Những lá thư...

Gửi Em:

Không hiểu sao, từ mấy ngày hôm nay, chị đã muốn viết cho em.
Viết cho em, hay là viết cho chị, không biết nữa. Cho chúng ta, okie?

Chị em mình biết nhau chưa lâu, em nhỉ? Chắc là được hơn 1 tháng, nhưng đã đủ để chị biết rằng, em là một nhân vật khá đặc biệt trong cuộc sống của chị. ;)

Nhưng thời gian ấy, không đủ để chị hiểu em.
Có lẽ em không phải là người khó hiểu, chị cũng thế, chị không khó hiểu, nhưng không hiểu sao, người ta lại hay hiểu sai chị. Và vì thế chị cũng không muốn hiểu sai em.

Chị chỉ dám hiểu những cái em biểu lộ bên ngoài, còn con người thật của em, cuộc sống của em, ở đâu đó, mà chị chưa đủ khả năng nhìn thấy.

Blog của em giúp chị hiểu một phần về em.
Em yên tâm, người khác đọc blog của em, sẽ bảo là quá trí tuệ và không hiểu gì, nhưng với một đứa cũng thường xuyên được comment như thế - là chị, thì cũng khó hiểu bình thường thôi ;)).
Em ạ! Có lẽ em hay buồn. Chị chưa bao giờ nhìn thấy em cười cả. Em xinh xắn như thế, tại sao lại không cười. Cái gì làm cho một cô bé như em không biết cười? Chị muốn biết lắm.

Em biết không? Thời gian gần đây, chị không bình thường lắm, chị hay nghĩ ngợi linh tinh, chị nghĩ đến những gì mình đã có, những gì mình phải có, và những gì chẳng may chị đánh rơi đâu mất. Nhưng chị không buồn : ). Chị vẫn cười, thậm chí còn cười nhiều hơn cường độ cười suốt 17 năm 1 tháng trở lại đây ^^.

Em có những thứ, mà thậm chí chị không thể có được.
Cũng không hẳn là sai đâu, nếu có những lúc, ai đó nói rằng, chị đang ghen tỵ với em.
Thật đáng xấu hổ :D. Nhỉ?

Cũng mới gần đây, chị hình thành thói quen, muốn nhìn thấy em. Không hiểu sao, chị yên tâm hơn, thấy em vẫn thế, vẫn bình thường, quen thuộc. Thấy em để chị biết rằng, cuộc sống của chúng ta vẫn đang tiếp diễn.

Em vẫn là em.
Chị vẫn là chị.

Chúng ta vẫn biết nhau, và vẫn đi bên cạnh cuộc sống của nhau.
Mà này, chị bảo nhé, không thể nói chị em mình không có duyên được. Ông Trời cho mình quá nhiều thứ bất ngờ. Tại sao tự nhiên chị lại biết em, và sao tự nhiên em lại biết chị. Chị em mình còn có bao nhiêu thứ chung nữa ^^. Cuộc sống đang luân chuyển chúng ta :D. Có khác chăng chỉ là chị đi trước em một đoạn, và em cũng sẽ qua những gì mà chị đã đi qua. Sẽ còn nhiều thứ đang chờ em đấy, đừng gục ngã.

Từ trước đến giờ, chị chỉ có một cô em gái, và sau này cũng thế, chỉ duy nhất nó là đủ. Tiếc là chị không thể là chị của em ^^.
Nhưng chị vẫn quan tâm đến em nhiều thật nhiều.

Sống tốt, và cố gắng cười, em nhé ;)
 
Hey :D hôm nay vào đây viết thư, ko phải gửi ai riêng cả, mà là gửi cho tất cả mọi ng .......... mọi ng ơi, còn 5 ngày nữa là valentine ròi ... valentine huh? là ngày lễ tình nhân ý :"> hôm nay viết bức thư này, chỉ là để share vs mọi ng một thứ ... một thứ mà chắc mọi ng sẽ ko thể sống thiếu nó lâu ....... music :))

Vào 14.2, đúng 14.2, hoặc là sớm hơn, hoặc là muộn hơn cũng đc :"> mọi ng hãy nghe những bài hát này nhé, hãy cùng chia sẻ vs những giai điệu, nốt nhạc vang lên ......... Hy vọng mọi ng sẽ thấy ấm lòng hơn ... những ai cô đơn, hãy cùng làm bạn vs những bài hát, những khung nhạc này, bạn sẽ thấy vui lên rất nhiều ... những ai đã có kế hoạch hò hẹn, hãy cũng nghe đi, vì bạn sẽ vui hơn khi ở bên ng đó vs những bản nhạc này ... đấy là điều mà tớ rất chắc chắn :p

enjoy nhé, trong dịp này, tớ ko muốn nói j ngoài việc good luck cho mọi ng :p hãy lấy hết can đảm để làm chuyện j mà bạn chưa dám làm, vào đúng ngày hôm đó nhé ;) 14.2 mà :D

Link ^^
 
:| Không biết phải bắt đầu từ đâu nhỉ :-?? Có lẽ nên bắt đầu từ
Quá khứ...
Một cái quá khứ đẹp 8-> Thật sự là như thế. Trong cái quá khứ đó, mình gần như có đc những gì mình muốn :x Nhưng mà mình vẫn thấy thế là chưa đủ. Mình cười vào những đứa ko đc như mình. Hả hê, thoải mái. Mỗi ngày đến trường là 1 ngày vui theo đúng nghĩa của nó :)) Nhớ những ngày mà đầu óc mình luôn luôn trơn tru :-@, chẳng có cái gì nó tắc nghẽn trong đầu cả. Tất cả thật đơn giản, thật nhẹ nhàng. Chẳng có 1 áp lực gì cả. Đến trường là để tận hưởng. Đến trường là đề gặp bạn bè và đến trường cũng chỉ để chơi bóng rổ b-) Có lẽ mình đã quá quen với điều đó :-@ Quen đến nỗi mà đến bây giờ, khi đến một nơi, mình cảm thấy thực sự xa lạ, thực sự khác biệt. Nơi đó đc gọi là
Thực tại...
Đến thực tại, mình chẳng biết phải nói gì, chẳng biết phải nhận xét nó như thế nào. Mình không biết mình thay đổi, hay là cuộc sống thay đổi. Chịu. Không hiểu nổi 8-} Những cái gì đc gọi là ÁP LỰC nó cứ dần dần lớn lên... lớn lên mãi.... lớn lên mãi... Cái cục ÁP LỰC đó vốn dĩ nó đã đè lên người mình rồi. :-j Chẳng qua hồi xưa nó nhỏ quá, mình ko thấy xi nhê gì cả 8-} Thực tại thì đã khác :-@, mình cảm thấy nặng. Cái gì đó nặng nặng trong đầu :-& Mọi suy nghĩ cứ trì trệ, mọi hoạt động cứ chậm lại... Mình ko biết làm thế nào để đc như xưa nữa. Mình cảm thấy sao mệt mỏi quá, một sự mệt mỏi hết sức stupid. Nó khiến mình chẳng còn muốn cố gắng nữa. Chấp nhận 1 sự thực cần phải có thời gian để cân bằng lại. Sự thực thật là đơn giản mà cũng rất nực cười:"Mình là cái loại kém tắm ko đỡ đc". Giờ đây mình chỉ biết nói mồm... nào là "cố gắng", nào là "chấp nhận"...nhưng rốt cục chẳng làm đc gì cả. Ko thể chịu đc ~x( Phải làm gì đây...
Giờ đây mình chỉ biết trông mong về Tương lai...
Ngày mai, mọi thứ sẽ sáng sủa hơn...
Ngày mai, mình cảm thấy tự tin, cảm thấy thoải mái hơn
Ngày mai, mình có đủ nghị lực để thực hiện những việc trong cái bảng "Cố gắng"
Ngày mai, mình sẽ cố gắng :D
Ngày mai,....

