Những lá thư...

vợ :x chồng nhiều lắm

thấy cái này mà lại có tý jật mình đấy :p
nhớ cái câu "hay 2 chúng mình :x nhau đj" :))
có tý sợ #:-s

nhanh nhờ ;)
...
cũng là viết linh tinh thôi i-) tự nhiên chột chột :p
hóa ra anh vẫn còn nghĩ nh` hơn em tưởng =:) :D
...
dOn't ever forget abt 'we' reminiscence :) :D u'r always mah big boy :p
 
Chỉnh sửa lần cuối:
@ Shin, Shu, Gấu:
Chúc chúng mày ngày mai thi tốt!
Con Shin thì đừng cuống lên trong lúc thi nhé, dù có vì buồn pee hay gì đi nữa :))
Con Shu thì cố làm bài tốt vào, cũng đừng căng thẳng quá vì thi lần đầu nhé!
Con Gấu thì làm bài tốt để điểm còn cao hơn lần trước nhé!
Chúc bọn mày làm bài tốt nhất có thể để ko phải hối tiếc gì nhé!
Thi tốt vào cho bù lại bài kiểm tra Trung hôm nay:))
Jia you ( tsb cái môn tiếng Trung):))
 
Từ một người bạn 8-| , gửi tới một người bạn:(, thân , rất thân :(

:( Ấy có biết khi mà 2 đứa bạn thân chơi vs nhau , điều làm 1 trog số 2 đứa buồn nhất là j` ko :(...
:( Trc' hết , tớ phải khẳng định cái này :( tớ ko giận ấy :( tớ chả giận ai quá 1 ngày 8-} thg` thì tớ giận 1 vài tiết học :( ấy, hơn ai hết, biết rõ điều đó :(còn bây h` đã đến tận 4 ngày rồi 8-| vẫn chẳng có chuyển biến j` 8-|

Tớ cũng ko hiểu nổi cái lý do ấy giận tớ 8-} tớ chưa hề thấy hối hận và có lỗi 8-}tớ cũng ko thấy tớ sai < đúng là đang giận nhau mà cứ cứng đầu cứng cổ thế này thì mọi việc sẽ chẳng đi đến đâu :-s nhg tớ mất cả buổi chiều bọc món quà ý , rồi tìm 1 cái túi xinh xắn tử tế cẩn thận cho món quà ấy vào , rồi buổi sáng mang đến lớp để bọn mình cùng nhau tặng , rồi ấy bảo tớ bỏ cái túi ấy ra để cho ấy để món quà khác ấy mua để bọn mình tặng chung cho ng` khác vào , với lý do là vì món quà ấy mua ko bọc còn món quà của tớ mua đã bọc nên cái túi nên dùng cho món quà của ấy , tớ ko đồng ý , thế rồi ấy giận tớ 8-} còn nếu ko phải lý do ý thì có 1 lý do khác , nói chung thì tớ cũng chưa nghĩ ra lý do nào để ấy giận tớ ngoài lý do ý cả :-s>

Tùy ấy thôi :( ... nếu như đây ko phải thời điểm nhạy cảm ... :( thì có lẽ tớ cũng sẽ mặc kệ :( đến khi nào ấy hết giận :( nếu còn tình cảm < tớ thì luôn có tình cảm :|> thì ắt sẽ lại đâu vào đấy thôi

Nhg thời gian qua có nhiều chn xảy ra hơn tớ tưởng ....

:( chiều nay tớ mới nghe V kể :( ấy bị đ' kém toán :( ấy buồn :(ngày trả bài tớ cũng đoán đ' ấy ko cao ... nhg k ngờ nó thê thảm thế :( rồi ấy còn sắp thi toefl nữa :( lại thêm 1 áp lực :(

ấy cứ việc buồn khổ lo lắng , còn tớ ngồi đây xem phim phè phỡn :( tuần này tớ thấy nặng nề quá 8-| trc' khi giận nhau vs ấy tớ đã đủ tâm trạng lắm rồi :(

tuy chơi vs nhau cũng tương đối lâu đấy :( nhg tớ ko dám nói rằng tớ đã rất hiểu ấy , còn ấy thì rõ là ko hiểu tớ :( rất hay giân dỗi cãi nhau vì những việc ko đâu 8-| có lẽ ko hợp tính chăng :( cũng đã hơn 2 năm rồi :( ko lẽ tớ vs ấy cũng có kết cục giống như ấy vs Ê 8-|

thế đấy , ":( Ấy có biết khi mà 2 đứa bạn thân chơi vs nhau , điều làm 1 trog số 2 đứa buồn nhất là j` ko :(..." đấy là lúc mà 1 đứa ko thể chia sẽ an ủi cho đứa bạn thân kia khi gặp chuyện buồn , khó khăn hay tâm trạng :(


ngày mai ấy thi toefl rồi :( thi tốt nhớ , may mắn nhớ , bình tĩnh nhớ , mọi điều tốt đẹp nhất sẽ đến vs ấy vào ngày mai
muốn nhấc điện gọi cho ấy :( nhg chẳng biết mở đầu thế nào :(
viết ở đây biết ấy sẽ ko đọc nên mới dám viết :">
chỉ đơn giản là giải tỏa :(
1 lần nữa chúc ấy thi tốt :(
 
Chỉnh sửa lần cuối:

01/11 là SN A ... E nhớ... Ngoài ra chắc chẳng ai nhớ cả...

Rỗng tuếch mọi thứ ... ko gì cả xung quanh...

Chắc A cũng có tí vui... Vui vì ko phải nhìn thấy E trog cái ngày tươi đẹp ấy...

Có tí nuối tiếc nào ko A khi mọi chuyện kết thúc trước ngày hôm nay...

Và thế là chúng ta ko có thêm cơ hội để thể hiện t/cảm của mình...

Vô cảm...

Giữa A và E bây h là 1 khoảng cách vô tận ko liền lại được nữa...

SN 18 của A và E ngồi nhìn mưa 1 mình...

Việc nhảy nhót hôm Halo và sự xuất hiện của A hôm đấy làm E suy nghĩ hơi nhiều...

Xin lỗi...

Là giả dối khi E nói rằng E đã hết yêu A...

