Những lá thư...

Anh
Hai ngày nữa là valentine rồi. Chết tiệt làm sao, đến bây giờ em vẫn chưa tìm được 1 người để nghĩ về trong cái ngày Valentine này, thế nên chỉ biết nghĩ đến anh - người của quá khứ. Nghĩ thôi, chứ không nhớ hay xao xuyến gì đâu, chẳng có gì hết.
Em chưa bao giờ có 1 valentine thật sự. Năm ngoái, tưởng như còn không được gặp anh, còn không được nhận quà của anh. Vì chuyện chị Trang mà anh về, và vẫn nhớ tặng quà cho em. Nhưng em tự hỏi, trng cái món quà ngày hôm ấy, có bao nhiêu tình cảm của anh? Em biết chứ, biết rằng sau cái ngày thứ 6 khủng khiếp ấy, làm sao anh còn đầu óc để nghĩ đến việc gì nữa, để nghĩ đến chuyện tình cảm nữa. Thế mà tại sao anh vẫn tặng socola cho em? Em ghét nhất ở anh là cái tính ấy đấy, anh biết không. Có quá nhiều việc anh làm là vì trách nhiệm, vì anh cảm thấy nên làm thế, cần làm thế, chứ không phải vì anh thật sự muốn làm thế hay tình cảm của anh như thế. Cả cái cách anh tốt với mọi người nữa, cũng chỉ vì trách nhiệm thôi. Cả cái kiểu anh nghe em nói anh cứ im lặng, cứ (giả vờ) đồng tình, chẳng bao giờ tỏ ra quá bức xúc. Tất tật. Cái gì cũng cứ vừa vừa phải phải. ANh có biết không, em ghét cái kiểu lúc nào cũng đúng, đúng một cách bth.
Em ghét anh vì đã bước quá sâu vào cuộc sống của em. Và cũng ghét em để anh bước vào cuộc sống của mình. Đến lúc biết rằng đã đi sai đường, thì anh đã để lại 1 cái hố sâu hoác cho em. Cái hố rỗng, trống không, chẳng có gì cả, vì em không còn tình cảm với anh nữa.
Thà anh đừng bước vào cuộc sống của em, như thế thì sẽ không có cái hố nào. Em không nghĩ về anh hay bất kì 1 người con trai nào khác vào ngày 14-2. Giống như trước đây, em mặc kệ thiên hạ, 2 đứa bạn thân với em là quá đủ. Và em cũng không phải hoang mang tự hỏi có ai có thể lấp cái hố sâu hoác của em lại không?
Cái hố của anh bây giờ đã được lấp rồi, lấp đầy. Và nếu sau này nếu lại có 1 cái hố nữa xuất hiện, thì chẳng phải là do em tạo ra đâu. Valentine này anh có người để ở bên cạnh rồi. Đầu tiên là em còn lại 1 mình. Rồi đến cái hố của em cũng bị mất đôi mất cặp. Cái hố kia biến mất rồi.
Nhưng không sao, em vẫn là em. Rồi cái hố của em cũng sẽ biến mất thôi. Không còn lý do để tồn tại mà.
 
Chỉnh sửa lần cuối:
No 1002

Gửi cho lọ kẹo của tôi :)

Đau lắm . Đau không phải vì làm 1 bài thi tồi tệ và 1 bài kiểm tra không thể chán hơn . Đau vì người làm việc đấy với mình lại là người mà mình yêu thương nhất ...
Tớ chẳng hiểu cảm xúc của mình là gì khi nhìn thấy cậu cầm lọ kẹo mà tớ tặng hôm noel đem phân phát như thế.... Lọ kẹo mà tớ vẫn thường nghĩ là mỗi lúc không có việc gì để làm , cậu lại lôi nó ra ăn hoặc chỉ đề cầm ngắm nó ...
Nhưng không . Lại thêm 1 lần nữa , cậu lại làm người khác tổn thương . Có lẽ cậu chưa biết tớ đã phải làm những gì để mua được nó . Dành dụm tiền hơn 1 tháng trời , đi đến bạc cả mặt chỉ để tìm 1 thứ gì đấy mà không chỉ dành riêng cho cậu mà còn cho mọi thành viên trong gia đình cậu . Bởi vì noel đâu phải là ngày lễ dành riêng cho bản thân ai ... Tớ đã nghĩ kế hoạch ấy quá hoàn hảo ....cho đến khi ......
Đau lắm . Cho dù cậu đã gọi điện " xin phép " tớ khi làm như thế nhưng vẫn thấy đau , vẫn thấy buồn . Cậu đâu cho tớ 1 lựa chọn để nói " không " . À mà tớ có quyền nói không chăng , khi tớ đã đem tặng lọ kẹo đấy cho cậu , phải không :)
Không nói được 1 lời nào khi cái lọ kẹo yêu quý bị hết người này , người kia tranh giành , níu kéo . Rồi để đến lúc chẳng ai ăn nổi nữa thì bị vứt chỏng chơ .... Thấy lòng nhói đau khi 1 đứa vô tâm làm rơi cái nắp thủy tinh đến " choang " 1 tiếng cho dù nó chưa hề vỡ . Thấy cổ họng khô khốc khi nhìn những viên kẹo không may mắn nằm vô vọng trên nền nhà , bị mọi người đi qua giẫm đạp . Thấy buồn nhưng chẳng có 1 giọt nước mắt khi chứng kiến cậu giúi kẹo vào tay mọi người lúc chuông reo tiết 5 vì không muốn mang cái lọ về :)
Lọ kẹo ơi , tao chẳng biết được lúc này mày đang ở đâu , mày có buồn không khi bị đối đãi như thế . :) Tao ước giá như cuộc sống này cũng có nhiều màu sắc như màu sắc của những viên kẹo khiến cho mày long lanh và ngon mắt như thế :) . Tao ước giá như vị trí của mày sau tiết 5 không phải là thùng rác sân sau mà là 1 vị trí nào đấy trang trọng hơn trong nhà của người mà tao đem tặng mày . Tao ước giá như hiểu được lí do vì sao tao và mày phải có kết cục như thế này :)

Nhưng đừng buồn lọ kẹo ạ , vì ít nhất mày cũng được người khác quan tâm đến trước khi trở nên không còn tác dụng :)

Nhưng tao thì không , mãi mãi không :)
 
Chỉnh sửa lần cuối:
gửi cho <....><...><..><.>:

