Những lá thư...

Một ngày thật buồn...Thật buồn đó......Ngồi xem lại cmm trong blog...haiz..khó tả quá....Chợt nhận ra rằng..rất ít khi anh cmm trong blog của em ..nhưng lại là người hay đọc nhất ( maybe ..)
Hà Nội đang tràn ngập trong không khí thi cử...Cảm xúc lẫn lộn với nhau..viết chẳng ra cái j hết :-B...Rõ chán ....
Thôi , hãy giữ nó trong lòng 1 mình vậy :D
 
From : Jenny ... with love ...
To : Torai ....
Let the rain kiss you
Let the rain beat upon your head with silver liquid drops
Let the rain sing you a lullaby
The rain makes still pools on the sidewalk
The rain makes running pools in the gutter
The rain plays a little sleep song on our roof at night
And I love the rain.
.....​

U love the rain, too...And this is only one of thousands of special reasons ...of which I LOVE U...
.. . :x _ Torai _
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Gửi cho blog và YM thân yêu .

Bọn mày ơi, từ bây giờ tao sẽ không gặp lại bọn mày nữa . Tao cũng không biết phải làm thế nào nữa . Tao đã quá ngu, lần này tao đã ngu thực sự, chỉ vì sự tham lam của tao mà mọi thứ đã ra nông nỗi này .

Gửi cho YM, gửi cho những hàng list dài loằng ngoằng những cái tên yêu thương của tôi . Từ giờ tớ sẽ không được nhìn thấy những nik sáng đèn, những dòng mess , mà khi đọc rất khó chịu, nhưng bây giờ, có muốn nhìn thấy cũng không thể được nữa ...

Gửi cho blog thân yêu, mày đã gần 20K view rồi đấy nhỉ, mày là nơi mà tao đã trút đủ mọi cảm xúc giận, hờn, oán , vui ,có cả . Số bài viết của tao có lẽ đã gần 80 bài, nếu không tính đến những bài tao đã xóa trong lúc tao không còn bình tĩnh .

Gửi cho forum H1 thân yêu của tôi, có lẽ từ này tôi sẽ không thể nào vào đáy được nữa, các bạn sẽ không phải khó chịu mỗi lần tôi gây chuyện, spam trong đấy nữa đâu .

Đau lắm, đau như mất 2 đứa con mà mình đã đứt ruột đẻ ra , để cho người khác giày xéo ... làm lại thì vẫn phải làm lại, nhưng lần này sẽ không thể nào như trước được nữa .

Đừng bắt tôi khóc, tôi thừa hiểu rằng chuyện đó rất buồn nhưng lần này tôi đành bó tay thật sự . Ym không còn là của tôi . Blog không còn là của tôi . Chỉ có các bạn là bạn của tôi, và thực sự, các bạn có coi tôi là bạn hay không ?

Vĩnh biệt bọn mày , vĩnh biệt blog, vĩnh biệt YM thân yêu, tao sẽ nhớ bọn mày lắm lắm đấy :)
 
Gửi cho ai tớ cũng không biết nữa...
Ấy ơi tớ mệt lắm, mệt lắm mệt lắm. Tớ không muốn than thở nhưng mà tớ thấy mệt. Tại sao tớ cứ phải lao vào cái đống này làm gì nhỉ. Tại sao tớ cứ phải cố gắng làm gì nhỉ? Tớ có tham lam quá không? Tớ có kì vọng quá vào bản thân quá không?
Tại sao tớ không buông xuôi đi. Buông đi, tớ chẳng mất gì đâu, có khi tớ còn được nữa. Vậy mà sao tớ không buông nổi, không thể buông nổi. Không thể dừng lại, vì bản thân tớ không thể chấp nhận chính mình như thế.
Tớ nghĩ, giá mà có 1 bờ vai cho tớ dựa vào. Rồi tớ lại thấy tớ vớ vẩn, cái bờ vai ấy sẽ chiếm hết thời gian của tớ mất, rồi tớ sẽ chẳng làm được gì mất.
Tự tớ cố gắng thôi. Cố lên. <):)
 
Lần cuối cùng viết lá thứ này cho một ai đó........
Someone , bạn bít tôi iu bạn đến chừng nào...và bạn cũng thế...1 năm rưỡi yêu nhau..ko pải thời gian quá dài nhưng cũng ko pải quá ngắn...nhưng những sóng gió cũng xảy ra từ đây..để cho cả 2 đứa cùng hiểu rằng..:" yêu thôi cũng chưa đủ ...nó sẽ chẳng đi đến được cái j hết...cần pải hiểunhau hơn nữa "...Uh , Hiểu nhau hơn nữa...chúng ta thuộc về 2 thế giới khác xa nhau ...2 con người với những suy nghĩ khác xa nhau..ko thể nào hòa hợp được...Vậy mà chúng ta có thể rùng rằng cho tới tận bây h...Để rồi cả 2 cùng khổ...
Bạn mạnh mẽ..còn mình yếu đuối...Cách bạn dùng mà ko nhẫn tâm ư...Với mình , thế là cực kỳ nhẫn tâm...Nói thẳng ra chưa chắc đã nhẫn tâm bằng cứ âm thầm...để người kia lại hy vọng 1 cái j đó.........
H bạn đi rồi...đi xa thật rồi.......CHúng ta cũng ko thể làm bạn của nhau nữa...ko thể...
Hôm qua , trong một ngày mình đc shock đến tận 3 lần....Lần nào cũng như con dao đnag xé lòng vậy...Đau lắm ...đau lắm.....
Lần cuối viết cho bạn..Chúc bạn hạnh phúc bên người mới...Cố gắng cùng mình đê tháo chiếc chòng còn vấn vương trên cổ 2 đứa...và chặt đứng sợi dây nối 2 đứa lại.......Chúc bạn hạnh phúc
 
Thư, cho anh:

Anh à... Không biết bao nhiêu lần, e đã ngước lên bầu trời đầy sao để thầm ước nguyện...