Nhưng tất cả là chuyện của ngày mai ??? Biến ngày mai thành hôm nay :D Được chứ ^^ Bắt đầu nào ;))

@ 1 ng` chung cảnh ngộ: cố gắng! :D
 
@ chị...
Em biết là chị sẽ hiểu em mà! Đúng là em đang rất mệt, rất chán nản & thất vọng!

Em đã hát, và khóc... Càng hát, nước mắt càng chảy ra nhiều hơn...
Travellin' I only stop at exits... Wonderin' if I'll stay. I'll pull away when the dream dies, the pain sets and I don't cry. I only feel gravity and I wonder why...

Những kí ức cứ ào ạt trôi về... những kỉ niệm đẹp, cả những phút giây đáng sợ mà em mong sẽ không bao giờ phải trải qua lần nữa...

Không! Nếu phải khóc thì em sẽ khóc cho những điều xứng đáng hơn :|...

Em biết là em có thể tự đứng dậy được mà... Nhưng nếu có 1 người ở bên thì sẽ không còn nước mắt nữa đâu! Nếu chị luôn ở bên em... Nếu những lúc như thế này có chị bên cạnh thì em sẽ không bao giờ khóc, sẽ không bao giờ gục xuống và tuyệt vọng.

Niềm tin đến một cách thật giản dị... có khi chỉ vì 1 câu nói thôi...

[sup][sub](em đang rất mệt, nên bài này viết hơi lộn xộn. sorry!)[/sub][/sup]​
 
One year...
Since the day she went away... forever...
Everybody seems to forget this day. Because they just remember the day in lunar calendar. Me too.
When i saw your blog, I wonder, one year ago, what happened? Today is not 29-1. Today is not 13-1 in lunar new year. So what, what happened in this day of last year?
After checking the old calendar, I just felt...
....
No one remembers this day, but you...
I realized she is more important with you than I thought.
I realized I didn't understand you as I thought...
I realized how selfish I was...
I know her, she knew me. But we never talk together. We never meet each other. (talk or talked? meet or met???:-< :-?? ). She is no one of mine.
But... she is someone of you... and you used to be someone of mine... She became someone of mine...
This blog... makes me wanna say sth to you, wanna share with you, wanna care to you.... like the way I used to do in the past...
I remember, whenever you thought of her, you missed her, i just want to be beside you, hold your hand but say nothing... But I couldn't. I just sit in my room, typed a lot of silly things, and hoped that they could make you feel better. It was not easy work because I was not enough intelligent, sensitive or mature :D.
I know you are fine know ;). You have another beside you, making you happy and sharing with you your feeling. Perhaps she does these things better than I did, doesn't she? I hope so.
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Cho 1 đưá em cuả chị :

Em lại khóc .Mọi người đều bảo em già dặn ,chín chắn .Em suy nghĩ nhiều trước tuổi .Có thể đối với nhiều người thế là tốt .Nhưng chị ko muốn em như thế .
Em là 1 đưá trẻ con .Em mới lớp 8 thôi bé ạ .Đáng em fải cười ,fải sống vui ,bông đuà .Nhưng ngay từ hồi lớp 7 ,cuộc sống cuả em đã chẳng vui vẻ gì .Gia đình rồi chuyện bạn bè .Chị cũng biết là ,với 1 cuộc sống như thế ,muốn em vui vẻ như những người khác là ko thể .Nhưng ít ra ,em cũng nên hưởng thụ cuộc sống của chính mình chứ .Nhưng em khóc rất nhiều ,em buồn rất nhiều .Nhiều lúc ,chị cảm giác cuộc sống cuả em chỉ tràn ngập những buồn rầu ,những suy nghĩ cuả người lớn .
Chị còn nhớ ,năm ngoái ,chị em mình đã thân nhau như thế nào .Chị đã yêu quý em như thế nào .Chị tự hào mà nói rằng em là đứa em gái chị yêu nhất .

Rồi ...

H thì ko được như thế nưã rồi ^ ^ .Em cứ xa chị dần dần .Ko gặp nhau nữa .2 đưá lại ở quá xa nhau .Những lần gặp em ,chị đều muốn nói chuyện rất nhiều ,như ngày xưa ,nhưng em thì ...thậm chí ko trả lời chị .. Ừ ,chắc là chị đang trách em đấy :p .CHị xin lỗi .Chị biết bản thân chị cũng chẳng tốt đẹp hơn j` ,vì ko biết từ lúc nào chị cũng xuất hiện cái cảm giác ko muốn nói chuyện với em nưã .Chị ngai ,có lẽ vậy :-?? Lại những lần chờ đợi :-?? Và nhiều lúc cũng ko biết nói chuyện gì :-?? .

