Ngô Thu Lan
(pippin)
New Member
_Lan ơi, nếu tao trượt đại học em có còn yêu tao nữa ko?
_Con dở hơi, mày hỏi như đúng rồi ý. Thế nếu tao trượt thì mày không yêu tao nữa chắc???
Tao nói thế nhưng tao ko nghĩ, Ly ạ...........
Thế mà bây h tao ngồi viết cái này,viết cho cả mấy em mà tao không thể gọi điện, chỉ vì tao hiểu rằng trong lúc này, người mà các em cần thật sự sẽ không phải là tao, mà tao cũng hiểu cả cái cảm giác phản cảm khi người ta cứ cho 1 tràng: Không có gì đâu, tương lai còn ở phía trứoc này nọ, trượt thì làm sao......Sáo rỗng lắm, vô nghĩa lắm. Tao hiểu rằng nếu lúc này được ở bên người các em cần, thì chẳng cần người ấy nói gì cả, chỉ thế thôi các em cũng thấy được chia sẻ rồi. Nhưng tao hiểu điều đó chỉ để thấy lo cho cả lũ hơn thôi. Thảo bảo muốn nghe lắm 1 câu của ny, rằng: Sẽ chẳng có gì thay đổi, rằng mọi điều của bố em về cái lí do khiến kết quả thi tồi tệ đều không phải là sự thật nhưgn khôgn được. Tao hiểu điều đó lắm, không phải vì tao cũgn dính vào mấy chuyện đấy mà bào chữa cho nhau đâu, chỉ biết nói là tao tin vào tình cảm của 2 đứa, tin vào cả những điều tốt đẹp mà nó mang đến cho bọn mày nữa, dù...........với thất bại này của Thảo, có thể khoảng thời gian của bọn mày sẽ phải nhân lên gấp 7, để rồi, uh, 7 năm, tao đồng ý Thảo ạ, mọi thứ đều có thể phai nhạt hết........ Nói đến những điều quá đẹp đẽ làm j để làm cho nhau sống trong cái màu hồng ảo tưởng, thế mà mày vẫn khuyên tao sống hết mình, ko nghĩ đến những chuyện kia nữa, "Cho MyT ", mày bảo thế, thế mà bây h tao chẳng biết nói cái gì với mày cả, tao không phải là Tâm..........
Em Ly thì tao còn chẳng có 1 lời an ủi nào, tao biết chắc 3 con với nhau thì những điều đấy chẳng để làm gì, thế nhưng mà tao buồn lắm, mày biết kết quả, rồi mày cứ vô tư ngồi trêu tao với MyT, nhưng tao không phải con ngốc, tao biết mày nghĩ những điều tiêu cực gì trong đầu, tao cũng biết mày muốn chống lại bố mẹ mà chia sẻ với 83 nữa, nhưng mày vẫn thấy có lỗi với bố mẹ, thế là mày thôi. Để rồi lúc MyT hỏi tao: Thế em Ly thế nào rồi, tao chẳng biết trả lời thế nào cả, tao bảo rằng: MyT không thi, không hiểu đựoc đâu. Nói thế mà tao thấy tao cũng chẳng giúp được mày gì hơn thằng bé cả......
Trượt đại học, tao chưa bao h nghĩ đến chuyện ai trong lớp mình phải đối diện với điều ấy cả, nữa là bọn mày, tao thấy tao cứ như một con vô duyên, có mọi thứ tốt đẹp, dù lúc nào tao cũng tự an ủi rằng mình đã phải trải qua nhiều khó khăn đến thế nào, cố gắng đến thế nào mới được trọn vẹn như bây h, thế mà tao vẫn thấy tao đau lắm, mất mát lắm khi chứng kiến bọn mày như thế. Bọn mày khóc! Nhưng chẳng hiểu sao tao có cảm giác rằng khi mình khóc 1 mình thì sẽ dễ chịu hơn, hay tại tao đã phải khóc 1 mình quá nhiều tao ko biết nữa, thế là tao ngây thơ để cho bọn mày tự trút hết mọi xúc cảm với chính bản thân thôi.
Tao chợt thấy tao ngu ngốc mỗi lần ngồi đóng cửa 1 mình trong phòng cho nước mắt tự trào ra, ko 1 ai ở bên, để rồi nghĩ rằng chẳng có ai ở bên mình, rằng mọi thứ, con người , hiện thực, chẳng có gì đágn tin......
Bây h thì tao biết là có người luôn khao khát biết mọi chuyện buồn bã của tao không phải vì "tò mò" như tao vẫn cố áp đặt mà là vì lo lắng cho tao, dù chẳng nói ra......Thế nên bọn mày cứ khóc 1 mình đi, nhưng đừng bao h nghĩ là mình cô đơn cả, đừng nghĩ bọn mày phải đối diện với thất bại 1 mình. Nhé, tao đã bao h nói là tao chỉ yêu những người đỗ đại học thôi đâu.
