Những lá thư...

chỉ đơn giản là em ko muốn mình cứ mãi là người phải chờ đợi anh. Em sợ cái cảm giác đợi anh về rồi nhìn anh đi rồi lại đợi anh về. Mà cũng ko hẳn là sợ, ghét thì đúng hơn. Anh có hiểu ko? Ko, anh ko hiểu.

Chỉ đơn giản là em muốn bắt đầu một cái gì đó mới. Em đi là vì em. Chứ ko phải là vì em muốn anh và em đổi vị trí, để anh là người phải chờ đợi.

Mới 1 tháng thôi, anh bảo em anh mệt mỏi, anh có biết, trong hơn 2 năm qua, em đã bao nhiêu lần mệt mỏi ko...
 
Cậu từ lâu rồi vẫn như thế, vẫn muốn và ép tớ phải lo lắng cho cậu, nhưng cậu có biết những nỗi lo lắng trong lòng tớ không? Không, cậu không biết.

Cậu biết tớ yêu quý cậu như thế nào, có phải vì thế mà cậu luôn đòi hỏi ở tớ sự quan tâm nhiều nhất đến một bản thể duy nhất là cậu? Cậu có biết rằng còn rất nhiều người tớ cần quan tâm và khát khao có đủ thời gian để quan tâm đến không? Không, cậu không biết.

Cậu biết tớ mong muốn được gặp cậu, có phải vì thế mà cậu đùa giỡn với mong muốn ấy bằng những lời nói dối đến lộ liễu? Cậu có biết rằng tớ tổn thương không? Không, cậu không biết

Tớ biết điều đó, từ lâu rồi, nhưng bây giờ tớ còn biết một điều nữa, rằng cậu không còn quan trọng như thế trong tớ nữa.

Tớ cũng không trách hay ghét bỏ cậu đâu, chỉ là tớ tìm thấy nhiều ý nghĩa của cuộc sống hơn ngoài cậu, thế thôi, cậu hãy tự bảo trọng khi không có tớ nhé.

Tớ thì sẽ ổn, với những người yêu mến tớ thật lòng.
 
God gives me heart, not love.

Chúa cho em Trái tim, nhưng em không được yêu, anh à. Không thể yêu anh nhiều như người khác, không thể yêu anh một cách bình thường như người khác, không thể yêu anh cho dù anh đứng ngay trước mắt và trong tầm với.

Em muốn yêu. Em muốn yêu anh. Em muốn yêu.

...
 
Lại 1 tháng nữa qua rồi anh nhỉ. Ngày này, 9 tháng trc, có 1 anh chàng ngốc đã hỏi em rằng "thế anh thick em nhé". Thời gian trôi nhanh thật đấy, 9 tháng ko phải quá ngắn, đã có biết bao chuyện xảy ra với mình, cãi nhau có, vui có, buồn có, ... Nhưng 9 tháng cũng ko phải quá dài, vì em và anh còn muốn có nhiều nhiều tháng hơn nữa, đến khi mình chẳng còn đủ sức đếm cơ mà anh nhỉ ;))
Anh nói giỡn là sau này sẽ lấy em làm vợ, em cũng bảo là làm chồng em thì phải nấu cơm, rửa bát, giặt giũ, trông con, còn vợ thì ngồi xỉa răng xem TV :)) Dù chẳng biết là anh nói thật hay nói đùa nhưng vẫn thấy anh đáng yêu lắm ;))
Những tháng ngày vừa rồi với em quả thực là quãng đời đẹp nhất. Lần đầu tiên biết cảm giác dc người yêu dắt tay qua đường, được ôm 1 ai đó thật lâu, cảm giác của the first kiss :">, rồi cải cảm giác bé lại để dc anh che chở.
Yên bình và ngọt ngào mỗi lúc dc ở bên anh,
cười phớ lớ khi nhìn bộ mặt ngố ngố của anh,
hét toáng lên khi tự nhiên dc anh cõng " Bỏ em xuống, ngã bây h " :">
Rồi còn dc anh nấu cơm cho ăn nữa
Tất cả những điều ngọt ngào ấy em chẳng thế nào quên dc :x.
Em đã từng ước dc đi đạp vịt vs ng` yêu, nhưng em chỉ ngồi mà ko đạp :">, dc nắm tay ng` ấy đi khắp nơi, dc chạy qua n~ hàng cây, cho gió cứ thổi vào tóc, bay bay ... Em còn ước dc ng` ấy chở đi khắp mọi nơi, dc cùng vs ng` ấy ăn đủ thứ trên đời, dc ng` ấy dỗ dành mỗi khi em giận, ...
Giờ ng` ấy chẳng ở đâu xa, cách 1 đoạn nhỏ trên bản đồ, vài con đường em đạp xe, nhưng cũng rất gần, rất gần thôi, ... vì anh ở ngay trong trái tim em mà ^^
3 tháng hè đã trôi qua. Trc hè, em cứ nghĩ rằng, nếu mỗi ngày ko dc gặp anh thì em sẽ nhớ anh nh` lắm. Anh cũng đã khóc vì nghĩ rằng sẽ chẳng dc gặp em thg` xuyên. Lần đầu tiên em nhìn thấy anh khóc, mà lại là khóc vì em, em cảm thấy h mọi thứ chẳng thể nào quan trọng bằng ng` ngồi trc mặt em lúc đó ...
Năm học mới sắp đến. Một năm nữa, anh hãy đợi em nhé ! Cũng như em đã làm thế với anh vậy. Cố lên, 1 chút, 1 chút thôi ... Nhưng đừng chỉ ngồi đó chờ đợi, anh hãy làm n~ ji` anh thick, học n~ thứ anh muốn, anh nhé >:-D<