Vẫn biết là vô vọng song Meow lại thik thử sức mình, Meow giam 10 cân, Meow đi mua sắm - một việc mà Meow đã chỉ trick có ( ngày bé thơ8-> ) và Meow thay đổi nhiều, Meow ko ngồi buồn và để nó làm nhụt chí Meow, Meow thck thức nó>:/ và quả nhiên phả trả niều cái giá đắt :(( song cuối cùng Meow có thê bỏ cuộc sao, bỏ cuộc trước người làm moình thay đổi, Meow ko nghĩ là tốt hơn, song sự thay đổi Meo lại hài lòng vì nó, và cũng ngày hum ấy chuyện ấy xảy ra, Meow ko buồn vì đã xác định sẵn kết quả, nhưng quả thật ko vui đc, Meow đi cát tóc, khi cát nửa chùng thì suy nghĩ lại, và kết quả đã phải đội 1 cái nồi lên đầu và ko sửa đc, Meow lại coi đó là một sự thay đổi và bằng lòng với nó, Mewo ko bỏ cuộc và ko muốn bỏ cuộc, Meow sẽ lại nhẫn nại và Meow sẽ thắng Meow đang đi tìm điều đó và sẽ tìm đc...

Meow !!
 
:x:x lâu lắm mới lại viết vào xó này:)
8h 0 phút,Hà Nội ngày 13/02/2007(còn 1 ngày nữa là Valentine:x)
From me to all of you;)
Tớ thật sự là ko biết nói cái gì với mọi người ngoài 2 từ mà tớ vốn ko thik nói nhưng ko thể nào mà ko nói được: Cảm ơn:). Tớ chẳng hiểu tại sao 1 con ất ơ như tớ mà lại may mắn đến thế khi có những người bạn như bọn ấy\:d/. Tuy cái cảm giác bị chôn sống8-}(vì bị xịt quá nhiều tuyết vào người:">) làm cho tớ quá choáng váng và ko thể khóc nấc lên đc nhưng mà thật sự là tớ rất cảm động. Tự dưng ở đâu ra toàn bạn bè của tớ:x. Cảm ơn bọn ấy rất nhiều;). Tớ chỉ cảm thấy là tớ đã quá may mắn khi sinh ra có 1 bà chị đáng yêu và xinh xắn hết chỗ nói:x(đúng thế thật đấy nên chả biết phải viết thế nào:((), khi được bước chân vào cái lớp F prồ:), có bạn Hoàng Trung lạnh lùng chuyện gái mú nhưng mấy chuyện..:">;;) thì cứ gọi là vô đối:)) và nhờ có bạn mà sn của tớ vui thế:x, bạn Hiệp xinh xắn mỗi tội dê=)) nhưng sao vui thế ko biết<:p , bạn Tùng đẹp trai nhá;;) xinh nhá;)) và rất trẻ con\:d/, bạn Thu:x:x hiền lành đáng yêu kinh khủng:*, và còn bạn Vân:x:x-con người duy nhất làm cho tớ tin vào cái câu nói "khoảng cách và thời gian ko làm mất đi ý nghĩa của yêu thương":x, còn cả bạn ĐS nữa:-? tớ phải nói đến bạn cuối cùng vì tớ ko biết phải viết gì về bạn cả:-s,mọi hành động của bạn sao lại có thể đáng yêu đến thế đc nhỉ8-},rất nhiều đứa con gái muốn có bạn thân là con trai và tớ thật là hên vì có bạn là bạn thân của tớ:), cảm ơn bạn nhiều lắm lắm lắm, nhiều bằng trời bằng đất:*:x, còn cả những bạn ko có mặt vì ở xa hoặc vì cái gì đó nhưng mà tớ cá là nếu có thì các bạn cũng sẽ cute hết mức có thể mà thôi:):x, rồi đến H2-nơi mà tớ thấy cái điển "tái ông thất mã" là quá chuẩn chỉ;). Bị trượt H1 phải vào H2 mọi ng` đến chia buồn nhưng mà "biết đây vào H2 lại ko phải điều rủi?"\:d/, quả nhiên đúng thế thật:D. Các bạn cũng thật tốt:x, bạn Chấy hiền dã man và nhiệt tình:x, bạn Định tốt bụng, xinh xắn<:p, bạn Châu Giang;;) đẹp zai;;) thik chị tớ=)) và cũng cute lắm nhá;;) (thế sao năm ngoái ấy hãm thế:p), đệ tử Minh buồn cười;;) nhắng nhất quả đất;) đc mọi ng` khen là xinh trai đấy nhá;;), bạn Hưng:x may cho tớ ngồi cạnh bạn Hưng cả 1 năm học đấy:)>-, ban đầu là tớ "biết gì đâu":)">) về môn sử=)) nhưng ngồi cạnh bạn nghe câu đc câu chăng h thằng ĐS bảo tớ giỏi sử nhá=)), bạn cũng đc đc(chả lẽ khen tốt:-? quên đi lêu lêu:p), đáng yêu(nhì bàn:">), tớ cũng cảm ơn bạn, ko có bạn thì tớ ko thể trẻ con thế này đc=)), còn bạn Quỳnh Chi nữa:x- nơi khởi đầu cho những tình bạn đẹp:x, bạn thì luk nào cũng nhiệt tình bậc nhất rồi:x, "móm già":p>:-D< cảm ơn bạn nhiều nhé;), bạn Trần Trang;) 1 con ng` có tính cách rất kỳ lạ:> nhưng mà cũng hay ho đáo để=)), đấy còn mấy bạn ko đi đc:( thật là tiếc cho các bạn lắm;;):p(và nếu các bạn tặng quà tớ thì tớ sẽ edit bài này lăng xê các bạn:p). Thôi tớ phải đi gội đầu đây:(( hqua bị xịt rõ lắm tuyết:(( thế nhé;) 1 lần nữa chân thành cảm ơn các bạn:x:x
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Gửi cho lọ kẹo của tôi

Gửi cái lọ kẹo của em Hiếu!

Cái lọ kẹo, bây giờ mày ở đâu nhỉ?
Đọc câu chuyện về hành trình của mày, tao thấy lòng lửng lơ một chút, nên đã viết 1 cái thư dài cho mày, viết chưa xong thì máy bị treo (chuyện thường xuyên hơn cơm bữa), đang tiếc ngẩn ngơ đây, nhưng chẳng hiểu sao tao lại muốn viết lại cho mày.

Tuy chưa ai đọc những gì tao đã viết, nhưng mà vì viết lại nên nếu viết y hệt như trước thì thấy rất củ chuối, nên chỉ viết lại đại ý sơ sơ thôi vậy.

