Những lá thư...

Re: Những lá thư ...

I'm glad finally I had a chance to act like a psycho in front of you. I hope it helped. The text yesterday was awful and kinda-sorta stupid *according to my bffl haha*

Baby don't pretend, 'cos you know it's true
And you can see it when I look at you
And in this crazy life, and through this crazy time
It's you, it's you, you make me sing
You're every line, you're every word, you're everything..


xD 6 weekends and whatever it will be.
New York-er and VNese, sounds good to me x)
 
Re: Những lá thư ...

21.04.09 ,

Nhà chưa có net , mang tiếng sống giữa trung tâm là thế đây!

Mãi mới vào được HAO , mới ngỡ ngàng nhận ra còn chả đầy một tháng nữa , là hết, là ra trường . Bây h ở nhà đang thi học kì rồi, tự dưng ngớ ngẩn ngồi nghỉ " Kì một hay hai nhỉ ? " .Nhanh thât, đã hai kì trôi qua rồi, ở đất Mel này cũng được bắt đầu lâu rồi ấy nhỉ ? Nhớ Ams, nhớ nhà , muốn về mà cũng chẳng về được .Thấy cô đơn và kém cỏi .Bài thì nhiều ngập đầu, suốt ngày vẽ vời , pha màu , lung bung hết cả lên, chẳng còn nhiều thời gian lên mạng , nhớ nhung ..Chính thế, nhg lúc như thế này, muốn khóc khủng khiếp , muốn bỏ tất cả lại sau lưng, về nhà thôi.

Nhg cũng chả dám thế .

Hẹn tháng 12 vậy, lúc ấy thì 0609 chẳng còn ai trong trường :(
 
Re: Những lá thư ...

Nhanh thật đấy! Cẩn thận mà đã hết 1 năm rồi.

Dạo này trời nóng quá :-s mới tháng 4 mà n` hôm oi bức ko thể tả.
Chỉ khiến mình nhớ lại mấy ngày này năm ngoái, nóng, và vẫn đi học thêm giữa nắng. :)
Thi HK, thi tốt nghiệp, thi ĐH. Đã lo, lo rất n` cho mấy kì thi này. H ko phải lo về chúng nữa nhưng vẫn muốn.. đc lo, đc quay về năm trước 1 chút ^^

J` chứ? thì cả đời mới có 1 lần như thế mà!
Có 1 lần đc vừa lo lắng, vừa yêu thương, vừa tiếc nuối, vừa sợ... cả trăm thứ cảm xúc! Cứ phải nghĩ xem nên để trái tim đi theo cảm xúc nào trước. :))

Hết 1 năm, thấy mọi thứ cũng tạm ổn.
Học hành trong nước vẫn ổn, vẫn tốt :-j nhưng vẫn chưa du học đc như bọn bạn :-<
Dạo này hoạt động CLB n`, yêu cái mái nhà mới này. Mãi mới đc sống trong môi trường sinh hoạt pro giống như Ams :x:x
Cả thời gian qua, có n` lúc sợ quyết định của mình sai nhưng h thì ổn hết rồi :D. Cứ tưởng không làm đc chứ! :-j


... Ko thể ngăn mình ngoái nhìn lại 1 chút, trái tim tìm lại 1 chút những cảm xúc đáng iu nhất của năm cuối cấp.
Chả ai có thể ngăn đc mình làm điều đó cả.
từ n~ mem của Ly1 thân thương, n~ mem của 0508 ams hổ báo, đến cả n~ ac 0407, 0306... và trước trước nữa.
Cứ đến h này, đến hè này, ai cũng có lúc nào đó nhìn lại Ams. :x


Và mỉm cười. :)
(P.S: Nghe "Reason" buổi tối :-j)​
 
Re: Những lá thư ...

