"
BÀN VỀ LÒNG BIÊT ƠN" đề TLV lớp tôi đấy. Ko phải tôi làm bài ở đây đâu , mà là đây là lá thư tôi muốn gửi cho tât cả mọi người. Tôi chẳng biết nên bắt đầu từ đâu, vì có quá nhiều thứ trên cuộc đời này cần phải biết ơn. "biết ơn" là gì?, đó là " hiểu sâu sắc và ghi nhớ công ơn của người khác đối với mình", Ko thể nói biết ơn người này hơn người khác được, vì công ơn của mỗi người hoàn toàn khác nhau, mọi sự so sánh đều trở nên khập khiểng, vô nghĩa lý. Chỉ biết một điều rằng, khi nghĩ đến ai, thì thứ tình cảm thiêng liêng đó, choán hết cả tâm trí. Biết ơn lắm, tất cả...
Là gia đình thân yêu của con...
~o) Là ông nội, người yêu kính yêu của cháu. Tuy cháu chưa một lần được nhìn thấy ông, nhưng cháu rất tự hào là cháu của ông, ông ạ. Chắc ở trên cao ấy, ông ngạc nhiên lắm đúng ko?Ông trời không cho ông cháu mình được gặp nhau, không cho cháu một lần được gọi tiếng "ông nội", nhưng ông mãi là người ông kính yêu của cháu. Cháu biết ơn ông vì đã tôi rèn nên một người bố tuyệt vời , vì đã cho cháu biêt được cần phải trân trọng những gì mình đang có, vì ông đã, đang và sẽ luôn phù hộ cháu.....
~o) Là bà nội.Cháu biết ơn bà vì đã cho cháu một tuổi thơ đẹp đẽ, tuổi thơ với những câu chuyện cổ tích tuyệt đẹp mà đứa cháu ngu ngơ này đôi lúc còn ngỡ là có thật, tuổi thơ với những buổi chiêu bà vật vã cho đứa cháu cứng đầu ăn sau khi đã dọa "ngáo ộp" với "ông ba bị" chán chê mà nó ko hề run sợ, là những buổi mẹ đi làm đêm, cháu nằm trọn trong vòng tay bà để những con cò tần tảo đi vào giấc mơ....êm đềm quá....Để rồi bây giờ, khi nhớ lại những ngày xưa đó, mà cháu vẫn thấy như có bà ở bên.Bà không còn lên đây chơi với cháu nhiều như trước nữa, vì tuổi già, và cũng vì cái không khí ồn ào ngột ngạt của HN làm bà phát ốm. bà ơi, bà ko phải đi dâu hết,cháu hứa, hứa thật lòng, khi vượt qua kì thi này, cháu sẽ lại về bên bà thật lâu, bà nhé.Bà đã vất vả vì con vì cháu suốt cả cuộc đời rồi, bây giờ, bà hãy để cháu làm bổn phận của mình, để về sau không phải nuối tiếc....
~o) Là ông ngoại, người ông nhân từ. Từ khi trong tâm trí cháu có hình bóng ông, thì hình bóng ấy đã gắn liền với mái tóc bạc phơ rồi. Cháu tự hào vì mái tóc ấy lắm, bởi lúc nào cháu cũng thấy bên mình có một ông bụt hiền từ. Và đến bây giờ, khi từng sợi, từng sợi rụng xuống vì điều trị hóa chất, là mỗi lần tim cháu nhói đau. Ông ơi, ông đau lắm phải không ông, nhưng tại sao ông vẫn cười. Cháu khỏe thế này, ước gì cháu có thể gánh đỡ một phần, à không, tất cả sự đau đớn đấy nhỉ?Ông luôn mong cháu thành công, nhưng cháu đã làm được gì đâu. Ông phải đợi, nhất quyết phải đợi đến ngày đó, cháu muốn ông là người chứng kiến ngày cháu đỗ ĐH, tốt nghiệp ĐH, rồi chính ông trao cho cháu chiêc nhẫn của cuộc đời, ông nhé! Sẽ nhanh thôi mà....