Cái lọ này, từ khi mày ở nhà cậu chủ cũ, mày không còn là một cái lọ kẹo bình thường nữa rồi nhỉ. Chắc hồi đó mày được nâng niu, giữ gìn cẩn thận lắm. Để rồi tới dịp Noel, mày được mang tặng cho một người khác, với hi vọng sẽ mang lại niềm vui cho nhiều hơn một người, mày đã là một món quà có ý nghĩa.
Mày đã đi được một chặng đầu tiên, khi tới tay cô chủ mới, mày có thấy nụ cười của người nhận khi đó không?

Một thời gian sau, mày lại xuất hiện trước mặt cậu chủ, và lần này thì những gì bên trong được mang ra chia sẻ với những kẻ mà lẽ ra không được đụng vào mày. Nhưng dù sao, mày đã góp phần khiến cho nhiều người được vui cười, mày nên hài lòng vì coi như đã đi được chặng thứ hai, mặc dù không phải con đường mà cậu chủ muốn mày đi, và nó vẫn là một chặng đường có ích.

Khi biết mình bị mang ra "xâu xé" giữa đám đông, mày nghĩ gì, cái lọ?
Mày có cảm thấy tủi thân và phiền lòng như cậu chủ của mày không?
Có lẽ là có, như thế cũng dễ hiểu thôi mà. Nhưng mày phải tự hào về chính mình đi, bởi vì mày đã là một cái lọ kẹo... anh hùng ^^ Khi mày trở thành một vật giúp cho cậu chủ của mày nhìn nhận ra được một điều gì đó, thì mày càng có ý nghĩa hơn những cái lọ kẹo bình thường rất nhiều. Vậy là mày đã đi qua chặng đường thứ ba rồi.

Và cuối cùng, kết thúc chặng đường giống như đa số các lọ kẹo khác, mày rơi vào một cái thùng rác, và sau đó sẽ đi đâu thì... chỉ có các nhân viên vệ sinh mới biết ^^!
Nhưng nhìn lại xem, mày đã đi được những chặng đường dài và có ý nghĩa lắm đấy!
Và... "như trong nhiều phim", các "anh hùng" sẽ ra đi, đi về một nơi xa nào đó, để lại phía sau một "lịch sử hào hùng" :D

Hôm nay tao không rảnh chút nào, nhưng mà muốn dành chút thời gian viết cho mày, cái lọ kẹo mà tao... chưa quen :D
Nếu mày thấy những gì tao viết là nhảm nhí, thì tao đề nghị mày đọc lại. Bởi vì chẳng mấy khi (chưa bao giờ) tao nổi hứng lên viết thư cho một đồ vật, đặc biệt là một đồ vật tao chưa thấy bao giờ như mày :p

Tao viết cho mày để nhắn mày là cậu chủ của mày đang tiếc rẻ mày đấy, tiếc cái công nâng niu mày bao lâu, để rồi cuối cùng "điểm dừng chân" của mày lại vẫn là cái sọt rác...
Tao cũng chẳng chơi với cậu chủ của mày, nên chẳng thể nào nói chuyện về mày với cậu chủ mày được. Cho nên tao viết cho mày, tâm sự với mày chút thôi, để mày khỏi buồn vì thân phận mày. Còn cậu chủ của mày thì... tao chịu, có lẽ dần dần sẽ hiểu ra nhiều điều hơn thôi.

Thế nhé, tao té đây, chào cái lọ kẹo không quen biết :D

P.S: nếu mày thích thì cứ forward thư của tao cho cậu chủ mày đọc cũng được :p
 
Gửi cho bạn đấy ^^
Bạn đọc được cái mess này (chưa dám gọi là thư vì chắc ko đủ dài ;;) ), thì chắc đã nhận được hộp quà đấy. Và thấy lạ khi của tớ đúng ko? Ngạc nhiên chưa? Theo chỉ dẫn đấy, đúng rồi, vào box TSVB này, rồi tìm tớ trong này, hơi khó vì box này cũng đông kha khá.>:/ Đơn giản thôi, tớ chẳng biết làm sao nữa, cái lí do tớ "ấy" ấy ấy 8-> , bất chợt. Tớ viết trong đấy rồi đấy, sáng ngủ dậy, vào một ngày đẹp trời như hôm nay, thì thấy cần phải làm gì đó cho 1 người, thế thôi. Ko phải cứ tặng nhau Valentine là phải "có gì đó" kinh khủng lắm với nhau, nhỉ? Tớ quý ấy thôi, có lẽ hơn mức 1 người bạn một chút, một chút thôi, mà cũng nên như thế, Có lẽ ngày mai tớ cũng hơi buồn khi ko được nhìn thấy bạn N dẽ thương của tớ, tớ thik gọi cậu như thế lắm, ko được nhìn thấy bạn tung tăng, bạn chạy đi chạy lại tươi cười nữa, nhưng ko sao, tớ sẽ mỡ lưu bút ra đọc là thấy bạn ngay í mà. Thế mà hum nay tớ định đưa cho bạn Quân viết wa tết đấy, may thế nào mà lại đẻ wen ở nhà. Mùng 2 tết này sn tớ, có thể cậu nhớ khi đọc l bút, mà cũng có thể cậu wen rồi, nhưng hôm đấy tớ sẽ ở nhà và đợi lời chúc của mọi người, nhất là cậu^^ Mọi thứ bây giờ chỉ mới nhen nhóm thôi, chưa định hình, tớ chưa biết nó sẽ đi đên đâu, và nó như thế nào, nhưng vẫn muốn bắt lấy, túm lấy cái ngày này để nó ko trôi vuột qua vô nghĩa lí như thế. Để rồi sau Tết, đi học lại rồi, tớ và cậu nhìn nhau, vẫn tươi cười vui vẻ như thê, vẫn vô tư như thế, và tớ sẽ ko ăn sáng ở nhà nữa để ăn sáng cùng cậu \:d/ THế nào? Thư giãn đi, đừng căng thẳng thế chứ<:p
Chúc cậu 1 cái tết vui vẻ ^^
socola đỏ
 
