Những lá thư...

Lại là anh...với những bức thư, những dòng em viết...
 
Gửi anh
Và thế là đã đến sinh nhật anh :) anh không biết e đợi đến ngày này như thế nào đâu...và a sẽ chẳng bao jờ hiểu đc...Cả đêm hôm qua e đã nằm trằn trọc: không hiểu a có khỏi ốm để đến trường không? nếu a chưa khỏi ốm thì mình có nên xin số điện thoại của anh để gọi hỏi thăm không? mình có nên tặng quà cho anh không nhỉ? vì a đã bảo là a chẳng cần quà của mình...Hàng loạt câu hỏi khiến e không thể ngủ yên...và để mong đợi đến jờ fút được gặp anh và nói lời chúc mừng sn anh...Và e đã đợi đến đúng 12h *hơn 1 fút 1 ít - ăn jan 1 ít thôi :">* để nghĩ về anh và ước cho anh những điều tốt đẹp nhất...
...Và sau đó e đã ngủ từ lúc nào không biết...Trong jấc mơ của e, luôn có anh...E mơ về một ngày mai, anh sẽ quay về với em...
...[ reng ] và jấc mơ của e kết thúc...nước mắt vẫn còn trên gối...e lại tiếp tục một cuộc sống nhàm chán chỉ có việc học và học...nhưng e mừng vì a vẫn ở đâu đó, và sống tốt
Hôm nay được nghỉ 2 tiết cuối...e vui lắm, vì e nghĩ sẽ có cơ hội để gặp anh, và chúc mừng sn anh...cuối cùng thì cơ hội cũng đã đến...cùng đám bạn của a :| và a không hiểu đc lúc đấy e thất vọng đến thế nào đâu...Thế là cả đêm hôm qua e đã nằm mơ mộng vô ik rồi...Chả nhẽ lúc ấy chạy lại chỗ anh và nói điều j` đó với a 8-} Cả đêm nghĩ ra được bao nhiêu thứ hay ho, nhưng đến khi nhìn thấy a thì chúgn nó trốn đi đâu hết ~x( đầu óc e zối bời...và, lúc ấy e đã đi qua, như thể e ko thấy anh vậy...Tim e đập nhanh, chân e bước vội, còn tâm trạng thì thất vọng vô cùng...Và sinh nhật anh, cũng là 1 trong những điều e ko hoàn thành được như ước muốn...
...Chắc lúc ấy a chả thấy e đâu...E để ý a vẫn cười nói một cak bình thường...Làm sao a có thể để ý tới một đứa ngu ngốc xấu xí và hâm đơ như e...Đôi khi e thấy hơi ngu ngốc khi vẫn yêu a... Nhưng a biết mà, yêu thì có j` ngăn nổi :-b Và e vẫn tiếp tục sống, với một tình yêu không được đền đáp...
...Giả sử sau này mà e có lấy người khác, hay đẻ ra một đứa con, e vẫn sẽ kể cho nó *cái đứa con đấy ý, tất nhiên là khi nó lớn* là mẹ đã có một tình yêu không được đáp lại, dù cay đắng, dù nó đã làm cho mẹ đau khổ, nhưng mẹ vẫn vui, niềm vui được nghĩ về *chú* đấy, mẹ vẫn hạnh fúc, vì *chú* ý vẫn sống rất tốt & khỏe mạnh, với một tình yêu khác hoàn hảo hơn...Nhưng dù sao nó cũng chỉ là một tình yêu tuổi học trò....
Còn bây jờ...Ít nhất là bây giờ...a vẫn online...Với stt là Busy...Chắc có nhiều người chúc mừgn sn a lắm...E vẫn ngồi đợi cho đến khi nik off...
....Đợi trong vô vọng....
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Chưa bao h khối mình có thể tập hợp đầy đủ đến thế.. chưa bao h hệ 1 và 2 có thể nói chuyện thoải mái, hợp tác với nhau như thế... chưa bao h đoàn kết đến thế :p:p

Thik nhìn con gái hào hứng tô vẽ, cắt giấy, trang trí... thik nhìn con trai chăm chỉ lao động, cưa gỗ, đóng rào :p... thik cái cảm giác tất cả lớp mình hăng hái tham gia, mỗi ng góp 1 chút sức lực bé nhỏ để làm nên thành quả lớn... dù thu về chẳng là bao so với vốn bỏ ra đấy, dù là cãi nhau cũng có, nhưng trên hết vẫn là tình cảm của mọi ng :x con gái dịu dàng hơn, năng động hơn, nói nhiều hơn nữa... ko còn thấy Thủy và Trang im lìm như trên lớp :p:p cũng ko còn thấy Thảo và Trà chỉ dính lấy nhau; con trai manly hơn nhìu nha :p:p cũng bít lắp điện, ống nc, cũng bít cưa gỗ, đóng đinh chẳng kém ai, Quân, Quỳnh, Trường,Lộc, Hoàng, Đông, Phú,.... hổ báo lắm;)), nhưng mà đảm đang ra trò ...:x

iu MWC, cảm ơn nhìu ng đã đứng ra tổ chức nó,....:x iu lắm, vì biết đc khối lý mình thật đoàn kết:x, và lớp mình thật vô đối ^^ \:d/\:d/
 
Chỉnh sửa lần cuối:
@ em: chị sozy em vì h mới rep lại. chị rep rồi nhưng máy đơ ko send đc! H viết lại c quên hết ý rồi!:p
Chị chỉ muốn em hiểu là chị vẫn luôn quý và qtam em! Chị ... chỉ là chị cũng yêu cái sân bóng lắm! Em là gia đình, còn sân bóng là second family của chị! Chị biết em ko thik ra sân vs chị. Nhưng mỗi khi đến ams, chị chỉ muốn ra sân, nơi có bạn bè, có anh chị em của chị- những ng mà chị hết sức yêu quý! Ko fai luk chị cần thì chị gọi em, ko cần thì quẳng em đi như em nói! Chỉ là mỗi lần gặp m, chị ko thể ko gọi em, chào em. Nhưng chị luk nào cũng gặp em ở ams, mà đến ams thfi chị chỉ muốn vào sân bóng!ui chị chả biết fai giải thik ntn nữa! Chỉ là nếu mỗi buổi chiều gặp chị mà chị hỏi em có vào sân vs chị ko ý, nếu em ko thik thì em ko phải vào đâu! vì nếu em có vào chị cugx sẽ ít có tg nói chuyện vs em! Thế ko em lại bảo bỏ rơi em! uhm sozy nếu chị gthik hơi bị khó hiểu nhé em! luk nào chị cũng nghe điện của em!
@ nhặng: chả biết nói j cả. nhưng mà em luôn là bao tải để chị đấm nhé! Luk nào cũng đc! (trừ 1 số luk ko thể đc thôi :p)
 
Hum wa khi lớp mình làm trại , khi thằng Nam bị chảy máu ,và đến tối khi con Huyền bị choáng ,tao đã thực sự sợ hãi!!
BỌn mày có bít tao sợ fai? nhìn thấy những người mà tao iu wi' đau lắm ko.khi thg` Nam ngất vào người tao tao đã tưởng rằng tao mất nó rồi.Lúc đấy tao đã khóc!!
Đến tối khi con Huyền đói lả đi đến nỗi bị co giật tao sợ ko dám đến gần nữa .Tao sợ nhìn thấy mày tao sẽ lại ôm mày thật chặt mà khóc mất :((
Huyền ơi tao ko thể để cho mày về bằng xe đập khi mày như thía đc.Tao lo cho mày lắm,lo mày bị làm sao giữa đường thì sao????Rồi tao lại khóc:((
Cho đến sáng nay khi mày gọi điện cho tao ,mày khóc vì bị bố mày mắng,tao lại khóc ,mày ko thể bít đc đâu.Tao đã thầm rủa bố mày :(Đừng giận tao vì ông í thật sự wa' đáng:(
TAO THẬT SỰ RẤT SỢ KHI NHÌN THẤY BỌN MÀY NHƯ THÍA .BỌN MÀY CÓ BÍT BỌN MÀY QUAN TRỌNG VS TAO NHƯ THÍA NÀO KO?
 