Ta đã yêu nhau... ? Đã từng...
Ta đã là cuả nhau... ? Đã từng...
Ta mất nhau... ? Lâu rồi

E yêu A... Thật lòng trog SN A...
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Đó là một cảm giác thật lạ.
Khi ở chỗ đông người chúng ta là 2 người xa lạ. Nhưng khi chỉ còn 2 người chúng ta là của nhau. Vẫn có những khoảng cách của sự rút rè không dễ gì biến mất, nhưng những vòng xe cứ quay, mở ra một lối đi thật xa và có 2 người đang ngại ngùng trao cho nhau những kỉ niệm.
Nếu không phải là tình yêu thì đó là một cảm xúc đáng nhớ.
Cũng chẳng biết mình muốn gì và cần gì hơn nữa.
Một người không đẹp như những giấc mơ mình từng mơ về nhưng ở bên và nắm đôi bàn tay đang bị gió mùa đông làm lạnh cóng, 1 người luôn cười và xoa dịu những ưu phiền, một người bất chấp mọi cơn tức giận vô cớ của mình một cách ngô nghê không chịu được.
1 người như thế đã đủ chưa nhỉ?
 
Thank you so much Martin. Maybe saying thank you is never enough for all the precious things you've told me.

They're not just the normal words that only mean "to advise or to share the experience", they're the amazing words that make me confide in myself, and make me believe that "education is what you make of it", no course doesn't mean no good result;)

"I feel that taking a course will be a waste of precious time, because everything you need can be obtained from the book! You do the problems, check the answer, and learn from your mistakes." ---> I pretty thank you for this, again:x

I'll try to keep my promise, that's to meet you in that place, in 2 years, in 2009. Wait for me and see how well I follow your advice;)

Now C'mon;)
 
Thư cho trồng này :-<

Have you ever cried so much for a departure? :)
I can’t figure out the fact that you're gone. It has just come, and I can’t fathom how. It’s just like undergoing a never ending sleep, and because now that I’m wide awake, I don’t want to remind me of such sorrow. I feel like I’m buried deep inside, bare, helpless and weak. I’m only just starting to realize what has happened. I wonder why I’m struggling to survive without you. And now when I have the courage to pour out what is in my heart, you're no longer holding my hands in yours, wiping my tears away.

It’s cruel to make me suffer like this. I want desperately to be with you. I can’t stand seeing you fading away. I feel helpless that your figure is sinking deep down. Would some day it fly to somewhere beyond my imagination? Would some day our precious time come to unreality? I’m extremely afraid that time can erase memories as well as it heal pains. There’s a kind of worry in my heart, and I wonder if you have the same thoughts as me in the distance.
I’m crying now. If I didn’t cry, it mustn’t have been me. ;<

We laughed. We cried. And all the while we felt so alive. It was you and me. You grab my hands and you made me see what would it feels like… what it might be like when we wrote our names in the sand…Looking back in November, feel the sun and remember that when our time has finally come to past, some things last, some things always last...

I miss you badly, yet I’m okay now. You're gone, but it does not sound like the whole world is ruined. You're gone. After all, what on Earth does it mean? I love you and you love me, and your departure makes no difference (though it evokes trauma of a sort :) ), because we belong together despite the fact that we are now thousands kilometers apart. We both believe so,...

Life’s hard, isn’t it? No sooner have we enjoyed our happiness than we are torn apart. You've got to move on, leaving me behind, to start a new life… I wish you could stay, holding me in your arms forever. Could it be, that some day we would be brought together, so I could rest my head on your shoulders like ever? All that echoing in my head now is ‘There is a chance’. It is you I love. In you I find the strength to believe that I can make it possible.

Promise me never to forget all about us, about what we’ve been through.

Good luck, my love. Whichever steps you take, I will watch you, cry for you. I love you.

Our hearts are linked, despite the distance between us... There is no space to separate our souls. D’you believe so?

[FONT=Courier New, Courier, mono]Hate That I Love You"[/FONT]
[FONT=Courier New, Courier, mono](feat. Ne-Yo)[/FONT]

[FONT=Courier New, Courier, mono][Rihanna:]
As much as I love you
As much as I need you
And I can't stand you
Must everything you do make me wanna smile
Can I not like you for a while? (No....)

[Ne-Yo:]
But you won't let me
You upset me girl
And then you kiss my lips
All of a sudden I forget (that I was upset)
Can't remember what you did

[Rihanna:]
But I hate it...
You know exactly what to do
So that I can't stay mad at you
For too long that's wrong

[Ne-Yo:]
But I hate it...
You know exactly how to touch
So that I don't want to fuss.. and fight no more
Said I despise that I adore you

[Rihanna:]
And I hate how much I love you boy (yeah...)
I can't stand how much I need you (I need you...)
And I hate how much I love you boy (oh whoa..)
But I just can't let you go
And I hate that I love you so (oooh..)

[Ne-Yo:]
You completely know the power that you have
The only one makes me laugh

[Rihanna:]
Said it's not fair
How you take advantage of the fact
That I... love you beyond the reason why
And it just ain't right

[Ne-Yo:]
And I hate how much I love you girl
I can't stand how much I need you (yeah..)
And I hate how much I love you girl
But I just can't let you go
But I hate that I love you so

[Both:]
One of these days maybe your magic won't affect me
And your kiss won't make me weak
But no one in this world knows me the way you know me
So you'll probably always have a spell on me...

[Ne-Yo:]
Yeaahhh... Oohh...

[Rihanna:]
As much I love you (as much as I need you)
As much as I need you (oooh..)
As much I love you (oh..)
As much as I need you

[Rihanna:]
And I hate that I love you so
And I hate how much I love you boy
I can't stand how much I need you (can't stand how much I need you)
And I hate how much I love you boy
But I just can't let you go (but I just can't let you go no..) And I hate that I love you so
And I hate that I love you so.. so...[/FONT]

It’s bitter to think of what must have been that there is no one in the world, no one else who grab my hands in his when they get cold, no one else who is willing to hold me for hours and hours…
[FONT=Courier New, Courier, mono]It’s hard to deny the fact that you're gone. I wonder if I can ever get used to being on my own.
2.gif
[/FONT]
[FONT=Courier New, Courier, mono]Bây giờ trồng đang làm gì?
12.gif
Ở đây lạnh lắm…
2.gif
Bth vợ chỉ mong đến lớp được trồng ủ tay, mùa đông tay vợ lúc nào cũng lạnh. Nhưng mà cũng phải tập tự ủ tay cho mình chứ nhỉ? Có phải lúc nào trồng cũng ở bên vợ đâu…
[/FONT]

[FONT=Courier New, Courier, mono]Vợ biết là dần dần, cảm giác trống trải thế này cũng hết; dần dần vợ sẽ quen với việc đến lớp mà không hí hửng được nhìn thấy trồng, không ôm trồng suốt cả mùa đông
59.gif
Nhưng mà sẽ lâu đấy, vợ sẽ còn khóc nhiều lắm...
[/FONT]