Mình mệt nghe những lời sáo rỗng quá, tin tưởng cũng khó mà nghi ngờ thì mất lòng nhau. Everytime nghe những câu kiểu "vì em" mà related to her là biết ngay thế nào cũng chỉ là nói mồm. Tại sao lúc nào cũng phải nói là "lâu lắm chả nói chuyện", "chả biết như thế nào" rồi lại bảo del nick del mọi thứ. Em biết a làm gì thì làm, thế nào rồi đâu cũng sẽ vào đấy, a lại add lại thôi. A làm mọi thứ, chỉ vì a muốn như thế, chứ a k phải vì ai mà bỏ đi thứ a muốn. bao nhiêu năm như thế mà em lại k hiểu đc a là người ntn àh? cứ cố pretend cả e làm cái gì?
a bảo k tin nhau, a cứ thử là e xem, nếu a nói 1 đằng, làm 1 kiểu như thế thì a có tin được k?
bảo e đẩy a ra, bảo e chả bao h talk my feelings out loud. cứ phải nói ra mới biết là yêu nhau àh?
tùy a thôi, e cũng quá quá quá quá mệt mỏi rồi ý.
e nghĩ là, no matter what i do, im still nobody. :)
chả cần phải talk out loud cả a làm gì, tình cảm của a thế nào thì a tự hiểu lấy. nếu 2 tháng sang kia đủ để a get over our history and move on thì e nghĩ tất cả những gì a nói, những cái mà a gọi là "chả muốn gắn bó vs ai, chỉ cần e" là vớ vẩn hết.
e làm những gì có thể rồi. bây h thì ra sao cũng đc.
e get over a đc 1 lần thì e cũng có thể làm đc lần nữa.
 
Re: Những lá thư ...

@anh: Bố tổ sư anh !!! Vâgn tôi phải mở đầu cái bức thư tâm sự đầy bức xúc này bằng một câu chửi mà theo lời chị Bống là khá dễ thương =))
Anh làm tốn của tôi hơn 4 tiếng đồng hồ ngồi rã tay ra chat. Anh làm tốn cái thời gian vàng ngọc mà đúng ra tôi đã học gì đó hoặc đi ngủ, để ngồi chát vs anh, để rồi kết quả là một mớ hỗn độn ko xác định. Mở đầu vu vơ, cao trào là chửi và kết tội nhau, kết quả là ... ***, một con ngồi khóc ở bàn phím bên này < bên kia thì ko biết >, một con thì bức xúc ở bàn phím bên kia. Mà cái nội dung tóm lại của cả tối thì có thể viết gọn trong 2 từ ... break up =))
Tôi đã định break up vs anh, vs cái mối quan hệ kéo dài mấy năm nay rồi, vì những lý do "rất chính đáng" mà tôi đưa ra. Anh đã cố gắng giải thik giải thik giải thik lằng nhằng mà nói thật tôi đếch hiểu gì < thông cảm, thiểu mà :)) >. Nhưng mà tất nhiên tôi đã ko nghe < cứng đầu mà >. Rồi ko hiểu làm sao chúng ta lại ko thể break up dc.
Tóm lại của tóm lại < đây là lần thứ n tôi nói tóm lại trong tối nay >:
1. anh thay đổi.
2. tôi ko thik sự thay đổi đấy <<< và tôi ko thay đổi quan điểm của tôi.
3. tôi yêu anh rất nhiều.
4. thế nên tôi ko thể break up vs anh và cho anh xuống list bạn xã giao dc.
5. nếu sau này anh ko cố gắng sửa đổi bản thân cho nó tử tế và chịu khó nghe lời tôi hơn, thì một ngày đẹp zời nào đó tôi sẽ tiếp tục đòi break up vs anh :))
6. mje tôi buồn ngủ lắm rồi, chúng ta đi ngủ đi :((
 
Re: Những lá thư ...

chữ e-rờ của cuộc đời mình,
mình viết ở đây cậu ko đọc đc, mà có đọc cậu cũng ko thể hiểu đc @__@
Tóm lại là mình ko thích zai Tây nữa đâu :( cậu thật là làm tình lắm : (
Mình rất yêu cậu, cậu rất yêu mình nhưng mà đấy cậu làm tình lắmmmmmmm : (
 
Re: Những lá thư ...