Một ngày có gió, có nắng, có 2 ng` nắm tay nhau và bước đi trên con đường dài, rất dài. Nhưng dù con đường ấy có dài đến mấy thì họ vẫn luôn luôn bên cạnh nhau, mãi là như thế ...


Yêu anh :x
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Gửi anh.​

Dù có viết cả chục lần, cả trăm lần hay cả ngàn lần...

Dù có gửi đi một, mười, hay thật nhiều bức thư tình, thì sẽ trọn đời vĩnh viễn không đến được tay anh...

Cũng được, chẳng sao, hoà vào trong dòng chảy của hàng vạn cảm xúc dành cho anh, thấy mình đỡ lẻ loi và không cô độc hơn bao giờ hết.


Em. Không tự tin vào bản thân mình. Không tự tin vào tình yêu của em. Không nghĩ rằng tình yêu của em dành cho anh có thể lớn hơn tình yêu của rất nhiều người khác dành cho anh.

Cũng biết là như thế rồi. Ừ, em cam chịu. Đành phải thế thôi anh.


Anh và Em.

Anh không biết em, như một điều hiển nhiên, vì em chỉ là một chấm đỏ nhỏ trong một biển lửa màu đỏ ngọc trai chỉ dành cho anh và riêng mình anh.

Em biết anh, vô tình như cuộc đời nó đưa đẩy một hình ảnh ngưng đọng lại trong mắt em dù chỉ trong một khoảnh khắc, nhưng nó in sâu lại trong tâm trí em. Không gỡ ra được. Mỗi khi nghĩ lại, lại thấy đau nhói ở đây, nơi trái tim ấy.


Em không yêu anh.​


Em không yêu anh, mà dường như chỉ là một chút gì đó mến mộ trong âm thầm và lặng lẽ.

Em không yêu anh, bởi vì nhìn nụ cười của anh, lãnh đạm đến khó hiểu, em khóc. Anh là lý do duy nhất kỳ quặc trong hàng vạn lý do có thể làm em rơi nước mắt.


Em yêu anh.​

Em yêu anh, khi em lạc bước trong mê cung tối tăm của thế giới chằng chịt những con đường không chỉ dẫn, giọng nói trong vào cao của anh đưa em trở về với ánh sáng.

Em yêu anh, khi mà thay vì cầm một con dao rạch một đường sâu ở cổ tay, hay làm một điều gì hơn thể với thân thể, em chỉ để lại một vết thương không hoàn thiện trên vành tai. Như anh.


Em yêu anh. Nhiều.

