Nguyễn Quỳnh Mai
(mo912)
New Member
Re: Những lá thư ...
thỉnh thoảng bắt gặp trong mình những mâu thuẫn thật vớ vẩn )
_Hồi bé , ăn tạp uống tạp,bụng như cái bom bia, chả bao h biết no là gì. Bây h cái bom bia í như kiểu bị khoá vòi, luôn luôn tiết chế ăn uống , bởi lúc nào cũng canh cánh trong lòng mối hiểm hoạ quá tải về trọng lượng
Hồi bé, béo múp đầu múp óc, người tròn xoe như quả bóng. Bụng phệ, má xệ , ta cũng mặc kệ , cứ ăn ngon thôi. Bây h như kiểu luôn hoang tưởng về bụng 3 ngấn, chân cột đình, tay bắp chuối =.=
_Hồi bé , đa tình đa cảm, thích hết bạn này đến bạn kia :”>, hôm nay thích bạn A , ngày mai đã kịp chuyển nhượng trái tim sang cho bạn B :”> . Bây h nghĩ trước, nghĩ sau, chỉ sợ tình cảm đặt nhầm chỗ =.= .
Hồi bé bị mắc chứng hoang tưởng vô độ , lúc nào cũng chỉ mơ làm công chúa, có hoàng tử đẹp trai , văn võ song toàn , phi ngựa đến cầu hôn :”> Bây h thì chỉ muốn một người bình thường , lành lặn chân tay cũng như tâm hồn , hoà hợp vs bản thân … mà sao cũng thấy khó quá :-<
_Hồi bé đầu óc thảnh thơi, vô tư nhảy nhót, chả phải lo nghĩ chuyện gì. Bây h hệ thần kinh TW lúc nào cũng căng tuyệt đối , nhồi nhét đủ chuyện này nọ lọ chai.
Hồi bé thích đi bấm chuống trộm nhà hàng xóm rồi bỏ chạy. Bây h mà bị đứa trẻ con nào bấm chuông khua dậy lúc 1h trưa , thì cú không để đâu cho hết ><.
Hồi bé luôn mơ làm thiên thần ban phước lành cho tất cả mọi người , mơ được đi khắp thế giới, ra ngoài vũ trụ nữa thì càng tốt , mơ có được sức mạnh siêu nhiên đọc được í ngĩ của người khác . Bây h nhận ra làm cho những người thân của mình được vui vẻ cũng đã là rất khó, về quê thăm ông bà cũng đã cảm thấy không có thời gian, và đọc được í ngĩ người khác thì cũng chả hay ho , sung sướng gì
_Hồi bé express tình cảm thật là tuyệt vời lắm í. Cái thơm nhẹ lên má bố, cái ôm chặt qua cổ mẹ , cái bắt tay thân thiện cho ông, nụ cười xinh tươi cho bà. Bây h lớn rồi thấy những thứ đó lạ lùng và ngại ngùng , nhiều khi chỉ muốn nằm trong lòng mẹ rồi thì thầm “ Con iêu mẹ “ như thằng em 4 tuổi của mình vậy. Hồi bé khóc nhè vô tội vạ , cứ không vừa í là lại rò rỉ nước mắt. Bây h thì thấy sợ nước mắt, cả của mình lẫn của người .
Lúc bé, chỉ muốn lớn thật nhanh. Khi đã 20, chỉ muốn quay lại làm trẻ nhỏ. 40 năm nữa quay lại đọc cái note này có khi lại tự trách bản thân sao mà ngu thế. Nên thoả mãn , nên thoả mãn với thì hiện tại nhỉ
thỉnh thoảng bắt gặp trong mình những mâu thuẫn thật vớ vẩn )
_Hồi bé , ăn tạp uống tạp,bụng như cái bom bia, chả bao h biết no là gì. Bây h cái bom bia í như kiểu bị khoá vòi, luôn luôn tiết chế ăn uống , bởi lúc nào cũng canh cánh trong lòng mối hiểm hoạ quá tải về trọng lượng
Hồi bé, béo múp đầu múp óc, người tròn xoe như quả bóng. Bụng phệ, má xệ , ta cũng mặc kệ , cứ ăn ngon thôi. Bây h như kiểu luôn hoang tưởng về bụng 3 ngấn, chân cột đình, tay bắp chuối =.=
_Hồi bé , đa tình đa cảm, thích hết bạn này đến bạn kia :”>, hôm nay thích bạn A , ngày mai đã kịp chuyển nhượng trái tim sang cho bạn B :”> . Bây h nghĩ trước, nghĩ sau, chỉ sợ tình cảm đặt nhầm chỗ =.= .
Hồi bé bị mắc chứng hoang tưởng vô độ , lúc nào cũng chỉ mơ làm công chúa, có hoàng tử đẹp trai , văn võ song toàn , phi ngựa đến cầu hôn :”> Bây h thì chỉ muốn một người bình thường , lành lặn chân tay cũng như tâm hồn , hoà hợp vs bản thân … mà sao cũng thấy khó quá :-<
_Hồi bé đầu óc thảnh thơi, vô tư nhảy nhót, chả phải lo nghĩ chuyện gì. Bây h hệ thần kinh TW lúc nào cũng căng tuyệt đối , nhồi nhét đủ chuyện này nọ lọ chai.
Hồi bé thích đi bấm chuống trộm nhà hàng xóm rồi bỏ chạy. Bây h mà bị đứa trẻ con nào bấm chuông khua dậy lúc 1h trưa , thì cú không để đâu cho hết ><.
Hồi bé luôn mơ làm thiên thần ban phước lành cho tất cả mọi người , mơ được đi khắp thế giới, ra ngoài vũ trụ nữa thì càng tốt , mơ có được sức mạnh siêu nhiên đọc được í ngĩ của người khác . Bây h nhận ra làm cho những người thân của mình được vui vẻ cũng đã là rất khó, về quê thăm ông bà cũng đã cảm thấy không có thời gian, và đọc được í ngĩ người khác thì cũng chả hay ho , sung sướng gì
_Hồi bé express tình cảm thật là tuyệt vời lắm í. Cái thơm nhẹ lên má bố, cái ôm chặt qua cổ mẹ , cái bắt tay thân thiện cho ông, nụ cười xinh tươi cho bà. Bây h lớn rồi thấy những thứ đó lạ lùng và ngại ngùng , nhiều khi chỉ muốn nằm trong lòng mẹ rồi thì thầm “ Con iêu mẹ “ như thằng em 4 tuổi của mình vậy. Hồi bé khóc nhè vô tội vạ , cứ không vừa í là lại rò rỉ nước mắt. Bây h thì thấy sợ nước mắt, cả của mình lẫn của người .
Lúc bé, chỉ muốn lớn thật nhanh. Khi đã 20, chỉ muốn quay lại làm trẻ nhỏ. 40 năm nữa quay lại đọc cái note này có khi lại tự trách bản thân sao mà ngu thế. Nên thoả mãn , nên thoả mãn với thì hiện tại nhỉ