bạn cũng ko nổi tiếng, cũng chẳng điệu đà, mà bảo bạn bình dị hay trầm thì ko phải nốt. Bạn cười, bạn sống vui vẻ và tự do với mọi người, bạn mơ cả những giấc mơ nho nhỏ, thậm chí là kì cục hay rất trẻ con, nhưng đó là điều mà mình quý bạn :)
Bạn chẳng phải người chuyên gia quân sư ji cả, bạn đã iu ai bao giờ đâu (trừ gđ và bạn bè ^^), nên mình cũng ko tâm sự với bạn những câu chuyện riêng của mình, Chưa buôn điện thoại với bạn, có gọi cũng chỉ là học hành rồi chuyện chung của lớp, bạn chỉ cho mình những lời động viên rất hồn nhiên mà chân thành, đó là điều làm mình quý bạn:)
Bạn à, mình ko phải bạn thân nhất của bạn, mình chỉ là thân thôi ^^, nhưng bạn biết ko mình hiểu bạn lắm đó... Khi bạn hát những bài hát ngốc nghếch của lũ trẻ con, bạn cười vu vơ, bạn giận vì bị kêu - mắng, và bạn nhí nhảnh như một nhóc mới lên 5, mình chỉ bảo bạn điên rồi, và tất cả lại cùng cười vì cái sự ngốc nghếch đó của bạn, đó là điều làm mình quý bạn.
Bạn có một trái tim ấm áp, bạn nhỏ bé, bạn ko mạnh mẽ nhưng bạn rất dễ thương - mình tin rằng bạn sẽ là chỗ dựa của mình. Bạn luôn sống chân thành với tất cả mọi người, và mình thấy bạn luôn lạc quan với nụ cười trên môi :)
Vì thế, bạn biết ko, mình rất hạnh phúc khi có một người bạn như bạn, nhưng chắc ko khi nào mình có thể nói với bạn điều này :embarasse. Hãy luôn sống như là chính bạn nhé :), bạn đừng có buồn vì "đến giờ sao mình vẫn chưa có người yêu" [-x , bạn à, chỉ là bạn chưa thấy ai thix hợp thôi, 1 nửa của bạn đang ở đâu đó thôi mà :). Thế nhé, always be yaself, my little and cute friend :)>-

p.s : chữ "bé" này mình tình cờ thấy trong 1 email của bạn :p
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Re: Những lá thư chưa bao giờ viết

Gửi.......
"Ngày ấy đã đến làm lòng em biết thương nhớ, anh ơi em đây thật lòng cũng yêu anh rất nhiều. Nhưng em còn vẫn vương mối duyên tình đã qua, ko thể yêu anh như bao cô gái yêu 1 ng....

:(:)(:)(:)(:)(:)(:)(:)(:)(:)(:)(:)(:)(:)(:)(:)(:)((

Đành thế anh nhé, thôi thì mình cứ như thế, chia đôi cơn mơ rồi sẽ biết em yêu ai nhiều...Em đây thật muốn quên đi những muộn phiền xót xa, để đc bên anh ko lo lắng, ko muộn phiền.....

:x:x:x:x:x:x:x:x:x:x:x:x:x:x:x:x:x:x:x:x:x:x:x:x

Khó lắm anh ơi, biết sao để quên 1 ng..???
Khó lắm anh ơi, làm sao em đến với anh..???
Dù em đây đã hiểu tim em cần anh..!!:x:x:x

Và ngã ba ấy, con đường đã thấy phía trước nhưng sao em ko thể nào bước theo con tim mình. Em đây thật muốn quên đi mối duyên tình xót xa, để đc bên anh như em mơ ước bao lâu rồi..."

U àh, khi mất đi u Milu mới thấy u quan trọng với Milu thế nào....Hối tiếc cũng chả làm đc j nữa nhưng Milu buồn....Nói ra tình cảm của Milu lúc này cũng chả có ý nghĩa j nữa nên Milu sẽ ko để u biết tình cảm của Milu đối với u...Cám ơn u đã ở bên cạnh Milu lúc Milu buồn, cám ơn đã dỗ dành khi Milu khóc...cám ơn đã dành tình cảm cho Milu..và cám ơn u đã là ng ra đi trước....có lẽ như thế sẽ tốt hơn..Chúc u vui vẻ với ng con gái ấy....Cám ơn u đã chờ đơi Milu lâu như thế...nhưng u sẽ ko phải thất vọng vì Milu ko có chút tình cảm j với u mà thật ra u đã có 1 vị trí trong lòng Milu từ lâu rồi... U sẽ ko bao h biết đc điều này đâu, vì u có bao h lên mạng đâu :D:D Chắc Milu sẽ mãi chỉ là 1 ng máu lạnh trong con mắt của u thôi:D:D:D thực sự Milu đã hụt hẫng khi nhìn thấy u bên cô gái ấy..đã trách u vì u đã nói là ko bao h bỏ Milu...nhưng những suy nghĩ ấy Milu thấy mình quá ích kỉ thì phải.... Có lẽ Milu ko nói ra tình cảm của Milu với u sẽ tốt hơn, cả 2 sẽ ko bị tổn thương..:D:D có lẽ Milu bơ u thế này sẽ giúp Milu và có khi cả u sẽ dễ quên đc nhau hơn... Xin lỗi vì Milu vẫn ko thực hiện đc lời khuyên của u là đừng để tình yêu tuột mất khỏi tầm tay mình..vì bây h Milu đang làm tuột mất nó đây...:(:)((
 
Re: Những lá thư chưa bao giờ viết

mẹ ơi, cũng không hẳn như con nghĩ nhỉ, mọi thứ có lẽ ko ổn lắm thì phải, học hành này, muốn vào đó nhưng mà hơi competitive 1 tí, cũng ko hẳn là như thế nếu như con làm đúng như những gì con đã định hướng từ đầu năm học, nhưng có phải lúc nào tầm nhìn cũng hơi bị hẹp đến lúc mà gần tới rồi mới vắt chân lên cổ mà chạy, đúng là cũng cực nhưng con ko muốn thế này nữa, có vẻ trường này ko hợp lắm với con, trông nó như 1 cái trung tâm tư vấn mà con từng vào, ấn tượng tù mù, có nhưng mệt mỏi lắm, con ko biết con có thấy thích khi học ở đây ko, sẽ học trái ngành, nhưng bằng tốt nghiệp sẽ ổn hơn, cũng như hồi hết cấp 2 con ko thích vào ams 1 tí nào, nhưng rồi mọi chuyện cũng ổn, cũng vui vẻ, cũng thíc nghi va f nhiều bạn mới, con ko biết mẹ có muốn con làm nghề này ko, nhưng học là cái trước mắt, nhưng học xong con sẽ làm ở đâu, chưa bao h con nghĩ con sẽ bỏ sinh, con có thíc cái moi o trường này, nhưng không gian của nó, nghĩ đến những nagfy đã cực khổ, rồi những nagyf tìm kiếm và bị lừa dối....
chẳng hiểu nữa,c on đã đến lúc phải vào đại học rồi, phải nghĩ thôi, nhưng ko biết nữa, con nên thế nào đây. con sẽ cố phần finance đã, để xem được bao nhiêu, nếu mà nhiều chắc con sẽ đổi ngành thật, có lẽ cũng ko phải là 1 quiyeets định khó, ko phải thi đại học,....
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Re: Những lá thư chưa bao giờ viết

to someone...
tớ bất chợt thấy vui rồi lại tìm đc lý do để cảm giác buồn.... nhưng h tớ thấy chuyện đấy đâu quan trọng... tớ sẽ chỉ nghĩ đến những điều vui thôi.... có lẽ đó là thứ tốt nhất cho tớ lúc này thoát khỏi cái cảm giác hơi cô đơn một chút..... mà có thể là cô đơn lắm ấy chứ....

lâu rồi mới viết cho ấy những dòng này.... tớ đã định sẽ ko bao h gửi một lá thư nào cho ấy ở topix này bởi tớ thấy càng ngày càng có nhiều người đọc và nhiều người poz.... nhưng rồi nhiều người poz mới chẳng có ai đọc những lá thư dài ngoằng này nữa chứ....

