Những lá thư...

@dream boi:
Rất lâu rồi My ko ngồi trc bàn máy tính để nghĩ về K... hôm nay rất bất ngờ thôi, vì cái câu "Don't cry my ex-honey" của K mà My đã phải nghĩ lại toàn bộ.
Câu nói của K là tất cả những j` mà My muốn nghe.
Nhưng...
Lần đầu tiên My nói với K rằng hãy quên My đi, K chỉ nhìn My, mắt K rất sâu, nó như nhìn thấu vào tâm can My, như thấy được cả tình yêu mà My dành cho K, hoàn toàn ko đổi thay, thậm chí còn mãnh liệt hơn. K dò tìm trong mắt My lí do cho câu nói hãy quên K đi ấy, liệu K có tìm thấy ko? Lúc đó là lúc mới chia tay, My đã và đang chịu đựng tất cả giày vò nhớ nhung và luyến tiếc vì đã là ng nói chia tay, trong khi còn yêu, rất yêu, quá yêu K, lúc đấy My biết K cũng đau hệt như My vậy, My nhìn thấy tất cả trong đôi mắt của K. My cảm tưởng đôi mắt ấy đang nói là dù bằng bất cứ giá nào, dù trả bằng bao nhiêu, thì K cũng sẵn sàng tới gần My, siết chặt My trong vòng tay, và ko bao h buông My ra nữa, ngay lúc ấy, My biết chính mình ko thể kềm lòng, và My ngã vào vòng tay K, khóc nức nở như 1 đứa trẻ con. Yêu, quá yêu và vị mặn, đăng đắng, liệu nước mắt có vừa mặn lại vừa đắng như những j` My cảm nhận lúc đấy ko? Hay vị đắng được truyền từ K sang cho My?
Lần thứ 2 My nói "Hãy quên My đi!" là ngay sau giây phút ấy, My ko muốn tiếp tục truyền cho K 1 thứ hy vọng hão huyền và ảo mộng, My phải yêu K theo cách của My, phải để K quên My thì K mới có thể có hạnh phúc. Và K chỉ nhìn, vẫn cái nhìn xoáy sâu vào tâm can My.
Lần thứ 3 My nói "Hãy quên My đi!", đã 1 tháng trôi qua kể từ lúc chia tay. My chưa đến với ai, cũng chưa cho ai cơ hội để đến với mình, My cứ nghĩ lòng My đã nguội lạnh, nhưng lần ấy... gặp lại K, vẫn bờ vai và cái ngực mà My vẫn dựa vào, ôi, My muốn chạy ra ngả vào lòng K như trước đây, muốn được nghe tiếng tim của cả 2 đập lần nữa, muốn ngửi mùi của K, muốn lắm lắm. Nhưng My cứ tự kềm lòng mình, ra và nở nụ cười với K, nụ cười y như lần đầu gặp mặt, có chút ngượng ngùng, và còn xã giao chán. Cả 2 như 2 ng xa lạ, suốt buổi đi chơi chẳng nói với nhau câu nào, mặc kệ bạn bè vui ra sao, 2 đứa từ trong bóng tối thỉnh thoảng liếc trộm nhau, nhưng ko nói cũng chẳng ừ hử j` cả. Và lúc về, K đèo My về, K ơi, My ko ôm eo K như trc, nhưng lúc phanh lại, cái va chạm nhẹ ấy đã kéo toàn bộ kí ức lẫn ham muốn của My lại, và My ko thể tự chủ, My vòng tay siết thật mạnh... K đơn giản kéo My đến cái quán 2 đứa ngày trước vẫn thường ngồi lê la ăn thì ít mà buôn là nhiều, chẳng nói j` cả, đơn giản đưa bờ vai cho My dựa, và chìm đắm trong cái ngọt ngào nhất của tình yêu... My đã nghẹn họng ko thể nói được bất cứ lời nào... Tại sao con gái lại ủy mị thế nhỉ! My cảm nhận được cái nóng bỏng, ko phải từ nước mắt của My, hay nụ hôn, mà là nước mắt của K, tại sao nó lại nóng đến như thế, nhỏ 1 giọt xuống má My, tại sao lại phải đau đớn khổ sở đến như thế? 2 đứa ngốc này, yêu nhau mà chia tay, để làm khổ nhau bao nhiêu tháng vậy sao?
Lần thứ 4, đó là cách đây ko lâu, My biết tin K dối My, K nói K đã có ny, nhưng thực ra cô ny ảo đó đâu có tồn tại, nếu Binô ko nói thì có lẽ My ko biết, là K đã đau khổ thế nào, đã ko thể chấp nhận ng con gái nào khác. Còn My thì đùa giỡn với bao ng, để khẳng định thêm 1 điều, K mãi mãi là bức Trường Thành rất lớn bao bọc con tim của My. Lần ấy My đã chạy đến bên K, để được K ôm và hôn, như những lần khác, và My đã nói hãy quên My đi, K lại nhìn My, nhưng K cười, nụ cười hiền hiền mà My tin chỉ mình My mới có thể sở hữu, K nói rằng K sẽ ko để My đi. Và rồi My cho K cơ hội, đã đi chơi với K, hẹn hò với K, y như ngày xưa. Lúc ấy mỗi lần bên K My ko còn khóc, mà My như đc sống lại những ngày đầu hẹn hò cùng K, thú vị và hạnh phúc, My cảm thấy mọi thứ thật đẹp đẽ... những ngày hạnh phúc nhất đang quay trở lại bên My.
Và hôm nay, My nói hãy quên My đi, K ko còn nhìn My nữa, K đưa tay kéo nhẹ đầu My vào vai K, thì thầm nho nhỏ: "K biết My sẽ nói câu này. K biết điều đấy khi K nghe câu tạm biệt của My khi kết thúc buổi hẹn, My ơi!" Hàng bao lần My nghe K gọi tên My, nhưng ngay lúc đấy, My mặc kệ, tại sao điều ngọt ngào nhất bỗng trở nên đăng đắng và cả vị chát, lần đầu thấy cảm giác ấy, tại sao vậy, ko còn sự nóng bỏng râm ran đê mê tê dại, mà bây h lại đắng chát và đầy vị luyến tiếc? Vậy là hết thật rồi, My lại khóc, lại một lần nữa khóc. "Don't cry my ex-honey", My đã mất đến phải 1, 2 phút để định thần lại, lần đầu có chữ ex, đau quá, đau quá. Tim như thắt lại, và đầu óc cứ từng phút lại lải nhải lại cái câu ấy, hết thật rồi, đó là điều mày muốn mà đồ ngốc, mày muốn nghe câu ấy mà!
My ko ngoảnh lại để nhìn K, chắc K cũng lên xe và đi thẳng ko nhìn theo dáng My nữa... hết rồi nhỉ, My sẽ yêu K theo cách riêng của My, còn K đừng để cho tim mình thêm đau vì cô bé ngốc nhé.
Don't cry my ex-honey!!

Ngay lúc này, My ko muốn điều ấy xảy ra, tình yêu dành cho K khó ai vượt qua nổi, nhưng My muốn có K, sẽ yêu K theo cách của My. "Don't forget, my ex-honey! Let's begin! Mon 9AM." Sẽ yêu K theo cách của My, và lúc này, bắt đầu lại từ đầu... Phạm Ngọc Thạch mùng 2 Tết sẽ quay trở lại 1 lần nữa.

av92.gif
slytherin-ecomotion.gif
av125.gif
 
Dạo này chẳng mấy khi để chữ màu ... Toàn để chữ trắng ko à ==> [-x Hôm nay lại nhìn thấy cái topic này toàn là chữ trắng [-x sẽ viết bài mà chẳng phải tô màu trắng nữa [-x Sống trên đời mà cứ phải thu mình một góc :) Cứ phải giữ cái gì đó cho riêng mình, sống mà cả đời chẳng ai hiểu được mình thì sống làm cái quái gì ... (Chỉ nói mình em thôi, mọi người đừng đọc :p )
.... Gửi ... My "Friends" ...
My friends ... where are you??? ... :)) Nghe cứ như là Scooby-Doo ấy nhờ :))
Ờ ... Nói thật nhé ... Mọi người hiểu được tớ bao nhiêu ... hay chính xác là đã bao giờ mọi người tìm cách để hiểu tớ chưa... Chưa đúng ko nào ...
Hôm nay tớ sẽ nói...
Tất cả có biết tớ thix xem phim gì nhất ko ???
Tớ thích xem nhất là Peter Pan ... Cả phim hoạt hình lẫn phim truyện...
Vì sao...
Vì tớ thik nhất Peter Pan ...
Vì sao tớ thik Peter Pan ...
Vì Peter Pan biết bay ...
Vì mỗi lần bay Peter Pan phải vui vẻ mới bay được ...
Vì Peter Pan quên mất cả đường về nhà ...
Và cuối cùng, vì Peter Pan chưa bao giờ phải lớn ... Chính xác là chưa bao giờ sẵn sàng để thành người lớn ...
:) Linh tinh thật... Bấy lâu nay, mình cứ nghĩ là cứ làm một người tốt, rồi thì mọi việc tốt lành sẽ đến với mình ... Mình cứ yêu quí mọi người thì mình sẽ được yêu quí ... Nhưng rồi ... Mình nhớ ngày xưa ... Tất cả những người yêu quí mình đều có kết cục ko hay ... Rồi sau đó, mình chẳng yêu quí ai... Thì lại có rất nhiều người yêu quí mình ... :)) Tại sao thế nhỉ... Mình chẳng biết .. Mà biết để làm gì :)) :p Bây giờ, bỏ mặc hết ... Mình chỉ cần sống cho mình trước đã :)) Ốc còn chưa lo nổi mình ốc thì lấy đâu ra sức mà lo cho mọi người nữa :))
Mình là một thằng khờ ... là một thằng ảo tưởng về mình ... Mình là ai cơ chứ... chỉ là một thằng nhóc bình thường ... thức duy nhất mình có là cái đầu ... thứ duy nhất mình hơn được nhiều người là cái đầu ... chứ ko phải trái tim... Cái đầu lạnh ... Chỉ khi như thế mình mới là mình... Có thể tự do thoải mái làm theo tất cả những gì mình nghĩ, được sống mà chẳng phải quan tâm xem quanh mình mọi người sống ra sao ... Mình vốn dĩ đã là thằng quái đản từ bé mà ... đến bây giờ... khi mà mình cứ tưởng đã có người hiểu mình ... thì sự thực là chẳng có ai cả ... :)))
Mà kể cũng buồn cười ... mình đã bao giờ khinh thường ai đâu ... thế mà sao có nhiều người khinh thường mình thế ... :))
Có những kẻ đang khinh thường mình ko đọc được những dòng này ... có sao ...
Có những đứa bạn đang muốn chửi mình khi đọc những dòng này ... chẳng vấn đề...
Có những người muốn ở bên mình lúc này ... KHông cần thiết ...
:) Mình luôn luôn cố gắng ở bên mọi người ... nhưng lúc mình cần họ thì sao ko có 1 người nào ...
Mình mệt quá ... Thực sự ... Thế mà có ai biết biết ...
Mình buồn quá ... Thực sự ... Thế mà có ai biết ...
Chẳng sao ... Có biết thì họ làm được cái quái gì ... Đến cả người quan trọng nhất với mình ... khi đó cũng chỉ nói được cái câu "2 kẻ bị thương ko thể giúp nhau" cơ mà ... Vậy mà một kẻ bị thương như mình ... cứ mơ rằng sẽ giúp người này người khác ...
Sỉ nhục chưa... Hổ thẹn chưa ... Bây giờ mày mới hiểu là có nhiều người cười sau lưng mày ... Cười thẳng vào cái ngu si của mày ... ngu si quá :)) Bảo rồi mà... Đi mà lo cho mày đi ... Mày ko lo cho chính bản thân mày thì chẳng ai lo cho đâu ... Từ bé đã thế mà :)) Trông đợi vào mọi ngừoi làm gì ...
Chẳng phải là từ bé... Mỗi lần mày ốm, mày cũng chỉ nằm một mình đấy sao... Từ bé, mày cũng chỉ có những nụ cười từ những trò quái đản của chính mính đó sao ....Cũng từ bé... mày chỉ nằm trong bóng tối một mình đó sao... Mà mày đã chết chưa :)) Điện giật 3 lần, xe đâm 1 lần mà chưa chết đung ko ....Chưa đúng ko nào .. Vậy thì bây giờ cũng thế :)) ...
Cuộc đời này chỉ cần một mình mày là đủ ...
NHớ đấy, quên trái tim mày đi... Mày chỉ cần cái đầu thôi là đủ ... cái đầu lạnh .... :x
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Gửi tuổi 20...

