Những lá thư...

Re: Những lá thư ...

Gửi những người tôi đã từng coi là tri âm tri kỷ…

Tôi viết lên đây vì tôi chẳng muốn ai trong các người đọc. Mất lòng đấy :)) Mà chỉ có tôi với tôi thì tôi phải nói thật. :))

Vậy là chúng ta đã bên nhau được khoảng 1 năm rồi đấy nhỉ, người đến trước, người đến sau, cứ cho là khoảng 1 năm đi, cho tròn.

Trong btc thì tôi ít tuổi nhất, lại còn đang đi học. các người đều lớn hơn tôi ít nhất là 2 tuổi, và đã đi làm, va chạm cuộc sống nhiều hơn tôi, dĩ nhiên là các người có nhiều kinh nghiệm hơn tôi và có khả năng tổ chức tốt hơn tôi. Tôi không phủ nhận là các người làm tốt. Nhưng tại sao các người không nói cho tôi biết nên làm thế nào? Mà nhé, mấy anh con zai, đàn ông đàn ang kiểu gì mà có việc là lẩn. Vụ 1-6 ấy, btc có nhiều zai thế mà mất biệt.

Chắc chắn các người biết tôi lập ra cái FC này là vì mục đích gì, để những người yêu nhạc Trịnh đến với nhau, chia sẻ tình yêu nhạc Trịnh và nhiều niềm vui trong cuộc sống, phải không? Nhưng giờ hình như tôi chỉ chuốc lấy những nỗi buồn và những chuyện bực mình, thì hơn hết là tôi nên ra đi. Ra đi thanh thản. Thật đấy. Nếu như tôi và các người không thể đi cùng một con đường thì phải có người ra đi, đúng không?

Không thể cùng đi một con đường, chỉ có nghĩa là không phải bạn đồng hành thôi. Mà không phải bạn đồng hành thì không có nghĩa là kẻ thù, phải không?

Tôi ra đi 90% là vì lý do cá nhân. Tôi năm cuối rồi, phải trả nợ bao nhiêu môn, rồi còn bao nhiêu môn chưa học. Tôi nghĩ là đây là lúc tôi phải dành hết công sức và thời gian cho sự nghiệp của mình. Còn FC… FC đã từng là phao cứu sinh cho tôi, tôi đã từng bấu víu vào FC để có thể ở lại cuộc sống này… Nhưng nay, tôi có thể hoàn toàn tự bước đi mà không cần FC bên cạnh… Tôi phải dồn hết sức để ra được cái trường này trong năm nay... Rồi sau đó tôi phải rời xa Hà Nội, vào Sài Gòn, đằng nào mà chẳng phải nói lời chia tay, dù sớm dù muộn. Thôi thì nói luôn cho nhẹ lòng...

Đành rằng FC là do tôi lập, tôi phải có trách nhiệm, nhưng đây hoàn toàn không phải là tôi mang con bỏ chợ như chị Mèo Con nói. Mọi người thấy mọi người có thể tiếp tục duy trì FC theo cái phù phiếm của mọi người thì xin cứ việc. FC giờ không phải FC ngày xưa nữa.
Anh Kaz, anh chẳng có tư cách gì mà nói tôi thế này thế nọ, anh nghĩ anh là ai? Anh vào FC với mục đích - nói trắng ra là chẳng trong sáng quái gì cả. Anh vào là để tìm vợ chứ có phải vì yêu nhạc Trịnh đếch đâu. :))

Chị Mèo, hôm trước ở Trịnh Ca, chị nói gì với tôi và Vôvi, giờ sao ỉm ìm im thế? Sao không nói với mọi người những điều đó đi?
Chị Mai, chắc hẳn chị đọc mail rồi. Thế mà chị vẫn không có động tĩnh gì là sao? Hay chị đợi xem gió hướng nào rồi…? Cả Home – my schoolmate nữa. Mồm mép tép nhảy đi?

