Những lá thư...

Nếu đã chia tay thì đừng nói là vẫn còn yêu, như kiểu vừa đấm vừa xoa. Như thế chỉ làm người ta thêm hi vọng rồi đến lúc thất vọng thì sẽ còn khổ sở hơn.
Nếu trân trọng nhau thì khi chia tay đừng để ai phải nuối tiếc điều j`, vui vẻ bước qua nhau, nhẹ nhàng.
Đừng để sau này lại phải vào topic "Nh~ lá thư" tự dằn vặt bản thân, nói về người kia và yên chí là người ta ko tài nào mò vào xem mình viết cái j` đc.
Khi còn yêu, con người ta hay có những linh cảm chính xác về người mình yêu lắm đấy.
 
@Chính:
Trân trọng và yêu nhau thì đã chả phải chia tay :D. Còn đã yêu nhau thì có muốn cũng chả xa nhau được. :D.
Vì người còn yêu nhau sẽ còn quay về với nhau. :D. Sách bảo thế.
 
Không có mối quan hệ nào là mãi mãi. Tình bạn đb thế nào rồi cũng mờ nhạt dần, những đứa bạn thân mỗi đứa một lớp, mỗi đứa 1 trường, mỗi đứa một đất nước, một phương trời. Sau này, liệu có gặp lại nhau? Vẫn biết là thế, nhưng mỗi lần nghĩ đến Anh 2, đến DAM, là vẫn tin rằng tình bạn của cả lũ sẽ tồn tại mãi, chẳng gì thay đổi đc. Viển vông quá k?
Mỗi lần xem lại clip lớp, là 1 lần thấy lạnh sống lưng, thấy 1 cái j đó khó tả vl :)). Nhớ lắm :).
[youtube]ncF2VBaeO0A[/youtube]
 
Thanks mom...
for singing to me since I was still in your tummy.

Thanks mom...
for embroidering my name on my first school shirt.

Thanks mom...
fir convincing me how important it is to forgive.

Thanks mom...
for letting me know a life of no value is a life without direction,

Thanks mom...
for building a living and loving atmosphere to our home.

Thanks mom...
for telling me again and again that your happiness is to have me nearly.

Love you, mom ! :)
[^^]
 
câu hỏi và cảm giác của m y hệt như t hồi năm ngoái, lúc ngồi xem clip bọn m gửi. đã khóc vì nhớ. buồn lắm í. nhưg t cũng đã cười vì dù gì thì cũng đã có thời gian thật vui :x
lúc nào t cũng thấy tiếc năm 12 lắm lắm í :(( bn trò vui vẻ t đã bỏ lỡ :(
cũng chỉ hi vọng t vs bọn m mãi nhớ đến nhau, có thể ko thân thiết đc như xưa, nhưg vẫn sẽ là bạn thôi :*
iêu các bạn.
 
thích lắm...cái cảm giác làm người khác vui...
dù đó là người mình yêu, hay chỉ là một người bạn...thậm chí một người xa lạ...
One of the best feelings in the world is to touch and warm someone s heart, whether it be your love or just a friend, almost nothing can feel better.
 
To đứa viết bài trên

Sao lúc nào cũng dằn vặt mình thế. Mong là cậu chỉ thế trên mạng thôi. Học lớp văn mà lúc 10 bài mới thấy 1 bài vui trên internet.

Lạc quan lên (mà chắc là cậu cố gắng nêu lên khuyết điểm của bản thân mà sửa chữa hả, thế cũng tốt ;)))

----------

CMSN

Suýt quên ;))
 
A ơi
E đag buồn qá
Nge nhạc mah e chỉ khóc thôi
E chỉ biết khóc
...
Mấy hnay e cứ ngĩ đến chuyện ct ...
Là sao nhỉ ?
E sợ tg lại , sơ ngày đấy sẽ đến
Càng ngày e càng thấy sợ
Sẽ ổn thôi a nhỉ ?
Noel a về rồi
E yêu a lắm
Nhớ a như chưa baoh nhớ ...
 
Gửi ấy :x
ấy có thế nào tớ cũng ở cạnh ấy, ấy yên tâm đi :x ngày mai có kquả tớ sẽ ở cạnh ấy :x giúp ấy giữ vững tinh thần . nếu kquả tốt thì tớ cả ấy đi ăn mừng, mua cặp converse còn đi học :"> . còn nếu k tốt thì chúng mình cùng nghĩ cách :)) làm thế nào để nhẹ nhàng nhất :"> yên tâm là tớ k bỏ ấy đâu :">
đi đọc truyện đi, đọc cho mệt rồi ngủ ngon. sáng mai dậy là biết kết quả rồi.
 