* cười * .Bảo chị ko yêu em nưã thì ko fải .Bảo chị rất yêu em như trướcthì cũng sai .Nhưng dù thế nào cũng sẽ mãi là em của chị ,bé ạ .Chị vẫn mong em được sống hạnh phúc .Mong em được vô tư như một đưá trẻ con .Chứ ko fải là những suy ngẫm về cuộc đời như của mấy ông bà già :D

Thế .Định viết rất nhiều nhưng rồi viết ra thì chẳng còn cái j` trong đầu nữa .Nghĩ lại thì tình cảm của mình cũng chẳng fải sâu đậm j `

* cười *
 
Chỉnh sửa lần cuối:
@ 11 Hóa 1:
Em xin lỗi vì post bài này, có lẽ các anh chị sẽ ko thik, và bảo em thế này thế nọ, nhưng thực sự là nếu ko post vào đey em ko bít post vào đâu cả :|. Có thể nó là hơi thừa, vì đã qua 3-2 roài, mọi thứ cũng đã qua ròai, trong các anh các chị b h có lẽ chỉ là niềm vui, hân hoan, chắc là vậy. Và iem cũng thie cho đến cách đey hơn nữa tiếng.

Hum nọ, anh Quốc Anh buổi chiều có đưa cho lớp iem 1 cái đĩa về clip khối Hóa, luk đey thì cũng em rất vui thôi, em về nhà, và xem.

Lần đầu tiên, khi xem xong, em ngồi xem lại lần nữa, ko fải vì nó hay hay nó hấp dẫn, mà chỉ đơn giản là vì, trong bao nhiêu cái ảnh đey, chỉ có duy nhất 1 cái lớp em :|. Em chỉ nghĩ rằng, có lẽ mình đã bỏ sót hình ảnh nào đó chăng :|, nhưng ko, đúng là chỉ có duy nhất 1 cái của cả lớp em - 10 hóa 2 trong 2 giây, trên tổng số 3 phút 15 s của cả khối mình :|

Có rất nhiều các ảnh của lớp hóa 1 khác :|, kể cả ảnh của từng người :|, thậm chí có thể là mấy cái liền, cùng 1 tư thế, cùng 1 con ng`, cùng 1 chỗ, 1 địa điểm, có thay đổi thì có lẽ cũng chỉ là ảnh này hơi lệch 1 chút so vs ảnh kia :|

Vậy mà, cả 1 tập thể lớp, 45 con ng`, chỉ được có 2 s, như thế có quá đáng ko ạ? :|

Có thể sẽ có ng` bảo rằng, lớp em cũng có nhìu ảnh đey chứ, nhưng mỗi cái ảnh luk chạy ở đoạn cuối clip được mấy fần nghìn giây ạ? :|, < nếu ai đã xem clip thì sẽ thấy đoạn cuối nó nhanh ntn :| > em là bạn cùng lớp mà còn ko nhận ra đâu là ảnh lớp mình thì thử hỏi, ng` khác biết đey là ảnh ai ạ? :|

Hay là tại ảnh lớp em quá xấu , như đúng lí do anh Hiếu nói với lớp 11 hóa 2 như thế? :-/, hay là tại Hóa 2 ai cũng xấu cả? :-/. Đoạn đầu của video clip có ảnh về Cười lên hóa ơi, trong đống ảnh em gứi có bao nhiêu ảnh có thể cho vào chỗ đey ạ, theo em nhớ thì có lẽ là khá nhiều :|? :-/, rồi cả ảnh về bài bạc :|, hay dáng đứng bến tre :|... Rồi đến ảnh chụp sticker của các anh chị nữa, ảnh chụp của chỉ 1 nhóm đi chơi như thie, thì được bao nhiêu lâu trong khi cả lớp em thì được có 1 cái :|, lại là 1 cái mờ nhạt, ko nhìn rõ ai với ai cả :|

Mất cả 1 buổi tối để lọc ra hơn trăm cái ảnh đưa các anh các chị :|, em đã tưởng tượng đến cảnh :ảnh của lớp em có trong clip , vậy ma` ... :|

Qua chuyện clip đi vậy, có lẽ em đã quên chuyện này đi rồi, nhưng sau khi xem xong clip thì em ko còn tâm trí gì nữa :|, tất cả mọi thứ như dồn lên trong đầu em, ko nói ra thì có lẽ sẽ ko bao h nói được nữa :|

Với các anh các chị, dịp này có lẽ là để cho mọi ng` thân nhau hơn, theo đúng mục tiêu của chương trình, như anh Hưng nói, nhưng em thấy nếu ko có dịp này, có lẽ em ( và có thể là cả lớp em ) đã quý các lớp hóa 1 nhiều hơn rồi :|.

Phần thi tài năng, Hóa 1 fụ trách, lúc bọn em hỏi kịch bản thì bao h cũng nhận được câu trả lời là: " Hay mà, nhạc kịch hoàng tráng :|, bao h viết xong kịch bản thì sẽ đưa em :|" và đến tối hôm 2/2 (khi lần đầu tiên bọn em được xem ) em vẫn ko hiểu nhạc kịch khối mình nói về cái gì, gồm có những cái gì :|.

Theo đúng những gì bạn em đi xem hôm 3-2 nói về fần tài năng khối mình thì ..., có lẽ là ai trong số các anh các chị cũng hiểu được :|, các anh chị bảo là ko sao, vui là chính, nhưng nói thật là sau hum đey em chả thấy vui gì cả :|, nếu có thì cũng chỉ là yêu lớp em hơn mà thôi, :|, chứ còn tình cảm với các lớp 1 thì ... :|

Thứ hai nữa, nếu anh chị muốn làm lãnh đạo, thì cũng fải chuẩn bị trước, suy nghĩ trước đi chứ? :|, mỗi hôm họp lại ra 1 quyết định, mỗi hôm họp lại nghĩ ra một cái mới thì bọn em làm sao mà chạy theo fục vụ cho kịp :|

Hôm họp đầu tiên, lớp em bán đồ ăn, 10 hóa 1 bán đồ uống, còn anh chị bán đồ lưu niệm, theo em nhớ thì fân công là như thie :|. Nhưng ngay đến hôm thứ 2 đã lại có sự thay đồi rồi, 10 hóa 1 bói :|, điều đó chắc là cũng ko làm sao :|, bọn em vẫn có thể thay đổi được :|, vẫn có thể bán cả đồ ăn lẫn đồ uống :|

Nhưng ngay đến hôm họp thứ 3, bọn em mới được biết rằng cả 3 lớp cũng bán đồ ăn. :| Shock :|, choáng :|, muốn cãi nhau, ngay lúc đey, em chỉ muốn bỏ tất cả mọi thứ bọn em đã chuấn bị đi :|, các anh chị thay đổi í kiến liên tục mà ko hề báo cho bọn em biết trước :|, các anh chị có coi bọn em như là 1 lớp hóa :|, 1/6 khối hóa ko thế? :|. Nếu bây giờ buông xuôi mọi thứ , có lẽ là cũng được :|, nhưng em ko muốn làm cho lớp em thất vọng, ko muốn làm cho ban fụ huynh thất vọng, bới bọn em đã hứa là sẽ bán, và sẽ lãi nhiều ;)

