Những lá thư...

Gửi cái đứa nào post trên mình ^^

Ko có same mistake đâu ạ :-" I know U well :)

Good luck,
 
[FONT=&quot]Lúc còn thơ bé tôi vẫn thườg nghĩ khóc là buồn nhất...nhưg bây h tôi mới biết buồn nhất là khi mà ko thể khóc[/FONT][FONT=&quot][/FONT]
[FONT=&quot]Lúc còn bé tôi vẫn thườg nghĩ khi cô đơn là lúc tôi ở 1 mình...nhưg bây h tôi mới biết rằg tôi vẫn cô đơn jữa bao người yêu quý tôi[/FONT][FONT=&quot][/FONT]
[FONT=&quot]...Lúc mình còn yêu nhau tôi vẫn thườg nghĩ anh yêu tôi thật nhiều và có lẽ sẽ chẳg bao h tình cảm anh dành cho tôi ko thể thay đổi...nhưg bây h...bây h tôi mới biết rằg ko có j là tuyệt đối, rằg ko có j là ko thể, rằg tình cảm anh dành cho tôi đã chết, đã hết thật rồi[/FONT][FONT=&quot][/FONT]
[FONT=&quot]...Lúc mình còn ở bên nhau tôi thấy mọi việc thật đơn jản, rằg mình ở bên nhau thật tự nhiên như chính nó fải thế...nhưg...[/FONT][FONT=&quot][/FONT]
[FONT=&quot]...Lúc mình còn yêu nhau tôi luôn nghĩ anh thật trẻ con...nhưg bây h tôi mới biết ai mới thực sự lớn[/FONT][FONT=&quot][/FONT]
[FONT=&quot]...Lúc mình mới chia tay tôi luôn lo lắg ko hiểu anh có vượt wa nổi ko...nhưg bây h tôi mới biết ng mà tôi cần lo lắg là chính tôi...mà ko fải là anh [/FONT][FONT=&quot][/FONT]
[FONT=&quot]...Lúc mình mới chia tay tôi luôn lo lắg ko hiểu anh có thể yêu ai đc nữa ko và bao lâu nữa anh mới có thể yêu 1 ng khác...nhưg bây h tôi đã biết...tôi đã biết[/FONT][FONT=&quot][/FONT]
[FONT=&quot]ANH vượt wa nỗi đau này nhanh đến nỗi mà tôi ko thể tưởg tượg nổi...anh đã dành cho tôi 1 bất ngờ...thật sự tôi bất ngờ...anh quên tôi rồi...thế đấy...nhẹ nhàg mà đau đớn[/FONT][FONT=&quot][/FONT]
[FONT=&quot]Anh bảo tôi rằg anh fải làm sao để tôi ko buồn...tôi có buồn đâu...anh yên tâm đi nhé...tôi chỉ đau thôi...[/FONT][FONT=&quot][/FONT]
[FONT=&quot]Anh bảo tôi fải sốg cuộc sốg của chính tôi...fải là tôi của ngày xưa...fải luôn vui vẻ...fải lo nhiều thứ khác nữa. Tôi vẫn sốg cuộc sốg của chính tôi..trog suốt thời jan mà mình chia tay...tôi vẫn vui vẻ khi ở cùg bạn bè..,khi tôi đến trườg...tôi vẫn lo lắg mọi việc...anh yên tâm đi nhé...[/FONT][FONT=&quot][/FONT]
[FONT=&quot]Tôi viết nhữg dòg này ko fải để cầu xin anh 1 tình yêu...tôi viết nhữg dòg này ko fải để dằn vặt anh ...để thấy anh đau khổ...để fá hoại hạnh fúc của anh [/FONT][FONT=&quot][/FONT]
[FONT=&quot]Tôi viết nhữg dòg này để cho chính tôi...để tôi có thể [/FONT][FONT=&quot]DEL[/FONT][FONT=&quot] kỷ niệm về anh ..[/FONT][FONT=&quot]DeL[/FONT][FONT=&quot] nhữg ảo tưởg của tôi...[/FONT][FONT=&quot][/FONT]
[FONT=&quot]Ság nay khi thức dậy tôi đã thấy bầu trời thật trog lành...nắg ấm áp...tôi thấy lòg mình đóg lại...và bắt đầu ngày mới...bắt đầu chuỗi ngày mới......[/FONT][FONT=&quot][/FONT]
[FONT=&quot]Anh yên tâm đi nhé!!!!!!!!!!!!!!![/FONT][FONT=&quot][/FONT]
 
Gửi người tôi yêu :((
Tôi sẽ không bao giờ nói yêu em nữa....vì tôi không muốn mất em lần nữa.Tôi muốn có em mãi dù chỉ là bạn :(
 
Chỉnh sửa lần cuối:
gửi Bin
vậy là chia tay phải không anh? sự im lặng của anh dù khôgn muốn nhưng em cũng phải chấp nhận, em chấp nhận vì em ko còn cak nào khác... yêu nhau mà không thể ở bên nhau, đau đớn và khổ sở... chính anh cũng noi anh phát điên lên ....
Anh ơi, tại sao như thế? tại sao lại như vậy? tại sao gặp nhau trong một ngày mưa, yêu nhau cũng vào 1 ngày mưa mà ngay cả break up cũng vào 1 ngày mưa hả anh? Em đang say, em đang xỉn, em ko biết em đang viết gì, em đang nói gì hết..... nhưng sự chia ttay này, em ko muốn, em ko đồng ý, em ko chấp nhận được, ko có đáng mà anh. tại sao lại chia tay, anh ko có nói chia tay nữa...
Còn hơn 1 tuần nữa anh ra Hn,lại gặp nhau phải ko anh? liệu có còn hy vọng cho một ngày gặp nhau nữa ko annh?
Hay tất cả đã trở thành 1 hạt cát cuốn đi trong gió?
Anh ơi?