Gửi hái hoa 0407...

Có những lúc tao tự hỏi mình rằng tao có yêu bọn mày không, có yêu lớp mình không... Khó mà trả lời được... Trước giờ tao có gắn bó được với ai hay cái gì lâu đâu... Cấp 1 đến cấp 3 tao chưa bao giờ cảm nhận được sự cái được gọi là niềm vui sướng của tuổi học trò... Tao luôn thấy mình thừa thãi và lỗi mốt... Chả hợp gì với bọn mày... Rồi tao đi :)

Tao ở đây... xa bọn mày lắm... Chả nhớ nhung gì sất trong mấy tháng đầu... Chuyện ở đây hay ho thế cơ mà... Giữ được liên lạc với bọn mày là tốt lắm rồi đấy...

Tao về Viêtnam lần 1... Vào lớp mình thấy chả có j thay đổi... Bỗng nhiên tao mới thấy nhớ thấy yêu đơn giản vì tao không nghĩ bọn mày phản ứng như thế... Nhớ cái Vanh cái Linh và cái Ngọc (cả hai con ^^) nhất là mẹ thân yêu... Bọn mày làm tao cảm động quá... Tao bắt đầu hiểu được tao có một thời cấp 3 tuyệt vời như thế nào...

Tao đã quá ích kỷ với cả bản thân và với cả bọn mày... Tao đã cố gắng nhìn sai lệch đi sự thật, biến nó thành méo mó và xấu xí... Nhưng tao không thể phủ nhận rằng tao có một quãng thời gian tuyệt vời cùng với bao thay đổi với bọn mày... Nhớ lắm Hóa 2 ơi...

Lớp mình vừa tổ chức hội trại... Thèm quá muốn được về,được mỏi chân chào khách, được chia lời cùng bọn mày, được vui vẻ và ngủ liền tới sáng... Tao thèm chết đi được được bông đùa với mẹ tao... Bọn mày liệu có hiểu không nhỉ...

Thôi nhé... Đứa nào lỡ không hiểu thì tao tóm tắt lại cho ngắn gọn nhé :) TAO YÊU BỌN MÀY !!! YÊU TỪNG ĐỨA MỘT :) YÊU LẮM HÁI HOA 0407 ^^
 
Gửi chị.
Tác giả của những dòng này ^^

"Mùa đông
Những cây phong không còn lá
Trong công viên trường em ngồi đó
Bỗng nhiên không còn ngạc nhiên
Mặt đất bình yên"


Đọc truyện và tản mạn của chị 2 năm trước. Bây giờ mới đọc thơ chị viết. Vẫn vẹn nguyên cảm giác ấy: thích vô kể!
Em vẫn chờ đợi những tác phẩm khác của chị. Và muốn nói cảm ơn chúng thật nhiều nữa chứ...
Trong lúc chờ đợi thì sẽ vẫn vui lòng vì những dòng chữ ấm áp này. Thích quá, vì vẫn còn nhiều cơ hội để bắt gặp những điều nhỏ bé mà tuyệt diệu vẫn cứ luôn hiện hữu ở quanh mình ^^

"Khi gặp một lòng tốt, mới thấy ấm áp làm sao...Khi phát tán lòng tốt, cuộc sống mới tốt đẹp làm sao...
Có thể chưa phải hôm nay hay ngày mai nhưng mà ít nhất there is hope for tomorow..."
 
cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam
Đọc lập tự do hạnh fúc​

Đơn xin cảm ơn
Tớ tên là: Lê Vân Hạnh - 10 hóa 2 member :>:>:>

Gửi cho : lớp mình :>:>:>

Hum qua, sau khi làm xong cái MWC, tớ thấy iêu lớp mình kinh khủng, mặc dù lớp mình chỉ lãi cóa vài nghìn thoai nhưng mà :x:x:x hi`, sau đey là lời tớ muốn nói:

Cảm ơn Mai Link, cảm ơn mày vì tất cả, mày là ng` đầu tiên mà tao nghĩ đến , cảm ơn mày vì đã cho bọn tao đến nhà mày làm mũ :x ... , cảm ơn mày vì món bỏng ngô :* =P~ =P~ =P~ , cảm ơn mày vì món thạch =P~ =P~ =P~ , cảm ơn mày , iêu mày nhìu :x:x:x

Cảm ơn nhà mình ( Thu Minh :x , Hương, mẹ Thảo :*, cô Trà :x ), cảm ơn mọi ng` vì đã đến giúp cho lớp, đến trường từ sớm :x:x:x, iêu mọi ng` lém í :x:x

Cảm ơn Huyền :x, Thùy Link :*, Fương híp ;;) , Pit :x , Hiền :*, bọn mày kute lém, biết hok :x:x:x :*

Cảm ơn chồng :*:*:*, iêu chồng nhìu :x:x:x, mong cho chồng tay sớm khỏi :*:*:*, có gì để vợ giúp cho :x:x:x

Cảm ơn con zai, cảm ơn thần tượng, Ngô, Sơn , tổ trưởng, Lìn, Bak, Bảo vì câu kéo khách giúp bọn tớ :">:">:">

Cảm ơn Tâm, Nga, PAnh, Ngọc Anh, Dung, Hà ... vì đi bán hoa ;));)) :x:x:x

Cảm ơn bố bạn Thu Minh vì đã cho bọn mình mượn cài lò :x:x:x

Cảm ơn bố mẹ Mai Link vì đã cho bọn mình bày bừa :">:">:">

Cảm ơn cô TH , Hiên vì đã mua cho bọn con 4 cái xúc xik 40 K >:)>:)>:)

Tớ càm ơn cả lớp mình vì tất cả :x:x:x:x, iêu lém í :x:x:x

Hà nội, fòng vệ sinh , 4/2/07
Kí tên +đóng dấu
Lê Vân Hạnh
 
Càng ngày càng iu lớp mình...
Bọn mày bít k có những lúc tao giận nhiều đứa trong lớp vô cùng,giận lắm í chỉ con` 1 từ có thể chỉ là "Tức giận". Đó là khi bị bọn mày trêu, nói đểu rồi coi thường, khi bị bọn bạn nghĩ mình khác những j mà bản chất mình là thế,chúng mày có thể k coi tao là j` trong lớp, hoặc cũng có thể phủ định sự có mặt của tao trong lớp mình, nhưng tao nghĩ k đén mức ấy đâu, đấy là tao nói thế thôi, nhưng tao k thick bị mọi người coi thường, tao muốn mỗi ngày đến lớp sẽ đem lại niềm vui cho bọn mày, sẽ làm cho bọn mày Konica cùng tao, và như vậy tao đã cho qua những j mà người khác không thick ở tao. Tao vẫn sẽ như thế, vẫn sẽ là một con bé toe toét suốt ngày như ăn phải nấm, sẽ vẫn "phởn" như thế bọn mày ah`. Nhưng đó chỉ là những ích kỉ của cá nhân mà thôi, và tao nghĩ mỗi con người đều có những tính cách khác nhau, và nếu bạn k thick một ai đó hoặc đừng nói chuyện cả họ hoặc hãy tạo cho họ những tính cách mà bạn thick và nghĩ về họ như thế, đừng làm mất đi cái tôi của họ. Tao đã chấp nhận Hóa 2 trong tim minh` với những cá tính như thế, 45 con người 45 tính cách khác nhau nhưng cùng có lòng tin vào bạn bè vào 1 tương lai rạng rỡ của lớp ta. Tao nói vậy bởi tao thực sự xúc động trước những tình cảm lớp mình dành cho nhau.
Đầu tiên là hôm đi tham quan Cúc Phương, hum đấy zai gái lớp mình đều vô cùng xinh xắn, đáng iu. Tối hôm ấy cả lũ chơi " vòng quanh sô cô la " vui thật, hồn nhiên hơn bao h hết, rồi sau khi ấy cả lũ phải đi ngủ, cô TH thì cứ cầm đèn đi soi xem đứa nào chưa ngủ, đứa nào bị phát hiện thi` thể nào cũng bị tách riêng chỗ, nằm ngủ gần cô ;)). Trước đêm ấy chúng nó có bao nhiêu kế hoạch, nào là sẽ mổ cho Sa đì, sẽ thức thâu đêm, cuối cùng cả lũ mệt quá lăn ra ngủ như chết, chỉ còn tao cả Huyền,Hiền, chẳng thấy đứa nào thức 3 con lại lăn ra ngủ được nửa tiếng, eo hum đấy vui dã man, lại con` chuyên. Thằng Nghĩa đi VS lúc nửa đêm, các bác phụ huynh phải đi tìm cuối cùng nó ở trong chăn..... Chắc bọn mày còn nhớ.. Eo vui thật, lần đầu tiên tao cảm thấy lớp mình vui và đoàn kết đến thế.
Và rồi, đến hum qua tao thấy được bon con trai lớp mình đã đảm đang thế nào, giúp bọn con gái hết lòng, kết quả là hàng lớp mình bán k những hết mà còn thiếu, eo ơi vui thật đấy, con trai lớp mình thật đáng iu, ngay ca? Hiệp Dương thằng bé có vẻ k quan tâm đến lớp mà hum qua cũng hòa đồng hết mình. Tao iu luv mình lắm, Hóa 2 ah. Đó cũng chính là lời cảm ơn mà Vân Hạnh đã viết ở trên, thay cho toàn bộ những lời cảm ơn của tập thể chúng ta. Đặc biệt tao cũng rất cảm ơn Ngô, mày là một thằng con trai tuyệt vời, hơn 11 h mà vẫn cố gắng đèo tao về nhà, mày biết tao xúc động lắm k, mày cũng là thằng con trai duy nhất ở lớp tặng hoa tao, iu và cảm ơn mày nhìu lắm Đức ah.