~o) Là bà ngoại, người bà nhỏ nhắn của cháu. Cháu biết ơn bà vì đã cho cháu một người mẹ tuyệt vời. CHáu bây giờ vẫn luôn muốn về thăm ông bà CN hàng tuần để ăn những món bà nấu, chũng ngon hơn ngoài hàng nhiều. Lúc nào cũng thế...
~o) Là bố, bố của con. Người ta bảo" công cha như núi THái Sơn", nhưng núi có cao đến mấy người ta vẫn có thể đo được, vì nó là hữu hạn, còn công ơn của bố đối với con chẳng có gì sánh nổi, vì nó là vô hạn. TỪ cái ngày con sinh ra đời hơn 17 năm về trước, cho đến tận hôm nay, thì mỗi ngày, mỗi giờ, mỗi phút đều tràn ngập tình yêu thương của bố. Bố là người bạn lớn của con, là người hiểu con nhất, tuy đôi lúc hơi khắt khe, khó tính với con, nhưng con hiểu đó là vì cái gì mà. Hai thế hệ bố con mình có khác nhau đôi chút, nên đôi lúc, muốn hiểu nhau cũng khó lắm phải không ạ? Không sao đâu bố yêu, không gì là không thể, và con sẽ, nhanh thôi, đáp ứng được kì vọng của bố, bố ạ. Con sẽ không làm cho bố phải thất vọng thêm lần nữa đâu, vì bố thất vọng thế là quá đủ rôi.. Nhưng bố phải hứa sẽ mãi mãi ở bên con, khích lệ con trên con đường khó khăn vất vả ấy cơ...
~o) Là mẹ, người mẹ gầy gò của con. COn biết ơn vì những gì mẹ đã dành cho con, cuộc sống và tình yêu thương.Hồi trước, con thật vô tâm khi luôn ước ao được như các bạn khác, được mẹ mua cho thức ăn ngon, quần áo đẹp, mà ko để ý rằng bên mình còn có một người mẹ tuyệt vời hơn tất cả những thứ đó. Mẹ cho con những gì con cần, bất cứ khi nào con muốn.Con tiếc vì đã chưa tâm sự với mẹ nhiều, chưa cho mẹ biết con yêu mẹ đến nhường nào. Mẹ sẽ không phải xấu hổ với ai hết, kể cả với những bác ở cơ quan, với những người hàng xóm hay tọc mạch, con tin con sẽ làm cho mẹ phải tự hào.COn không muốn trên trán mẹ có thêm một nếp nhăn nữa, ít nhất là vì con, không bao giờ...
~o) Là em, Mai "tồ" của chị. Chị phải biết ơn em lắm chứ, vì em đã cho chị thấy để làm một người chị tốt không hề đơn giản một chút nào, đã cho chị tìm lại được những phút giây tuổi thơ đẹp đẽ mà tưởng chừng đã bị bỏ quên, vì em rất giống chị ngày ấy mà. Tuy nhiều lúc chị vẫn cáu với em những khi em chưa ngoan, nhưng em có tin là chị yêu em nhiều lắm không? Không tin chị "đập cho to đầu" đấy
~o) Là chị, chị Loan ạ. Tuy chị em mình không phải là chị em ruột thịt, nhưng chị cho em thấy có một người chị hiểu mình, quan tâm đến mình tuyệt đến nhường nào. Em sẽ theo học ngành mà chị đang học đấy, chị phải hứa sẽ bảo ban đứa em này với cơ....
~o) Là các bác, các cô, các chú, các dì.....đã luôn hướng về con mọi lúc, mỗi khi con có chuyện vui, buồn, thành công hay thất bại. Con mãi yêu mọi người mà...
Là thầy cô kính yêu....
~o) Là cô đấy, cô Thảo của con. Cô là người đầu tiên dạy cho con biết đọc, biết viết, là người rèn cho con cái "nét chữ nết người", là người đầu tiên cho con biết cảm giác hạnh phúc khi thành công, khi cô báo con đã đỗ lớp 2 chọn...Để bây giờ, 12 năm rồi, con tìm lại đến cô, để 2 cô trò mình ôn lại kỉ niệm của một thời xưa cũ, mà lòng thấy ấm áp lạ lùng...
