Nguyễn Hà My
(hat_tieu)
New Member
@dream boi:
Rất lâu rồi My ko ngồi trc bàn máy tính để nghĩ về K... hôm nay rất bất ngờ thôi, vì cái câu "Don't cry my ex-honey" của K mà My đã phải nghĩ lại toàn bộ.
Câu nói của K là tất cả những j` mà My muốn nghe.
Nhưng...
Lần đầu tiên My nói với K rằng hãy quên My đi, K chỉ nhìn My, mắt K rất sâu, nó như nhìn thấu vào tâm can My, như thấy được cả tình yêu mà My dành cho K, hoàn toàn ko đổi thay, thậm chí còn mãnh liệt hơn. K dò tìm trong mắt My lí do cho câu nói hãy quên K đi ấy, liệu K có tìm thấy ko? Lúc đó là lúc mới chia tay, My đã và đang chịu đựng tất cả giày vò nhớ nhung và luyến tiếc vì đã là ng nói chia tay, trong khi còn yêu, rất yêu, quá yêu K, lúc đấy My biết K cũng đau hệt như My vậy, My nhìn thấy tất cả trong đôi mắt của K. My cảm tưởng đôi mắt ấy đang nói là dù bằng bất cứ giá nào, dù trả bằng bao nhiêu, thì K cũng sẵn sàng tới gần My, siết chặt My trong vòng tay, và ko bao h buông My ra nữa, ngay lúc ấy, My biết chính mình ko thể kềm lòng, và My ngã vào vòng tay K, khóc nức nở như 1 đứa trẻ con. Yêu, quá yêu và vị mặn, đăng đắng, liệu nước mắt có vừa mặn lại vừa đắng như những j` My cảm nhận lúc đấy ko? Hay vị đắng được truyền từ K sang cho My?
Lần thứ 2 My nói "Hãy quên My đi!" là ngay sau giây phút ấy, My ko muốn tiếp tục truyền cho K 1 thứ hy vọng hão huyền và ảo mộng, My phải yêu K theo cách của My, phải để K quên My thì K mới có thể có hạnh phúc. Và K chỉ nhìn, vẫn cái nhìn xoáy sâu vào tâm can My.
Lần thứ 3 My nói "Hãy quên My đi!", đã 1 tháng trôi qua kể từ lúc chia tay. My chưa đến với ai, cũng chưa cho ai cơ hội để đến với mình, My cứ nghĩ lòng My đã nguội lạnh, nhưng lần ấy... gặp lại K, vẫn bờ vai và cái ngực mà My vẫn dựa vào, ôi, My muốn chạy ra ngả vào lòng K như trước đây, muốn được nghe tiếng tim của cả 2 đập lần nữa, muốn ngửi mùi của K, muốn lắm lắm. Nhưng My cứ tự kềm lòng mình, ra và nở nụ cười với K, nụ cười y như lần đầu gặp mặt, có chút ngượng ngùng, và còn xã giao chán. Cả 2 như 2 ng xa lạ, suốt buổi đi chơi chẳng nói với nhau câu nào, mặc kệ bạn bè vui ra sao, 2 đứa từ trong bóng tối thỉnh thoảng liếc trộm nhau, nhưng ko nói cũng chẳng ừ hử j` cả. Và lúc về, K đèo My về, K ơi, My ko ôm eo K như trc, nhưng lúc phanh lại, cái va chạm nhẹ ấy đã kéo toàn bộ kí ức lẫn ham muốn của My lại, và My ko thể tự chủ, My vòng tay siết thật mạnh... K đơn giản kéo My đến cái quán 2 đứa ngày trước vẫn thường ngồi lê la ăn thì ít mà buôn là nhiều, chẳng nói j` cả, đơn giản đưa bờ vai cho My dựa, và chìm đắm trong cái ngọt ngào nhất của tình yêu... My đã nghẹn họng ko thể nói được bất cứ lời nào... Tại sao con gái lại ủy mị thế nhỉ! My cảm nhận được cái nóng bỏng, ko phải từ nước mắt của My, hay nụ hôn, mà là nước mắt của K, tại sao nó lại nóng đến như thế, nhỏ 1 giọt xuống má My, tại sao lại phải đau đớn khổ sở đến như thế? 2 đứa ngốc này, yêu nhau mà chia tay, để làm khổ nhau bao nhiêu tháng vậy sao?
Lần thứ 4, đó là cách đây ko lâu, My biết tin K dối My, K nói K đã có ny, nhưng thực ra cô ny ảo đó đâu có tồn tại, nếu Binô ko nói thì có lẽ My ko biết, là K đã đau khổ thế nào, đã ko thể chấp nhận ng con gái nào khác. Còn My thì đùa giỡn với bao ng, để khẳng định thêm 1 điều, K mãi mãi là bức Trường Thành rất lớn bao bọc con tim của My. Lần ấy My đã chạy đến bên K, để được K ôm và hôn, như những lần khác, và My đã nói hãy quên My đi, K lại nhìn My, nhưng K cười, nụ cười hiền hiền mà My tin chỉ mình My mới có thể sở hữu, K nói rằng K sẽ ko để My đi. Và rồi My cho K cơ hội, đã đi chơi với K, hẹn hò với K, y như ngày xưa. Lúc ấy mỗi lần bên K My ko còn khóc, mà My như đc sống lại những ngày đầu hẹn hò cùng K, thú vị và hạnh phúc, My cảm thấy mọi thứ thật đẹp đẽ... những ngày hạnh phúc nhất đang quay trở lại bên My.