Anh Hùng Cường, chị Mai, 2 người cũng chẳng ra làm sao, lần trước thằng Home nó triệu tập cái buổi họp kín bất thường và dở hơi ấy, thế mà cũng họp, cũng bàn. Lại còn ậm ừ để nó tưởng kế hoạch của nó được thông qua rồi, nó mới đùng đùng về viết entry như thế chứ. Lỗi là ở 2 người. Đã thế khi họp để kiểm điểm thằng Home, mấy người lại còn ủng hộ nó, vì sợ nó xóa entry đi thì mất uy tín.
Chị Mai, việc chị mở quán, mọi người ủng hộ, OK. Nhưng việc gì chị cũng lôi kéo mọi người về quán của chị là không nên. Đừng thương mại hóa FC như thế. Mọi người thích đến một quán Trịnh nào đó hơn là quán của chị chứ.

Vôvi, cảm ơn bạn đã ủng hộ tớ. Nhưng việc nhiều người (éo-dzì, Đú, Nothingness, Gin, Hoạn Thư…) ra đi hoàn toàn không phải do mâu thuẫn gì cả. Lý do cá nhân thôi. Mà tớ ra đi phần nhiều là vì lý do cá nhân.

Đồng chí Thụ cê tê, cảm ơn đồng chí đã ủng hộ tôi, bênh vực tôi. Ngày xưa, tôi đã có lỗi với đồng chí, để đồng chí phải dứt áo ra đi… Thế mà giờ đồng chí lại quay lại để bênh vực tôi. :) Cảm ơn đồng chí cựu phó chủ tịch FC.

Tôi ra đi nhẹ nhàng, thanh thản. Mọi người đừng làm to chuyện lên làm gì, ầm ĩ mất hay. Thứ 6 tới mọi người họp, tôi không đi đâu, những gì muốn nói, tôi đã nói hết trong email rồi. Có đi thì tôi cũng chỉ nhắc lại những gì đã nói thôi. Cứ email như thế lại hay. Gặp nhau, hoàn cảnh chi phối, tôi lại không nói được những gì muốn nói. :)

Farewell…

Dù thế nào thì tôi vẫn rất yêu FC và yêu mọi người. Hãy để tôi có thể lưu giữ mãi hình ảnh tốt đẹp ấy ở trong tim... Dù rằng "dòng sông trước kia tôi về - bỗng giờ đây đã khô không ngờ" :)

Farewell… :)
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Re: Những lá thư ...

To mày:
Từ khi thành bạn thân của mày đời tao không còn yên bình như trước
Tao cũng chẳng biết như thế là tốt hay xấu =))
Anw, que sera sera, whatever will be will be...
 
Re: Những lá thư ...

mai là thi rồi.
mai là tròn 6 tháng rồi...

...

e đã rất sợ khi nghĩ về ngày mai... sợ rằng sẽ một lần nữa làm mẹ thất vọng. k hiểu sao tự nhiên lại cảm thấy yếu đuối nthế. có nhiều lúc nằm trên giường tự nhiên khóc vì thấy sợ, và thấy cả ân hận. mẹ đã rất vất vả để e có thể làm dc một cái j đó, nhưng bản thân e, chưa bao h cố gắng thực sự... e rất sợ.
và e tìm đến a. e nói đơn giản “mai e.... r`. e sợ quá :((“
còn a lúc nào cũng “lại mai ... r`. lại e sợ quá. kêu thế có giỏi lên được k”
uh a nói đúng. nhưg e ghét phải nghe n~ điều như thế. nó làm e cảm thấy mình càng vô dụng hơn :))
nhưg e k trách a, e k out ngay lập tức, e j nói là a bỏ cái kiểu nói đấy đi. e chỉ muốn thời gian quay ngược lại, để e tự xoa dịu nỗi lo lắng của e, k nói vs a để đc nghe n~ điều an ủi nthế. nhiều lúc a bảo e k nói chuyện vs e, a chẳng biết j về e. có những điều giản đơn e nói, a phản ứng nthế đấy... e biết thế thôi. nghĩ lởn vởn thế thôi. chứ k làm j cả....
a thì đang giận e. hết lí do này đến lí do khác...
vì một con ng` hoàn toàn chả liên quan j đến a và e. giá mà e có thể ngăn a ấy k làm nthế. đó có phải là lỗi tại e k? tại sao cứ trút hết cả lên e và nói vs e nthế. e xứng đáng được nthế lắm phải k, vì đã làm n` điều k phải vs a????
mai là 26, vì 1 lí do rất nhỏ a lại giận e.
uh cứ làm thế nếu nó làm a thấy thoải mái hơn.
6 tháng r`. có thể a k nhận ra đâu. e đã k dỗi a n` như trc nữa. e cố giữ cho mọi thứ thoải mái. e đã biết cách chịu đựng hơn rất nhiều.
nhưng mặc kệ e làm j a vẫn nói “a nghĩ ngày ấy sắp đến r`”
uh` cứ nghĩ thế đi. e sẽ k nói j hết...
e sẽ chỉ chờ cho đến khi a nghĩ khác. nghĩ đến một điều quan trọng nhất.