[FONT=Courier New, Courier, mono]Anyhow... Chẳng thể tốt đẹp hơn bây giờ được đâu. Trồng có đi mãi đâu nhỉ
1.gif
[Trốn được vợ saooo
45.gif
]
[/FONT]

[FONT=Courier New, Courier, mono]It mustn't have been better. At least I know exactly what it is like to love and be loved ...[/FONT]

[FONT=Courier New, Courier, mono][FONT=Courier New, Courier, mono]Trồng học ngoan đấy. Đừng ốm. Đừng quên những gì trồng hứa với vợ[FONT=Courier New, Courier, mono]…
1.gif
[
8.gif
11.gif
]
[/FONT]

[FONT=Courier New, Courier, mono]Và...[/FONT]
[FONT=Courier New, Courier, mono]Cứ tin rằng mọi kết thúc đều có hậu. Cứ tin rằng nếu mọi chuyện không tốt đẹp thì đây chưa phải là kết thúc... [/FONT][FONT=Courier New, Courier, mono]
54.gif
[/FONT]

[/FONT][/FONT]
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Em sợ bạn đọc được thế là edit lại bài cũ! :)
Anh à, đừng buồn nữa nhé!

Anh đừng đi so sánh anh với bất cứ ai nữa nhé, vì em muốn anh là anh, muốn anh đạt được những điều anh mơ ước. Và em cũng muốn em làm được điều mà em đang mơ ước, dù là hơi viển vông, nhưng em sẽ cố gắng hết sức có thể!! :D

Anh à, vòng tay anh ấm lắm, em đã nói với anh chưa?? :x

Anh à, ôm anh em rất hạnh phúc, em đã nói với anh chưa??

Anh à, em muốn đc ở bên cạnh anh, đi cùng anh, chân đau cũng được, thế nào cũng được! :D

Anh à, em không phải là một người hay suy nghĩ, cũng không thể suy nghĩ sâu sắc bằng anh. Em suy nghĩ, đơn giản, nhiều lúc ích kỷ, anh đã biết chưa??

Anh à, nhiều lúc em thấy không hiểu được anh, vì em ít suy nghĩ sâu sắc mà.

Anh à, em thường nói em chỉ yêu ai cao to đẹp giai, nhưng chỉ là nói thôi, em đâu có làm được thế! :">

Anh à, đừng suy nghĩ nhiều, em trân trọng anh, vì anh là anh, chứ không phải ai khác. Anh là đặc biệt, trong bạn bè anh, trong lòng bố mẹ anh, và trong em, em đã nói với anh chưa? :D

Sẽ đến lúc, em nói với anh những điều to tát, lớn lao. Nhưng bây giờ em đang trên con đường thực hiện giấc mơ của em. Anh sẽ đi trước, và ở cuối con đường ấy đón em chứ?? :x

Em không muốn cứ nghĩ về em là anh lại buồn, anh nhé! :x
Em chưa nói yêu anh đúng không nhỉ! Đến bao giờ gặp lại anh ở nơi anh, em cùng mơ ước đến, em sẽ nói với anh câu đấy.

Đọc lại thấy lộn xộn quá, chả được như những gì anh viết từ trước đến giờ. Nhưng đấy thực sự là những gì em nghĩ, đừng cười không em xấu hổ nhé! :">

Em chờ đến ngày em 18 tuổi, .... ;))
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Gửi cho ai bây giờ... thôi... gửi cho mình...^^

Giờ này quá muộn rồi... chả còn ai cả...mọi người đi ngủ hết... bố mẹ ở ngoài kia... lâu lắm mới được thức khuya thế này...

...Lại nghĩ... có nhiều chuyện để nghĩ quá nhưng chẳng biết nghĩ cái gì trước...

(*)

Nhanh thật... đã đến tháng 11 rồi... thế mà mình đã làm được cái gì đáng kể chưa nhỉ... học hành thì vất vưởng... lúc lên lúc xuống... mà sắp thi ĐH rồi... lại còn hay nghĩ linh tinh... mà thôi... chuyện học hành thì không bao giờ nói hết được... kệ...
...Kei à... cái quyết tâm của tớ sao mà nó cứ giậm chân tại chỗ thế... tớ chẳng thể nào quên được ấy... mặc dù bây giờ chẳng mấy khi được nhìn thấy ấy... đáng lẽ hình ảnh nó phải phai nhạt đi... thì đằng này hình như càng ngày nó càng đậm lên hay sao ý... mà hình như tớ thích Đ rồi... thế thì tớ lại càng sợ... vì nếu cứ như thế này... nếu cứ mải nghĩ đến ấy thế này thì tớ sẽ lại để cho bạn ý chạy mất giống mấy lần trước... thế nên ấy làm cách nào đi... làm cách nào để cho tớ ghét ấy đi... căm thù cũng được... chứ nếu cứ thế này thì nguy... vì sẽ dẫn đến một cơ số những hệ quả nghiêm trọng như... tớ mải nghĩ đến ấy hay mải hát bài hát của ấy mà không học được... mải tìm ấy giữa đám đông người mà có thể bị ôtô hoặc xe máy đâm chết... mải yêu ấy quá mà dễ ghét cô ấy cho dù không bao giờ tớ ghét được... tớ đang đặt ra mục tiêu là phải giành lại tất cả những thứ cô ấy đang có và cả những thứ suýt là của tớ nữa cho dù có phải trở nên xấu xa và ích kỉ... nhưng mà tớ không muốn trở thành người xấu... không muốn phải ghét cô ấy vì dù gì cũng là bạn thân của tớ... vì vậy ấy ra tay nhanh lên không thì không kịp đâu... tớ sắp phát điên lên rồi đây này... mệt quá! :-<

...Mình chẳng thích bố... không muốn nói là ghét... gàn dở... khó tính... hay quát tháo, chửi bới mọi người... nói chung không còn gì để nói... trước đây mình thấy khó chịu vô cùng và luôn tìm cách cãi lại cho dù ngay sau đấy đã bị chửi cho lên bờ xuống ruộng... thế mà vẫn không chừa... để mẹ phải nhắc nhở, phải phiền lòng... thế mà bây giờ... nhìn thấy những cảnh tượng chuyện thường xảy ra ở huyện thế này... mình cũng chả muốn bận tâm hay chả thèm bận tâm... và chính mình lại là người đứng ra can ngăn... đến bữa cơm mà ăn chẳng được ngon miệng... hở một tí là cãi nhau... là chửi bới... là đập bàn đập ghế... là ném bát vứt đũa... mà mẹ và chị lại cũng máu ăn thua... bố đang điên tiết mà cứ cố vặc lại làm gì cho mệt... đằng nào phần thắng cũng luôn thuộc về bố... thì nhường đi cho nó quân tử... mệt!!!... chán lắm rồi... muốn bỏ nhà đi vài hôm để thay đổi không khí... nhưng nghĩ lại... mình dù gì thì cũng thuộc loại ngoan :>... giờ ất ơ ngoài đường người ta đánh giá cho... lúc đấy chỉ khổ thân mẹ... thôi... số đã thế rồi... chấp nhận một cách vui vẻ đi thì mới sống yên ổn được... chứ không thì chính mình cũng khổ...aya aya fighting!!!