~o) Là thầy, thầy Cầu kính yêu.Thầy là người thầy giáo đầu tiên mà con được học, là người có công rất lớn để con có được điểm 10 Toán thi TN cấp 1. Để bây giờ, khi đến lượt em con học thầy, con luôn nhắc em hãy một lần như chị ngày xưa...
~o) Là các thầy cô giáo đã dạy con cấp 2, thầy Việt, thầy Hùng, cô Nam, cô Ngân... tất cả mọi người đã dìu dắt con, dạy dỗ con để bây giờ, con có thể tự hào ngồi dưới mái trường này, đúng như hy vọng của tất cả mọi người...
~o) Là thầy Hùng, thầy CN của con. Con biết ơn thầy vì đã cho con làm cái đề này, để con có những giây phút thực sự nhìn lại mình, nhìn thấy con người mới mẻ mà con chưa một lần khám phá. Con cảm ơn thầy nhiều.
~o) Là cô, cô Mỹ ạ. Cô có nhớ cái ngày ấy không, dại dột quá, bồng bột quá. Và cô đã cho con thấy rằng, có nhiều thứ không thể tự nhiên vứt đi được, không phải vì mình mà còn vì người khác. Cảm ơn cô vì những lời hỏi thăm bất chợt nhưng đầy chân tình, để con thấy rằng mình luôn được quan tâm...
~o) Là cô, cô CHi Mai ạ. Cô đã giúp con tìm ra khả năng thật sự của mình, đã mở ra cho con một tương lai tươi sáng trước mắt, mà trước đấy, nó còn rất mịt mùng tăm tối. Và cảm ơn vì những cái kẹo của cô, nó đã giúp con tiếp thêm sức mạnh sau những ca học mệt mỏi, để làm một cô học trò nhỏ nũng nịu của cô....
~o) Là thầy, thầy Cường ạ. THầy đã cho con thấy được thế nào là hết lòng vì người khác, mà lúc trước con cứ tưởng mình làm như thế là quá đủ, nhưng khi gặp thầy, thi con thấy con chỉ là giọt nước bé nhỏ, còn thây là cả một biển cả mênh mông. Thầy bị đau tim, nhưng thầy luôn tận tình với học trò, lũ "đệ tử nhốn nháo", luôn thành tâm mong cho chúng thi đỗ,. Thầy luôn động viên khi con làm được bài, cho con niềm tin và cố gắng, hứng khởi và quyết tâm, để học môn Hóa hơi khó nhằn này. Yêu thầy, yêu luôn cả môn Hóa, và con sẽ nhanh thôi, đến ngày đó, mang điểm 10 về khoe thấy. Thầy có chờ con không?
Là bạn bè của ZIn....
~o) Là anh, Nhím xù ạ. Em thấy ngạc nhiên khi có đủ can đảm để xếp anh vào "danh sách bạn bè" này, và em tự ghi nhận sự cố gắng đó. Em biết ơn anh vì anh đã cho em thấy không nên quá tin ai, thấy rằng cuộc đời không phải lúc nào cũng là một bức màn màu hồng, mà thỉnh thoảng vẫn có những "chấm bi đen". Em còn thấy được rằng, có những thứ mình cố gắng là có thể có được, và có những thứ mãi mãi chỉ nằm ngoài tầm tay, như những ngôi sao ở trên trời kia vậy, dù có bắc ghế cao cầm gậy dài đến mấy thì vẫn không thể nào khều được. Anh còn nhớ cái signature cuối mỗi cái mail của em ko "u are the lightest star in the sky, my babydragon" ko, hả "ngôi sao sáng nhât và xa nhất" của em. Nhưng anh thấy không, em vẫn còn rất nhiều sao giấy trong hộp nữa cơ mà, nó gần và dễ lấy lắm, mà đẹp ko kém.
Và hơn nữa, anh cho em thấy rằng phải biết cách chấp nhận thất bại, dù rất đau, rất khó, chấp nhận không phải là chìm đắm hay giẫm đạp lên nó mà là để thẳng người vượt qua, để không phải thất bại lần thứ hai. Cảm ơn anh nhé,...người bạn của em....