Thế đấy cảm nhận của tao về luv mình ngày càng sâu đậm, như tao đã nói đấy " Trước đây tao iu luv mình hơn bản thân tao, còn bây h tao iu luv mình muốn chết đi được"

I want to say I love my class most....love 4 ever
Hóa 2 _ Pro_ Number 1
 
Hi hi... nhìu bức thư quá... :x thư nào cũng iu cả...:x cơ bản là vì sau 1 cuộc chơi nhận ra mình quan trọng với nhìu ng và nhìu ng cũng quan trọng với mình lắm...

hum nay đến lớp, giọng khản đặc nhưng vẫn cố hò hét :x bao nhiu trò của lớp mình ngày nào cũng đều đặn diễn ra, nhưng theo nhìu kiểu khác nhau, nghịch hơn, thú hơn :p vui hơn :x tự dưng cảm thấy quyết định của mình 2 năm trước ko hề sai :x

lạnh.. cửa sổ mở toang hoác, cửa ra vào bật tung :p:p ho sặc sụa :x:x :-sko ngờ là lại cảm thấy ấm áp như thế khi mấy cánh tay nhanh nhẹn đóng cửa vào :p, những câu hỏi nhẹ nhàng :p hành động nhỏ thôi, nhưng mà cảm thấy đc quan tâm...

Tự dưng cảm giác, lý 1 đúng là 1 gia đình :x ...

@ em Vân::p:p hạn chế dùng 2 chữ đó, có thể hiểu khác đấy :p
 
một cuộc vui đã lôi mình từ thế giới thật về thế giới ảo ...
một cuộc vui khác lại lôi mình từ thế giới ảo quay lại thế giới thật ...

hôm 3.2 vui ^^ gặp đc nhiều ng mà lâu lắm mình ko gặp <có thể là do mình nhìn thấy ng đấy, nhưng ng đấy ko nhìn thấy mình, hoặc mình ko biết là ng đấy nhìn thấy mình, có thể là do khoảng cách quá xa để có thể thấy, có thể do mình ko muốn thấy ... >, nói chuyện đc vs nhiều ng mà mình nghĩ đã phớt lờ mình, đã cho mình vào quên lãng, đã quẳng mình ko thương tiếc vào cái sọt rác của đời nó .... 3.2 ... hôm đấy làm đc nhiều việc mà chưa từng làm, hoặc là sợ, hoặc là chưa có cơ hội làm ...........

Vui :D

ấy ạh :D

Hôm kia tớ thấy ấy ... để xem nhé, tổng cộng 9 lần cơ đấy :p nhưng trong 9 lần ấy, chỉ có 1 lần, 1 lần duy nhất tớ nói chuyện vs ấy ... tớ thấy ấy cười ... tớ ko biết đó là vì ấy thấy vui, hay là vì ... đơn giản, khi nói chuyện vs ai ấy cũng cười .......... nhưng tớ vẫn vui :p vui vì thấy ấy cười ...

hic, ước j hôm đấy tớ ko thấy ấy ... tớ đang đắm chìm trong niềm vui vô hạn, trong cái thế giới ảo ấy ... thế mà ... chỉ nhìn thấy ấy, 9 lần thôi :)), tớ lại đang ngồi ... viết những dòng này ... cho ấy ... 1 tuần qua, tớ on, ko phải vì ấy, mà là vì mọi ng, vì những ng tớ đã nhớ, đã yêu quý vô cùng, ... hôm nay, tớ lại on ... vì ấy ........... tớ ko muốn thế .... tớ ko muốn cứ phải đeo đuổi cái thứ tình cảm ko có bến này ... nhưng mà cứ thấy ấy là tớ lại ...... ghét ấy lắm ý !!!!!!!!!!!!!!!

Tớ sợ gặp ấy ... ko phải vì sợ ko có j để nói, mà là ... mỗi lần tớ nhìn thấy ấy, kể cả ấy có thấy tớ hay ko, nếu ấy ko mở lời trc, hoặc là cười vs tớ thôi, thì tớ đều quay mặt đi, coi như ko thấy ấy ... tớ ko muốn lúc nào cũng là ng mở đầu ... và là ng kết thúc .... 1 lần thôi, ấy nói chuyện j đấy vs tớ ... có thể tớ lại sẽ rất vui ... vui vì ấy vẫn còn coi tớ là bạn .... :)

................ ấy ạh ..................

Ấy biết ko ... nhiều lúc tớ muốn hét vào mặt ấy rằng: đừng có tiếp tục cư xử như thế nữa, vì tớ rất ghét như thế ... tớ muốn nói cho ấy hiểu rằng đối vs tớ, ấy là thế nào .... nhưng tớ ko làm đc ... vì tớ biết, vs ấy ... tớ chỉ luôn là 1 ng bạn ... mà có khi cũng ko bằng ý chứ :))

mong 1 ngày nào dó tớ sẽ nói đc thế này ...

Tớ ko thik ấy đâu ấy ạh
vì ấy ko đủ hoàn hảo để dành cho tớ ;)

:D chào ấy nhé :x
 
To honey! :)
Có lẽ là hơi quá đáng nếu ngày hôm nay k nhắc đến anh :|. Gửi một lá thư, dù biết rằng chẳng bao h đọc được! Phải rồi, ngày hôm nay lạ chứ /:) mất hút như một ngôi sao chổi :| nhưng anh thì chẳng thể là sao chổi được, anh chỉ toàn đem đến rắc rối thôi anh biết k :|. Em biết nói sao đây nhỉ, mấy chuyện đó em k muốn dính vào một tí nào cả. Gần như 2 tuần k có liên lạc gì, sống chết mặc kệ, chán chường ai biết /:). Thế màh đùng 1 cái làm như kiểu vẫn bt là sao? Nghĩ gì đấy hả những-con-ng-k-bao-h hiểu được /:). H thì hèn thật rồi! Nhả ra mấy cái câu công thức đấy làm gì :| thừa biết sẽ nói những câu như thế màh 8-|, nhạt :-j!!!! Cần thời gian àh :| để làm cái gì, nói chỉ để màh nói thì 1 tháng nữa hay 1 năm nữa nó kũng chỉ thế màh thôi 8-| bản chất rồi :)! Ức cái, coi mình là cái gì vậy ta 8-| thùng rác hay ngõ kụt :-/.
Tôi ghét những ng coi tôi như con đường cuối cùng :|, bởi đó là chọn lựa cuối cùng của họ :|
Tôi ghét những ng chỉ nói những câu iêu thương cần thiết và có mục đích :| bởi như thế là họ đã tính toán :|
Học cách tôn trọng ngkhác đi :| rồi hãy học iêu :|
Ghét cái kiểu "Nếu biết vì sao a iêu e, thì a có thể quên e bằng chính lý do đó!"- đúng rồi, tôi ngoan /:) tôi hiền /:) tôi ngu /:)
Vì anh quá ngu để k nhận ra rằng tôi thừa thông minh để giả vợ rằng mình ngu :|
Anyway, tôi vẫn kòn tôn trọng a lắm, hãy cứ nhớ tới tôi những lúc khó khăn :) và ném cho tôi mấy câu bố thí :) k vứt đi đâu /:) vứt vào ký ức để nhớ anh là 1 ng thế nào :|
Mệt mỏi thế này >"<, càng type tôi càng thấy đau! =;
 