Ước rằng cái từ "mãi mãi" nó sẽ trở thành hiện thực, mặc dù có vẻ như em đang làm nó ngắn lại...

Ước rằng em có thể nói hết với anh những suy nghĩ của em, để em không phải buồn một mình, vui một mình, cô đơn một mình...

Ước rằng thời gian sẽ ngừng trôi mỗi khi ta ở bên nhau, và mặt trời đừng chói chang quá để anh thấy được tình yêu cháy bỏng của em, gió ngừng thổi để anh nghe được con tim em nói và cả thế gian biến mất để mình được tự do...

Ước rằng sẽ không có [kết thúc] mà chỉ có [mãi mãi] hoặc [kết thúc trong yêu thương]

Ước rằng anh sẽ là người hạnh phúc nhất thế gian, để em sẽ là người thứ 2...

Ước rằng em có thể ghi nhớ rõ ràng tất cả những kỉ niệm và hình bóng của anh trong tâm trí em, đừng để nó phai nhoà mất bởi thời gian, nước mắt và sự đau khổ...

Ước rằng hằng đêm em có thể mơ về anh, để nhắc nhở em rằng anh là những gì tuyệt vời nhất đối với em...

Ước rằng anh biết em nghĩ gì,cảm giác thế nào để hiểu tình yêu của em hơn và để em không phải khó khăn khi phải cởi mở lòng mình...

Ước rằng có bờ vai anh cho em tựa mỗi khi buồn, có anh lau nước mắt mỗi khi khóc, có những cái ôm ấm áp của anh mỗi khi em tuyệt vọng, có một nụ cười tiếp thêm sức mạnh cho em khi muốn gục ngã và có một trái tim làm ấm trái tim em mỗi khi nó lạnh giá...

Ước anh là con mắt phải, em là con mắt trái, để sẽ không thể có con mắt thứ 3 chen vào giữa hai chúng ta

Ước rằng thế gian là buổi hoàng hôn, anh là mặt trời rực rỡ còn em là biển rộng mênh mông...Như thế sẽ chỉ có 2 chúng ta...

Ước rằng em không phải ngần ngại khi nhìn sâu vào đôi mắt anh, không ngần ngại khi muốn hiểu rõ con tim anh, không ngần ngại khi muốn anh yêu em nhiều hơn nữa, nhiều hơn cả chữ yêu thương...

Ước rằng tình yêu của em có thể rộng hơn trời xanh, sâu hơn đại dương mênh mông và rực rỡ hơn cả ánh mặt trời...

Em ước mỗi ngày mệt nhọc trôi qua, em vẫn có thể vui cười, vì có anh...

Ước em được vòng tay qua người anh, từ đằng sau, áp vào lưng anh, để cảm thấy yên tâm và được che chở...

Ước anh hiểu đựơc em hạnh phúc thế nào với mỗi từ "yêu", từ "nhớ" anh nhắn cho em, em hạnh phúc thế nào khi đang buồn mà nhận đựơc tin hay offline của anh, khi đang thất vọng mà đọc được entry của anh...

Ước anh biết được vì sao em giận anh, cái hôm anh không đến vì em đã rất thất vọng, em đã tưởng là sẽ được ở bên anh, để nỗi nhớ được nguôi ngoai phần nào...=.=

Quên mất một điều ước quan trọng mà cả anh với em đều đã nói {với nhau và với chị Phanh } là 13 năm nữa mình sẽ trở thành vợ-chồg-chính-thức-trên-giấy-tờ

Và em ước mỗi điều ước này, sẽ trở thành hiện thực một ngày không xa {mặc dù biết là có những điều ko thể =.=}

Hơn bao giờ hết, ngay bây giờ, em ước có anh ở bên, để nói với anh rằng "Em yêu anh, nhiều lắm!"
 
chia tay xét từ nghĩa đen cho tới đen của đen là khi bạn rút tay ra khỏi 1 bàn tay của “ai đó” và quay lưng bước đi về hướng khác, có thể là mãi mãi “nàng rẽ trái, chàng rẽ phải”, có thể sẽ còn gặp lại nhưng sẽ ko bao giờ chạm lại vào bàn tay kia nữa . chẳng ai biết ngày mai sẽ ra sao :)

lý do để chia tay ? đôi khi chỉ đơn giản là hoàn cảnh sống thay đổi, 2 con người bước trên 2 con đường khác nhau, dần dần xa rời nhau. có thể chỉ bởi vị ko còn cảm nhận được “hương - vị” gì khi đứng cạnh nhau, người ta giải thích điều này ngắn gọn : không hợp. mình cũng chẳng biết đó có phải bao biện hay đơn thuần chỉ là sự thật, một kết cục thường thấy cho 1 tình cảm trẻ con - ngớ ngẩn, ngu dại… có người sau này trải qua đã phủ nhận đó ko phải yêu, chỉ là thương. thương hại ??? –> có quá tự tin chăng ? chia tay có thể bởi khi 1 người đứng giữa nhiều lựa chọn gia đình vs. tình cảm hay sự nghiệp vs. tình cảm…, và người ta ko lựa chọn hình ♥. có thể trong chơi bài ♥ là quân bài có giá trị hơn ♦, ♣, … nhưng trong cuộc sống, ♥ thường không phải là sự lựa chọn tối ưu, bởi cuộc sống là 1 vòng tròn ko có sự kết thúc mà chỉ có sự tiếp nối ko ngừng, “một túp lều tranh hai trái tim vàng” thì chưa đủ nặng , còn cần nhiều rất yếu tố khác thậm chí đôi khi phải lựa chọn anti-♥…. túm lại, có 1001 cái lý do - hoặc hơn thế - hợp tình hợp lý để say goodbye.