Em yêu anh. Nhiều. Vì trên vành tai, khi gỡ khuyên đạn nhỏ đen tuyền ra khỏi tai, đeo lên đôi thánh giá ánh bạc dài mà anh vẫn hay đeo, em có cảm giác mình đang được bảo vệ.


Anh bảo vệ em. Anh vô tình bảo vệ em. Hình ảnh của anh bảo vệ em.


Em ở bên anh. Em luôn ở bên anh. Em không toả sáng, nhưng sẽ luôn ở bên anh.​


Tình yêu của em có thể là gánh nặng. Nhưng, onegaishimasu, em không thể nào vứt bỏ tình yêu ấy...



[Doushite kimi wo suki ni natte shimattan darou...]
Bởi vì anh luôn ở đó. Mỉm cười.
Yêu anh. Hạnh phúc nằm gọn trong đôi bàn tay nắm chặt lấy nhau tìm về hơi ấm.


~
*Một bức thư tình đã cũ. Bức thư tình đầu tiên gửi Người được viết bởi tôi-con người yêu trọn vẹn lấy hư vô.
 
@Vợ đanh đá : anh đang nhớ vợ vđ ý :)) còn vợ chắc đang ngủ căng mắt rồi
đúng là đồ trẻ con :)) chả chấp.
 
E Trâm: E làm chị nhớ lại chị 1 năm trước lắm ý:), hướng đến tương lai là cái j đấy đôi khi làm mình rất mệt mỏi nhưng tự nguyện k dừng lại:)
 
lưỡi k xương lươn lẹo bên nọ bên kia, tà lưa lung tung beng rồi bỏ đấy là loại mình ghét nhất bạn ạh.
 
@Mày:

Tao viết lại cho mày ko vs danh nghĩa là sự giải thích,tao chỉ viết để mày hiểu hơn về tao thôi.
Seixxx: đầu tiên là chuyện t.Thành, t cũng ko biết phải nói như thế nào,nhưng việc tao vs nó nói chuyện trong lớp vs nhau mà bọn m có thẻ dùng cái từ "chim chuột" đc thì t cũng đ có cái gì để mà nói nữa.Đúng là trc đây t vs nó có tranh cãi,bây h hết r thì thôi,bạn bè bt,t ko nghĩ nó đã từng yêu con T2 thì bây h t ko đc phép nói chuyện vs nó ở lớp,còn chúng mày muốn nói cái quái gì vs nhau thì t cũng đ care,vì t biết con T2 thì ko chấp làm gì,nhưng mày thì biết thừa tao sẽ ko bao h suy nghĩ đến 1 cái tcảm gì đấy bất thường vs t.Thành nữa,vì t hiểu rõ nó quá rồi
Seixxx: tiếp nữa là chuyện nt con T2,t nói thẳng vs mày nhé, còn việc mày có nói lại vs nó ko thì tùy mày,vì tao biết mày là đứa ko giữ đc bí mật,nhưng t thấy cần nói cho mày thì tao nói thôi.Bây h tao chẳng coi nó ra gì đâu Tao thấy nó quá khác vs cái đứa bạn ngày xưa của tao,từ sau đợt t.Thành t đã ko vừa lòng r,càng ngày nó càng lún vào mấy cái vụ yêu đương lih tih thì t càng không chấp nhận đc con người nó nữa.Mày bảo mày shock vì cái tin đấy,t nghĩ mày nên chờ xem khi t biết tên cái thằng đấy thì t có nói cho mày ko,chứ chỉ dựa vào tin nhắn tao send cho 1 đứa tao ko coi là bạn thân thì nói thẳng là mày hơi điên rồi đấy
Seixxx: đúng là tao nói dối rất nhiều,vs tất cả mọi người,nói luôn vs mày là 70% những điều hàng ngày là tao nói dối,nhưng càng là những người thân thiết vs tao thì càng ít phải nghe những lời noi dối từ tao,Tao ko biết phải làm thế nào để mày tin,nhưng hình như mày là đứa tao nói thật lòng nhiều nhất.Nên mày có chấp nhận đc ko thì tao cũng chỉ có đến thế thôi.Ko phải tao ko có lòng tin vào mày,mà một phần đấy là thói quen của tao,một phần là những gì tao đã hứa là ko nói thì nhất định ko nói .Tao xin lỗi vì đã khiến cho mày nghĩ thế,nhưng đấy là tất cả những gì tao có thể làm rồi.
Seixxx: Ko phải tao tin mà tao biết tao là best friend của mày,và mày cũng là best friend duy nhất của tao.Chơi vs nhau lâu rồi,chắc mày cũng thừa biết tao là đứa như thế nào.Cái kiểu ích kỉ và đẩy người khác ra xa khỏi mình đã làm tao mất đi quá nhiều bạn bè mà lẽ ra ko cần làm thế,tao đã nhận ra lỗi cũng một phần ở tao nên tao đang cố gắng thay đổi,tao biết ở bên cạnh tao chỉ còn có mày và tao đã cố gắng hết sức.Tao đã nói nhiều lần,mày ko tin nhưng tao vẫn nhắc lại: Trong cuộc sống của tao bây h,bản thân tao là No.1 ,mày là No.2 và Minh cũng chỉ là No.3 thôi.
Seixxx: Xin lỗi vì đã khiến mày mất lòng tin vào tao.Tao yêu mày:( CƯNG=((
 