Cho a, nhân ngày Valungtung o^^o
Thử hỏi 365 ngày 1 năm, có ngày nào e ko iêu a ko ^^ Nếu có thì cũng chỉ đếm được trên 1 ngón tay >:) :x Và trong 365 ngày ấy, ngày mà e nghĩ về anh nhiều nhất, là ngày Valentine, ngày hôm nay o^^o
Hôm nay đúng là một ngày thật sự đặc biệt, không chỉ vì hôm nay e dậy sớm hơn thường xuyên, hay là một cục mụn trên mặt e đã biến mất :-w Chắc a chẳng thấy ngày này có j`đặc biệt đâu...Và a cũng chẳng biết nó đặc biệt với e thế nào...Thế thì e mới có lí do để viết cái thư này chứ nhỉ ;)) Đây là ngày đầu tiên, sau mấy tháng zời, e nhận được 1 câu chúc của a ^^ Thật đặc biệt đấy...Vì e đã mong đợi ngày này đến bao lâu rồi 8-> Còn việc mơ tới ngày a quay trở lại thì đúng là xa xỉ quá :"> E chẳng dám nghĩ tới những điều sẽ chẳng trở thành hiện thực đấy...
Đây cũng là ngày duy nhất trong năm, e ko cảm thấy buồn vì đã mất anh, mà e vui vì ít ra còn được yêu một người nào đó... E thấy fởn lắm :)) Vì thấy các couple được tay trong tay trong ngày này, thì chẳgn có lí do j` để buồn...Hôm qua con Mtrang đã đi chơi Valentine sớm với a *** rồi, nó có vẻ vui lắm ^^ Ít ra là nó hạnh fúc hơn e...E mừng cho nó
Chúc a tìm được một nửa đích thực, và có một Valentine vui vẻ ^^ Happy Valentine's day...
...Và e vẫn iêu a, vẫn đợi a, trong tuyệt vọng...
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Gửi con trai lớp mình ;)) vinh dự chưa ;))
uh, cả năm đến h , đếm đc trên đầu ngón tay những vụ đi chơi... lần đi chơi nào cũng ko đầy đủ lắm :x nhưng mà hôm nay con trai đã làm con gái rất bất ngờ và vui ^^ ... uh vẫn là thiếp, vẫn là hoa hồng, chỉ là những món quà bình thường, nhưng làm con gái rất vui (dù cháy chương trình nha :)) tại bác bảo vệ làm gián đoạn 8-| )... vui vì con trai lớp mình galant lắm, vui vì con trai vẫn nhớ lớp mình có 9 bạn nữ :p vui vì con trai càng ngày càng có tinh thần trách nhiệm hơn.. ^^..
cảm ơn nhất là Q, Đ,.. những ng đã rất tik cực cho cuộc vui hum nay nha ..^^ nhờ có con trai mà hôm nay , con gái cũng có 1 ngày Valentine đặc biệt, ngày lễ của tình bạn chứ nhỉ :x:x
thanks vì lời chúc trong cái thiếp..;)) P bít chỉ có 1 ng viết, nhưng P vẫn nghĩ đó là tấm lòng của tất cả con trai ^^... vui nữa, vì cuối cùng cũng có quà Valentine :)) dù tình trạng còn độc thân :-s:-s

Boys L1 vô đối mà , nhỉ... cả lớp mình nữa :x:x L1 vô đối... :x
 
Hôm nay là ngày 14/2 đấy ;;)
Trong cái ngày này nhá, gửi cho ai cái gì là cũng bị nghĩ ngợi nhá, nhưng mà em rất muốn viết một cái gì đó. ^^ Nghĩ mãi rồi, cuối cùng viết cho anh này :D Viết cho anh là "an toàn" nhất, bởi vì sẽ chẳng có ai nghĩ gì cả. :))
Đầu tiên nhá, chúc anh một Valentine vui vẻ (happy Valentine dịch là Valentine vui vẻ anh ạ :D). Valentine năm ngoái, anh rất vui vẻ, và em biết chắc Valentine 1 năm sau của anh (tức là hôm nay đây này b-)) cũng vui vẻ y như thế.
Em không có biết anh mua cái gì cho "her" (anh giầu thế chắc "chịu chơi" lắm) nhưng dù sao thì kể từ ngày em quen anh, em cũng đâu có mong "xơ múi" được cái gì của anh --> cái này không phải bàn ;) Nhưng mà dù anh có tặng cho "her" 1 cái lá thôi thì chắc cũng "có người" nghĩ ngợi đấy. ;))
Thứ hai là, em chúc anh giữ gìn được lâu dài nhất có thể sau cái ngày Valentine này, đời người ngắn ngủi, thời gian của anh cũng ngắn ngủi thôi :-j (cái này em tin là anh hiểu rõ hơn ai hết, hờ hờ :D). Chúc là chúc thế chứ còn chúc xong thì em vẫn chửi như thường ý mà.
Thứ ba là, tranh thủ nói thì nói luôn một thể, lâu lâu rồi là em không có gặp anh ý nhá. "Có người" bảo trông anh đẹp trai hơn, nhưng mà anh có biết không nhỉ, em vốn dĩ không có khái niệm gì về vấn đề này cả, với cả có đẹp xấu gì thì cũng ứ phải của mình bao giờ cơ mà :)) cho nên em chả quan tâm đâu. Em thik thỉnh thoảng nhìn thấy anh bên ngoài cho nó đổi mới một tí ý :D
Thứ tư, đấy là em không biết đã bao giờ anh thực sự sợ em chưa? Này, em bảo thật nhá, em chả làm gì anh đâu, cho nên (nếu có ý mà) thì cũng chả phải sợ. Đấy, anh xem, em đã làm gì anh chưa, kể cả lúc em mới biết cho đến những lần gần đây nhất. ;)) Anh thế cơ mà, ai dám làm gì anh, nhở? ;)) Em chả biết người khác thì thế nào, nhưng cá nhân em nhá, thì cách nghĩ + tình cảm của em dành cho anh từ trước đến giờ (và cả mãi mãi về sau này nữa, I swear :) ) sẽ không bao giờ thay đổi. Anh tin không? Anh có thấy đúng không? Chắc chắn là anh sẽ tin thôi vì nó đúng mà. ;;)
Thứ năm, mọi người là vẫn nhắc đến anh đấy nhá. Con Manh ý (đừng có bảo là anh quên rồi b-) không là nó lại phẫn lên lắm đấy) rất muốn hỏi anh xem Tết này anh còn coi nó ra gì và mừng tuổi nó nữa không. (I swear là nó nhờ em chuyển lời đến anh như thế :D) Chắc là không đâu nhỉ, bởi vì anh nào có còn coi cái gì ra cái gì nữa. :)) Em là em rất muốn làm một phi vụ như hồi xưa, tức là khắc một "dấu ấn" lên cái mặt bàn anh ngồi học và bôi mực nước đỏ lên đấy nhưng rất tiếc, lực bất tòng tâm, em ko có cách nào làm được hết (anh cũng biết là nó khó lắm mà b-))
Đấy, thế thôi, dài rồi, em cũng hết hứng rồi. Anh có đọc (hoặc là có anh nào L2 đọc được rồi bảo anh ý hộ em cũng được :D) thì tik cho em phát, động viên ý mà :)). Lần cuối (lần thứ 3 trong ngày hôm nay, Happy Valentine :) )
P/S: em là em không có ý "đá xoáy" anh đâu nhá. b-)
 
< ăn theo bạn Phương 1 phát>

Gửi con trai lớp Tin nào!