Em đã uống quá nhiều, em đã say, trong cơn say em chỉ mong gặp lại anh như ngày trước. em mong muốn ôm anh biết bao.... nhưng giờ đây em còn lại gì ngoài cái bóng của chính em hả anh? kết cục là như vậy sao anh? bây giờ anh sẽ khôgn để mất em là như vậy sao anh? anh ơi? anh đâu rồi? anh trả lời em đi anh ơi, cứ mãi em lạc lõng như vậy sao anh? anh ơi?
 
.......... Vừa về :) ... Sân bay buổi sớm thật vắng vẻ ... cũng có lác đác người đi đón tiễn, nhưng không khỏa lấp nổi cái không gian trống trải ^^ ...
2 thằng đúng nghĩa " trốn chiu trốn lủi " :)) ... Vậy là em đã về ^^, anh cũng ko biết em nhìn có khác không nữa ... xa quá ... không thể thấy rõ đc :) Mọi ng chắc vui lắm nhỉ, anh thấy mẹ em cứ bồn chồn mãi mà ^^ ... Ngồi đợi em, cho đến lúc em ra, chẳng biết nói cảm giác thế nào nữa, có biết cũng ko nói đâu .... Nhưng cứ nghĩ mãi, nhận ra rằng ... ng về lần này ko còn là " em của anh " nữa ... viết ở đây, anh nghĩ em cũng vào đọc ... cũng ko sao cả ... thế nào cũng đc :) ... Anh vừa gọi cho TT, nói chung 2 đứa về khỏe mạnh là tốt rồi :) ... đến đâu thì đến .......... mệt mỏi ....

Đi bầu cử đây ...!
 
Thư này phải gửi đến ai đây nhỉ? Chắc là gửi đến cho mày!
Ko hiểu tại sao trên đời lại tồn tại 1 đứa như mày nhỉ?Mày sống mà ko đem lại điều j` tốt đẹp cho mọi ng`.Từ khi mày mới sinh ra, sự có mặt kủa mày trên đời chẳng mấy ai mong muốn.Mày là kết quả kủa thứ j` ư? Chắc mày kũng tự hiểu và biết.Mày luôn làm khổ mọi ng`,từ bố mẹ kô chú đến bạn bè mày.Tại sao mày luôn làm ng` ta khổ vì mày thiế.
Mày là kái j` mà để cho ng` khác phải buồn.Mày là kái j` mà để ng ta fai? khóc phải đau vì mày.Mày là kái j` mà để ng` ta luôn fai chờ đợi mày.Uhm` thì có lúc mày là vip,nhưng từ đấy quá xưa rồi,mày hiểu chưa.Mày ko đáng để cho ng` ta phải đỡ đòn hộ mày đến vỡ đầu đâu.Những thứ mà mày nhận đc sao mày ko sớm kảm nhận để mà đến đáp,để giờ đây khi mọi chuyện là quá muộn thì mày mới kịp thức tỉnh.Đã quá muộn rồi và kái giá mày đang phải trả là sự kô đơn kủa mày.Từng ng` từng ng` 1 sẽ dần ra đi, rời bỏ mày.Mày hãy tự suy nghĩ về những j` mày đã từng đc nhận và những sai lầm kủa mày.Để từ đó mà thấy đc...
....mày ko đáng!
 
Gửi : ( chẳng biết phải xưng hô thế nào nữa ) .. Thôi cứ gọi là Oz đi ... :) ...
Có lẽ biết là gửi cho Oz rồi nhỉ .. :) .. Có lẽ anh cũng biết Oz là ai ... Em biết và Oz cũng biết chuyện gì đang xảy ra .. Anh đã nói anh hết yêu , uh , hết yêu , thật sự là đã hết rồi đấy .. Ghét cái cách anh cố mềm yếu trước 1 đứa con gái nhưng lại cố cứng cỏi trước những thằng con trai ... Để làm gì , để cho chúng nó thấy là anh vẫn không cần em , để cho Oz thấy nó đang chơi với món đồ cũ à ? .. uh , anh coi em là một món đồ chơi của anh .. Thế tại sao khi nói chuyện với H , anh lại nói anh vẫn yêu em , vẫn buồn .. Thế là thế nào ? . Sống giả tạo cả với nhau đến thế sao ? .. Hãy nhìn lại chính mình đi anh à ? :) .. Còn hơn là ngồi lải nhải về những gì đã qua ... :) .. Em chẳng thể hiểu nổi anh nữa .. Anh nói anh không cần em , anh nói nếu thích anh sẽ nhường em cho Oz ... uh .. sẽ " nhường " .. Anh nhường được em cơ mà .. Thế thì tại sao còn phải buồn , phải nhớ để làm gì ?? .. Hết thật rồi anh ạ , hãy cứ quên em đi , cứ sống cho cuộc sống của mình anh .. Em đã dành quá nhiều cho anh , những lởi nói .. Trên HAO ... hơn 1 nữa số bài của em là dành cho anh , tất cả những cảm xúc đều dành cho anh .. Nhưng giờ đây đã hết , hết thật rồi anh ạ ... :) ... Không phải vì em thích Oz , không phải vì ai cả . Tất cả là do em , em muốn được nghỉ ngơi ... Anh đã nói " người yêu phải là 1 nơi bình yên để ta trở về " .. vâng , và có lẽ em không thể là nơi bình yên đấy của anh được .. Em viết cái này , đề gửi cho Oz , không phải gửi cho anh .. Vì em muốn cho Oz thấy được lòng quyết tâm của em , quyết tâm quên đi anh ... Quyết tâm quên đi những gì anh đã nói với Oz ... Những gì em nghe thấy .. Em mệt mỏi rồi anh ạ .. :) .. Có lẽ hết thật rồi .. Và ...
... [ Em ] ... [ Sẽ ] ... [ Quên ] ...
 