Nhưng quả thật, hành động của các anh chị làm bọn em ... :|, anh Hiếu bảo với em rằng: " cả 3 lớp bán đồ ăn thì ko sao, chỉ cần đồ ko trùng nhau là được :|" , luk đey em ko muốn nói, nhưng anh thử nghĩ xem, cả 3 lớp cùng bán đồ ăn, như thie thì làm sao mà bán được :|? :|

Sáng hôm 3/2, anh Hiếu dặn bọn em là khỏang 8 h sáng đến để giúp anh chị trang trí trại , bọn em đến đúng h , đầy đủ mọi ng` :|, và kết quả là hơn 4 tiếng chờ :|, từ 8 h sáng đến 12 h trưa :|, chắc là anh chị cũng chưa bao h hiểu được cái cảm giác chờ hơn 4 tiếng :|, em nghĩ làm lãnh đạo thì fải nghĩ cho kĩ chứ ạ? :|, làm được thì làm, ko làm được thì fải bào cho bọn em biết trước chứ ạ :|, cứ thế này thì ...:|

Buổi chiều thứ 7 , được nghỉ để chuẩn bị :|, luk bọn em định chạy ra giúp :
- Chị ơi, bọn em giúp gì cho bọn chị được hok ạ? :-/
- em ơi, em có thấy bọn hóa 1 đâu hok em? :-/ :|
- em hok bít ạ :|, thie có cần bọn em giúp gì hok ạ? :-/
- ko, chị chỉ cần các bạn hóa 1 thôi :|

Trong khi trại của khối mình luk đey vẫn chỉ là 1 màu xanh tuyền :|, chưa được trang trí gì cả :|, em bó tay, bọn em thì khác gì các bạn hóa 1 cơ chứ :|, luk nào cũng chỉ là hóa 1, từ video clip, đến thi tài năng, :| ...

Em nghĩ, có lẽ, đọc đến đey, anh chị cũng muốn quote bài em ra, mổ xẻ từng chữ để nói lém rùi :|, vì vậy, có lẽ em chỉ viết đến đey thui :|, dù sao, bài này cũng được viết trong luk tâm trạng em đang ko ổn định lém :| (nói đúng nhất là đang cực kì tức & ức chế :| )

Những dòng trên cũng chỉ là những suy nghĩ của em, anh chị muốn hiểu sao cũng được ạ:|, có thể là ghét :|, cũng có thể muốn nói thẳng vào mặt em :|, em ko biết, nhưng có lẽ, được nói ra những điều em nghĩ thie này là em cũng cảm thấy ổn hơn rồi :|.

Dù sao thì em cũng cảm ơn những ai đã bỏ công sức, thời gian đọc cái bài viết này của em :|. Hiểu gì và nghĩ gì về nó là quyền của anh chị :|, em ko muốn thanh minh gì hết :| ...
 
@ BerrY
Mày đã có rất nhiều kỉ niệm đẹp & vui với a. Chắc chắn là như thế. Mày đã yêu a, đã ghét a, đã căm thù a, đã tự hỏi "với 1 cái chữ kí như thế, thì mình làm sao mà đỡ nổi đc nữa /:)" Mày cố gắng bao nhiêu, thì càng thêm tuyệt vọng bấy nhiêu. mỗi sáng mày thức dậy để xem cố gắng của mày có được đền đáp ko, để xem là giấc mơ đêm hôm qua của mày có trở thành sự thực ko, nhưgn tất cả đều là số 0. Đúng là số 0 đấy. Tất cả chỉ là sự tuyệt vọng mà thôi. mỗi lần online, mày mong chờ nik ai onl nhất /:) ? Nhất định là a rồi. Đừng có chối nữa :| Mày lúc nào cũng nhìn cái nik ấy rất lâu và tự hỏi "chủ nhân của nó đang làm j` nhỉ? đến bao jờ mới buzz vào nik mình và nói a sẽ quay về? đến bao jờ mới có đc ít nhất là 1 câu chào, hay tin offline...?.." Mày tốn nhiều thời jan với việc nghĩ về điều đó...Rồi mày lại ngồi lướt qua lướt lại cái list để xem cái nik đấy đã off chưa, hay là có tín hiệu j` ko.../:) Và câu trả lời luôn luôn là ko, chính xác là không bao jờ chứ nhỉ...Dù biết là thế, nhưng tại sao mày vẫn chờ? Tại sao hả? Mày biết rằng chủ nhân cái nik đó biết mày vẫn đang chờ, biết mày tuyệt vọng thế nào...Và mày biết rằng mọi sự cố gắng của mày đều chỉ là vô ík...Nhưng tại sao? Vì mày tin? Mày tin rằng sẽ có một ngày như thế? Mày tin tưởng vào sự quay lại của a với một con ngốc như mày sao? Thật không thể hiểu nổi mày nữa...Bạn bè mày luôn khuyên rằng mày hãy từ bỏ đi vì sẽ chẳng có kết quả đâu...Mà mày vẫn đợi...Mày là một đứa bướng bỉnh và cố chấp mà...Và đó là lý do tại sao mày nên gọi cái đó là "đợi trong tuyệt vọng"...
Với cái chữ kí và suy nghĩ trái ngược nhau như thế...Chắc chắn mày không thể hiểu nổi a đang nghĩ j`....Mày vẫn cố, nhưng vẫn chẳng làm được j`....Mỗi ngày mày đều cố, mày đều mơ mộng, mày đều tin tưởng đến một ngày nào đó sẽ chẳgn bao jờ có...mày đúng là một con ngốc, một con hâm thật sự...Liệu 14-2 mày có từ bỏ đc ko :| Mày cũng không biết nữa fải ko...Mày ko thể dự đoán trước đc...Biết đâu sau bài post này mày sẽ tìm đc một hoàng tử thực sự của mày :)) Biết thế nào đc nhỉ? Nhưng trước hết cứ nhìn vào hiện tại đã: tất cả là số 0. một ai đó đã nói "nếu anh là em, anh sẽ từ bỏ. Đâu có đáng vì 1 người như vậy" A nghĩ là thế nhưng mày ko nghĩ thế fải ko? Vì mày hiểu thế nào là yêu một người và mày biết, tuy là "đợi trong tuyệt vọng", nhưng vẫn là "đợi bằng cả trái tim"....
 