_Con dở hơi, mày hỏi như đúng rồi ý. Thế nếu tao trượt thì mày không yêu tao nữa chắc???
Tao nói thế nhưng tao ko nghĩ, Ly ạ...........
Thế mà bây h tao ngồi viết cái này,viết cho cả mấy em mà tao không thể gọi điện, chỉ vì tao hiểu rằng trong lúc này, người mà các em cần thật sự sẽ không phải là tao, mà tao cũng hiểu cả cái cảm giác phản cảm khi người ta cứ cho 1 tràng: Không có gì đâu, tương lai còn ở phía trứoc này nọ, trượt thì làm sao......Sáo rỗng lắm, vô nghĩa lắm. Tao hiểu rằng nếu lúc này được ở bên người các em cần, thì chẳng cần người ấy nói gì cả, chỉ thế thôi các em cũng thấy được chia sẻ rồi. Nhưng tao hiểu điều đó chỉ để thấy lo cho cả lũ hơn thôi. Thảo bảo muốn nghe lắm 1 câu của ny, rằng: Sẽ chẳng có gì thay đổi, rằng mọi điều của bố em về cái lí do khiến kết quả thi tồi tệ đều không phải là sự thật nhưgn khôgn được. Tao hiểu điều đó lắm, không phải vì tao cũgn dính vào mấy chuyện đấy mà bào chữa cho nhau đâu, chỉ biết nói là tao tin vào tình cảm của 2 đứa, tin vào cả những điều tốt đẹp mà nó mang đến cho bọn mày nữa, dù...........với thất bại này của Thảo, có thể khoảng thời gian của bọn mày sẽ phải nhân lên gấp 7, để rồi, uh, 7 năm, tao đồng ý Thảo ạ, mọi thứ đều có thể phai nhạt hết........ Nói đến những điều quá đẹp đẽ làm j để làm cho nhau sống trong cái màu hồng ảo tưởng, thế mà mày vẫn khuyên tao sống hết mình, ko nghĩ đến những chuyện kia nữa, "Cho MyT ", mày bảo thế, thế mà bây h tao chẳng biết nói cái gì với mày cả, tao không phải là Tâm..........
Em Ly thì tao còn chẳng có 1 lời an ủi nào, tao biết chắc 3 con với nhau thì những điều đấy chẳng để làm gì, thế nhưng mà tao buồn lắm, mày biết kết quả, rồi mày cứ vô tư ngồi trêu tao với MyT, nhưng tao không phải con ngốc, tao biết mày nghĩ những điều tiêu cực gì trong đầu, tao cũng biết mày muốn chống lại bố mẹ mà chia sẻ với 83 nữa, nhưng mày vẫn thấy có lỗi với bố mẹ, thế là mày thôi. Để rồi lúc MyT hỏi tao: Thế em Ly thế nào rồi, tao chẳng biết trả lời thế nào cả, tao bảo rằng: MyT không thi, không hiểu đựoc đâu. Nói thế mà tao thấy tao cũng chẳng giúp được mày gì hơn thằng bé cả......
Trượt đại học, tao chưa bao h nghĩ đến chuyện ai trong lớp mình phải đối diện với điều ấy cả, nữa là bọn mày, tao thấy tao cứ như một con vô duyên, có mọi thứ tốt đẹp, dù lúc nào tao cũng tự an ủi rằng mình đã phải trải qua nhiều khó khăn đến thế nào, cố gắng đến thế nào mới được trọn vẹn như bây h, thế mà tao vẫn thấy tao đau lắm, mất mát lắm khi chứng kiến bọn mày như thế. Bọn mày khóc! Nhưng chẳng hiểu sao tao có cảm giác rằng khi mình khóc 1 mình thì sẽ dễ chịu hơn, hay tại tao đã phải khóc 1 mình quá nhiều tao ko biết nữa, thế là tao ngây thơ để cho bọn mày tự trút hết mọi xúc cảm với chính bản thân thôi.
Tao chợt thấy tao ngu ngốc mỗi lần ngồi đóng cửa 1 mình trong phòng cho nước mắt tự trào ra, ko 1 ai ở bên, để rồi nghĩ rằng chẳng có ai ở bên mình, rằng mọi thứ, con người , hiện thực, chẳng có gì đágn tin......
Bây h thì tao biết là có người luôn khao khát biết mọi chuyện buồn bã của tao không phải vì "tò mò" như tao vẫn cố áp đặt mà là vì lo lắng cho tao, dù chẳng nói ra......Thế nên bọn mày cứ khóc 1 mình đi, nhưng đừng bao h nghĩ là mình cô đơn cả, đừng nghĩ bọn mày phải đối diện với thất bại 1 mình. Nhé, tao đã bao h nói là tao chỉ yêu những người đỗ đại học thôi đâu.
Chỉnh sửa lần cuối: