Những lá thư...

Re: Những lá thư ...

@ bé hp,

chị vừa nhận ra một điều rất đau lòng là hình như chị chả thích bé tí nào cả bé ah. Xa nhà nên cái chị nhớ nhất là nhớ dc ở trong vòng tay yêu thương của ai đó, và may mắn làm sao bé tốt bụng đã cho chị vòng tay yêu thương ấy:) Cám ơn bé nhá :x Yêu bé nhiều... Ờ mà cũng không phải, đó là câu mà chị rất thường hay nói với các bé, chị yêu tất cả các bé, chả riêng gì bé đâu. Khổ quá cơ, tại chị là người nhanh chán nên nó mới ra như vậy. Bé đáng yêu thật đấy, nhưng thật đáng tiếc là chị thì còn trẻ con quá bé à, chị chả thích một mối quan hệ như thế tẹo nào, chị vẫn còn nhí nhố lắm bé ơi. Sorry sorry....

Hôm nay là ngày thật buồn với bé, và chị đã ở bên bé. Bé rất dũng cảm đấy bé biết không? Rất, rất dũng cảm. Và đó là những điều chị rất thích ở bé. Cố gắng lên bé nhé, rồi tất cả sẽ tốt đẹp cả thôi. Quan trọng là bé vẫn phải giữ được niềm tin và ý chí để vươn lên phía trước bé à. Và chị biết là bé sẽ làm được mà. Chiến đấu bé nhé, bé của chị vốn rất giỏi mà. Chúc bé ngủ ngon, mà bé đã ngủ chưa bé nhỉ? Hehe..

Yêu bé nhiều,
yêu bé như tất cả các bé xinh xinh dễ thương khác,
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Re: Những lá thư ...

=(( =(( =(( =(( =(( =(( =(( =(( =(( =(( =(( =(( =(( =(( =(( =(( =(( =(( =(( =((
Mưa đêy......
To Như Chưa Bao H được Mưa
Mấy Trận Mưa Tưởng To Ngày Trước Chỉ Là Cái Mắt Muỗi :))
Mưa đêy......
Nhận Ra Rằng, Nhiều Thứ Bây H Mới Thấy Giá Trị Thật, Hóa Ra Cũng NHIỀU CÁI Nổi Lềnh Phềnh, Hàng Rởm Cả Thôi, VÀ CŨNG CÓ MẤY CÁI CHÌM THẬT SỢ, MAY MÀ CHÌM NHƯNG CHƯA MẤT :)), Không Thể Che Giấu được Cái Bản Chất :))

^:)^ ^:)^ ^:)^ ^:)^ ^:)^ ^:)^ ^:)^ ^:)^ ^:)^ ^:)^ ^:)^ ^:)^ ^:)^
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Re: Những lá thư ...

Mưa ...
Lâu lắm rồi mới khóc vì hạnh phúc .
Nhận ra :)
Lớp 10 ko có nghĩa là giấu mình , ko có nghĩa là phải giả tạo.
Mah lớp 10 là nơi có nhg nụ cười hạnh phúc , nhg vụ nghịch trog h mah tôi sẽ ko baoh qên .
Hnay chat với lớp , nt với mấy đứa , box lớp , chỗ ngồi , nhận đc test của Lùn ... nhân ra rằng :)
10p2 là nới có nhg ng` yêu qý mình và mình cũng yêu qý họ .
Cảm ơn Lùn , Khỉ , KL , S , ĐA, AM , Mip , Sâu , ... cảm ơn tất cả mọi ng` :)
Tớ yêu các cậu .
Tớ yêu 10p2 :)
Đừng thay đổi j nhé .
Hãy mãi là 10p2 thân yêu của tớ :)
 
Re: Những lá thư ...

[2nd - gmail..]
Mail thứ 2 rồi :( E sẽ mail nh` trong ngày hnay cho đến khi nhận đc mail của anh l-) Trời vẫn mưa, nên e lo có gì đấy với chuyến bay của a :( Khi nào check mail thì reply ngay nhé :-<

E đã ko khóc :)>- Kể cả sau khi make the last call :) Bởi vì mỗi lần muốn khóc lại lẩm bẩm là đến thág 6 a sẽ về, có mấy thág thôi =) e nge đi nge lại mấy bài a gửi cho e :( xem đi xem lại, zoom to hết cỡ ảnh anh =)) rồi ngồi vẽ paint linh tinh lên mặt anh :-" =)) muốn xem ko e gửi cho :-" =)) Lên blog anh, thấy nh` ng` comment lưu luyến fết 8-> =) (cả nam lẫn nữ =]]) thích à nha ;)) chắc bây giờ inbox nh` mail lắm hả =)) e đã bảo là a sẽ trở thành thần tượg của jới trẻ mà lị =) =x

Pooh cũg nhớ a lắm đó :| Nó tiếc hnay ko gọi đc cho anh. Bây giờ đag để ava anh đấy ;) có gì mail tình cảm một tí =)) cho nó đỡ buồn :) nó cũg bảo sẽ đợi anh 8-> Thế là bây giờ có nhiều người đợi lắm rồi nhé ;) Nên phải cố gắg thành thần tượg jới trẻ singapore =)) cho bọn e ở nhà đc mở mày mở mặt =)) vs ko bõ côg đợi 4 năm tuổi thanh xuân =))=))

E đag consider về chuyện năm sau nên thi hbổg đi sing ko =; Mẹ e bảo ko cho đi sing :| học hết lớp 10 rồi cho sag mỹ =.="

* E đã lên dự định viết kịch bản bộ fim Miss Invisible :-" nhanh chân đăg kí castin' vai nam chính đi :"> =)) cát sê sẽ cao lắm đó :-" =))

p.s : I love u :*
--
Ms.Invisible :)
 
Re: Những lá thư ...