có thể cả thế giới sẽ chấp nhận những cái lý do “lọt tai” ấy, nhưng chắc chắn có ít nhất 1 người chống lại nó, đó là nạn nhân - nói 1 cách nhẹ nhàng hơn là người được tha thiết kinh gửi lời chào “thân ái + quyết thắng” :) vậy vấn đề đặt ra là : làm sao để nói chia tay. với mình, 1 asimo với đầu óc thiển cận, thì cho rằng đơn giản nhất là sử dụng cái vốn tự có của mình : đầu tư 1 cái mail thật smooth, với những lý do ko thể từ chối, và chỉ cho bạn ấy thấy là ko còn cách nào khác, bất đắc dĩ lắm, “chúng ta” mới đi tới cái kết thúc “ko ai” muốn ấy :) sin, 1 đứa bạn mình, thì nhất định phải cho rằng nó mới là người quyết định chuyện say goodbye, nếu đối phương có ý định đó, là phải níu kéo lại kịp thời, rồi thuận dịp “chủ động” nói ra :) tuy nhiên, cứ vậy thì cứ “ân ân oán oán” mãi, khiếp lắm, mình iu hoà bình nên cho rằng, nếu có ý định say goodbye, thì tốt nhất hãy tạo cơ hội để partner nói điều đó với mình. tự biến mình thành nạn nhân, coi như quay lưng ko nợ nần gì người ta, mà có muốn hối hận thì cũng ko thiếu cách >:) tất nhiên tuỳ hoàn cảnh mà ứng biến, hì.

nhưng nói gì thì nói, trước khi quyết định chia tay, hãy cân nhắc thật kỹ, nhớ 1 câu chuyện thằng bạn thân kể - Love of a Lifetime :

Once upon a time there was a teacher and his student lay down under the big tree near the big grass area. Then suddenly the student asked the teacher,

Student : Teacher, I’m confused how we find our soul mate. Can you please help me?

Teacher : “Silent for few second, than he answer” Well, it’s pretty hard and easy question..

Student : “THINK HARD” ???

Teacher : Look on that way, there are a lot of grass there, why don’t you walk there but please never walk backward, just walk straight ahead. On your way, try to find a beautiful grass and pick it up then give it to me. But just one.

Student : Well, ok then… wait for me… “Walk straight ahead to the grass field” A few minutes later…

Student : I’m back..

Teacher : Em, well I don’t see any beautiful grass on your hand.

Student : On my journey, I found few beautiful grass, but I thought that I would find a better one, so I didn’t pick it up. But I didn’t realize that I’m in the end of the field, and I hadn’t pick any. Cause you told me not to go back, so I didn’t go back.

Teacher : That’s what happened in real life. What is the message of this story? In looking for your soul mate, please don’t always compare and hope that there will be a better one. By doing that, you’ll waste your lifetime, cause remember “Time Never Goes Back”…. So try to accept what he/she is.

nhiều người nói đừng làm gì để sau này phải hối hận. nhưng có lẽ tốt hơn cả : đừng làm điều gì nếu biết mình sẽ phải hối hận sau này.
 
Gửi niềm tin đã đánh mất:
Tôi ko định lấy lại... tôi biết là ko đc... tôi chẳng có lựa chọn nào ngoài việc để bạn phải ra đi...
Nhưng dù ra đi... cố gắng biết... tôi ko muốn niềm tin ra đi như thế... tôi ko ưa cuộc sống bây h của tôi... thiếu vắng bạn...
Uh tôi ko buồn đâu... bạn ra đi... uh vậy cũng là hợp lý thôi... môi trường sống đã thay đổi rồi... tôi cũng cần 1 ng` bạn mới...
Cảm ơn bạn vì đã luôn ở bên tôi từ khi tôi mới sinh ra... nói về bạn bè tôi... có lẽ bạn là thân nhất... uh... luk nào cũng ở bên tôi... và hiểu tôi nhất... đã giúp tôi cố gắng... chưa bao giờ dừng lại...
Cảm ơn nhé bạn yêu... Tôi hứa là ng` bạn mới của tôi cũng sẽ tốt như bạn...
 
"Nếu tớ yêu cậu thì cậu sẽ đồng ý là vợ tớ chứ? "
" Ừ"

Thật là trẻ con. Hôm qua sau khi đọc xong 5 tập truyện Nana, tớ đã làm đảo lộn tất cả mọi thứ xung quanh. Cứ mỗi 1 phần truyện trôi qua, tớ lại nhận ra 1 phần con người mình ở trong đó. 1 phần mà tớ đã để rơi mất trong thời gian qua. 1 phần mà những ngày qua tớ đã kiếm về nhưng không thể gọi tên và sắp xếp được.
Tớ là Hachiko, 1 con nhóc mơ mộng, luôn ước mơ về 1 căn nhà thật đẹp và 1 cuộc sống thật hạnh phúc. Tớ là Nana Osaki, 1 cô gái độc lập, hơi ghê gớm nhưng giàu lòng yêu thường.
Tớ là Hachiko, ngây ngô dù đã cố tính toán rất nhiều điều để có những điều mình muốn. Tớ là Nana Osaki, cô độc và thích chiếm đoạt.
...
Tớ không hiểu vì sao người ta lại luôn lẩn tránh nhưng ở tuổi này mà nghĩ 1 cái gì quá xa xôi cũng hơi kì quặc nhỉ. Nhưng tớ muốn 1 tình yêu thật đẹp. Có thể đó không phải là tình yêu duy nhất, nhưng nó là 1 tình yêu thực sự.
Có lẽ vì thế mà tớ sợ mọi sự bắt đầu. Vì bắt đầu và kết thúc như là 1 cặp. Có lần đầu rồi thì những lần sau sẽ mất đi ý nghĩa của nó rất nhiều rồi. Nếu tình yêu đầu đời chỉ là 1 thứ tình cảm vu vơ thoáng qua, không dư vị thì sẽ đau lòng lắm đấy!
Những điều tớ muốn, không phải dễ dàng nói ra. Mong cậu sẽ tự hiểu. Cậu ích kỉ lắm! Có lí gì cậu sẽ thay đổi vì tớ không?
Đó là lí do mọi câu hỏi tớ đều trả lời rằng có thể. Ừ "có thể một ngày mai chúng ta sẽ thành đôi" nếu như cậu hiểu yêu 1 người là như thế nào và yêu tớ thực sự.
( Nhưng trong thâm tâm, tớ biết tới lúc ấy, cậu cũng chẳng còn nhớ tới tớ nữa. )
Tớ không cần 1 đứa con trai để được coi là có người yêu. Tớ cần 1 chàng hoàng tử để được là 1 nàng công chúa thực sự...
 