Lớp mình con trai và con gái cũng như nhau, chia phe ra đánh nhau chưa chắc phân thật bại. Có lẽ vì thế mà sống trong lớp nhiều khi tớ thấy là :"> tớ cũng như bọn ấy ý :-w chả đc nhường nhịn yêu quý gì cả. Hiz.
Con trai lớp mình thế nào nhỉ? Chỉ thích bóng rổ, nhảy lên quạt trần ( hiz) và những trò chả dính dáng liên quan gì tới bọn con gái.
Nhưng mà chả sao cả. Vì tớ biết là con trai lớp mình lúc nào cũng yêu quý con gái lớp mình rất rất nhiều y như con gái lớp mình yêu quý con trai lớp mình vậy :D
Dù hôm nay tớ tổ chức trò chơi mà các bạn tí tởn đi hết cả, tớ cũng ko giận đâu. Vì các cậu phải lo cho 1 cái to hơn, to hơn rất rất nhiều.
và chúng ta đã thắng. 11 Tin là lớp duy nhất của khối 11 vào bán kết. 1 triệu đã nằm trong tay chúng ta. Ôi có gì vui sướng và tự hào hơn cơ chứ.

Và sự thực nhé, là một đoá hoa, một món quà hay một lời chúc nhân bản thành 14 phát không thể nào bằng những gì các cậu dành cho bọn tớ ngày hôm nay, hét thật to "11 Tin", nín thở chờ đợi, cầu nguyện và vỡ oà trong chiến thắng :x

Valentine tuyệt vời :x

P/S: dù hôm nay tớ mới ôm đc bạn Long :"> nhưng có cơ hội tớ muốn cả 6 bạn còn lại lắm =))
 
Thuy Trang: em bây h cảm thấy như
Thuy Trang: Mình là người mù thầy ạ
Thuy Trang: Em cũng ko cần đôi mắt em sáng lên
Olivier Tristan: em ạ
Thuy Trang: Chỉ đững giữa bóng tối và ko còn sự sợ hãi
Thuy Trang: tự nhiên em muốn khóc quá
Olivier Tristan: chắc Sơn đã gửi em đoạn thầy với nó chat
Olivier Tristan: em cứ như thế mà sống
Thuy Trang: như thế nào hả thầy
Thuy Trang: em đang rất hoang mang
Thuy Trang: khi em bị nói
Thuy Trang: hiệp bảo em ko nên nói gì
Thuy Trang: nhưng đến khi em chẳng có cảm giác
Thuy Trang: sơn lại bảo em là ko phải trang mà nó biết
Thuy Trang: công nhận em ngày xưa là phải đấu tranh đến cùng những cái gì người ta nghĩ sai về mình
Thuy Trang: nhưng sao em lại cư xử như thé
Thuy Trang: sao em lại ko có cảm giác gì
Thuy Trang: có thể là do em đã nhận dc nhiều lời khuyên là ko nên để tâm đến những gì người ta nói
Thuy Trang: nhưng đến khi em muốn gào
Thuy Trang: em chỉ biết nói thầm trong lòng
Thuy Trang: em ko gào
Thuy Trang: đến khi em thấy chán vì sao em vô cảm
Thuy Trang: em cũng chỉ gần khóc
Thuy Trang: ko hề khóc
Thuy Trang: em làm sao vậy thầy
 
Gửi a...
A biết tại sao stt của e là "Valentine của e là Valentine mưa, là Valentine gió và là Valentine không anh" ko? Dễ hiểu lắm...Valentine, 14-2, ngày hôm nay, trời từ nắng đổ sang mưa,...Mưa lất phất nhưng mưa to thì rất nhanh...Nó cũng như ngày Valentine của e, jống như tình yêu của e với a vậy...Nó cứ kéo dài, chắt lọc từng ít một, nhưng thời kì mà tình yêu nảy nở thì lại qua rất nhanh...Nhanh chóng như cơn mưa vừa nãy vậy...E ngồi bên cửa sổ, ngắm mưa, và tự hỏi "Rồi tình yêu này sẽ đi về đâu???"
Valentine của e là Valentine của gió...Hôm nay không nhiều gió, cũng chẳng ai nhận ra đc, chỉ biết hôm nay hơi rét hơn hôm qua...Chắc vì dạo này nhiều gió...Valentine của e cũng thế...Cũng như cơn gió vụt qua trong chốc lát, nhưng nối tiếp cơn gió này lại có cơn gió khác...Gió thì có bao giờ kết thúc...và tình yêu của e cũng như thế...
Valentine của e khôgn có a...chắc chắn rồi...valentine của e còn ko có quà, ko lãng mạn lung linh, ko gì hết...valentine của e chỉ có nỗi buồn, và sự nhung nhớ...
e muốn nói với anh, rằng e yêu a đến nhường nào...nhưng chắc chắn a sẽ chẳng thèm nghe đâu...
dù vẫn biết mà e vẫn hi vọng ^^ e là e, và e là thế
 
Cảm ơn vì đã
...chỉ cho tôi biết điểm dừng.
...thổi tắt trong tôi những ngọn nến ảo tưởng xa xôi.
...giúp tôi tìm lại mình hoàn thiện hơn.
...cho tôi một Valentine CHỈ ở bên bạn bè và gia đình.
...làm cho tôi cứng rắn hơn.
...cho tôi cơ hội chia sẻ yêu thương với KHÔNG CHỈ một người.


Tất cả chỉ là như một giấc mơ mà thôi, ngủ yên nhé trái tim nhỏ
Cảm ơn vì tất cả...​
 
Gửi ;)) Ai đó nữa ngoài em nhỉ :))

;)) Hết ngày rồi (thậm chí là sang ngày mới lâu rồi ;)) ) anh mới đủ tỉnh táo để viết cái này cho em ;))

+_+ Anh lại vừa mở điện thoại ra +_+. Lại tin nhắn +_+ Lại của em +_+. Xin lỗi +_+. Cắm phone nghe Nhớ từ 7h tối qua đến giờ thì biết được cái gì nữa :p :))

:) Cám ơn vì em đã mang lại tất cả cho anh :).