Trời hửng nắng ^^ Vui vui
Chưa bao h mong nắng đến thế >:-D<
Nắng làm hồng má e bé
Nắng cho cây xanh tươi
Nắng cho các cụ già ra ngoài tập thể dục
Nắng cho mẹ đi làm
Nắng cho quần áo khô :"> ( mưa mãi k có j mà mặc :-w )

Nắng cho e niềm vui >:-D<
Cho e ấm lòng

Biết rằng
Ở đâu đó
Cũng có 1 ng` đang mong trời nắng ...
Để
Dc gặp nhau :x

[ Mong trời đừng mưa nữa [-o< ]
 
Re: Những lá thư ...

The first day since u've been gone... [Feelin' so empty]

Hqa chàg làm nhữg gì mà ko đc onl :s?

Ngày thứ 2 ở Sing thế nào hả chàg :[ Đêm qua khôg hiểu sao e lại mơ là máy bay của chàg bị sét đánh trúg =]] tại vì cũg lo lắm chứ :s Mưa gió ầm ầm như thế...3 email chưa cái nào reply.. Đây là cái thứ 4 rồi, và cái đầu tiên trong ngày hnay...Chàg reply nhanh lên để em ko thấy lo chứ..:[[

Nhớ là phải ăn sáng đấy nhé =]] Ko đc lười như ở VN nữa đâu [-[ ăn nh` táo nữa =] táo bên Sing cũg sạch lắm ko như táo Việt Nam toàn nhập từ Trug Quốc đâu =]] Ăn ko sợ bị phá huỷ nội tạg =]] uốg nh sữa cho cao này =p ~ hầy..giá mà e cao đc 1m66 đứg với chàg cho đẹp :-[ =]] Khổ nỗi gen nhà em chân ngắn =[[ =]]

Duy trì Poppin' nhé =x Nhờ Poppin' chàg mới phất lên thành thần tượg jới trẻ đc đó :- " Sau khi e để ava cái ảnh chàg ở nhà em họ, có mấy chị NTT vào comment nhé =] chứg tỏ là cũg nổi tiếg à nha ;]] Đợi mấy thág nữa có thêm fan thì em sẽ lập Fan Club cho chàg =]]=]] Rồi đến khi thành Popper kiêm diễn viên hô li út nổi tiếg thì fải có mấy cái Fan Club í chứ :- " =]]

P.S : Nhớ chàg lắmmmmmmmm íiiiiiiiiiiiiiiiiiii :[
 
Re: Những lá thư ...

Gửi anh.

Hôm qua đã ngồi hồi tưởng lại. Và có rất nhiều câu hỏi tại sao hiện lên trong đầu. Tự dưng cảm thấy tự hào biết bao, vì dù cho cả bầu trời có sụp xuống, thì vẫn có một hình bóng mờ ảo chống đỡ cho em. Để có thể vì điều đó mà dựa vào khi sắp ngã.

Kể ra, có một điều gì đó để cố gắng cũng tốt. Nhưng anh là người làm em khóc nhiều hơn. Giữa đêm với You raise me up, thứ tiếng Anh phát âm không chuẩn nhưng với giọng hát ấy, em khóc ngon lành, tiếng nấc vỡ tan vào trong tiếng mưa.

Em đã tự hỏi biết bao lần tại sao mình lại phải cố gắng như thế... Để rồi vô tình, đã đặt lên môi hôn. Nụ hôn thơm mùi chanh dây của The Body Shop, dịu và ngọt. Chỉ là không ấm. Cái cảm nhận được, là cái lạnh nơi đầu môi.

Xin lỗi anh, tất cả chỉ là ảo tưởng. Và em, sống... Không, phải nói là tồn tại, chỉ bằng tình yêu hoang đường của mình là Anh. Tồn tại chỉ bằng một trụ cột duy nhất.

Vì vậy. Làm ơn. Đừng biến mất.
 
Re: Những lá thư ...

Gửi ấy,
Vậy là ấy đi thật rồi. Nhanh quá. Đột ngột quá. Còn 16 ngày nữa mới đến sinh nhật thứ 17 của ấy...

Tớ với ấy cũng chẳng gọi là quen nhau được nhỉ. Chỉ biết nhau thôi. Chưa bao giờ nói chuyện trực tiếp nữa. Ấy xinh lắm, ấy rất hay cười - một con người thông minh và cá tính mà tớ đã rất ngưỡng mộ. Tớ luôn nhớ hồi học lớp 7, tớ cứ nghĩ rằng nếu vào được chuyên anh lớp 8 thì chắc chắn tớ phải làm quen với ấy. Nhưng mà mới hơn 1 tháng thì ấy đã đi US rồi, dự định của tớ thế là xếp lại vĩnh viễn...