Đúng vậy nói chung thì những ấm ức đấy cũng chỉ có luv em chịu thui/:)thế nên anh chị cũng chả cần bận tâm làm j/:)
Em bít là mọi người ko hẳn có lỗi trong vụ này /:)
Mọi người chỉ là chợt quên mất là có một tập thể lớp rất nhiệt tình/:) Có một tập thể lớp đã chờ đợi để đc phân công làm nhiệm vụ/:) Có một tập thể đã đến từ rất sớm để lo cho cái lều "của khối"/:)Nhưng cuối cùng cũng chả đc tích sự j/:) Chả ai cần đến mình thì làm j nữa chứ/:)Vụ lều trại và tài năng cả phần clip nữa thật sự làm bọn em chán ko thể tả đc:(.Bọn em thậm chí đã tốn rất nhìu thời gian có cả nc' mắt và máu đấy ạh(đấy là vụ thằng bố em vì lắp trại mà rách cả tay mà có ai thèm quan tâm đâu/:)
Đọc bài con Hạnh em lại càng thêm tức >:< Nhớ lại cái hum làm trại :Từ tối hum trước đã nghe mọi người khuyến khích đến sớm em đã đến từ 7h30 chỉ vì lo mọi người làm việc vất vả/:)Vậy mà...
Em cũng ko muốn nói làm j đâu/:) Nhưng mà đây là bức xúc của 45 con người lớp 10H2 em ko thể ko lên tiếng đc/:)Em ko có quyền j mà nói các bậc lãnh đạo/:) Nhưng em hi vọng sẽ ko có 3-2 nào hết nữathế thôi /:)Thankx :|
 
Chỉnh sửa lần cuối:
mày ơi , chiều qua, lúc ở trường tao ho ra máu đấy, 1 it thôi, ko nhiều đâu :)) :| ..

tại tao ốm mà mày ko hỏi thăm đấy :)
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Các BẠN THÂN của tớ ơi, tớ ko thể hiểu đc :((
Tớ nhớ ngày xưa lắm, tớ sống trong tình yêu thương giữa mọi người, giữa các cậu, cũng có cả tình cảm cóc nhái nữa..mà sao nó lại như thế này :((
Bắt đầu là từ Hương Linh
Ngày xưa trong chúng ta ai cũng có khuyết điểm ,và chúng ta tìm ra, và đã sửa chữa
Và điều tớ cảm thấy ức chế nhất là từ một ng bạn thân tại sao nó lại có thể KHINH tớ
Mà lí do vì sao chứ?
-Xí xớn? Thái, Thu đã có và chính nó cũng thế
-Không công bằng? Cái này tớ hoàn toàn phủ nhận
-Rồi là khóc nhiều? Bản thân tớ vậy đấy, tớ ko hề muốn chối bỏ những giọt-nước-mắt của chính tớ, bởi tớ yêu chính bản thân mình
-Đú đởn? Ko thể tin đc :)), nhìn bạn ấy mặc thế nào thì biết, tớ chả cần nói
Và tớ chỉ thấy...cái lí do lớn nhất, chỉ là GHEN thôi
Và từ khi tớ nghĩ như thế, cái lí do đó tầm thường quá!
Nó làm HL trở nên tầm thường trong con mắt tớ, nhất là khi...tớ đã thấy quá mệt mỏi, mất bao nhiêu nước mắt và thời gian, chỉ để nghĩ xem mình đã làm gì sai với nó, với các bạn, con người mình thay đổi thế nào, mình đã làm gì sai với niềm tin vào tình bạn của mình
Và từ đó...tớ cảm thấy ko tin vào tình bạn!
Hoặc cũng có thể khác, bớt chia sẻ với bạn hơn, và cố mỉm cười, cố khoe ra cái public mask của mình!
Nói như thế ko phải tớ sống giả dối như lời HL, mà puclic mask trong tớ chỉ là một Thùy trang hay cười và quan tâm đến ng khác thôi
Bây h tớ mới thấy, chính các bạn của tớ làm tớ ích kỉ hơn
Và Hl ko đủ tư cách để phê phán tớ!
Đến lượt Thái
Chẳng bao h tớ có thể nghĩ là tớ sẽ lợi dụng nó cả
Nhưng bây h nó cho tớ thấy cái gì?
Tớ chẳng bao h nghĩ sẽ có hai phe, bởi tớ biết các cậu sẽ rất khó xử
Và tớ đã từng khó chịu với cái cách mà Thái với HL lợi dụng con BV
Tớ thấy khó chịu với cái cách mà tụi nó coi chuyện lợi dụng người khác là một điều đáng đc tuyên dương
Tớ khó chịu với cái cách Thái nói xấu tớ, theo lời Phan Thảo thì là "tớ nghĩ Thái cũng hiền lành thôi, nhưng khi nghe nó bực rồi kể xấu cậu với Sơn, tớ ko thể tưởng đc là Thái lại nghĩ bạn thân mình như thế...Rồi cả cái cách Thái lúc phe này, lúc phe kia nữa"
Và tớ đủ thông minh để hiểu...tớ ko nên chia sẻ suy nghĩ của tớ với nó...vì tớ ko thích nó sẽ nói cho HL, hay con bích vân lắm chuyện
Nhưng tớ chấp nhận việc nó thay đổi
Tớ xúc động khi nó đã lấy nik Lâm để bắt chuyện với tớ, để tớ có thể nói thật những gì tớ thấy khó chịu với nó
Mãi là bạn thân nhé!
Và rồi là Phương Linh
Hoàng Long bảo là cậu thấy KHÓ CHỊU với chuyện tớ và Duy Anh
Thật ra cái chuyện này diệu linh cũng bảo với tớ, là nhiều người thấy khó chịu
Đó là tình cảm của tớ, và việc ấy tớ đang cố điều chỉnh lại đây
Còn về chuyện blog...
Tớ có cảm giác như cậu nghĩ tớ "cầu xin lòng thương hại của mọi người" ấy!
Tớ đã từng nói với cậu, là tớ ko thik nói về HL với mọi người,và tớ ko thik khóc trước mặt mọi người, nhưng tớ đã lên blog và viết về HL
Nhưng rõ ràng cậu thấy, chỉ có 1 entry có hẳn tên ra thôi mà
Tớ đã có viết tiếng anh đấy chứ?
Tớ đâu cần ai an ủi đâu, đó chỉ là nhật kí của tớ, và tớ muốn viết ra những gì tớ cảm nhận
Tớ đủ thông minh và tỉnh táo để hiểu, tớ chẳng cần ai ủng hộ hay là cảm thấy tớ khổ cả, bởi vì có nhiều người chỉ nghe một phía ý kiến, đâu có phải là lời khuyên tốt cho tớ đâu
Cái tớ cần...là bạn tớ có thể chỉ ra tớ cần làm gì
Và điều tớ đang buồn vì cậu, là cậu thấy CHÁN chơi với bạn của cậu, cậu có thể cảm thấy KHINH bạn của cậu
Cậu thấy KHINH sơn vì nó học vẹt, nó ko hiểu Hóa và Lý, nhưng sao cậu ko nhìn nó bằng một ánh mắt tha thứ hơn? Cậu có biết là khi nó gọi điện cho cậu, cũng chỉ vì nghĩ cậu là bạn thân thôi, mà ko hề nghĩ là để lấp khoảng trống của tớ?
Cậu chán chơi với Hiệp, tớ ko biết lí do, nhưng tớ buồn
Và tớ cũng đang tự nghi ngờ
Cậu có CHÁN CHƠI và KHINH tớ ko? :(
Và với bản thân tớ
Tớ rất ghét cái câu "Tao thấy mày chẳng như trước, ngày xưa có gì là mày cãi đến cùng, bây h mày lại thỏa hiệp!"
Có ai ở trong cái hoàn cảnh này của tớ đâu chứ!
Hiệp đã nói là tớ hơi TỰ TI
Làm sao mà tớ ko tự tin đc, khi có một ng bạn bỏ tớ, chỉ vì thấy tớ ko tốt
Làm sao mà tớ tự tin đc, khi thấy có nhiều ng biết chuyện tớ và Duy Anh, và cứ lườm và nhìn tớ để phán xét?
Làm sao mà tớ tự tin đc, khi trong cái lớp ganh đua như thế
Có thể tớ sẽ dễ dàng tự tin...khi có bạn tớ bên cạnh
Và thực tế là tớ ko ai giúp tớ thấy tự tin!
Các cậu bảo tự tớ tách mình ra, nhưng cũng có ai đứng ra bảo là "tao sẽ giúp mày đâu!"
Trong mỗi chúng ta, ai cũng có lòng tự trọng riêng
Tớ rất xúc động khi cái Thái có thể dẹp bỏ lòng tự ái mà dùng nik của Lâm chat với tớ
Khi Sơn thấy bực tớ, nhưng khi nhớ quá cũng phải gọi
Nhắc lại chuyện "nói lại" hay "im lặng": bản thân tớ là một người khi có chuyện gì thì phải cãi đến cùng, nhưng bây h nếu có ai nói về bản thân tớ hay liên quan đến tớ, tớ sẽ ko thèm nói lại đâu, trừ bạn thân của tớ
Bởi đơn giản:
1. đôi khi nh con người mà để nói chuyện phiến cho vui thì cũng chẳng phải mất thời gian để giải thik, họ chỉ muốn tìm sơ hở của ta để nói cho vui thôi
2. tất nhiên là tớ cũng ko phải phí lời để nói với HL làm gì, tớ coi như điếc
3. Con người tớ thẳng tính, khi có một cú shock hay có ai phản bội lại, tớ sẽ ko cần phải thanh minh cho bản thân tớ gì cả, đơn giản tớ nghĩ như thế là hết sạch rồi, chẳng còn gì có thể níu kéo lại đc nữa, bản thân tớ thấy tự ti và khép mình lại -> trích lời chú tớ khuyên tớ