Chỉnh sửa lần cuối:
To: Mày :x:x:x:x

CMSN mày nhá:) Chuk mày 17 tuổi vui vẻ và hạnh phúc nhá:x Chuk cho nụ cười của mày luôn nở tưng bừng nhá.

Tao yêu nụ cười của mày từ lâu oài. Chính xác thì k nhớ, chỉ biết lâu oài. Tao thik luk mày ngồi xa tao ( trong lớp ý) nhưng mỗi lần nhìn mày thì mày lại mỉm cười. Tao thik luk có chuyện j bùn cười là mày cười rũ ra, cười ngả nghiêng ý=)) Thô thật=))

Thế thôi, hết chuyện để nói oài:))

một lần nữa, CMSN=))
 
Gửi bà , con bạn thân yêu :*
Tôi biết là bà quan tâm cho tôi nhiều lắm ý , nhỉ :) Lúc tôi bảo buòn bà cũng không thấy vui , lúc tôi nói là mọi chuyện có thể sẽ break up, bà cũng đã bảo : " Nói thì nói thế nhưng mà vãn thấy làm sao ấy , cứ bình tĩnh lại thử xem :) " Cái lúc mà tôi buồn nhất thì bà là người an ủi tôi đấy , bà tin không :D
Mọi chuyện sắp qua rồi , ai cũng nói là " Cố lên ! " nhưng liệu tôi còn cố được đến bao giờ nữa ? :) Đã quá mệt mỏi rồi ...... mệt mỏi, và thất vọng, bà biết chứ :) Tôi nói chuyện với bà hay với mọi người , lúc nào cũng cười :) Nhưng cũng không hẳn thế đâu bà ạ :) Con bạn của bà là một đứa hay khóc lắm đấy :( Nó cần bà lắm cơ :) Cần bà nói cái câu ấy : " Đừng lo, rồi mọi chuyện sẽ qua thôi mà ..... :) "

ừ , có lẽ thế , để cho tình yêu ngủ yên thôi :)
 
Chỉnh sửa lần cuối:
gửi cho ĐÊM và SÁNG
bao nhiêu lần rồi nhỉ
bao nhiêu đêm tao ngồi một mình rồi chẳng còn thời gian để mà đau buồn hay xa xót
bao nhiêu sáng mắt tao trũng lại thâm quầng
nhìn chẳng giống gấu trúc
tao xót xa
cho bao nhiêu ngày tháng
chẳng làm đc cái gì
chỉ biết mỗi đêm về lại để nước mắt rơi ra
một mình
người khác khóc xong thấy thoải mái
tao ngày nào mà chả lặng lẽ
tao cứ nghĩ rằng có một ngày tao sẽ ko còn khóc nữa
mà không nhận ra rằng
tốt hơn hết nên có một ngày tao nuốt nước mắt lại
tao cứ mãi xót xa quá khứ
mà không nhận ra rằng tao phải tạo ra 1 tương lai
quá khứ đã qua
và tương lai của mình cũng phải thật tốt

này Cá Uơn
mày cứ trốn chạy mãi sao
mày cứ nghĩ rằng mày sẽ sống thật hạnh phúc với tương lai của mày ah
khi mà mày chưa bao giờ quên đi ngày hôm qua
nhưng tao biết
ngày mai của mày sẽ khác
hôm nay mày đã nhìn thẳng vào chuyện ngày xưa
và mỉm cười
bên cạnh mày không còn người vuốt ve dìu dắt nữa
nhưng mày đã 18
mày chấp nhận để cho Cá Uơn mãi chỉ là đứa trẻ con 14 15 tuổi thôi ah
cho đến bây giờ mày mới nhận ra
dám nhìn thẳng vào quá khứ
dám nghĩ rằng ngày xưa chẳng bao giờ quay lại nữa
chẳng phải đã thoải mái nhièu rồi sao
chân sinh ra ko phải để tìm về quá khứ
mày mãi muốn quay về
uh thì mày cứ về đi
nhưng tao và đôi chân của mày
đã đi con đường khác rồi
Cá Uơn chỉ còn là quá khứ
một quá khứ đẹp nhất
này Hồ Ngọc Bảo Ly
mày đã có một quá khứ đẹp đến thế
mày chấp nhận tương lai của mày sẽ vẩn vơ hay sao
mày là Hồ Ngọc Bảo Ly
nhưng mày mãi mãi là Cá Ươn
không được phủ nhận chính mình
vì mày pahir cho bao nhiêu ngươiif khác thấy
Cá Uơn vốn là number 1
 