Chào ấy:D

Bình thường thì tớ không gọi ấy là ấy và tất nhiên ấy cũng không điên mà xưng hô vs tớ như thể chúng ta gặp nhau 2 buổi/ tuần ở lớp học thêm Tôn hầm hập mồ hôi người. Hôm nay tự nhiên tớ lên cơn điên, vào topic này sau cả năm vắng bóng, và viết cho ấy. Chắc tớ điên rồi, chắc tại dạo này thi cử liên miên, hoặc tại trời nóng, hoặc tại tháng 5 kỉ niệm đang ùa đến ấy ạ.

Tớ phải nói là tớ nhớ ấy. Tớ không dám trực tiếp nói với ấy trong những phút giây ngắn ngủi chúng ta gặp nhau mỗi tháng, hay qua vài sms chúng ta send mỗi tuần. Tớ thậm chí không dám đối mặt với cái sự nhớ nhung ủy mị ấy khi tớ đang ngồi trong giảng đường học pháp luật và nghĩ đến những ngày tháng chúng mình còn gặp nhau 6 ngày/tuần. Tớ sợ tớ sẽ yếu đuối, tớ sợ tớ khóc, và sợ những lúc như thế, ấy lại chẳng thèm nhớ đến tớ:)

Dạo này ấy có vẻ yêu đời, giống như hồi trước tớ và ấy còn là học sinh vô lo vô nghĩ ý 8->. Tớ rất muốn gặp ấy hàng ngày để nghe ấy kể về người mà ấy đang thích, kể về mấy ông bà giáo đáng ghét ở trường, nghe ấy than thở về zai bựa, về cuộc sống mới ấy vừa trải qua cách đây vài tuần. Tớ muốn nhắn tin điên cuồng vs ấy để kể về các đôi ở khóa tớ, rủ ấy đi uống trà sữa hay đi mega, rủ ấy đi mua sắm cái j đấy là của couple. Tớ rất muốn được ngồi sau xe ấy, nghe ấy vừa kể chuyện vừa cười qua cái khẩu trang, muốn được đòi lái xe để nghe ấy cằn nhằn về trình độ yếu kém của tớ, muốn kể mấy câu chuyện nhạt nhẽo để nghe ấy chê ngu. Tớ rất muốn ở bên ấy, ấy ạ.

Ấy đã bảo là mọi thứ hạnh phúc đã trôi qua, thuộc về quá khứ rồi, nhớ nhung làm gì cho khổ. Tớ đã cố gắng rồi đấy chứ. Cố để adjust to uni life, để tìm kiếm những người bạn-như-ấy, để quên đi những ngày hành xác đến trường ngồi không rồi đi về. Tớ đã không còn cồn cào mong quá khứ quay lại. Nhưng tớ muốn tớ và ấy trong quá khứ, lại tiếp tục tồn tại, không như tớ và ấy bây giờ:(

Tớ ngượng, tớ ngại, tớ xấu hổ khi phải thú nhận là tớ nhớ ấy, tớ thấy thiếu ấy khủng khiếp. Tớ không muốn nói là tớ ghen tị với bạn ở lớp ấy, được gặp ấy hàng ngày. Tớ ghen tị với cả cái thằng học chung giảng đường với ấy, cứ cho là nó với ấy chả quen nhau đi, thì ít ra nó cũng học chung vs ấy - điều mà tớ không bao giờ còn được làm nữa. Tớ ghen tị với cả tớ lớp 12. Tớ muốn đổi chỗ cho nó biết bao:((

Tớ không dám tính xem chúng ta đã như thế này từ lúc nào. ấy biết tớ mà, hay tưởng tượng các thứ để lừa dối mình:)). Tớ cứ nghĩ là tớ và ấy đang tạm xa nhau thôi, rồi sẽ lại như xưa í mà. Tớ xem ảnh tớ vs ấy, ngồi nhớ những câu chuyện vô duyên lố bịch hay top secret của mình, ngồi tưởng tượng ra cái mặt ngu si của ấy, là tớ lại tự nhủ, tớ với ấy bây giờ vẫn close thế mà:)