~o) Là mày, cái con bé ốm yếu của tao. Mày đã cho tao thấy cuộc sống này cần phải có lòng tin để vượt qua mọi thứ. Mày có biết cái cảm giác bất lực là thế nào, mày cứ thử một lần nhìn thấy bạn đau, bạn khổ, bạn vật vã, bạn rã rời mà không chỉ biết đứng nhìn đi, biết ngay thôi. Tao ghét tất cả những người làm người tao thương yêu phải đau, phải buồn, tao sẽ sẵn sàng dang tay đòn một con bé tươi vui nhí nhảnh trở về với tao, bất cứ khi nào.Mày xem, mày còn cả một gia đình thương yêu này, những người bạn luôn ở bên mày, một tương lai đầy sức sống đang đón chờ mày, và mày thấy đấy, những bông hoa tulip tuyệt đẹp kia đang vẫy chào chờ ngày mày sang với chúng đấy.Hãy gạt đi mọi thứ, cho nó "gone with the wind" đi nhé. Yêu mày mà...
~o) Là mày, Jiz iu. Mày cho tao thấy cái cảm giác mới mẻ và chân thật trước nay chưa hề có. Tao thích những gì thuộc về mày, thích cái cách mà mày luôn nghĩ về người khác. Hihi, tao sẽ ko tranh giành bạn "to to" của mày đâu, nhường cho mày đấy
~o) Là mày, My à. Mày cho tao thấy những nhiều điều trong tình yêu, tao chưa cảm nhận hết được, nhưng tao sẽ luôn chân thật với nó. Mày đừng nghĩ nhiều đến thế, ko có anh ấy, thì mày vẫn có chúng tao, đúng không? Dù sao mày cũng đã sống hết mình rồi, không việc gì phải hối hận hết. Cho mọi thứ qua đi, thật nhanh, và đến một ngày, người mà cần sẽ tìm đến, ở bên mày mãi mãi. Còn bây giờ, phù du thôi....
~o) Là tất cả chúng mày, lớp thân yêu, bọn mày đã cho tao thấy được nhiều thứ. Là An mày cho tao thấy nhiều lúc phải thẳng thắn với mình, với người khác, bất cứ vì chuyện gì; Là Quỳnh Anh cho tao thấy giản dị lúc nào cũng tốt,quan trọng là bản chất chứ không phải là hình thức bên ngoài, là Phương Ngân đã cho thấy lúc nào cũng nên cô gắng,có như thế mơi đạt được mục tiêu của mình, Là 4, cho tao thấy mọi chuyện đều có thể xảy ra khi mình đã quyết tâm thực hiện, là Ngà, cho tao thấy cần phải biết khiêm tốn, là Xíu, cho tao thấy luôn vui vẻ với người khác là điều không hề khó...... là tất cả, tất cả chúng mày cho tao thấy được niềm hạnh phúc khi được học với chúng mày. Tao sợ cái ngày đó lắm, cái ngày cuối cùng, mà chúng mình sẽ phải xa nhau, tao sẽ không biết ngày tiếp sau đó sẽ phải làm gì nếu ko đi học nữa, Không, tao chẳng nghĩ đến đâu, ước gì, mọi thứ sẽ mãi mãi, tao yêu lớp mình nhiều lắm, biết không???
....
~o) Là các bạn, chính các bạn ấy. Tôi biết ơn bạn vì bạn đã dành thời gian cho tôi, đọc đến tận những dòng chữ này, để rồi biết rằng có một người đang biết ơn bạn. Tôi có thể biết bạn, hoặc thậm chí không hề biết bạn là ai, nhưng biết ơn đâu cần nhiều đến thế, đúng ko bạn thân yêu. Cảm ơn bạn thêm một lần nữa.....
....
~o) Là cuộc sống này, đã cho tôi tất cả. Tôi bằng lòng, mãn nguyện với tất cả những gì mà bạn đã cho tôi....
....
~o) Và là HAO, biết ơn "bạn" ( cho mình gọi là bạn nhé!) vì đã cho mình sống với con người thật của mình, để mình có thể bộc bạch hết những tâm sự sâu kín nhất, để mình giải tỏa mọi nỗi lòng....cảm ơn nhiều nhiều....