Trích từ entry "Bạn có khỏe không? mình tương lai" của Chucxin

guilathu.JPG


"Trang web futureme.org đã cung cấp một hành lang cho mọi người để giao tiếp với “mình tương lai”. Thực ra chức năng của trang web đó cũng không phức tạp. Tức là cho người ta có thể gửi thư điện tử vào thời điểm dự định trong tương lai. Có thể gửi cho mọi người gồm bản thân mình. Theo tôi đó là chỗ thú vị nhất của trang web đó. Chắc là cũng vì lý do đó, trang web đó được gọi là FutureMe.

Tôi biết đến trang web này cách đây một năm. Lúc đó tôi gửi được một lá thư cho mình tương lai. Rồi thì quên hết trang web này.

Hôm kia tôi đã nhận được lá thư đó. Tôi viết bằng tiếng Esperanto với nội dung như sau:

Mình tương lai thân mến,

Bạn có khoẻ không? Bạn còn sống không? Tôi hy vọng rằng bạn còn sống và có thể đọc lá thư này. Nếu bạn không còn sống nữa, thì chẳng có ai đọc được lá thư này. Nhưng mà không sao. Chì có điều quan trọng là, bây giơ tôi đang viết thư cho bạn với tâm trạng nghịch ngợm. Tôi rất tò mò bạn có đang sống tốt hơn tôi hiện nay không? Tôi hoàn toàn không chắc chắn được về chuyện này vì có rất nhiều việc không ước tính được trong cuộc sống mình. Tôi phải làm sự quyết định mới được. Tôi chỉ muốn sống bình tĩnh. Bạn có nói tiếng Việt giỏi hơn không? Đã sang nước đó một lần nữa chưa? He he, hình như tôi tò mò nhiều quá nhỉ? Vậy thì câu hỏi cuối cùng: tôi có thể gây sự ảnh hưởng cho mình tương lai hay không?
Tạm biệt!

Mình hiện nay"


Thế là mình cũng vào futureme.org và viết 1 lá thư để gửi mình tương lai của 2 năm sau 8->
Hẹn 2 năm nữa nhé ;;), Future Me!

 
Hà Nội - ko-có-anh sao buồn thế...?
Chiều hqua lúi húi trong bếp nấu 1 bữa cơm tối tử tế cho cả nhà, cũng mơ đấy, mọi ng sẽ quây quần quanh bữa ăn, rồi kể chuyện... nhưng Tuti gọi, và thôi... dọn cơm hết rồi thay quần áo chuẩn bị đi. Cũng đã kịp gọt lê với táo mang đi cho 2 con gặm nhấm.
Tuti đến... 2 đứa chạy đi Hot cafe tí...
Mọi chuyện là bình thường, câu chuyện cũng là bình thường, sẽ tiếp tục là bình thường nếu ko có cuộc điện thoại của anh. Tim em thót lên khi nhìn màn hình di động A SM, rồi anh nói anh muốn gặp em để đưa mấy cái DVD, tối nay anh về Vinh rồi. :)) Can you smile again, Gin?
Không, không việc j` phải khóc, không khóc, không khóc... "Nhưng mày đang khóc!". Nước mắt nóng bỏng và lăn dài lăn dài, con bạn siết chặt vai mình và tựa đầu vào mình... nặng quá... bức bối quá. Em chờ đợi anh từ Lạng Sơn về, đã nhủ thầm sẽ trách anh thế nào vì lỡ hẹn, trách anh vì anh đã khiến em thất vọng... nhưng anh về anh ko báo, và anh chỉ báo anh về Vinh tối nay. Quyển Luv Stories còn đang trên mặt bàn, ảnh anh còn trong ví em, và anh biết ko, lần cuối em gặp anh như thế sao? Em vui còn chẳng đc... Nếu ko vì mấy cái DVD thì có lẽ anh lính đào ngũ luôn, đến khi cái mặt anh thù lù ở Vinh rồi, thì em mới biết, đúng ko?
Không, đừng, đừng khóc nữa...
Nóng bỏng và lăn dài...
Em đã tự nhủ thầm 1 Hà Nội -ko-anh...
4 năm, anh ạ, em đã nói với anh em yêu anh đến mức em để cho anh đi... nhưng luv stories chứng minh điều ngc lại, em sẽ chờ anh, đợi anh, và chẳng để ai thay thế đc vị trí của anh. Tùng nói: "Biết lấy cái j` để chờ?" Uh, lấy cái j`, em với anh ko ny, thì em lấy j` để chờ, niềm tin? Hay hy vọng? Em biết lấy lí do j`, lấy mục đích j`, lấy cơ sở j` để chờ anh, đợi anh, và tiếp tục yêu anh như thế?
Rồi em chạy ra gặp anh... đúng như thế, anh đưa em 2 cái DVD
"Mấy h tàu chạy hả anh?"
"9h20 em ạ, anh ko kiếm đc vé xe máy nên đi luôn tối nay"
"thôi, chào anh nhé!"
Và em quay đi, chỉ vẫy 1 bàn tay về sau... lần cuối gặp nhau là như thế.
Em ghen tị quá, em vẫn nghĩ rằng sẽ có 1 ngày nữa anh dành cho em, để em có thể từ biệt anh theo cách của em, và là 1 không gian, thời gian riêng tư, chỉ của riêng anh và em... nhưng đấy, mình từ biệt nhau như thế. Anh có nhận thấy mắt em sưng? Có nhận thấy bản hòa tấu nhạt nhòa của phấn mắt và nước mắt? Có nhận thấy giọng em chán nản và nghe lạnh lùng như ở 1 nơi xa xăm? Có nhận thấy em ko dám nhìn anh, rồi quay lưng đi thật nhanh? Anh có thấy, em đau đớn như thế nào?
Em ko có ngày-của-riêng-anh-và-em, để từ biệt anh, đến một cái ôm cũng ko có, cổ họng em khô đắng, và quay lưng đi, em lại để nước mắt em rơi... và anh có biết? anh có thấy? Em lại quay trở về chỗ của mình, ném cái đĩa, rồi đập phá, đĩa lê với táo em gọt, hậu đậu kiểu j` rơi cả xuống đất, rồi phục vụ ra dọn. Rồi cho di động thành 2 mảnh, lấy ảnh anh trong ví ra... rồi xé nó... xé... xé... xé... anh là thằng khốn... và tôi khốn hơn anh... vì tôi yêu anh...
4 năm anh đi, và mình từ biệt nhau như thế...
"Anh ko muốn mất em."
Mà anh lại làm như thế?

