chia tay xét từ nghĩa đen cho tới đen của đen là khi bạn rút tay ra khỏi 1 bàn tay của “ai đó” và quay lưng bước đi về hướng khác, có thể là mãi mãi “nàng rẽ trái, chàng rẽ phải”, có thể sẽ còn gặp lại nhưng sẽ ko bao giờ chạm lại vào bàn tay kia nữa . chẳng ai biết ngày mai sẽ ra sao
lý do để chia tay ? đôi khi chỉ đơn giản là hoàn cảnh sống thay đổi, 2 con người bước trên 2 con đường khác nhau, dần dần xa rời nhau. có thể chỉ bởi vị ko còn cảm nhận được “hương - vị” gì khi đứng cạnh nhau, người ta giải thích điều này ngắn gọn : không hợp. mình cũng chẳng biết đó có phải bao biện hay đơn thuần chỉ là sự thật, một kết cục thường thấy cho 1 tình cảm trẻ con - ngớ ngẩn, ngu dại… có người sau này trải qua đã phủ nhận đó ko phải yêu, chỉ là thương. thương hại ??? –> có quá tự tin chăng ? chia tay có thể bởi khi 1 người đứng giữa nhiều lựa chọn gia đình vs. tình cảm hay sự nghiệp vs. tình cảm…, và người ta ko lựa chọn hình ♥. có thể trong chơi bài ♥ là quân bài có giá trị hơn ♦, ♣, … nhưng trong cuộc sống, ♥ thường không phải là sự lựa chọn tối ưu, bởi cuộc sống là 1 vòng tròn ko có sự kết thúc mà chỉ có sự tiếp nối ko ngừng, “một túp lều tranh hai trái tim vàng” thì chưa đủ nặng , còn cần nhiều rất yếu tố khác thậm chí đôi khi phải lựa chọn anti-♥…. túm lại, có 1001 cái lý do - hoặc hơn thế - hợp tình hợp lý để say goodbye.
có thể cả thế giới sẽ chấp nhận những cái lý do “lọt tai” ấy, nhưng chắc chắn có ít nhất 1 người chống lại nó, đó là nạn nhân - nói 1 cách nhẹ nhàng hơn là người được tha thiết kinh gửi lời chào “thân ái + quyết thắng”
vậy vấn đề đặt ra là : làm sao để nói chia tay. với mình, 1 asimo với đầu óc thiển cận, thì cho rằng đơn giản nhất là sử dụng cái vốn tự có của mình : đầu tư 1 cái mail thật smooth, với những lý do ko thể từ chối, và chỉ cho bạn ấy thấy là ko còn cách nào khác, bất đắc dĩ lắm, “chúng ta” mới đi tới cái kết thúc “ko ai” muốn ấy
sin, 1 đứa bạn mình, thì nhất định phải cho rằng nó mới là người quyết định chuyện say goodbye, nếu đối phương có ý định đó, là phải níu kéo lại kịp thời, rồi thuận dịp “chủ động” nói ra
tuy nhiên, cứ vậy thì cứ “ân ân oán oán” mãi, khiếp lắm, mình iu hoà bình nên cho rằng, nếu có ý định say goodbye, thì tốt nhất hãy tạo cơ hội để partner nói điều đó với mình. tự biến mình thành nạn nhân, coi như quay lưng ko nợ nần gì người ta, mà có muốn hối hận thì cũng ko thiếu cách >
tất nhiên tuỳ hoàn cảnh mà ứng biến, hì.
nhưng nói gì thì nói, trước khi quyết định chia tay, hãy cân nhắc thật kỹ, nhớ 1 câu chuyện thằng bạn thân kể - Love of a Lifetime :
Once upon a time there was a teacher and his student lay down under the big tree near the big grass area. Then suddenly the student asked the teacher,
Student : Teacher, I’m confused how we find our soul mate. Can you please help me?
Teacher : “Silent for few second, than he answer” Well, it’s pretty hard and easy question..
Student : “THINK HARD” ???
Teacher : Look on that way, there are a lot of grass there, why don’t you walk there but please never walk backward, just walk straight ahead. On your way, try to find a beautiful grass and pick it up then give it to me. But just one.
Student : Well, ok then… wait for me… “Walk straight ahead to the grass field” A few minutes later…
Student : I’m back..
Teacher : Em, well I don’t see any beautiful grass on your hand.
Student : On my journey, I found few beautiful grass, but I thought that I would find a better one, so I didn’t pick it up. But I didn’t realize that I’m in the end of the field, and I hadn’t pick any. Cause you told me not to go back, so I didn’t go back.
Teacher : That’s what happened in real life. What is the message of this story? In looking for your soul mate, please don’t always compare and hope that there will be a better one. By doing that, you’ll waste your lifetime, cause remember “Time Never Goes Back”…. So try to accept what he/she is.
nhiều người nói đừng làm gì để sau này phải hối hận. nhưng có lẽ tốt hơn cả : đừng làm điều gì nếu biết mình sẽ phải hối hận sau này.