Nào , lại vào và viết cho anh .. Đã quyết tâm , quyết tâm bao lần rồi hả con điên ngu ngốc kia ... Cái lòng tự trọng của mày để đâu rồi thế ... ? ..
Mess : " Jenny à , lòng tự trọng của em để đâu rồi ? tại sao em vẫn còn nhớ vẫn còn thương ? "
.. Rep : " Ai biết , Jenny bị điên anh Torai ạ " ...
Mess : " Uh , Jenny của anh bị điên rồi .. :)) " ..
.. Rep : " Hôm nay em đến thăm ... bị ốm " ... " Lo " ...
Mess : " Rồi sao ? "
... Rep : " Ôm , hôn ... " . .. " Nhưng cái hồi vẫn yêu " ... Và em khóc ...
Mess : " Muôn đời ko thay đổi " ..
... Rep : " Định mệnh rồi ... , thôi đi ngủ cái tháng này điên quá "
___ Đêm ___
... Mess : " Này nhóc , nhớ anh không ? "
Rep : " Em chửi nhau với .. "
... Mess : " Why ? :eek: " ...
Rep : " Không hiểu nhau và em thì bực mình " ..
... Mess : " Thôi đừng buồn ... Quên đi ... '
Rep : ... " Em nhớ anh .. ! "
_ Anh đến đây _
.... Lại thật là ngốc nghếch đấy ... Lẽ ra em ko nên đến nhà anh hôm đấy , lẽ ra em và anh ko nên làm như thế .. Lẽ ra em ko nên tin những gì anh nói là thật .. .. Lẽ ra .. Mình ko nên như thế ... Lẽ ra cái chuyện em bực mình nó ko đúng lúc như thế .. Vì em vẫn là em =)) .. Vẫn trút giận lên tất cả những người xung quanh ..
... Shjn : " Sao thế "
Rep : " Biến , tao đang tức "
... Shjn : " Cái tình của mày *** ai chịu được .. Xem lại mình đi , rồi sẽ có ngày ko ai bên mày đâu "
Rep : " Tao dek cần ai cả " ..
... Shjn : " Tùy mày , ai cũng có sức chịu đựng thôi " ...
Suy nghĩ ... : Em lại sai .. :) .. Em cũng chỉ một mình .. Không ai hiểu em .. Mệt mỏi thật .. Torai ? ... Giờ này anh đang ở đâu ? ...
.. Nhớ cái stt : ... " Em về sau những ngày mưa , yêu anh :x .. Nhưng rồi ngày nắng lên .. Và em lại đi ... Đừng lo nhé .. Em đi để gần anh hơn thôi .. :p " ..
Và đối với nó luôn là stt của anh .. " Anh thích trời mưa vì khi mưa .. Em sẽ ở nhà với anh .. " ...
.... Cái tối hôm nay ý .. " Chỉ là giấc mơ thôi " ... _ Torai _

 
Gửi bạn.....
Ko bít nói j nhiều...thật sự ko bít...Bảo là lần cuối rồi mà vẫn cứ viết...
Ít phút nữa thôi là bạn bước sang tuổi 20 rồi...Nhanh thật.....20 rồi đấy...
Hôm nay tặng bạn bánh kem..ko nói 1 lời nào..cũng ko đưa tận tay..Tớ cũng ko bít nếu đưa tận tay thì thế nào nữa........Chắc bạn cũng như tớ thôi ...khó xử..Nhưng tớ vẫn muốn chúc ấy 1 cái j đó......

Hạnh phúc và vui vẻ nhé bạn:).Một tương lai mới..với cuộc sống mới bên cạnh người yêu mới...Mong rằng mọi thứ sẽ làm bạn thấy thật thoải mái...những kỷ niệm hãy cho nó vào box đi...Chúc bạn đạt được những điều mình muốn.....
Lời chúc từ một người trong quá khứ.......
 
Chỉnh sửa lần cuối:
shit (6/21/2007 8:48:09 AM): bao h mày đi Eng
xoi bi (6/21/2007 8:48:20 AM): dau thang 7

Đọc xong cái dòng reply của Xôi....chân tay rã rời . Mọi thứ trước mắt nhòa đi nhanh chóng và lòng trống rỗng ...
Đầu tháng 7, bi h là 21/6 . Thế là còn hơn chục ngày nữa thôi Xôi ạ. Tao vs mày sẽ cách nhau đến nửa vòng trái đất, sẽ xa nhau như chưa bao h được xa ý . Mà đến hè năm sau tao mới được gặp lại mày. Mày có thấy là quá đáng không khi mà bi h mày mới nói cho tao là mày sắp đi, mày có thấy là mày ík kỉ ko khi mày ko định tổ chức chia tay chia chân j hết? Mày có thấy là tao nhớ mày như điên trong suốt cả tháng hè vô bổ vừa rồi ko? Mày có thấy là dù biết mày sẽ đi nhưng lần nào nghe mày nói tao cũng khóc đến sưng cả mắt ko?
Ờ thế là sắp xa rồi nhờ... Bi h tao chẳng đủ bình tĩnh để vít 1 cái entry cho tử tế (mắt đỏ hoe và má ướt đẫm nước mắt chưa thèm lau). Đợi sinh nhật mày, rồi luk mày đi, tao sẽ viết entry cho mày nhá, đc ko?
Bao nhiêu kỉ niệm trong năm học ùa về trong tao. Tao vừa hạnh phúc vừa đau lòng. Chẳng dễ dàng j để xa mày, Xôi ạ . Dù muốn dù ko thì tao cũng PHẢI xa mày, nhưng tao chẳng muốn đó là luk này.
Đến bao h tao mới đc gặp mày? Được ôm mày, được thơm mày, được đi soi zai vs mày, được nói chuyện về abcxyz rồi cười rũ ra vs mày? Đến bao h tao mới lại đc đến nhà mày chơi vs Eddie, đc đi Mega vs mày , được đi chụp ảnh vs mày? Đến bao h tao mới đc hẹn mày 12h kém 15 ở trước fòng bảo vệ, được ăn chè kem ngô vs mày, được ngồi ở bus stop ăn bánh bao? Đến bao h những kỉ niệm ấy lại trở lại hả mày?
Mày bảo mày đi tao vẫn ổn. Chẳng ổn tí nào. Mày bảo còn nhiều bạn bè xung quanh tao, đúng, nhưng chẳng ai replace đc mày, chẳng ai cả, mày biết ko . Có một cà chỉ một Xôi yêu trên đời này thôi.
Tao đi lấy khăn giấy đã...Hik, dù thế nào tao sẽ luôn yêu mày, yêu mày nhất Xôi bỉ của tao!
Tao nhớ mày!
:(:)(:)(:)(:)(:)(:)(:)(:)(:)(:)(:)(:)(:)(:)(:)(:)(:)(:)(:)(:)(:)(:)(:)(:)(:)(:)(:)(:)(:)(:)(:)(:)(:)((
 