@Chính:
Trân trọng và yêu nhau thì đã chả phải chia tay :D. Còn đã yêu nhau thì có muốn cũng chả xa nhau được. :D.
Vì người còn yêu nhau sẽ còn quay về với nhau. :D. Sách bảo thế.
hề hề, thế mà đời vẫn chỉ ra rằng yêu nhau k đến đc với nhau là hết sức bình thường.
hoặc, "những người còn yêu nhau đôi lúc không trở lại với nhau, vì nếu đã yêu nhau, họ không bao giờ để mất nhau thật sự"
 
(hê hê
trang này mở đầu toàn bài ngắn :p )

Anh ah`, hnay là ngày tròn 10 tháng anh nhỉ :p
Anh bảo e ko đc đếm nhưng mà thực ra cả 2 đều đứa cùng đếm ;))
Đâu phải cứ đếm là ko thể lâu dài dc đâu :p Em đếm chỉ bởi e muốn cảm nhận từng giờ, từng ngày, từng tháng ... dc ở bên anh thui 8->
Giờ anh đang ở tận vùng miền núi xa xôi :-< ( ko xa lắm :-s ) Giờ thì e lại đếm từng ngày chờ anh về ;))
E ghét a lắm >:p Hum qua anh bảo là anh sẽ đợi e học bài xong, rồi đợi đến 12h để nt kỉ niệm ngày tròn 10 tháng >:p Thế mà a lại ngủ quên mất ;)) Lúc 12h kém dậy thì a lại ko bít nt cho em vào số nào :-w Đáng đời anh /:)

Hum qua là t3. Tuần nào t3 mình cũng đi chơi anh nhỉ 8-> Mỗi hqua là ko thế :( Em tan học rồi mà vẫn ngồi ở trg. Ngồi trong phòng dc tí thì ông bảo vệ đuổi ra để khóa cửa. Phải chờ con bạn nữa. Thế là đứng ngoài hành lang. 1 mình :-s. Gió lạnh :( Nhớ a nữa :( Nhắn tin cho a loạn xạ cả lên ;))

Thế là dc 1 tuần rồi a nhỉ. Mong a sớm về >:-D< Ya :x
 
Anh. Trước thấy nick anh sáng em mặc kệ, anh nhảy vào cũng trả lời hờ hững, kệ thôi. Anh hỏi gì em cũng trả lời lấy lệ rồi lại em phải học đây, hay lấy 1 lí do gì đó để ko phải chat với anh.
Trước vì ngày nào anh cũng online nên có gì em vẫn nhảy vào kêu, em nhớ nhà, mua vui cho em đi, chán quá, hôm nay của em như dở hơi. Rồi anh lại “ mua vui “ thật.
Mình ko là gì của nhau, bạn thân ko, dù anh là người em hay kêu than mọi chuyện nhất, nhưng mình ko phải là bạn thân vì em ko chia sẻ niềm vui với anh. Mình càng ko phải là người yêu vì em ko yêu anh. Và mình chắc chắn ko phải anh em họ hảng rồi. Tóm lại là 1 mối quan hệ khó gọi tên và em luôn cho nó 1 độ quan trọng thấp lè tè. Đơn giản là vì mỗi khi em cần và ko cần, đều thấy anh.
Hôm nay của em lại thật dở hơi, và em lại ko làm được việc “ giữ mình thanh thản”, như mọi khi, em tìm nick anh. Anh ko online. Em nhận ra mấy hôm rồi anh đều ko online. Rồi em tự nghĩ, chắc tí nữa anh onl, từ từ. Rồi đợi mà vẫn ko thấy, em lại nghĩ, chat với đứa nào đấy, chỉ là 1 người lắng nghe mình thôi mà.
Em nhầm.
Và vì cái sự nhầm lẫn đấy, chắc em sẽ phải làm gì đó, như là hỏi anh có đồng í làm bạn của em ko chẳng hạn :-s
 
"Kẻ tài chính là kẻ sử dụng mọi thứ , ngay chính nỗi thất vọng của mình "
............
Bao h ảo vọng mới hoàn toàn chấm dứt.Xách balô lên và đi .
Chengdu ?
Beijing?
 