:) Đầu tiên là niềm tin nhé :)

Ta quen nhau một chiều thu :p :-?? Đến giờ thú thật là anh cũng chẳng nhớ nổi nó như thế nào nữa :)). Chỉ nhớ là ;)) Có đứa lần đầu tiên nói chuyện đã dám bật mình ;)) Bật vào những câu nói chán nản ;)) khinh đời của mình ;)). Một người không quen biết :). Trong khi tất cả những người còn lại :) Làm được gì chứ :). Nói như có lần anh với em bàn nhau về cái sự an ủi ấy :D. Cái gì cũng nên đúng cách :). Có những khi cách an ủi tốt nhất là nói những điều thật đau :D. Giống như muốn một vết thương mau lành miệng thì phải chịu đau khi sát trùng ấy :).

:) Em làm được chứ không phải ai khác :). Đúng vào cái lúc mà anh thấy chán nản nhất :). Mệt mỏi nhất :) Hèn Yếu nhất :) và có lẽ là ...tuyệt vọng nhất :)

:) Em kéo lại anh nguyên vẹn với con người đã ngủ quên trong anh, Linh ấy :). Một kẻ tàn nhẫn, luôn ôm trong mình những mặc cảm :) nhưng giỏi :). RỒi thứ đến >"< em còn thay đổi cả hắn :). Để mà bây giờ mọi người nhìn vào có thể nói:
Có nhiều NHB trong những bài viết của anh. Nhưng ở 2 bài trả lời này, em nhìn thấy một NHB xã giao mạnh hơn bất kì 1 NHB nào khác (sao mà chồng em trả lời khéo quá ).
;)) Em kéo lại trong anh nhiều cảm xúc lắm ;)). :) Cả tình bạn và tình cảm với gia đinh :). Cả cái thói quen thích học của những ngày rất xa nữa :)... EM MANG ĐẾN CHO ANH MỌI THỨ ANH ĐANG CÓ... Cảm ơn vì điều đó :). Thật sự :)

:) Anh với em quen nhau qua một chuyện về thơ nhỉ :)) Rồi thì :D thân thiết nhờ những bản nhạc :) Nghe thật là nghệ sĩ cho 2 kẻ vốn dĩ nhiều người nghĩ là "thực tế đến nghiệt ngã" :)).

:) Em cứng đầu lắm. Lại thi thoảng nói những câu chẳng ngọt ngào như cái giọng của em gì cả :p Đắng ngắt nữa là khác :)).
:p Nhận ra là đúng là em còn trẻ con lắm :mrgreen: . Đùa thôi :). Em lạ lắm :) Lúc đáng yêu trẻ con :) lúc lại đáng yêu rất người lớn :). Lúc phởn chí nói nhăng nói cuội :p, lúc trầm lại trông rất muốn ôm =)) :p (Cảm giác muốn che chở cho ấy ;)) :p )

:D Để tính xem nào :D Anh với em gắn bó với những bài hát nào nhất nhỉ :D
;)) Nhớ là đầu bảng rồi ;)). :D Rồi đến Canon của Pachelbel ;)). Rồi đến gì nữa nhỉ ;)) Còn mấy bài của anh Lê Hiếu nè ;)) (Kiểu như Thuỷ Chung chẳng hạn ;)) ) Mấy bài Guitar (Romance, Spring Breeze chẳng hạn :p), Bên em của AC&M nè ;)), rồi cả Tình ca nữa :))

:| Ko có bài nào của anh Bảo anh thik :(( (chỉ có mấy bài của Quốc Bảo - Lão anh ghét thôi :(( ). Thật bất công :((. :| Chờ anh Đỗ Bảo ra CD mới vậy ;)) :)).

Ngày hôm qua :D Anh cứ tưởng là "xong" rồi cơ :)). Tiếc thật :-j. Nhưng ko sao ;)) Cứ làm zai kct ;)) mà có thể rõ cái tình cảm của em như thế cũng được ;)). Cứ làm zai kct ;)) mà có thể cảm thấy em gần đến thế thì cần gì ct chứ :). Chỉ cần anh và em biết là được, nhỉ ;)) :p. (Cái gì mà khổ chứ ;)) Tôi là tôi có mắt nhìn xa trông rộng lắm :) người như cô tôi không chịu buông ra đâu :)) )

>"< Ghét ông Lê Hiếu rồi >"<. :| Đoạn cuối sao hát như sắp khóc thế kia :(( (Công nhận là em tinh ý thật :) )

Tình, sao thế, nhớ nhau chẳng thấy nhau... Nhớ như chưa bao giờ nhớ... Đã yêu như bao giờ thế... Mùa mới trong tim ta, hay em đang, dệt nắng tràn trề, mà sao thế... Cứ như là ấu thơ... Chiếc hôn khi xa thật quí, Ước mơ khi xa là sẽ, nồng thêm... Em không nghe xuân đang lan về... Mà ta chưa có nhau :)... em Không nghe tình ta hát, em không nghe thầm ta nhắc tên... Nhớ như chưa bao giờ nhớ ... Muốn hôn ta lo làm vỡ nụ hôn xanh tươi (Cái gì mà hiếu thắng chứ :p, anh không dám đâu, tại cứ nhớ câu này :)) ) ...

Náo nức đón xuân và đón em... Có khi xuân vui vừa thôi... Có khi yêu nhau làm vui tràn thêm.. Em đang vui hay ta đang... Hồi, nhớ giọng cười... mà sao thế... Cứ như gần sát bên :x... Có em ta thêm bình yên... Có ta em thêm hồn nhiên... Cười nói.. xuân đang thơm... Hay em thơm... Làn hương nghe rất quen...
:) Em không nghe tình ta hát, em không nghe thầm ta nhắc tên...
NHỚ NHƯ CHƯA BAO GIỜ NHỚ.... Muốn hôn ta lo... Làm vỡ nụ hôn xanh tươi :)

...
Bức thư viết sau Valentine một ngày :) nhưng cho tất cả cảm xúc của ngày hôm qua :)...
:) Những ngày như thế, còn nhiều lắm mà em :). Vì cả 2 đứa đều hiểu phải làm gì mà :)

:) Giờ này, mong là em vẫn đang ngủ thật ngoan :) :p Đừng như thằng điên này :)).
:p Hứa là sang năm mới sẽ ăn ngủ điều độ hơn :D :) :x
:) :x :)
 
Anh!
Cảm ơn Anh vì tất cả : )
Vì những lo lắng, những điều bất ngờ, và cả những cảm giác này nữa ...
Anh đã đến, và ko biết, lúc nào Anh sẽ đi?
Nhưng chỉ biết rằng, lúc này, em lại thấy đói, lại muốn đi chơi, lại thấy cuộc đời super tươi đẹp :D.
Chưa có một cái gì, và cũng "chả có cái vẹo gì" ;)).
Cứ biết thế đã ...
 