----------

to Hêu: mai thi r`. cố gắng hết sức là dc. mặc dù mình biết sức bạn có hạn =)) good luck :* %%- %%- %%- %%- %%- %%- %%- %%- %%- %%-
mong ông trời cho con ít may mắn nhé =P~ :”> ^:)^ ^:)^ ^:)^ ^:)^ ^:)^ ^:)^ ^:)^ ^:)^ ^:)^ ^:)^
%%- %%- %%- %%- %%- %%- %%- %%- %%-
:)
:x
“lùi 1 bước trời đất rộng bao la”....
stranger?
:)
:star: :star: :star: :star: :star: :star: :star: :star: :star:
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Re: Những lá thư ...

Huỳnh àh!
Tớ nhớ cậu của những ngày trước.Làm ơn,quay trở lại đi có được không?
Tớ đang khóc đây.Tớ muốn nói chuyện với cậu.Như trước.Đừng bơ tớ nữa được không?
5 ngày nay tớ đã quá mệt mỏi.Giờ tớ đang rối bời và không biết phải làm gì nữa.Mip bảo cậu thay đổi rồi , Hồng Anh bảo cậu thấy chơi với tớ không hợp thì không chơi nữa thôi.
Tớ không tin đâu.Cậu,hãy nói cho tớ có chuyện gì đang xảy ra?
Tớ không muốn tình bạn của bọn mình chấm dứt tại đây....nhưng nếu đấy là điều mà cậu thật sự muốn thì tớ sẽ chấp nhận.
Mong cậu đọc được những gì tớ viết.
Yêu cậu nhiều.
 
Re: Những lá thư ...

e à,a xl~ vì n~ gì a đã làm,a hoàn toàn ko có n~ ý nghĩ nthế đâu
chỉ là dạo này a bị chịu nh` sức ép qá nên nh` lúc con ng` a ko thể tự chủ dc,toàn kiếm cớ để giận nhau vs e
nếu như là hồi trc thì chắc e cũg giận lại a,nhưg bây h a đã ko còn thấy e nthế nữa
có thể rằg là e đã yêu a nh` hơn,muốn xây dựg tình yêu của 2 đứa bền chắc hơn,chứ ko như trc nữa,hoi tý là giận dỗi nhau
sau mỗi lần a nthế,ngồi lặg im 1 mình và nghĩ lại,a thấy a làm thế là rất quá đág,làm sao ai mà chịu nổi dc,vậy mà e vẫn ko hề giận a,vẫn cố gắg chịu đựg
a biết mình làm nthế là rất sai,tổn thươg e,nhưg 1 lúc bất chợt,suy nghĩ ko chín chắn,a đã làm khổ e
nh` lúc a cũg nghĩ,ko biết e có mù quág khi chọn a ko,e đã bảo ko sai lầm,có sai e sẽ tự chịu trách nhiệm,điều đó làm a nghĩ rằg mình fải làm 1 cái gì đó cho e,thật nh` vào để đáp lại tình cảm e dành cho a
nhwug sao dạo này,a chỉ toàn làm n~ điều khiến đến ngay cả bản thân a cũg fải nhìn lại và ân hận rằg mình đã làm nthế,tại sao tại sao?????

