một buổi sáng đẹp trời.
9h ngày 22/5/2007ra khỏi nhà thì trời bắt đầu mưa. Cơn mưa bóng mây thật nhẹ. Mưa làm xanh cây lá, nhưng lại gợi nên trong lòng tôi một nỗi buồn về một thời đã qua
11h30 phút ngày 21/5/2007
thế là 12 năm áo trắng đã trôi qua, đây nhớ thương và lưu luyến. 12 năm không phải là một quãng thời gian dài đối với cuộo đời một con người nhưng đó lại là quáng thời gian đẹp nhất, quý báu nhất đối với mỗi người học sinh. Mái trường yêu dấu, vòng tay bè bạn, còn gì tuyệt hơn? Khi xem clip lớp 12 hóa tôi đã không thể kìm được nước mắt. Những giọt nước mắt trào ra từ trong tận đáy lòng của mình. Tiếc nuối. Người ta bảo cấp ba là quãng thời gian đẹp nhất trong đời học sinh, thế mà sao khi chợt giật mình nhìn lại , tôi lại tự hỏi tôi đã làm đc những gì, tôi đã có ai là bạn? Hầu như chỉ là con số 0 tròn trĩnh. Làm sao có thể bắt người khác vì mình trong khi mình lại chẳng hề quan tâm đến họ. Tôi không trách cứ ai, lỗi là ở tôi. Nhìn clip của những lớp khác mà tôi thấy ghen tị. Giá như... Ước, ước cho thời gian quay trở lại. Mọi thứ có lẽ đã khác chăng?? Tôi cũng không rõ, ko rõ là nếu thế thật tôi có hành động như cũn ko? Nhưng tôi chỉ biết tôi sẽ cố gắng sửa mình hơn, tôi sẽ sống không ích kỷ, quan tâm hơn đến người khác, để mỗi khi có ai đó buồn, họ có thể dựa vào bờ vai tôi mà chia sẻ. Cấp 3, tôi tự hào là một học sinh hóa 1, tôi tự hào khi được hét lên Hóa 1 vô địch trong buổi chia tay, thế nhưng những con người trong lớp, đôi khi tôi không hiểu, họ là bạn hay người quen của tôi?? NGoài cái tên ra, tôi còn biết gì về họ. Tôi tiếc vì khi tôi nhận ra điều đó thì đã quá muộn. 3 năm cấp 3 đã dần qua. Dù đã cố gắng sửa chữa rất nhiều nhưng đã quá muộn phải không??
Người bạn duy nhất dã luôn bên cạhn tôi suốt 3 năm qua, người bạn tôi yêu nhất : Thảo gầy. Thảo biết không, thực sự từ trước đến nay, mỗi khi tớ vui, những lúc tớ buồn, ấy luôn ở bên cạnh chia sẻ với tớ, điều này làm tớ rất vui. Có thể chỉ duy nhất với ấy, tớ là chính mình. Ấy là một người bạn tốt, tốt, tốt lắm. Ấy xứng đáng vời những thứ tốt nhất trên đời. Bạn ah, hãy sống tự tin hơn, mạnh mẽ hơn và luôn là người bạn thân thiết của tớ nhé
Còn Thảo béo, bà biết không? Bà cũng là 1 người mà tôi rất yêu quý. Thế nhưng bà biết ko, có lẽ chúng ta vẫn còn nhiều điều chưa thể nói . Và việc bà ko chúc mừng, thậm chí còn không nhớ sinh nhật tôi làm cho tôi thực sự sốc và buồn, cho đến tận bây giờ...