Điểm chung duy nhất của ấy và tớ là hai đứa bạn thân. Trong câu chuyện của bọn nó, ấy xuất hiện rất nhiều. Lần nào nhìn vẻ mặt khi bọn nó nói về ấy, tớ lại thầm ghen tị... Ấy chỉ ở bên cạnh bọn nó 2 năm, ngắn hơn nh` so với thời gian của tớ, nhưng những kỉ niệm của ấy với bọn nó thì k bao h tớ có thể chen vào, tớ luôn cảm thấy phần trái tim bọn nó dành cho ấy lớn hơn nh` phần dành cho tớ. Ghen tị, nhưng cũng vô cùng ngưỡng mộ. Chỉ ở bên nhau hồi lớp 6,7 - hồi trẻ con còn chưa chín chắn - 5 năm ấy đi, bọn nó luôn nhắc đến ấy đầy yêu quý, cho tớ xem những bức ảnh của ấy với vẻ mặt tự hào 'Nó xinh nhỉ mày nhỉ' ... Ngưỡng mộ chứ, vì khi những tình bạn, tình yêu của tớ khi đi nước ngoàithì mối quan hệ trước đó đền trở nên gượng gạo, xã giao.

Tớ luôn nghĩ là khi ấy học xong đại học ở US rồi, trở về rồi, tình bạn của bọn ấy sẽ vẫn thế. Bọn nó sẽ chạy ra ôm ấy và nói 'Ơ con chó sao dạo này mày béo thế', ấy sẽ chửi bọn nó là lũ điên, xong rồi tất cả lại ra Thanh đập phá.

Nhưng mà...đây lại là lần thứ 2 trong 4 ngày qua tớ thấm thía câu 'Người tính không bằng trời tính' rồi.

Lúc sáng tớ dậy, đọc blog con bạn thân thứ nhất của ấy, tớ cứ nghĩ đó chỉ là một trò đùa thôi. Tại vì cái giọng viết của nó... [ đến bây h tớ mới nhận ra, cái giọng viết đấy tớ cũng đã từng dùng khi muốn trốn tránh một sự thật phũ phàng, cố gắng cười đùa để hi vọng mọi chuyện cũng chỉ là một trò đùa...]

Nhưng đến khi đọc đến cái blog thứ hai thì tớ đã phải tin...

Tớ không thân với ấy. Thâm chí tớ còn không quen ấy. Tớ không đủ buồn để khóc. Nhưng tớ sợ. Rất sợ. Tớ đã xem phim về rất nhiều cái chết, tin trên báo thì hàng ngày vô số, nhưng toàn là người xa lạ, những cái tên xa lạ. Chưa bao giờ tớ nghĩ chuyện đó lại có thể xảy ra, chuyện đó mang cái tên của một gương mặt mà tớ biết. Chưa bao giờ tớ cảm thấy cuộc sống mong manh như thế, những người ở xung quanh mình dễ vỡ như thế.

'16 ngày nữa mày tròn 17 tuổi. Ai cho mày đi ?
Từ lúc ấy đến giờ đầu tao lùng bùng, mắt tao khô cong. Tao ko biết làm gì hết.
Chỉ mong có ai nói với tao câu "không phải, nhầm thôi"
Cái gì mà "...tai nạn ô tô ..... có khi tuần này ở Phùng Hưng đấy...." chắc cái ấy nói về 1 ng khác đúng ko ? ko phải về mày đâu mà. Mày giờ này chắc vẫn đang ngồi viết essay, online down film + ảnh hentail, vừa ngắm các anh đẹp trai vừa cười sung sướng :)) tao cứ tin như thế đi. Chứ ko thì tao k chịu được

Thế nếu đây là sự thật thì bọn tao biết làm thế nào hả mày. Mai tao ngủ dậy đây sẽ chỉ là 1 giấc mơ thôi đúng ko ? giống film Hàn Quốc ý, nhầm loạn cả lên, cuối film mình lại gặp nhau hạnh phúc nhỉ :X'
đọc cái này mà tớ đau. đau lắm. ấy ra đi ở một nơi xa như thế, bọn nó không được gặp ấy, nhìn mặt ấy, ôm ấy lần cuối. bọn nó hoảng loạn không biết sự thật ra sao, muốn khóc cũng không biết khóc với ai... Trong ''Winter Sonata' , Eun Jin cũng đã khóc, đã đau khi Joon Sang ra đi, nhưng cuối cùng thì lại chỉ là hiểu lầm, anh vẫn sống, vẫn trở về. Ừ... giá mà cuộc đời như phim Hàn Quốc nhỉ, ấy sẽ trở về, vẫn xinh đẹp, vẫn cười nói vui vẻ với bạn bè.

Nhưng đây lại là thực tế. Là cuộc sống nghiệt ngã.

Nhiều người bảo cái chết là sự giải thoát. Nhiều người đã nói 'Thà chết cho xong' khi sự việc không theo ý mình. Tớ cũng đã như thế. Thật nông cạn, đúng không? Khi đang sung sướng hưởng thụ thì làm sao hiểu được cuộc sống quý giá thế nào.

Ấy ra đi đột ngột và ngỡ ngàng quá, còn 16 ngày nữa ấy mới được 17 tuổi kia mà, ấy còn một đống dự định chưa kịp thực hiện, những ước mơ, những hy vọng, trong đó có cả cuộc hội ngộ của bọn ấy khi thi đại học ở US xong và trở lại Việt Nam nữa. Tất cả bây giờ sẽ không bao giờ là sự thực nữa.

Có lẽ viết lá thư này là điều tối thiểu tớ có thể làm để tưởng nhớ đến ấy. Tớ tin vào tâm linh, nên tớ biết ấy cũng cảm nhận được sự xót xa và tình yêu sâu sắc mà mọi người dành cho mình. Tớ sẽ giữ hình ảnh ấy ở một góc trong tim nhé, hình ảnh xinh đẹp tươi cười rạng rỡ mà tớ ngưỡng mộ ngày xưa...



Gửi tới người bạn tớ chưa bao giờ nói chuyện...
 
Re: Những lá thư ...

Mình không thích các bạn con gái tự kỷ 8-} cứ fải phô cái nỗi buồn ra 8-} kiểu "ôiiii sắp đến mùa đông rồi, mình thích lạnh lắm :x nhg mà đông năm nay lại k có ai để ôm :-< buồn nhỉ :-< " :|:|:| xong rồi lại kiểu "buồn gì mà buồn" 8-}8-}8-}
chả ai cấm mình buồn nhg mà bây h thấy nó như kiểu cái mode ý :| đứa nào cũng thế là như nào. hay đứa nào có ngy thì đá tung bạn bè thắm thiết ngy, xong lại bảo chả ai quan tâm mình 8-} cũng tự kỷ 8-} chiều thế nào đc các bạn ý 8-}.
lại còn kiểu mode tự thưởng tự fạt, tự làm mình buồn tự ngồi khóc tự an ủi 8-}8-}8-} mình k hiểu đc tâm lý tuổi mới lớn của các bạn hiện h như nào nữa 8-}.
ngồi than mà hết đc buồn àh? 8-}
yêu chả đương, nẫu !
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Re: Những lá thư ...

To: anh trai
Em biết là anh rất tức vì em đã ko học! Nhưng tại sao anh ko hiểu là em ko thjk! Em ko thjk Hóa 1 chút nào! Tại sao vì anh học chuyên Hóa mà em cũng phải thj Hóa? Tại sao vì anh ko giỏi Lý mà em cũng phải ghét Lý?
Vì anh ko hiểu cái cảm giác khj môn học mình yêu thjk bị coi thg nên anh đừng áp đặt em. Vì anh ko hiểu cái cảm giác bị tất cả nh ng mình thg yêu nhất phản đối nên đừng có cho rằng anh luôn luôn đúng. Vì anh ko phải là em, ko hiểu em phải chịu nh áp lực ntn khj phải có 1 ng mẹ và 1 ng anh quá giỏi như thế nên đừng có vội bảo là em bảo thủ. Đừng có hơi tí là bảo em ko nghe lời anh blah blah. Tính như con gái thế thì bảo đc ai!
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Re: Những lá thư ...

Gửi ku!
Chắc cậu cú lắm phải không,trong khi cậu đang phải đi học còn tớ thì ngồi chơi xơi nước ở nhà.:"> Chẹp,ở nhà cũng chán lắm,thà tớ về Hp gặp cậu còn hơn.
Tớ đã luyên thuyên ko biết bao nhiêu lần rồi,đã lặp lại những câu chữ này không biết bao nhiêu lần rồi.Nhưng tớ vẫn muốn nói là tớ nhớ cậu.Nhớ cậu nhiều lắm.Dù bên cạnh tớ có rất nhiều người bạn tốt,nhưng tớ vẫn nhớ cậu.Là sao nhỉ?Cậu có đang nhớ tớ ko ku?Mà có khi là ko,bởi vì cậu đang ở bên bọn lớp mình mà.Và tớ biết là lớp mình là một tập thể vô cùng đoàn kết mà.
Thằng Sơn(bố cậu) bảo tớ:"Cái Chi nó sống tình cảm lắm.Nó chân thành với mọi người nên ai cũng yêu quý nó.Nhưng nó cũng nhạy cảm.Lúc nó khóc,cả lớp phải dỗ nó đấy..." Ừ tớ biết ,bạn của tớ mà,lúc nào cậu chẳng tốt.Đó cũng là điểm đáng yêu của cậu đấy.Chắc tớ không bao giờ tìm được người bạn nào tốt hơn cậu nữa ku ạh.
Lớp tớ được giao cho bài tập làm văn "Chuyện của Lam",với một cái mở bài+kết bài,và nhiệm vụ của bọn tớ là viết thân bài.Những tháng ngày kinh khủng của Lam là gì?Tớ hỏi anh Trung thì ảnh bảo là việc gia đình:li dị.Tớ chợt nghĩ đến cậu.Và Lam của tớ chính là cậu(dù cậu tốt tính hơn con bé tớ viết nhiều).Những tâm sự của cậu tớ đều cố gắng truyền tải vào đấy,từng chút,từng chút một.Chưa bao giờ tớ thấy bài viết của tớ lại thực đến vậy.Tớ đã ko kìm được lòng khi đọc lại bài viết đấy,bởi đọc là tớ lại nhớ đến cậu,nhớ đến những tháng ngày ấy.Nhớ,nhớ lắm....
Tớ nhớ cả cái hồi đi Pháp của bọn mình.Cái hôm cả bọn trong đoàn khóc vì nhớ nhà ấy nhỉ.Tớ đã mắng mỏ bọn con nít là "mít ướt" này nọ,thế mà tớ vô cùng bất ngờ khi thấy cậu cũng khóc.
"Tớ sợ ngày ông bà tớ mất lắm..."
Nghe câu này của cậu tớ cũng khóc luôn.Tớ cũng sợ mà.Không được gặp gia đình nữa quả là đáng sợ.2 đứa ôm nhau khóc như trẻ con.Và ngay lập tức,bọn mình đã đi giật điện thoại thằng Minh heo để gọi về cho bố mẹ.Câu đầu tiên tớ và cậu nói chính là "Con yêu bố mẹ lắm" Giờ tớ vẫn còn nhớ như in.Mới có 3 tháng thôi mà,nhỉ?
Gia đình mới của tớ vẫn khác so với gia đình mà suốt 7 năm trời tớ có được.Tớ thấy buồn khi thấy bạn mình ko còn là người mà mình từng biết nữa.Hay là vì tớ đã từ bỏ những người bạn tốt của mình nên nó cũng từ bỏ tớ luôn?
Nhìn con Pucca cậu tặng là liên tưởng đến mặt cậu,cậu đã từng nói thế đúng ko?Nhưng tớ thích nhìn người thật hơn là nhìn thú bông :( Chờ tớ nhé,tết sẽ đến nhanh thôi,rồi tớ sẽ về chơi với cậu.
Rồi sau này đi Pháp cùng nhau nhé :*
 