Ngồi nghĩ lại xem tớ đang phung phí gần 1 năm qua vào những gì. Đại học với những môn thi xong là chẳng nhớ gì, với những người bạn gặp trong trường thì cười chào hỏi, ra khỏi cổng trường là lẫn tên bạn này với bạn kia. Bận rộn đi học tiếng Anh, công việc đầu tiên, gia đình. Và ấy, trong cuộc sống xa lạ kia của tớ, xuất hiện như zai đẹp chúng ta gặp trong đời, tức là ít, và hiếm hoi:). Tớ cứ tưởng như tớ đang bận lắm, nhiều việc lắm, ít thời gian lắm để gặp ấy. Nhưng rốt cuộc, hôm nay, tớ đứng lại. Midterm, projects bỏ lại hết đằng sau, và nhận ra cuộc sống của tớ chả có gì, nếu không có ấy. Tớ buồn. Tớ chả biết làm gì cả.

Ấy rủ tớ trở lại cái ngày đáng nhớ của 2 chúng ta, nhưng với vai trò của 2 người lớn, với những tâm trạng và cảm xúc khác, với vị thế của tớ và ấy *bây giờ*. Tớ vui, và tớ buồn. Bởi vì, chắc gì, cái ngày đấy đã là chỉ của riêng tớ và ấy. chắc gì, ấy và tớ sẽ nắm tay nhau chặt như 1 năm trước. Chắc gì chúng ta sẽ ăn mặc giống hệt nhạu. Và chắc gì, ấy chỉ rủ có mình tớ quay lại:)

Tớ nghĩ, ấy sẽ chẳng bao giờ đọc được bài này đâu. Mà nếu ấy đọc, cũng không biết ấy có biết tớ đang viết cho ấy không:D. Không sao, với một kẻ hèn nhát như tớ, viết ra cái thư này cũng như là đang đối diện với ấy, để nói với ấy 1 câu: *Tớ nhớ ấy*.

(Shit bây giờ).
 
Re: Những lá thư ...

Đừng mà, quá khứ đừng lặp lại nhé, nỗi đau mất mát ng thân khủng khiếp lắm bít k, sao cứ để những người tôi yêu phải chịu thế:((.
Đừng nhé, đừng là sự thật nhé:((
 
Re: Những lá thư ...

to:
Từ baoh` tôi cả cô không chơi không chat không gì với nhau nữa thế? Tự nhiên nhận ra là hình như thế giới của cô nó rộng mở ra nhiều quá, nó đẩy tôi vào cái chỗ nào rồi ý, cô có bạn thân yêu mới rồi, hẹn hò ề đi cái nọ cái kia thân thiết yêu quý nhau rồiiiiiiiii cơ đấy =.= ừ thế có phải là vui không cơ chứ, vui quá vui quá cơ. Tôi ghét cô lắm, thật luôn.
 
Re: Những lá thư ...

Host mom and host dad,
So we all had a nice little talk today, and I was squeezed to see you start sobbing Mom...and after Dad was tearing up at the Spring Concert, I really know I have made some impacts, one way or another, on this little house (well, not physically small.)
I really can't express how humbling I am and how proud I am to be part of the family in 10 months. And 10 months to all of us is just like a snap. So Dad said he remembered the day I came off the plane and kinda-sorta staggered on the way out hoping to find somebody smiling and saying Hello, not screaming IT"S HER! and holding WELCOME TO CHARLESTON banner, and absolutely not a mom wearing an orange dress holding 3 balloons that she would release them deliberately while opening the car door. That was hilarious.
So I remember when I first got in the car and Sarah and Leah tried to convince me to buckle up. It was quite hilarious since Jo is now still mad at me for not buckling up.
We had a really nice little talk today about the "surprise" party on the last weekend of mine.
Well.. some day, some day..
: )
I really love our family in the States.
5 weekends. Let's just live it.
-------
Hurdles , I drove by the harbor yesterday and forgot that grandma's was near the harbor on Sullivan's = =" Say herrroo to grandma, hope you had a blast with Poky.
Haven't texted yet dumbass. I really hate you sometimes. Hope I could.
Munchkin.
 