a xl~ e rất nh`

dù sao thì mọi việc cũg đã xảy ra rồi,e hãy cho a xl~

chúc e ngày mai thi tốt,a tin vào khả năng của e,e đùg tự ti nthế,e ko fải là ng` ko chịu cố gắg đâu,a tin e sẽ làm dc mà>:d<,cố lên e yêu>:d<

ngày mai là ngày 26,6 thág của chúg mình đã trôi qua,hy vọg rằg sau đấy,chúg mình sẽ ko còn bao h có n~ giây fút như lúc này

:*:*:*
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Re: Những lá thư ...


gửi anh.
những ngày mà anh chưa tới
mọi điều với em rất tuyệt vời
ra phố thật vui với bạn bè
cười nói thật vang dưới bầu trời
dù buồn hay vui
dù nắng hay mưa
em vẫn có 1 thế giới của riêng mình
để ngắm nhìn
và mê say
...
...

cuộc sống k có anh thật dễ chịu. Thật may vì k như em đã tưởng tượng.
ngày lễ đi la cà ở các hàng lưu niệm. Người đông. Các đôi dắt díu đi mua quà. Em thích cảm giác nhìn họ hơn là giống như thế. Thích tự chọn món quà mình và một mình đi mua quà cho người khác hơn là đi tập thể. Dĩ nhiên phải tiêu nhiều quá thì k thích tí nào :))
.
Đông. Cầm tay nhau chắc sẽ ấm hơn rất nhiều so với đeo một mình một đôi găng tay. Anh nhỉ? nhưng xanh đỏ tím vàng rạng rỡ trong đông vẫn tuyệt đấy chứ. Nhìn các đôi lượn xe máy tình cảm với nhau, thỉnh thoảng 2 mũ bảo hiểm đập đánh cộp một cái, lãng mạn phết. Nhưng em thấy nhìn họ còn lãng mạn hơn.
Ngắm nhìn và ngưỡng mộ thì sẽ đẹp và tuyệt vời hơn là có tình yêu ấy. Anh có nghĩ thế k?
tình yêu thực sự hiếm hoi, nhưng cái na ná với tình yêu thì muôn trùng. Thế nên thà đừng có để khỏi tổn thương.
.
Đôi khi mong sớm có anh, sớm yêu và được yêu :)) chắc cuộc sống sẽ có nhiều đổi khác. Nhưng cuộc sống yên lành rất dễ vỡ. Khi tan ra, k thể hàn gắn. Hiện tại mong manh. Nên giữ nó hơn là tìm kiếm một tương lai mờ ảo.
Vì thế, em sẽ k chờ anh nữa.
k đợi anh nữa.
k tìm kiếm anh nữa.
.
tạm biệt
.
"A.n.h."
who are you?
.

.ảo tưởng.
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Re: Những lá thư ...

Nhớ em nhiều, em biết không ?
Sẽ rất buồn khi vắng em mai này
Sẽ rất buồn khi nhớ tiếng em cười
Sẽ ăn năn một ngày đơn côi...

Nhớ em nhiều, em biết chăng ?
Nhớ con đường khuya sớm vương hoa ngàn
Những kỷ niệm ta đã thân thuộc
Em ra đi, ai người buồn đau ??

Đã hết rồi những đam mê ngày xưa
Sao anh không trở lại anh ngày xưa ấy ?
Sao em không mừng vui mùa quả chín ?
Tiếc nhiều đã muộn rồi !

Điều gì mời gọi trong em những buồn phiền
Như gió xác sao ngoài đêm ?
Sao em lại giấu bao điều ?
Em ơi, cứ trách, cứ hờn,
Nỗi buồn đâu dễ nguôi quên
Yêu là nhớ nhung hoài da diết
Xa em, nhớ em rất nhiều,
Và ăn năn rất nhiều...
 
Re: Những lá thư ...

Rút lại những tiếng thở dài và cất những bước chân xa.
Chạm tới ước mơ và sẽ nói lời tạm biệt tất cả.

Nhớ anh. Nhớ đến lay lắt. Sống héo hon từng ngày, từng giờ.
Đổi khác.

Liệu khi một mùa Đông khác về, gặp nhau, chúng ta sẽ nhìn nhau như thể những người xa lạ, bước qua nhau và tiếp tục con đường của mình?.