Chỉnh sửa lần cuối:
cuộc sống này đẹp quá cơ, tốt quá cơ
tôi đã mệt mỏi quá rồi
tôi ko ngờ là các người lại đối xử vs tôi như thế
đã có lần nào các người cần giúp đỡ nhờ tôi mà tôi từ chối chưa
đã có lànnào tôi giúp mà không nhiệt tình không hết mình chưa, có bao h tôi tiếc công sức, thời gian của mình vì đã giúp đỡ người khác chưa
tôi ko phải là đứa hoàn hảo, tôi làm sao mà làm cái j cũng perfect hết được cơ chứ
khi các người có lỗi với tôi đã bao h tôi giận lâu chưa, đãbao h tôi để bụng chưa, có khi tôi cònlàm lành trước cơ đấy
thế mà, sao tôi có lỗi, tôi phạm sai lầm mà lại đối xử với tôi như thế
tôi đáng bị như thế lắm sao
các người có việc j, thi cử vui buồn j tôi cũng có mấy khi quên không hỏi thăm đâu
thế mà tôi đi thi được mấy người nhớ mà gọi điện chúc tôi thi tốt,nàh tôi có chuyện buồn được mấy người hỏi thăm thế
lúc tôi buồn sao chả có ai đến để chia sẻ với tôi thế, chả có ai tự hỏi thăm hay an ủi tôi 1 câu cả, toàn tôi phải tự tìm đến , ngồikẻlê vừa buồn vừa thấy áy náy vì việc của mình mà làm mất thời gian của bạn, rồi còn tự biên tự diễn xin 1 câu an ủi động viên,như cầu xin sự thương hại ý
khii tôi mệt mỏi , chán nản thì ai ở bên tôi chứ, hay lúc nào tôi cũng chỉ có 1 mình thôi
khi tôi có vấn đề sao chả ai hết mình chịu giúptôi để cứu vãn cả, mà chỉ kệ mẹ nó đi,1 câu đừng có suy nghĩ làm j nữa, điên , hâm.Nói thì thếnhưng làm thì dễ lắm đấy
có việc j của chung mà tôi ko làm hết sức mình chưa, tôi có mấy khi đặt bản thân mình lên trước tập thể chưa
uh đấy bề ngoìa tôi cười nói vui vẻ cả ngày, chứ cuộc sống của tôi toàn màu hồng chắc
thế ah
tại sao có những việc tôi làm được cho người khác mà người khác chả bao h làm lại như thế vs tôi cả
tôi đáng bị như thế sao
tôi luôn cố gắng vui vẻ hào đồng vs mọi người mà sao người ta lại ko nghĩ như thế vs tôi nhỉ
uh thì mất dạy , đen tối , nói tục chửi bậy vô văn hóa đấy
uh thì con gái j mà lôi thôi , suốt ngày đấm đá chả khác j con zai
uh thì tôi vô duyên lắm, tôi thừa bơ lắm, việc j cũng thix nhúng mũi vào , việc j cũng thix xen vào rồi sau đó lại đi kêu ca đấy
tôi có những hành động dở hơi, lớn rồi mà chả ra người lớn chả ra trẻ con bấn loạn đấy

LOL ( lots of love đấy: )), không phải chửi bậy đâu/ : ) )
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Em không thừa nhận mình ngu ngốc một điều gì cả
... trừ cái cảm xúc về anh mỗi ngày từ 1 năm nay.

Trước tiên, em đổ lỗi cho việc mình là con gái, nên dễ vì những chuyện "không tên" mà lo lắng buồn phiền
Rồi em đổ lỗi cho việc em sinh ra ở cái cung Sư tử nên em ích kỉ và dễ ghen tức dù chỉ là một cái tên người con gái khác xuất hiện ở nơi của anh. Bất kể đó là ai, trước khi lí trí nhắc nhở em phải tìm hiểu mọi việc kĩ càng thì linh tính đã làm cho đầu óc mê muội mất rồi. Giống như ngày hôm nay, khi đọc những dòng viết của *người này người kia*, nghe họ nói...tất cả về anh. Người ta nhìn vào thì nói anh thật là may mắn vì được mọi người yêu quí, nhưng cảm giác đầu tiên của em lại là sẽ có ai đó cướp anh đi mất.
Em đổ lỗi cho cả cái sự "thừa thãi" tình cảm của mình, nên mới không thể giữ một khoảng trống trong tim lâu hơn nữa. Anh lấp đầy nó, đến mức em thấy thế giới của mình hoàn hảo, không cần gì hơn.
Và gần đây nhất, em đổ lỗi cho cái sự "cố chấp" của mình, vì nó mà ngoài anh ra em chẳng thấy ai có thể làm mình rung động dù là mảy may, vì nó mà dù anh có tồi tệ thế nào em vẫn tin rằng anh chắc chắn là người không thể thay thế.

...

Một tình cảm lo lắng có, buồn vui có, khóc cười có, yêu thương có
nhưng không mệt mỏi, không thành tiếng, không thành hình
và trên hết, chưa một lần bị tổn thương.

Đường còn dài quá, em lại đổ lỗi cho cái *tuổi mới 18 lẻ vài tháng* của mình nên chưa làm được gì cho anh, cho gia đình.

Thư viết về anh nhưng em vẫn phải nhắc đến gia đình...vì đối với em, em có thể mất tất cả trừ gia đình của mình và anh.
Vì anh cũng yêu bà, yêu anh trai, yêu bố mẹ hơn tất cả trên đời này, nên em hạnh phúc vì anh không chỉ hiểu, mà còn giúp em vượt qua nhiều thứ.