Re: Những lá thư ...

vào đọc thấy toàn các bạn tâm trạng thế này...=(( =(( rồi bạn này bạn kia del bài vì nỗi buồn mình hổng thấm tháp vào đâu :-<
Dưng dẫu sao dì của Su Su cũng là một người bình thường, cũng chỉ là dì 17 tuổi, thế nên dù thấy buồn khi đọc mấy bài ở trên, dì cũng chẳng hổ thẹn đâu nếu bày tỏ tí chút niềm vui của dì khi có Su Su :"> :* , iêu Su Su lắm....
%%- Hôm qua 3/11, lúc 4h20', giờ Dần, Su của dì ra đời, không suôn sẻ lắm, làm bà Phương đỡ đẻ cho Su run lên thi thấy Su tím ngắt, bà lo cho Su nhiều lắm đấy,bà đau bụng thế mà vẫn đến viện trực đêm để chờ Su ra đời.Mẹ Su kể thấy bà lo cho Su đến nỗi sợ điếng không làm được gì hết, không hoàn thành được việc của 1 bác sĩ như bà vẫn làm cho bao người khác.Nhưng chỉ cần biết bà quan tâm đến Su như thế, lo cho Su như thế là được rồi Su nhỉ? :* Dì cám ơn bà (mợ) Phương hộ Su nhé...
%%- Thế rồi đến bố Su này, bố Su cũng sốt ruột lắm, đi ra đi vào mà chả ngồi xuống tí gì, dì thấy bố Su cũng ngại lắm khi quanh quẩn toàn chỗ các mẹ sắp sinh như thế, đau quá nên cũng chả ý tứ rì cả ;)), thế mà bố Su vẫn cố gắng ở lại với mẹ Su đến tận lúc Su chào đời đấy, rồi quanh quẩn lái xe đi lái xe về để mang cơm cho mẹ Su, lấy đồ cho Su, rồi bồn chồn thấy rõ khi hai mẹ con không được khỏe, khi không được bế Su ngay khi lọt lòng, khi mẹ Su bị sốt nhẹ, còn Su bé xíu đã phải tiêm kháng sinh....Nhưng rồi mọi chuyện cũng ổn thôi Su nhỉ, vì bố vẫn luôn ở bên Su _con gái đầu lòng của bố mà...:* .Su lớn nhanh rồi cảm ơn bố nhá, dì lần này không cảm ơn hộ Su đâu ;))
%%- Hai bà của Su này, bà nội dù có 3 đứa cháu trai lắt nhắt bên cạnh suốt ngày, thế mà bà cũng vui khi có Su lắm nhớ_đứa cháu gái đầu tiên của bà mà.Dì chụp (trộm) được 1 cái ảnh Su lúc Su ở trong phòng cách li, vẫn còn nằm lồng ấp, cứ được 1 tí bà nội Su lại kéo dì ra để dì mở điện thoại cho bà ngắm Su đấy.Bà lo cơm nước cho bà ngoại với mẹ Su chu đáo lắm, Su lớn mau để còn tranh bà với anh Boong, anh Tin và em Bốp nhá. Bà ngoại thì mấy đêm rồi đều ở bên Su cả, cả đêm qua dì ở bệnh viện với bà thấy bà bế Su thức trắng đấy, là vì Su phải uống kháng sinh khó chịu nên không chịu nằm, đặt xuống là khóc, cứ thích bế thôi.Bà mệt thế mà cứ lo cho dì với mẹ đấy.Su ngoan nhá, đêm nay ngủ ngoan để bà còn ngủ nghe chưa?:*
%%- Mẹ của Su này, mẹ đến giờ vẫn mệt, ngồi dậy còn khó khăn.Hôm qua mẹ Su muốn bế Su lắm, muốn nằm cạnh Su lắm, tí tí lại gọi dì bảo cho Su nằm xuống, thế mà Su không chịu nhớ.Làm sáng nay mẹ phải ngồi dậy bằng được để bế Su.Mẹ Su mệt nhưng lúc sinh Su ra vẫn phải nhìn bằng được Su, xem Su giống bố hay giống mẹ này, xem Su có lành lặn không rồi xem có xinh không?;))Su ngoan, bú khỏe để mẹ ra nhiều sữa cho Su nhé :*
%%- Rồi còn ông nội, ông ngoại, các bác, các cô, các chú, ai cũng yêu Su hết, Su chưa ra đời mà đã đầy cả 1 tủ quần áo rồi đấy, lớn nhanh còn mặc nghen....:*
:* Su của dì hay ăn chóng lớn nhá, đêm nay dì không vào được với Su vì mai dì đi học sớm rồi:* :* Su của dì ngủ ngoan, ăn ngoan ....Iêu Su lắm, hai cái lúm đồng xu này, da trắng này, môi đỏ này, tóc đen này, mặt tròn xoe, cái môi chúm cha chúm chím, trộm vía chứ háu ăn nhắm:* :* :* :*Iêu nào, ngoan rồi dì sớm vào thăm nha :* :* :* >:-D< >:-D< >:-D< >:-D< >:-D< :*​
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Re: Những lá thư ...