>>> Còn nhiều điều cần nghĩ quá nhưng bây giờ đúng là rất muộn rồi... phải đi ngủ thôi... đằng nào thì cái mess này cũng gửi cho mình... lần sau viết tiếp cũng chả sao...!

(*): mong Chúa tha lỗi... chỉ vì hôm qua con hóc xương gà... con thề sẽ ăn chay trong một tháng...:|
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Tớ thật sự cảm thấy như bị ấy tát phát vào mặt xong rồi cầm tóc giật giật xong rồi đá tớ bay từ đỉnh cao của sự sung sướng khi vừa nhận đ.c 10 gói bò khô 6 gói ruốc và 70 gói phở bò Hoàng Gia và miến Phú Hưng, xuống hố sâu của cái con đói ăn không đ.c ăn cháo sườn trong 10 tháng ấy ạ.
Đoạn này hay! KHổ thân bạn tôi!
 
cho 1 cái j` đấy của mùa đông ..
cho anh của em >:-D<
7 tháng rồi đấy, veo 1 cái, 7 tháng bay vù..
nhớ hồi xưa cứ thấy em mag đồ ăn về nhà lại hỏi ngay “hết tiền chưa? “ :p
nhớ có lần điện về chỉ để bào cái Hà lấy choco mà ăn
nhớ có lần hì hụi chân gà mag về vào 12h đêm..
nhớ em ốm về xoa xoa rồi lại đj !~
..
anh em tâm lý điên ng` :D tình cảm lại tốt nữa, mỗi tội là ngu thôi :)
i-)
ilu much ..

nhớ bố nữa, lâu lắm rồi chả đc sờ tai bố đj ngủ ^^
bố đj suốt hay là do con tránh bố ???
con xin lỗi ạ.
>____<
nhớ hồi bé bj mẹ đánh là chờ bố về rồi khóc to :p
thể nào cũng đc tha :p
nhớ bố mỗi lần đj về là bế con ngay :)
nhờ hồi bé về quê nữa
...
con
sai
rồi
!~​


có nh~ cái đã mất dj mà vĩnh viễn đời đời kiếp kiếp k thể lấy lại đc
con lại đánh mất nh` thứ quá :D
hối lại thì chả còn kịp níu nổi j` nữa rồi......


:D
sống trên đời cần 1 tấm lòng ^^
để làm j` em có biết k?
để cho gió cuốn đj i-)​
 
Viết cho người thân yêu, dẫu cho cô ko bao h đọc được nữa..

cô ơi giờ có lẽ cô đã đi xa lắm rồi..cô có vui ko, có thanh thản ko, có đang dạy những đứa học sinh mới luôn khiến cô phải quát lên như bọn con ko..
thời gian sao ngắn ngủi quá cô ơi, hồi tháng 3 tháng 4 có đứa nói cô chỉ sống được nửa năm nữa thôi, con và các bạn chẳng tin..thế mà h cô đi thật rồi..mãi mãi chẳng bao h bọn con được thấy cô nữa, chẳng bao h được thấy cô cười, nghe cô mắng yêu và quan tâm..đến bao h bọn con mới có 1 người giáo viên tận tâm yêu thương chúng con như con đẻ..
khi cô còn ở đây với bọn con, thì bọn con đâu biết quý trọng, h cô đi rồi, bọn con nhớ cô lắm cô ơi..
lớp con là lớp cuối cùng được cô chủ nhiệm, thời gian chỉ có 1 năm thôi, nhưng có bao kỉ niệm bên nhau..cô yêu thương bọn con nhiều lắm, thế mà bọn con chỉ toàn hư và hiểu sai về cô, mãi đến khi bao nhiêu thầy cô bộ môn nói rằng cô yêu lớp con nhất, vì lớp con nghịch mà vẫn tình cảm lắm..cô đâu có ghét bỏ chúng con, thế mà khi chúng con nhận ra sai lầm thì dường như đã quá muộn..đến lúc biết cô bệnh bọn con cũng vẫn vô tâm, coi thường..
con tiếc những khoảng thời gian đã mất..ước gì con ngoan hơn, con tình cảm hơn, để h con ko phải tiếc vì cô đã xa rồi..
1 ngày đẹp trời con đến lớp, cô Nam nghỉ, các bạn báo con rằng cô mất..con chẳng tin đâu..nhưng ai lại có thể đùa như thế chứ..
chỉ vài tuần trước tập quân sự, lớp còn làm thiếp tặng cô, chúng con nghĩ cô sẽ chóng khỏe thôi..rồi cô sẽ lại đi dạy, để bọn con lại nghịch ngợm và nghe cô dặn dò..
con ân hận vì đã làm cô buồn thật nhiều, đã hiểu sai cô thật nhiều..
nhưng nếu thời gian có quay trở lại, có lẽ con vẫn hư để rồi sau đó con mới nhận ra tình yêu thương của cô..
cô quan tâm đến lớp này, cô hỏi han từng bạn, luôn muốn chúng con điểm cao trong tất cả các môn học, ko bao h gây khó dễ trong vấn đề gì :(
cô ơi con ko giỏi văn, con chẳng biết viết thế nào để viết cho hay, cho buồn,con chỉ viết được bằng những tình cảm của con thôi..ko biết cô có nhớ con ko, cô có biết con đang khóc mà viết những dòng này ko :(
con cũng hứa với cô con có khóc đâu, nhưng đến lúc con chỉ cạnh cô có mấy mét thôi, nhưng con đâu có nghe tiếng cười của cô nữa, xung quanh con chỉ là những tiếc khóc đau thương..con cũng vẫn khóc..con muốn tiễn cô đến nơi cuối cùng lắm, mà con lại ko đi được..
kể cả khi cô ốm, cô vẫn theo sát lớp từng ngày..
cô có nhớ hôm lớp sang nhà cô làm nem, ăn bún chả..cô vẫn còn khỏe lắm, rồi thời gian cứ trôi, sức khỏe cô cứ yếu dần..
DSC08156.jpg