Em biết rồi, em biết, em biết rõ lắm.
Đại và Dung sẽ nhắn dùm em, anh là thằng khốn, em cũng bảo Đại đấm anh 1 cái cho em, tốt tốt :))

Hà Nội -ngày-ko-anh nhạt lắm... vì thế mà h này em post cái bài này lên đây, vì em chẳng đủ can đảm nhét nó vào đâu nữa...
Còn nhiều nơi ở Hà Nội em chưa dẫn anh đi quá... nào... mình đi nào...
Dẫn anh vào trường em nhé, nhé anh...
Uh đấy, cái cổng đấy, anh toàn đứng ngoài đợi em, rồi cũng nhiều lần hpvn mình đi chơi, chụp ảnh hay đợi nhau ở đây, rồi lang thang quanh cái Hẻm Xéo trg Ams này. Bước vào đi, ko sao đâu, bảo vệ ko nhận ra đâu, mặc kệ í mà... Rùi, qua rùi, anh nhìn sang trái đi, sân bóng rổ đằng trc đấy, ngày trc, em vẫn hay lê la chỗ này, thầy đằng sau nó ko, 1 góc trg Pháp quốc tế, ah quên ko chỉ cho anh, nhìn sang trái của nó đi, đấy, dãy bán trú, có cái phòng ăn kìa, phòng cuối cùng í... thấy chưa, ngày xưa em tập nhảy và múa trong đấy đấy, dạo này cũng hay ăn cơm trg, đồ ăn ngon ra phết, và rẻ ^^. Rồi, liếc sang bên phải, đi lên trên 1 tẹo nào. Anh thấy đống ghế đá ngổn ngang kia ko, bỏ qua đi, đừng nhìn đám xe của giáo viên, nào, nhìn đống ghế, đằng trc nó và hơi chếch phía bên trái là cái WC, uh, cái em nói đấy, đống ghế đc xếp ở nơi hương đồng gió nội, thoải mái lắm... Ngồi ở đấy bao giờ gió cũng lạnh nhất, nhưng khi có nắng, thì đó là chỗ rất tuyệt, nắng chan hoà, và nó sẽ làm anh ấm, anh ngồi thử ko? Ko ah, anh muốn đi xem tiếp ah, uh, đi, mình đi.
Trước mặt anh là khu chính đấy, lát nữa, anh sẽ bước lên cái sân khấu kia, chỗ em cũng từng biểu diễn khá nhiều, rồi anh bước vào trong, đại sảnh, rồi em sẽ chỉ anh thấy nhiều thứ nữa. Trước hết, anh nhìn sang trái đi, khu Văn Phòng và Y tế, tầng 2 là dãy Pháp... anh biết ko, nhiều lần buồn ngủ quá em ngủ dưới Y tế đấy, ôi các cô biết nhưng các cô mặc kệ, học sinh mà :)) Anh muốn vào trong sảnh ah, rồi, đi. Anh thấy thế nào? Đây là sảnh đường đấy, thông tin du học dán chi chít, rồi danh sách phòng thi nghề cấp II, ah đây, quảng cáo cho hôm Most Wanted Class, đấy đấy, cả 1 cái bàn đánh bóng bàn ngay chính giữa sảnh nữa, anh nhìn cái trống chưa, ngộ nhỉ, nó chỉ đc bê ra ngoài trong 2 dịp, khai giảng và bế giảng. Anh đi lên trên 1 tí đi, nhìn nào, chu choa, đấy là sân bóng rổ sau, niềm tự hào lộ liễu của em đấy. Em thấy nó đẹp, và em thik nó, anh nhìn thấy chưa, ko gian rất rộng, và mấy hàng cây nữa, em thik nó, em quí nó lắm. Bên cạnh là cái canteen, bé bé thôi, đồ thì đắt đắt, nhưng bánh mì ở đây khá ngon khá ổn, anh muốn mua 1 cái ko, em sẽ khao anh. Uh, ngon thật, anh nhỉ? ăn từ từ nào, ko nghẹn. Hì hì, ăn nhanh thế, uống nước nào. Em hơi nghi ngờ về độ sạch ở đây, nhưng mặc nó, khát phải uống chứ, uống từ từ thôi, zây ra áo bi h ;)) đi ra sân brổ nào... nhìn xa rổ có vẻ thấp, nhưng cao ra phết, hồi đầu tập mà ko cách nào đến rổ đc, sau mới phát hiện ra, động tác của mình sai be bét, lực thì ko đủ, sao bóng lên nổi. Anh muốn chơi ko? Ko ah, đồ phi thể thao nhé!
Đằng sau, quay. Đấy, dãy chính đấy, 1, 2, 3, dãy lớp em kìa, phòng 306 thứ 2 từ bên phải sang, thấy chưa, cái phòng tối om om vì mất điện đấy... thiên vị nhỉ, mấy phòng bên thì sáng mà cái lớp em thì tối... Á á, anh nhé, dám bảo lớp em là bản chất thik rúc chỗ tối >_< cẩn thận em... cắn cho phát h. Lên thăm quan đi... Mà ko đc, em dẫn anh đi chỗ này đã, đi nhanh nào. Đấy đấy, ko phải ra đại sảnh, rẽ trái đi, rồi đi thẳng hành lang này, đấy đấy, xuống chỗ cây này nào, băng qua sân, thấy cái phòng bé bé kia ko, phòng đội tuyển 4, địa điểm lí tưởng để ngủ trưa của em đấy. Vào nào, yên tâm, ko có ai đâu. Uh, cái cửa này hơi rít, ken két 1 tí ^^ Hi hi, nghe giọng nói mình vang vang, thik ko anh? Đây, cái bàn thứ 3 từ trên xuống bên dãy phải là nơi em hay... nằm thẳng cẳng, cắm mp3 vào tai, và ngủ, đắp thêm cái áo lên ng thì hết ý... í ẹ, ai bảo anh làm theo ko... xấu hổ thế. Hát ko? "Thời gian trôi qua mau chỉ còn lại những kỉ niệm..." thôi thôi, em hát chứ ko phải anh nhé,anh hát dở quá, sai hết nhạc rồi, thôi chả hát nữa... A... anh phát hiện ra rồi ah, uh, đằng sau cánh cửa, em đã viết 1 vài dòng cho anh, cũng có j` đâu, chỉ là mấy lời em đã viết trong thiếp tặng anh nhân ngày 29 - 1 tháng của chúng mình. Anh ngượng ah, mà chẳng nói j` nữa, bt anh lắm mồm lắm cơ mà?
Em thik đi như thế này, đi từ dưới lớp lên bảng, rồi quay lưng, đi về dưới lớp, rồi cứ thế cứ thế, tự lải nhải với chính mình... về anh đấy, anh biết ko? Thôi, em khóc mất, mình ra khỏi chỗ này thôi, bây h thì lên thăm thú lớp em, ok?
Anh biết em thik cái j` nhất ở trg ko, đó chính là cầu thang, anh nhìn thấy ánh sáng lọt qua mấy khe kia ko, đẹp quá, cảm giác thật tuyệt, em thấy cái cầu thang này... ơ... y như nấc thang lên thiên đg ý... đừng cười, anh biết em ngốc mà. Ah ah, lúc từ cầu thang nhìn lên tầng 2, anh thấy ko, cả 1 bầu trời, khéo nhỉ, ai thiết kế thế, em thik chỗ này, có máy ảnh ko, chụp phát nào :)) Thôi thôi em đùa mà :)) mình đi tiếp đi. Lên nào, rẽ phải, đúng rồi, đi thẳng đi, ah... anh nhìn hành lang đẹp ko? Nắng hắt vào, một màn trắng đục, y như mình đang bước trong mơ í... có cái j` đó cao xa và khó nắm bắt lắm... thôi đi tiếp nào... Đây, bên cạnh lớp Tin là lớp Văn, chào mừng bạn chui vào lầu Văn. Hì hì, anh khen bàn ghế hả? Em thấy bình thường :-j đấy, điện đóm ghét quá >_< cứ tối om om... Nào, ra bàn giáo viên, trèo lên, chả ai thấy đâu. Ngồi đây nhìn ra ngoài nào, uh toàn là cây là cây, chẳng nhìn thấy bên ngoài đâu, nhưng ở đây ngắm đc sân bóng rổ, cái cột cờ, 1 số em đang đánh cầu lông ở dưới, đấy, đẹp ko anh? từ hồi lên bàn đầu, thỉnh thoảng em lại liếc ra ngoài, trời xanh xanh, cây xanh xanh, cành lá rung rinh... ít nhất lúc đấy thấy Hói giảng cũng ko buồn ngủ lắm >_<. Chỗ em ngồi đây, bàn thứ 2 từ trong ra, bàn đầu, dĩ nhiên rồi. Áh, anh ko đc nhìn ko đc nhìn.. mà thui anh nhìn đc rùi. Uh em ghi SM&Ginny lên bản, ở dưới là biển xe anh và xe em :)) thôi đừng cười mà em ngốc sẵn mà, ngố thêm tí ko đc ah, anh cười em khóc nè? Còn cười nữa em khóc nè? Ngồi ở đây chả quay đc, nhưng em chưa chết lần nào nhé, vì có sự trợ giúp từ bàn 2. Đấy, Đầm ngồi bàn 2, chéo em, cách Đầm 1 chỗ là chỗ Anh yêu, sát cửa sổ ý, bộ 3 uốn éo ở gần nhau, đó là sai lầm lớn nhất Hói phạm phải, í là Hói "phát huy năng lực bản thân cho 3 cô nàng" ý mà :)). Thôi, mình ra khỏi đây nào ^^.
Rẽ trái đi, đi chỗ cầu thang tối tăm tí. CHỗ này tối nhỉ, giáo viên hay đi đấy... Có lần em giả vờ bụng to rồi đi lặc lè lặc lè... như bà chửa... ờ, Nam con của anh đấy :)) đằng sau có cô nào đang đi... >_< xấu hổ chết mất :( đang đùa tự dưng... ơ... anh cười cái j` >_<
Tối thế, nào, tay kìa, bỏ ra... ơ kìa :)) hay nhỉ.. em bảo là em để tiền trong túi phải sao anh cứ lục túi trái :)) hâm rồi hâm rồi.