Và tớ yêu bạn tớ!
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Ôi viết thư cảm ơn thôi...

thanks các bạn A1 đã cho mọi ng 1 buổi tối vui vẻ và không thể quên đc... dù hơi trục trặc chút xíu, nhưng mọi thứ đều đã tốt đẹp... vui...:x:x dễ thương :x:x

..

lần đâu tiên có cảm giác là 1 lady thực sự :)):)) đc quan tâm và đc trân trọng >:d<
 
Anh!

Em đã thức thêm 1 giờ đồng hồ đêm qua để vẽ cho anh hình con lợn ấy đấy. Anh hãy để nó trước mặt mỗi lúc anh buồn nhé! Nhìn con lợn yêu thế, em đoán là anh sẽ cười khì thôi....

Cảm ơn anh về bài hát tối qua đã cho em nghe.Nhưng mà em không thích bài hát buồn đâu ạ.Cũng như em không thích nhìn thấy anh buồn....

Đôi khi em cũng chẳng thể bảo được mình đừng buồn, đừng khóc, nhưng em luôn cố gắng để mình buồn ít nhất, khóc ít nhất.Anh cũng vậy nhé! Cố gắng lên ạ.

Anh này!

Hôm qua anh hỏi em có khó chịu với mùi thuốc lá không.Em không khó chịu. Nhưng em không thích bạn em hút thuốc vì nó không tốt cho sức khoẻ. Thế thôi ạ. Nên em không bảo anh bỏ thuốc, em chỉ muốn anh hãy quan tâm hơn đến sức khỏe của mình.

Em vụng về. Em chưa bao giờ biết cách an ủi người khác cả. Nên em cũng không biết nói thêm gì. Chỉ mong là anh sẽ vui hơn khi đọc những dòng này.

Luôn bên anh!
 
gửi bạn

nực nhỉ :))

bạn ko thích nói chuyện, ok, có thể là tôi quá vô duyên, lúc nào tôi cũng soi mói cái chuyện tình cảm của bạn, (uh, vì tôi quan tâm đến bạn, tôi muốn bạn coi tôi như một ng bạn, thân thì lại càng tốt). Thế thì bạn đừng có mà cười cười nói nói vs tôi lúc đang đứng trc mặt mọi ng, cứ làm như tôi vs bạn ko quen nhau đi. Bạn đừng có làm cho tôi hi vọng rằng tôi vs bạn lại là bạn như xưa, lại chat chit vs nhau, rồi suốt ngày on phát là gọi, nói cho bạn biết, chat vs bạn tôi thấy vui lắm, uh, vui lắm đấy, tôi ko biết bạn thế nào, nhưng tôi mong bạn vs tôi sẽ lại là bạn, sẽ lại chat chit, thế mà sau khi cười cười nói nói như thế, bạn lại làm cho tôi thấy rằng bạn căm ghét tôi, tôi vào nói vs bạn 1 câu, bạn trả lời 1 câu, bạn ko thèm quan tâm đến tôi nữa. Bạn chỉ còn biết những ng bạn thân của bạn thôi, uh, tôi kém, tôi vô duyên, tôi là đồ soi mói. Ừh, nực lắm, bạn còn nhiều bạn khác cơ, nhỉ, bạn chả coi tôi ra j, nhỉ, uh, tôi ngu mà, giá như tôi đừng add nick bạn còn hơn ...