DSC08172.jpg

cô ơi cô thấy ko, sinh nhật cô nhiều hoa như thế đấy, vui lắm cô ạ ^^
DSC08168.jpg

cô nhớ ko, cả bánh sinh nhật nữa :x
DSC08118.jpg

cô còn bảo "trông toàn tiểu thư thế này mà cũng biết làm nem"
h cô đi rồi con mới chợt nhận ra đã lâu rồi con ko đến thăm cô, 1 phần cũng do ko được vào thăm, nhưng cũng đã lâu rồi con ko gọi điện..thời gian đầu cô nghỉ dạy cô hay gọi điện hỏi thăm con lắm, rồi con kể cho cô tình hình con học ở lớp, con còn tâm sự với cô khó khăn học hành..con còn nhớ cô hay nói câu "ko được yêu đương gì đâu nhé", cô nói suốt ấy..lúc nghe thì con chẳng thích giờ nhớ lại thấy nó đáng yêu quá..
con nhớ cách cô giảng bài ở dưới bọn con nói chuyện..chúng con xin lỗi cô nhé..
con nhớ cách cô đang giảng bài thì nghe điện thoại..
con nhớ cách cô xuề xòa ko câu nệ..
con nhớ cô tự hào khoe tóc cô đẹp và dầy :x
con nhớ mái tóc ngắn ngắn cũng đẹp, nó đã dài ra rồi mà cô, cô vẫn xinh lắm mà :x..
con nhớ nhiều thứ nữa..nhớ cách cô lo lắng cho học sinh..
những gì còn thì con chẳng quý trọng, h mất rồi chẳng thể nào lấy lại được..

con ko phải là người hay khóc, con cũng ko muốn khóc, vì cô sẽ lại mắng con là đứa hay khóc nhè cô nhỉ ^^, lúc đóng nắp quan tài con chỉ biết khóc và con lẩm bẩm "Mẹ ơi mẹ đi nhé"..
lúc cô còn con chưa bao h gọi cô là mẹ, cũng như chưa bao h ôm cô thật chặt..ước gì lần cuối cùng con gặp cô con đã nói con đã nhận ra cô yêu con nhiều thế nào..

cô ơi chúng con yêu cô nhiều lắm, hẳn cô cũng biết mà :x
cô đừng bao h quên bọn con nhé..cũng như trong lòng chúng con sẽ ko bao h mất đi hình ảnh mẹ Hạnh thân yêu :x
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Con lại viết để gửi tới cô :)...
Đã 2 ngày từ hôm con đi tiẽn cô, thế mà mỗi buổi tối khi phải học bài khuya, tầm 1-2 giờ, cái tầm giờ mà mọi khi con rất thích vì nó yên lặng rất dễ học thì bây h cái sự yên tĩnh của nó lại làm con nhớ đến cô :)...Tính con vốn nhạy cảm mà, nên con hay nghĩ nhiều và hay nghĩ về những thứ có vẻ buồn buồn:)...Nghĩ đến cô là con nghĩ đến cái nền trời trắng và cái khoảng không bao la nơi mà cô đang yên nghỉ, khoảng không mà khi đi tiễn cô con đã đứng lặng rất lâu và chăm chú nhìn:)...Con nghĩ cả đến những bụi vàng mã bay bay rồi dính vào tóc con và tóc mọi người...và nghĩ đến cơn mưa nhè nhẹ mà ông trời cho xuống khi mọi nghi lễ vừa kịp kết thúc...Mọi người vẫn bảo là ông trời cũng thương cô đấy :)
Lúc nãy con ngồi đọc topic của các anh chị A1 0205, các anh chị ý có nhiều kỉ niệm với cô quá...Bỗng nhiên con cảm thấy một sự ghen tị đến ích kỉ...Cô chỉ dạy bọn con có 1 năm thôi, bọn con chỉ được ở với cô có 1 năm, không có được nhiều kỉ niệm như các anh các chị :) nhưng cô biết không :) Lúc cô nói cô yêu lớp con vì lớp con sống rất tình cảm, con đã cảm thấy rất hạnh phúc đấy:) Cô là người giáo viên duy nhất nhận xét lớp con là lớp sống có tình cảm, từ sau cô, các thầy cô đều cho rằng lớp con khô khan, có phải bởi vì chỉ có cô mới thực sự hiểu lớp con :)

Cái Quỳnh nó bảo con là lớp mình cái gì cũng là cuối cùng, cuối cùng của SGK cũ này, của thi ĐH này và là cuối cùng của cô :) nhưng cô ơi, có lẽ bọn con cũng là một sự cuối cùng tốt đẹp phải không ạ :) Bọn con tin rằng cô rất vui, tin tưởng và tự hào vì A1 0508 bọn con, dù bọn con có nghịch ngợm, có hiếu động, có hay bị các thầy cô khiển trách :)

Bây giờ chúng con hứa với cô cô nhé : lại một ngày 3/6 khác của năm sau:)...lại vào giờ đấy:)...địa điểm đấy:)...con sẽ lại bật đĩa nhạc đấy:)...cô sẽ lại cùng chúng con nấu ăn cô nhé:)...
Mọi thứ sẽ vẫn như thế...Chẳng có gì là thay đổi cả...Chỉ đơn giản là giờ cô chuyển đến một nơi xa hơn thôi:)...Ngày mai con sẽ xin các anh chị 0205 số di động mới của cô...Chúng con nhớ cô >:-D<
 
Bố mẹ. Con có lỗi. Con là đứa vô dụng. Con chẳng làm được gì cả. Con rất xin lỗi vì lúc này đây khi con biết con trượt đội tuyển vì cái 0,25 điểm ấy, con đang khóc. Con xin lỗi. Là con gây ra, nhưng con lại để bố mẹ phải buồn thêm vì sự yếu đuối kém cỏi của con, vì con đã khóc.

Cô Hương Lan, con xin lỗi cô. Khi con học hành bê bối nhất, cô chỉ dạy cho con để con đủ sức vào thẳng lớp Anh1. Nhưng lần này con xin lỗi cô, vì con trượt đội tuyển rồi. Tại con. Con không đổ tại may rủi. Con thật sự đang rất chán nản. Con không hiểu chiều nay con có đủ can đảm đến lớp để học nữa không. Con xin lỗi cô, vì bao công sức cô bỏ ra mà con lại không đạt được, con trượt vì một câu con đã được học. Con thật sự xin lỗi cô.