Đi ra sân rồi vòng ra ngoài nhé, nhìn lại lần cuối nào.. :)) ai khiến anh hỏi? Đấy là WC cho các thầy cô, anh nham nhở quá rùi đấy.
Thôi nào, mình đi thôi, trg em chỉ có thế thôi, anh xem hết rùi đấy... Muốn chỉ anh xem tầng thượng, nhưng dạo này em cảm thấy ko hứng thú chui vào WC nam cho lắm, nên thôi nhé, trôg mặt anh kìa, có cần phải phụng phịu kiểu đấy ko?

Anh đói chưa, mình đi ăn nhé... chỗ nào nhỉ... ăn bún cá nào... ra Thu Trang, đi anh. Em khoác tay anh nhé, ko sao nhé ;;) ?

Ui ăn no rùi, chùi chùi nhanh lên, ra hồ chơi. Uh uh, anh thik sông nước mà, lần này dắt anh ra hồ, chỗ jo với em và Hải Ly hay ra đấy ngồi lê la... Đi cẩn thận nào, nhìn xe, sang đg cẩn thận, có khác nào em đang dắt 1 đứa trẻ to xác đi ko? Hơi hôi, kệ ah ạ, căn bản... WC công cộng, bên cạnh luôn tập trung xe rác, hơi bẩn. Rồi, đi sang trái, đường hơi hẹp, đừng có chen, nào, em rơi xuống hồ mất, anh mất trật tự quá >_<
Uh, cái ghế này đi, em thik nó, gần cái lối đi xuống hồ í... đúng rồi, ngồi đã... Anh nhìn ra đằng trc đi, mặt hồ thik nhỉ... mùa này nước cao, ko đi đc ở dưới, nhưng mùa nc cạn, anh tha hồ mà tản bộ, em thik chạy loăng quăng ở dưới lắm nhé... lại nói em trẻ con ham chơi rồi, anh mà ko thế ah, ko thì sao mắt cứ sáng rực lên mỗi khi em bày trò hả? Em khóc ở đây này, bên cạnh Jo này, anh đừng nhìn em, em khóc tiếp đấy, nhìn ra hồ đi... Những lúc nhớ anh, ko biết làm thế nào, ra đây mà gào lên, anh biết ko, anh ngốc lắm, và em ngốc lắm, vì em nhớ anh, yêu anh lắm... Anh đừng nói j` cả, em nói nốt đã. Cho dù em vui hay em tuyệt vọng, em muốn đến một nơi, có thể cho em bình thản suy nghĩ, đó là lí do em thik bến Nhật Bản, thik lên cầu Long Biên, thik tản bộ, và thik ngồi đây, cũng thik ngồi trong phòng đội tuyển nữa. Thế giới của em đấy, ngôi trg em yêu đấy, em muốn share nó co anh.

Trước mắt anh là thế giới của em, là những điều em yêu mến. Em muốn dắt anh đi, nhưng anh đã đi chưa? Nhắm mắt vào, rồi mở mắt ra đi anh, giấc mơ sẽ kết thúc, chuyến thám hiểm Ams của anh và em, kết thúc rồi, thực tế là, anh đang ở Vinh đấy. Ngủ đi anh nhé, chắc đêm qua anh phải thức, nên h mệt, ngủ đi anh nhé...

Mẹ anh là ng phụ nữ tuyệt vời, tuyệt vời vì đã sinh ra anh, nuôi dạy anh trở thành một ng con trai... mà em đã đem lòng yêu, em cảm ơn cuộc sống này, vì đã mang đến anh, em biết ơn mẹ anh, cho dù em chưa một lần gặp bà, em biết ơn ba anh, mặc dù em cũng chưa một lần thấy, và em cảm ơn anh, vì đã đến với em, ở bên em trong một khoảng thời gian ngắn ngủi. Giá mình có nhiều thời gian hơn, thì có thể dành cho nhau nhiều thứ hơn.

Em muốn dẫn anh đi thật nhiều nơi, em đang chìa tay ra này, nắm lấy tay em đi chứ... Em yêu anh nè, yêu anh nhiều lắm nè...
 
The first mail letter to u

This is the first and only time I write to you cos I want you to know sth I could never say in front of you and I hope you'll understand all about me.
I know there've been many things that happened between us. I know you've felt angry even complicated many times and now I'm thinking back on these to have strange feelings

I still remember last summer , you've just cared about me ( as a normal friend) when you took me to Bird's house , when I cried for a stupid thing , you sat beside me to console but I ignored cos I thought there was sth I couldn't tell you at that time. Certainly , you haven't concerned about me anytime till now. It only made me feel little sad but now it hurts me.

I regret not receiving your care but ignored it
I regret not telling you all but turned back to you
I regret not believing you and thought you were only a friend like others
& I regret not caring back to you that time

Actually I haven't esteemed many things until I realize how you are to me , I repent but you didn't care about me like ever. It's too late to remember and regret but I still wanna say :

You're really meant to me everlasting!!!! Nothing lasts forever but you're!!!
And I wanna you know that
When you're feeling down, feeling pushed around and you just want to break down and cry
When you can't be strong and you can't carry on , and it hurts no matter how hard you try
And it feels just like you're falling apart , when you need someone to depend upon
Even when it's breaking your heart and you need a friend to push your trust in.There's sth that I want you to know.
You can count on me , call on and I'll be there. I'll be standing right there by your side. You will always be in my thoughts and my prayers. I'll wipe away the tears you cry , you can count on me.

So if your sky is grey and you can't find your way and you're feeling like you just don't belong. You can rise above look and you'll find love and the strenght to keep you holding on.
When the world is just too much to bear- count on me. And when nobody seems to care- count on me.Look in my eyes and you will see what you mean to me, you can always count on me . Though I've ever lost your trust in me, I still want you to try couting on me once again.
COUNT ON ME!!!!

Only one year's gone by but everything has changed as our relationship. You didn't talk to me like ever before. I didn't see your laugh so long and also remember shimmering melodies from you but I still keep all wonderful memories

I was very happy to have nice days with our groups
I felt so blessed to have a Christmas Eve with u
And I was really devine to know you so I want to thank you for all the ways
Thank you for caring about me sometimes
Thank you for giving me all splendid days
Thank you for forgiving my stupid mistakes
And thank you for being my dream

I don't wanna cry anymore & I know what I have to do to leave my feelings of you behind , to forget all about you gone with the past. Wish you cound be happy together and thank you for all passing times. I'll try to change all indescribable feelings.