Thư này phải gửi đến ai đây nhỉ? Chắc là gửi đến cho mày!
Ko hiểu tại sao trên đời lại tồn tại 1 đứa như mày nhỉ?Mày sống mà ko đem lại điều j` tốt đẹp cho mọi ng`.Từ khi mày mới sinh ra, sự có mặt kủa mày trên đời chẳng mấy ai mong muốn.Mày là kết quả kủa thứ j` ư? Chắc mày kũng tự hiểu và biết.Mày luôn làm khổ mọi ng`,từ bố mẹ kô chú đến bạn bè mày.Tại sao mày luôn làm ng` ta khổ vì mày thiế.
Mày là kái j` mà để cho ng` khác phải buồn.Mày là kái j` mà để ng ta fai? khóc phải đau vì mày.Mày là kái j` mà để ng` ta luôn fai chờ đợi mày.Uhm` thì có lúc mày là vip,nhưng từ đấy quá xưa rồi,mày hiểu chưa.Mày ko đáng để cho ng` ta phải đỡ đòn hộ mày đến vỡ đầu đâu.Những thứ mà mày nhận đc sao mày ko sớm kảm nhận để mà đến đáp,để giờ đây khi mọi chuyện là quá muộn thì mày mới kịp thức tỉnh.Đã quá muộn rồi và kái giá mày đang phải trả là sự kô đơn kủa mày.Từng ng` từng ng` 1 sẽ dần ra đi, rời bỏ mày.Mày hãy tự suy nghĩ về những j` mày đã từng đc nhận và những sai lầm kủa mày.Để từ đó mà thấy đc...
....mày ko đáng!

Ko có cái gì là ko đáng cả .... phải có những lúc ntn mới nhận ra đc giá trị thực sự của sự quan tâm, của con người xung quanh mình ... đừng nói đáng hay ko đáng ... mọi chuyện cũng đã là quá khứ ... những ảo ảnh sẽ mãi chỉ là những ảo ảnh ... không còn quay trở lại thành sự thật nữa rồi .... nếu em đã biết trân trọng những gì " thuộc về mình " thì nên cố gắng giữ lấy nó, cho dù rất nhỏ nhoi và ngắn ngủi ... maybe ...Cơ hội đến, có những cái cũng không phải chỉ 1 lần, cố gắng nắm bắt ,.. nhẹ nhàng và tinh tế ... sống vì mình sao cho thoải mái ....để có được hạnh phúc sẽ là rất khó .... nhưng hãy cố gắng vì nó em ạ ... Đừng nói mình đáng hay khôg nữa nhé ... mỗi con ng đều là 1 sản phẩm hoàn hảo của tạo hóa đã sinh ra ... ai cũng có quyền đc sống, được yêu và được hạnh phúc ...
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Gửi...
tôi cũng k biết gửi cái này cho cậu có phải là vô ích k...cậu k coi tôi là bạn , và nó cũng chẳng coi tôi là bạn thân...
nhưng đối với tôi , nó rất quan trọng...
cậu nói cậu yêu nó
thế cậu có biết yêu là j k?
tôi nghĩ là cậu chẳng biết đâu
cậu quá vô tâm , quá trẻ con , cậu k coi cái j là quan trọng cả
mà cả tôi , cũng đâu có thật sự hiểu
cậu bảo cậu yêu nó
thế cậu đã làm được j cho nó?
hay cậu chỉ giỏi nói mồm thôi?
yêu-nghe sướng tai thật đấy
nhưng yêu là hành động ,chứ k phải lời nói
từ khi cậu nói yêu nó , cậu chỉ toàn làm nó đau khổ thêm thôi
cậu chỉ mang lại cho nó thêm rắc rối và bực bội
cậu phá hoại quan hệ của nó với những ng` khác
yêu đâu phải là như thế
yêu phải làm cho ng` mình yêu được hạnh phúc chứ
cậu nói yêu nó
thế cậu có tôn trọng nó k
nó tin cậu như thế
hơn cả tin tôi
khiến tôi ghen tị
thế mà cậu đáp lại niềm tin của nó bằng cái j?
cậu coi ng` khác quan trọng hơn nó
dù cậu biết nó k thik ng` đấy
cậu biết quan hệ với cậu làm cả 3 người khó xử
những j nó tin cậu , nó nói với cậu , cậu lại nói tất cả cho ng` kia
thế gọi là yêu ah???
này
tôi nói cho cậu biết
thứ duy nhất nó cần ở 1 thằng con trai là niềm tin
vì con gái thường k giữ đc bí mật , hẹp hòi , ghen tị...
vậy mà cái điều đơn giản ấy cậu cũng k cho nó đc
cậu nhìn lại xem cậu có xứng đáng với nó k?
nói thật nhé , tôi cũng chẳng thik j cậu
nhưng vì nó tin cậu , tôi đã cố gắng chấp nhận
vì nó cần cậu
thế mà cậu đáp trả thế này đây
nó vốn cứng rắn
k bao h khóc trước mặt ai
thế mà lần này nó đã khóc đấy
cậu yêu nó kiểu j thế , hả?
tùy cậu
cậu tin ai hơn là quyết định của cậu
tôi chả là j để ép buộc cậu
nhưng cậu xem lại tình yêu của mình đi
điều chỉ mang lại đau đớn như thế k thể gọi là tình yêu được
 