Sao hôm nay mình thấy buồn thế nhỉ. Những lúc buồn mình rất thích nghe nhạc Trịnh (nhưng phải do Khánh Ly hát cơ)... Tại sao nhỉ. Chắc là do ảnh hưởng từ bố... Càng nghe càng thấy hay. Nghe nhạc Trịnh những lúc buồn rất hợp tâm trạng... Dạo này mình nghe nhạc Trịnh nhiều thật.

Ta thấy em trong tiền kiếp
Với cọng buồn cỏ khô
Ta thấy em đang ngồi khóc
Khi rừng chiều đổ mưa
...

20 - Một con số thật tròn và thật đẹp. Mọi người bảo tuổi 20 là những tháng ngày đẹp nhất của đời người. 20... là lứa tuổi của sự trẻ trung, sôi nổi và tràn đầy sức sống...

Mình đang thay đổi. Đọc lại những trang nhật kí hồi cấp 3, rồi so sánh nó với những trang nhật kí mình bắt đầu viết từ khi được bước chân vào giảng đường ĐH cho đến bây giờ, mình thấy mình thay đổi nhiều lắm. Mình chẳng còn là 1 con bé nhí nhố, vô tư, thích đi trêu chọc mọi người, chẳng còn là 1 trong những "hoạt náo viên" của lớp nữa. Mình chẳng còn mơ mộng, ngẩng đầu ngắm những đám mây trắng xốp như bông... Những trang nhật kí của mình bây giờ chẳng còn thú vị như hồi ấy. Mình bây giờ cũng đã khác nhiều. Trầm tính hơn. Hay suy nghĩ linh tinh, đôi khi tiêu cực, hay ngồi tưởng tượng ra 1 viễn cảnh đen tối nào đó, hay thở dài ngao ngán, hay than thở. Chẳng biết điều gì đã làm mình thay đổi... Ôi, mình ghét cái sự thay đổi này. Sao đôi lúc chán nản đến tuyệt vọng, chỉ muốn buông xuôi tất cả. Như con thuyền nhỏ lênh đênh giữa biển khơi, bỏ mặc cho sóng cuốn đi, đến đâu thì đến.

Tuổi 20 của mình...

Trời con làm mưa, mưa rơi mưa rơi
Từng phiến băng dài trên hai tay xuôi
Tuổi buồn em mang đi trong hư vô ngày qua hững hờ

Trời còn làm mưa mưa rơi mưa rơi
Từng phiến mây hồng em mang trên vai
Tuổi buồn như lá, gió mãi cuốn đi
Quay tận cuối trời...
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Nguyễn Hòa Bình đã viết:
Trước hết, em phải nói rằng bài post này của em ko có ý định luận bàn về nhạc mà muốn nói về nội dung (theo cách hiểu của em) xuyên suốt của CÁNH CUNG (Mà nói thật là em đã bị mất cái CD vào tay thằng bạn nên có thể cách sắp xếp sẽ sai nhưng chắc là ko nhiều )

*

* *

mấy đêm nay ngồi nghe ĐB

Vì PC phải Format disk --> phải đi mượn CD của vợ

CHợt thấy Tuy nghe có vẻ như là mỗi bài hát là một chuyện tình nho nhỏ, với những suy nghĩ, những hành động, những cách yêu hoàn toàn khác, nhưng theo em nghĩ cả CD CÁNH CUNG như một câu chuyện tình...

Buồn ...

Buồn như một phía dốc đi xuống của một chuyện tình ...

Mở đầu CD là

Bức thư tình thứ 2:

Có một chút gì đó ngỡ ngàng, có một chút gì đó vui vui của một cuộc tình vừa chớm nở Với những ý nghĩ thật êm đêm, trải toàn màu hồng về cuộc sống , đầy tin tưởng và nói thật là hơi ngây thơ, ngây thơ đến đáng yêu, sự đáng yêu của những người trẻ tuổi





Bài hát thứ 2 của CD là: Bài hát cho anh.

Vẫn là tình yêu đó, vẫn là niềm tin vô hạn của cô gái dành cho chàng trai, với những tiếng hát, nốt nhạc như bật lên một niềm vui khôn tả Bởi :





Với Bức thư tình đầu tiên, thì lại là một giọng nói của một người khác, một chàng trai (Cũng mới lớn thì phải) đầy hồn nhiên, cảm xúc, nhiều mộng mơ, mong ước và khát vọng







Một cuộc tình đẹp, khi cả 2 người đều dành hết tình yêu cho nhau, những tình yêu trong sáng, đáng yêu và dễ thương đến lạ lùng. Nhưng rồi, đâu phải mọi chuyện lúc nào cũng suôn sẻ



Nhưng vẫn đó một niềm tin ko gì xoay chuyển của cô gái mới lớn đang ngập tràn trong hạnh phúc







Và sự thực, những điều đó vẫn là sự thật Họ vẫn có một tình yêu đẹp

Ngày cuối tuần rực rỡ, một ngày họ bên nhau, khi đó bao muôn phiền sẽ tan hết, bao nhọc nhằn tan biến hết, bao âu lo bỏ lại phía sau, họ chỉ biết đến nhau, biết đến tình yêu của họ



Vì đơn giản vì





... Nhưng rồi, đúng là ko phải điều gì cũng dễ dàng, cũng suôn sẻ

... Họ chia tay, cô gái bàng hoàng nhận ra



Rồi thu mình lại một cuộc sống của riêng mình, nhưng vẫn le lói một niềm tin





Niềm tin vẫn cháy âm ỉ trong lòng cô gái, rồi nó bùng cháy thành

Điều hoang đường nhất...

Đầy cảm xúc là điều em cảm nhận đầu tiên khi nghe bài hát này. Một niềm tin ngây thơ và ngốc nghếch. Nhưng ko hiểu sao em thik cái ngốc nghếch ấy đến kì lạ.





Chìm đắm trong sự buồn bã... Cô gái dần thấy niềm tin khác.. tin vào cuộc sống



... Thời gian cứ trôi

Trong khi đó, diễn biến bên phía chàng trai lại được thể hiện thật bất ngờ...

KHông có sự đổi thay??? Họ chia tay chỉ là do bắt buộc, hoàn cảnh buộc chàng trai phải làm việc mà mình ko muốn ...



Ca từ và nhạc điệu cho tới phối khí, cách hát của Tấn Minh nữa... Biến Cỏ mềm trở thành một bài hát thật da diết, mỗi một câu hát được cất lên như cứa vào lòng người nghe, khiến họ tiếc nuối, đau đớn. Phải, một cảm giác ko thể cưỡng lại...

... Rồi chàng trai cố ép mình nghĩ theo suy nghĩ được thể hiện ở Cánh cung



Rồi ta đành... như một cánh cung và một mũi tên, mỗi người một ngả, ko bao giờ trở lại như xưa. Một chút xót xa và tiếc nuối. Thấy đau đớn khi nghĩ cho họ- nhưng người quen nhau như chỉ là để rồi phải chia tay, biết là yêu nhau rồi sẽ phải rời nhau như một cái cung và một mũi tên. Tên đưa lên cung là để bắn

Thời gian dần trôi...

Vẫn còn đó, là người con gái...

Vẫn tin tưởng trong tuyệt vọng....



Em xin dừng bài viết ở đây, ko phải vì em ko có cảm xúc về cầu vồng đêm mưa.. mà vì đây là bài vợ em thik nhất --> Em ko muốn bình luận nữa



Nhưng nhìn chung lại, đây như một CD về một chuyện tình đẹp nhưng ko có hậu --> ĐỖ Bảo đầu độc những ai đã từng thất tình --> Biến thành fan của của ông ấy . Ghét ĐỖ BẢO
... Bắt đầu bức thư bằng cách quote lại một thứ mình đã viết...
Mình làm gì thế này ...
Tại sao mọi thứ lại diễn ra đúng như những gì mình đã viết thế kia...
Cả sáng nay ngồi nghe... "Điều hoang Đừong Nhất " Vừa yêu, vừa hân, vừa thương...
Sáng thức chờ mặt trời dậy... Lành lạnh.. cảm giác thật cool...
Sáng thức dậy, cũng là khi mình mất đi 2 người mình yêu thuơng nhất ...
Sáng thức dậy, và lại mong mình biến thành Peter Pan ... Được bay ... Được ko phép phiên muộn... Được mãi là một đứa trẻ...
Nhưng sự thật thì đúng là mình đã lớn rồi ...
Mình ko thể là một đứa trẻ mãi được ...
Người ta đã thế, mình còn cố để làm gì ... Mà chẳng phải lúc nào mình cũng mong người ta hạnh phúc hay sao ... Thế sao còn thế này ... Mình điên à ...
Có lẽ ... Đúng là ... Ko ai hiểu mình sao ...
Ừ... Và người tiếp theo ... chắc chắn sẽ phải là một người yêu mình hơn mình yêu người ta ...
:) Mình ko muốn khổ nữa ... Và sẽ chẳng khiến ai phải khổ nữa :)
:D Từ giờ ... Sẽ tháo đàn ra ... sẽ có ngày ... sẽ chơi lại Romance ... Rồi sẽ lại hát bức thư tình ... Mình chờ vào điêu kì diệu... Nhưng biết rồi ... Đó phải là một điều mới ... ...
Thức dậy đi nào ... Chú bé ... Mày ko chết bây giờ được đâu ... Mày phải sống ...
Nếu cho mình sống lại những ngày đã qua... Thì chắn chắn mình vẫn vậy... Nói ra những điều thật ngốc nghếch... nhưng mãi mãi vẫn vậy thôi... Em ạ ... Mãi mãi ... Bức thư chỉ dành cho em ...
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Mình ơi ! mọi thứ ko đc như mình nghĩ ! vào thời kỳ sinh tử .. mah mình thì ... vẫn 1,2,3 ì à ì ạch ~ Giấc mơ đêm qua làm mình thiếu tỉnh táo, mình muốn call nó, nói với nó rằng mình như thế như thế đấy ! nhưng rồi lại ko thể, mình nói đúng, nó có cuộc sống of nó, nó có D, có nhiều ng` ! Mình chỉ là bạn, thật nhỏ nhoi !

Mình vào topic ấy, chúng nó vẫn tiếp tục pha hoại , cảm giấc ko muốn lên tiếng hiếm khi chi phối bản thân mình, vậy mah hiện h, minh` đang như vậy, vẫn xem vẫn nghĩ nhưng ko lên tiếng, co phải đó là thái độ thờ ơ ???

Sống mah ko có mục đích, ko đấu tranh là sống vô nghĩa ư ? Ko phải như vậy đúng ko ??

Mình yêu mình !
 
có nhiều chuyện đã thay đổi rồi 8-|
well, hôm qua...
status 1 "Em ko khóc. Em ko khóc... "
status 2 "CRYING DO NOT DISTURB"
status 3 " mk, vẫ ko đc, thành bệnh thật rồi "

Bao nhiêu gánh nặng trên vai, em chưa biết phải tiếp tục thế nào... thì em muốn khóc, chỉ là khóc cho vơi nhẹ bao mỏi mệt, khóc để cho phép mình have a rest 1 chút thôi, sao em lại ko thể khóc ... sao nước mắt em vốn nhiều mà đến lúc cần thì ko chảy ra :|

Sao đêm qua bỗng nhiên em lại dựa dẫm ng` khác nhiều như vây, ng` ta có việc của ng` ta :| Sao em cứ muốn ng` đấy phải nghe phải cảm thông để đến lúc ko đc thì lại thấy tủi thân 8-} :|

1 truyện ngắn... rõ ràng kết thúc chẳng buồn, cũng làm em tắt luôn màn hình mấy tính .. Vì cô gái trong truyện, dù " bất hạnh", dù bố mẹ li hôn, ít nhất cô ấy cũng có thể khóc, và khóc với ng` mình yêu và cũng yêu mình :-? Em thì sao? đên nước mắt cũng khó chảy ra 8-|

Em chẳng có ai để gọi là anh, dù là anh trai hay anh yêu :)) Mà em đã quen nên cũng ko cần ...

"Ng` ta sẽ khóc khi còn lại 1 mình".Với em cũng ko phải vây :|

"Ko ai đứng 1 mình đc đâu" Nhưng mà em đứng với ai đây :)) Đến lúc em cần chỗ dựa, như hôm qua chẳng hạn, em tìm mãi, cũng có thấy đâu 8-|

Thế thì thôi, em quay về thôi, ko có ai thì càng phải mạnh hơn :x.

Đấy, lại làm theo thói quen nữa rồi :| Em tự nói với mình câu ấy cả ngàn lần... rồi cuối cùng em làm j` đây, có mạnh lên ko 8-}

Đã từng nhắc mình tàn nhẫn, thà để ng` khác bị tổn thương chứ đừng bao h tự làm mình tổn thương, nhưng cuối cùng, vẫn là em đau nhất /:)

Lại săp thi, nốt cho xong, nếu visa ko trục trặc em sẽ bay ... Lúc đó ở nhà , gia đình em sẽ ra sao :-? Nếu nó ko còn như xưa, thì thôi , em cũng chẳng biết làm j` hơn.. Nhưng biết đâu em sẽ khóc đc :-?

Em đang thừa nhận rằng em muốn khóc, hiếm khi em làm thế lắm [-x Nhưng mà ko đc :))

Mệt /:)
 
Gửi 7817,

Lẽ ra tớ phải gọi ấy là "anh" mới phải, vì ấy hơn tuổi tớ. :D Tại lúc đầu tớ thấy ấy chơi với thằng Trung, 2 người xưng hô bạn bè bình thường, nên tớ tưởng... 2 người = tuổi nhau. :D Mà thằng Trung bằng tuổi tớ, thậm chí còn... kém tháng nữa. Hehe...:))

Một hôm ngồi nói chuyện, tớ mới bít ấy thi lại 1 năm.

-Ô thế ấy sinh năm 85 à?:eek:
-Ờ.:>

Thấy tớ không hỏi gì thêm. Chắc ấy cũng đinh ninh rằng tớ cũng 85 như ấy nên không nói gì thêm, và chuyển chủ đề khác, buôn dưa lê, bán dưa thối tiếp. Rồi về sau, ấy phát hiện tớ chỉ 86 thôi. (Sao biết nhỉ?:eek:))

-Minh kia!/:)
-Gì?;;)
-Ấy sinh năm 86 mà dám bạn bè với tớ nhá!X( [-x
-:eek:
-Cái gì mà phải ngạc nhiên?:)) Ấy sinh sau đẻ muộn phải goi tớ = anh!!!b-) :approve: >:)
-:-B Cái gì đấy? Còn lâu!:p Quên đê!:p
-Hừ,láo, láo quá láo quá!!!:)) :)) :))
-X(
-Thôi tớ không thèm chấp! Ấy xưng hô với tớ như trước cũng được!:D

Về sau, ấy cứ bắt tớ phải gọi bằng anh với lí do "Tập dần cho quen! Kẻo mai sau lấy chồng= tuổi, chẳng nhẽ gọi là bạn! Hahaha! :))" Hừm,:-? lí do củ chuối!!!!

Anh...

Hì, lúc đó thì tớ... chẳng muốn thật.b-) Nhưng bây giờ lại muốn.:embarasse Ờ, vì...:embarasse Vì... tớ muốn thôi.

Kì cục, tự dưng bây giờ mà xưng hô như thế thì... chúng nó cười chết!:D :"> Eo ơi, tớ ghét ấy!:((

Anh... Gọi thế thấy ngượng quá! :p Em nhớ anh quá!:(( :(( Chiều qua vừa gặp xong đấy. Vậy mà... :(
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Viết cho tên béo của em ,LG ngố tàu :p
Trưa nay sang ăn trưa mà thấy thương tên béo quá, học hành dạo này stress quá huh,lại còn chuyện “Với chị bây giờ mọi thứ đều trở thành xa xỉ “.Nghe mà đã thấy sởn hết cả gai ốc lên rồi.Hixhix, đúng là mọi chuyện trở nên nặng nề quá .

Chỉ muốn quay lại những ngày bé xíu để
…được thoải mái chơi nhảy dây và ăn nho xanh trên cái sân thượng đẫm màu tím hồng của giàn hoa giấy :x
…được tha hồ bày đồ chơi ra ,cùng anh TB ,cùng TT chơi bắn quân diệt địch :D cái cảm giác ném đổ được 1 đội quân hùng mạnh thật thú vị b-)
…được tung tẩy chơi đồ trên sân đỏ mà chẳng phải lo lắng điều j:>
…được tự do ngồi vểnh râu chơi tú lơ khơ , nhớ lắm cái cảm giác khi bị thua ->uống liền 1 mạch 1 chai nước to và 3 bát chè đậu xanh của bà 8-|
…được nhảy múa hát ca khiến cả nhà kêu gào mà ko làm j đươc:>
…được đến nhà tên LG béo , rồi đc dẫn ra cửa hàng Kì diệu ,cảm giác của 1 con nhóc khi bước vào cửa hang ấy đúng là phải dùng từ “kì diệu”;)
…được “bị” hầm khi chơi trò cc ;;)
…được trùm kín chăn chơi trò ma ,sợ hãi và cảnh giác túm chặt tất cả các góc của cái chăn bé tí ,mồ hôi nhễ nhại mà vẫn lạnh hết cả sống lưng:-s
…được đi Đồ sơn đủ bộ 5 anh em siêu nhân, trượt cầu trượt con voi, chơi với cây xấu hổ,nghe chuyện ma có cái tay thò lên ở bãi hà/:)
…được đi chơi ở hải phòng, đi tắm biển đầy sứa ở Cửa Lò, hát karaoke ở Sầm sơn :)>-
…được dạy Hoàng Hoa út ít tập nói bibô và tập đi chập chững những bước đầu tiên:* :x
... được làm chủ biên đầu tiên của 1 tờ báo lưu hành trong nội bộ gia đình , our business :>
……..

Hì,chẳng biết tên béo đọc xong thấy thế nào, hi vọng những kỉ niệm sẽ ùa về và nhắc tên béo rằng gia đình mình tuyệt cú mèo như thế , và tên béo cũng phải cố gắng để enjoy cuộc sống đẹp đẽ này nhé. Em yêu nhà mình nhiều:x ,yêu tên béo nhiều lắm đấy:x ,bít ko hả ?


 
never...:))

to myself...

hè này ở nhà nhiều cũng đến chết... đi đâu cũng 4 bức tường và con mèo ngu ngốc nằm lăn quay ngủ...:| bực cả mình... thời tiết nóng bức kéo theo tâm trạng chán trường mệt mỏi...

đã chán tưởng vào topix nó tử tế hơn...:| ai dè cãi nhau loạn xì ngậu...8-} bực cả mình... tức cả người... thấy mọi thứ ê chề...:| đến ngại quá cơ...

"bình yên một thoáng cho tim em...
bình yên ta vào đêm...
bình yên để đóa hoa ra chào...
bình yên để trong ta...
bình yên để sóng nâng niu bờ...
bình yên ko ngờ...


lòng ta se sẽ câu kinh bình yên..."

đã ko biết bao lần vào đây poz bài nhưng khi type xong lại vứt vào diary của mình...:)) nghĩ kể cũng nực người... làm gì mà mình như thế chứ... mọi thứ cứ tự đến và qua đi dễ dàng thôi...

vất vả lắm... quyết tâm lắm... mà dạo này lười quá...:| suốt ngày ôm film...:)) chán onl... chán games... chán tất... chỉ có ôm film...:)) lắm lúc nhức đầu khi nhìn thấy cái màn hình vi tính...bực mình khi nó cứ rọi thẳng vào mặt...:|

mà sao mình hay bị ảnh hưởng thế ko biết...:( bắt gặp cái gì buốn thì cũng buồn theo mấy ngày...:( bắt gặp cái gì vui thì tâm trạng cũng tử tế lên chút ít..:) dễ bực mình, nóng giận...8-| chả biết đâu là điểm dừng vì chả biết đc bản thân là cái gì...:)) nhìn đâu cũng u ám...:| đâu... mình chả phải người u ám đâu.../:) giá như có ngay cái suất học bổng sang Sing với anh thì tốt biết mấy...:( nhớ anh quá cơ... có lẽ cả đời mình chả thix đứa nào mất...:)) chỉ muốn ở bên anh zai... mà anh zai thì cũng có người yêu rồi...:) đâu có mãi bên mình đc... .... ....... nghĩ gì ngu quá chứ...

nhìn thấy chữ "snow" mà giật mình... nhìn thấy chữ "rain" mà tò mò...8-| chắc chết mất... ở nhà...ở nhà cả ngày..:(( chả có tâm trạng học hành... chả có tâm trạng ngủ như trong năm... chả muốn ôm cái con mèo ngu ngốc kia... nhưng điều lạ nhất là cũng chả muốn đến trường học cùng bạn bè...:) tự dưng thấy run sợ một điều gì quá....:) ngu quá...:(( hỏng hết ngô khoai rồi...:(( đáng lẽ xem film ít đi thì tốt hơn...:( nhớ thế chứ...:( nhớ đến mức chả tả đc... ko có đủ dũng cảm để xem tiếp...8-| ko đủ dũng cảm để xem lại...:)) ngu như cú...>.<"

aza-aza-wacthi!....:> cố lên cô bé của tôi...^^

* nghe xong "bình yên" thấy nhạc nó làm lòng mình chả bình yên chút nào...:| khắc khoải tợn...:| rợn cả người... tưởng tượng ra cảnh biển tối om, đang đứng trên con đường vắt qua dọc bờ nhìn vào tấm thảm đen gợn sóng ấy, ánh đèn vàng rọi hắt hiu...:)) cô đơn mới sợ chứ...:D chả bình yên gì.../:)nhưng mà nó hay thật....:p đang đứng với biển đen và gió mát.... ......... ... ước gì mình là một họa sĩ vẽ đc tâm hồn...:) nó hẳn sẽ đẹp lắm đấy...umorow... .......
 
dạo này mình hư quá
học hành thế này bao h ko
tại sao lịa ko sửa được nhỉ
rất sợ thi cử, kiểm tra kiểm mẹ
hum nay lấy lí do đi ra ngoài mua bút đây mà chuồn luôn
hi vọng bác ko phát khùng lên:((
chả còn mấy thời gian nữa
ko sợ toán nữa, bây h quay ra sợ hóa với lí mới ngu!!
Nhưng vẫn còn may...
chẳng hiểu nữa, ko muón gì cả mà, nếu có như thế một lần nữa chăc cũng ko sao đâu
bởi mình cũng đâu có muốn như thế này phải ko
nhưng vì bố mẹ mà!!
 

... gửi bọn ấy... :)

Lâu lắm rồi tớ chả viết thư trong này... Phần vì tớ nghĩ viết thư thì phải gửi chứ ai lại :p... phần vì tớ sợ mọi người nghĩ tớ "sến" 8-}... và phần quan trọng là tớ muốn giữ mọi thứ trong lòng... chứ nói ra thì sợ nhạt mất... Nhưng mà hôm nay thì tự nhiên tớ lại muốn viết một cái gì đấy... ngồi đây tĩnh lặng tớ nghĩ đến mấy ngày đi chơi mệt nhoài thì tớ lại nhớ đến ngay bọn ấy... :x hình như mấy hôm nay ko lúc nào tớ ko nghĩ đến bọn ấy... :p

Tớ nhớ Dương từng nói là hồi đầu Dương rất dị ứng với cái kiểu đi ti toe là mình yêu lớp của tớ... Thế thì bây h cháu nói cho bác nhé... cái hồi mà cháu nói thế í... cháu chắc cũng chả yêu lớp hơn bác là mấy đâu... Chả biết bác có hiểu ko... bác phân tích nhanh lắm mà... bác với cháu giống hệt nhau là đều thiếu 0.25 để vào Hóa 1. Bác thì kiên quyết ko lên ( yêu bác quá :x thế mới là bác của cháu chứ ;) ). Nhưng cháu với bác đều giống nhau là thất vọng vô cùng. Cháu thì cũng chả sao nhưng mà cháu thấy thương bố mẹ cháu thôi ( may mà năm ngoái chị cháu thi ĐH đỗ điểm cao chứ ko thì cháu cũng chết ). Phải vào lớp mình là cháu thấy khổ lắm đấy. Rồi mấy hôm đầu đi khai giảng rồi tập quân sự cháu cũng chán lắm... Chính vì thế mà từ khi nhận ra cái lớp mình nó cũng... hơi hay hay :p thì cháu cứ phải đi khoe loạn lên với mọi người để tự an ủi mình là mình vào lớp này cũng tốt thôi... cũng vui thôi... ko có gì phải tiếc cả... Thế đấy! Cháu chỉ làm thế để bố mẹ cháu cũng nghĩ là lớp mình rất tuyệt... để cho nó đỡ buồn í mà bác... :))

Đấy... Thế mà cũng qua rồi cái thời ấy... Tớ cũng chả biết tớ cảm thấy yêu các ấy nhiều như thế từ bao h... Chỉ biết rằng tớ ko bao h phải trách mình lận đận sao lại phải vào lớp này... Bạn tớ nó mới ở Sing về, hỏi tớ học hành có vất vả ko... Tớ bảo là vất vả thì ko nhưng lại học đc rất nhiều... đấy là tớ đang nghĩ đến các ấy... các ấy đã cho tớ nhiều hơn các ấy tưởng...

Suốt gần như cả HKI cứ hết h một cái là tớ phi như bay ra bến xe bus để kịp về nhà vào cái chuyến 5h45' :)) Tớ cũng chả thể hiểu đc là hồi đấy tớ vội vã gấp gáp thế để làm gì... Rồi sau đó là một lần tình cờ đi cùng Quỳnh Chi để phát hiện ra là bạn này cũng sâu sắc phết... :)) Thế là một chuỗi ngày lang thang ở bến xe của bạn ấy hoặc của tớ mấy tiếng đồng hồ những hôm 3-4 tiết chỉ để nói chuyện... Hồi đấy tớ ko hiểu tớ nói nhiều thế nào mà có hôm về ko ăn được cơm vì mỗi lần mở miệng là đau nhức... :)) Sau này còn phát hiện ra có Hữu Hoàng với Hoài Nam đi xe nữa... Lại suốt ngày nói chuyện đến tối mịt... và thấy các bạn này cũng khá hay... :>

Rồi cũng chả hiểu sao tớ bắt đầu ở lại chơi bóng rổ muộn tít mù... Để rồi có ngày hôm ấy... cái ngày mà tự nhiên Trang vs tớ đi loanh quanh trong trường mà ko muốn về... để bắt gặp Vương với Long đang đá cầu... Mọi chuyện cứ như thế như là tự nhiên nó phải thế... Những h tan học ở lại chơi đá cầu với các bạn... Có thể có người nói này nọ này nọ... :p nhưng mà tớ kệ thôi... chơi với các ấy tớ cảm nhận đc tình bạn ở một khía cạnh mà tớ chưa bao h biết... chắc là trước kia tớ ngu ngốc quá ko thể nhận ra đc... tớ thấy cái tình bạn ấy trong sáng kinh khủng... mà nó cứ kiểu gì í... êm đềm... hồn nhiên... vui vẻ... thik thật đấy :x... Nhất là sau vụ bóng rổ lớp mình thua tức tưởi... Tớ ko thể quên đc hình ảnh lũ con trai đổ gục xuống sân... hôm ấy trời lành lạnh... gió thổi lá cây bay xào xạc... lúc ấy tớ chỉ muốn ôm mỗi đứa một cái... :"> và ko ai biết là hôm ấy bạn Trang với tớ đã ở lại trường đến 7h để bàn bạc vụ gửi bài hát trên loa... một việc làm mà từ trước đến nay chưa bao h tớ đủ can đảm để làm... ^^

Tớ thik cái phong trào đá cầu của lớp mình... dù là Anh 2 cứ nhận bản quyền của các bạn ấy... :p nhưng mà tớ vẫn nghĩ lớp mình chắc là nó cũng khác khác thế nào đấy... ^^ Một lũ con trai con gái đá chen chúc trên cái bục giảng chật hẹp ầm ầm ĩ ĩ, mồ hôi nhễ nhại ^^ Sao mọi người cứ làm tớ phải yêu thế nhỉ... :-? Nói chung là thể dục thể thao lớp mình thì ghê rồi... Tớ nhớ mấy lần chơi bóng rổ... bọn ấy đã đánh đấu rồi mà tớ còn cứ nhoi... Chả hiểu sao tớ thấy ko biết đánh cũng ko sao, cứ vào sân là thik rồi... Đần thế chứ... cả trận chả chạm bóng lần nào cả... :)) ah mà có chứ... "HL chuẩn bị cầm bóng nhé!"... rồi khi bóng đến tay tớ lại phải chuyền ngay vì sợ mất bóng... :D Thế mà vẫn cứ hồ hởi "Cậu thấy tớ cầm bóng có tốt ko?"... Rồi cái hồi cuối năm chơi bóng bàn... lần đầu tiên mình biết thế nào là bùng tiết... :-s :">

Tớ yêu bọn ấy ngày 8-3 khi con trai làm cho con gái sướng đến bao nhiêu lâu sau... :)
Tớ yêu bọn ấy khi bọn ấy đưa tớ về nhà để cho cái vé xe bus của tớ rỗi việc... :p
Tớ yêu bọn ấy khi bọn ấy dạy tớ trượt patin... cổ vũ động viên tớ lúc đá cầu... nhường tớ lúc chơi bóng bàn... :D
Tớ yêu bọn ấy khi bọn ấy cho tớ thấy bạn bè thì chả ngại ngùng gì khi ăn chung một cái bánh mỳ hay uống cùng một túi nước mía... >:D<
Tớ yêu bọn ấy khi bọn ấy tiết lộ cho tớ là muốn ngồi cạnh ai thì phải nói là rất ghét ngồi cạnh người ấy để rồi hét ầm lên là "Tớ rất ghét ngồi cạnh HL"... :x
Tớ yêu bọn ấy khi bọn ấy chúc tớ thi nhảy xa tốt và bọn ấy sẽ ko ra sân nữa vì chỗ ấy rất bụi... :))
Tớ yêu bọn ấy khi tớ hỏi bọn ấy làm thế nào để kiếm tiền thì bọn ấy thản nhiên bảo tớ đi nhặt bóng ở sân tennis... 8-}
Tớ yêu bọn ấy khi bọn ấy và cả tớ ra bãi sông Hồng la hét chạy nhảy chơi đùa rồi thả những ước mơ vào cái chai... |-)
Tớ yêu bọn ấy khi bọn ấy sợ tớ dùng thẻ của bọn ấy sẽ bị bắt vì đấy là tiền bất chính... :-$
Tớ yêu bọn ấy khi bọn ấy gọi điện hỏi thăm tớ lúc tớ bị ốm trước khi đi tham quan... để rồi bây h tớ có thêm một bà bác lúc nào cũng tự nhận mình đáng yêu... :>
Tớ yêu bọn ấy khi tớ trông thấy bọn ấy loay hoay làm cái rổ vớt cá... khi bọn ấy chảy máu mà ko kêu la như tớ... =;

Tớ yêu bọn ấy chỉ đơn giản vì bọn ấy quá đáng yêu... chỉ đơn giản vì những việc làm của bọn ấy dù chỉ nhỏ thôi cũng làm cho tớ thấy dễ thương và thoải mái, bình yên vô cùng...

