Những lá thư...

Re: Những lá thư ...

Bài viết mang tính chất rất nghiêm túc :| đề nghị các anh (L1 - 0508) ko vào hội đồng ném đá iem ^_^ ~> còn nếu vào hội đồng tick bài tốt thì rất hoan nghênh các anh ^_^ ( mặt *ĩ ) =))


..............................................................................


Em ah, anh biết là em sẽ chẳng bao h đọc đc những dòng này đâu, từ hồi lập acc đến h chắc em vào HAO ko quá 100 lần đâu em nhỉ , lúc đầu anh định viết ở blog cơ, n mà có 1 đứa :x cứ bảo "viết đi viết đi" l-) ^_^ ....thế nên là đành phải viết vào đây

Em có nhớ lần đầu tiên anh vs em nói chuyện là hnào ko ? 2/6 đấy em ah, nhanh quá nhỉ...gần 5 tháng rồi đấy, 5 tháng là 1 tg quá ít để a có thể hiểu đc đầy đủ về em, n mà ngần đấy tg cũng đủ để cho anh biết a đã may mắn đến nhường nào khi quen đc vs em.

Thật ra là anh phải cảm ơn em rất nhiều vs những j` mà em đã giành cho anh em ah ^_^....cảm ơn e vì đã đồng hành cùng a trên YM ^^ để a có thể vượt qua khoảng thời gian mà anh cảm thấy nặng nề, cô đơn và trống vắng nhất ....cảm ơn em vì những lần nc vui vẻ vs em, những lần mà anh đã cười rất nhiều, cười để trút hết những khó khăn và âu lo trc mắt, để anh cảm thấy thoải mái hơn trc áp lực . Có thể em nghĩ đó ko phải là những j` quá quan trọng đối vs em, cùng lắm chỉ là những lần nc bình thường, những nhắc nhở nhỏ nhặt, chỉ như là 1 chút thú vị khi thay đổi khẩu vị chat thôi, uh đúng, có thể đối vs em là như vậy...nhưng đối vs anh thì đó lại là những kí ức ngọt ngào nhất trong suốt gần 2 tháng thi đh ^_^

Em vẫn nhớ đêm hôm thi xong môn đầu tiên chứ, nếu anh ko có em nc, nếu a ko kêu ca vs em là tô chậm để em dạy cho anh cách tô câu trả lời thì chắc là h này anh cũng ko còn đc ngồi đây viết những dòng này đâu nhỉ . Đêm hôm đấy...mặc dù còn vài tiếng nữa là thi Hoá, môn then chốt !?!!!!!!! thế mà ko hiểu sao anh vẫn dám ngồi chat vs em đến 12h đêm và sau đó thức tiếp đến 2h30 mà ko tài nào ngủ đc, n sao vẫn cảm thấy rất thoái mái, nhẹ nhõm....lúc đó anh có 1 chút j` đó trong lòng, 1 chút tin tưởng là nếu có em bên cạnh thì mọi thứ sẽ tốt đẹp, rồi tất cả sẽ qua.... và đúng là anh đã ko tin nhầm người (thực tế chứng minh ^_^ )

....Hồi mới quen e, anh đã nói vs 1 thằng bạn a, t vs nó chỉ là bạn bè thôi, ko thích đâu, thích rồi rắc rồi lắm .... Thế mà rồi 1 tg sau, bỗng chợt nhận ra anh đang muốn có được cái rắc rối đó ..^_^ Anh ko muốn thần tượng hoá chữ yêu lên, chỉ dám gọi là thích thôi. Uh, đã có lúc anh nghĩ anh thích em...... và anh nghĩ nếu có em bên cạnh ( hiểu theo nghĩa ngày ngày chat vs nhau, nc vs nhau, tâm sự vs nhau ....) thì sẽ vui biết bao, sẽ thoải mái biết bao ...


N rồi 1 chút sai lầm gần như đã lấy đi tất cả em từ anh, sai lầm rằng em cũng coi anh như bạn của e, có thể chia sẻ....
Anh nhầm đúng ko em, anh chỉ là 1 người ngoài, 1 người lạ, chợt thoáng qua trước mắt em, 1 vài câu nói, 1 vài tin nhắn, 1 vài lời đùa chả nói lên đc 1 điều j` cả . Uh, thoáng qua thôi....

Em còn nhớ em đã nói j` vs anh ko, " cố mà giữ quần xanh cho cẩn thận, quần xanh bạc màu thì e sẽ ko chơi vs anh nữa..."
Đến bây h quần xanh anh vẫn cất kĩ trong tủ, vẫn găm đầy băng phiến xung quanh quần, vẫn còn xanh như ngày xưa....thế mà....


.............................................................................

Thôi ko viết nữa :( khi nào cảm thấy phần sau có thể viết tiếp thì viết %%- Còn nhiều điều muốn nói lắm ....n` lắm n` lắm....cứ từ từ ....
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Re: Những lá thư ...

Dear con Rùa yêu quý!!!
(Thông cảm nhà tao ở làng nên ko có máy, hôm nay mới đc ra tỉnh :(( , công nhận mình quê vđ, h mới biết các bạn lớp mình vào đây chém kinh thật đấy^:)^ )
CON RÙA ĐEN:* , 2 ngày nữa sinh nhật mày rồi, cái ngày ma quái (~~) sinh ra 1 đứa ma quái>:) ,2 ngày nữa là con ma tròn 17 tuổi rồi, kinh ko, bẻ gãy sừng trâu rồi mà vẫn bị thằng lớp 9 nó gọi bằng em=)) , "cháu học lớp 6 nào hả cháu8-} "!!!!, khổ thân con bạn:eek:3 , thui thì chúc mày năm nay đỗ Thương Mại =)) cao bằng tao, ... như em Ti, trắng như bạn Hoàng >>>>>phấn đấu thành tắc kè bạch tạng=))!!!
CON CHUỘT ĐEN :x , bạn yêu mày lắm lắm ý, yêu vđ luôn ý, nhưng vấn đề là đến h tuy yêu là thế nhưng bạn vs con Ti vẫn chưa biết tặng gì cho mày đây~:> , hay thôi tình cảm là chính nhờ, chúng mình yêu nhau lắm mà nhờ:x >:) !!!.
XÔI ĐỖ ĐEN>:-D< (cái này mới)!!!, mày là đứa đầu tiên tao nói chuyện khi bước vào cái trường này:) , nhớ ko, hồi đấy tao vs mày cứ tưởng mình là 2 con "cá biệt nhất" trong lớp, tại vì hỏi các bạn "ấy ơi nik ấy là gì ">>>"tớ ko có ấy ạ"^:)^ , đỡ đc ko, công nhận lớp mình chúng mày giả nai thật đấyl-) !!.Eo nhanh thật đấy, sắp hết 3 năm rồi:(( , thế là tao ko đc ăn xôi đỗ đen vs xôi sữa hàng ngày nữa à, huhuhu, lại sút cân rồi:-< !!
CON LỢN ĐEN:mad:) (nhưng đi xe đạp hồng:x ) Biết thế tao nhờ em Ti viết hộ, em Ti rỏi văn hơn tao, ngồi 1 vít 1 luk mà h tao hết chữ rồi, chả biết viết gì cho mày nữa:| , tóm lại là bạn yêu mày lắm lắm lắm, bạn vs con Ti luk nào cũng sẽ ở bên mày:x , thế nên sau này mày có lắm tiền thì cũng đừng quên 2 bạn:x !!.Còn bi h thì mày đánh giá tốt bài bạn đi cái đã:* !!!
HAPPY B-DAY BF:x :x :x :x :x :x
 
Re: Những lá thư ...

Chủ nhật :)
Vui nhỉ ?
12h30 trưa =))
Mưa ầm ầm vẫn đi :))
Còn "cô gắng đi nhé =))"
Lên vincom :))
Đt thì hết xừ nó tiền dạo qa dạo lại 2 vòng mega mới thấy mặt cậu :p
Thế mah dám bảo tớ ở tầng 6 rồi lên đi >:p [-x
Oằn tủ tì để chọn HỌA BÌ hay DISASTER =))
Cậu thắng HB tớ thắng D :))
Mua vé HB :))
Lúc đầu thấy nhạt nhẽo :-ss 8-}
Càng xem càng thấy hay :>
Trừ 1 số cảnh 8-} qá hot :-& ;;)
Hết HB ra mua vé xôg thẳng vào xem disaster :p
Cười như điên trog rạp =))
Xem xog mưa vẫn ầm ầm :|
Lượn 6 tầng vincom 8-} Chả có cái qái j =))
Lượn thêm lần nữa định vào Paloma nhg lại đi ra [khá ngại :">vào bắt ng` ta dọn dẹp xog chuồn=))]
Xuống tầg 1 thì Highland 8-} Chật ních 8-}
Quyết đih đi dạo dưới mưa =))
[Lần đầu tiên tớ đi dưới mưa 8-} Cảm giác khó tả 8-}]
Vào Boo :)) Nóng vãi ra =))
Lại fai chạy vào vincom=))
Cuối cùng thì cũng kiếm đc 1 chỗ gần cửa sổ :p
Cậu đen đá :-& , tớ RED SUNSET :>
[của tớ ngon hơn nh`:))]
Ngồi đến 5h30 thấy tạnh tạnh định về thì mưa to hơn =))
Thế là 6h mới đi về đc :)
Mega - 1 ngày mưa :D
Cảm ơn cậu !
Friend 4ever
If I say I like U ? =)) lol =))
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Re: Những lá thư ...

Cám ơn Thượng đế vì đã cho con hiểu: Mang lại niềm vui cho ng` khác cũng chính là hạnh phúc của mình ^^

Hôm trc cùng a đi mua kem, thấy một ông già mù. Ông già đi vướng phải xe của anh, em đã cầm tay và dắt ông qua. Hai đứa cùng nhìn theo, một tiếng thở dài :-< " Làm thế nào ông ấy qua dg` dc nhỉ ?" - Em hỏi anh. Xe vẫn đỗ, đến khi ông già rẽ sang phải thì 2 ae mới đi. Thấy vui trong lòng ^^

Từ trc đến h, em ko nhận ra rằng, quan tâm và dc quan tâm lại là 1 niềm hạnh phúc

Hôm qua học Văn. Cô giáo đưa ra 1 đề văn "Hạnh phúc là gì?"
Hạnh phúc là gì nhỉ. Trong cái thế giới hỗn tạp và đầy thủ đoạn này, phải chăng con ng` ta luôn cố tìm cho mình 1 chỗ đứng trong cái thế giới đó. Người ta cố vươn đến 1 cái j đó thật xa vời. Em đứng lên thuyết trình "hạnh phúc đôi khi chỉ đơn giản là dc ở bên ng` mình yêu thương". Có tiếng nói "anh H hả". Lúc ấy, khi ngồi xuống, em tự hỏi "Với mình, hạnh phúc thực sự là gì nhỉ"

Anh ah`, anh biết ko, có n~ ng` luôn nói rằng "Tôi chẳng bao h có dc hạnh phúc trọn vẹn". Còn em thì sao anh nhỉ. Em ko hiểu thế nào là hạnh phúc trọn vẹn. Có lẽ con ng` quá tham lam nên muốn cái j cũng phải hoàn hảo. Nhưng e trân trọng n~ j mình đang có. Hôm qua, e đã nói với anh rằng: Với em, hạnh phúc là mỗi ngày dc nói chn với anh, nhìn thấy anh cười và biết rằng, anh luôn ở bên cạnh em. E thực sự rất cảm động, khi nghe n~ ji anh nói. E sẽ chẳng thế nào quên dc cả.

Hôm nay, bố a lấy xe đi mất, thế là 2 đứa phải ngồi nhà nấu cơm ăn. Trong tủ cũng chả có ji. 2 anh em ăn mì tôm. Lấy đủ các thứ linh tinh cho vào. Anh vừa nấu, em vừa hát. E chả thuộc bài j cho ra hồn cả. Cứ mỗi bài 1 đoạn rồi là lá la. Nhưng e vui lắm anh ah`. Rồi anh lấy nc , gắp mì vào bát cho e. Cảm động quá nên ăn xong, a đang lúi húi dọn thì e chạy ra ôm anh 1 cái :"> Buồn cười thật :))

Nếu như cuộc sống này cứ giản đơn như vậy thì tốt. Nhưng mọi thứ đâu có như mình muốn anh nhỉ. Có n~ lúc sẽ thật khó khăn đấy. nhưng e biết, dù là ai trong 2 chúng ta gặp phải bất cứ chn j thì vẫn có ng` kia ở bên cạnh >:-D<

Trong cuộc đời, mỗi con ng luôn chọn cho mình 1 con dg riêng. Con dg của em và anh gặp nhau cách đây 1 năm trc. Giờ thì 2 ng` cùng bc chung trên một con dg`. Sẽ thật khó khăn và vất vả. Giống như khi ng` ta đi 1 mình thì nhanh, nhưng dắt theo ng` khác thì sẽ thật mệt. Nhưng e muốn dc nắm tay anh và đi đến cuối con dg ấy. Em đã dựa vào a quá nhiều rồi, nên lúc nào anh mệt thì hãy dựa vào em nhé ( sến T.T )

[...]
Tháng 12
Tháng 1
Tháng 2
Tháng 3
Tháng 4
Tháng 5
Tháng 6
Tháng 7
Tháng 8
Tháng 9
Tháng 10
-> Tháng 11
Thế là sắp tròn 1 năm rồi.
Còn 1 tháng 1 ngày
1 năm ... tình cảm chưa 1 lần thay đổi ...
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Re: Những lá thư ...

Có những lúc thế này sao ?
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Re: Những lá thư ...

Bông ơi!
bây h mày đang ở đâu rồi thế??????
t đi học về, k thấy m chạy ra lon ton từ cái xó xỉnh nào, thấy nhớ m quá đi...
t vẫn ngửi được mùi của m, khi t mở cửa ra cái khoảng hành lang 1 tuần nay là của riêng m, khi tao ngồi học ở cái bàn mà chỉ cần ghé mắt ra ngoài cửa sổ là thấy m ăn, mày uống, m tung tăng làm đủ trò, t thấy nhớ m kinh khủng.
t nhớ m ngồi nhìn từ hành lang xuống đường, mặt ngố ngố ngệt ra...
t nhớ m cố vươn người ra để nhìn cái j đấy phía dưới...
nhớ m ngày đầu nhát, cứ ở xa xa t, t lại lấy cái rau ra mơi m chạy lại ...
nhớ cái dáng m đứng ăn bằng hai chân sau...
nhớ m ngồi như con mèo con, hai tai hồng hồng dựng ngược, mắt long lanh, hiền lành...
t nhớ cái đuôi m, cái mông tròn tròn của mày ngoáy loạn xa mỗi khi m chạy qua chạy lại..
m là một con thỏ rất xinh đẹp ấy. cục bông trắng trẻo của t ạ.
chỉ tiếc là m đã bị rơi vào tay t. t vô dụng k chăm sóc nổi mày. t đi chơi k ở nhà trông m.có lẽ lúc mưa, m bị ướt... chỉ tại t thôi.
t ghét cái cách mày bỏ rơi tao.
ghét m cứ nằm bẹp một chỗ, ng` lạnh dần đi nthế.
ghét mắt mày cứ chong lên, chớp chớp một cách mệt mỏi.
ghét ng` m cứ rũ ra, mềm dần đi.
t ghét cái cách t bất lực khi nhìn m giãy, nhìn mày thoi thóp.
ghét cái cách t xuống cầu thang ngồi khi m kêu những tiếng cuối cùng.
ước j t biết n` hơn. làm đc n` hơn. thì mày đã k phải chết nthế rồi.
biết bao h....mùi của mày mới bay hết?
biết bao h....tao mới quên cái cảm giác mềm mượt thik thú dưới tay?
biết bao h....tao ngồi học mới k nhìn ra cửa sổ và nhớ mày đây?
nhắm mắt vào, là tưởng tượng ra cảnh mày sắp chết. tao chịu k nổi Bông ơi.
1 tuần ngắn ngủi...
tao xl~ mày n` thật n`....
xl~ a vì a đã đem con vật xinh đẹp ấy đến cho e, nhưng e k thể giữ nó sống khoẻ mạnh...
[............]
 
Re: Những lá thư ...

ok forget about me :-j
you . i really " quí " you , just like a friend , understand ? you're so good to me >:-D< that explains why we can hang out with each other , 'cause i treat u as my friend , who always support me . it means that if your caring for me exceeds the limit of friendship , i can't continue being your friend , continue talking with you , watching movies , or facing you as a normal friend . you know that i can't . you know who keeps the key , you know clearly , right ? not you . So plz stay here , at the limit . i don't want to lose 1 friend , 1 brother like you

another " you " . concentrate on your big things :-j don't push me . i don't want to hurt you or distract you or anything kinda like that at this time . what you should focus on at this time is your study , no need to remind you right ? stop thinking of silly things . you've wasted too much time . i implied for thousand times :-j or you pretend not to know on purpose 8-| if you continue doing such things , it's you that hurt yourself , 'cause you know my answer . it never changes however he hurts me . you're not the guyz who can change me . regard it as i'm not born for you . that's all

plz know this . i'm a stubborn girl . whatever i do , whoever i seem to be close with , there's only one guy i have crush on . so ..... plz forget about me , both of you , don't do such things , no results at all . it just hurts yourself as i've been hurted . i'm blind . why do you guyz try to be " blind " like me :)) at least you should find some quick-sighted girl to love

the matter doesn't lie on you . whoever . my answer is just the same
i'm so .........so...........so blind :)) incurable :)) don't be blind like me :)





walk your own ways . i'm not walking in these ways . never say sth like :" i can change you " . 'cause you can't :-j it's impossible . there's just one thing possible :) study how to forget , both of you :)

i'm not appropriate
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Re: Những lá thư ...

Cái kiểu ở đâu ra cứ nước mắt chảy vào trong.cứ 1 mình tiu nghỉu rồi lại làm chuyện gì khác để cố quên đi, cái kiểu đâu ra không vừa lòng chuyện gì thì lại bỏ ăn cho dù đói cách mấy quặn ruột lại cũng không ăn. nhưng cái kiểu đâu ra tại sao cứ chờ chờ cái gì mong mong cái gì là lại chả cái gì ra cái gì, cái gì cũng hỏng hết.
muốn khóc cho đã đi rồi cứ kệ mình muốn ra sao thì ra, ít nhất là khóc xong thì cũng ổn.đây cứ ngồi lì ra, mong có ai hỏi thăm 1 câu :)) nhg hỏi thì cũng lại bảo là không có gì đâu ý mà :)) lại chả biết rõ tính mình quá. kể lể cái gì :-j điên àh :-j vớ vẩn.
cái cảm giác list Yahoo dài cực :)) nhưng chả biết nói chuyện cả ai :)) chả lẽ lại del đi hết :-<
cái cảm giác ở nhà chả có ai hiểu mình.muốn khóc quá thể mà chả dám khóc ở nhà.cứ nhịn nhịn rồi cũng chai đi rồi.

Dần rồi quen.
 
Re: Những lá thư ...

Giúp nó bình an vô sự, tai qua nạn khỏi
con xin người đấy :(
 
Re: Những lá thư ...

Ngày … tháng … năm

Gửi bố,

Bố ơi, con gái xa nhà thế là đã được hơn một năm rồi, con nhớ bố thật nhiều. Còn bố, bố có nhớ con gái bé bỏng của bố không ? Sao đã lâu rồi bố không còn lên mạng với mẹ và em để nói chuyện với con nữa ? Tuy mẹ nói bố vẫn khỏe và làm việc tốt, nhưng con vẫn muốn chính bố nói với con hơn, muốn nghe giọng bố, được bố hỏi thăm, khuyên dạy …

Bố ơi, khi con còn bé, lúc nào cũng ao ước được lớn lên, thật nhiều, thật nhiều, để được như bố. Bố đã từng là cả khoảng trời trong con, đứa con bé xíu như cục kẹo.

Con hay bị nói là đen đủi, mắt nhỏ, rất xấu. Con lại trách : sao giống bố để rồi xấu thế ? Bố chỉ cười xòa : ừ bố xấu, mai mốt lớn lên nhớ lấy chồng đẹp con nhé. Lớn lên lại tự hào con giống bố, con là con gái bố mà, bố cưng yêu mà. Mà chả phải : con gái giống cha giàu ba họ à ? mai này con sẽ sướng, bố nhỉ ?

Bố lúc nào cũng vừa cười vừa trêu chọc con là bé quá, đứng cạnh các bạn trông buồn cười làm sao. Những lúc ấy con lại phụng phịu phản đối : không bé đâu, con sẽ lớn lên bằng bố cơ. Trong mắt con thơ bé ngày ấy, sao mà bố cao thế, to thế, mạnh mẽ thế… Ngày ấy bố trong con thật vĩ đại… Con tự hào vì bố tài giỏi, vì bố có thể trở thành tiến sĩ, rồi giáo sư từ cái tuổi mà những đồng nghiệp khác của bố vẫn còn phải phấn đấu nhiều. Và con tuyên bố rằng sẽ lấy bố làm tấm gương để noi theo, rằng con sẽ học tập để được giống bố. Ở tuổi 13, khi người khác lấy Einstein, Bill Gates làm thần tượng, với con, bố vẫn thật vĩ đại.

Nhưng bố à, dần dần, con bắt đầu thay đổi suy nghĩ của mình. Con bắt đầu cao dần lên, dù vẫn còn là bé, nhưng con chợt nhận rằng mình đã không còn bám theo chân bố như lúc xưa nữa, vai bố lúc xưa cao là thế, rộng là thế, bây giờ con đã có thể vươn đến dễ dàng, con đứng cạnh bố, không còn nhỏ xíu như ngày nào nữa. Và con cũng thấy rằng nhiều thế hệ đàn em của bố đã xuất hiện những người tài giỏi khác, những tiến sĩ trẻ măng…

Con bắt đầu nghĩ tới việc có thể vượt đươc bố, con muốn rời khỏi bố, tự mình bay đi thật xa, muốn tự mình trưởng thành, con không còn bám theo bố nữa rồi.

Nhưng mà, khi đã đi xa, con lại chợt giật mình nữa bố à…

Đã bao giờ con từng yêu bố vì bố chỉ là bố thôi chưa ? Nếu bố không thực sự tài giỏi đến thế, to lớn đến thế, con có bao giờ nghĩ về bố với những tình cảm tốt đẹp như thế ? Có bao giờ con thần tượng bố đến vậy ?

Cuối cùng con cũng có câu trả lời, bố à . Có, nhiều lắm. Con vẫn yêu bố thật nhiều. Khi con còn bé xíu, khi con yếu đuối, ai che chở cho con nếu không phải bố ? Bố đơn giản là một chỗ dựa cho con. Đi xa rồi, con thấy mình yếu đuối làm sao, thèm được về trong vòng tay bố như ngày nào bé thơ.

Con nhớ lắm, bài văn con làm hồi cấp hai, cô giáo đã khóc khi đọc. Bố có biết con viết về điều gì không ? Tuổi thơ trong con có bố. Con ra đời khi vừa hết bao cấp. Nhưng bố chỉ vừa về nước, còn thử việc, lương có được là bao ? Mẹ là giáo viên. Nhà mình nghèo biết mấy, khổ biết mấy. Ngày mẹ gửi con cho một bác ở cùng khu tập thể. Chiều tối lại đón về, mẹ con ăn xong là ra đứng ở hành lang đợi bố . Ngày ấy, mẹ khổ sở nhịn ăn, nhịn mặc cho bố đủ tiền mua xe máy. Hai mẹ con, con ngồi trên thành lan can, mẹ đứng ôm con, cố ngóng ánh đèn tròn quen thuộc của bố. Được một vài năm, bố đổi xe, lại ngóng ánh đèn vuông. Con ngày ấy đã biết ghen tị với nhà hàng xóm, họ có đủ gia đình bên mâm cơm, họ ngồi xem ti vi vui vẻ làm sao, thế sao nhà mình không được vậy ? Ngày nào cũng hai mẹ con ôm nhau ngóng bố ?