tự dưng tớ thấy chán.... rồi nghĩ đến ấy cũng vui lên một chút.... nhưng mà thật sự mệt lắm ý... tất cả những cái gì tớ đang có rõ ràng là tuyệt vời mà sao nó lại khiến tớ nhức đầu đến thế.....

gia đình này....bạn bè này.... lại cả học hành nữa.... học hành... chết mất.... tớ càng ngày càng thiếu làm chủ đc tớ.... càng ngày tớ cứ càng buông xuôi việc học để suy nghĩ việc đời....8-} tớ chẳng hiểu tớ đang làm gì nữa..... tớ ko thể tập trung đc... cứ mỗi lần tớ tập trung tớ lại nhức đầu..... mà cứ mỗi lần như thế tớ lại nhận ra tớ càng ngày càng kém.... rồi nhận ra các thầy cô và bạn bè càng ngày càng xét tớ vào dạng học hành chẳng ra gì...:)
càng ngày... lúc nào cũng vậy.... tồi tệ thật.... tớ sẽ thay đổi...:)

12h32’.....tớ đang ngửi thấy mùi mưa.... một buổi tối gió se lạnh.... nhưng tớ sẽ chẳng khoác thêm cái áo nào cũng như chẳng đóng cái cửa sổ nào đâu.... tự dưng tớ cảm giác cái không khí này hợp với tớ lắm ý.... không khí của mùa đông lạnh lẽo pha chút cái mưa ẩm ướt và làn gió khô khốc.... lại một mình tớ trong căn phòng này.... lại một mình tớ ngồi đây giữa buổi đêm.... tớ thích vậy.... nó có thể là sự cô đơn.... nhưng lại là cái bình yên duy nhất của một ngày.... tớ chán rồi.... chán phải đón nhận ánh nắng của buổi sớm.... chán phải cười thật nhiều để rồi khóc cũng chẳng kém.... chán phải vui sướng để rồi thất vọng.... tớ chỉ muốn bình yên thôi... nhạt nhẽo nhưng ko nhức đầu.... cũng chẳng suy nghĩ gì cả.... thế có phải là vô vị ko nhỉ.... đừng bao h như tớ nhá....

đã bao h ấy yêu thương một ai đó chưa..... chắc chắn là có rồi.... uh....tớ hi vọng như vậy... để ko có ai vô cảm cả...:) tớ thiếu cảm nhận người khác.... có lẽ tớ giống bố mẹ tớ thôi.... chắc là vậy..... khi làm người khác thất vọng chắc ấy buồn lắm nhỉ.... tớ chẳng biết.... ui.... chẳng biết nữa.... muốn kể ra lắm mà lại ko thể.... kể ra để ấy hiểu tớ ah.... hiểu làm sao đc khi đến nói chuyện một cách “trọn vẹn” với tớ ấy còn chưa bao h.... tớ chán ấy....

...ấy đang ngủ....qua cái tối này.....rồi ngày mai xuyên qua cái lớp không khí ẩm.... tớ lại thấy màu vàng.... tớ sẽ cười.... tớ sẽ chẳng để tớ ở tâm trạng này đâu.... tớ tin tớ làm đc... giá như ấy chúc tớ như thế.... ấy ah... chúc tớ thế nha..... tớ sẽ cười giống như ấy......


“tomorrow the sun will shine again....”
 
Re: Những lá thư chưa bao giờ viết

From:
To:
ok, it has been long time since the last time I had much fun....and now I can feel it again...Im glad..
Im glad cuz at least I had fun, too much fun, and Im glad cuz at lease I đint think of something stupid for a while....Im glad cuz I didnt think of u for a while....
u know last night, not last night, the formal night, when I started getting tipsy, I thought of you and I wanna call u real bad....I wanna got on internet and email you but Im glad I didnt, actually Im glad that somebody didnt let me do that.....
yea, I was out of my mind, out of control but Im glad when somebody ask me, I was still able to keep you in secret, my little secret....
Im glad cuz the more Im curious, the more I find out that ur not perfect,cuz u do not worth....Im glad that I have reasons to not like you....but Im sad....when I still cant...
I can feel the love somebody gives me...I can feel somebody really cares about me.....from his heart....which I cant feel from you....but I dont know....I dont know why I cant fking like him as a girl likes boy, I just can consider him as a friend, as a big bro....and I got mad at him cuz he cared about me too much...I got mad at him cuz his voice asking me if I was ok....I got mad, and I ginored him....I made him sad....I know....just like the way you make me feel...you make me sad....I know...
why couldnt I give him a chance? I saw his face when I was hugging ppl when I left...I know he didnt feel right, cuz I know I made him sad....I feel bad, but what can I do now? how can I come to him w/o feeling for him? just like you, how can you come to me if u dont feel the same? I know....I thought u did, but now for real, for what I see, for what I know, I know that time was just a game....for you....but not for me....I can call it a date, but maybe its just a game and the winner was u, uve won my heart, and what did I get? absolutely nothing...I got nothing for me....even just ur moment of felling for me....I guess...I hope Im wrong I hope that u did, and ur just scared for what I called serious....hope ur just scared and decided to run away....but the thing Im sure is Im just the loser of every drinking game or in the other hand, its called love game....lol
look at them? 2 of them in one dance floor...wasnt it funny ? I didnt know what should do...all I did was just ignored and came w/ another and had fun....ignored them...they had fun I know....and maybe...I hope....they would find another one...cuz I know it hurts when loving someone who doesnt like you, cuz I know, Im hurt....
stupid me, why do I like you so much?
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Re: Những lá thư chưa bao giờ viết

From: em
To: Phương
Phương ơi là Phương, nhật kí thì cũng đã từ lâu em ko viết....em cũng chẳng muốn viết nữa, tại vì lười quá chứ ko phải là ko muốn viết, viết blog thì public quá, ai đọc chắc cũng sẽ hiểu đc mất, ngồi xả cho chị thì chị cũng khổ có kém gì đâu...chẳng nhẽ 2 chị em lại bất wc mà khóc với nhau? em cũng muốn viết thư cho nó....cũng muốn gọi điện cho nó, nhưng mà chị biết thừa là em ko nên...như vậy cách duy nhất là gì? là viết thư cho nó mà nó ko hiểu...và nó cũng chẳng bao giờ có thể biết đc là có nhiều bức thư cho nó như thế ở trên đời....
cũng như với chị mà thôi, con khỉ, con khỉ làm chị buồn nhiều, chị chịu nhiều đau khổ tốn nhiều nc mắt vì con khỉ quá nhiều...cũng biết thừa là nó ko xứng đáng, thế nhưng đã bao giờ chị chưa phải chịu đau khổ vì nó chưa? hay thử đếm trên đầu ngón tay xem nó làm chị thực sự hạnh phúc đc bao lần? điều chị làm là gì? là trút lên blog ko phải à? thế nhưng blog em thì ko đc như thế, em còn có nhiều vấn đề phức tạp mà đôi khi viết hết lên blog lại ko hay....sẽ có 1 số ng` đọc được và sẽ buồn, cũng sẽ có 1 số ng` sẽ bàn tán, thats why I dont write so clearly whatever I feel in blog....nhưng mà ở trong HAO này, cái topic này em biết là cũng có 1 số ng` vào đọc, thế nhưng có lẽ nó ko nguy hiểm bằng trên blog, và có thể sẽ ít ng` buồn hơn...tại vì here có ít ng` vào đọc những thứ em lảm nhảm hơn...có thể sẽ hiểu cặn kẽ hơn thế nhưng số ng` liên quan lại ít, có lẽ sẽ ổn hơn....so thats why I come here so often to throw my feeling out....
con khỉ dạo này mất dạy quá, cứ làm chị buồn suốt thế này....em thấy nó ko worth, chị cũng thấy nó ko worth thế nhưng mà cả em cả chị đều biết thừa là chị khó có thể từ bỏ cái feeling chị dành cho nó....so just lets it be and we'll see k....
k, em đi viết nốt essay đây, lại 1 đêm thức trắng mà vẫn chưa làm đc gì....:-w....damn...
 