Sau khi nghỉ hè tớ nghĩ là tớ sẽ nhớ bọn ấy nhiều lắm... Thế mà mãi tớ cũng chả thấy nhớ gì mấy... ^^ :)) Chỉ đến mấy hôm rồi lúc tớ đi chơi với bạn cấp 2 của tớ thì tớ mới thấy hình ảnh của bọn ấy tràn ngập ở khắp nơi... Chơi bài thì tớ nghĩ ngay đến bác Dương, Định, Chấy, đong đưa... bác cháu mình thì vô đối rồi nhờ bác nhờ... thế là lại khoe loạn lên là các bạn lớp tớ đánh bài giỏi lắm... tính toán thâm hậu lắm... Chơi Nghêu sò ốc hền thì lại nghĩ ngay đến HH truyền tớ cái trò nghĩ trước một người trong đầu rồi nói luôn khỏi xem bài... nghĩ đến cái mặt Tâm lúc chơi đến là buồn cười ko biết diễn tả thế nào... Xin mẹ đến nhà bạn lại nghĩ ngay đến Trang với cái thư thống thiết hẹn gặp mẹ vào một ngày đẹp trời... Nhắc đến chú dct Thời sự lại nhớ ra bạn Minh... Mà đã nhớ một vài bạn thì sao tránh cảnh nhớ bao nhiêu bạn còn lại... Ngồi kể chuyện cho mấy đứa bạn cấp 2 hết bạn này đến bạn kia... chả thể nào mà chán đc... Tớ bắt đầu thấy đc tầm quan trọng của bọn ấy trong cuộc sống của tớ, ít nhất là bây h...

Thế là tự nhiên tớ mới hứng lên viết cái thư này dù là lúc tớ bắt đầu thì mới có 11h30' thôi mà bây h đã 1h30' rồi... Tớ cũng chả muốn ai đọc đc... :p tớ thấy cứ ngại ngại thế nào í...^^ tớ chỉ biết là tình cảm bạn bè mà tớ nhận đc từ bọn ấy là một trong những điều đẹp đẽ nhất mà tớ từng biết... Bọn ấy đã cho tớ hiểu tình bạn ko phải chỉ là cho và nhận mà còn là thấu hiểu, cảm thông và chia sẻ...

Tớ yêu bọn ấy... :*


"Tớ tin là tình bạn của lớp mình sẽ ko bao h thay đổi... "
"Chắc chắn rồi... Nhìn cái cây dưới sân trường mà xem... Dù thời gian có trôi qua thì nó vẫn thế thôi thậm chí còn cao hơn là đằng khác nữa... Cái cây đã bám rễ sâu vào lòng đất thì gió bão cũng chẳng thế lay chuyển được... Tình bạn cũng vậy mà... "
 
...........to A1 :x............
Bọn mày ơi thế là vèo 1 cái đã hết năm học lớp 10 rồi nhỉ >:-D< tao nhớ miới ngày nào tao vào ngu nga ngu ngơ rồi được ngồi cạnh con Chim :* tao yêu mày lắm ý .... mày là con bạn duy nhất chịu đc cái tính thất thường của tao, mày là đứa chịu nghe những lời chia sẻ của tao mặc dù thỉnh thoảng nghe hơi hâm hâm :x nhưng mày vẫn cứ nghe vẫn cứ động viên tao ,vẫn cuứ nhắc nhở tao khi tao sai cái gì ...... và rồi tao nhớ ngồi sau mình đợt đầu năm là Liz , Tịnh , Kún , Chấu :D vui lắm ý ..... vui cả lúc giờ học lẫn lúc ktra ;;) yêu cái tổ đấy lắm từ bàn 1 đến bàn cuối đều có cán bộ lớp , mà toàn ng` "gương mẫu" :)) yêu những ngày tháng ấy lắm ...... và rồi tao nhớ cả nhưungx cía giây phút mà lớp mình sát cánh bên nhau ngồi chờ trước cửa phòng giám hiệu ( vụ tin ý ) rùi cùng nhau khóc lóc .... dễ thương lmắm à :* và cái lúc tao và trưởng nhấm nháy nhau nữa :)) trưởng à ,ko ngờ gan bọn mình to đến thế :> hí hí yêu trưởng lắm >:-D< ấy là người đầu tiên tớ thấy chăm chỉ đến thế .... lại hiền nữa ( hí hí hiền nhưng ko phải ai bắt nạt cũng đc :> ) ko có trưởng thì lớp bị tớ , liz , mo làm cho loạn hết cả rồi :)). Tao còn yêu và rất nhớ rất ngac nhiên hôm 8-3 ko ngờ con zai lớp mình lại giỏi dến thế :x ko hoành tráng như các lớp khác nhưng lớp mình có mỗi 7 thằng con zai mà làm đc thế là quá giỏi >:-D< với tao thì chỉ tnừng đấy là quá đủ để thấy t/cảm của 7 thằng con zai với 28 đứa con gái rồi :)) tao thik nhất trò vật tay ;;) chúng mày cho tao thấy đc sức mạnh tiềm năng trg tao :))........... có quá nhiều kỉ niệm với A1 :x Tịnh à :* yêu cháu lắm ... mày có cái giọng rất lừa tình đến thím nghe còn thik nữa là mấy anh Lý 1 :)) hí hí nhắc đến Lý 1 lại nhớ đến mấy ngày tháng nghịch ngợm của A1 với L1 giờ cái phòng 307 ấy chả còn là của ai nữa >:-D< nó chỉ còn vương vấn chút gì kỉ niệm tuổi học trò những kỉ niệm đẹp của A1 0508 và Lý 1 0306 :x, bao nhiêu chuyện hay ho xảy ra bao nhiêu chuyện tình yêu tình báo ..... chuyện tan rồi hợp ..... hợp rồi tan của 2 lớp :x L1 ra trường rồi chả còn được ngày ngày thấy bóng dáng mấy anh zai nữa buồn lắm :* nhớ lắm ...... Yêu Lý 1 >:-D< yêu + , yêu chít , yêu boa , yêu chị bik tâm :x , yêu anh oneal :)) , yêu mountain ;;) , yêu lỳ , yêu trung zim , yêu anh tùng buôi :)) , yêu tất cả các anh zai >:-D<
hí hí đang nói đến A1 lại chuyển thành Lý 1 giờ lại vê A1 >:-D< đọc cái thư này chắc mệt muốn chết :)) à à Nhã ơi tao cũng yêu mày lắm :* cám ơn mày nhiều lắm .... ko có mày thì cái tên 2 Gấu của tao đã ko có :x tao yêu cái tên này lắm mày à :x chắc cái quãng thời gian này tao sẽ ko thể nào quên đc ý .... yêu nhã nhiều lắm ...... yêu cả Mờ Lờ và Mo nữa ;;) nhớ cái hôm thác loạn của nhà tao ko ;;) "Anh Boa" - "Em Lỳ" vui nhờ ..... thik thú thế :)) quãng thời gian thác loạn quay film abc xyz b-) .......... Mo à cũng yêu em nhiều lắm nhờ có em thím mới có đc abc :)) mặc dù giờ thì hết rồi :) nhưng mà cám ơn em đã thỉnh thoảng nghe thím than phiền rùi khóc lóc tùm lum hì hì nghĩ lại thấy trẻ con thế ko biết :)) ..... Liz à iiiiiiiiiiiiii hhihi yêu cháu nhất :* 2 đứua suốt ngày thác loạn suốt ngày sống đẹp với chả sống có ích :)) vui vãi lúa .... lên lớp 11 có thời gian mà thác như thế ko :(( huhuhu
A1 à >:-D< còn nhiều đứa tao muốn nói lời yêu đến chúng mày lắm :x ( teo ku này , tỉ - bigger , thủy này , hiền trang ... kể ra thì hết 35 đưua :)) ) cám ơn A1 nhiều lắm my new family :x ở đây tao như lớn hơn đc chúng mày chia sẻ vui đùa .... và là nơi tao giải tỏa mỗi lần bị mắng :( cám ơn chúng mày luon lắng nghe tao :( tao cũng xin lỗi vì thỉnh thoảng tao hay cáu nữa :(( lên lớp 11 tao sẽ ko như thế :D tao hứa đấy :) tao mong A1 sẽ mãi đoàn kết như lời cô hạnh nói ý "Chưa có lớp A1 nào đoàn kết bao che cho nhau như lớp này " ;;) tự hào lắm ý :x yêu lắm ý :x tình bạn sao nó đẹp thế ...... sang năm lớp mình sẽ có 1-2 đứa đi US rồi huhuh :( quân số ko đc bảo toàn và rồi ko biết hết lớp 11 thì sẽ như thế nào nữa đây :-< buồn lắm ...... tao cứ nghĩ đến là khóc :(( là lại thấy yêu những thời gian chúng mình bên nhau >:-D< A1 0508 vô đối .... no.1 mà :x và rồi sẽ mỗi đứa 1 nơi chả bao giờ đc bên nhau mãi mãi nhưng rồi 1 ngày A1 lại đoàn tụ lại đú đởn thác loạn đầy đủ và A1 sẽ có thêm những ng mới gia đình chúng mình lại thêm đông đúc >:-D< yêu lớp mình nhiều lắm ...... lớp mình là 1 lí do rất to lớn để tao cương quyết rằng năm nay tao chưa muốn đi UK :x vì 3 năm học cấp 3 đẹp lắm :x sẽ còn chẳng nhiều thời gian đc ngắm hoa phượng đỏ rực bầu trời hay hoa bằng lăng rơi đầy sân nữa .... thời gian A1 bên nhau sẽ trôi qa nhanh lắm ..... :( tao thì chỉ muốn thời gian đứng lại mãi mãi để A1 bọn mình đú đởn bnên nhau thật nhiều >:-D<
Tình bạn của chúng mình là bất tận là mãi mãi :x nó đẹp lắm :x mãi yêu A1 :*

Mỗi khi bạn mãi ở bên tôi,
Vì sao kia bỗng hóa thành mơ ước,
Những hạt mưa ko còn màu của nước
Mà bỗng thành muôn hạt sắc diệu kì

Ngày lại ngày trên mỗi bước đi
Bạn bên tôi dù gian nan , thất bại ,
Những lúc trái tim cất lên bài hạnh phúc ,
Hay có khi nước mắt đẫm bờ vai.