Chỉnh sửa lần cuối:
chẳng biết là gửi cho ai nữa
tôi ko biết là bạn có đọc được bức thư này ko.( 99,9% là ko rồi). thế nhưng tôi vẫn muốn viết
CHo HT
thực sự là tôi thấy thất vọng vô cùng về bạn. Bạn vô tư hay vô tâm thế, thực sự là bạn ko biết gì về những thứ đang diễn ra xung quanh mình ư? Trong khi mọi người, ko ai là ko biết chuyện về bạn, thế mà khi tôi nói đến chuyện đó thì bạn lại giãy nảy lên như thể ....
thực ra thì chuyện này bạn ko tin cũng ko thể trách được. Lần đầu khi nghe đến thì tôi cũng rất sốc, nhưng ngẫm lại thì thấy cũng chẳng có gì là ko thể chấp nhận dược. nothing is impossible
Nhưng, đây lại là chuyện về chính bạn. Tôi nghĩ là từ khi tôi nói với bạn cách để tự khám phá ra chuyện này, bạn chưa hề làm như tôi nói. Tôi có thể chắc chắn điều đó. Bạn ko đủ, gọi là gì nhỉ, cũng chả biết, có thể bạn chưa chuẩn bị tinh thần để đối mặt với sự thực
bạn đã thấy một đứa con trai nào lại quan tâm đến mình đặc biệt như thế chưa? Dù có là bạn rất thân đi chăng nữa cũng KO thể! Đã có một người bạn thân nào của bạn sẵn sàng làm tất cả những gì bạn yêu cầu, để ý đến từng chi tiết trong cuộc sống của bạn chưa? Chắc chắn là chưa. Bạn phải biết, nếu chỉ là bạn đơn thuần thì sẽ ko có sự quan tâm đến nhường ấy đâu. Bạn có biết là một món quà, dù nhỏ hay lớn đều đựoc đầu tư suy nghĩ + tiền bạc rất kĩ ko,
thực sự nếu là bạn thì tôi cũng ko biết sẽ phải làm gì. Từ một người bạn thân, bây giờ biến thành thế này, đúng là một cú sốc
nhưng cú sốc có lớn đến đâu thì cũng phải cố mà vượt qua. Còn hơn là để nhiều người cùng phải đau khổ
việc của bạn, đương nhiên bạn sẽ tự giải quyết
nhưng tôi chỉ biết rằng tôi sẽ ko để những người tôi yêu quý bị tổn thương
mọi điều là tùy bạn
 
Gửi 1 người bạn đặc biệt ..^^
uh, chả có j mà nói nhiều, tất cả đều chat hôm nay rồi mà ^^ gần như u bít rõ P đã đang là con ng thế nào rồi... u là ng đầu tiên mà P nói hết mọi việc, kể cả những việc khó nói nhất với ng ngoài, P đều cũng đã nói... ko hiểu sao, P hay bất cứ ng nào, đều cảm thấy rất tin tưởng ở u :x u đặc biệt, u ko phải attractive ở vẻ bề ngoài đâu, mà chính tâm hồn, tài năng và tính cách của u đã khiến tất cả những ng ở bên u, làm bạn của u, đương nhiên cả P nữa, cảm thấy an toàn, dễ chia sẻ nhất :x... cảm ơn nhiều lắm... u là ng lắng nghe P trong lúc P cảm thấy chán nản nhất trong ngày hôm nay...
với P thì u là 1 boy hoàn hảo... P nghĩ rằng u sẽ thành công thôi, đừng tự ti cho dù ai nói j đi nữa, bởi u là u, ko ai so sánh đc :D:D:D
chúc năm mới vui vẻ.. và hy vọng những j P và u nói hôm nay đều sẽ thành hiện thực trong tương lai :x
best friend :*

Just when I thought a chance had passed, u came and saved the best for last... :x
 
16 lần Valentine …
mỗi lần là một cảm giác khác nhau…
tự dưng lại muốn viết thư…
gửi tất cả những bạn đã từng thik tớ và tớ đã từng thik nhá 8-}

Đầu tiên là bạn Bình :x
Thật ra tớ chả nhớ rõ trông bạn ntn 8-} hay tên đầy đủ của bạn là j 8-} dù bạn là mối tình đầu của tớ :> ( nghe oai thế :>) hồi…mẫu giáo 8-} tớ chỉ nhớ là bạn rất đẹp zai nhá (chắc thế thì tớ mới thik bạn chứ :>) rồi bạn còn là lớp trưởng nhá :> còn tớ chỉ là tổ trưởng quèn tổ Chim Non 8-} với tớ bạn quả là giấc mơ xa vời :-< lại còn con bé tên là Diệu Linh tổ phó tổ tớ cũng thik bạn :| mà nó lại rất đanh đá suốt ngày 8-} nổi cơn ghen vs tớ 8-} vì tớ xinh hơn nó :> mà hồi đấy là tớ hiền lắm nhá B-) ko như bây h :> nó cấu tớ suốt ngày tớ chả biết làm j khóc đòi mẹ chuyển trường 8-} thế là tạm biệt bạn – mối tình đầu nhá :>
tớ mãi iêu bạn dù h này chả biết bạn luu lạc chốn nào 8-}

Tiếp theo là bạn Giang nhá :>
Tớ là tớ rất ấn tượng vs bạn :> lớp trưởng đẹp zai học giỏi :> lại còn ngồi cạnh tớ :> thế là tớ đổ bạn từ hôm đầu :> cấp 1 :> :"> tớ biết thừa là bạn cũng thik tớ nhá :>
Nhưng 1 hôm tớ phát hiện ra bạn tè đầm trong h học :| :| :| thế là thôi – chào nhá :|

Bạn tiếp theo – bây h vẫn giữ liên lạc này :">
Bạn Quốc Đạt :"> bạn rất là đẹp zai :"> chỉ tội hồi đấy bạn hơi thấp :">
bạn thik tớ lắm :"> bây h bạn vẫn bảo hồi đấy bạn thik tớ nhất :">
Valentine bạn tặng tớ 1 con búp bê :x mà mẹ tớ vẫn gọi là con cave 8-} tại nó vừa chạy vừa lắc lắc uốn éo 8-} tớ vẫn giữ đấy:x cảm động ko :>
bây h bạn là hotboy rồi :-< còn tớ :-<