Quỳnh. Cảm ơn và xin lỗi. Xin lỗi vì lúc nào con cũng có ý nghĩ là con học tốt hơn cha môn Anh này. Nhưng sự thực hôm nay thì không phải thế. Con xin lỗi rất nhiều... Và con cảm ơn vì hôm nay cha đã ngồi cạnh an ủi con, đi xuống canteen với con. Con cảm ơn cha vì cái fic cha viết cho con và đã hứa sẽ viết tiếp cho con để dỗ con nghừng khóc. Thật sự cảm ơn.

Anh. Vô tình thôi, hnay đọc đc bài của anh nói rằng thế giới này k có sự bất công. Chẳng hiểu sao thấy nhẹ hơn nhiều lắm. Cảm ơn. Và xin lỗi vì bấy lâu nay em chỉ toàn làm phiền anh thôi. Nhưng từ giờ thì chắc là sẽ không nữa.

Xin lỗi chính mình. Ngày nào cũng học rất khuya, ăn uống nghỉ ngơi không điều độ, sinh hoạt bừa bãi... Chắc vì thế nên dạo này có thêm nhiều tóc bạc. Biết là mình đày đọa bản thân nhiều lắm, nhưng vẫn cố... Cố gắng để đạt được một cái gì đó. Nhưng cuối cùng thì lại không được gì cả. Lần nào cũng chỉ là 0,25. 0,25 thôi mà sao khó vượt thế? Tại sao không bao giờ mình làm được điều gì tốt đẹp một chút. Đến đối xử tốt với bản thân còn không được thì mình con làm những việc với người khác sao được đây?

Xin lỗi... Tôi chỉ là đứa vô dụng thôi!
 
Chỉnh sửa lần cuối:
cô ah,
đáng nhẽ con định viết những dòng này cho cô ở journal của con cơ nhưng mà ở đấy con set private for myself ý thế chắc là cô k0 đọc được nên con đặt cái thư này ở đây nhớ (ở topic này cô k0 cần account vẫn đọc được đấy )
bây h là tròn 1 tuần rồi đấy cô ah, cuộc sống cô trên kia thế nào rồi? con ở đây cũng tàm tạm thôi
mấy hôm nay con cứ toàn ngồi nghĩ lại những ngày lớp 10 hồi mà cô vẫn còn chủ nhiệm lớp con ý, nhiều chuyện hay ho lắm mà con phải viết ra k0 đến một lúc nào đó con lại quên đi thì tiếc lắm . đây này, trên tủ sách của con vẫn bao nhiêu là sách tiếng anh cô bảo mua ý, rồi thì cả quyển inside out mà cô dạy ở lớp ( hic n0 mà khá nhiều lần là con k0 làm bài ) .
con vẫn còn nhớ mấy cái bài essay hồi đầu lớp 10 ngu nga ngu ngơ của con cô phê là : "i know you can do better than this,keep trying " dài lắm. hay nhỉ , thành ra bài điểm thì chả cao mà con cứ cười cười sung sướng kiểu gì ý
xong thì con còn nhớ lần gì con đang đứng dưới phòng hội đồng xem văn nghệ gì đó thì cô đứng bên cạnh vuốt vuốt tóc con rồi cười bảo con: sao hôm trc' lại bị 1 văn hả?" suýt ngất luôn. con giải thích một hồi tết nhất mải chơi blah blah, cô cũng chỉ cười bảo là phải cố mà gỡ nhớ ( tiện đây con nói với cô luôn là con gỡ 1 thành 6 ah ,với lý do chuối củ là 1 dễ sửa thành 6 của cô nam).
rồi thì lần nào con đến nhà cô , cô toàn vỗ mông rồi cười bảo :con gái xinh xắn quá . đấy nói lại nhớ, con thích tiếng cười của cô lắm, mỗi lần nghe con cứ thấy rất thoải mái.
năm lớp 11 cô ốm nhưng mà thỉnh thoảng vẫn đến lớp dạy (con vẫn nhớ như in cái bài women are from venus, men from mars đấy cô ah, đang ngồi cười nói thì cô gọi lên present thế mà cũng ok hehe). rồi cả những đợt mà lớp mình ngồi học ở phòng hội đồng nữa vì cô k0 leo lên tầng 3 đc.
ui, ngồi viết ra mới thấy là bao nhiêu chuyện cô nhỉ. còn nhiều lắm nhưng mà con sẽ viết ở thư sau vì tạm thời là mai đang có một đống kt chờ đợi phía trước cô ah, bây h mà điểm kém chắc chả ai ra vuốt tóc rồi cười bảo con cố lên đâu, có mà ăn mắng ý .
con đợi reply của cô đấy ;)
con chào cô !
Mai Linh
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Gửi: bố, mẹ.

Không biết đây đã là lần thứ bao nhiêu bữa cơm gia đình nhà mình bị phá hỏng bởi vì cuộc tranh luận không hồi kết về tương lai của con rồi bố mẹ nhỉ.

Con hiểu mong muốn của bố mẹ lắm chứ. Con hiểu bố mẹ mong con đi học kinh tế, kinh doanh, ngân hàng, nhà băng, két sắt blah blah blah gì gì đó >:/ để sau này không phải khổ, để sau này trước hết là có cơm nhét vào bụng mình, hơn nữa còn kiếm được nhiều tiền, rồi rằng thì là mà có thể vênh một tí, đem tiền đi khinh thằng khác chứ không để thằng khác nó khinh mình >:/ . Con cũng hiểu trách nhiệm của con lắm chứ. Con là thằng anh lớn với một đứa em gái ngờ nghệch và cần phải làm tấm gương thật là sáng trong để giúp nó phấn đấu không trở thành cục nợ cho đời. Con cũng hiểu con là con trai của một người đàn ông mẫu mực và hoàn hảo. Với dòng họ nhà mình đầy-anh-em-nhưng-vô-cùng-nghèo-khổ-và-không-ít-thằng-súc-sinh, bố là người con trưởng vĩ đại ( hay chính xác hơn là cái máy ATM di động vĩ đại =; ). Cũng sắp tới lượt con trở thành cái máy đấy rồi, dù gì đó vẫn là quê hương, em họ thằng em trai bên nhà cô đằng nhà chú ông cậu hồi xưa đi đánh cá cùng cụ nội dù gì vẫn là họ hàng =; , bố không thể bỏ họ và con cũng không muốn bố buồn. Thế nên trách nhiệm của con là kiếm nhiều tiền bố nhỉ. Danh dự của bố, sĩ diện của dòng họ cơ mà. Con hiểu. Con cũng chẳng cần mẹ nhắc mẹ cũng là chị cả trong gia đình 4 chị em và con cũng là thằng to nhất trong đám con cháu đâu >:p . Nó ám ảnh con mất rồi. Kể cả ngủ mơ con vẫn ghi nhớ cái mẽ gia đình văn hoá trong mắt bạn bè, hàng xóm và đồng nghiệp của bố mẹ mà. Thế nên con phải kiểm nhiều tiền mẹ nhỉ. Để sau mẹ có thể tự hào đem khoe cháu nó kiếm ra abcxyz $$$$ chứ ko như thằng con nhà X suýt được giải nobel nhưng mà nghèo kiết xác, hay như con nhà Y cũng nhiều tiền nhưng lại là diễn viên 8-} .