Re: Những lá thư chưa bao giờ viết

tự nhiên hôm nay buồn, lòng nhẹ nhàng nhưng vẫn thấy buồn! Nắng vàng trông xác xơ đến lạ... Nhớ đến những ng` bạn đã làm nên những khoảnh khắc thiêng liêng trong cuộc sống này....

Gửi mày- đứa bạn thân nhất của tao:
Mày à! Tao bít mày thik màu blue nên vít thía này;) . 4 năm trôi qua thật nhanh, cùng với những kỉ niệm giưa hai chúng mình . Nó sẽ ko bao h phai nhạt trong tim tao, mày ạ! Nhất định thế!;;)
Sao hôm nay tao lại viết chuối mắn thế này nhỉ?0:) Mày bít thừa tao rùi mà. Nhìu lúc hâm hâm, thần kinh chập mát.... Nhưng mà cám ơn mày, vì đã chịu làm bạn tao, ở bên tao những lúc tao buồn, vui, thất tình, falling in luv hay bị điên rồ bất chợt. Cám ơn mày nhìu!:* Sau này ko bít tình bạn ra sao nhưng tao luôn nguyện ước cho nó mãi tỏa sáng lung linh mày a`! Nghe ngớ ngẩn nhỉ?:)) :))
Đàu năm nay, khi viết cho mày cái thư ấy, cùng ở topic này, tao ko hỉu tại sao tao lại làm như vậy. Khi cho mày bít để mà đọc, tao lại hối hận, vì sợ nhỡ tình bạn của chúng mình sứt mẻ gì thì sao?8-} . Nhưng luckily là nó ko xảy ra như vậy. Tao xin lỗi....:(( >:-D<
Nhưng thực sự bi h tao lại thấy điều toa lo sợ như đang đến ấy mày ạ!/:) Tao sợ vô cùng! Dường như toa với mày chẳng còn thân thiết như xưa nữa ấy! Tao xin lỗi nếu tao có quá"nhạy cảm", hay đại loại như thế! Toa với mày vẫn ở bên nhau, vẫn vui đùa chí chách nhưng tao... toa thấy giữa hai đứa cứ có cái gì khiến tao ko thoải mái như trc'. chẳng bít mày có thấy ko...:-? Những chiện trc' kia chỉ riêng 2 đứa bít bi h chắc ko còn.... Tao chẳng ghen tị với con T, hay những gì như thế. Chỉ thấy buồn lạ...:( chẳng bít mày có thấy thế ko....Nhưng dù sao, tao vẫn mong mình mãi là bạn thân của nhau!:argue: :beerchug: Hè, cứ như thế vui hơn nhìu mày ạ!
Mày ơi, tao iu mày, toa nói với mày lần này là lần thứ bao nhiu rùi? Taonois thật đấy mày ạ! Ko phải nói chỉ để nói đâu! Nói để mày bít dù thế nào tao vẫn lun iu mày!:x :kiss1: :x


Gửi mày- bạn thân của tao-con bạn lố bịch!:)) :))
Tao vẫn nhớ mày thik màu đỏ +đen! Hè, chẳng lẽ lại trộn 2 màu?:)) Thôi để màu này nhá!
Toa bít mày ít lên HAO, lại càng ko vào những nơi xa xôi thế này! Nhưng tao vẫn vít bởi tao cần nói với mày 1 số chiện + tao rất iu mày!
Mày à, tình bạn thì ko phụ thuộc vào cái gì là vật chất cả mày nhỉ? Mày hỉu ko? Từ ngày tao vào Ams với bao hân hoan, bao hạnh phúc, tao bít mày rất bùn khi phải vào TL....:| Nhưng mà mày cũng vượt qua đc....Nhưng sao dạo này, à ko từ lâu rồi, bọn mình cứ như có khoảng cách ấy. Lúc nói chiện với nhau, lúc tao vít cho mày và mày vít thư reply.... chẳng còn cái thân mật như ngày xưa? Tại sao thế hả L? Dù mày làm tổng thống và tao đi ăn xin thì mình mãi là bạn cơ mà mày? Mày ơi, toa nhớ da diết nyhuwngx ngày xưa ấy, khi mà mình còn sẻ chia cho nhau những vui buồn về học hành, về Jlu của mày, tình iu của tao, hay những gì chướng tai gai mắt mày =P~ :)) Mày à, thời gian ác nghiệt thật đấy! Toa sợ đến 1 lúc nào đó mình chỉ còn là bạn cũ.... Bạn thân ko tồn tại, bị phân hủy đi thì.... Mày ơi, đừng như thế chứ! Toa vẫn iu mày, vẫn mún tâm sự với mày nhìu điều, như hồi đầu năm, cái chuyên"..." tao tâm sự với mày đầu tiên ấy. Mày vẫn là chỗ dựa vững chắc cho tao mỗi khi tao bùn, vấp ngã hay thế nào đấy.... L ơi, tao iu mày, iu mày nhìu lắm!>:-D< >:-D< !


Gửi Coconut....
Màu tím nhá bọn mày:))
Toa chẳng nói gì cả, bởi chẳng bít nói gì! những gì mún nói từ lâu nói hết ra rồi! Bi h chỉ bùn thoai.... Vì soa chắc bọn mày cũng hỉu.... Thoai ko nói nữa nhá!
Chuyện cãi nhau hỉu lầm đầu năm toa vẫn nhớ, nhớ để buồn, để nhớ ngày xua, để ân hận, để thất vọng....
Khắm ơi, xin lỗi mày, mày ở xa ko bít ở đây thế nào! Xin lỗi vì đã để mày bùn!
Bird ơi, tao ko tưởng tượng mày thay đổi đến thế.... Ko còn là mày của lớp 9 nữa... Nói thế nào nhỉ? Tao ko diễn tả đc... Chiện học hành, iu đương, bạn bè, ko còn giống xưa....
Xù ơi, mày là đứa làm tao thất vọng nhìu, khi mày cãi nhau với con Trym, so sánh về Coco với bọn bạn 9B của mày, toa bùn như có một cái gì vừa lừa dối mình... Toa xin lỗi vì đã nghĩ mày như thế, nhưng bít làm sao đc?

Bọn mày, tao vẫn iu bọn mày, những Coconers ngày xưa ấy.... Toa iu bọn mày, rất nhìu....Nhưng là của ngày xưa....=D> :)) :x :x


Gửi HAT
Toa chẳng hỉu tịa sao lại vít cho mày nữa. Tao chỉ mún xin lỗi mày, xin lỗi hàng ngàn lần, Tao chẳng bít mày tha thứ cho tao chưa, nên toa còn mặc cảm tội lỗi lắm! Tao xin lỗi mày! Tao sẽ nhớ mãi những kỉ niệm hồi lớp 9... bi h thì chắc mình chỉ làm bạn thôi mày ạ!:> 0:)


Gửi CERF
Cám ơn bọn mày! Cám ơn lớp mình! Tỏng thời gian vừa qua bọn mày đã ở bên tao, đã lo lắng, chia sẻ cùng toa những vui buồn! Cám ơn bọn mày!
nói thế này thì nghe cứ như học thuộc ấy , nhưng đó là tình cảm thực sự ma ftoa dành cho bọn mày, nghe kĩ nhé!: Wo ai nimen!:)>- >:-D<


Gửi Lan tu shi:))
Cám ơn mày nhỉu! khi mà đêm Giáng Sinh lạnh lẽo nhất ấy, mày là ng` duy nhất ở bên toa, nghe toa tâm sự, nghe toa khóc, chìa khăn giấy cho tao, và là ng` làm toa ấm áp! Mặc dù mình còn nhìu khoảng cách, nhưng tao hope mình sẽ thành bạn thân mày nhá!:)>- Iu mày nhìu! À, khoản tiếng Trung mày cứ gọi toa là sư phụ đê!:)) :love1:




Gửi ng` ngồi cạnh tao ( not con Hậu nhá!)
Mày à, qua n~ gì toa đọc đc ở trên, hình như mầy và ấy ấy của mày có vấn đề....Tao mong bọn mày sớm hòa giải ( càng nhanh càng tút!). Đừng để mình phải hối hận vì đã ko đủ iu thương, ko đủ quan tâm, lo lắng, ko đủ can đảm để vượt qua n~ khó khă, để giữ n~ gì mình iu quý! chúc bọn mày hạnh phúc!
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Re: Những lá thư chưa bao giờ viết