Re: Những lá thư ...

cảm ơn anh
tôi cảm ơn anh chân thành :))
vì anh là người đầu tiên minh chứng cho tôi thấy cảm giác về người "xấu" của tôi là đúng :))
tôi cảm ơn anh chân thành :))
vì anh là người đầu tiên minh chứng cho tôi thấy trên đời có mấy thằng con trai như thế :))
tôi cảm ơn anh chân thành :))
vì đã buông tha con bạn tôi 1 cách đau đớn để nó có thể chọn người phù hợp hơn với nó :))
cảm ơn anh chân thành :))
để tôi lại gần nó được 1 ít so với lúc anh chiếm hữu
và để đáp lại lời cảm ơn, tôi sẽ nói anh biết để anh có thể bớt chút thời gian mà nhìn lại mình sống sao cho đẹp với đời hơn 1 tí :
rằng tôi chưa thấy thằng nào đàn bà hơn anh :)), củ chuối hơn anh :)), trẻ con hơn anh!!!
phải!tôi không thích anh từ cái nhìn đầu tiên cho dù anh có mang cái tên tôi thích đi nữa :)), và bây h thì tôi giải thích được tại sao rồi đấy :))!anh cũng biết tại sao rồi đấy !

nó chịu đựng được anh lâu như thế
luôn mồm kêu yêu anh dư thế
mặc dù anh đáng là cái của vứt đi ( trong mắt tôi ) :)) ( xin lỗi tôi hơi nặng lời)
thế mà tôi không hiểu anh nghĩ gì
ừ!trẻ con được nuông chiều quá thì nó thường không biết và " lân đằng đầu ":))


cảm ơn anh lần nữa vì đã buông tha con bạn tôi :)) ^:)^


 
Chỉnh sửa lần cuối:
Re: Những lá thư ...

thế là xong 1 học kì nữa :)
nhưng học kì này lại học kì cuối cùng của 12 năm học :)
...
Ams ơi, sẽ nhớ lắm ! thật đấy =)
7 năm sống w nhau, m ôm quá nhiều kỉ niệm của t :)
đến ngóc ngách nào cũng có kỉ niệm :)
từ cái bàn... chỗ ngồi thân quen :)
.

Phòng 309 - 3 năm học r đấy :) k thay đổi :)
.

Những chiếc ghế canteen :) sẽ nhớ lắm... khi nào buồn... tao sẽ đi đâu :)

.
Hành lang tầng 3... tầng 4...


Những kỉ niệm đầu tiên đẹp đẽ và ngọt ngào nhất :)

Sân bóng rổ... ghế đá.. bằng lăng...
Sân gỗ...
quá nhiều thứ...
chạm tay tới đâu thì nơi ấy đầy ắp những miền kí ức :)..


.

uhm .. sắp xa r đấy ...
18 ngày nữa... sau hơn 1890 ngày t gắn bó w m, Ams ạ !

.

Nhớ nhé, miền kí ức ngọt ngào nhất...







Ps: k liên quan lắm...
cậu ơi cậu ơi.. cậu quay lại đi :)
mình biết bạn í cần cậu lắm !
 
Re: Những lá thư ...

đồ đểu giả
đồ đểu cáng
đồ 2 lòng
đồ xấu xa
đồ đê tiện
đồ hèn nhác
.
.
.
Cút đi thẳng hèn X(
Anh chẳng xứng đáng 1 tí j vs n~ j mà nó đã dành cho anh đâu :|
Chết đi !!!
 
Re: Những lá thư ...

gửi các bạn:
Chiều nay lúc ngồi đợi các bạn mình cũng ko thấy nó tồi tệ đến thế này đâu. Mình cũng chẳng phải người duy nhất phải đợi. Những mà các bạn ạ, cái lí do đi làm hộ chiếu ko hề báo trc, đi học thêm ko báo trc đi chơi muộn quá về ko kịp- ko nghe điện thoại ý, nó làm mình phát khóc.

Tối hôm qua mấy đứa mình nhắn tin loạn xạ, cố gắng làm thế nào báo hết cho mọi ng là chiều nay tổng duyệt. Tối hôm qua các bạn cũng sôi nổi vào hỏi này hỏi nọ mấy giờ mặc cái j` rồi hứa hẹn là mai sẽ đến.

Chiều nay bọn mình ngồi đợi nửa tiếng và liên tục máy này máy nọ gọi cho đứa này đứa kia, chả đứa nào liên lạc được. Rồi đi về.

Cái việc của lớp nó phiền hà đến thế cơ ah`? Mọi người thật sự ko thèm ko hề quan tâm sao?
Đi chơi về muộn ko kịp a`. Uh`. Nó làm mình phát khóc đấy các bạn ạ.
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Re: Những lá thư ...

Tôi viết cho cô bé ngày xưa của t. Cũng chẳng cách đây lâu lắm đâu, có khi chẳng đến 1 năm nữa, cái cô bé hay cười, cô bé hạnh phúc, cô bé đầy ước mơ. Tình bạn và tình yêu qá hoàn hảo phải k cái cô bé ấy.
Tôi của bây h cũng hay cười lắm, cười vs tất cả những ai cười vs mình, n rằng nụ cười là một thứ chẳng mấy giá trị, chẳng mất j để phân phát xã giao, nhưng thế nên nó cũng chẳng còn đem lại điều j mang kiểu mang tên niềm vui cho chính cô bé ấy nữa cả.
Cái cô bé ngày xưa chỉ quen được bố mẹ chiều chuộng, ny dỗ dành, có biết 1 tôi của bây h với 1 đống vấn đề về tài chính mà vẫn phải nói cho qua chuyện: bình thường mà mẹ ơi.
Cái cô bé ngày xưa chỉ qen cố gắng và thành công, có biết cái cảm giác của mục tiêu đang dần bay khỏi tầm tay k, kèm theo đấy là ước mơ cũng bay đi hết.
Nhưng tôi vẫn chẳng mất hi vọng, tôi cũng chẳng buồn thảm thương xót bản thân j đâu cô bé ạ.
Uh, nhưng rồi tôi biết là 1 người bạn tôi lấy tiền của những người thân nhất đấy, tôi biết là người khác thì lấy sự sa sút của gia đình để cầu xin tình thương và tiền bạc của người khác đấy, tôi thương, tôi đã từng thương những người này lắm, nhưng cứ vin vào những cái đấy để sống giả dối và đẩy cuộc sống của ng khác vào chỗ đau khổ là được sao. Tôi khinh nhé!
T cũng biết là ny t chẳng chịu nói cho tôi là mẹ a mổ vì ung thư, t mà k tò mò đến những tin nhắn của ng con gái ấy gửi cho a thì có lẽ chẳng bao h a chịu nói cho tôi cả. Và tài khoản của a thì đã bị thằng khốn kia lấy hết tiền rồi, t cũng chẳng đủ khả năng giúp đc a mua cái vé về VN nữa.
Tôi mệt mỏi với cái cuộc sống và cái xã hội mà tôi đang trải qa từng ngày, tôi bảo a là k được hối tiếc vì đã lựa chọn ra đi, nhưng rồi động viên ng khác, mà lại tự thấy những lời ấy thật là sáo rỗng.
Rồi những người bạn thân thiết ở VN của tôi cũng bay hết, mỗi đứa 1 nước, rồi người đặc biệt ngày xưa ấy cũng sắp lên đường, rồi sẽ chỉ còn lại khoảng cách và những điều k thể chia sẻ, xa, xa lắm, 1 mình tôi ngồi nghe nhạc, ngồi khóc, giữa vô vàn những mối quan hệ nhạt nhẽo xung qanh mình.
Gần đây thì tôi khóc vs a, t suy sụp với a, nhưng h tôi hẳn phải qá ích kỉ mới suốt ngày đòi sẻ chia như 1 đứa trẻ con thế, tất cả những j tôi muốn chỉ là hè này a có thể về VN...vs mẹ a...T cũng chẳng hiểu cảm giác có 1 người thân bị ung thư thì tn nữa, vì khi ông mất t còn quá nhỏ, a có lẽ cũng cố ý chẳng bộc lộ cảm giác j nhiều. Bố mất vì ung thư; qá nhanh, h đây a nói về căn bệnh ấy như 1 điều thật bình thường, và a vẫn giữ thái độ dửng dưng ấy lúc bít mẹ a mổ vì ung thư...Nhưng...như a nói ý...tôi là của a...và a là của tôi...và chẳng quá khó khăn để cảm nhận thấy nỗi sợ hãi, lo lắng, mất mát trong sâu thẳm con người a ấy...
Và t thì chẳng bít làm j...
Và cuộc sống của t và a vẫn là những điều mệt mỏi n thế
Và ngoài kia ng ta vẫn hời hợt vẫn lừa đảo nhau n thế
Và...t chỉ bít tự nhủ cố gắng...nhưng có vẻ đôi khi 2 cái chữ ấy thật là vô hồn nhỉ...