Em cần anh. Nơi tất cả không còn tồn tại, em sẽ thấy anh.

Em cần anh.
 
Re: Những lá thư ...

Gửi mày,
Hôm nay đến thư viện QG, tao lên ngồi tầng 5, nhắn tin hỏi mày đến chưa, mày bảo mày đến rồi, mày đang ở tầng 3. Lúc ấy khoảng 10 rưỡi...
Tao hỏi mày ăn chưa, mày bảo chưa. Thế là tao nhắn tin bảo mày lên, tao muốn cho mày xem cái này trên mạng, mày phải lên mới được. Mày bảo ừ, tí mày lên.
Tao đợi...
Đợi...
Đợi...
Mặc dù đói lả...
Mày bảo 1 tí rồi mày lên, tao cứ chờ... Đói lả...

Đến 1 rưỡi, tao không chờ được nữa, tao gọi điện cho mày, thì mày bảo mày ăn rồi. =)) Hài chưa? Tao đếch phải là cái loại đi ăn 1 mình mà không rủ bạn bè nhé. Mấy hôm tao với mày đến đây, trừ hôm nay ra, có hôm nào mình không đi ăn cùng chưa, con điên.
Mày bảo mày tưởng tao ăn rồi. =)) Mày nhắn tin đùa cợt. Mặt cười với chả lè lưỡi.
Tao chui vào WC khóc, khóc thật đấy, lần đầu tiên tao khóc vi mày =))

Mày vẫn cứ tiếp tục nhắn tin đùa cợt, éo thèm biết mày đã làm tao tổn thương thế nào. Ừ, cứ việc ngồi đấy mà đùa cợt.

Con điên, tao ghét mày.
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Re: Những lá thư ...

Mày,
Tao với mày giận nhau thế là 9 ngày rồi đấy. Tao thấy buồn cười vì khi tao với mày giận dỗi nhau vì những lí do rất đáng thì chỉ ngày hôm sau là mày lại ra làm lành với tao trước. Mày và tao giống nhau mà, đều hiếu thằng cả. Nhưng mày đều nhường tao cả, vì mày thừa hiểu rằng tao với cái tôi quá cao thì sẽ không bao giờ mở lời trước đâu. Nhỉ?

Thế mà lần này chỉ vì một điều thật vớ vẩn tao với mày k nhìn mặt nhau từng ấy ngày rồi đấy. Bắt đầu từ giận đùa thôi, rồi nó thành thế luôn. Có thể tao cũng sai, thực sự lúc đầu tao bảo mày tao giận, tao chả giận thật đâu. Nhưng lúc mày bỏ ra bàn khác ngồi, tao ngồi một mình, mà khi một mình thì tao hay nghĩ linh tinh, thế là tao bắt đầu thấy đau. Vì sao ư? Vì mày bảo mày k cần tao lo cho mày. Haha, đấy, ai cũng bỏ tao đi hết rồi, tao chỉ còn mày thôi. Thế mà mày lại nói thế. Giờ tao nhìn bạn bè tao đau khổ mà k thể giúp gì, tao thấy mình vô dụng. Thế mà đến việc giúp mày làm một việc nhỏ như thế cũng "k được cần". Tao đã k khóc, nhưng viết đến đây thì nước mắt tao bắt đầu rơi. và tao thề, tao đang ghét mày lắm đấy. :))

Tao ích kỉ, tao hiếu thắng. Và tao vẫn k mở lời trước đâu. Dù sao, tao đã quen nhìn người khác bỏ tao đi rồi. :)
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Re: Những lá thư ...