Có hôm con ngủ quên, mẹ phải bế vào nhà cho ngủ, nhưng nghe tiếng bố về lại nhất quyết chạy ra đón. Hôm bố về sớm, con chưa ngủ, vừa thấy xe bố rẽ vào sân khu tập thể, con đã chạy ào ra, đến cầu thang cũng là lúc bố lên đến nơi, bố ôm con rồi công kênh lên vai. Ồ, lúc ấy sao bố to lớn thế, mạnh mẽ thế, bờ vai bố rộng thế, vững chãi thế. Bố cứ thế công kênh con về nhà, vừa cười vừa nói : con còi của bố cao chạm trần rồi.

Ngày ấy, hạnh phúc cũng thật giản dị sao, chẳng ti vi, máy tính, chỉ cần một sáng thức dậy thấy mẹ đứng ở bếp làm kem trứng cho con, bố đứng cạnh mẹ thật tình cảm, con cứ muốn giả bộ ngủ để nhìn bố mẹ hạnh phúc bên nhau như thế, vì cả ngày, bố có ở bên mẹ được đâu, vì mẹ tối tối vẫn phải ngóng bố…

Nhưng ngày ấy cũng là những ngày hình thành nên tính cách và khả năng học tập cho con. Những lúc chờ bố về, mẹ còn làm gì nữa nếu không phải là nói chuyện với con, dạy dỗ con ? Mẹ dạy con từ làm toán, viết văn,.. chỉ bảo đủ thứ… Tâm sự với mẹ, lại càng yêu mẹ, yêu bố thật nhiều.

Ngày ấy con ngây thơ làm sao. Bố đưa mẹ và con đi thăm ông bà ngoại, mẹ xuống chậm, hai bố con đã ngồi vững trên xe rồi, lúc lấy mẹ xuống, bố bảo con : con chào mẹ đi, tưởng mẹ ở nhà không đi, con cũng vẫy tay : con chào mẹ ạ. Mẹ lại vờ giận ra mắng hai bố con, ôi lúc ấy sao mà vui quá !

Lớn hơn chút nữa, con biết phân biệt rằng giọng bố không giống mọi người, nó lơ lớ, nặng nặng, khó nghe hơn hẳn. Mẹ bảo vì lớn lên trong quê rồi ra nước ngoài nữa, nên không nói được giọng Hà Nội. Vì thế bố phát âm hay bị chệch, bao năm rồi chẳng sửa được, toàn bị các bác các dì trêu. Nhưng con lại thích thế, có ai mang chất giọng dễ phân biệt đến vậy ? Ngồi đùa với bố, còn bảo : cả nhà có mình con nói giọng Hà Nội. Ừ, vì giọng mẹ cũng hơi lai tiếng miền trung mà. Bố cười bảo : ừ, con hơn cha.

Lạ làm sao, bố chăm cho con gái có khi còn hơn cả mẹ . Bố có lúc hiền hơn ông Bụt trong truyện cổ, có lúc lại khiến con sợ vô cùng. Bố hay bao che cho con, chiều con vô cùng, đi đâu cũng nhớ con gái nhất, mua quà cho con gái, con gái làm gì không đúng lại nhắc con : con gái, không được như vậy. Ô, thế con trai được còn con gái không à ? lạ nhỉ ? Nhưng mà con hư, bố đánh đau lắm. Bố giận lên, mặt đỏ hẳn, dù ngày thường da bố vốn đã rất sẫm màu.

Dần dần con cũng quen với việc bố đi làm về muộn hoặc đi công tác đâu xa.

Nhưng ngày nào mà được nghỉ ở nhà, dù bố đi làm con cũng đòi theo. Đến nỗi bạn đồng nghiệp của bố quen mặt con quá. Thích buổi trưa xuống nhà ăn của viện ăn với bố, lại được bố gọi cho một chai sữa đậu nành. Con yêu bố vô cùng.

Lúc nào nhìn bố làm việc con cũng tròn mắt lên, sao bố dùng máy tính làm gì trông hay thế ? Con có làm được không ? Ngộ nghĩnh làm sao…

Ngay từ nhỏ, con đã quen được khen là thông mình, con thích giải đố, thích làm toán, thích đọc sách, thích tranh luận với bố. Bố biết vậy càng yêu chiều hơn, trước mỗi kì thi, đều đưa con đi phố, nói là cho thoải mái đầu óc rồi mua cho con một đống sách, về đọc cho thích con nhé. Chỉ là con hay để bố thất vọng, bố kì vọng thật nhiều mà con không cẩn thận, toàn để bị trừ điểm ngốc, làm được bài mà vẫn không đạt kết quả cao. Bố buồn lắm, con cũng thế, con sẽ cố sửa dần dần mà bố…

Lại nhớ có khi làm bài khó quá, nhờ bố chỉ giúp, nhưng mà bố giải kiểu cao cấp thế, con có hiểu gì đâu, thế mà bố con cãi nhau, con giận bố đùng đùng lôi vở đi. Có lần con thức đêm chỉ để giải toán, bố phải lên tận nơi : con đi ngủ đi, mai còn đi học.