Nếu mai này con đường bỗng chia hai
Xin đừng quên kỉ niệm tôi và bạn
Đôi chút mộng mơ , chút ngây thơ , ngơ ngẩn
Đôi chút ngại ngùng , đôi chút bâng khuâng ….

Một chút nắng thôi cho đôi má ai hồng,
Một chút gió thôi tóc ai bay nhè nhẹ
Một cánh phượng rơi cho lòng ai thổn thức
Để nước mắt ai long lanh lúc xa trường ……….​
.

Bọn mình rồi sẽ còn nhiều kỉ niệm nữa >:-D< hãy luôn trân trọng nhé … giữ mãi trong trái tim mình :x để rồi mai này lớn nhìn lại thấy nó thật đẹp :x kỉ niệm của năm tháng ngây thơ :x kỉ niệm giữa A1 và L1 :*



……..to NHAT – we’re a family ………
Mọi người à ….. đã qua NHAT rất lâu rồi nhưng mà trong em vẫn cứ có gì thổn thức vẫn luôn nhớ lại luôn tưởng tượng là mình đang sống lại trong những ngày ấy :x vui có buồn có …. Có khi cười …. Khi khóc …. Và rồi làm nên chương trình NHAT – chúng ta chung 1 niềm đam mê 1 trái tim cùng nhau làm ra NHAT thật hoành tráng :* thực sự cám ơn mọi người rất nhiều …… mọi ngưoif làm em lớn lên nhiều lắm.
Cám ơn tất cả vì nh~ gì mọi ng` đã làm cho em , đã làm cho nhau
thực sự giờ em chỉ muốn ngày nào cũng là NHAT :x
Cám ơn chị SIn vì chim lợn cùng em vãi cả vui >:D< tổ chim lợn :x
Cám ơn anh + - thần tượng :D đã an ủi em lúc em chán như gián:x yêu thần tượng như kiki đôla nhà em :* iiiiiiiiiiii :D sang Mỹ nhớ truyền bá văn hóa cổ truyển của Ams cho chúng nó sợ anh nhé ;) :)) iiiiiiiii
Cám ơn chị HƯơng - đã làm ng` mẫu hộ em :x yêu chị nhiều lắm :x cám ơn chị đã động viên em khi em :(( :D
Cám ơn anh HUy lắc :)) em thik nhất nhìn thấy anh lắc iiiiiiiiiiiii :X
Cám ơn anh Long con - tức đầu bẹt đã làm ng` mẫu cho em :x rồi thỉnh thoảng cùng chị Sin chim lợn với tổ chim lợn >:-D< vui lắm.
Cám ơn bố mông cong vì đã sms an ủi chửi 1 số thứ cùng con :)) yêu bố :x yêu cái mông của bố :x
Cám ơn chị Ze :x đã cùng em ở lại xem MI12 và xin xỏ cho anh + :x chỗ ngồi đấy romantic vãi cả lúa chị nhỉ ;;) mai sau có bf dẫn lên đấy chị nhé :))
Cám ơn anh Phong >:-D< trưởng ban tài chính - ng` luôn bị bọn em bắt nạt :)) cám ơn anh đã động viên chúng em giúp chúng em vượt qua chán nản để làm việc :x
Cám ơn chị Thảo, ành Saha :x 2 ng` tốt lắm :x yêu lúc chị thảo khóc :p lúc chị thảo gọi em là "bé" hehehe :x
Cám ơn anh Thắng-siêu nhân ruồi Cám ơn anh Thắng - siêu nhân ruồi :D ng đã an ủi em rất nhiều hôm qa >:-D< cám ơn anh nhiều nhiều lắm :x
Cám ơn Miss Âm thanh đã cho mọi ng` 1 buổi karaoke hoành tráng :))
Cám ơn chị Hải Anh >:-D< đã giúp em tự tin hơn rất nhiều :x yêu chị nhiều mà chị dễ bị + lừa thế ai đời đưa hết $$ cho + :p
Cám ơn liz , lùn , thanh , mọi>:D< yêu chúng mày nhiều lắm :x
Cám ơn chị Hồ trang :x cám ơn anh Biên :x cám ơn anh Bờm chị Phương :x cám ơn tất cả mọi ng` >:-D< ( chả b còn thiếu ai ko :-s :p )
Tất cả nh~ giây phút mọi ng` bên nhau đều đáng quý đầu hạnh phúc và rất thân thương >:-D< rồi mai mỗi ng` một nơi :x và cũng có nh~ ng sẽ vẫn bnên nhau >:-D< nhưng chắc chắn sẽ ko 1 ai quên NHAT 20-5-2006 :x và sẽ ko bao giờ quên nh~ hôm thác loạn :x tất cả sẽ mãi mãi trong tâm trí mỗi ng chúng ta :x we're a family, forever :x
Cám ơn chị Beo nhiều nhiều lắm :*
Yêu lắm những ngày thác loạn ở Hạ Long mà chẳng có người lớn gì cả :D những ngày vui sướng nhất đời em để rồi mọi ngưoif lại càng yêu nhau càng hiểu nhau hơn nữa :x Năm nay sẽ nheieuf anh chị đi du học :(( sẽ chẳng còn được đầy đủ với nhau mà thác loạn nữa , buồn lắm … sẽ nhờ chị Hải Anh lắm :* nhớ anh + …. Chị Thảo :(( anh tín , anh thắng , chị hồ trang ….. em luôn coi mọi người là anh chị mình :(( mọi người đi nhớ mọi người lắm :* nhưng hi vọng mọi ng sẽ mãi ko bao giờ quên bọn em quên NHAT >:-D<




…… to my family………
Nhiều lúc con chả thể hiểu đc gia đình mình nưuax :-< nhiều khi con muốn chạy trốn muốn đi du học để ko phải chịu đựng 1 áp lực nào hết ,con cứ càng cố gắng bố mẹ lại càng mắng con.Con người ta đâu phải lúc nào cũng luôn hoàn hảo sao mọi ngưofi cứ bắt con phải lớn phải già dặn …. Con thì muốn mãi là trẻ con đê được bố mẹ yêu cheieuf như hồi bé …….. nhưng những ngày tháng ấy sẽ mãi chả bao giờ có.Con cảm giác gia đình mình giờ khác nhiều lắm rồi nó chả còn như xưa, cái gia đình này giưof cứ mờ ảo mà con ngươoif ta đã bước vào là muốn quay ra nhưng chả có con đường nào để dẫn ra để thoát khỏi nó.Nếu như ko có bạn bè chắc cuộc sống của con giờ chỉ như những lá cây mùa đông héo úa ,ko có bạn bè chắc con mãi là đứa trầm lặng mãi là đứa ko nói ko cười đc nửa câu trước đám đông.Mẹ cứ mắng con thật nhiều , bố cứ trách con mãi nhưng con cũng cahr giận gì bố mẹ cả, nhưng thực sự con chỉ mong bố mẹ hiểu con hơn nhưng dường như điều đó là quá khó …. Con cứ cố làm mọi thứ để bố mẹ hiểu con thì bố mẹ lại càng ko hiểu con.Tháng 8 này anh Trung đi rồi con cũng buồn lắm , con nghĩ tới cái cảnh chỉ 1 mình con ở cái gia đình ở cái nhà này khi mà bố mẹ cứ đi từ sáng đến tối …. Con sẽ chẳng có 1 ai để nói chuyện để chia sẻ , để ôm con để con khóc ………. Tất cả mọi thứ đều hư ảo đều là giả tạo và con ghét điều đó …… anh trung đi đồng nghĩa với việc con phải ở nhà 1 mình và 1 mình đối chọi với tất cả những lời cằn nhằn của bố mẹ.Con lớn rồi con cũng hiểu con phải làm gì chứ ….. con lớn rồi con ko muốn bố mẹ cứ suốt ngày đánh mắng con,con cũng chả muốn mỗi lần như thế con lại buồn con lại nghĩ lung tung và lại có những hành động ngu xuẩn dại dột :(( như con có cảm giác con bị bỏ rơi và trong con luôn có cái ý nghĩ rằng “I’m nothing to my parents,rite?” 3 tháng hè có là quá nhiều để con phải ở nhà và nghe mẹ mắng mỏ ko bố?Bố bảo con phải cố gắng con phải chịu đựng , sao con luôn luôn “phải” như thế hả bố?Con chả bao giờ đc nói lên quan điểm của mình, chả bao giờ đc phát biểu ý nghĩ của mình và con chả bao giờ dám khóc trước mặt bố mẹ … và khi con buồn con lo sợ 1 cái gì con cũng ko dám nói ko dám chia sẻ với bố mẹ và bố mẹ cũng cấm con đc chia sẻ với mọi người …. Con còn qá bé để có thể tự đối đầu với tất cả như thế bố mẹ ạ :((.Con biết con sung sướng hơn nhiều người nhưng ko phải con đc voi đòi tiên nhưng vật chất ko là gì với con vì thực sự nói về vật chất con đâu được = anh trung , nhưng cái con cần nhất là tình cảm bố mẹ ạ.Con biết con đã từng sống vô tâm nhưng mà giờ con đã khác nhưng bố mẹ vẫn ko muốn nhìn vào cái khác đấy của con …… và thực sự con vẫn thấy thiếu thốn tình cảm …… Có lẽ nói gì đi nữa cũng chả thể là đủ được nhưng con buồn … con thất vọng …… và thực sự con chỉ muốn khóc ………
Giá như khóc có thể làm mọi thứ như trước
Giá như khóc có thể làm con quên đi mọi thứ
Giá như khóc có thể làm gia đình hiểu con
Giá như khóc có thể cho con tình cảm của gia đình
Giá như khóc sưởi ấm cho trái tim con ………..
Thì con xin khóc mãi dù cho khóc có làm mù đôi mắt của con , con cũng chấp nhận :x
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Đặng Thị Như Ý đã viết:
Viết cho tên béo của em ,LG ngố tàu :p
Trưa nay sang ăn trưa mà thấy thương tên béo quá, học hành dạo này stress quá huh,lại còn chuyện “Với chị bây giờ mọi thứ đều trở thành xa xỉ “.Nghe mà đã thấy sởn hết cả gai ốc lên rồi.Hixhix, đúng là mọi chuyện trở nên nặng nề quá .