 
Chỉnh sửa lần cuối:
Re: Những lá thư ...

happy bday em, mong là sinh nhật thì vui chứ sao lại fcking 16 @__@
 
Re: Những lá thư ...

1.Mưa trên phố bay xa.
tí thì khóc.

2.sao ko cho mình permanently offline luôn đi, như-trước-đây-vãn-vậy?
tại sao bỗng dưng nói 1 câu và biến mất.
để rồi phải nhìn thấy online và tức tối
chả là gì đâu, nhưng mà ghét.
ghét.
dù chỉ là 1 người, bạn chẳng là bạn, nhg ghét kiểu như vậy.

3. cứ tưởng từ giờ thoải mái, nhg sao khó quá.
cái gì qua rồi, nên cho nó qua đi, anh ạ.
đừng làm em thấy tội lỗi T.T

4. xin lỗi mày nhé, nhiều lúc tao vô tâm quá :(
gia đình mày có chuyện, tao ko quan tâm nhiều thì thôi, lại còn mắng mày.
nhưng mày ạ, đây là nhóm, và nó liên quan đến nhau, ai cũng có khó khăn, và tao biết mày vẫn ngủ, vẫn chơi, vẫn sannhac, thế nên cũng đúng thôi khi mày bị focus khi ko hoàn thành việc.
dù sao thì, ôm ôm nào >:D<. rồi mọi chuyện sẽ lại tốt đẹp

5. cái con bựa, bố mày ghét mày, cái con nhảy ko sạch (ý là nhảy như múa =))) :*

6. sư phụ guitar, organ, piano, bóng bàn, rubic, chip chip, micro, sắp tới là macro, các kiểu nữa, tao ghét cái 7 hoa tay của mày >:p, ghét cái sự cái gì cũng giỏi của mày, dù mày cũng kém tao các thứ như đan, làm bánh, pump hay sắp tới là aerobic, tiếng Pháp, tiếng Anh etc ;)). thanks mày vì hầu như lúc nào cũng bên cạnh tao >:D<.
và rất nhớ Romance Bartoli, mày ạ >:D<

7. cô ơi, nhớ cô :(. nhớ Sapa, cái ảnh tôi với cô đẹp vãi lúa :*

8. nhớ bạn :*. từ lớp 8 đến h >:D<. nhanh nhanh về nào >:D<

9.sao em Mai Trang lại hỏi câu có phần vô duyên thế nhỉ :-?
ng ta đánh giá tốt thì là tốt chứ sao :D

10. tôi ạ, cố nhé, ko nên ghen ăn tức ở, ko nên vô duyện, ko nên tham lam, ko nên lười biếng, ko nên dựa dẫm, ko nên bực bội vô cớ, ko nên nhìn lại quá khứ quá nhiều, ko nên tiếc nuối, ko nên kì vọng quá nhiều vào người khác, ko nên cười thầm thì ng khác ngã, ko nên sống tình cảm quá.
rồi mọi chuyện tốt đẹp sẽ tới.
và nên làm theo mục tiêu đã định :-<

yêu yêu >:D<, cuộc sống hiện tại, trong hịên tại, thời điểm ngay bây h >:D<
 
Back
Bên trên