Lại có năm con thi, mẹ với em đi nghỉ mát với các bác trước, bố ở lại Hà Nội chăm cho con đi thi. Bố không biết nấu cơm, bắt con chỉ học với nghỉ ngơi thôi, nên đến bữa lại lôi con ra hàng ăn, rồi cho đi phố. Con còn khoe với mẹ : ở nhà với bố sướng lắm. Con ngốc thật nhỉ ?

…………………

Thế rồi con quyết định theo học xây dựng, cùng ngành với bố. Con sang Pháp du học, mong giỏi giang như bố. Con biết bố vui và hãnh diện lắm. Nhưng ngày con đi, con thấy bố buồn. Bố tiễn con đi, bố dặn dò thật nhiều, đưa con vào tận nơi check vẫn cố ngóng theo mãi… con đi rồi, ở nhà còn ai bố cưng đến vậy nữa ? Còn ai tranh luận với bố ? Uống trà bố, ai sẽ ăn bánh kem để bố thỉnh thoảng đi làm về lại ghé qua mua ? Ai sẽ vòi bố đi phố và mua sách ? Con gái giống bố thật nhiều mà cũng khác bố thật nhiều.

Bố ơi, con nhớ bố lắm. Giờ này ở nhà bố thế nào rồi ? Còn nghe nhạc giao hưởng và The Beatles nữa không ? Bố còn đi mua đĩa nhạc ABBA về mở và nghe với mẹ nữa không ? Bây giờ ở nhà ai pha trà cho bố ? Ai bám theo bố nhằng nhẵng như con ngày xưa ? Ai vòi bố chở đến trường hàng ngày như con khi trước cấp ba rồi vẫn nhõng nhẽo ?...

Con thực sự đã có con đường riêng cho mình, đã biết đến cả những thứ mà bố không biết, tranh luận cũng đã từng thắng bố, nhưng mà con có lớn khôn chừng nào thì vẫn chỉ là đứa bé trong lòng bố thôi… Con vẫn thèm được dựa vào bố, được bố ôm con vào lòng, được bố trêu là bé nhỏ,… Bố ơi, mùa đông Hà Nội khắc nghiệt luôn có bố đứng bên, giờ mùa đông Pháp lạnh giá, hơi ấm của bố vẫn bên con.

Con vẫn còn bé lắm, phải không bố ?
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Re: Những lá thư ...

Em à,

Bây giờ tức thị cái lúc anh bắt đầu viết đến đây là 11h37', tính trừ đi thì còn 23' nữa là đến 0.00 a.m theo giờ Hà Nội. Lâu rồi anh không nói chuyện với em, chính xác là nói chuyện; cũng lâu rồi không chat 1 cách tử tế với em. Đến cái mức độ giờ đầu anh chả có cái gì để mà viết ra đây nữa cả em ạ.

Ở lại HN với 1 lũ bạn, 1 hàng dài quyến rũ lung tung còn người yêu tít ở chỗ nảo chỗ nao là điều không dễ dàng một chút nào. Anh ghét cái cảm giác bất lực trước mỗi sự kiện. Anh ghét cái cách em cảm thấy hối lỗi chỉ vì tặng quà mà quên thiếp trong khi đến cả cái nơ thắt quà anh cũng chả có cho em. Anh cũng chả hiểu cách nói của mình có gì ngu si đến cái mức em bảo là anh phụ công sức của em. Anh cũng ghét cả cái cách em cứ trốn tránh, vì cái gì cơ chứ?

Chúc mừng sinh nhật em, theo giờ VN thì em cũng đã 20t rồi, chúc em mọi điều tốt đẹp nhất con người ta có thể dành tặng cho người mình yêu, chúc em trưởng thành hơn và mạnh mẽ hơn.

Thật là nhạt nhẽo, đấy, tất cả cái gì anh có thể làm chỉ có thế thôi đấy
 
Re: Những lá thư ...

@...:
Over. It's over. O. Vờ. E. Rờ. Over, dude.
This time, I know it is not my fault.
 
Re: Những lá thư ...

Gửi Miên.

Cô đúng là đần thật mà :p Dạo này có vẻ như, bằng một cách nào đấy thì ở nó cũng có một điều gì đó thu hút kẻ khác không. Tôi không biết...

Có lẽ ở nó, với ai, nó cũng sẽ dành một sự quan tâm như thế.

Không biết phải nói thế nào, nhưng cô giống tôi, hay tôi giống cô, ở một phương diện hay nhiều phương diện, giống đến lạ kỳ. Cảm giác cô đơn giữa một biển người. Cảm giác bản thân đc lấp đầy chỉ bằng một câu nói.

"Đối với ai, nó cũng sẽ dành một sự quan tâm ở mức như vậy."

Cứ khi nghĩ về điều đó, tôi lại thấy, chẳng thể sở hữu bất kỳ cái gì. Vì thế, cách quan tâm của tôi, chỉ là đứng đằng sau và nhìn. Tôi sẽ quan tâm đến nó như thế, và cũng sẽ quan tâm đến cô như thế. Chẳng làm gì cả, chỉ dõi theo.