Nhưng con cũng có mong muốn của riêng mình bố mẹ ạ. Con muốn thoát ra khỏi cái vòng luẩn quẩn của TRÁCH NHIỆM và THỰC DỤNG đấy :). Con muốn làm những thứ mà con thích cho dù con cũng thừa hiểu chắc chắn sẽ khổ và chẳng thể giàu nổi. Con muốn học cái mà con muốn học, chứ ko phải học sống làm cái bóng ma của chính mình :). Bố mẹ bảo người ta đổ xô đi học kinh tế, con ko đi cả thế giời người ta cười cho là dại; WTO rồi, học kinh doanh mà giỏi sau tha hồ sướng, nuôi vợ, nuôi con, giúp em, em họ, em của em họ, em của em của em họ…. :| Nhưng bố mẹ có thấy con ngán ngẩm thế nào khi nghĩ về cái thực trạng đấy không? :|

Này nhé, đầu tiên là 80% những đứa thuộc thế hệ con mà con đã cất công đi hỏi, kể cả những thiên tài mà con tin sẽ khám phá ra cái gì đó cho đất nước, như nhiên liệu mới cho 60 năm sau chẳng hạn, đều nói là thi Ngoại Thương và Kinh Tế Quốc Dân, Ngân Hàng, Khách Sạn bố mẹ ạ :)). Chúng nó từ bỏ hết ước mơ đam mê vì cái suy nghĩ thực dụng mà người lớn áp đặt cho chúng nó đấy. Có mấy đứa mong muốn cháy bỏng có một tập đoàn ăn nhanh từ hồi bé tí cho đến lúc lớn đâu ạ? Hay cũng có mấy đứa muốn làm bộ trưởng bộ kinh tế để cho quê nó bớt nghèo đâu ạ? Chạy theo xu hướng thời đại thôi bố mẹ ạ. :-j Buồn cười nhất là có đứa nó nói với con: “bà già tao thấy mấy thằng giám đốc hay mấy thằng doanh nhân mặc vest vào bar trông oai oai nên muốn tao đi kinh doanh thôi. Cho oai ý mà chứ hay ho gì. Cái thế giới đấy như thằng anh tao còn tin ai nữa đâu. Nhưng mà tao thấy cũng hay, được nhiều người nể. Thôi thì có mất gì đâu, đằng nào chả kiếm tiền. Có tiền để tận hưởng chứ.” <:p Đấy, 9x đấy, nhân tài của quốc gia đấy, mặc xác tương lai của mình đấy, kiếm vài đồng lẻ rồi đi về đi ngủ ( hoặc ăn chơi pạt ti ) chờ ngày xuống lỗ. Hay thật. Đáng mơ ước thật. Thế sống làm cái gì thế ạ?:-h

Bố mẹ tưởng tượng xem những người thầy trẻ lương tháng 600k – 1tr bỏ nghề để đi buôn cho đỡ đói, đỡ khổ thì con của con, cháu của bố mẹ ai dậy đây ạ. Hay lại gửi Tiến Sĩ nào đó 5 xô một ngày dạy chẳng nhớ tên học sinh? Những nhà khoa học ko đủ sống, bận làm thêm kiếm tiền thì lấy ai ra phát triển đất nước bây giờ ạ? Vừa mới công bố oang oang là 60 năm sau nguyên liệu cạn kiệt, 9x còn bận đi kinh doanh cho nó oai thì chắc phải bỏ cả cái xứ hình chữ S này mà đi hết với nhau thật :-t . Nghèo đói là cái tội, nhưng chỉ vì tiền, vì một tương lai thực dụng mà vứt bỏ hết tất cả những ý tưởng điên rồ mà con nung nấu, thực sự con không nỡ. Học kinh doanh sau đi làm doanh nghiệp với con cũng chẳng khác gì trào lưu đi du học với mục đích chạy trốn cái nền giáo dục tởm lợm này.:-?? Người ta, cả con nữa, đổ xô đi học SAT, TOEFL nhưng đằng sau mấy cái điểm đấy là cái gì thế ạ? Là những tiết học giấu quyển sách tiếng anh trong ngăn bàn, là những buổi trốn học để ở nhà ôn thi mà rốt cuộc là nằm ngủ, là một cái xác không hồn tự vẽ nên một bản thân trên giấy và nộp cho các adcom. Không lí tưởng, ko mục đích, ko ước mơ. Du học là du học thôi, còn du để học cái gì nhỉ? À phải, học kinh tế kinh doanh như bố mẹ mong muốn còn gì. =; Con chẳng cười nổi khi ông adcom của Indiana ông ý nói đùa: “everybody wants business” khi chứng kiến quá nhiều ( toàn bộ ) hs việt nam đến hỏi ông ý về cái ngành thổ tả này ^:)^. Thậm chí con còn chưa mở mồm ra hỏi ông ý đã đón đầu như thế. Dân VN trong mắt người nước ngoài đấy ạ. =; Bố mẹ bảo một cánh én chẳng làm nên mùa xuân. Nhưng thực sự con thích làm cánh én đó lắm :) Thà ở VN nhưng được tự do bay trong cái hơi xuân na ná, còn hơn là ra nước ngoài như ý bố mẹ, bay theo đàn với sợi dây tròng trên cổ trong mùa hè bon chen và chết vì chán ngán. Có lẽ con quá già trước tuổi nhỉ? Người ta vừa nhìn con là biết ngay con có em gái, có bố mẹ làm công chức. =)) Cũng tại 17 năm qua con làm một đứa con ngoan còn gì.:-j Thậm chí cắt một kiểu tóc cho thay đổi cũng bị bố bảo là không đứng đắn và bắt đi cắt lại. :)) <:p
Sắp sinh nhật 17 nhưng con thấy mình như đã 70!
 
tớ thì chỉ bít gửi ch0 1 người duy nhất thoy ( người tớ yêu )
Thương ơi!
Được 3 tháng rùi mà ông k0 đc gặp con, nhớ con lắm ý
bh con lại học ở trường khác, cách xa ông nhìu
ông cũng k0 bít vì sa0 con lại giận ông nữa
chả bít liên lạc với con ntn cả
2 năm học cùng cấp 2 chả lẽ con đành lòng quên ông luôn đc sa0
ông bít 2 năm học cùng ông và con giận nhau nhiều, buôn nhiều ,
đó là những kí ức tốt nhất về con trong lòng ông
ông sẽ mãi k0 quên đc nó, 1 kỉ niệm mãi mãi
ông hi vọng sau khi đọc được bài viết này của ông
con sẽ hiểu rõ lòng ông hơn
GOOD BYE MY LOVE
 
Lại là một sáng ngủ dậy rên hừ hừ vì rét...