To:CE0508
Tao chẳng phải là cái gì trong lớp này, chỉ là 1 lớp viên bình thường thôi, cũng chẳng có quyền gì mà lên mặt với chúng mày, nhưng tao rất muốn viết những dòng này ra!
Nhiều lúc lớp mình ko sôi nổi tẹo nào! Ví dụ như đi tham quan 2 days có đến chục đứa nghỉ, ngoại trừ những đứa bố mẹ ko cho đi(hình như chỉ có 1), có những đứa lại ko muốn đi chỉ vì 1 vài lý do vớ vẩn, hoặc thậm chí ko cần lý do!
Rồi đến hôm qua, giao lưu của lớp 11CE, tao thấy chán lớp mình hẳn! Mang tiếng là ban cổ vũ nhưng bảo lên tặng hoa ko tặng, bảo vỗ tay ko vỗ! Tại sao lớp mình lại như vậy? Các anh chị ấy đã giúp đỡ mình rất nhiều, thế mà chúng mày lại cư xử như vậy? Chúng mày bị làm sao thế?Dù tiết mục có ko hay đi chăng nữa thì chúng mày cũng đâu cần làm như vậy? Nói chi là chương trình lại rất hay???
Tóm lại là tao mong lớp mình sẽ sôi nổi hơn và vui hơn bây giờ, để cho mọi người biết rằng lớp CE ko chỉ có học, nhé !:D
 
Re: Những lá thư chưa bao giờ viết

phai noi the nao day nhi.
nếu đây là một bức thư muốn cả hai người sẽ ko gặp nhau nữa thì cậu sẽ nói gì. chắc chắn cậu sẽ mừng rỡ vô cùng đúng ko?
nhưng sao mình thật khó để nói
giờ mới biết câu " quên một người thật khó"
mình chẳng muốn lmaf dòng này mờ đi
càng ko muốn cậu ko đọc được thư này
mình chỉ muốn mình ko thích cậu nữa
thế thôi
 
Re: Những lá thư chưa bao giờ viết

From: tao
To: Kalamazao

Cái topic này ít người đọc à? :D Thật à? Tao phát hiện ra một điều là càng viết ra càng khó quên được, cứ mặc kệ, ko viết ra, ko có gì để đọc lại thì lại dễ quên hơn đấy! Mà mày với nó chưa có gì thì cố quên đi em, đừng để đến lúc bi đát như chị :(( Thôi chán, bây giờ nhìn thấy đứa nào yêu nhau thì ngứa mắt thế hehehe! Cái thằng mình yêu thì nó ko yêu mình, cái thằng nó yêu mình thì mình lại ko yêu. Chị em mình chán đời nhỉ? Dạo này phải đi ngủ sớm để đi học nên ko chat chit được với mày! Thế bây giờ biết làm gì với khỉ già? Sắp đến đỉnh điểm ko chịu được nữa rồi, thôi mày cứ ngồi cầu trời khấn phật cho con chó khỉ nó thay đổi tính nết đi thì ít ra chị em mình còn được gặp nhau đi thăm Tháp Rùa, đi đú ko mất tiền =)) :p Mà kể ra tao cũng buồn cười thật, đấy mồm thì cứ chửi rủa nó suốt ngày, thế nhưng mà đến lúc đối diện thì lại cóc chửi được, nghe nó nói tự dưng thấy mình mới là đứa sai x-( Mày cùng biết là nó như thế nào rồi đấy! /:) Sao mình lại đi yêu 1 thằng dở hơi thế nhờ? Kinh nghiệm để đời là nên bịt tai lại trước khi quyết định yêu thằng nào, =)) nó hót hay quá ko đỡ nổi! :D Thôi lèo nhèo thế này đủ rồi, bao giờ gặp thì chat vậy!
 
Re: Những lá thư chưa bao giờ viết

Gửi papmama: bố mẹ ơi, con muốn nói với bố mẹ 1 câu thui, rằng: " con yêu ba mẹ rất nhìu :x:x:x "
Gửi Đồng :Đồng đen đủ đủ iu wi' của chị , chị iu cả Đồng nữa_ thằng cu ty' siêu nhân của chị :x:x:x
 
Re: Những lá thư chưa bao giờ viết

em đã viết
và em đã xóa, xóa, tất cả ...
em ko quen giãi bày hết những nỗi buồn của em
chẳng có ai nghĩ em lại hay buồn và hay nghĩ đâu
em nhĩ nhố trẻ con mà ... người ta thấy em sống vô tư vô lo vô nghĩ, thấy em chỉ có niềm vui, lúc nào cũng vui, lúc nào cũng tung tăng sống ...
nên có lẽ những gì em buồn, chỉ em mới nghĩ được, và có lẽ cũng chỉ em mới hiểu được
chưa có ai chạm đến được nơi sâu thẳm nhất những nỗi buồn của em, ko có ai nắm bắt được, có lẽ cũng ko ai cảm nhận được đầy đủ ... chỉ có em ôm nỗi buồn 1 mình, và 1 mình, 1 mình ...
chỉ mình em buồn
chỉ mình em hiểu
chỉ 1 mình em
...
cũng có lẽ bởi em thích chia sẻ niềm vui hơn là nỗi buồn, thích giải quyết nỗi đau, ấm ức, buồn tủi 1 mình ....
...
anh nói "em lúc nào chẳng vui" , nhưng anh có ở bên em mọi lúc mọi nơi để biết khi nào em buồn, khi nào em vui ?!? Mà có lẽ em cũng chẳng thể làm anh hiểu được , chẳng ai hiểu được, ko ai ngoại lệ ....
...
Em lạnh ...
 
Re: Những lá thư chưa bao giờ viết

Tao ghét giao lưu :(( Muốn nói với tất cả mọi người thế :((
Nghe thấy mọi người nói đến cái VCD rồi bàn tán :( thấy lạc lõng, lạc lõng vì biết là mình ko xuất hiện 1 phút nào trong cái CD ấy
:D
Tao từng hi vọng rất nhiều, ấp ủ rất nhiều, muốn làm rất nhiều vì nó...
Chưa bao h tao nghĩ là tao sẽ có trách nhiệm với công việc như thế...
Nhưng đổi lại là gì...
Là một lũ xúm lại tìm cách ... tao
Là nghe những thằng chẳng biết một thứ chó chết gì như thằng Ti sỉ nhục
Là sau đó con vợ tao hiểu nhầm tao một thời gian (May là Bi h hết rồi :p)
Rồi nói xấu sau lưng, bơm đểu, khích bác ...
:D
Nhưng đổi lại tao cũng được một đống thứ...
Tao tìm được thêm 1 thằng đủ tốt để tao đối xử tốt :D
Tao cm đc cho "thần tượng" của tao là tao là một thằng có tài :D
Một đống những người hiểu chuyện đứng về phía tao [-x càng tôn trọng tao hơn trước...
NHưng nói toẹt ra là, tao vẫn rất ấm ức, tao đã bỏ nhiều công, muốn gây dựng nhiều thứ, nhưng tất cả, đến phút cuối tao mong bọn mày làm thay tao khi tao bị gạt ra bọn mày cũng ko làm ...
Chương trình đã khá thành công nhưng ko phải là một chương trình giao lưu !!!

... 2 tháng rồi, tao cũng ko muốn nhắc lại nữa :D Bức thư này là viết cho 1 tháng trước thôi ;) Tao bỏ qua hết :D Dù sao thì tao rất quí tất cả mọi người mà :D
:x
 
Re: Những lá thư chưa bao giờ viết

To my lovely sis,
Chị ơi, chắc chị chẳng đọc những dòng này, vì chị chẳng bao giờ vào HAO, và chắc chắn chị có 1 đống bài để thứ 3 này nộp. Em thương chị lắm, em bít chị học rất giỏi và rất chăm, nhưng em ko ngờ học ngành đó lại khó đến vậy! Học bên đó chắc chắn chị sẽ rất mệt mỏi và căng thẳng, chị lại ko được ở cùng bố mẹ và em nên còn khổ hơn.
Nhưng tại sao chị lại ko nói với bố mẹ và với em là chị đang bị stress hay những chuyện như chị từng phải đi khám vì stress? Thật sự cả nhà rất lo cho chị khi biết những điều đó.
Chị àh, chị phải cố lên, em rất phục chị vì chị đã dũng cảm chọn ngành Science và đi Sing chứ ko theo sự sắp đặt của bố mẹ! Em phục chị vì chị luôn cố gắng hết mình vì mục tiêu của mình! Em phục chị khi chị lo lắng cho em và mắng mỏ em,bắt em phải học hành tử tế!:D
Chị là người chị xinh nhất, giỏi nhất, perfect nhất trên thế giới này đối với em!
Cố lên chị ơi! Em tin chị sẽ học tốt!
 