gửi u
chỉ trong 2 giây
2 giây
xóa đi tất cả những gì vương vấn suốt 1 năm
cảm ơn
vì đã xóa đi mọi thứ
để tôi chẳng còn gì
bận tâm nhớ nhung
quá khứ đã thật sự là quá khứ
không thể giữ lại
càng không nên giữ lại
cho dù u ko đi du học nữa
cho dù chúng ta sẽ có thêm 1 năm ở cái đất Hà Nội này
nhưng bây giờ u xa quá
tôi ko thể với đến
càng không muốn nhớ đến
phải
break
và trở thành anh em
haha
Hồ Ly
mày là thiên tài
mày nghĩ ra 1 biện pháp rất tốt
một đứa em gái như bao nhiêu đứa em khác
giỏi cho mày
 
Viết cho ...... àh, chắc là tự thuật cho chính mình , và viết cho cả anh nữa......
...........
Ngày tháng năm, anh đi qua như một cơn gió, cứ tưởng nó sẽ là một cơn say nắng nhẹ nhàng, hết mùa hè rồi đâu lại vào đấy.Em còn dự định phía trước, kòn bao nhiều việc để làm ,thế nhg..........Em gặp anh, lần 1, 2 ,3 đều là sự vô tình, và thik anh thì cũng là vô tình .Sự tình cờ ấy, em ko nghĩ là nó lại lâu dài thế.Đã 8 tháng rồi sao? em chưa hề đếm quãng thời gian ấy.
Cái cách anh đến vs e cũng thật tình cờ, là người em có cái cảm giác thik , thik thật sự........ sau 4 năm ( em ko hề nghĩ quãng thời gian trong quá khứ đã dài đến vậy , khi e chỉ là kon bé chưa tròn 17)...... đã qua ........Một cái gì đó....... có thay đổi một số điều trong cuộc sống của em ......dù rằng biết khi " yêu " hình như ai cũng "tốt" lên thì phải?
Em ko biết........

.........
Ngày tháng năm, em đã tưởng hè qua, e sẽ quay trở lại cuộc sống trc, em đã lên 11 rồi, học hành nó phải khác , thời gian đâu mà nghĩ chuyện tình cảm.Em đã tự hào rằng, ít nhất trong số các chuyện phải lo nghĩ , em chưa phải nghĩ đến chuyện này.Nhg hôm nay , em lại nghĩ........Chỉ là vô tình ( lại vô tình) khi có người nhắc đến anh , nhắc đến bài hát mới của anh........ Em thật sự , thấy đau- ít nhất là một chút gì đó thoáng buồn.Em muốn nghe nó........Lại vô tình, cây đàn guitar, thử vài dây đàn, lại nghe bài hát cũ của anh , và em lại hình dung ra......... Hình ảnh anh rõ hơn bao h hết, cái hình ảnh anh vs cây đàn mà em vẫn thấy.Tuy ko phải em rất hay nghe anh hát, nhg đúng là , ko hiểu sao , em lại hình dung ra nó rõ nét vậy.......
Dọc đường về nhà, em đã nghĩ, nghĩ mông lung một chút,em vẫn ko hề thừa nhận là em thik anh , ngay đến một lần nói chuyện cho tử tế cũng ko có.......Nhg hình như có lẽ lần này......
Ở store, dường như lại vô tình hay cố ý , nghe Big girl don't cry.Em ko nghe rõ lời,chỉ rõ một câu thôi " I hope u know, I hope u know" - Àh, có thể là đúng nhỉ?.......rồi lại .." hình như " là "When u' ve gone ", cũng chỉ một câu thôi, " I miss u, I miss u".Có phải thật sự vô tình ko ? Hay chính em đang thấy thế mà thôi?
" Mày còn ko nhận đi , mày thik anh ấy" ! - ấy là em tự nói vs bản thân như thế.Em ko hề là đứa bi lụy tình cảm, để chuyện này nó vẩn vơ vào cuộc sống, bởi nó đâu cần thiết hiện tại .Ngh lần này, em rất buồn.
........
Anh ko phải là mối tình đầu , và e cũng biết ko hề nói rằng em sẽ " thik " anh mãi.Nhg câu nói ấy, em vẫn nghe nhiều rồi, nhg thấy mấy ai thực hiện được ở cái tuổi này?Hiện tại , em chỉ có thể nói vs anh : bây h em thật sự thik anh .
.........
Người ta thường hỏi tại sao chia tay, chia tay là buồn, là tiếc nuối..... Nhg có mở đâu sao tránh khỏi ko kết thúc?.Em biết điều đó rõ....Chia tay rồi, có người lại nghĩ" nếu vậy , giá như ...chúng ta ko gặp nhau ".....
Nhg Nếu em có quyền được lựa chọn thì có bắt đầu, và có kết thúc còn hơn là.........ko hề có sự mở đầu.............và cũng ko hề có sự kết thúc .
Đúng ko ? Nhg làm thế nào nhỉ? Đã là 15 ngày từ khi cái off ấy.Rồi, em sẽ vẫn kòn một cơ hội nữa, nhg liệu anh có kết thúc cơ hội đó như lần trước ko nhỉ?
Tình cảm thì cứ để tự nhiên , đừng rằng buộc, nhg ...........đúng thật ......là em.............Giá như , chúng ta có thể quen nhau .......
P.s: Em biết là anh ko thể đọc được nhg dòng này, và cũng biết anh ko thể nhận bức thư này từ ai khác.........Nếu có , có thể nó là "phép lạ".......
Bây h , em mới biết thầm yêu một người., nó khó chịu đến mức nào, dù từ trước h em................
Dù sao , em cũng chỉ mới 16.5 thôi
 