tôi quá thất vọng về bạn đấy, bạn àh, tôi nói thẳng ra là tôi đã từng quý bạn lắm ý, còn bây h, tôi chỉ muốn del nick bạn khỏi cái list của tôi, chỉ muốn ignore bạn thôi, bạn tốt của tôi ạh :))

giờ tôi mới hiểu tại sao mọi ng lại bảo bạn là đồ đểu :))

Bạn àh :)) tôi vẫn chưa có đủ can đảm để ignore bạn, hay del bạn khỏi nick tôi ... bạn nhìn stt của tôi chưa ;)

ban oi ban ah, ban ghet toi huh? the thi toi j ban cu phai gia vo cuoi noi trc mat toi va nhung ng khac? cu noi thang ra di, toi se rat buon, chac chan, nhung toi se ko niu keo dau, vi ban dau con coi toi la ban nua ... l lost ...

ước j tôi và bạn lại như xưa ...........
 
ấy ơi :D
tớ sẽ vẫn muốn nói xin lỗi ấy trước :D
quá đơn giản để bắt đầu :D
sẽ quá đơn giản để kết thúc :D
ấy hiểu, liệu có thật ấy hiểu? :D
tớ k biết ấy :) và tớ chỉ gật đầu :D ừ, tớ làm bạn gái ấy :)
thế thôi ... và thế... :)
ấy nói tớ dễ dãi cũng được :D nhưng mà ... :D tớ k như trước :D
tớ chỉ có thể nói trước là tớ sẽ k làm ấy buồn :) thế thôi :)
nếu ấy muốn nghe thế, thì tớ sẽ nói "tớ thích ấy" :)
ừ , k thể là "tớ yêu ấy" được :)
:> vì tớ sẽ chả bao rờ nói thế nữa đâu :)
tớ với ấy :) bắt đầu :)
 
mày ạ
tao ko phải là một đứa hay ho
tao ko thể giúp mày đc j
và tao cũng ko có j để cho mày
có lẽ vì thế mà mày ko thik tao, ko coi tao là bạn
tao biết tao cũng chẳng xứng đáng để làm bạn với mày đâu
nói đúng hơn là lúc nào tao cũng cố với đến những thứ vượt quá tầm tay - cả mày, cả anh ấy
nhưng biết làm thế nào đc
dù tao biết thế
nhưng tình cảm thì làm sao điều khiển đc đúng ko
tao nói thật , khi nghe những điều mày nói về tao, tao buồn lắm , thất vọng nữa, nhưng tao ko thể ghét mày đc
tao rất giận , nhưng nghĩ kĩ lại thì mày nói cũng đúng, tao cũng tự thấy mình là đứa chẳng ra j
tao thik mày lắm , và tao thật sự muốn đc như mày- một đứa luôn đc mọi ng` yêu quý, luk nào cũng vui vẻ với bao nhiêu bạn bè xung quanh
và như thế thì mày cần j 1 đứa như tao
tao luôn muốn làm bạn vs mày, nhưng hình như tao chỉ làm mày khó chịu
nhưng tao luôn muốn mày hãy nói thẳng với tao
1 lần thôi , đc ko?
để ít ra tao có cảm giác đc mày tôn trọng
1 lần thôi cũng đc ...
 
Gửi: dòng người hối hả :D

Tối ... tối rồi ...
Trèo lên đệm ... chuẩn bị đi ngủ nào :">

Lâu lắm rồi, tớ mới lại nằm trên cái gối ấy ... Cái gối cao thật là cao, gối mới mua tháng trước :p Nằm lên cái gối ... Cao thật ... êm ...

Hôm nay được nằm vỏ chăn mới ... cái vỏ chăn cực đẹp mà tớ tự tay chọn :"> đẹp lắm ý các ấy ạh, có những chiếc lá đông rơi rơi, một gam màu lạnh, rất lạnh ... cái chăn hôm nay rộng ... rộng hơn mọi khi, rộng cực ... có cảm giác như tớ đang nằm trọn trong vòng tay của mùa đông vậy ... ấm ...

Mẹ tớ đang chat vs chị tớ, bố tớ đang ngủ ... ko có ipod, tối qua nghe hết xừ pin rồi, đang sạc ... lâu lắm rồi mới có thể nằm nghĩ ngợi thế này ...

Tớ nghĩ ...

Tớ thấy một dòng người hối hả ... họ đi nhanh lắm ... ko còn quan tâm đến xung quanh ... họ đi, đi như chạy ... giờ này năm trước, uh, năm 2006 ý, có lẽ tớ đang trong cái đoàn ng ấy, mà có khi còn ở tốp đầu ý chứ ... nhưng mà giờ này, chính lúc này, tớ lại thấy cái đoàn ng ấy sao mà đi nhanh thế, ... tớ đang tụt lại phía sau ...

Tớ gọi họ ... gọi khản cả cổ, chân muốn rảo bước đi, nhưng ko sao nhấc nổi ... họ cứ đi ... cứ đi ... xa dần ... xa dần ... những ng ở sau tớ dần dần vượt qua tớ, từng ng, từng ng một, họ nhìn tớ, ko hiểu sao tớ ko đi, tớ cố gắng giải thích cho họ và nhờ họ giúp, nhưng dường như họ ko hiểu tớ nói j, và quá bận bịu vs việc đuổi theo đoàn ng, họ đi, ... bỏ tớ lại ... tớ bị bỏ lại sau ... tớ tụt ...

... tớ đứng đấy ... ko biết đứng trong bao lâu ... chỉ biết tớ rất mỏi, mỏi lắm ... tớ nhìn đoàn người đi ... họ đi nhanh lắm cơ ... họ ko trò chuyện, chỉ cắm đầu đi và đi ...

Tớ cá rằng họ ko có thời gian để dừng lại, nghỉ ngơi lấy sức, tớ cá rằng họ sợ bị tụt lại phía sau, tớ cá rằng nếu có ai đó bị tụt lại thì là vì ng đó ko đủ quyết tâm và mạnh mẽ, như tớ đây này ...