Just only one thing never can change- one thing remains to remember
You are a miracle to me!!!
 
Hôm nay có chuyện!Bà Tố Lan pát hiện ra có tiếng tin nhắn trong lớp! mình nhắn tin, nhưng mà là máy con bạn! Bị phát hiện nhưng mình lại nói là tin nhắn của nó, mình ko biết j hết! ???
Sao lại có đứa như mình nhờ? sao lại nói thế? mình là cái con ng j thế??? tg qua mình đã học đc bao nhiêu điều, thế mà h mình lại làm thế! :(( hối hận!
Bà ý bảo sẽ nói cho chủ nhiệm! Mẹ biết rồi! Tất cả chỉ vì hôm nay mình mới đc dùng di động ngày đầu tiên, mẹ dọa nếu có j thì ko cho dùng nữa! Thế mà xảy ra chuyện này, mẹ cũng thu lại máy rồi! Chả còn j cả, sợ j nữa!
Nhưng sao mình lại làm thế nhỉ? mình gây ra mà lại đổ lỗi cho con bạn! :( .uhm dù sao thì cũng chưa có mấy ng biết!Mình sẽ nói lại và nhận lỗi hết!
Trong luk ăn trưa, sếp bảo sếp nghe thấy mình nói :" em ko biết, là tin nhắn của bạn, em ko biết! " . mình cũng chẳng nhớ đã nói j, nhưng hình như là thế!
Uh như thế là ko đc! Ko đc! Mình làm thì mình phải chịu, ko đc đổ lỗi cho ai cả!
Sozy con bạn. tao đã làm liên lụy đến mày! Tao biết tao sai rồi ! Tao sẽ nhận lỗi ! Tao là con ngố, là con ik kỷ chỉ ngix cho mình! Tao là con hâm! Tao ik kỷ! Sozy mày!
@ chị my: thanks vì câu" hnay chị ko đồng ý vs em đâu nhé! Lần sau thì fai sửa đi.Mình có gan làm thì mình phải chouj, đừng có lôi bạn mình vào! "Cảm ơn chị. Em đã hiểu ra tất cả!Luk nào mồm em cũng kêu" có thể làm tất cả vì bạn bè, bạn bè là cái quý giá nhất ",thế mà.... Em hiểu rồi! Em biết rồi! Cảm ơn chị
Mình có thể làm tất cả vì bạn bè ah? thế mà mình làm thế này ah? mọi ng sẽ nhìn mìn ntn? mọi g sẽ nghĩ mìn ntn? và chính bản thân mình có thể tha thứ cho mình vì đã làm thế ko? Mình là 1 đứa xấu xa. mình là đứa ngu ngốc nhất trên đời! mình đã biết thế từ lâu rồi mà! Mình là đứa xấu xa. ?Mình đã bao h tốt đâu cơ chứ! Mình hại bạn rồi . nhưng vẫn kịp mà. từ h mình sẽ tự làm tự chịu, ko bắt ai làm j gánh đỡ cả! I'm me! Đứng dậy bằng đôi chân của mình! Cố gắng!
 
@ trang : bik sai mah sửa là tốt rồi em ah :x đâu có fai? lúc nào lí trí của mình cũng thắng dc b ản năng tự nhiên đâu :)..nhiều khi nó là thói wen, là 1 cái nếp nghĩ wen thuộc dẫn đến buột ra hành động theo ý nghĩ là chuyện hok có j` khó hiểu :-j, cái chính là sau đêy' mình nhận thức tn về việc mình làm, jai? wuye^t' hậu wa? tn :x :x Chị luôn tin em là 1 ng` bạn tốt mah >:d< >:d<
cũng chả định reply cho em nhưng cũng nhân tiện đang định vik 1 số thứ 8-| lâu lắm chưa post bài nào trong này 8-|

gửi bạn của tao, tất cả những đứa nào đang hợac đã từng là bạn của tao 8-
| :
uh.....hum nọ, chat vs 1 ng`.....và tao bị chỉ trik..tao là 1 đứa bạn tồi :)) lúc đầu tao cười :)) tao chửi :)) và nó cũng nói rằng nó nói thế là wa'...chỉ vì nó ja^n tao blah blah 1 tí :))..........uh.....nhưng rồi nghĩ lại....tao nghĩ tao cũng fai? nói 1 số điều......
uhm`....có lẽ là ... tao hơi wa' khi wan tâm đến chúng mày và làm những chn chúng mày hok thik :-?? uh`....và vì thế nên dạo này tao thôi hẳn :)) chả làm cái j` nữa :)) kê chúng mày thik làm j` thì làm :)) .... và thế nên có đứa nó mới nghĩ tao @$@$^*^&* :-?? :-<.... thực ra thì tao vẫn luôn wan tâm đến chúng mày :-< , lúc nào cũng nghĩ ....chỉ là tao...uhm ...có thể....wa' tre kon và hok bik fai? làm j`....
tao nhịn chứ :)) nhịn tất cả những cái j` mah chúng mày làm tao hok vừa ý :-j ........ mah thôi..chả nói tao nữa....tao nói thẳng thế này :
chúng mày đều là bạn tao, tao hiểu từng đứa 1 , :-j n ói là tao trẻ kon đi, nhưng tao suy nghĩ thì sâu hơn chúng mày nhiều :-j, việc chó j` fai? cãi nhau :-j, chúng mày hok bik nghĩ cho nhau 1 tí ah :-j iêu nhau để rồi break thì iêu làm *** j` :-j :)) , nhìn tao đi , nhìn tao đi nhá :)) trân trọng những cái tình cảm đẹp đẽ và chân thật , những kỉ niệm đẹp đã dành cho nhau :)) ... nó là những thứ sẽ hok bao h` chúng mày fai? hối hận cả :)) khổ cái j`, khóc lóc cái chó j` :-j tao thế này tao đã khóc chưa :)) có j` thì bỏ wa , đứa nào cũng tự nhìn lại mình đi :-j vớ vẩn :-j - 1 đôi nhá ;)
còn đôi thứ 2 @-) ôi jo*i` ơi, xin các ng` , các ng` để con sống vs @-), bị bệnh hoang tg? ah hay làm sao hả hả hả , điên ah, bấn ah , iêu nhau wa' đâm ra thừa cơm @-) , ngồi luận văn nhau mí chả ánh mắt nhau mah kết luận này nọ, điên ah :)) ôi zo^i` ôi thần kinh cả lũ :)) nhìn bạn đi nhé ;) có cái nó fo*i hẳn ra trc mặt bạn rồi mah bạn còn cố tin nó là hok fai? :)) :)) vì bạn tin vào cảm nhận của bạn, vào tất cả những j` từ trc' đến h` có :)) . Và nếu mah đáng shock như bạn thì hẵn khóc, nhá ;), *** bọn điên :)) :))
Còn bọn con zai : tao cũng chả bik fai? nói tn cả, từ đầu năm tao hay chơi vs chúng mày nhất :) đâm ra là iên tâm lúc nào tao cũng là bạn chúng mày :) :D mai cố lên nhé ;) ........Và cho riêng 1 bạn : tớ cũng chả bik nói j` cả, tớ mệt mỏi lắm rồi, và bi h` êy' cũng chả cần fai? thế nữa đâu , đừng coi nhau là bạn nữa tốt hơn :)) okie ;) =;
bạn bè vs tao rất wan trọng :) nên đừng đứa nào lôi cái đêy' ra mah nói tao, ăn chửi đêy' :)) :))
mah dạo này tao đang hơi điên điên tí, đừng có để ý :-j ...... chúng mày bik chn của tao thì để đêy' nhá :-j nói làm j` tao lại khóc :)) mah thôi, khóc làm chó j` nhờ :)) tao vẫn còn BẠN BÈ cơ mah >:D< >:D< :x :x iêu chúng mày lắm ý :x
 
