Vậy là NHAT đã qua rồi .
1 tháng chuẩn bị rồi cũng đi đến hồi kết
Qua rồi những ngày vui :x
Cảm ơn BTC NHAT, các anh chị và các bạn đã làm việc thực-sự-tốt. Vứt những sai sót vào góc khuất đi, vì đó chỉ là những hạt sạn VÔ-CÙNG-NHỎ, em thực sự ngưỡng mộ tinh thần làm việc của BCH Đoàn <
Khối Hoá <
Cảm ơn tất cả mọi người.
Nhớ làm sao 1 tháng cùng nhau lên ý tưởng :x
Nhớ hôm sơ khảo miss của khối <)
Nhớ những hôm đi phát thông báo và hò hét thu tiền :">
Nhớ lắm những buổi trưa ở lại đến muộn cùng các anh chị 12 Hoá 1, cãi nhau về cái cổng trại
)
Nhớ điên cuồng cái hành lang cuối tầng 4, 12 Hoá 2, 11 Hoá 1 ,11 Hoá 2 ngồi lê dưới đất cùng vẽ cái vải trại... >:-D<
Nhớ cái khoảnh sân sau trường tuổi hoa...:x
Nhớ những vết sơn lem luốc, nhớ mùi axeton, ...
Nhớ những lần làm phản ứng cháy khét lẹt, nổ bùm bùm, rồi lén lút vào phòng TN0, nhớ cái cặp bị H2SO4 đặc đổ ra nát bươm... :-j
Nhớ n~ hôm bùng tiết....=((
Nhớ những lúc vừa làm vừa trêu nhau cười đến chết sặc =))
Nhớ hôm cả lớp được nghỉ thể dục, cùng nhau xắn áo làm việc từ trưa đến tận tối , con gái lớp mình khéo tay ghê <)
Nhớ tinh thần khối Hoá b-)
Là mồ hôi và giọt nước mắt của tất cả mọi người >:-D<
Dù kết quả thế nào thì quan trọng hơn cả, chúng ta đã có 1 khoảng thời gian, có thể ko phải là dài, nhưng đã gắn kết được những con người trong khối chuyên với nhau, đã chung nhau n~ nỗi niềm, vui có, buồn có, lo lắng có,tất bật có... Mọi người học được ở nhau tinh thần tập thể, sự đoàn kết, trách nhiệm, nỗ lực, biết cách đứng bên nhau để vớt người khác ra khỏi những mệt mỏi khó khăn, biết cười thật tươi và hét lên thật to để lấy tinh thần. <
Đêm chung kết dù có sự cố xảy ra với phần thi tài năng của chúng ta, nhưng mình tin rằng đó sẽ là một kỉ niệm ko thể nào phai trong lòng mọi nguời. Vì thực sâu trong lòng , chúng ta biết mình đã cố gắng hết sức rồi. Và khối hoá muôn năm tràn đầy những con người bản lĩnh. :>
Miss hoá năm nay dù ko có giải, nhưng mọi người vẫn rất yêu quí và phục em đấy. Em biết sống vì mọi người, vì tập thể, sự chân thành và nỗ lực từ phía em, nét đáng yêu, sự duyên dáng, tấm lòng, nụ cười tươi,... Chị ko đoán đc cảm giác của em lúc đứng trên sân khấu, khi mà ở dưới bọn chị đã hét tên em rất nhiều, nhưng chị tin rằng em đag thực sự hạnh phúc vì khối Hóa- là gia đình lớn. :*:*:*:*
Cảm ơn Hoàg Phương, có lẽ tớ là người cảm nhận rõ nhất những cố gắng, sự lo lắng, niềm vui, nỗi buồn của cậu ngày hôm qua, trong đêm NHAT, cậu là người làm tớ thấy ấm lòng nhất đấy :">
Đã quen được biết bao người, thân nhau lúc nào chẳng hay :x
Yêu biết bao chị Phương, chị Huyền, chị Thảo,chị Hiền, chị Minh, anh Bảo, anh Kiên,.... Tứ đại mĩ nhân 12H,... Tiên, Tùng, Thảo, Vũ Trang, Liên, Việt Dương, Chì Kim, Đình Nam, MĐức, Hải Nam , Hà, Tuấn, Hải ... Hưng,Thái, Phong, Tuấn Minh, Phương,...các em 10Hoá,..... Biết làm sao đây khi ở 1 mình lại thấy nhớ mọi ng đến thế 8-|Đêm qua đi bộ về 1 mình trong đêm khuya, em vừa thấy sợ, vừa thấy tủi thân, nhớ điên cuồng n~ lúc có mọi người. Đêm qua em khóc mãi, chẳng ngủ đc.
Tại sao cứ phải leo Everest nhỉ? Chẳng có phép màu nào cho ta lên tận đỉnh cao của cuộc sống. Cảm ơn thời gian, để chúng ta từ những đứa trẻ có thể nhẩn nha lớn lên và học hỏi mọi điều. Qua NHAT, chúng tôi đã lớn hơn, đã khôn ra nhiều, đã biết chấp nhận những thử thách đặt dưới chân như 1 phần của trò chơi.
Vì chúng ta là AMSERS >:-D<