Chỉnh sửa lần cuối:
3 năm học sao mà ngắn quá ...Ra trường đc 1 năm rồi mà cứ ngỡ như vừa mới thôi....
3 năm học , dường như " HN-Ams " vang lên trong lòng ..sao nó nhẹ thế...Vậy mà , chỉ đến khi ..cảm giác xa trường ..xa bạn bè..mới thấy nó quý giá như thế nào ...
" Ams " ..nơi cho tôi một gia đình mới ..một nơi giúp tôi trưởng thành hơn rất nhiều...
" Ams " ...nơi kỷ niệm nối tiếp kỷ niệm...dù là vui hay buồn..
" Ams " ...nơi giúp tôi được sống dưới sự tận tình của thầy cô ..sự giúp đỡ của bạn bè...Sẽ còn nhớ mãi thầy Tuấn , Thầy Hùng . cô Nhung , cô Hạnh ....nhớ ..nhớ mãi...
Và đặc biệt hơn......
......."Ams "...nơi mà e đã gặp anh ...để rồi mỗi khi nhớ về..em thấy tuổi học trò của mình đẹp hơn rất nhiều ..rất nhiều...
...........Ams ..Một thời để nhớ ...Nơi đã vẽ thêm những màu sắc trong cuộc sống của tôi.........
Hôm nay là Made in 12 ..Chúc các e 04-07 có một đêm thật đáng nhớ ..Chúc các em sẽ đạt đc kết quả thật cao trong kỳ thi tới
 
vậy là lại 1 lứa hsinh Ams đã "ra đi", 04-07 đã xa
Và tháng 5 ko ở lại. MI12!
Những cảm xúc thật lạ.
Đó đúng là 1 gia đình. Những nụ cười rạng rỡ trên môi, những giọt nước mắt nghẹn ngào mà hạnh phúc, một chút lưu luyến khi ct kết thúc, vì có lẽ đây là lần cuối họ tề tựu đông đủ... Tất cả làm nên 1 buổi MI12 thật đáng nhớ. Dù ko phải là 04-07, nhưgn có lẽ tôi cũng cảm nhận được cái không khí chung của nó. Thật đầm ấm biêt bao!
Những đôi mắt thoáng buồn, rơm rớm, chỉ chực khóc oà.
Nhữgn cái ôm đến nghẹt thở, nhưng chẳgn ai muốn buông ra.
Nhữgn bước chân chậm rãi và nghẹn ngào khỏi cổng trường.
Nhữgn nụ cười, nhưng đằng sau đó là cả 1 nỗi buồn.
PHải chi được đúp! để lại ở bên nhau.
05-08, 06-09 sẽ nhớ các a chị 04-07 lắm.
Chia tay nhé, rồi ngày vui ta gặp nhau.

Năm sau 05-08 ra trường, lại 1 lần nữa phải... :(
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Gửi chồng :x
Đã có mấy bức thư trong nài vợ gửi cho ex ồi, mà ko có thư cho chồg :)) hôm nay phải viết cho nó đúng phép tắc :))
Đêm qua, vợ không thể nào ngủ được. Cứ nghĩ đến cái cảnh vợ chồg mình phải xa nhau là vợ lại muốn khóc :( T.T hx....Vợ với chồg mới "kết hôn" đc đúng một tuần thế mà :(...Thứ 5 này chính thức nghỉ hè. Bình thường được nghỉ hè là vợ vui lắm, sướng lắm *chuyện :))*, nhưng năm nay thì lại khác, vợ sợ cái mùa hè dài gần 3 tháng này ; chồng và vợ đều đi học thêm nhiều nữa (nhất là chồng ôn thi vào cấp 3 8-|) Vợ sợ cả một mùa hè, vợ chồg mình ít gặp được nhau và sẽ không còn bền vững được nữa...Rồi lại như những người khác nói "sẽ sớm break up mà thôi" :(
Cái chính không chỉ là một mùa hè dài gần 3 tháng, mà là cả một năm học (hình như là 9 tháng :(() vợ sẽ phải xa chồg. Vợ học chiều, còn chồng học sáng. Thời khóa biểu khác nhau, nên mỗi tối chỉ gặp nhau trên mạng được thôy....Mà cái tình cảm trên mạng nó cũng dễ phai mờ lắm...Mà biết đâu vợ lại fải đi học tối nhiều >.< còn chồg ko đc lên mạng? Nhưng thôi, tất cả vì tương lai của chồg, và của vợ.
Còn 3 ngày nữa là chính thức nghỉ hè. Vợ sẽ iêu hết mình, để cả một thời gian không phải hối hận :*
 
gửi ông

tôi biết là ông có đọc bài này cũng giống như ông luôn dõi theo tôi mọi khi vậy

sao buồn quá , 3 năm cấp 3 vậy mà tôi với ông cứ như lại về số 0 ý nhỉ , không 1 cái ảnh chụp chung , không 1 câu chào tạm biệt , không 1 cái nắm tay chúc thi tốt , không gì cả ...