Chỉnh sửa lần cuối:
To:Cheer leading team!
Hôm nay lần đầu tiên tao viết thư cho cả team.Bọn mày à, thế là bọn mình đã cùng nhau trải qua cả 1 năm học đầy vất vả vì là năm đầu.Mới chập chững bước vào trường mới (có thể có 1 số đứa học Ams từ cấp 2) k lâu thì bọn mình cùng nhau gia nhập cheer leading team.Uh! Lúc đầu rất đông bạn tham gia nhưg dần về sau chỉ còn lại 11 con người chính là chúng minh bây h.Tao biết trog thời gian từ luk thành lập đội đến bâyh bọn mình gặp rất nh` khó khăn.Từ vật chất đến tinh thần.Khó khăn...rất nhiều,rồi bọn mình cũng vượt qua đc.Bạn Sương là ng` đã thành lập ra đội.Uh!Tớ xin thay mặt cho toàn đội cảm ơn ấy vì đã giúp bọn tớ đc gần nhau hơn.Rồi thì bạn S là đội trưởng và có 1 số thành kiến k tốt và 1 số ng` k thik đội mình nên bạn S là ng` bị chửi nh` nhất.Cảm ơn ấy..1 lần nữa.Xin lỗi vì có lẽ luk đấy bọn tớ k biết chia sẻ vs ấy,để rồi đến luk ấy k đủ kiên nhẫn k đủ sức chịu đựng và rời khỏi đội.Còn bọn mình vẫn đi tiếp chặng đg` ấy.Rắc rối tiếp theo chính là về vật chất,nhưg bọn mình vẫn giải quyết nó ổn thỏa còn j`.Chắc còn có 1 số việc nữa nhưg tao k nhớ nổi.Uh thì rắc rối cũng nh` nhưg bọn mình cũng có k ít niềm vui .Vui những luk bên nhau,cùng nhau tập luyện,biểu diễn...rồi nhờ cheer mà bọn mình quen CDunk quen tuyển tr`.Buồn cười nh~ luk tên cheer thành chể rồi có khi là chỉa.Vậy mà đến bh khi đã đc nghỉ hè,1 số đứa bị giảm mất tinh thân cheer, ngay cả tao cũng thế.Hè,mỗi đứa 1 nơi theo gia đình đi nghỉ,đứa thì fải ở nhà,chỉ còn cái topix làm chỗ ké cẩm.khi lên topix tao thực sự thất vọg giống Trang p0p0,giống các mem khác về con Ý.Tao biết mày rất chán Ý ạ.Nhưg nếu đã k giúp đc tinh thần cho đội thì thôi,sao mày lại pozt nh~ câu làm hạ quyết tâm của mọi ng` thế.Tao nói thế k có ý trách mày,tao chỉ muốn nhắc nhở mày thôi và bây h tao muốn động viên mày để mày k còn cái suy nghĩ đó nữa nhé.Có thể vào năm tới mày có thể tiếp tục tham gia hay k thì tao chắc chắn cả team vẫn luôn chào đón mày.Dù đội mình có nh` đứa đã nản,nhưg sau khi nhờ có CDunk động viên,có lẽ cái tinh thần cheer ngày xưa của bọn mình đag đc hồi phục dần.Thay mặt cheer-chể và chỉa em cảm ơn các anh trog Cdunk:anh Lỳ,anh Bốp,anh Vox,anh Toàn,chị Mo,anh Hải dớ (cheer của cheer),chú Khải đã cho bọn cháu nương nhờ cái topix cheer trog box br.Nhờ sự động viên của các anh mà bọn em đã lấy lại đc tinh thần.Cheer ơi!Cố lên nhé.Bọn mình sẽ cùng nhau vượt qua mà.Nào!bây giờ thì chuẩn bị kế hoạch họp đội 1 hôm ná.Chưa cần tập vội nhưg cũng sắp xếp họp để ổn định lại đội đi.Đứa nào đi du lịch hay chơi bời j` ở đâu nhớ về sớm ná.Nhất là p0 ở xa nhất,về sớm ná :D nhớ mua quà cho tao và cả team.:D
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Chào người không đổi nick hơn 2 năm qua :)

Sẽ xưng hô là TA với D như trước nhé, TA không thích cái kiểu "tôi với ông", "tôi với bà" như đến bây giờ chúng ta gọi nhau như thế.
Sắp sang ngày 23 rồi nhưng vẫn muốn gửi đến D lời chúc mừng sinh nhật (muộn). Thực sự thì giờ này 2 ngày trước, TA đã thấy D online (thật hiếm hoi thấy nick D sáng trên mạng) với status từ "View webcam" đến "Who ******* cares?". TA đã định 12h đêm sẽ vào chúc mừng D - 2 năm rồi mới chúc được một lần như thế, 2 năm rồi mới nghĩ đến việc đó nhưng cuối cùng lại không thể. Không thể đổ tội cho việc ngồi điền đăng kí lâu đến mức quên mất thời gian được. 12h10 phút TA vẫn còn chần chừ...Đến lúc quyết định nhấn vào nick thì D đã sign out. Thế đấy, một lần nữa lại lỡ cơ hội và một lần nữa kéo dài thêm khoảng cách. Tất cả là do sự thiếu quyết đoán của TA, vẫn như xưa mà thôi.