chuẩn bị quà
cắt tóc
Mai sẽ mặc chiếc áo lần đó
Có cảm giác như trở lại 1 năm trc
Đúng 1 năm trc, cũng ngày thứ 7 như thế này
Cũng là lúc chớm đông, trời hửng nắng vào buổi trưa và hơi lành lạnh lúc tối
Anh có nhớ ko, 1 năm trc ...
E vẫn còn nhớ y nguyên từng cử chỉ của a khi ấy
Nhanh thật, 1 năm rồi
Uh, a nói đúng
Năm mình yêu nhau là 1 năm đầy sự kiện, đặc biệt là với anh. Những việc trọng đại của 1 đời người. Giờ mọi thứ đang thay đổi nhiểu lắm a nhỉ.
Nhưng có 1 điều chưa bao giờ thay đổi, anh biết là gì không ?
Hãy giữ mọi thứ trong lòng nhé.
Ngày mai 2 ae lại cùng nắm tay nhau, leo lên cái nơi thật cao ấy, cùng thổi nến và ăn bánh sinh nhật a nhé. Sinh nhật e, sinh nhật ty của mình.
Ngày mai, a lại hát cho e bài hát lần đầu tiên a hát tặng e nhé.
Tình yêu 1 năm :* Cám ơn nhé :* Sẽ mãi cất trong lòng, giữ chặt trong trái tim này, ko bao h để tuột mất [sến !] A sẽ mãi ở bên e như a đã hứa nhé


 
Chỉnh sửa lần cuối:
Re: Những lá thư ...

Không điên.
Là cuồng. Là sự đồng bóng vô hạn của một con người quá đỗi kiêu ngạo và cái gì cũng muốn vơ hết về mình.

Bởi chúng ta là loại thấp cổ bé họng trong cái xã hội này, nên đành nhắm mắt lại và cất những bước chân xa. Thật xa. Ra khỏi thế giới ngu ngốc ấy.

Có thế mới thở đc.
 
Re: Những lá thư ...

Trog 1 thời gian chưa dài nhg cũng ko ngắn , tớ ở bên cạnh sống trog p2 .
Nơi mà cách đây 4 tháng tớ chắc nịch tin rằng p2 là gia đình tớ .
Nhg bâyh , ngay lúc này đây , sau khi nc với Khỉ , đọc blog Khỉ ,... tớ chợt nhận ra là mình đã nhầm .
1 gia đình có ngĩa là họ hiểu nhau , gắn kết với nhau và ko baoh xa cách , gia đình là fai thôg cảm cho nhau ...
Nhg ko ...
Chúng ta đều chưa làm đc điểu đó .
Nhiều khi cũng chỉ vì 1 hành động nhỏ mah có thể hiểu khác về nhau , 1 câu nói dường như vô tình cũng đủ làm phật ý , 1 cử chỉ cũng có thể làm ng` khác buồn ...
Ngay chính kể cả tớ cũng làm vậy , đã qá vô tâm và ko để ý đến các cậu ...
Tớ xin lỗi
 
Re: Những lá thư ...

Biết là xin lỗi chẳng giải quyết cái j`, chẳng làm cho ai cảm thấy khá hơn. Nhưng tôi xin lỗi. Tôi thực sự cảm thấy có lỗi trong tất cả những chuyện này.
 
Re: Những lá thư ...

Thank mày
Vì đưa tao trên đường đi ra bến xe
Vì không để tao đi một mình
mặc dù khi quay lại trường mày cũng chẳng có ai đi cùng cả....
Mày biết không
có thể mày là bạn của mọi người
nhưng luôn là bạn của tao
thế nhé
đừng có băn khoăn là không ai tâm sự mày nhiều....
và dường như mày chả là bạn của riêng ai cả
ít ra
mày là bạn của riêng tao và thằng TB ;))
tao vs mày cũng không còn nhiều thời gian bên nhau nữa :">
dưng mà bạn bè thì vẫn là bạn bè , nhỉ:*
có phải cứ "tao yêu mày" là xong đâu
đôi lúc tao thấy tất cả là phù phiếm......
nhưng ít ra tao có mày
thôi thế được rồi nhỉ
:*iêu :*
 
Re: Những lá thư ...