Gửi mẹ...
hnay 17 năm trc , mẹ đã xoay vần để sinh ra con. Con nghe bà kể là hồi đấy mẹ đau lắm :-ss hét to nhất phòng mổ :(( chỉ vì con "tràng hoa quấn cổ" mà những tận 3 vòng liền :(( Nghĩ lại mà đau hết cả ng :-ss
và h đây,con gái mẹ- 17 tuổi r đấy- cao những tận 1m67 nhá :)) đã lớn thật r đấy mẹ ạ^^
17 năm qua, con biết những nổi khổ của mẹ khi nuôi lớn con. Mẹ thương con lắm mẹ nhỉ...Ngày xưa đi học mẫu giáp, con bị suy dinh dưỡng, mẹ ngày nào cũng chăm chỉ đổi món cho con..1 buổi sáng mà ăn sáng như tra tấn những 1 tiếng đồng hồ..ăn phở đc tí r lại ăn bánh r quay sang ăn tào phớ này nọ...(nói chung là con rất nhiễu)...đi học lớp 1 bé tẹo như hột mít, có mỗi 17 cân nên mẹ xót, chẳng bao h cho con xách cặp đi học, chiều nào đón con về cũng ly sữa, cái bánh...nhưng mà mẹ cũng nghiêm khắc lắm..hồi lớp 1 bé tí như thế, đi học nhớ nhớ quên quên.. thế nào quên luôn cái cặp sách thế là mẹ mắng.. r cho ở nhà luôn :)) vì mẹ bảo như thế là thiếu ý thức học hành :-ss
R đến năm con lớn, biết làm điệu 1 chút, chính mẹ chứ ko phải ai chỉ cho con cách dùng sữa rửa mặt :"> r thì mua son dưỡng môi nhá, r a b c nhiều thứ này nọ :) Thật ra hồi đấy là mẹ chỉ cho con trc khi con cần đến nó ..
mà mẹ cũng hài lắm cơ, cứ khi nào 2 mẹ con ngồi ăn cơm với nhau thì mẹ hay hỏi rằng con thik ai?? có ai ko??? hơ hơ, r mẹ kể hồi bằng tuổi, mẹ yêu bố như thế nào nhá =))
Nhưng mẹ bảo " tuổi này mẹ ko cấm có bạn nhưng cái j cũng phải trong giới hạn nhá" Mẹ àh, con biết mẹ hiểu những cảm xúc mưa nắng thất thường của con..mẹ hiểu cả những lúc con nhìn thẫn thờ ra ngoài..rằng con đg nhớ ai đó =))
Có khi mẹ còn chở con đi mua quà cho cái ng đặc biệt của con...mẹ chọn mẹ lựa như mẹ chọn cho bố vậy =) con thầm cảm ơn cái cách mẹ quan tâm tới con như thế =)
Hoặc như hồi con xa mẹ đi Nhật có nửa tháng mà mẹ cũng dỗi như trẻ con, bảo là " bông ơi bông đừng đi nữa " =)) ôi zơi, con mới trên đường ra sân bay mà mẹ đã nhắn ten " mẹ nhớ bông quá " :"> hề, thế mà đến lúc con sắp tắt máy, con vẫn kịp nhận đc cái tin mẹ gửi " Mẹ yêu con"
Vậy mà 17 năm qua, chưa bao h con dám thốt lên 3 tiếng " Con yêu mẹ"...
Cho tất cả, con cảm ơn mẹ..thật sự nhiều lắm....
 
Re: Những lá thư ...

nh~ lúc buồn thế này,chả có ai bên cạnh để chia sẻ cùng mình mà toàn làm nỗi buồn nh` thêm:(,cuộc sống này hình như quá khắc nghiệt vs mình,cảm thấy cô dơn và buồn chán quá:(
 
Re: Những lá thư ...

4 ngày: 4 ngày mưa to gió lớn, mà cũng chả to và lớn lắm. Nhưng mà sao nước về lắm thế, kể từ lúc sinh ra tới giờ, chưa bao giờ nước ngập vào sân. Ao đã lấp hết, những ngôi nhà mới xây lên , nhà nào cũng muốn cao hơn nhà người khác thành ra đường trở thành nơi trũng nhất =))

Thứ 6: mưa to, mưa thế so với mọi lần cũng bình thường ;)) lo gì =))
7h: ơ sao sân nhà mình lại có nhiều nước thế này :O chết cha, đường vào cồng ngập từ lúc nào .
7h 15 mất điện, chắc tí là có ấy mà ;)) ai ngờ hôm nay nó mới có :((
Thứ 7: ôi mẹ ơi, nước dâng tới thềm nhà rồi , nhà có hai cổng thông nhau, mở cả hai. Nước chảy qua lại như suối , thật là thơ mộng =(( Nhà mình trở thành hoang đảo, Vườn thành ao, sẩn thành bể bơi :))Nhưng mà cũng may, nước mới mấp mé cửa nhà.:X:X: nhà cô ruột còn ngập hết tầng một, cái tủ gỗ ép mới mua giờ mủn thành mùn cưa hết rồi =((

Ác Mộng

4 ngày: không điện,không đi lại được, không học hành, không ôn thi, không mua được thức ăn, ở nhà ăn mì tôm =)) Rau muốn 12k một mớ,Từ hôm đó tới giờ, sáng cọ rửa sân bãi =(( , nước rút tới đâu cọ tới đó. Sao mà bẩn thế không biết. Gió mùa về, lạnh , dầm nước =))
Tối mất điện:| còn duy nhất cái di động liên lạc với thế giới bên ngoài. :D Hỏi thăm tình tình mọi người. Cảm ơn một số bạn rất nhiểu ;)) đã nhắn tin cho tớ , thông báo tin tức , nghỉ học :D :D Nhưng sao những người mình quan tâm lai thường vô tâm thế =(( :| chả một lới hỏi han gì sất :(:|
Trong đêm mưa ấy, có tin nhắn một bé gái ra đời, thấy vui vui :D Nhanh lớn nhớ đồng chí :D


Bao giớ tớ xây nhà, tớ cho nhà tớ cao lên 5 mét >:p
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Re: Những lá thư ...

