Re: Những lá thư ...
Gửi các teammates của em,
Bây giờ là 2 rưỡi sáng. Em chưa ngủ vì còn 2 projects còn dở dang. Thức cùng em là một đứa lưng còng vừa mới lắp net. Sau lưng đã là bài vĩ mô đầy mụn và nước mắt. Trước mắt còn 2 môn toán, mà 2 anh đã hứa hẹn là "thôi để 2 anh làm, em và Giang làm nhiều rồi". Cơ mà làm sao mà em dám chứ. Em bảo anh làm cái gì anh cũng hỏi em "tìm ở đâu hả em?". Thì ở google anh ạ
Anh có thể thay vì kêu "anh học dốt lắm, a chả làm đc gì đâu" thì giở sách ra học được không =.= Đừng buzz em chỉ để hỏi những cái có trong cái mà ai cũng biết là cái gì đấy.
Em biết là trong nhóm mình, không có người nào thấy hài lòng về bất cứ người nào trong 3 người còn lại. Mọi người nhìn em cả đời không ngóc đầu lên được quá điểm 7 thì làm sao mà làm được cái project nên hồn. Anh, 1 đứa trượt 3 môn kỳ đầu cảm thấy lo sợ cho chất lượng project khi biết em - 1 đứa trốn 70% lec và 70% homework + điểm thì kém chuẩn bị bao thầu cả cái project đấy. Kể ra cũng có lý. Nhưng mà thế là cũng hơi bị chạm tự ái rồi. Hầy, mọi người hỏi em làm nhóm với ai. "A Nhợn, a Huệ, G". Ai nấy đều cho em cái vỗ vãi đầy cảm thông và sâu sắc. Lúc đầu em cũng không nghĩ lại căng thẳng đến thế. Nhưng tha thứ cho em. Đổ tâm huyết vào project macro, còn mỗi cái scripts bảo anh về viết anh cũng "thôi a chả biết gì, em viết luôn hộ anh", rồi để a ấp úng trên bảng. IMB đuổi đến đít rồi anh kêu nhà anh hỏng net, a không làm được bài. Project FM a tuyên bố "thôi a không làm gì, để các bạn điểm cao". Giả sử anh tự gạch đi 2 phẩy của anh và gạch tên anh khỏi nhóm, nhận điểm 0 cho cố gắng = 0, thì cái câu tuyên ngôn độc lập của anh về độ chấp nhận được còn dao động ở khoảng 20% có lẻ.
Hôm nay qua những câu chuyện của anh Nhợn, em cũng biết ai cũng đang nhìn sang nhóm khác, để sợ một số người, để ngưỡng mộ một số người và để chốt hạ một cái thở dài: "Còn nhóm mình thì..." Chắc là cả nhóm mình chỉ có mỗi mình em nghĩ mấy cái project đang đi đúng hướng. Em chỉ biết là em đang làm slide, cố gắng cho nó hình họa và càng ít chữ càng tốt, mặc dù biết nếu làm slide hay thì chỉ sướng cái tinh thần tự sướng tư tưởng của em, và bổ béo cho những người không ham học thích của lạ hơn là của bổ... Em đi thúc giục nhóm FM - cái bọn 8 tên - làm việc, chia chác, rồi nhặt nhạnh, viết slide, sửa lỗi,... "Thôi anh Nhợn và Giang ốm thì 6 đứa chia đôi". Hôm nay đến nghe anh Nhợn kể: "bạn Chi rất là tốt, hôm anh ốm í, bạn í nhảy vào blog anh, bảo là anh ốm bọn nó làm hết cho anh rồi". Em thấy tủi thân quá. Nãy đang làm stock market thấy thiếu mie mất cái sàn OTC, buzz bạn Chi, bạn Chi sau 1 thời gian nhận thức được nước mình cũng có cái gọi là OTC, bảo em là "Mày tìm đi, để t nói, t bận lắm". Dm cứ như là project của mình í. Hôm AIG sau 2 ngày nhận mail và quên mất là phải đi chụp ảnh để nộp, chính em cũng quên mie nó mất
), em buzz bí thư + nhắn tin cho mọi người. Bí thư bảo: "Ừ nhể t quên mie mất không báo cho bọn nó". Cuối cùng, sau một số nỗ lực đi hỏi lòng vòng để ra số 1 đứa và nhắn tin loanh quanh, em ăn vài câu chửi. Tại sao biết mà không báo. Mày là mày...
Cái bài Macro hôm í, em không quên được. Em đã hy vọng nó là bài đỡ lôm côm nhất kể từ khi up level lên cái khoa cẩu tử này. Nhưng mà không được
Nếu em chỉ liệt kê ra các lý do khách quan, thì nghĩa là em đang đổ lỗi. Mà mọi người cũng có làm tí phần trăm nào đâu mà biết nó đúng nó sai. Chỉ biết, sau khi em ị ra cái project 90% hoàn chỉnh, người mà em dành lại 10% phán 1 câu duy nhất: "đề tài mình dễ", còn 2 người kia, từ đầu em cũng chả trông mong sẽ đọc hơn cái slide mà các anh phải học, cũng chả thất vọng gì
)
A Nhợn bảo: e thông cảm cho cái Huệ, dạo này nó cũng có nhiều chuyện buồn. Uh
em không nói gì đâu. Chỉ tội là em cần phải thay đổi cách làm nhóm. Em sẽ cố gắng bớt hùng hục đi. Chả chăm chút nữa, chỉ để bị phủ nhận thôi.
May mà em chưa đến nỗi làm ra 1 cục slide rồi bị gạch hết như Khánh. May mà em chưa bị dưới quyền 1 đứa như con Quý thích bôi lê thê cả ra nói cả ra slide. Học ITM để viết nhật ký cũng có cái lợi. Có những người cho rằng những leader giỏi, hiểu biết, được việc là leader tốt. Có những người chỉ làm được việc khi họ phục hoặc thích leader của họ. Đấy là 2 loại khả dĩ, em loại 2
) Hạnh phúc vì kỳ 1 có một leader như thế, đương nhiên nó là con zai. 8 projects, 2 môn làm quân, thấy sung sướng bằng vạn lần làm lead. Mi cờ dô và Ma cờ dô. 2 nhóm, như nhau. Đập bàn, quát tháo, bắt nộp bài và làm lại từ đầu. Mi cờ dô, tự mình đẻ ra một cái project méo mó, và tự mình chống đỡ với mấy đứa thích hỏi để kiếm bonus %. Ma cờ dô. Làm ra một project độ tự hài lòng cao nhưng độ hài lòng quần chúng là là, may ra thì được kha khá % nhưng tốn nhiều mụn vs nước mắt thế này thì thâm hụt quá
)
Câu chuyện còn dài. Cảm ơn FB fa-mi-ly, cảm ơn đã vỗ tay khi tớ lên present, cảm ơn đã chờ tớ ăn hết đĩa cơm rang mới lên làm project:"), cảm ơn đã khen áo tớ đẹp, cảm ơn vì đã nhớ vì lâu không nói chuyện với tớ, cảm ơn vì đã cảm ơn tớ vì cái formula shit mua hộ. Khi FB lành tính và đầy xì trét ngầm, có lẽ em cứ phải cố gắng thôi.