Và hôm nay, My nói hãy quên My đi, K ko còn nhìn My nữa, K đưa tay kéo nhẹ đầu My vào vai K, thì thầm nho nhỏ: "K biết My sẽ nói câu này. K biết điều đấy khi K nghe câu tạm biệt của My khi kết thúc buổi hẹn, My ơi!" Hàng bao lần My nghe K gọi tên My, nhưng ngay lúc đấy, My mặc kệ, tại sao điều ngọt ngào nhất bỗng trở nên đăng đắng và cả vị chát, lần đầu thấy cảm giác ấy, tại sao vậy, ko còn sự nóng bỏng râm ran đê mê tê dại, mà bây h lại đắng chát và đầy vị luyến tiếc? Vậy là hết thật rồi, My lại khóc, lại một lần nữa khóc. "Don't cry my ex-honey", My đã mất đến phải 1, 2 phút để định thần lại, lần đầu có chữ ex, đau quá, đau quá. Tim như thắt lại, và đầu óc cứ từng phút lại lải nhải lại cái câu ấy, hết thật rồi, đó là điều mày muốn mà đồ ngốc, mày muốn nghe câu ấy mà!
My ko ngoảnh lại để nhìn K, chắc K cũng lên xe và đi thẳng ko nhìn theo dáng My nữa... hết rồi nhỉ, My sẽ yêu K theo cách riêng của My, còn K đừng để cho tim mình thêm đau vì cô bé ngốc nhé.
Don't cry my ex-honey!!
Ngay lúc này, My ko muốn điều ấy xảy ra, tình yêu dành cho K khó ai vượt qua nổi, nhưng My muốn có K, sẽ yêu K theo cách của My. "Don't forget, my ex-honey! Let's begin! Mon 9AM." Sẽ yêu K theo cách của My, và lúc này, bắt đầu lại từ đầu... Phạm Ngọc Thạch mùng 2 Tết sẽ quay trở lại 1 lần nữa.
Rất lâu rồi My ko ngồi trc bàn máy tính để nghĩ về K... hôm nay rất bất ngờ thôi, vì cái câu "Don't cry my ex-honey" của K mà My đã phải nghĩ lại toàn bộ.
Câu nói của K là tất cả những j` mà My muốn nghe.
Nhưng...
Lần đầu tiên My nói với K rằng hãy quên My đi, K chỉ nhìn My, mắt K rất sâu, nó như nhìn thấu vào tâm can My, như thấy được cả tình yêu mà My dành cho K, hoàn toàn ko đổi thay, thậm chí còn mãnh liệt hơn. K dò tìm trong mắt My lí do cho câu nói hãy quên K đi ấy, liệu K có tìm thấy ko? Lúc đó là lúc mới chia tay, My đã và đang chịu đựng tất cả giày vò nhớ nhung và luyến tiếc vì đã là ng nói chia tay, trong khi còn yêu, rất yêu, quá yêu K, lúc đấy My biết K cũng đau hệt như My vậy, My nhìn thấy tất cả trong đôi mắt của K. My cảm tưởng đôi mắt ấy đang nói là dù bằng bất cứ giá nào, dù trả bằng bao nhiêu, thì K cũng sẵn sàng tới gần My, siết chặt My trong vòng tay, và ko bao h buông My ra nữa, ngay lúc ấy, My biết chính mình ko thể kềm lòng, và My ngã vào vòng tay K, khóc nức nở như 1 đứa trẻ con. Yêu, quá yêu và vị mặn, đăng đắng, liệu nước mắt có vừa mặn lại vừa đắng như những j` My cảm nhận lúc đấy ko? Hay vị đắng được truyền từ K sang cho My?
Lần thứ 2 My nói "Hãy quên My đi!" là ngay sau giây phút ấy, My ko muốn tiếp tục truyền cho K 1 thứ hy vọng hão huyền và ảo mộng, My phải yêu K theo cách của My, phải để K quên My thì K mới có thể có hạnh phúc. Và K chỉ nhìn, vẫn cái nhìn xoáy sâu vào tâm can My.