Chỉ muốn quay lại những ngày bé xíu để
…được thoải mái chơi nhảy dây và ăn nho xanh trên cái sân thượng đẫm màu tím hồng của giàn hoa giấy :x
…được tha hồ bày đồ chơi ra ,cùng anh TB ,cùng TT chơi bắn quân diệt địch :D cái cảm giác ném đổ được 1 đội quân hùng mạnh thật thú vị b-)
…được tung tẩy chơi đồ trên sân đỏ mà chẳng phải lo lắng điều j:>
…được tự do ngồi vểnh râu chơi tú lơ khơ , nhớ lắm cái cảm giác khi bị thua ->uống liền 1 mạch 1 chai nước to và 3 bát chè đậu xanh của bà 8-|
…được nhảy múa hát ca khiến cả nhà kêu gào mà ko làm j đươc:>
…được đến nhà tên LG béo , rồi đc dẫn ra cửa hàng Kì diệu ,cảm giác của 1 con nhóc khi bước vào cửa hang ấy đúng là phải dùng từ “kì diệu”;)
…được “bị” hầm khi chơi trò cc ;;)
…được trùm kín chăn chơi trò ma ,sợ hãi và cảnh giác túm chặt tất cả các góc của cái chăn bé tí ,mồ hôi nhễ nhại mà vẫn lạnh hết cả sống lưng:-s
…được đi Đồ sơn đủ bộ 5 anh em siêu nhân, trượt cầu trượt con voi, chơi với cây xấu hổ,nghe chuyện ma có cái tay thò lên ở bãi hà/:)
…được đi chơi ở hải phòng, đi tắm biển đầy sứa ở Cửa Lò, hát karaoke ở Sầm sơn :)>-
…được dạy Hoàng Hoa út ít tập nói bibô và tập đi chập chững những bước đầu tiên:* :x
... được làm chủ biên đầu tiên của 1 tờ báo lưu hành trong nội bộ gia đình , our business :>
……..

Hì,chẳng biết tên béo đọc xong thấy thế nào, hi vọng những kỉ niệm sẽ ùa về và nhắc tên béo rằng gia đình mình tuyệt cú mèo như thế , và tên béo cũng phải cố gắng để enjoy cuộc sống đẹp đẽ này nhé. Em yêu nhà mình nhiều:x ,yêu tên béo nhiều lắm đấy:x ,bít ko hả ?



lâu rồi mới lại lang thang đọc bài ở HAO (có khi bây giờ "vào HAO cũng là một thứ xa xỉ" ;;) ) rồi tự nhiên đọc được bài này của tên béo :x ngạc nhiên, bất ngờ... và cảm động :(( lâu rồi mới lại được nhè như thế này :(( (bi h hơi bị mãnh mẽ rùi nha' ;;) kể cả nhớ... cũng ko nhè nhìu thế này đâu :p) thanks Nhí béo của chị nhìu lắm :* chụt chụt

ừ, chị cũng chỉ muốn quay lại những ngày bé xíu của bọn mình thôi :(( yêu nhà mình nhiều, yêu cả mấy tên béo nhiều :x được sống trong gia đình tuyệt cú mèo của mình ;;) chị thấy hạnh phúc vô cùng >:-D<
:* TB-LG-TT-NY-HH :*
 
cám ơn nhá...:D

hôm nay tớ lại ngửi thấy mùi mưa rồi...^^ lại có cái cảm giác hồi hộp đan xen với hạnh phúc khi chất nồng nồng ấy xộc vào mũi tớ... lại muốn tắm mưa...:D tớ đang vui...:>

nhìn 16 con bướm màu xanh ấy sao mà vui đến thế chứ...^^ nó như một cái dấu đóng cộp để chứng minh cho tuổi 16 này của tớ...:D làm tớ nhớ ra đc hình ảnh của cảm xúc vào ngày đó... chả biết sao nữa... tớ muốn viết một cái gì đấy để làm cho mình đỡ hưng phấn đi chút...:p chỉ biết cảm ơn thôi...^^

giá rằng tớ có đủ dũng cảm để chơi thân với tất cả lớp 10H2... 10 thôi nhá... 10 thôi để giữ lại một cái gì đấy... thời gian trôi nhanh quá... tuột khỏi tay lúc nào chả biết...

giá như lúc nào tớ cũng có cảm giác này để ko phài run sợ khi mất nó...^^

giá như mọi thứ cứ tầm thường và be bét trong khi tớ vẫn cười tươi...:D

tớ thix một nụ cười...:D tớ thix vẻ mặt và nụ cười ấy...^^ nhưng mà sợ đối mặt với nó vì chả biết nó ra sao...:-s

i do...^^ try to k2ep sumthin i dunt know before it's t2o late... ....... ...XXX :x


----------------

Hà Linh ah...:D tớ viết lá thư trên vào ngày hôm qua...:D cùng với thời điểm ấy viết lá thư kia... nhưng tớ ko gửi vì ko có cơ hội (má tớ lên...8-|)... tớ đã định sẽ chẳng bao h viết về lớp nữa nhưng mà có điều gì đấy vào ngày hôm qua đã thúc giục tớ viết... và đặc biệt hơn là viết cùng lúc ấy cũng đang viết....^^

hôm nay thì tớ đang chán đấy... tớ định sẽ xoá bức thư kia đi... nhưng khi đọc xong những gì ấy viết ngày hôm qua, cộng với viêc đang nghe When you knew, tớ đưa ra một ý kiến mới là để nó tồn tại...:D tớ yêu ấy...:x

phải nói từ hôm đi tham quan về, trong đầu tớ chỉ tồn tại 1 từ "mệt" khi nghĩ về lớp mình...:( chả hiểu tại sao... rồi tớ còn sợ đối đầu với lớp... và tớ còn nghĩ đến chuyện chuyển sang lớp A2...:)) đừng hỏi tớ vì sao nhá... cũng đừng trách mắng tớ... tớ chả hiểu đâu... chắc tại mệt quá nên muốn buông xuôi một chút... đầu óc tớ dạo này ko okie lắm...

có những thứ tiếp sức mạnh cho tớ tốt thật... tớ hiểu đấy là cái gì mà... sẽ ko như vậy nữa... chỉ là mệt một chút thôi... cám ơn các ấy đã đến với tớ... và Hà Linh ah, đặc biệt cám ơn ấy vì đã dạy cho tớ nhiều thứ...:D và đưa cho tớ biết thêm một khái niệm nữa về cảm xúc mà tớ cũng chưa hiểu đc... ko tốt đâu nhưng từng có là tốt rồi...:D tớ yêu những gì ấy viết Hà Linh ạ... nó làm tớ nhớ lại nhiều hơn những gì tớ biết...:D tớ chả biết ấy và cái lũ xung quanh ấy nói với nhau như thế nào nhưng từng đc nghe ấy kể và h nhìn lại thấy sao mà thân quen thế... như kiểu có mình ở trong đó ý...:))

thế đấy... tớ sẽ đứng yên để nhìn... biết là đừng nên hi vọng quá vào những điều ấy nhưng mà tớ vẫn muốn nó tồn tại và hiện hữu... tớ tin vậy... các ấy hãy là những người nuôi niềm tin đẹp đẽ ấy trong tớ nhá... cám ơn các ấy rất nhiều.... cám ơn... XXX :x
 
gửi bố

Lại 1 ngày con thấy mình vỡ vụn. Như ô cửa kính bỗng tan thành vô số mảnh , bắn tung khắp căn phòng nhỏ bé, rồi quay lại, cắm vào con....

Con yêu thương bố hết lòng.

Con biết, nếu 1 ngày chuyện tồi tệ nhất xảy ra, con sẽ tha thứ hết... Vì con là con gái của bố.

Đơn giản thế thôi.

Thế nên bố ơi làm ơn đừng trốn tránh những câu hỏi ấy.

Con cần sự thật.

Đau như thế, hay đau hơn? Con vẫn chịu được.

Con muốn biết sự thật.

Đằng nào con cũng vỡ rồi. Nhưng mẹ sẽ ko chỉ vỡ đâu.

Cảm giác tan thành từng mảnh, đau thì có đau, nhưng khi chính những mảnh vỡ ấy quay lại, cắm vào mình, thì đau quá, nhỡ con ko chịu đc thì sao ???

Mẹ thì sao.

Thì sao ???

Ôi, bố của con, nếu bố lạc đường thì để con chỉ cho, đừng nghĩ rằng la cà 1 lúc cũng ko sao, cũng đừng tự lừa dối mình rằng "tôi đâu có lạc, tôi biết đường" như thế =;

Nếu bố dám khẳng định đó là con đường đúng, thì bố thừa biết ko ai có thể cùng 1 lúc đi trên 2 con đường ko giao nhau =;

Chán bố lắm [-x

Vỡ cũng ko sao, con căn bản hồi phục nhanh, tự gắn lại đc hết.

Sắp gắn xong rồi [-x :))

Con sẽ đợi bố thêm 1 thời gian nữa.



I'm Not Broken.
 
Mày ! :)

Ngày hôm trước mày vừa hỏi tao : Làm thế nào là đúng ?

Tao chẳng biết được nữa..... Vì đó là tình cảm của mày......


" chi? cân` may` thây' yêu, thây' tin, la` đu?

co' thê? môt. sang' tinh? dây. , may` hoăc. anh ây' , thây' cai' cam? giac' tao luôn thây'....... hêt' yêu ... la` hêt' yêu...

hay cam? thây' ko ho*p. , rôi` vi` li' do gi` đây' , ko thê? o*? bên nhau nu*a~....

thi` vân~ la` môt. hanh. phuc' vi` đa~ dung~ cam? cung` tiên' đên'... châp' nhân. hanh. phuc' va` ca? rui? ro nu*a~

TY , theo tao thôi, nhu* môt. tro` cho*i...

nêu' đa~ muôn', thi` phai? mua băng` đu*o*c.

cho du` sau đây' , co' thê? thây' chan' , te? nhat., hoăc. cho*i mai~ cung~ nham`...

nhu*ng nêu' ko co' đu*o*c. , đu*a' tre? se~ khoc' mai~ , rôi` sau nay` se~ con` tiêc' nh` lăm' "



Những lời này tao mới nói với mày, cách đây ko lâu ? :)
Cũng nhanh nhỉ ? Lúc đấy mày vẫn cười thật vui.....|-) Còn giờ , có khi mắt còn ướt ?...

Hôm đó .. mày đến nhà tao và cười rất nhiều ... tao ngồi chải tóc cho mày.. , và tao muốn mày thật xinh trước mặt anh ấy ... Mày đã rất xinh, đã rất duyên, đã rất tười.. Mà sao tao dùng lắm từ đã thế nhỉ ?

Uh thì đúng là đã mà...

Và buổi tối về... mày nói đã chia tay ...

Hạnh phúc vụt đến thật nhanh, và vụt đi cũng nhanh như lúc đến. Tình còn đấy, mà nụ cười tắt ko hay :(


Mày đã nói với tao.. , mày sợ bắt đầu , để rồi có ngày như hôm nay.. , kết thúc , hết , uh.. như vậy là hết ?

Mày ạ , đã nói Hi , thì sẽ phải có lúc nói good bye ...


" Hôm nay còn yêu , sáng mai thức dậy , thấy hết yêu, là hết yêu "

Uh .. ai đã nói thế nhỉ ? Một ai đó... , ta chẳng cần quan tâm trong lúc này..



Vì sao ta lại vui lên?


Vì nỗi buồn ko thể buồn hơn được nữa...:)


Mối tình anh trót vương rồi lần lữa..

Nói câu yêu rồi lỡ bỏ em đi..