Đấy, 1 năm trước, tớ đã trong đoàn người ấy, 1 năm trước, tớ đã từng như đoàn ng ấy, nhưng tớ ko thể dừng lại, vì tớ biết, dừng lại là stop luôn, ko thể nào tiến lên đc nữa, vì họ đi nhanh lắm, nhanh thế kia cơ mà, tớ mà dừng lại coi như tớ bỏ cuộc ... tớ muốn dừng lại, nhưng ko thể ...

Bây h, tớ đang dừng lại rồi ... và quả nhiên, tớ đang bị tụt lại phía sau, tớ đang bị bỏ rơi ở chỗ này ... tớ ko thể tiếp tục, ... tớ cũng ko muốn tiếp tục, vì rồi tớ lại sẽ bị cuốn vào vòng xoáy ấy, đi mà ko thể dừng ... rồi cũng đến lúc tớ phải dừng thôi, nhưng sau đó tớ sẽ ko đứng lại, mà tớ sẽ bay lên trên kia cơ, tớ sẽ sống ở trên đấy, nhưng chuyện đấy thì còn lâu, ... tớ ko thể ko tiếp tục, vì ở đây ... cô quạnh ... tớ sợ ở đây ... ko một ai ... chỉ có tớ ... với con đường ... tớ sợ một mình ... Nhưng làm thế nào đây, tớ ko đi đc nữa, tớ ko nhấc nổi chân tớ lên nữa, như có một sợi xích tàng hình đang cuốn quanh chân tớ ...

ơ kìa, tớ thấy một ng ... hình như bạn ý cũng bị tụt lại phía sau ...

- Bạn ơi, bạn j đấy ơi ...
- Chào bạn, hình như bạn bị tuột lại phía sau àh? mình cũng thế, nhưng mình ko đi được, ko đi được nữa ... bạn có thể giúp mình đc ko?
- Ah, được chứ, mình sẵn sàng, nhưng mình ko bị tuột lại phía sau đâu, mình tự dừng lại đấy chứ ...

Tớ thấy mình đang đi, đi rất nhanh là đằng khác, cùng vs ng bạn ấy ... ah, thú vị thật ... có 1 ng bạn đã tự nguyện tụt lại phía sau, ko phải vì mệt mỏi, mà để kéo tớ lên, để tớ có thể hoà vào dòng ng hối hả vẫn đang tiếp tục cuộc đua tới đích ...

Àh, trên đường đi, tớ ko chỉ gặp mỗi bạn ý đâu nhé, còn nhiều người nữa cơ :D

Tớ sắp hoà mình vào dòng ng hối hả rồi kìa ...
 
Anh,
Valentine thứ hai kể từ ngày em gặp anh. Em nhớ Valentine's Day năm ngoái, mình hạnh phúc bên nhau biết mấy. Những ngày trước, em tất bật nghĩ đủ mọi thứ có thể làm ngày Valentine trở nên ý nghĩa. Rồi em chọn NMX với áo đôi cho riêng mình.
Nhưng năm nay thì không anh ạ, dù em vẫn mang về nhà một đôi, nhưng em sẽ cất, và giữ cho đến ngày anh về.
Anh còn nhớ không.
Em yêu Anh
Hơn....
Tất cả mọi điều trên đời này....
 
T,
Tâm hồn chúng ta ai chẳng có những khoảng tối, đúng không? Nhưng con người ta không ai bị coi là xấu xa cho đến khi người ta thể hiện cái xấu xa ấy ra bên ngoài thành hành động. Nếu ko thì trên đời này ai cũng tồi tệ à?
Tôi đã làm gì sai?
 
Chỉnh sửa lần cuối:
ớ vô hình phải không ấy?
Ấy luôn tỏ ra chẳng biết điều gì cả. Chẳng biết chút gì về tình cảm tớ dành cho ấy.
Hôm nay tớ đã nghĩ rồi, tớ hỏi đứa bạn thân của tớ và tớ nhận ra... Có lẽ không như những điều tớ nói. Tớ thích cậu thật sự.
Thế thì tớ biết làm thế nào?
Tớ sẽ không xử sự như thời gian vừa qua nữa.
Thật ngốc, khi không thích, tớ cố làm cho cậu và mọi người nhầm tưởng là tớ có tình cảm. Còn bây giờ thì...
Thật là phức tạp.

Suy nghĩ của tớ đang rối tung lên.
Tối tớ khóc, đang ăn cơm mà hai mắt cứ đỏ ngầu, cay xè. May là mẹ tớ không thấy!
Nhưng tới trường, tớ vẫn cười, vẫn nói và rất rất bình thường.
Nhiều lúc tớ nghĩ hình như có 2 con người sống ở bên trong mình, hoàn toàn đối lập.
Nhưng tớ không thích như thế! Tớ không thích tớ phải im lặng khi gặp ấy, tớ phải mỉm cười khi tớ thấy, thực sự, thực sự rất buồn và tự ái.

Tớ sẽ không làm quà Valentine cho ấy nữa vì :| tớ thích ấy thực sự ( thật dở đời).
Tớ chẳng biết làm gì lúc này nữa cả.

Tại sao biết chắc chắn một người sẽ không bao giờ để ý tới mình mà người ta vẫn có thể thích được nhỉ?

Midnight gettin' uptight Where are you
You said you'd meet me now it's quarter to two
I know I'm hangin' but I'm still wantin' you

Hey Jack It's a fact they're talkin' in town
I turn my back and you're messin' around
I'm not really jealous don't like lookin' like a clown

I think of you ev'ry night and day
You took my heart then you took my pride away

I hate myself for loving you
Can't break free from the the things that you do
I wanna walk but I run back to you that's why
I hate myself for loving you

Daylight spent the night without you
But I've been dreamin' 'bout the lovin' you do
I won't be as angry 'bout the hell you put me through

Hey man betcha you can treat me right
You just don’t know what you was missin’ last night
I wanna see you beggin, say forget it just for spite

I hate myself for loving you
Can't break free from the the things that you do
I wanna walk but I run back to you, that's why
I hate myself for loving you

I hate myself for loving you
Can't break free from the things that you do
I wanna walk but I run back to you that's why
I hate myself for loving you

I think of you ev'ry night and day
You took my heart then you took my pride away

I hate myself for loving you
Can't break free from the the things that you do
I wanna walk but I run back to you that's why
I hate myself for loving you
I hate myself for loving you
I hate myself for loving you​
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Back
Bên trên