Anh ơi, e cảm ơn a nhìu lắm
Cũng giống năm ngoái, lại lạc đường và đi rất lâu mới đến nơi
Tự nhiên vào cái giờ ấy, e nhớ ra, thế là a lại hát lạ bài hát ấy :x Hát nghêu ngao trên dg` :x E dựa vào lưng a để cố nghe thật rõ tiếng a hát. Hát vẫn hay lắm ;))
Kem mùa này ngon thật, lạnh run lên dc :">
Rùi cùng ăn bánh gato bé xíu có chữ Love :x Nến hồng hồng bé xíu như cái que
2 ae nhảy vào quán ăn chân gà nướng, lòng nơm nớp lo vì sợ k đủ tiền :">
Cám ơn a vì món quà và những lời chúc nhé. Móc khoá đẹp thế chứ lị :x Bức ảnh bằng gỗ dễ thg ghê :x:x:x
Cám ơn a vì hnay đã đưa e đi chơi thật vui.
Điều ước viết trong giấy và n~ j mình ước trc khi thổi nến sẽ thành hiện thực a nhỉ :* A đừng để ai đọc dc nhé, mất thiêng ;))

Trời lạnh quá a nhỉ. Đi bên a thấy ấm áp lắm. Tay a bị đau, chẳng cho e nắm vì ngại e sợ. E ngồi sau xe ôm chặt a vì lạnh:
- E lạnh quá anh ạ
- Chịu khó đi e :(
- Anh hát đi
- Hát j bây giờ
- Happy birthday to you
- " Happy birthday to you ... "
- You là ai ?
- "You là ng` vợ thân yêu. You là ng` tôi yêu nhất trên đời ..." < k nhớ rõ lời a hát lắm :"> >
- Anh ... :"> :))


Cám ơn a nhé :x Vì ngày hnay, vì n~ lời chúc, vì món quà, vì tất cả n~ điều nhỏ bé a làm :x Vì a đã cho e cảm giác ấm áp lạ lùng

1 năm rồi
Đúng 1 năm sau ngày gặp đầu tiên, chúng ta lại đi lạc đường :)) Và lại tìm thấy nơi cần đến.
Cũng như e đã tìm thấy anh trên đường đời :* Tìm đến nơi yên bình và hạnh phúc ấy ... chính là ở bên anh :*
 
Re: Những lá thư ...

Mai sn con rồi ..
năm nào mẹ cũng mua hoa ..
mỗi năm một loại ..

con vẫn luôn coi đấy là quà sn của mẹ ..
con thik nt ..
con k thik hoa ..
nhưng con thik được mẹ tặng quà nt ..
và 17 năm nay mẹ đều tặng món quà con thik ..
những bức ảnh hồi nhà mình còn sống nhờ nhà chú victo ..
sn con .. 2 tuổi ..
cũng 1 lọ hoa ..
đặt cạnh bánh sn to như con ..
con thik cái ảnh đấy cực ..
nhà mình hồi đấy làm j có tiền ..
mẹ vs bố tiết kiệm từng ruble ..
vậy mà con vẫn có cả 1 lọ hoa to ...
1 cái bánh sn vuông vắn ..
vào ngày sn ..

con cảm ơn mẹ ..
nhiều ..
nhiều thật nhiều ..

sn nào mẹ cũng ngồi suýt xoa ..
con tròn bao nhiêu rồi ..
con lên bao nhiêu rồi ..
năm nay cũng thế ..
con đã qua cái tuổi 17 ..
và cái suýt xoa của mẹ ..
có cái j đấy ..
lạ ..
làm con bỗng lại cảm thấy ..
thời gian con dành ở bên mẹ ..
thiếu ..
thiếu nhiều lắm ..

18t rồi ..
chả bé bỏng j nữa ..
nhưng 17 năm qua ..
con cũng chưa làm được j to tát cho mẹ ..
con xin lỗi ..

con cũng k biết nói j nữa ..
tự nhiên cứ muốn viết ..
viết thoy ..

muốn làm j đó cho mẹ ..
cũng k thể trong 1 sớm 1 tối ..
cũng chẳng cần đến cả năm cả đời ..
con hiểu ..
nhưng con viết ..
có lẽ để lưu giữ cảm xúc k nói thành lời của con 17 năm nay ..
trong những giờ khắc cuối cùng của tuổi 17 ..
mai con sẽ 18t ..
vs ng khác con k biết ..
nhưng vs con ..
17 t ... và 18t ... có 1 ranh giới rất riêng biệt ..
ranh giới đánh dấu rất nhiều thứ ..
có được ..
có mất ..

thứ con giữ lại được sẽ là kỉ niệm ..
và có lẽ là bức thư k bao giờ đến tay mẹ này ..

con vẫn rất may mắn ..
vì khi bước qua ranh giới ấy ..
con vẫn ở bên cạnh mẹ ..

con thương mẹ nhiều lắm ..​
 
Re: Những lá thư ...