mọi thứ cứ như không thực mà sao lại vò xé tim nhau nhiều đến thế ?

mãi...

mà ko chẳng gì là mãi mãi cả
 
một buổi sáng đẹp trời.
9h ngày 22/5/2007ra khỏi nhà thì trời bắt đầu mưa. Cơn mưa bóng mây thật nhẹ. Mưa làm xanh cây lá, nhưng lại gợi nên trong lòng tôi một nỗi buồn về một thời đã qua
11h30 phút ngày 21/5/2007
thế là 12 năm áo trắng đã trôi qua, đây nhớ thương và lưu luyến. 12 năm không phải là một quãng thời gian dài đối với cuộo đời một con người nhưng đó lại là quáng thời gian đẹp nhất, quý báu nhất đối với mỗi người học sinh. Mái trường yêu dấu, vòng tay bè bạn, còn gì tuyệt hơn? Khi xem clip lớp 12 hóa tôi đã không thể kìm được nước mắt. Những giọt nước mắt trào ra từ trong tận đáy lòng của mình. Tiếc nuối. Người ta bảo cấp ba là quãng thời gian đẹp nhất trong đời học sinh, thế mà sao khi chợt giật mình nhìn lại , tôi lại tự hỏi tôi đã làm đc những gì, tôi đã có ai là bạn? Hầu như chỉ là con số 0 tròn trĩnh. Làm sao có thể bắt người khác vì mình trong khi mình lại chẳng hề quan tâm đến họ. Tôi không trách cứ ai, lỗi là ở tôi. Nhìn clip của những lớp khác mà tôi thấy ghen tị. Giá như... Ước, ước cho thời gian quay trở lại. Mọi thứ có lẽ đã khác chăng?? Tôi cũng không rõ, ko rõ là nếu thế thật tôi có hành động như cũn ko? Nhưng tôi chỉ biết tôi sẽ cố gắng sửa mình hơn, tôi sẽ sống không ích kỷ, quan tâm hơn đến người khác, để mỗi khi có ai đó buồn, họ có thể dựa vào bờ vai tôi mà chia sẻ. Cấp 3, tôi tự hào là một học sinh hóa 1, tôi tự hào khi được hét lên Hóa 1 vô địch trong buổi chia tay, thế nhưng những con người trong lớp, đôi khi tôi không hiểu, họ là bạn hay người quen của tôi?? NGoài cái tên ra, tôi còn biết gì về họ. Tôi tiếc vì khi tôi nhận ra điều đó thì đã quá muộn. 3 năm cấp 3 đã dần qua. Dù đã cố gắng sửa chữa rất nhiều nhưng đã quá muộn phải không??
Người bạn duy nhất dã luôn bên cạhn tôi suốt 3 năm qua, người bạn tôi yêu nhất : Thảo gầy. Thảo biết không, thực sự từ trước đến nay, mỗi khi tớ vui, những lúc tớ buồn, ấy luôn ở bên cạnh chia sẻ với tớ, điều này làm tớ rất vui. Có thể chỉ duy nhất với ấy, tớ là chính mình. Ấy là một người bạn tốt, tốt, tốt lắm. Ấy xứng đáng vời những thứ tốt nhất trên đời. Bạn ah, hãy sống tự tin hơn, mạnh mẽ hơn và luôn là người bạn thân thiết của tớ nhé
Còn Thảo béo, bà biết không? Bà cũng là 1 người mà tôi rất yêu quý. Thế nhưng bà biết ko, có lẽ chúng ta vẫn còn nhiều điều chưa thể nói . Và việc bà ko chúc mừng, thậm chí còn không nhớ sinh nhật tôi làm cho tôi thực sự sốc và buồn, cho đến tận bây giờ...
Còn Hiếu, ấy có thể nói tớ không hiểu ấy và luôn nói những điều vô nghĩa. Không sao cả. Bản thân tớ cũng thấy với ấy, tớ luôn như vậy. Cảm ơn vì đã cho tớ và Thảo quãng thời gian lớp 12 làm bạn thân của ấy. Đó hẳn là một kỷ niêm đẹp mà tớ mãi mãi không quên. Chỉ còn có một điều tớ muốn nói với ấy: giờ đây chúng ta ko còn là bạn nhưng chưa bao giờ tớ coi ấy là kẻ thù. Yêu thương ai đấy còn là làm cho người đó đc thoải mái và hạnh phúc, dù rằng mình gặp nhiều đau khổ. Có nhiững việc không nhất thiết phải xảy ra. Mạnh mẽ lên nếu ấy không muốn sau này bị tổn thương nhiều hơn nữa. Đôi khi,, chỉ một câu nói cũng có thể thay đổi nhiều điều
Và Xuân Anh, em sẽ mãi là người em trai tốt nhất của chị. Chị rất vui và cảm ơn em đã luôn quan tâm đến chị trong suốt thời gian qua, trong khi chị lại đối xử với em chẳng ra gì. Chị xin lỗi
Anh yêu- Hồng Anh: quãng thời gian hai chúng ta là bạn theo đúng nghĩa chỉ thật ngắn ngủi, nhưng đã để lại nhiều dấu ấn trong lòng tớ. Ấy là một cô gái thông minh và nhạy cảm, hạnh phúc thực sự sẽ luôn mỉm cuời với ấy. Đối với những người may mắn thì người yêu đồng nghĩa với bạn tri kỉ. Nhưng đôi khi, người yêu chỉ đơn giản là người yêu mình, mang đến cho mình sự bình yên, tin tưởng, một chỗ dựa vững chắc cho mình. Chia sẻ nhiều hơn những cảm xúc của mình, ấy sẽ cảm thấy nhẹ nhõm hơn và sẽ gặp được người thực sự hiểu ấy
Đức Anh nữa chứ. Đampắcquây ơi, cố lên, ấy xứng đáng được hưởng nhiều hơn những gì ấy đang có. Người khác làm được thì mình cũng làm được. Tớ tin ở ấy.
Phan! Tôi đã nói với ông rồi, mọi thứ đều có thể thay đỏi. Tôi nghĩ ông thông minh đủ để hiểu, thế nhưng hình như thực tế là ông quá mê muội và chẳng hiểu ý của tôi. Sẽ không phải là một chuỗi thất bại liên tiếp. Nếu cứ giữ con mắt ấy mà nhìn đời thì càng đi sẽ càng thấy chán nản và thất vọng. Hãy xứng đáng là một người đàn ông.
DỰ điên nặng nữa. Quên nhau khá lâu mà tớ cảm giác quãng thời gian chúng ta là bạn mới chỉ có mấy tuần :D Tớ thực sự cảm đọng trước tình cảm của ấy dành cho TP. Nó quả thưc chân thành và sâu sắc. Tớ cầu chúc cho ây có được hạnh phúc thực sự.. Chúng ta sẽ mãi là bạn nhé!!
Hải Tùng: cởi mở hơn đi ông ơi. Tính ông công nhận là có nhiều nét giống tôi thật. Điều đó làm tôi thấy thật funny:D và thật lạ nữa. Đúng là có những chuyện quá khó xử, có khi không làm gì thì tốt hơn, Không thể cho ông lời khuyên, nhưng hãy cố làm những điều mà khi nhìn lại, mình ko phải thấy hối tiếc, ông nhé :D
Long con ah, em ngoan của chị. Hôm qua em mặc vét trông đẹp trai lắm, chụp ảnh lừa tình cũng kinh cơ. Em quả là người may mắn và hạnh phúc khi được nhiều người quan tâm như vậy. Cố lên em. Hãy biết khi nào cân làm gì. Đỗ ngoại thương, rồi làm đọi trưởng đọi bóng rổ ở đó em nhá. Quý em
Hoàng anh trai :D chúc anh may mắn và hạnh phúc. Có lẽ đây là quãng thời gian đẹp nhất của anh trai đấy nhỉ. Anh trai biết không, em sẽ luôn coi anh là bạn tốt