Email, tin nhắn luôn là do D từ trước đến này chủ động gửi trước, hiếm khi lắm mới là TA. Cũng cảm ơn D vì cái email gần đây nhất D gửi vào hòm mail cũ của TA. D biết là TA không còn dùng nó nữa, D cũng biết là mối quan hệ giữa chúng ta đã thay đổi nhưng D vẫn gửi vào cái địa chỉ mail ấy bởi từ khi quen D đến lúc D đi, TA luôn dùng nó để liên lạc với D. Nếu như không tình cờ vào đó, TA sẽ không bao giờ biết rằng D đã gửi. Email ấy đã nằm yên trong một thời gian dài. Reply lại nhưng chẳng bao giờ thấy D viết gì nữa. Có lẽ đó mới là lúc dấu chấm đặt xuống.

D đã là người đầu tiên làm cho TA thấy "thích" một người là như thế nào, chúng ta đã thực sự trở thành "một đôi" và TA cho đến lúc này vẫn luôn trân trọng tình cảm đó. Trẻ con thôi, 15 tuổi đã biết cái gì là "yêu" và "thích", nhưng D đã luôn luôn là người TA tin tưởng nhất, là "lá chắn" chỉ đứng sau ba và mẹ. Cho dù nó có gọi là 1st love hay không thì nó cũng thật là đẹp. Cái mà sau này người ta gọi là "chia tay" giữa chúng ta thực chất chỉ là lời 2 đứa nói với nhau "từ giờ mình chỉ là bạn bình thường", từ giờ chỉ có xưng hô "tôi với bà", "tôi với ông" thôi nhé!

TA không bao giờ muốn hỏi lại chuyện gì đã xảy ra lúc đó, có thể đúng như người ta nói "out of sigt, out of mind" hoặc chúng ta chưa thực sự hiểu nhau như vẫn nghĩ mà thôi. 1 năm gặp lại TA "không đi một mình" mà còn có người khác, ngại nhau rồi, chúng ta đã không nói chuyện một câu cho dù đi cùng lớp cũ cả ngày hôm đó. Thế đấy, điều TA hối tiếc nhất là đã đưa "một con người khác không thích hợp" trong lần đi đấy, đã dành tình cảm cho một người "ghét D chỉ vì đấy là người đầu tiên TA thích". Ôi trẻ con và vớ vẩn, giờ mọi chuyện đã kết thúc tất cả. Chúng ta đã lớn hơn và đều đang tiếp tục bước trên con đường của riêng mỗi người. Năm sau thôi nếu có thể TA sẽ thực hiện được ước mơ lớn nhất của mình, tình cờ nghĩ đến trước kia D cũng có ước mơ như thế, chỉ có điều D đi trước để chuẩn bị còn TA ở lại mà thôi.

Viết cho D lá thư này ở đây vì D sẽ không bao giờ vào đây cả, cũng là tự dỗ bản thân, tự hối một chút. Dù sao thì D vẫn luôn là một người bạn TA luôn yêu quí, muốn cảm ơn D nhiều vì những gì đã làm cho TA, vì đã luôn lặng lẽ cố gắng và cũng xin lỗi D nhiều vì đã không thể bảo vệ "người bạn mà mình tin yêu" trước suy nghĩ của người khác. Năm nay đã lỡ thêm một lần không được gặp D khi D về nước, lỡ thêm một lần không chúc mừng sn, tuy nhiên TA vẫn nhớ là lần gần đây nhất chat chúng ta có cá cược một chuyện "nho nhỏ". TA gần như thắng chắc rồi, còn D thì lại đang "bất ổn" hơn trước nhiều đấy. Bạn thân mến, TA đã tìm ra được nhiều thứ quan trọng và tốt đẹp hơn rất nhiều với mình rồi. Hy vọng D cũng sẽ tìm thấy chúng, sớm thôi.

Sau này dù có gặp lại ở đâu đi chăng nữa, mong rằng chúng ta sẽ có thể quay lại trực tiếp nói chuyện một cách thân thiện nhất giống như "hai người bạn tốt", cố gắng thế nhé ;)


Tr.A


Đây cũng là một cái tên đặc biệt vì lớp có A và B :wink:
 
Chỉnh sửa lần cuối:
The hottest songs from Joey Mcintyre :x

Don't you ever wish you were someone else,
You were meant to be the way you are exactly.
Don't you ever say you don't like the way you are.When you learn to love yourself, you¹re better off by far.
And I hope you always stay the same,cuz there¹s nothin' 'bout you I would change.

I think that you could be whatever you wanted to be
If you could realize, all the dreams you have inside.
Don't be afraid if you've got something to say,
Just open up your heart and let it show you the way.


Bridge
Believe in yourself.
Reach down inside.
The love you find will set you free.
Believe in yourself, you will come alive.
Have faith in what you do.
You'll make it through.

Frrom ATrIL :"> With Love :">
Thời gian sắp hết rồi :), cùng chờ đón những điều bất ngờ nho nhỏ, em nhé ^^
À, bọn mày nữa :">
 
Back
Bên trên