Tớ biết là đối với các cậu tớ chẳng là cái gì cả,thậm chí còn là một cái gì đấy vô cùng tệ hại.Nhưng nói thật nhé,có nhiều lúc tớ thấy các cậu buồn,tớ rất muốn an ủi mà không thể làm gì hơn.Haizz,không biết các cậu có tin tớ không?
Tớ nản rồi.Tớ vốn là người tự ti.Nên có lẽ một tuần là cái hi vọng trong tớ đã sạch trơn rồi.Mỗi lần thấy cậu cười là tớ đau lắm.Tớ bỏ di động ra,và vô tình thấy ảnh cậu trong đấy.Cười rất tươi.Tớ thấy ngốc thật,chính ra tớ phải chụp cậu nhiều hình hơn mới phải.Có lẽ tớ chẳng bao giờ thấy cậu cười như thế nữa...
Tớ nghĩ cậu lừa dối tớ,nhưng rồi cái suy nghĩ ấy cũng chẳng tồn tại được lâu.Con người cậu trong suy nghĩ của tớ quá tử tế và tốt đẹp.Tớ không muốn vấy bẩn hình ảnh ấy.Mà cái "lừa dối" mà tớ nghĩ cũng thật trẻ con:chỉ vì tớ thấy cậu chơi bóng với người khác mà vẫn vui vẻ,trong khi cậu đã nt cho tớ như thế.
Tớ sẽ nghe theo lời Mip.Tớ và cậu chẳng thân gì cả đâu.Vốn không có mối quan hệ gì cả mah,thì bi h cũng đâu có cái gì.Tránh nhau mãi.Bỏ tập mãi.Chắc chị Thủy chẳng bao giờ thấy tớ nữa đâu,bởi tớ cũng không muốn bước chân vào sân bóng nữa.Tất cả là quá khứ rồi.Hiện tại là đây.Thế giới của cậu không có tớ trong đó,nhưng thế giới của tớ lại không thể bỏ cậu được.Con người ba phải neh?
Tớ lảm nhảm nhiều quá nhi?Làm như tớ phải chịu đựng nhiều thứ lắm í.Nghe giọng tớ ngứa tai lắm đúng không?Xin lỗi cậu nhiều nhé,bởi tớ không biết phải nói thế nào nữa.
Đau thật đấy,khi mà vừa nhận ra người ta quan trọng với mình đến thế nào thì cũng là lúc người ấy rời bỏ ta.
Tớ đã mất một người bạn thật rồi.
Xin lỗi vì đã để cậu phải bỏ tớ.
Tớ vẫn yêu cậu lắm.
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Re: Những lá thư ...

Gửi bọn mày!


Đứa nào cũng một giọng điệu ấy: "Tao vô cùng thất vọng. Tao không nghĩ bọn nó lại xử tệ với tao như thế."


"Tiên trách kỉ, hậu trách nhân"


Đôi khi bọn mày không nhận ra sự thất vọng ấy đến từ đâu. Trước khi trách móc người khác, hãy thử nghĩ xem bọn mày đã làm gì tổn thương bạn bè.. Người ta thường khó vượt qua bản chất ích kỉ của bản thân. Và họ rufuse lỗi lầm của mình. Nhanh và thẳng thừng.

"Chỉ là bắt không đúng tần số của nhau thôi mà".

Vậy hãy dành thời gian, một lúc nào đó trong đời, đi vào đôi giầy của người khác. Nắm bắt tần số của họ.

Còn tao thích yên lặng để nghe cái rét của mùa đông đang tràn đến.
"Khi mà tất cả mọi thứ chống lại bạn thì hãy nhớ rằng: máy bay luôn cất cánh ngược chiều gió..."
 
Back
Bên trên