Re: Những lá thư chưa bao giờ viết

Gửi 9E 02-06
Từ khi bước vào lớp, đã có lần tôi nghĩ mình sẽ ko yêu quý lớp như lớp cũ. Nhưng lớp 8 qua đi, bước vào lớp 9, thực sự thì ấn tượng trong tôi về mọi người đã khác. Lớp thật nghịch ngợm, thật vui vẻ và đôi khi cũng hơi lố bịch :p. Hết học kì 1, sang HK2, bi h tôi mới thấy tiếc những khoảng tg được học chung với mọi người. Lớp trưởng thật to béo, nhưng cũng thật tốt bụng. Nhung thì lắm mồm, chẳng kém mình, nhưng nó thật tốt. Liên xinh xắn, thân với mình, nhưng đôi khi mình hay nghĩ xấu về nó. Đình Tú học giỏi, vui tính,........Rất nhiều nhân vật ở 9E đã khiến cho tôi thật quyến luyến với tập thể. Hội anti-love đã được lập ra để mọi người chú tâm vào học. Tổ 5 cũng vậy, 1 tổ chức phạt tiền để giúp mọi người tiến bộ. 9E là lớp cá biệt nhất khối! Mỗi người có 1 nét riêng, có thể ko hợp nhau nhưng nó đã để tập hợp lại và cùng chia sẻ vui buồn. Tôi thích đến trường hơn là ở nhà. Ko hiểu sau khi chia tay, mỗi thành viên của 9E có nhớ mãi những kỉ niệm về 9E ko nhỉ? Một ngày nào đó tôi sẽ ko vội vàng bước vào cổng trường AMS và hộc tốc xin cô đê bước vào phòng 206. Một ngày nào đó tôi sẽ ko thấy thấp thoáng bóng dáng cô Thủy- cô chủ nhiệm của chúng tôi- đi qua xem lớp học hành thế nào. Một ngày nào đó, sẽ ko còn 1 nhóm chúng tôi đứng ngoài hành lang đợi thầy cô giáo, nói chuyện, ăn uống. Một ngày nào đó sẽ ko còn tiếng đàn violin của mình dành cho tất cả thành viên 9E nữa. Và một ngày nào đó, tôi ko được thấy các bạn mỗi sáng. Thực sự thì rất rất buồn. Có thể năm sau, mỗi chúng tôi sẽ có 1 lớp học mới, một ngôi trường mới, nhưng có lẽ tôi sẽ ko bao h quên được những kỉ niệm mà 9E dành cho tôi và tôi dành cho 9E. Xin cảm ơn cô Thủy, cảm ơn tất cả những thành viên lớp 9E, những gì các bạn đã dành cho tôi. Tôi sẽ mãi nhớ về các bạn. 9E vô đối !!!
 
Re: Những lá thư chưa bao giờ viết

To ***

Nhanh thật, đã 2 năm rồi nhỉ. Mọi thứ đã thay đổi rất nhiều kể từ cái ngày 22/5 định mệnh ấy... Thời gian quả thực là tàn nhẫn, quá tàn nhẫn, nó đã xóa nhòa đi mọi kỷ niệm yêu dấu, nó đã khiến cho tất cả chỉ còn là quá khứ... Bây giờ, khoảng cách về thời gian và cả về không gian địa lý đã chia cắt tao với mày rồi... Khoảng cách ấy cứ như xa dần, xa dần để rồi mày lại mất hút... Và... Cho đến tận bây giờ, tao vẫn chưa thể tìm được một người bạn nào khác, một người bạn như mày để tao có thể chia sẻ mọi vui buồn trong cuộc sống... Để rồi bây giờ, khi buồn hoặc chán một cái gì đó, tao chỉ biết làm bạn với cây đàn ở nhà, tao chỉ có thể gặm nhấm nỗi buồn một mình... Không một ai có thể chia sẻ, chưa một ai có thể hiểu tao... Hồi trước, mày cũng đã từng rất hiểu tao, dù chưa phải 100%. Nhưng tao có thể chọn mày là nơi để tao xả hết mọi tức giận hay chia sẻ những niềm vui nho nhỏ... Vậy mà giờ đây, xung quanh tao đã chẳng còn một ai. Chỉ còn mình tao với tao mà thôi. Chỉ còn mình tao tự bước tiếp trên con đường mà tao đã chọn. Con đường ấy, đã có lúc tao tự hỏi: tao có sai lầm không khi chọn? Nhưng tao biết, nếu được quay về quá khứ, thì tao vẫn sẽ chọn con đường này... Mày giống tao ở chỗ: Đã làm thì đừng tiếc, mà sẽ tiếc thì đừng có làm. Dù con đường ấy đã rất nhiều lúc làm cho tao đau khổ, đã có lúc làm tao chán ghét cuộc đời này, nhưng dù sao, tao vẫn cứ chọn nó. Có thể mày không biết, nhưng giờ đây, cuộc sống với tao đã tốt hơn rất nhiều. Cả 1 mùa hè năm ngoái (2005), tao đã đọc rất nhiều truyện, để rồi rút ra được rất nhiều triết lý về cuộc sống này. Bởi lẽ, tao đã hiểu cuộc sống này, thế giới này sẽ chẳng bao giờ thay đổi vì tao, nên tao, chính tao sẽ phải là người thay đổi vì nó. Sau những khoảng thời gian cay đắng và cô đơn, con đường tao chọn đã bắt đầu có những vị ngọt, những niềm vui. Tao rất nhớ 2 câu thơ mà 1 trong những người bạn đã tặng tao hồi trước:

Vẫn biết rằng sau những cơn mưa
Phía xa kia là chân trời mơ ước...

Cơn mưa, dù có kéo dài dai dẳng, cuối cùng thì cũng đã ở phía sau tao rồi, tao có cảm giác mình đã gần, gần lắm với chân trời mơ ước ấy. Nó đã ở ngay trước mặt tao, chỉ cần tao cố gắng thêm 1 chút nữa thôi, tao sẽ đạt được...

Chắc mày cũng không hiểu tại sao hồi cấp 2, Văn là môn tao học rất bình thường, thậm chí là kém, vậy mà sao khi lên cấp 3, điểm Văn của tao lại cao hơn hẳn. Không phải vì tao giỏi lên, không phải vì tao chăm hơn, không phải vì tao đi học thêm, tất cả chỉ là do hoàn cảnh xô đẩy. Vậy mà chẳng hiểu sao có rất nhiều người lại muốn được như tao. Họ đâu có biết rằng đó là cái giá quá đắt mà tao đã phải trả. Và rồi, giờ đây, khi tao đã bắt đầu trở lại là chính mình, mặc dù điểm đã giảm sút đi, nhưng tao lại rất vui về điều đó. Mày biết tính tao mà: Thà điểm kém mà tâm hồm thoải mái thanh thản còn hơn là điểm cao mà không vui.

Bây giờ, tao đã nhận ra rằng, trên đời này hoàn toàn không có một phép lạ nào cả. Dù tao có chìm đắm, có mong ước, có khát khao thì thời gian cũng không thể trở lại được nữa rồi. Tất cả giờ chỉ là hoài niệm, chỉ là quá khứ. Chính vì thế, tao phải cố gắng hơn, sống-vì-hiện-tại chứ không phải sống vì quá khứ. Cách tốt nhất để sống đẹp với quá khứ là phải hướng tới tương lai, đúng không mày?

