Gửi anh : ( và có đôi lời cho pé Thảo )
Anh à , đã được hơn 1 tuần rồi phải không anh ? Gần 2 tuần mình xa nhau rồi . Hôm nay , xách xe ra ngoài đường bỗng thấy lòng nhẹ bẫng . Không phải vì quên anh - đúng - không quên vì thật sự vẫn nhớ anh rất nhiều , không phải vì hết yêu anh - đúng - vì vẫn yêu anh lắm . Thấy lòng nhẹ bẫng vì đơn giản mọi việc đã được giải quyết . Mọi hiểu lầm đã nói hết được với nhau . Anh đã có người khác và em không bao giờ tha thứ cũng như chờ anh được
. Vậy thôi ... Cuộc sống lại bình yên trở lại phải không anh ? Bên cạnh em đã có thêm một bà chị dễ thương - chị Ánh đấy , đã có những người bạn hiểu em , giúp em đứng vững những phút không anh
Và giờ đây khi emđã tự đứng lên được , đã dần quen với cuộc sống vui vẻ va bình yên thì anh lại quay về
. Anh đã nhắn tin cho em , đã in lỗi và muốn mình quay về như xưa nhưng anh à , khi đã quay lưng lại với em để đi với người khác thì có lẽ em không đủ yêu thương để tha thứ cho anh nữa ... đâu anh ạ
. Em vẫn yêu anh , thật sâu trong đáy lòng , vẫn yêu nhiều lắm , nhưng hết rồi cái thời mình bên nhau
. Như bài thơ của chị PTH đã tặng em trong topic thơ này ... Cũng như bài Lỗi của Puskin . Cả hai chúng mình chẳng có lỗi gì đâu
Khi tình yêu đã một lần tan vỡ
Vẫn yêu nhau mà đành dang dở
Cả hai chúng mình chẳng có lỗi gì đâu
Cả hai chúng mình đều có lỗi với nhau
Anh đã quên em để em mơ kẻ khác
Em thì quên đi tưởng tình kia đã nhạt
Không ngờ còn lại vết thương đau
Nhức nhối nhiều bởi đã rất lâu
Trái tim ai đã bắt đầu nóng chảy
Anh muốn nói yêu em như ngày xưa ấy
Đã vỡ rồi đâu còn được lành nguyên
Có bao giờ hàn gắn được trái tim?
Anh đừng nói cho lòng em thổn thức
Em biết anh đã nhiều lần day dứt
Anh buồn, em còn buồn nhiều hơn
Trước em buồn vì đã mất anh
Nay lại buồn vì anh khơi chuyện cũ
Lấy lại làm sao niềm tin đã sụp đổ
Hãy quên em và đừng nói yêu em!
Đã mọi chuyện rồi anh ạ
Em đã bình yên trở lại , em sẽ không bên ai hết , không anh , không N , không 1 ai cả . Em sẽ sống thế này thôi , thời gian không anh , em đã bên bạn bè , bên chị em , bên gia đình và em thấy em vô tâm quá
. Hình như em đã bỏ bê gia đình một thời gian dài .. Em đã đi thăm làng S.O.S , đã đến trại cai nghiện , em đi khắp nơi với mẹ
, nói chuyện với mẹ và em nhận ra gia đình bên em những lúc em buồn và chưa bao giờ quay lưng lại với em cả ... Có thể nó làm anh tức , làm anh thấy khó chịu những em vẫn phải nói thôi . Có lẽ em cần gia đình , cần bạn bè hơn anh
. Trước đây , 1 năm mình bên nhau , anh là tất cả , là cả 1 thế giới của em
Nhưng thôi , mọi chuyện đã qua rồi , em cũng không muốn nhắc đến nữa đâu anh
. Nhân tiện em đang viết bài này đọc được bài của pé Thảo trên kia . Em thấy nó cũng 1 thời giống mình quá , hồi em thi vào Ams cũng ko được như em mong muốn , bố mẹ cũng kệ em , cũng chẳng thèm nói năng gì cả ... Cũng đã có rất nhiều chuyện xảy ra , em cũng đã rất ghét , rất ghét bố mẹ .. Nhưng rồi khi xa anh , khi mọi chuyện ập đến với em thì không phải anh , không phải một người em đã coi là cả thế giới bên em mà lại là gia đình , chị Ánh , bạn bè em bên em ... Pé Thảo cũng thế thôi em ạ
Đừng bao giờ trách móc gia đình mình vì đôi khi em cũng sẽ như chị đấy , những lúc cuộc đời đá cho ta 1 cú thì gia đình sẽ là ngưòi vỗ về vết thương đấy em ạ
.... Sao cơn mưa trời lại sáng .... Chúc anh hạnh phúc và cũng cầu chúc cho em được như thế ... Bài cuối cùng viết về anh với 1 tình yêu thật lòng dành cho anh . Sẽ mãi theo em ở 1 góc nhỏ của cuộc đời ![Smile :) :)]()
Anh à , đã được hơn 1 tuần rồi phải không anh ? Gần 2 tuần mình xa nhau rồi . Hôm nay , xách xe ra ngoài đường bỗng thấy lòng nhẹ bẫng . Không phải vì quên anh - đúng - không quên vì thật sự vẫn nhớ anh rất nhiều , không phải vì hết yêu anh - đúng - vì vẫn yêu anh lắm . Thấy lòng nhẹ bẫng vì đơn giản mọi việc đã được giải quyết . Mọi hiểu lầm đã nói hết được với nhau . Anh đã có người khác và em không bao giờ tha thứ cũng như chờ anh được
Khi tình yêu đã một lần tan vỡ
Vẫn yêu nhau mà đành dang dở
Cả hai chúng mình chẳng có lỗi gì đâu
Cả hai chúng mình đều có lỗi với nhau
Anh đã quên em để em mơ kẻ khác
Em thì quên đi tưởng tình kia đã nhạt
Không ngờ còn lại vết thương đau
Nhức nhối nhiều bởi đã rất lâu
Trái tim ai đã bắt đầu nóng chảy
Anh muốn nói yêu em như ngày xưa ấy
Đã vỡ rồi đâu còn được lành nguyên
Có bao giờ hàn gắn được trái tim?
Anh đừng nói cho lòng em thổn thức
Em biết anh đã nhiều lần day dứt
Anh buồn, em còn buồn nhiều hơn
Trước em buồn vì đã mất anh
Nay lại buồn vì anh khơi chuyện cũ
Lấy lại làm sao niềm tin đã sụp đổ
Hãy quên em và đừng nói yêu em!
Đã mọi chuyện rồi anh ạ