Gửi bạn Super này /:)
Bạn là bạn gây ra nh` rắc rối cho tớ lắm nhá /:)
Lớp 6 tớ tặng quà Valentine cho bạn :"> bạn ko nhận thì thôi bạn lại còn đưa cho cả lũ con gái lớp bạn xem /:) cao giá lắm đấy /:) bạn xem tớ là trò cười vui lắm đấy /:)
thế mà ko hiểu sao tớ vẫn thik bạn suốt cả cấp 2 /:) suốt ngày khóc lóc vì bạn /:) thật là tuổi trẻ khờ dại 8-}
mà nói thật là bạn ko đẹp zai bằng mấy bạn nói trên đâu :>
Ah nhớ rồi cấp 2 mình bị cận nhưng ko đeo kính :> =))
Thế rồi tự dưng hồi lớp 9 bạn quay ngoắt sang theo đuổi tớ B-)
xin lỗi nhưng muộn rồi nhá bạn iêu :>
>>> kinh nghiệm là chuyện j cũng phải có thời điểm của nó :>

Bạn Tít này :">
hôm qua tớ tặng chocolate cho bạn đấy :">
Chắc bạn chẳng bao h biết là tớ tặng bạn đâu :">
vì ko đợi bạn xuống tớ đã đi rồi mà :>
Nhưng hôm qua đến nhà bạn thu hoạch lớn nhất của tớ là biết bạn tên là Tít :>
Bác của bạn nhìn tớ 1 cách đầy hình sự : “ Cháu gặp bạn Tít làm j B-)”
Thu hoạch lớn nhất trong V-day của tớ :> cá tiền là trên đời trừ ng` nhà của bạn + tớ ra thì chả ai biết bạn tên là Tít đâu :>
thế nên cho phép tớ giữ riêng làm bí mật nhá :>
Tớ thik bạn lắm nhưng mà tớ ko iêu bạn đâu :p

Cuối cùng …( thật ra còn nh` nhưng ko nhớ hết :p)
Gửi anh…
Em chưa trải qua ngày Valentine nào bên anh cả…
Vì mọi chuyện kết thúc nhanh quá…
Mà ko … thật ra đã bao h bắt đầu đâu , phải ko anh…
Tất cả chỉ là một trò đùa của anh thôi… và em cũng chẳng khác j một ng` bình thường đối với anh…
Cũng chả hiểu vì sao em yêu anh… anh ko phải mẫu mà em thik… và cũng có rất nh` điểm xấu… thế mà … từ lần đầu gặp anh em đã thik anh… dù biết anh đã có ng` khác… em cứ nghĩ rằng nếu mình cố gắng sẽ 1 lúc nào đó em vượt qua đc chị ấy… nhưng em đã nhầm… dù có vượt qua chị ấy tất cả thì ng` anh chọn vẫn là chị ấy chứ ko phải em…
Nhưng ko sao đâu :) em ko hối hận…
Con bạn em vẫn th`g nói “ thà ko quen còn hơn quen để rồi chia tay trong đau khổ “
Em ko nghĩ thế … dù quen biết và yêu anh mang lại rất nh` đau đớn cho em , để lại trong em những hố sâu rộng lớn ko j lấp đầy ddc… song đó là quyết định của em và em ko bao h hối tiếc… em trân trọng những kỉ niệm bên anh, dù ngắn ngủi nhưng cũng rất ngọt ngào…
Có lẽ cũng nhờ anh mà em biết cố gắng hết sức là ntn , biết cảm giác thật sự thik một ng` ra sao…
Dù sao cũng cám ơn anh và chúc anh luôn hạnh phúc :)
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Lại thêm 1 bức thư cho a .. cho dù mắt đã ko thể mở 1 cách bt vì mệt cả ngày..nhưng e đã đang viết , đang ngồi tìm lại và nhìn lại những điều có a và e ..chỉ vì 1 chữ thui : NHỚ :)

Bùn cừoi ko a khi nỗi nhớ bắt đầu từ 1 muì hương..Mùi tóc e (chính xác là mùi dầu gội nhà e) , đồng thời cũng là mùi mà khi đứng gần a đã nói là nước rửa tay nhà a đấy ^^..Nhưng mà cái mùi ấy dễ chịu thật , ấm áp thật..Tự nhiên có thêm 1 điều mới a và e cùng chung nhau , đó cũng là vui ..đó cũng là nhớ a ah :)..đang ngồi đây , và mùi hương cứ phảng phất , cảm giác a đang cạnh e , cảm giác a đang cúi xuống nhìn e, cảm giác a đang cười với e..Cảm giác..bàn tay a ..:)

1 năm Val đầu tiên ko nhìn thấy a , ko 1 câu nói và 1 chút cảm giác..e cho đó là nhẹ nhàng ..Nhưng hoá ra số phận ko như thế , bất chợt hum wa 1 h sáng e vẫn còn thức , bất chợt e vào 1 nơi và bất chợt tìm thấy ..giọng hát a vang lên..Đó là Val của e , 1 Val tuyệt diệu hơn rất nhiều những Val trước :)...Thế là đủ rùi phải ko a, cho dù những câu hát của a có thể là dành cho 1 ai khác ?:)

Ngày mai là giao thừa rồi , có thể lại được đi bên a , và cũng là đi bên người đó..Có thể trong lúc e nhìn a , ánh mắt a dõi theo người ấy , trong lúc e nghĩ về a , anh nghĩ tới người ấy ..nhưng có rì là quan trọng đâu , được bên cạnh a và cầu nguyện , còn rì để mong chờ ??:)

đêm nay a ngủ ngon , chúc a những tháng ngày hạnh phúc sẽ tới và 1 người nào đó đến bên mang lại niềm vui cho a , dù có thể đó ko là e :)
 
gửi mọi người,
đùa chứ... mình chẳng còn biết sống trên đời này làm j nữa :(
buồn lắm
chán lắm
ko muốn nói chuyện với ai cả
chẳng ai hiểu mình cả
người ấy của mình thì trở nên lạ lùng, đánh mất bản thân... khiến mình băn khoăn ko bít đây có còn là người mình thik ko nữa :(
mọi chuyện cứ trở nên fức tạp dần
mình fải giải quyết tất cả
mệt mỏi, chán nản vô cùng...
mình ko muốn lớn lên nữa
lớn lên để thấy thế giới ngày càng tồi tệ
ko thể chịu đựng đc nữa
chán sống lắm, nhưng cũng ko muốn tự tử
cuộc đời thật là...
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Back
Bên trên