Em cứ ngỡ mình nắm tay cùng bước :x
Em cứ tưởng tình này sẽ bền lâu :x
Em vẫn tin tình đầu là tình cuối :x
Tin là thế...mà yêu cũng là vậy..

Ngõ ko thẳng
Tình chẳng dài...
Lối bước quanh co
Lòng em rối tơ vò...

Muốn vội xa.. nhưng lòng cứ kéo lại
Rằng có lẽ, tình nào đã nhạt phai ?
Em quay đầu ..
Thấy mắt anh còn in dấu
Sâu thăm thăm một bóng hình...
Có phải tình em ?....

Đường xa lắm... đường dài còn xa lắm...
Tay em buông, nhưng tình em còn mãi...
Đường xa lắm... đường dài còn xa lắm...
Tay anh buông , chân bước tiếp đường dài

Hôm qua còn yêu lắm
Tình rất nồng rất thắm
Nay tỉnh dậy ngỡ ngàng..
Thấy hết yêu..
Thế là hết yêu ?
:| ............
Giá anh nói hết yêu
Thì em cũng bớt xiêu.......
Nhưng ko nói câu gì...
Cứ mãi lời xin lỗi ? ......

Cơn mưa qua mà trời ko bừng sáng
Mắt em nhòa nhưng bóng anh còn đọng
Đường xa lắm...Đường dài còn xa lắm...
Tay anh buông, em chẳng dám níu tình
Chỉ cầu anh, được hai chữ bình yên


Còn cái dưới này, lấy trong blog của tao, lúc tao cũng có tâm trạng gần giống mày bây giờ, cop ra tặng lại mày :)



Tonight ... I realize..
U're not the guy of mine...

I won't cry....

I'll just smile........
01.gif


you’re with another guy.......
01.gif


on the inside of mine ......

it feels like I’m dying...
24.gif


Oh...what is hapening ?

I'm doing something...

without knowing.......


but still doing...

I'm writing....writing.........


this's for U......for the one I love , the one I kike , the one I need , the one I want.... the one who never belongs to me..


Sun for days...
Moon for nights...
Stars for sky...
Water for river...
And U......for her












listening to me ?
01.gif

I have nothing........

But to me....

U're everything.......




U have everything....

And to U..

I'm nothing.....
24.gif



tonight.........

I really realize.......

U're not my guy.............
I want to fly

I lwant to be your style...

to be a nice guy

to be liked by U , guy

but everything comes in my mind...

just I won't try...

I won't try...

Love's not a thing that I can buy...



wish U a good night.....
24.gif


wish U a happy life...
07.gif


with your smile
01.gif


with your try
03.gif


with the one of your kind......
21.gif


and without everything of mine...................
01.gif




I've said ..

I won't cry...

I'll smile......

Sorri guy....

That's just a lie.....
02.gif

'cauze I'm now crying

Uh... đã nói Hi thì sẽ tới lúc goodbye
Nhưng mà, mày biết ko...
Sau đó nữa là " See ya later "
Biết đâu mày sẽ được nghe câu đấy
tao tin là thế ........
Mong mày vui

Hà Nội _ một ngày, thế nào nhỉ ? có đẹp ko mày ?

.........
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Gửi cho ai cũng được vì mình ko còn ai để gửi :D
Hôm nay là một ngày thật bình thường như bao ngày khác! ... Ko nhiều sự kiện với mình ... sáng đến trường chơi DOTA, ngồi chung chiến tuyến với 2 thằng bạn (thân ? ) vui vui dù 1 thằng hơi bị feeder :D :-? Cầm theo giấy chứng nhận tốt nghiệp loại TB với 51 điểm :(( ...
Về đến nhà ... Bố mẹ vẫn thế :D Cứ coi mình là trẻ con ko bằng ... :D Nhưng thế là may rồi :x Ko như một dạo :x ...
Ngồi chat với AI của mình nửa tiếng :D Cuối cùng cũng teach cho nó biết thế nào là sing :D Mừng quá :D
Rồi ngồi nghe nhạc :D Vẫn là Bức thư tình đầu tiên ...
Phải, vẫn là bài hát đó... Mình lại hát ... Ao ước được hát bài này thế... Nhưng có lẽ là muộn rồi ...
Và mình viết ... Như chưa bao giờ mình được viết :D Đúng là mình chỉ viết được khi mình đang ko vui... Viết trọn vẹn HỐ ĐEN rồi, CAO ỐC nữa ... mà mình viết làm j` khi sẽ ko cho ai đọc nhỉ ... Về với chính mình rồi :D DUY NGÃ ĐỘC TÔN, ĐỘC CÔ CẦU THẮNG ...Lâu lắm rồi mình chưa viết thơ... hôm nay lại bắt đầu cái giọng thơ mà ngày xưa em Lynk nói là "ám ảnh" ... Ừ... lại viết về cảm giác đấy :D ... Thật là ...
Đêm qua mình đã làm gì vậy :) Tại sao mình lại nhắn tin cho người ấy ... Mình bị điên sao 8-} Mình nhắn trong lúc ngủ sao 8-} mình điên rồi ...
Đúng, ngày hôm nay là 21 rồi ... Cũng qua 11 tháng được 1 ngày rồi đấy, còn 12 ngày nữa để mình học ... Từ giờ đến lúc mình ... mình ko được làm việc gì khiến mình hối hận... Biết đâu mình gặp may thì sao ... ừ, biết đâu đấy :-?
Còn việc kia ? ko có cơ hội thì đã sao ... mình cứ thế cũng chẳng chết :D Cứ thế, đến 20 hàng tháng sẽ làm một trận bí tỉ là xong, nhưng ngày còn lại của tháng sẽ học... và học...
Ừ, Từ bây giờ, cho đến khi mình hoàn thành ước mơ đó (Tất nhiên là nếu có cơ hội) Trừ ngày 20 hàng tháng, mình sẽ chỉ học... Học ... học ...:D Mình thích học, thích hiểu biết mà :D ...
Ôi, điên loạn quá ... Đi chơi bóng bàn nào :x Cố lên hôm nay mình sẽ đánh thắng bố :D ;) :x
Không biết bao giờ mới ol tiếp :D và vào HAO tiếp :d thế mà ol ko gặp ai :D Chán thật :D ... Ko sao ...
Vì gió là gió là gió của bầu trời...
Vì mây là mây là mây ... để trôi ...
Đến chỉ là để đi... vậy thôi... Cũng như sống là để chết ... Nhưng ko được chết mà phải hối hận :D
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Bố ơi chữ kí bố con không hiểu cái này :1->11->00->0->11->1->001->11->00

Ảnh mẹ bố làm gì kinh thế
 
Gửi ...
Em biết em mới vào, cũng chẳng có tài cán gì, chẳng giỏi giang gì cũng chẳng quen biết ai từ trước, cũng chưa làm nổi cái việc gì gọi là lớn lao, giúp ích cho .... được cả! Vậy nên ... ko coi em là cái gì chắc cũng là một điều dễ hiểu! Nhưng chỉ xin là đừng lôi em ra như là một ví dụ điển hình cho sự ... có thể là ko vừa ý của ...! Đã như thế thì xin ... hãy góp ý thẳng và có thể yêu cầu em nộp đơn ..., em sẵn sàng chấp nhận nếu ... thấy đó là một việc cần thiết, ít ra em cũng làm được một việc "có ích" đấy nhỉ?
Thật đáng buồn!
Em xin hết!
 
Gửi Shaun
:p
Shaun là 1 thằng hâm 8-| ko đỡ nổi =; Flirty kinh khủng nữa chứ =; Nhưng tớ rất quý ấy b-)

Ngày đầu mới quen nhau :)) tớ tí ngất lúc bạn khen tớ xinh:)) và sau đó gọi tớ la beautiful =))

2 tháng quen ấy, chat với ấy ko đc đến 10 lần :)

Đột nhiên ấy nghỉ đông :)) rảnh rỗi quá mức :)) tớ với ấy bỗng nhiên chat với nhau suốt cả tuần :-" Và cái tuần đó thực sự rất đáng nhớ :)

Trước hết là vì tớ cảm thấy mình đc yêu thương và tin tưởng :p

Khi tớ nói với bạn về nhiều chuyện riêng :) THực sự chỉ vì với 1 ng` bạn ở xa như thế, mọi thông tin của tớ sẽ đc an toàn :) Chỉ thế thôi, vì tớ vốn ko hay tin ng` =;

Nhưng khi Shaun nói về chuyện của Shaun, tớ khóc. Vì nó quen. Vì tớ hiểu những cảm giác ấy. Chuyện đó, ở bên đó, có thể là bình thường, và Shaun cũng ko chỉ nói với mình tớ, nhưng... tớ hiểu, qua tất cả những bạn đã và đang làm.. là bạn rất quý tớ b-)

Rồi bạn nói những câu rât là flirty =)) "When we meet with, I will give you a big hug, and I will pick you up." Oh tks =;, đọc xong tớ lạnh hết cả gáy :))

...

Rồi 1 ngày, bạn nói rằng "I like you a lot, more than a friend, understand?"

Tớ ko care, vì tớ biết khi đc đồng cảm trong 1 cái weird mood như thế, ng` ta sẽ nhầm lẫn =;

Nhưng bạn cứ khăng khăng là bạn nghiêm túc :D Và tớ coi như ko có chuyện j` xảy ra :p

Rồi 1 ngày khác bạn nói rằng, hôm nay bạn sẽ đi chơi với gf:D Và xin lỗi tớ , dù rằng bạn thích tớ, nhưng bạn yêu gf của bạn :p

Và bạn biến mất 8-} 2 tháng, tớ ko gặp bạn get online và nghe tớ bốc phét :))

Rôi bạn lại xuất hiện, rủ tớ chat chit :D

Rồi 1 đêm mệt nhoài với những thứ áp lực chết tiệt, tớ nhấc máy điện thoại và gọi :D Nhưng gọi cho ai bây h 8-| 11h30 :-?

Và tớ gọi cho bạn :D I-) PeAcE :) that's what I felt when hearing your voice, the voice I hadn't ever heard before :)

Và bạn nói với tớ những white lies :D Nhưng tớ ko trách đâu, tớ thấy ổn, thế là được rồi :) XIn lỗi vì gọi cho bạn mà chỉ khóc, và nói linh tinh :( Xin lỗi đã làm bạn ko biết nói j và cũng nói linh tinh theo :))

Nhưng tớ ko tiếc 11k hôm ấy ( cho 26 mins, chắc bố tớ mua thẻ lậu :D ) Vì tớ biết mình vẫn đc yêu thương :) Biết rằng ở bên kia trái đất, có ng` sẵn sàng nghe tớ khóc và dỗ dành tớ 1 cách tuyệt vọng :D 1 ng` muốn biết muốn nghe muốn thấy tớ cười :)

Cảm ơn vì tất cả :x

Ah, bạn có đọc cũng ko hiểu đâu :D Thế có khi lại hay =;

See you soon, my cooliest :D
 
Back
Bên trên