Điều cuối cùng tớ muốn nói với lớp hóa 04-07 đó là tớ thực lòng yêu lớp rất nhiều. Một hạt cát không thể làm nên sa mạc, một giọt nước không thể tạo thành đại dương. ĐÓi với tớ, tập thể lớp 12 hóa sẽ như một nguồn động viên an ủi, cổ vũ làm cho tớ có thêm nghị lực, khép sau lưng cánh của những mộng mơ, khung trời bé, để bước vào cuộc đời đầy bon chen và gai góc với những hoài bão vươn xa

Tớ mãi mang theo hình ảnh của lớp 12 hóa thân thương trên con đường tớ đi
tình cảm của tớ đối với mọi người sẽ mãi không thay đổi.
12h15 phút
dòng thời gian như ngừng lại, bao kí ức tuổi học trò đẹp đẽ lại hiện về, trào dâng một cảm xúc mãnh liệt, ko thể nói nên lời. NGhẹn đắng. Mắt đã nhòa đi tự lúc nào. Muồn nói lên thật to : TẠM BIỆT DẤU YÊU!!! :-h
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Gửi Anh :
Lần này là gửi anh thật đấy ... Dạo này em làm sao nhỉ ... Vào topic này có lẽ phần nhiều là của em gửi cho anh .. Nhưng thôi , em sẽ chỉ gửi cho anh 1 lần cuối thôi .. Anh đã có người yêu mới , anh cũng nói chẳng còn gì để níu kéo .. Vâng , em sai , em sai hết .. Lỗi là của em ... :) .. Chúc anh hạnh phúc bên người ta .. Vậy thôi .. Mặc dù .. Em vẫn còn yêu anh đấy ... :) ... Em sẽ vẫn ở đây thôi .. Ở đây chờ đến 1 lúc em quên anh , quên thật sự ý ... Em sẽ đi con đường của riêng em .. Bây giờ , đơn giản là em đang ngồi nghỉ .. chỉ nghỉ ngơi thôi .. Không có anh , 1 lần , em đã gục ngã như thế ... Bây giờ em sẽ cố gắng , cố không để em phải gục ngã 1 lần nữa .. Mấy hôm vừa rồi nói chuyện với Vox .. Em cũng đủ hiểu , em cũng biết em cần phải làm gì :) ... Nhất là bây giờ .. Em cảm ơn anh Vox nhiều lắm ... Cảm ơn anh vì đã cho em hiểu ... :) .. cảm ơn anh vì đã ngồi nói chuyện với em như thế ... Cảm ơn vì đã cho em biết cái gì cần phải bỏ thì dù đau đến mấy cũng phải bỏ mà thôi ... Sống mãi vì quá khứ thì chẳng thế nào đến với hiện tại được phải không Vox ? .. :) .. Em sẽ phải quên , sẽ phải quên đi thôi ... :) ..
... Mặc dù ... em vẫn muốn nói .. Em yêu anh .. , yêu nhiều lắm .. Sáng nay gặp anh .. Nếu không có con Ngọc .. Chắc chạy ra ôm chầm lấy anh mất .. :) .. Nhưng ròi lại thôi .. Em sẽ quên , sẽ quên thôi ... :) ..
 