Nhưng hiện tại, tao vẫn có một nỗi buồn khó lý giải. Bọn mình lớn lên, nhưng tại sao mọi thứ lại thay đổi chóng mặt đến như thế. Tại sao tao lại thay đổi quá nhiều, tại sao bọn mày cũng thay đổi quá nhiều như thế? Nhiều lúc, tao không nhận ra chính tao, và cũng không thể nhận ra bọn mày là ai. Sống trong những thế giới khác nhau, dường như chúng ta đã trở thành những con người khác. Tao ước được trở về ngày xưa quá, đó là lúc bọn mình còn hiểu nhau hơn bây giờ. Nhiều lúc nhìn bọn trẻ con đùa nghịch, tao lại thấy tiếc. Cái thời ngây thơ hồn nhiên ấy đã quá xa rồi. Tao lại ước rằng mình sẽ chẳng bao giờ lớn lên, hãy cứ vô tư như thế, không phải lo nghĩ gì cả. Nhưng đã quá muộn, tao đã lớn hơn nhiều rồi, đã biết suy nghĩ. "Nếu có ước muốn trong cuộc đời này, hãy nhớ ước muốn cho thời gian trở lại". Bọn mày thay đổi, chính tao cũng thay đổi. Phải chăng đó cũng là lý do tao không thể chia sẻ niềm vui hay nỗi buồn với bọn mày? Để đến nỗi tao phải tự gặm nhấm một mình? Tao cứ ước, bọn mình sẽ vẫn là những đứa trẻ như 3-4 năm về trước, chứ không phải như bây giờ. Không hiểu bọn mày có cảm nhận được không, nhưng tao thấy, dường như đã có một bức tường ngăn cách... Buồn thật, phải không?

Nhưng, dù thế nào đi chăng nữa, tao vẫn cám ơn tất cả những gì bọn mày đã làm cho tao. Tao sẽ không bao giờ quên. Thế nhưng, có lẽ, những kỷ niệm ấy, tao sẽ phải cất kỹ đi, để cho nó ngủ yên mãi mãi, nó không thể lại trỗi dậy để làm tao phải so sánh giữa quá khứ và hiện tại – một sự so sánh quá khập khiễng. Thời gian sẽ chẳng bao giờ trở lại được nữa. Chính vì thế, có lẽ, tao sẽ phải sống-vì-hiện-tại ngay từ bây giờ. Tao đã bỏ phí mất hơn một năm rồi. Bọn mày hãy yên tâm, mặc dù tao phải thừa nhận, những người bạn tốt nhất của tao là bọn-mày-trong-quá-khứ chứ không phải bọn-mày-trong-hiện-tại, nhưng tao vẫn sẽ là bạn của bọn mày, tao vẫn sẽ cảm ơn tất cả những gì bọn mày đã làm cho tao.
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Re: Những lá thư chưa bao giờ viết