Còn Hiếu, ấy có thể nói tớ không hiểu ấy và luôn nói những điều vô nghĩa. Không sao cả. Bản thân tớ cũng thấy với ấy, tớ luôn như vậy. Cảm ơn vì đã cho tớ và Thảo quãng thời gian lớp 12 làm bạn thân của ấy. Đó hẳn là một kỷ niêm đẹp mà tớ mãi mãi không quên. Chỉ còn có một điều tớ muốn nói với ấy: giờ đây chúng ta ko còn là bạn nhưng chưa bao giờ tớ coi ấy là kẻ thù. Yêu thương ai đấy còn là làm cho người đó đc thoải mái và hạnh phúc, dù rằng mình gặp nhiều đau khổ. Có nhiững việc không nhất thiết phải xảy ra. Mạnh mẽ lên nếu ấy không muốn sau này bị tổn thương nhiều hơn nữa. Đôi khi,, chỉ một câu nói cũng có thể thay đổi nhiều điều
Và Xuân Anh, em sẽ mãi là người em trai tốt nhất của chị. Chị rất vui và cảm ơn em đã luôn quan tâm đến chị trong suốt thời gian qua, trong khi chị lại đối xử với em chẳng ra gì. Chị xin lỗi
Anh yêu- Hồng Anh: quãng thời gian hai chúng ta là bạn theo đúng nghĩa chỉ thật ngắn ngủi, nhưng đã để lại nhiều dấu ấn trong lòng tớ. Ấy là một cô gái thông minh và nhạy cảm, hạnh phúc thực sự sẽ luôn mỉm cuời với ấy. Đối với những người may mắn thì người yêu đồng nghĩa với bạn tri kỉ. Nhưng đôi khi, người yêu chỉ đơn giản là người yêu mình, mang đến cho mình sự bình yên, tin tưởng, một chỗ dựa vững chắc cho mình. Chia sẻ nhiều hơn những cảm xúc của mình, ấy sẽ cảm thấy nhẹ nhõm hơn và sẽ gặp được người thực sự hiểu ấy
Đức Anh nữa chứ. Đampắcquây ơi, cố lên, ấy xứng đáng được hưởng nhiều hơn những gì ấy đang có. Người khác làm được thì mình cũng làm được. Tớ tin ở ấy.
Phan! Tôi đã nói với ông rồi, mọi thứ đều có thể thay đỏi. Tôi nghĩ ông thông minh đủ để hiểu, thế nhưng hình như thực tế là ông quá mê muội và chẳng hiểu ý của tôi. Sẽ không phải là một chuỗi thất bại liên tiếp. Nếu cứ giữ con mắt ấy mà nhìn đời thì càng đi sẽ càng thấy chán nản và thất vọng. Hãy xứng đáng là một người đàn ông.
DỰ điên nặng nữa. Quên nhau khá lâu mà tớ cảm giác quãng thời gian chúng ta là bạn mới chỉ có mấy tuần
Tớ thực sự cảm đọng trước tình cảm của ấy dành cho TP. Nó quả thưc chân thành và sâu sắc. Tớ cầu chúc cho ây có được hạnh phúc thực sự.. Chúng ta sẽ mãi là bạn nhé!!
Hải Tùng: cởi mở hơn đi ông ơi. Tính ông công nhận là có nhiều nét giống tôi thật. Điều đó làm tôi thấy thật funny
và thật lạ nữa. Đúng là có những chuyện quá khó xử, có khi không làm gì thì tốt hơn, Không thể cho ông lời khuyên, nhưng hãy cố làm những điều mà khi nhìn lại, mình ko phải thấy hối tiếc, ông nhé
Long con ah, em ngoan của chị. Hôm qua em mặc vét trông đẹp trai lắm, chụp ảnh lừa tình cũng kinh cơ. Em quả là người may mắn và hạnh phúc khi được nhiều người quan tâm như vậy. Cố lên em. Hãy biết khi nào cân làm gì. Đỗ ngoại thương, rồi làm đọi trưởng đọi bóng rổ ở đó em nhá. Quý em
Hoàng anh trai
chúc anh may mắn và hạnh phúc. Có lẽ đây là quãng thời gian đẹp nhất của anh trai đấy nhỉ. Anh trai biết không, em sẽ luôn coi anh là bạn tốt
Điều cuối cùng tớ muốn nói với lớp hóa 04-07 đó là tớ thực lòng yêu lớp rất nhiều. Một hạt cát không thể làm nên sa mạc, một giọt nước không thể tạo thành đại dương. ĐÓi với tớ, tập thể lớp 12 hóa sẽ như một nguồn động viên an ủi, cổ vũ làm cho tớ có thêm nghị lực, khép sau lưng cánh của những mộng mơ, khung trời bé, để bước vào cuộc đời đầy bon chen và gai góc với những hoài bão vươn xa
Tớ mãi mang theo hình ảnh của lớp 12 hóa thân thương trên con đường tớ đi
tình cảm của tớ đối với mọi người sẽ mãi không thay đổi.
12h15 phút
dòng thời gian như ngừng lại, bao kí ức tuổi học trò đẹp đẽ lại hiện về, trào dâng một cảm xúc mãnh liệt, ko thể nói nên lời. NGhẹn đắng. Mắt đã nhòa đi tự lúc nào. Muồn nói lên thật to : TẠM BIỆT DẤU YÊU!!! :-h