gửi đến những người bạn không cùng lớp

@Lâm- toán 1 0407: dạo này tao thấy mày đã suy nghĩ chín chắn hơn rồi đấy, bớt nghệ sĩ hơn, thực tế hơn. Nhiều điều cũng giống với suy nghĩ của tao, làm tao thấy rất vui. Hôm trước chụp 1 cái ảnh với mày mà sao khó thế. Có một số hành động của mày tao thấy không hợp lý lắm. Mày đa cảm và nhát quá. Tao là con gái mà cảm giác còn mạnh mẽ hơn mày. Cố lên mày. Mối tình đầu, nhất là mối tình đơn phương bao giờ cũng đẹp. Thế nhưng mối tình cuối cùng mới là mối tình vĩnh cửu. Mày sẽ tìm đc hạnh phúc. Mày luôn là một người bạn đặc biệt của tao

@Khưu-toán 1 0407: i don't know if u saw me or not, but i think i saw u in the party MI12. very handsome. Not the first time i saw u but ur style made me impressed:D (don't think u r so special, ok??).and once again, nice to meet u 0:)
@PAT-sinh 0407: mày hát hay lắm, bạn tao đứa nào cũng khen. Giữ được phong cách như vậy, mày sẽ dần trở nên cực kool :D chuyện tình cảm nên rõ ràng hơn tí đi mày, thật lòng sẽ tốt hơn đấy,
@một người đã nhìn rất nhiều nhưng ko quen 0407: chẳng biết vì sao lại ko đủ dũng cảm để làm quen. Có gì khó đâu nhỉ. Chắc sau này mình sẽ hối tiếc.
@Kim- tin 0407: hôm thi toán nghe có người gọi mình, cảm thấy cực kỳ sốc vì trong phòng mình chẳng quen ai. Quay lại hóa ra là Kim :D Cũng hay. Cảm giác ấy là một đứa tính dễ chịu, hơi kiêu và học hành khá tốt (tớ hỏi bài ấy môn hóa mà, xấu hổ). Vui vì chúng ta đã quen nhau. Một điều nữa. Ấy rất đẹp đôi bên bạn gái của ấy. Chúc vui vẻ
@Ng. Thùy DUng- Toán ĐH vinh, anh ĐỖ Việt và em hoàng Ngọc DUng và một vài người mà mình chưa kịp nhớ tên.....: cảm ơn vì đã chịu khó đọc và chia sẻ+ đánh giá tốt cho những bài của mình. Mình rất vui vì điều đó
 
Lên sân thượng trong những ngày cuối năm.
Nắng đẹp và gió mát.
Từ trên nhìn xuống, Ams mình đẹp quá!
Chỉ còn 2 ngày nữa thôi
Sẽ chia xa, và không biết có còn trở lại
Ams yêu, yêu Ams nhiều lắm
 
Gửi tới một người bạn....
Tớ định viết bức thư này đã lâu rồi, nhưng hôm nay tớ mới viết, có thể cậu sẽ đọc được nó, vì câu rất hay vào đây....
Cái hồi mới gặp cậu, cậu thật hiền, và cậu đã mua cho tớ một cái kem...Chỉ là một cái kem thôi nhưng đối với tớ nó ý nghĩa biết bao, tuy chúng ta mới chỉ nói chuyện với nhau trên mạng được vài lần nhưng khi gặp nhau cậu đã coi tớ là một người bạn thân...Tớ cảm thấy như vậy....
Rồi chúng nó nói cậu thật là tai tiếng...này nọ....này nọ...nhưng tớ ko quan tâm bởi tớ chơi với cậu và tớ biết cậu ko như những gì người ta nói...Bản thân tớ, tớ cũng từng bị nói xấu, bị cả lớp tẩy chay...và tớ hiểu cái cảm giác khi người ta ko hiểu được giá trị thật của mình mà chỉ tin vào những lời bóng gió thiên hạ đặt điều cho ta....
Rồi tớ thấy tận mắt những hành động của cậu...Cậu có nói bậy, cậu có này nọ nhưng đối với tớ nó chẳng là gì, bởi tớ biết có một người bạn như cậu thật tuyệt vời...Cậu cũng thú nhận với tớ cậu cũng đã từng làm những điều xấu mà người ta nói, nhưng tớ hiểu, con người ai cũng có quá khứ và người ta chỉ muốn quan tâm tới hiện tại, đúng ko?
Tớ ấn tượng nhất là số điện thoại của chúng mình, tuy ko sắp đặt trước nhưng chúng giống nhau một cách kỳ lạ...Cậu có nhớ những hôm chúng mình buôn chuyện qua điện thoại hàng tiếng ko? Cái lần tớ dính vụ "khủng bố thư", cái lần tớ bị mấy đứa con gái chửi ko ra gì chỉ vì một vết mực, cậu đã an ủi tớ, tớ vui lắm, vì lúc đó đến đứa bạn thân nhất của tớ cũng ko thể an ủi tớ...mà cậu lại làm được. Cậu bảo tớ hãy mặc kệ những lời nói xấu đồn đại, hãy thực hiện mục đích của chính mình...
Tớ nhớ mãi cái hôm cậu mời tớ đi ăn ở 9 gang, tớ đã chắc mẩm một hôm nào đó sẽ mời cậu một bữa, nhưng giờ đây khi nick người kia sáng, chúng ta cũng chả thèm nói chuyện với nhau, khi gặp nhau chũng ta cũng chả thèm chào nhau....
Từ khi tớ ra khỏi cái hội đó, tớ và cậu đã ko còn chơi với nhau nữa...
Giờ đây, chiều chiều, nhìn cậu đổi thay tới kinh ngạc, đi với những con người đó, tớ chỉ biết lặng lẽ đứng nhìn tiếc nuối buồn bã, mặc cho bọn bạn bên cạnh tớ chửi cậu ko ra gì và rèm pha đủ kiểu...Tớ ko trách cậu, tớ ko có quyền trách cậu, ko có quyền quan tâm hay phán xét cuộc sống của cậu...Một kiểu tóc mới, một bộ quần áo lạ....Đối với nhiều người, đối với tớ nó là một cái gì ko thể chấp nhận, nhưng chỉ cần cậu vui và thỏa mãn, đó là đủ.
Từ tháng 11 tới tháng 3,4 tháng chúng mình quen nhau, thân nhau như chị em và bây giờ chúng ta là những con người xa lạ, nhưng tớ hy vọng, trong lòng cậu sẽ luôn giữ mãi hình ảnh về tớ, bởi trong tớ luôn giữ lại những gì tốt đẹp nhất về cậu.
Cậu thay đổi quá, nhưng dù có thay đổi thế nào, hãy sống tốt cậu nhé, bởi chúng ta chỉ sống có một lần, và như chúng ta quen nhau chỉ được có một lần....
Nếu cậu đọc được bức thư này, và nhận ra rằng tớ đang gửi cho cậu, thì cậu nên nhớ rằng tớ vẫn quý cậu như ngày nào, mặc dù nhìn cậu đổi thay tớ rất buồn....Nhưng trong con người cậu tớ biết vẫn còn một chút gì đó dành cho tớ....Nghỉ hè vui vẻ nhé...hãy lãnh đạo tốt cái thành quả mà chúng mình đã làm ra nhé....Tớ yêu con người thật của cậu....
 