To all my friends:x
Đây là bài viết số 333 của tớ:).Thật ra thì nếu xét về ý nghĩa thì nó cũng chả phải cái gì ý nghĩa với tớ cả:p vì tớ ghét số lẻ lắm:D.Nhưng mà nếu chơi ba cây mà bộ 3 con 3 thế này là ăn đậm đấy:)).Tuy nhiên thì ít nhất nó cũng là 1 con số khá hay và vì thế tớ sẽ dành bài viết này cho tất cả những người bạn mới của tớ:x.
ko biết đã có ai biết chuyện là tớ rất thik tháng 3 chưa nhỉ?;;).Tớ thích tháng 3 vì lúc ấy chưa phải mùa hè mà cũng chẳng có những đợt lạnh căm căm như mùa đông:),đi đến lớp thấy có một cái gì đó rất thân quen:x.Với lại,trong đời đi học của tớ,tháng 3 là tháng vui vẻ nhất và hay ho nhất thì phải.Năm nào cũng thế,cứ đến tháng 3 là mọi thứ tự dưng tốt đẹp:)>- ,tớ thấy hình như ai cũng đối xử tốt với tớ hơn và đáng yêu hơn hẳn.Tớ đã nghĩ rằng có thể các năm khác thì như thế thật nhưng năm nay sẽ chẳng được thế nữa/:).Nhưng tớ đã nhầm:).T3 năm nay cũng đẹp:x.Hqua sau khi làm xong bài KT sử và địa,tối về gác tay lên trán:)))) và tớ chợt nhận ra rằng lớp của mình-10H2 bây h thật sự đáng nhớ:x.Tớ rất ghét phải công nhận rằng tớ thik lớp mình:-s vì ngay từ đầu năm tớ đã tìm đủ mọi cách để ko yêu quý cái môi trường mới này8-|.Nhưng mà rồi t3 lại làm cho tớ thay đổi.Tớ có những cảm nhận mới về lớp chỉ trong vòng có 1 tháng học ngắn ngủi|-) .Tất cả thành kiến của tớ bỗng dưng biến mất và thay vào đó là một cái nhìn mới tinh về lớp 10H2 của tớ:)>- .Tớ đã bắt đầu thik đi học hơn,thik lên HAO nhiều hơn,thik trò chuyện với bất kỳ ai mà tớ thấy hơn thay vì việc cố gắng "khích lệ" bản thân rằng:" dù thế nào đi nữa cũng ko được thích cái lớp này:)".Tớ lại bắt đầu biết thế nào là niềm vui thật sự.Trước đây tớ hay cười nhưng ko phải vì tớ thích mà chỉ đơn giản tớ cười để quên hết mọi thứ:-s,còn bây h tớ cười vì tớ cảm nhận được sự ấm áp của bạn bè:).
@Quỳnh Chi:Chả biết có bao h cậu đọc được bài viết này của tớ ko nữa 8-|,nhưng mà tớ vẫn cứ viết và biết đâu sẽ có một ai đó thay tớ nói cho cậu;):p.Hồi đầu năm,lúc KT bài Hóa 15' ấy,cậu ko nhắc bài tớ làm cho tớ tức lắmb-).Tớ lại cứ tưởng cậu cũng chỉ là 1 đứa ích kỷ như những người khác thôi:-$ nhưng rồi tớ đã sai:(.Cậu ko phải như vậy:).Cậu cũng luôn lo lắng cho tớ:).Và hình như chỉ có mỗi cậu là hiểu được cảm xúc của tớ mà thôi:(( vì có vẻ như cậu cũng phải trải qua:).Tớ nhớ những lúc cậu than vãn với tớ về cái lớp mới này:-s,rồi khi cậu khóc vì một lời nói vô tình của ai đó:((,cả những khi cậu kêu ca vì chẳng có ai nhắc bài:-s,mỗi lần như thế giọng cậu đầy bức xúc và có vẻ như rất thất vọng:((.Tớ cũng hiểu điều đó:).Tớ hiểu cậu đang trải qua những giờ phút mệt mỏi nhất khi đối diện với cuộc sống hiện tại này;).Nhưng mà cậu hãy cố gắng lên nhé:D.Tớ biết cậu có thể làm mọi thứ tốt hơn cả bây h mà,phải ko?;;)cậu là đứa bạn đầu tiên tớ quý mến ở cái lớp này đấy;;).Tớ với cậu vẫn thường hay nói rằng nếu yêu quý ai thật sự thì ko nên nói ra phải ko?/:).Nhưng hnay tự dưng mọi thứ bột phát và tớ ko thể ko viết nó ra được,Chi ạ:).cảm ơn cậu vì đã lắng nghe tớ nói,đã an ủi tớ mỗi khi tớ chán nản và bắt tớ học hành chăm chỉ nữa:)>- .Tớ với cậu sẽ là bạn tốt nhé:);x
@Đạt:Tao thề là mày cũng sẽ chả biết gì đến cái thư này đâu,nhỉ?b-).Mày có biết là mày rất buồn cười ko?;;).Hồi ngồi trên mày tao thực sự thấy thoải mái vì những câu chuyện của mày đấy.Buồn cười ở chỗ mày lúc nào cũng nói những thứ rất buồn cười nhưng mặt mày thì lại tỉnh bơ như đúng rồi ý 8-}:)).Chả hiểu sao mày hay trêu thằng Bảo thế mà nó chả làm gì mày còn tao suốt ngày bị nó đánh:((.Tao là tao vẫn còn cú mấy quả mày khích thằng Bảo ra tay với tao để vai của tao tím bầm sau những quả đấm trời giáng của nó đấy nhớb-).Nhưng mà phải công nhận rằng mày là thằng thứ 2 mà tao yêu quý:).Tao thik cái kiểu nói chuyện của mày lắm;;).Nói chuyện với mày tao chả phải nghĩ ngợi gì cả mà cứ thế nói:)>-.Nhưng mà mày cao quá:((,tao nói chuyện cũng phải ngẩng cổ lên:(,mày xem thế nào hạ xuống vài cm bù lại cho tao đi để tao còn với khoác vai mày được chứ:D.
@Bảo "down":Mày bức xúc cái gì hả Bảo?;;) down thì phải công nhận thôi:)).ở đời phải biết mình là ai chứ:D:p.Thôi tao đùa đấy:p.Mày đừng cáu nhưng mày cũng hay chửi tao còn gì:-s.Bây h là tháng 3 và tao ngồi cạnh mày:).Tao cũng thấy mày hay ho lắm:>.Lần đầu tiên tao thấy có đứa thích nghe tao hát:D,và đó lại là mày:).Tối nay tao quyết tâm học cho xong mấy bài mai hát cho mày nghe:))(mà mày còn đủ sức nghe ko/:)).Mày còn bảo tao là "từ h ko cần phải mua mp3 mới nữa rồi"-->sướng thế ko biết>:-D<,yêu mày nhất Bảo ạ:* .Chưa kể,hnay mày hỏi tao nếu tao được lên H1 thì tao có lên ko và tao đã trả lời là có:|.Rồi tao hỏi mày nếu tao lên H1 mày có muốn tao ở lại lớp mình ko và mày nói có:x.Tao ko biết mày có nói thật hay ko nhưng tao cũng cứ tin là thật nhớ,mày nhớ:)>.Kể cả tao có tưởng bở đi nữa thì cũng cảm ơn mày vì đã nói thế:).Và h tao bắt đấu do dự khi nghĩ đến chuyện nếu tao có cái diễm phúc được lên H1 ấy thì sẽ thế nào nữa:-s.Mà thôi,chuyện ấy thì còn lâu chắc gì tao đã may thế:D.Còn nữa,tao muốn nói với mày rằng:"it's wrong to say "i know how you feel" because no one can really know how we feel deep inside.I know you are strong and i admire you for being so:).I want to share your pain whenever something troubles you:x.I am here and care for you:)".
@Định:tao đã viết 1 cái gì đó cho mày rồi đấy;;),thế cho nên h tao lại chả biết phải nói gì nữa:|.Nhưng cảm ơn mày vì mày là đứa đầu tiên mà tao muốn níu kéo để ngồi cạnh;).Tao bắt đầu cảm nhận được tình cảm của tao dành cho mọi người là kể từ khi sắp ko ngồi cạnh mày nữa đấy:).Mày có đôi mắt thật sâu và hồi xưa bọn tao thường hay nói những kẻ bất lương là "rậm râu sâu mắt":)) nhưng chắc chắn mày ko phải kẻ bất lương rồi vì mặt mày hiền thế cơ mà:x.Mày có 1 nụ cười thật dễ chịu và mỗi khi nhìn thấy nó tao đều lại nguôi ngoai cơn giận của bản thân để tiếp tục nói chuyện với mày:)>- .Tao quý mày lắm lắm và sắp được ngồi gần mày rồi:).Tao vẫn sẽ tranh cầm bài cho mày và đánh cờ caro với mày đấy,thằng điên ạ;)
@Chấy:Chấy ơi,Hnay tao với mày cãi nhau:(.Tao ko hề có ý muốn nói mày như thế đâu chỉ tại mày nói con An Trang ghê quá mà lúc đấy tao lại sẵn ức chế vụ mày trêu tao nên tao nói hơi xúc phạm mày:((.Sau đấy tao chả thấy mày nói gì nữa:-s,chắc là mày tức tao rồi chứ gì:((.Tao xin lỗi mày (dù tao rất ghét nói lời xin lỗi:D).Tao nói thật là tao rất phục mày đấy;).Mày học giỏi lại chơi bóng rổ rõ là hay:D.Hôm trước h thể dục tao thấy mày lừa siêu thế ko biết:).Mà cái chính tao cứ tưởng mày học giỏi thì nói chuyện phải chán cơ nhưng thật ra mày cũng cute ơi là cute(có điều kém tao:>).Tao ngồi bàn 1 cạnh mày nhưng cũng chả có gì bức xúc cả:).Tao chỉ muốn nói tao rất yêu quý mày:).Mày cố gắng đừng chăm chỉ thế nữa mày nhớ:p.
@Hà Link:Tớ cá là ấy thế nào cũng đọc hết cho xemb-).Thật ra thì tớ với ấy cũng chẳng nói chuyện nhiều lắm phải ko:D.Nhưng mà tớ cũng phục cái tính lạc quan của ấy lắm:-s.Chỉ có điều tại ấy học giỏi nên chả có gì ấy phải lo thôi:)) chứ tớ học kém cũng chả lo gì mới ghê chứ:p.Đùa thôi,sao ấy lại vui vẻ thế được nhờ.Tớ đoán nếu được bình chọn bạn gái được các bạn trai yêu mến nhất trong lớp thì chắc ấy phải đứng đầu là cái chắc:)>-(mặc dù tớ cũng cute ko kém:))).Tớ cũng yêu ấy lắm Hà Link ạ dù cho tớ chưa có nhiều dịp nói chuyện với ấy nhưng tớ thik cái tình phởn phởn của ấy ghê cơ >:-D<.Nhưng mà ấy cũng đừng thần tượng lớp mình quá thế:)>Hồi đầu tớ là tớ bức xúc cái kiểu khoe là mình yêu lớp mình của ấy lắm nhưng h lại thấy đỡ rồi:))
@Trần Trang:Thôi,ấy thì vô đối nhiều tâm trạng rồi:p.Tớ thấy ấy rất hay đa cảm nhưng ấy luôn có cái vẻ bề ngoài vui tươi:).Thế cũng tốt,cứ cười đi rồi về nói chuyện với cái tường cũng được:D.Tớ cũng chả nói chuyện với ấy nhiều nhỉ:(.Nhưng ấy yên tâm,nếu nghĩ đến con gái lớp mình là tớ sẽ nhớ đến ấy ngay-cái bạn khỏe như trâu,trời rõ rét mà phong phanh 1 manh áo cộc,cái bạn có cái váy con mèo dễ thương kinh khủng,cái bạn có nhiều câu hay ho như là "thế này thì nhất,vãi xoài.."(tớ cũng biết ấy đi ăn cắp của lớp A2 rồi nhưng nó phổ biến ở lớp mình là nhờ cái mồm của ấy đấy:))).
@Q.Minh:đệ tử xinh xắn>:-D<.Tớ cũng hay than phiền cho ấy nghe về sự ghét lớp của tớ phải ko?;;).Thứ 7 này đến lớp thầy Cường tớ sẽ khoe là tớ đã thay đổi suy nghĩ rồi:).Cảm ơn vì lọ ruốc nhớ;;) -tớ là tớ thik cái món quà độc đáo ấy lắm đấy:)>- .Tớ chả hiểu tại sao ấy rất thik ăn thua với tớ8-}.Lúc nào đánh bài cũng đòi tấn tớ thế nhờ:-/.Trong khi tớ hiền lành có làm gì ấy đâu:)).Mà chắc tại tớ giỏi quá nên tâm lý những đứa kém là hay muốn chiến thắng đứa giỏi chứ gì?:)).Tớ cũng hiểu cho ấy vậy:|.Đùa thôi,ấy với tớ cùng sinh năm 91 nhưng có lẽ ấy người lớn hơn thật:p.Tớ thích cái bài học cho-nhận của ấy lắm:x.Và tớ đã áp ụng nó cho tất cả những món quà mà tớ đem đi tặng người khác đấy:).Tớ thik ấy là bởi tính của ấy rất giống thằng bạn tớ:x.Rất cute và ấy làm cho tớ cười ko phải vì những câu chuyện buồn cười mà chỉ là những hành động rất nhỏ nhưng rất nhắng của ấy mà thôi:).
@Hữu Hoàng:Cậu hay cười nhỉ.Lúc nào cũng vui vẻ và câu nói nào của cậu cũng vui:).Tớ nhiều lúc ghét cái tính đó lắm vì tớ luôn tự hỏi tại sao cậu ko cáu giận đi:-/,ko quát mắng hay là buồn phiền đi mà lúc nào cũng cười như thế:D.Nhưng rồi tớ cũng chả tìm được lý do,có lẽ chỉ đơn giản vì cậu thik cười nên cậu cười thôi phải ko?:)).Cũng may là vì cái tính ấy của cậu mà tớ dễ dàng nhận ra cậu hơn:p.
@Vương:Mày ơi mày,ngồi gần mày vui ko chịu được.Tao nhớ có hôm mày nói chuyện với thằng Dương:"Dương,đây là 1 cái bút,đây là 1 cái bút nữa.Theo may tao viết bút nào"-->:)).Mày lúc nào cũng làm cho người khác cười và cái cách mày đối xử với mọi người rất là bình dị nhưng sâu sắc.Chắc mày cũng chả nhận ra đâu nhưng mà đôi khi những lời nói của mày lại làm cho người khác thấy rằng họ đang làm những việc có ích:x.Mày đúng là quá tốt Vương ạ.Tao cảm ơn mày vì đã đặt cho tao cái biệt danh "Aikido":)>Tuy trước mặt mọi người tao tỏ ra ko thik nhưng nghe dần tao cũng thấy nó hay hay:D.Mày đúng là rất ngộ nghĩnh và hơn cả mày ko phải người thik bon chen;).Mày thật sự rất giỏi mà tại sao mày ko tham gia thi HSG hả mày?:(.Nhưng tao cũng biết mày cũng có những lúc ko vui nhưng mày luôn có cái vẻ bề ngoài niềm nở:-s.sao mày ko tâm sự với ai đó nhỉ/:).Đâu có cần phải giấu kín mọi thứ hả mày?:).Nhưng thôi,mày cứ thế đi để càng ngày tao càng quý mày hơn và để cho mọi người nhớ về mày là cái thằng Vương lạc quan hết mức,lười học:D,lúc nào cũng cười,lúc nào cũng nghĩ ra những trò thi đua hết sức quái dị nhưng thật là vui và nó rất "Vương":)):)>- .Vương ơi,mày đáng yêu quá Vương ơi:x
@Đức Sơn:Cậu ơi,tôi bắt đầu yêu lớp tôi mất rồi:(.Làm thế nào h?:(.Thôi thế cũng tốt nhỉ:D.
@Tùng:đã lâu lắm rồi ấy ko gọi điện cho tớ và tự dưng dạo này ấy lại gọi cho tớ:-s.Tớ lo lắm:(.Tớ cứ sợ ấy định đi đâu đó và cố gắng nói chuyện nốt với tớ:((.Nhưng có lẽ tớ bị hoang tưởng:).Ấy vẫn sẽ ở đây chứ ấy nhờ.Và ấy cũng là một trong những người tạo nên cái thắng 3 đẹp đẽ cho tớ đấy:)>-.Chẳng hiểu sao T3 năm nay ấy cũng lại hay nói chuyện với tớ thế được nhỉ:-?.Tớ thích Tháng 3 lắm ấy ơi:) >:-D<