Tới mày ...
Hnay tao thật sự thất vọng, thất vọng rất nhiều! Ừ thì là 2 đứa ko thích chơi vs nhau, ừ thì là đằng sau nói xấu nhau rất nhiều, ừ thì là ko hợp tính, ừ thì trước mặt suốt ngày thái độ vs nhau. :) Nhưng mày có cần phải như thế. Chuyện như thế mà mày cũng có thể nói ra sao. Mày thừa biết tính tự ái của tao rất cao, mày cũng đủ biết tao thà chết còn hơn sống mà để cho người khác phải khinh miệt. Ừ thì là tao sai, ừ thì đúng là chuyện đó là lỗi lầm của tao. Nhưng mày có cần phải đi nói vs người khác như thế. Mày có cần thiết phải bêu rếu tao trước mặt mọi người :-j. Tao sống như thế nào, tao ra sao, tất cả những ai đã từng học, từng chơi với tao đều biết. Tao có là đứa ntn thì cũng chưa đến lượt mày nhìn tao = ánh mắt đấy, bằng thái độ và = cái cách mà mày đi nói tao như thế :-j. Đúng là nhiều lúc tính cách ko hợp nhau, nhưng đã bao h tao đối xử vs mày như mày đối xử vs tao ko? Ngay cả trước mặt, mày còn thể hiện là mày ghét tao, tao biết, nhưng tao vẫn cứ cười, cứ nói, cứ bình thường vs mày đấy thôi. Mày nói xấu tao, đối xử vs tao ntn cũng được, nhưng ít nhất cũng đừng động đến nỗi đau của ng khác như thế! Chuyện hay ho lắm đấy mà mày lại có thể đi nói hết vs ng này ng nọ như thế :-j. Tao khóc ko phải vì tao hối hận, tao khóc vì tao có 1 đứa bạn như mày :-j. Tao khóc vì chưa bao h tao thấy tao nhục đến thế! Mày có biết khi mày làm thế ngta có thể khink tao nhưng mày thì cũng thế thôi :-j, có khác gì đâu. Đừng quên mày cũng là bạn tao, hoặc ít nhất cũng học cùng 1 lớp.
Tao nhớ ngày xưa đâu có như thế :-j, tao nhớ ngày xưa trong 3 đứa ấy mày là đứa ít ghét tao nhất, tao nhớ ngày xưa chơi vs mày rất thân thiết, tao nhớ ngày xưa mày hồn nhiên :) H mày làm tao thất vọng quá. Thời gian vừa rồi đã đủ stress vs tao, h chẳng muốn nghĩ gì nữa, nếu mày thích có thể cứ đi mang tao ra làm trò cười cho thiên hạ :-j, tao chẳng quan tâm nữa. Những đứa nào là bạn tốt, những đứa nào chơi vs tao thật lòng chẳng quan tâm đến những điều ấy. Chưa bao h tao thất vọng về 1 ai đó như thế! Có lẽ từ h tao vs mày thôi đi :) Ghét thì ghét, thích nói gì cứ nói thẳng mặt :) Đừng có cười giả dối trước mặt tao nữa :)
Viết cho 1 người bạn ra đi, cho 1 tình bạn sẽ ko bh còn tồn tại :)


p.s: Thanks Hip vì đã nói thẳng vs tao, thanks Dung vì đã an ủi và nch vs tao :*
 
Re: Những lá thư ...

"Chắc tao ko tổ chức sinh nhật đâu" - nói rồi mày lại gục mặt xuống bàn....Năm ngoái, tao và mày còn hí hoáy cầm bút xóa viết lên bàn super sweet sixteen, còn hí hửng tổ chức nọ kia...1 năm rồi cơ đấy...

Chưa đầy 24h nữa tao và mày cùng tròn 17t :x mà sao tao ko hề thấy háo hức, ko một chút mong chờ, tao đag mog mưa to tí cũg đc, h tao ko ghét mưa như mấy hôm trc, mưa má nó đi cho khỏi sinh nhật :))

Cả ngày hnay mày thẫn thờ như 1 con điên đúng nghĩa :-<, đi học mà tao cảm thấy nặng nề kinh khủng :-< hơn 2 năm ngồi cạnh mày, chưa bao h tao thấy mày như thế, họa chăng chỉ có tao đêm ngủ khóc tùm lum, ság đến lớp mắt sưng vù, mặt thất thểu rồi đợi mày nói 1 câu "nhìn mày như con chết trôi í, có chuyện gì thế ?". Đến hnay tao mới có cơ hội reply lại mày, mà tao đâu dám nói mày có chuyện gì thế, chỉ dám bảo mày chết trôi thôi...