Lần thứ 3 My nói "Hãy quên My đi!", đã 1 tháng trôi qua kể từ lúc chia tay. My chưa đến với ai, cũng chưa cho ai cơ hội để đến với mình, My cứ nghĩ lòng My đã nguội lạnh, nhưng lần ấy... gặp lại K, vẫn bờ vai và cái ngực mà My vẫn dựa vào, ôi, My muốn chạy ra ngả vào lòng K như trước đây, muốn được nghe tiếng tim của cả 2 đập lần nữa, muốn ngửi mùi của K, muốn lắm lắm. Nhưng My cứ tự kềm lòng mình, ra và nở nụ cười với K, nụ cười y như lần đầu gặp mặt, có chút ngượng ngùng, và còn xã giao chán. Cả 2 như 2 ng xa lạ, suốt buổi đi chơi chẳng nói với nhau câu nào, mặc kệ bạn bè vui ra sao, 2 đứa từ trong bóng tối thỉnh thoảng liếc trộm nhau, nhưng ko nói cũng chẳng ừ hử j` cả. Và lúc về, K đèo My về, K ơi, My ko ôm eo K như trc, nhưng lúc phanh lại, cái va chạm nhẹ ấy đã kéo toàn bộ kí ức lẫn ham muốn của My lại, và My ko thể tự chủ, My vòng tay siết thật mạnh... K đơn giản kéo My đến cái quán 2 đứa ngày trước vẫn thường ngồi lê la ăn thì ít mà buôn là nhiều, chẳng nói j` cả, đơn giản đưa bờ vai cho My dựa, và chìm đắm trong cái ngọt ngào nhất của tình yêu... My đã nghẹn họng ko thể nói được bất cứ lời nào... Tại sao con gái lại ủy mị thế nhỉ! My cảm nhận được cái nóng bỏng, ko phải từ nước mắt của My, hay nụ hôn, mà là nước mắt của K, tại sao nó lại nóng đến như thế, nhỏ 1 giọt xuống má My, tại sao lại phải đau đớn khổ sở đến như thế? 2 đứa ngốc này, yêu nhau mà chia tay, để làm khổ nhau bao nhiêu tháng vậy sao?
Lần thứ 4, đó là cách đây ko lâu, My biết tin K dối My, K nói K đã có ny, nhưng thực ra cô ny ảo đó đâu có tồn tại, nếu Binô ko nói thì có lẽ My ko biết, là K đã đau khổ thế nào, đã ko thể chấp nhận ng con gái nào khác. Còn My thì đùa giỡn với bao ng, để khẳng định thêm 1 điều, K mãi mãi là bức Trường Thành rất lớn bao bọc con tim của My. Lần ấy My đã chạy đến bên K, để được K ôm và hôn, như những lần khác, và My đã nói hãy quên My đi, K lại nhìn My, nhưng K cười, nụ cười hiền hiền mà My tin chỉ mình My mới có thể sở hữu, K nói rằng K sẽ ko để My đi. Và rồi My cho K cơ hội, đã đi chơi với K, hẹn hò với K, y như ngày xưa. Lúc ấy mỗi lần bên K My ko còn khóc, mà My như đc sống lại những ngày đầu hẹn hò cùng K, thú vị và hạnh phúc, My cảm thấy mọi thứ thật đẹp đẽ... những ngày hạnh phúc nhất đang quay trở lại bên My.
Và hôm nay, My nói hãy quên My đi, K ko còn nhìn My nữa, K đưa tay kéo nhẹ đầu My vào vai K, thì thầm nho nhỏ: "K biết My sẽ nói câu này. K biết điều đấy khi K nghe câu tạm biệt của My khi kết thúc buổi hẹn, My ơi!" Hàng bao lần My nghe K gọi tên My, nhưng ngay lúc đấy, My mặc kệ, tại sao điều ngọt ngào nhất bỗng trở nên đăng đắng và cả vị chát, lần đầu thấy cảm giác ấy, tại sao vậy, ko còn sự nóng bỏng râm ran đê mê tê dại, mà bây h lại đắng chát và đầy vị luyến tiếc? Vậy là hết thật rồi, My lại khóc, lại một lần nữa khóc. "Don't cry my ex-honey", My đã mất đến phải 1, 2 phút để định thần lại, lần đầu có chữ ex, đau quá, đau quá. Tim như thắt lại, và đầu óc cứ từng phút lại lải nhải lại cái câu ấy, hết thật rồi, đó là điều mày muốn mà đồ ngốc, mày muốn nghe câu ấy mà!
My ko ngoảnh lại để nhìn K, chắc K cũng lên xe và đi thẳng ko nhìn theo dáng My nữa... hết rồi nhỉ, My sẽ yêu K theo cách riêng của My, còn K đừng để cho tim mình thêm đau vì cô bé ngốc nhé.
Don't cry my ex-honey!!
Ngay lúc này, My ko muốn điều ấy xảy ra, tình yêu dành cho K khó ai vượt qua nổi, nhưng My muốn có K, sẽ yêu K theo cách của My. "Don't forget, my ex-honey! Let's begin! Mon 9AM." Sẽ yêu K theo cách của My, và lúc này, bắt đầu lại từ đầu... Phạm Ngọc Thạch mùng 2 Tết sẽ quay trở lại 1 lần nữa.
![av92.gif](http://www.twobeats.com/hp/avatars/av92.gif)
![slytherin-ecomotion.gif](http://i42.photobucket.com/albums/e309/HogwartsAMS/slytherin-ecomotion.gif)
![av125.gif](http://www.twobeats.com/hp/avatars/av125.gif)