Tớ viết mất hơn 2h đấy:).Cảm ơn những bạn nào đọc.Có những bạn tớ ko nói đến trong này nhưng thật ra tớ cũng rất quý các ấy:).Tớ viết dài thế này có thể sẽ được + dcl hoặc cũng có thể ko nhưng dù thế nào đi nữa thì tớ muốn các ấy hiểu rằng tớ viết thế này ko phải là để được +ĐCL đâu mà chỉ là tớ muốn nói cho các ấy biết rằng tớ rất yêu quý mọi người-những người đã giúp tớ yêu quý cuộc sống hơn và biết sống hòa nhập hơn.Các ấy đúng là nhất đấy:)
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Re: Những lá thư chưa bao giờ viết

[FONT=.VnVogue]for my friend only :)[/FONT]


[FONT=.VnVogue]Yesterday, Trang asked me : "U like Linh, do u" ... Yes, Linh, I do like u :) .... and it's the sentiment between two friends :) ... I know for sure that it's hard to find someone who can, do not like u ... just because u can make everyone smile :) ... u know? ... I like the way u smile :) , the way u talk and play :) ... In my eyes you're almost perfect! ( I'm sure many other think so, too, really ) :) ... [/FONT]
[FONT=.VnVogue]Since some days back,... maybe I've drunk so lots Fristi :D ... but u've seemed to don't smile much :( and do not talk with me as u did :( ... I've done smt wrong and made u sad :( ??? ... Just let me know ... [/FONT]
[FONT=.VnVogue]For now, I just want to say one thing: "Thank u to be my friend, Linh :) . I've never had such a good friend as u ... and I don't want to lose u :) ..."[/FONT]
[FONT=.VnVogue]Don't care how long it's take, please let me take u home :) ... as I did[/FONT]
[FONT=.VnVogue]Don't care what u talk, please let me listen to u ... as I did[/FONT]
[FONT=.VnVogue]Don't care I listen or not :D , please talk to me ... as u did[/FONT]
[FONT=.VnVogue]Don't care anything, please play with me ... as u did[/FONT]
[FONT=.VnVogue]Don't care who say what ... please be friends ... as we were :) ...[/FONT]

[FONT=.VnVogue]I don't want to make u cry :( ...[/FONT]

[FONT=.VnVogue]... I only want to let u smile :)[/FONT]


[FONT=.VnVogue]The ship goes with friends is ... friendship :)[/FONT]
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Re: Những lá thư chưa bao giờ viết

:D chớp chớp...Dương ah....;;)

tớ chưa bao h nghĩ mình đc liệt kê trong cái đống danh sách ấy....:D dù rằng có thể ấy liệt kê tớ trong đó cũng vì tớ có lên HAO...:)) chẳng sao nhờ...^ ^ thỉnh thoảng tớ cũng có quyền phởn một tí về sự tưởng bở có người quí tớ chứ sao...:p

đấy...thế là hôm nay lại phát hiện ra một bạn nữa cũng rất kute...:D gần như lớp mình ai lên HAO cũng đều hết sức dành tình cảm cho H2 thì phải...:)) còn chưa kể đến những bạn ko có acc trong này.... nói chung H2 là một tập thể rất tuyệt...:x

:D khi nói chiện với ấy tớ mới đc mở mang đầu óc thêm về bạn Định, Đạt, Chấy....đấy...^ ^ thật là tiếc khi tớ chưa đc tiếp xúc với mấy bạn ấy dù trong cùng một tập thể lớp.... cũng chẳng qua là do cách sắp xếp chỗ nên tớ ko có cơ hội thôi...:D chẳng sao....h thì biết hết rồi...>:-D<

Tớ đăng kí theo dõi cái topix này nhưng mà có thư báo đến email về bài trả lời thì tớ chẳng bao h quan tâm cả.....:p có vào cũng ít khi đọc của người khác lắm.... chỉ đọc những người nào quen thui....thế mà tự dưng hôm nay do HAO đơ...nên tớ quyết định xem cái email ấy...và tự dưng tò mò về bài viết này khi vẫn chưa biết ai là người poz...:D đấy...tự dưng...thế mà lại rơi trúng ấy...:)) cứ như sắp đặt ấy....:D :p duyên thật....:x (ờ...tình hình là tớ viết khó hiểu lắm thì phải....8-})

nếu nói tớ yêu ấy thì cũng chưa phải...:D vì tớ có nói chiện với tiếp xúc mấy với ấy đâu... hơn nữa tớ cũng chẳng biết yêu là gì....8-} thế nên chỉ có thể nói cám ơn thôi nhá...:D cám ơn ấy nhiều...nhiều lắm ấy.... cám ơn ấy vì đã ko chỉ viết một đoạn thư cho tớ...mà đó còn là lá thư 2 tiếng đồng hồ ấy dành ra để gửi đến các bạn lớp mình...>:-D< :x

cảm ơn ấy vì món quà rất đẹp này...:x
 
Back
Bên trên