Đau khổ, mất mát lớn nhất của đời người anh cũng đã trải qua rồi...nên em mong anh đừng buồn nữa vì những muộn phiền nhỏ nhặt người ta gây ra cho anh.

Những lời nói của những người vốn không hiểu mình, không yêu quí mình chỉ là gió bay mà thôi. Anh có thấy "lạnh" thì cũng đừng để mình buồn lâu thêm.

vì anh biết đấy

vẫn còn có em (và rất nhiều người khác) - cho dù anh không thể nhớ được hết tên

Mặc dù em chưa tốt, chưa xứng đáng, chưa *đủ* đối với anh.
Nhưng em sẽ cố, cho đến khi nào có thể tự tin trở thành người có thể bên anh những lúc anh cần *một ai đó* nhất...

Có thể ngày mai em sẽ lại tự đổ lỗi cho mình về một điều gì đó nữa, trách mình thế này thế kia, nhưng anh biết đấy, tất cả sẽ lại ổn thôi...miễn là vẫn được thấy anh cười và em biết rằng mình đang sống có ý nghĩa.


Một điều em tự đổ lỗi cho mình cuối cùng, và cũng là đúng đắn nhất:
"chỉ tại vì em đã để cho anh bước vào thế giới của mình".

Vì anh,
tại anh,
nhờ anh đấy!





Khi em viết những dòng này thì em tin chắc anh cũng đang rất nhớ...-điều quan trọng nhất của cuộc đời mình.
Ngủ đi nhé anh, đừng để đèn, nó sẽ làm anh thêm mệt, và đừng trằn trọc gì hơn.
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Anh à,
Ngày hôm nay với em quả thật rất mệt mỏi.
Em đã nghe dc những điều mà e ko muốn nghe, biết dc n~ thứ mà em ko muốn biết. Nhưng ko phải từ mẹ mà từ 1 đứa bạn anh ạ

1 tuần nay, em với mẹ đã gay gắt với nhau lắm
Em đã không hề nói ji với mẹ, chỉ trừ câu chào, rồi " con mời mẹ ăn cơm " và ko ji hết

Mẹ em lo anh ạ. Anh cũng hiểu điều đó đúng ko. Em cũng muốn hiểu lắm chứ, nhưng e phải làm ji bây h hả anh.

Em cũng chỉ có thể gọi dt và nói rằng " em buồn lắm ". Anh cũng sẽ chỉ có thể nghe thấy tiếng em khóc trong điện thoại

Em hiểu mẹ muốn ji, nhưng em ko làm dc. Em ko muốn phải xa anh nhưng cũng ko muốn mẹ phải buồn phiền vì em nhiều như thế

Em phải làm ji bây h hả anh ?

Hôm nay, nói chn dt với anh xong, e thấy vững tin lên nhiều. Anh đã nói là " tất cả ko là ji cả, em hãy cố gắng nhé, đừng khóc nữa, anh yêu em rất nhiều "

Em thấy mình may mắn lắm. Ít nhất là lúc này, ít nhất là bởi anh đã cho e biết rằng em cần ji anh ạ.

Em cần 1 ng` ở bên em như lúc này.
Rồi cả lời nhắc nhở ấy nữa " em đi ăn cơm đi ko đói, đừng khóc nữa nhé"

Cố gắng anh nhé ^^ Eya nhiều !

Và 2 tiếng sau khi khóc trong điện thoại, e lại gọi cho anh và nói " em vui rồi " ...
 
Hà Nội lại lạnh rồi
thương em đi làm sớm lạnh
không còn anh đón đưa em có buồn không
còn anh buồn và nhớ
lâu lắm rồi không còn nhớ cảm giác
đón em và cùng ăn sáng
siết tay em vì tay em hay lạnh ...
hát cho em nghe để thấy cả hai cùng ấm
hay lại khẽ ôm em
để hơi ấm thấm qua nhiều lớp áo
vậy mà cũng gần một năm rồi ...
không còn được nhìn thấy mắt em biết cười
không còn được nhìn thấy làn môi biết hờn dỗi
mái tóc em đã dài
còn anh chẳng thay đổi
thỉnh thoảng vẫn phải qua cửa nhà em
thỉnh thoảng anh vẫn muốn đứng lại
thỉnh thoảng anh vẫn muốn mua hoa đặt trên thềm
thỉnh thoảng anh vẫn muốn mua kẹo và gọi em xuống lấy
thỉnh thoảng anh vẫn thèm môi em còn vương mùi kẹo
thỉnh thoảng anh vẫn muốn trời thật lạnh để vô tình được ôm em cho ấm
chỉ là thỉnh thoảng thôi em
ngày qua ngày anh nhớ em nhiều quá

còn 24 ngày nữa là tròn đầy 366 ngày năm nhuận
anh nhớ nhiều
em có nhớ gì không ?
 
Back
Bên trên