Gửi thời gian...

Ko muốn nghĩ nhiều.
Hay không dám nghĩ nhiều.

Không dám nghĩ nhiều về cái qui luật sinh tử tất yếu của tự nhiên ấy.
Không dám nghĩ gì khi nhìn bác đang nằm trên giường, chịu đựng từng cơn đau kéo dài bằng những tiếng "ôi trời" khe khẽ không dứt. Bác đang nghĩ gì, khi đếm từng ngày cuối cùng của cuộc đời cùng vớ cơn đau đáng sợ của căn bệnh ung thư đã di căn. Cách đây 1 năm, bệnh ung thư với mình là căn bệnh chỉ có trong phim HQ, trong những bài báo, trên những tin thời sự. Mà bây giờ đã gần nó quá đỗi. Đời người kết thúc như thế ư? Trải qua mấy chục năm huy hoàng có, vinh quang có, để rồi kết thúc trong sự đau đớn kinh khủng thế ư? Thời gian có thể trôi nhanh như thế nào nhỉ? Để chớp mắt 1 cái, đã thấy bản thân mình nằm trên giường, đau đớn không cử động, cảm nhận cái chết đang đến gần. Mà trước đó nữa, đã phải chứng kiến bao nhiêu sự ra đi khác. Nằm bên cạnh mẹ, mà chỉ muốn ôm mẹ chặt hơn, thật chặt.

Không dám nghĩ nhiều về lớp, không dám xem đĩa lớp 1 mình, sợ buồn, sợ... Nhận ra rằng chúng ta đã chia tay nhau. Nhận ra rằng những khoảnh khắc vui vẻ ngày xưa sẽ ngày 1 ít đi. Nhận ra rằng 3 năm là quá ngắn. Nhớ quá đi. Thèm quá đi. Thèm được nghe Sơn Lâm văn nghệ, thèm được thấy Toàn Hảo gãi đầu, Thuận Hùng cười hề hề. Thèm nghe cái giọng Ph âm của Trang và Mai Ly, thèm trêu Thu và Song, thèm được ngắm Quỳnh Hoa :x , thèm thấy cái dáng dịu dàng từ trong bản chất của dân Thanh hóa ăn rau má ;;),… nhớ từng đứa trong lớp, mà kể ra đây thì thật dài dòng nhỉ :p. Và tất nhiên là nhớ cả Chân Nhân Hội tuyệt vời :*. Cứ gặp lớp mình là lại phải cười toe toét, ngày chia tay nhau vẫn không có đứa nào khóc, chỉ có 1 lũ giả vờ tru tréo như khóc đám tang =)) .
Nhưng về nhà thì lại buồn lắm, biết không...
Không dám nghĩ mà sao vẫn cứ nghĩ, và sao nước mắt vẫn cứ rơi...
Sợ thời gian sao trôi qua nhanh quá.
 
Chỉnh sửa lần cuối:
3 ngày ...
cũng đủ cho 1 người bạn ...
cũng đủ cho 1 kỉ niệm đẹp ....
có thể sẽ k bao h gặp lại nữa ...
nhưng t o bao h quên đâu, K.
vì cái nhẫn này sẽ nhắc t phải nhớ, K ạ .............
 
Back
Bên trên