Lại là một ngày trong vô cảm và nỗi buồn...

Ko biết! Có lẽ nhạy cảm quá hay là vì ích kỷ quá...

Người ta tốt vs mình, quan tâm đến mình hay người ta cũng chỉ muốn can thiệp vào cuộc đời của mình...Nghi hoặc... Chui vào cái thế giới do riêng mình tách ra...

Thêm những người thân nữa mất đi... Vẫn trống rỗng và vô cảm như thế... Dần tự biến bản thân thành đứa lạnh lùng và ko rỏ thêm giọt nước mắt nào...Vì cái gì nhỉ...

Tớ nói là tớ thích ấy... Tớ nhìn ấy và thấy trong lòng cũng có 1 cái gì đấy khác thường...Nhưng rồi trong đầu tớ lại vang lên :

"Nếu E còn trinh, A sẽ cưới E...Nhưng xin lỗi E chỉ là 1 con đĩ "

Tớ biết là chẳng liên quan gì cả vì tớ vs ấy rồi cũng chẳng ra đâu và đâu...Nhưng xin lỗi KID của tớ vì hình như tớ thực sự thích ấy...

Quá xa rồi,để nuối tiếc quãng thời gian bồng bột ấy...Nhưng chẳng bao h là quá muộn để định hướng lại cuộc sống cho mình...

8-|All 4 0ne 0r 0ne 4 All???8-|
 
To Ny Venda nhé ^^
Thực sự thì Ny Mata cũng chả biết viết j cả, vì đây là lần đầu tiên Ny viết thư cho 1 ng dưới cái mác "N.Y" :)

Đơn giản nó là thế này

Ny chẳng mất j nhiều để có đc 1 ny như Ny Venda. 20-10, bọn mình chat, và thế là... "ny" ;))

Nghe thật là chuối củ ! Đúng thế đấy ! Nhưng mà Ny chưa bao h coi nó chuối cả

Đến lớp, bọn bạn trêu ầm ầm, gán ghép ầm ầm :)) . Cách giải quyết của Ny Mata thì chỉ đơn giản là đứng dậy, vênh mặt lên mà nói :"Ờ ! Bọn ta yêu nhau đấy ! Trời đất chứng giám hẳn hoi nhá ! Làm sao ??? " :)) rồi xuống ngồi cạnh Ny cho bọn nó hết cả trêu :)) Uh thì Ny đấy, làm sao ? Yêu nhau đấy, làm sao ? :))

Còn Ny Venda thì chỉ ngồi bàn cuối, vặn volume ipod to hết cỡ, mặc cho bọn nó nói j thì nói...

Để rồi vào h học, cách nhau 5 cái bàn học, Ny Mata phải mess cho Ny Venda xin lỗi , và rằng Ny chả có ý gì đâu, tại bọn nó trêu nhiều quá Ny ko thích !!! >"<

Và rồi để nhận đc cái mess reply : "Ko sao đâu, bị trêu nhiều rồi cũng quen^^"

Xin lỗi Ny Venda nhé ! :|

Đấy là bthường, nhưng những cái mess của Ny thì đúng là luk đọc xong, Ny Mata rất là cảm động ;))

Nào là cái mess hỏi Ny Mata ko đi tham quan à ? , ko đi thì vào rừng lạnh ai ngồi cùng Ny Venda ;)), nào là cái mess kêu lạnh lúc nửa đêm, nào là cái mess hỏi thăm này nọ. Rồi hôm trc, luk Ny Venda hỏi Ny Mata có chuyện j à vì dạo này thấy Ny khác khác , Ny thấy rất là vui ! Rồi cả cái thái độ rất chi là cởi mở và chân thành khi mess "Khi nào có chuyện j thì cứ dựa vào ny ko sao đâu. có chuyện buồn thì cứ share, ny sẽ lắng nghe mà" :) . thx my ny ^^

Ny Mata nhớ tối trc hôm Ny Venda cùng lớp mình đi tham quan, Ny Mata có dặn là vào rừng ko đc ngồi cạnh ai, ko đc cho ai ôm vs khoác tay, ko đc đi cùng, xí xớn vs con Thư :)) và phải liên tục mess về cho Ny. À Ny còn bảo là bao h Ny Venda lên xe ô tô thì mess để gọi Ny Mata dậy học bài. Thế mà 6h17', Ny Venda gọi điện hẳn cho Ny Mata làm Ny Mata đang ngủ thì bị tiếng chuông điện thoại dựng dậy ! Đầu dây bên kia là giọng mấy con qủy sứ lớp mình, rồi mới đến Ny. Đến tối, Ny lại gọi ! ^^ Ny Mata rất là vui ^^ . Đi chơi về còn mua quà cho Ny Mata nữa. Rất là đáng yêu ! Ny rất là thích món quà đấy ! ^^ Thx Ny phát nữa :x

Và đặc biệt nhất là cái entry cho ny với BlueSky Marble của Ny Venda dành tặng Ny Mata ^^ :

"Blue of the sea which is shone by the sun,

blue of the sky filled full of clouds and fun.

Blue of the water flowing with the stream,

blue of the rain falling down to the fields of green.

Blue of the winter polar nights,

blue of the peace and happiness what is nice.

Just a blue and blue and blue...

Just a blue marble for me and you.^^"

Gì nhỉ ? Tóm lại là Ny Venda rất là tốt, và Ny Mata rất là may mắn vì có ny như Ny Venda ! ;)) Nhưng đơn giản là một bờ vai cho Ny Mata dựa thôi nhé, đơn giản là anh trai của Ny Mata, là bạn thân thôi, vì những j Ny Mata cần chỉ có thế ! Có thể cầm tay nhau này, khoác tay nhau này, đi cùng nhau này, dùng đồ của nhau này, blah blah nữa, nhưng tóm lại là chúng mình là Ny theo 1 cách vô cùng đặc biệt, Ny Venda nhỉ ! :) Chúng mình là ny của nhau ^^

Thank u for being my "N.Y" ^^
 
Back
Bên trên