Kệ thôi. Sống là chính mình như cô với tôi đã thông nhất từ lâu. Bài post này của tôi hơi nhảm nhỉ, cũng chẳng biết cô đọc ko.

Nhưng tôi yêu cô. Thế là đủ.
*Để đc tôi yêu là khó lắm nhé xD*
 
Re: Những lá thư ...

e à
mọi thứ trên đời đều có số phận của nó mà e ko thể đi ngược lại dc
đây chỉ là 1 sự ko may thôi chứ ko phải tại e đâu
e đừg có buồn rồi tự trách mình

e mà cứ như thế này,e làm a ân hận khi tặg con Bôg đấy cho e đấy
mà nó đã "đi" rồi nhưg nó cũg ko muốn nhìn thấy e như thế này đâu
nó muốn nhìn thấy e dc vui và hạnh phúc cơ,chứ ko phải ủ rũ tự trách mình,rồi thỉnh thỏag lại nghĩ tới nó rồi lại khóc ra

nó thực sự ko muốn e thế đâu,e cứ sốg vui vẻ là đã cảm ơn và nhớ tới nó khi nó đã mag lại niềm vui đến cho e,niềm vui mà e khó có thể quên dc

hãy vui lên e đừg buồn nữa:*
 
Re: Những lá thư ...

Cho người sắp đi xa...

Sẽ nhớ lắm nhé nụ cười ấy :]
I'll miss u, miss ur brilliant smile that makes evrythin fade away, miss the brown color of your eyes when the sun shines in them and the brown color of your skin, miss the tenderness of ur touch, the softness of your lips, the fast beat of my heart when Im wit you, the words you said, the messages u sent to me, the things we talked 'bout...I ll miss them all..
Đi rồi a sẽ còn nhớ em chứ? 4 năm có dễ để quên một thứ bé nhỏ và vô hìh như em ko? A sẽ còn nhớ nhữg đêm mìh sms tới 1h ság chứ? sẽ còn nhớ NHAT chứ? sẽ còn nhớ lần đầu a gặp miss invisible chứ? sẽ còn nhớ rằg e yêu a chứ? sẽ còn nhớ rằg e nhớ a và sẽ đợi a 4 năm chứ? sẽ còn nhớ?...?
a có thể quên miss invisible, có thể quên tất cả nhữg messages e sent cho anh, quên đi tất cả nhữg gì e sẽ nhớ mãi, nhưg đừg quên em...
đừg quên e yêu a, đừg quên e nhớ a, đừg quên về chúg ta :]
a có thể yêu ng khác, dành cho ng khác cái chỗ trốg e đag chiếm trong tim anh, có thể lắm, nhưg a vẫn phải nhớ e y a như thế nào và nhớ rằg a đag chiếm cả một đại dươg trog tim e =)
mai bay rồi, bay xa lắm (xa lắm đối vs em)...mìh cách nhau hơn ngàn cây số, cách nhau 3h bay, 1 múi h, mấy đại dươg, mấy cửa khẩu =) ...
but my heart will stl follow evry move u make. Though we'r far, our hearts are not n still beat the same...
nhớ nhé a, đừg quên..
rằg ngày mai, hay ngày kia, ngày kìa, ngày này 4 năm nữa, e vẫn chờ... :]
 
Re: Những lá thư ...

Gửi mon amour

Cuôi cùng thì em cũng yêu anh, nhiều hơn là em nghĩ.

Cảm ơn vì đã yêu em.

Moi je suis toujours ta perle d'Asie.
 
Re: Những lá thư ...

Hqua và hnay mưa to, tình hình là mai cũng to, to ntn thì khỏi phải bàn cãi, chắc chắn đối vs n~ người dưới 24 tuổi thì đây là trận mưa to nhất trong đời họ :)) trong đó tất nhiên có mình :x

Hnay lại đc tận hưởng cái cảm giác hồi xưa 8-> đạp xe đạp vi vu qua những ao nước trên đường phố HN ^_^ mưa táp vào mắt, vào miêng, vào cả tai, nghe thấy tiếng mữa ..... rõ ràng lắm :x nhìn thấy quá khứ....rõ ràng lắm :x Tất cả vẫn giống như hồi xưa, chỉ khác là ko còn phải đèo 1 đứa hơn 40 cân ngồi sau chỉ trỏ lung tung hướng dẫn mình lội nước nữa :))
.............................................


Cũng khá lâu rồi ko dở chứng ra đường lúc mưa to nữa, ko còn cảm giác nhìn ng` ta khổ sở giữa trời mưa gió bão bùng mà cười đểu nữa =(( vài tháng ko đc cười đểu chứ có ít ỏi j` đâu :))
Cho đến hnay ... ^_^ lại có dịp buộc phải ra đường :D lại đc nhìn thấy ng` ta khổ sở dắt xe, lại được cười đểu :x thích thế :))

.................................................

Mưa vừa lạnh lại vừa mát :x
Mưa vừa vui lại vừa buồn .... :p
Mưa vẫn là mưa của 1 năm trước......8->



....sắp mùa đông rồi
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Back
Bên trên