to sâu
sâu à em lớn hơn rồi đấy ,bay h em dã thực sự là đứa em mà anh nghĩ :"> mà mong nó đừng chỉ tồn tại trong mấy ngày =). Em thực sự làm anh vui ~o) , mong em hãy luôn như thế ,mong em luôn là người bạn mà cái lữ kia tin tưởng ,em sẽ mãi là người bạn thân của N ,bây h anh tin là em sẽ làm tốt và nó cũng thực sự cần em ,anh cũng thực sự cần em =)) .Sâu à a ko biết bây h em cảm thấy thế nào ,nhưng anh tin bạn bè em,béo của anh ,và cả anh nữa đều vui lắm lắm 8-> .Hãy tin lời anh về hp nhé , đó là những điều anh thấy dc ,anh nhận ra .Anh có thể nói anh ghen tị với em lắm lăm S ạ8-} ,anh ghen với những người bạn tốt của em ,những người mà dù em có tệ đến đâu cũng luôn ở bên em ,những người chưa bao h mất hết lòng tin vào em .Chính vì thế anh mới nhiệt tình đén thế ,anh mới nói với em nhiều đến thế ,anh ko muốn em đánh mất đi cái hp to lớn ấy .Và bây h anh vui mừng biết bao vì đã có một đứa em như em .Em sẽ có hp thực sự S ạ:D ;;)
PS: này câu chuyện thứ hai em nói về ai đấy hả.??=))

Chẳng biết đợi đén bao h thôi tao viết luôn
To : MÀY đấy con khùng
TAo chẳng biết phải gọi mày là gì nữa M ạ ,tao gọi mày là mẹ tao cho nhanh.,làm gì có con bạn nào mà lôi bạn trai ra mắng như đúng rồi , uh thì tao sai thật ,thì trc kia tao ko thế thật ,nhưng mày cũng thấy tao tốt hơn nhiều đúng ko,tao .Tao thà y để rồi diên diên thế này còn hơn là như trc kia phải ko ,làm sao chấp nhận dc một thằng như vậy .Là do ai mày biêt ko , nó đấy con bé làm tao k k í hì hì tao biết mày sẽ chẳng ghen đâu nhỉ ,mà mày vui lắm ,mấy khi dc nhìn thằng bạn thay đổi phải ko M . Mày yên tâm rồi đúng ko M bây h thì mày cứ đi đi tao chẳng thèm giữ đâu ,mày cứ đi đến chân trời mày mong muốn như bao đưa khác ,tao ko trách tao biết mày ở lại đến tận h này một phần là vì tao( ai bao thích làm mẹ người ta lắm vào:D ).Mày yên tâm đi ,tao lớn rôi =)) tao lại có nó ,tao kể rồi đó tao hp lắm chưa bao h tao vui đén thế đâu ,mày yên tâm ko cần dặn dò gì nữa đâu (nó tự lo dc cho ttao mà =))) .Bây h khi mày sắp đi ,sắp biên sx akhoir tầm mắt tao ,khi tao chẳng bao h phải nghe cái giọng làu bàu ,cái mẹt nhăn nhó khó ưa ,cái kiêu ca cẩm mỗi lần tao dở chứng , tao sẽ chẳng phải nghe mày cằn nhằn chút nào nữa =)) Bây h có lẽ tao sẽ dc sống thoải mái ha ha ha ha ha ha ha .
mày đi đi nhá .đi đi M ạ , tao cảm ơn mày vì tất cả =)) .N hất là ngày hôm nay ,cái ngày tao hâm hâm và lại cần đến mày (,mà mày ác thật đấy sắp đi mà cũng chẳng tha cho tao ,tao chỉ chập chập chút chút thôi mà) và mày cho tao biết tao dã # thế nao ,rồi mày cho tao biết mày sắp thực hiên dc ước mơ !!!!!!!!!!
một lần nữa chào nhé,tao sẽ ko chúc mày đâu vì tao tin mày ,mày sẽ đạt dc những gì mày mong muốn !!!!!! :-h
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Lại thêm một ngày nữa trôi wa và em thầm cảm ơn chúa hay ông trời j đó(vì em ko theo Đạo)
cảm ơn bố mẹ đã sinh ra em :)
cảm ơn ông bà vì đã sinh ra bố mẹ:)
cảm ơn tổ tiên vì đã sinh ra ông bà:)
Cảm ơn các bạn vì đã mang lại cho em sự chia sẻ và cảm thông:)
Nhưng em fai? cảm ơn anh vì tất cả:*:*0:)
 
Con ghét ông :(( :(( :((
Tại sao ông lại nằm đó, im thin thít. Ông dậy đi, ông nhìn con đây này:(( Tại sao ông lại phải chụp cái thứ quái quỷ ấy vào mồm hả ông, sao ông phải dùng oxi từ cái bình xấu xí ấy. Con cũng có mà, con nhiều là đằng khác, con đang tiêu xài nó lãng phí thì ông phải cần đến nó từng giờ từng phút. Tội lỗi quá.:((
Con ghét ông :(( :(( :((
Con đang cố gắng mà ông, Con đang tiến tới cái ngày ấy, ko còn xa xôi đâu mà. Chỉ còn có 5 tháng nữa, nhanh thôi mà. Tại sao ông ko chịu cố gắng. Ông vẫn bảo con phải cố gắng cơ mà. Ông là người lớn, phải gương mẫu chứ . Ông còn hứa đến ngày ấy, đến lúc con thi đỗ ấy, ông sẽ cho con 20 triệu mua xe cơ mà. Thế đâu? Con đang đợi cơ mà? Con đang đợi để lấy tiền của ông đấy, ông ko được nuốt lời đâu.
Con ghét ông :(( :(( :((
Sao ông ko cười với con, sao ông ko nói với con. Sao ông cứ nằm lì ở đó, rồi ko ăn ko uống gì cả. Mỗi khi con ăn ít một tí thôi, thì ông lo lắng nhặng xị hết cả lên, rồi chỉ lo con ốm. Mỗi khi con ốm, ông bắt bố mẹ phải mua đủ thứ cho con tĩnh dưỡng, để tẩm bổ cho con. Thế bây giờ, sao ông ko chịu? Ông cậy ông lớn nhất, to nhất ạ. Ko,con sẽ bắt ông ăn được mà :(( Con sẽ bày trò cho ông cười nhé, trẻ con cũng được, con sẽ ko đòi làm người lớn nữa đâu, trẻ con sẽ làm người lớn vui, thế là được rồi. Con sẽ kể chuyện cho ông nghe nhé, con cũng có nhiều chuyện giống như hồi trước ông kể cho con ấy, rồi ông sẽ ngủ, ngủ nhẹ nhàng, ko đau đớn nhé :x
Con ko cho ông đi lúc này đâu, nhất quyết ko được. Con sẽ ko cho ông dứt tay con ra đâu. Xem nào,con đã làm được gì đâu mà. Con sẽ phải thi đỗ dại học để ông mở mày mở mặt chứ, còn tận 5 tháng nữa cơ mà. Còn 5 tháng nữa thôi, sao ông lại bỏ cuộc.Con ko bỏ cuộc, sao ông lại từ bỏ.Ko được đâu,ko cho đâu. :((
Ông đau lắm ạ. Con ko cần gì bây giờ hết, con chỉ cần có 2 điều ước duy nhất thôi, ko cần đến 3. Một là ông sẽ qua khôi, 2 là con sẽ thi đỗ đại học. Giản dị ko ông, Ko. Khó lắm ông nhỉ. Giá mà con chuyển được sức khỏe của con sang ông, rồi chuyển những cơn đau đấy của ông sang con, nhỉ ông nhỉ, Thế thì hay biết mấy.Ai giúp con thực hiện bây giờ.
THôi, con ko ngồi đây viết nhảm nhí nữa đâu, con sẽ tìm đường đến bệnh viện, con ko cần bố mẹ nói, con ko cho bố mẹ biết, con tin con ko thể tìm được đến chỗ ông nằm. Con xuất phát đây, ông đợi con 1 lát nữa, con sẽ đến và kể chuyện, hát cho ông nghe.....
Con yêu ông mà :(( :(( :((
 
Back
Bên trên