Tao ko biết cảm giác mất đi 1 ng bạn, 1 ng bạn thân nhất nó ntn, và tao cũg ko hề muốn thử...Đau lắm đúg ko mày, hẫng lắm mày nhỉ 8-| cảm giác như mất đi 1 phần cuộc sống của mày vậy, đúg ko 8-|...Tao muốn nói gì đấy vs mày, muốn an ủi mày nhưg rút cuộc chỉ buông đc cái câu hỏi ngớ ngẩn ko tả nổi :|...mày cười gượng trả lời...tao chỉ thấy nói gì bây h cũg là vô nghĩa và sáo rỗng...mày luôn thế, lúc nào cũg thế, chẳng thik chia sẻ vs ai, mày bảo tao mày ko thik mỗi khi gặp rắc rối là gọi điện rồi kể bù lu lên cho ng khác...tao cũg thế, chỉ khác là tao ko mạnh mẽ đc như mày...

Mày đã làm nhiều thứ cho tao...ít nhất tao sẽ ko quên cái hôm tao vs N chia tay, đến lớp tao đã cố kìm nén lắm thế mà mày vừa hỏi là tao rớt nước mắt ầm ầm :((, rồi trưa về tự nhiên nhận đc cái mess của mày...mày lại làm tao khóc lần t2 trog ngày :(( nhưg mà vì tao xúc động...

Còn bây h, tao chỉ biết nhìn mày thôi 8-| cứ nhìn mày thẫn thờ như ng mất hồn...tao ko quen Hà Trang, mà thậm chí chỉ nhìn thấy đúng 1 lần hay sao ý, tao chỉ biết bạn ý qua lời kể và qua ảnh của mày...bạn ý xinh :x bạn ý thik anh Lee :x, thik hentai :x và buồn cười nhất là bạn ý ko có ny, nhưg có 1 thằg khen bạn ý xinh và thằg ý là gay =))...tao biết thế thôi...tao biết mày vs bạn ý coi nhau là bạn thân nhất, biết bạn ý vẫn hay gửi thư gửi quà về cho mày...Nhưg bạn ý là 1 ng rất tuyệt vời, thật đấy, mày phải tự hào vì mày có 1 ng bạn tuyệt vời, có 1 tình bạn tuyệt vời, dù chỉ 2 năm học vs nhau nhưg chúg mày có đc nhiều hơn thế...mày nhìn tao xem, có nhữg con ng tao từg coi là bạn thân, cực kì thân, chả cần nó sag tận us như H.Trang, vẫn ở VN đấy, h gặp tao giương mắt lên nhìn như ng xa lạ :))...mày hạnh phúc và may mắn lắm :) chỉ tiếc là ông trời đã cướp đi H.Trang quá sớm, ko để bạn í quay về hội ngộ 4 đứa chúg mày như đã hẹn...cuộc sống ko bao h công bằng mày ạ :-j có nhữg thằg đág chết thì lại nhởn nhơ :))...và đôi khi ta phải chấp nhận nhữg sự mất mát đau đớn ấy một cách phũ phàng :|

Nhưg bạn ý sẽ luôn ở bên mày...ở trong tim và trog kí ức của mày, bạn ý vẫn là best friend forever của mày...thời gian sẽ xoa dần nỗi buồn của mày...nhớ nhé mày nhé, mày rất hạnh phúc vì đã từng có ng bạn như thế...nếu có kiếp sau, mày và bạn ý sẽ lại làm bạn, làm BFF :)

17 tuổi, h tao thấy điều cần ước nhất là sự bình yên mày ạ, bình yên cho nhữg ng mình yêu thương cũng là bình yên của mình mày nhỉ :) ước cho mọi thứ cứ trôi êm đềm mãi..

->1 ng bạn tớ ko hề quen biết: ấy sẽ hanh phúc ở nơi kia xa lắm, và ấy sẽ sống mãi trong kí ức của mọi ng ;) :)
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Re: Những lá thư ...

"tu" ấy
tự dưng tớ nhận ra ấy ạ...
là nhắn tin với ấy phát chán ... =)) ;))
là tại vì hình như tất cả những lần nt với ấy, chủ đề chỉ xoay quanh mình ấy mà thôi, chuyện gia đình, chuyện tình cảm,.... bla bla... và tất cả những lần ấy nhớ đến tớ để mà nt, là lúc ấy gặp rắc rối, hay lúc ấy nhớ ai đó mà không tiện nt cho người đó :)) :)) ;))
Chắc là tớ cũng ảo tưởng 1 phần, hoặc là đúng như những gì tớ cảm nhận....
Thế nên cũng đừng hỏi tớ tại sao bạn ấy không thích ấy, hay mọi người với ấy thế này thế kia.... liệu có phải vì ấy không? Hay là lỗi của mọi người không ai chịu hiểu ấy...?
Tớ cũng chẳng phiền nhiều lắm đâu, vì tần số ấy nhớ đến tớ cũng không nhiều...Và đôi khi mấy câu hỏi han xã giao đầu mỗi tin nhắn của ấy ít nhiều cũng khẳng định sự tồn tại của tớ trong 1 người mà tớ hiếm khi nghĩ tớ... Giả vờ hiểu sang 1 vài khía cạnh khác thì cũng ấm áp nhắm ;))
Chỉ có điều, tớ muốn nói ấy biết thế... chả để làm gì cả... để ấy biết thôi nếu ấy không nhận ra...
và tớ cũng chợt nhận ra ấy ạ... rằng khi nt với tất cả mọi người khác, tớ cũng giống như ấy ;)) nhưng tớ nhận ra trước, thế là đáng khen hơn, nhỉ ?;))

 
Back
Bên trên