@ e Trâm :x em viết 2 dòng chữ in nghiêng đấy à :x hay thế ^^
cho a nhớ :x mới lại =)) em sn vào ngày 1-12 đúng ko :)) :> ;)) vừa tròn 9 tháng nhớ =))
 
Tôi chưa bao giờ nghĩ sự chia ly lại khó để chấp nhận đến thế. Khi rời xa một nơi gần gũi để đến một nơi xa lạ, rời xa những kỉ niệm để tiếp cận với những thứ mới mẻ hơn, liệu người ta có thay đổi?

Tôi muốn được lập trình lại. Tôi đã từng khốn đốn với suy nghĩ chia xa, đã từng buồn bã với những suy nghĩ mỏi mệt, ích kỉ. Nhưng tôi chấp nhận. Không phải chấp nhận như mọi người, cầu chúc cho những điều tốt đẹp sẽ đến. Không phải cười như không có chuyện gì xảy ra, rằng “đi rồi nhưng trái tim vẫn còn ở lại”. Không phải! Chỉ là phớt lờ. Tôi cố gắng bơ đi những sự kiện, những câu chuyện, vờ như mình là một đứa trẻ tật nguyền bẩm sinh, không nghe được, không nhìn được. Chỉ bởi tôi sợ sự chia ly…

Những ngày gần đây trôi qua thật chậm chạp. Sự chia ly lại càng khiến tôi thêm cô độc. Tôi đọc được một comment. Cảm giác căn phòng như hẹp lại, ánh sáng yếu dần đi,… Những gì tôi đã và đang cố gắng quên đi giờ lại trào về ồ ạt. Tôi tự nhủ: “Chỉ là một cái comment thôi mà, để ý làm gì!” Đúng! Nhưng những khi người ta “tự nhủ”, là khi người ta đang chạy trốn. Chạy trốn một sự thật hiển nhiên rằng mình bất lực trước sự thực, mà ở đây, “sự thực” là “sự chia ly” !

Nhưng có một sự xa cách còn đáng sợ hơn. Đó là sự xa cách trong tâm hồn. Tôi đang thấy mất cảm giác về chính mình. Sự tự nhận thức về bản thân không còn vững vàng mà lung lay, dễ đổ. Những cơn buồn thường ập đến rất nhanh, nhưng ở lại rất lâu. Tôi cố gắng co mình lại, để cố tìm lại một chút bản ngã trong sự tự ý thức bản thân. Nhưng càng co lại, tôi càng cảm thấy mình mất phương hướng. Tôi không còn đứng vững trên những lập trường mình đã đặt ra. Thằng bạn tôi nói đúng! Điểm yếu của tôi là tôi dễ xúc động, mà khi xúc động thì tôi mất bình tĩnh. Mất bình tĩnh thì tôi có thể làm bất cứ điều gì, không biết đúng, chẳng biết sai! Tại sao ngay cả điều ấy, gắn với tôi, với con người tôi, mà lại được nói ra từ một thằng bạn tôi ít tâm sự nhất?...

Và tôi mất bạn! Bạn bè xa dần! Có những thứ tôi không thể giải thích. Tôi cũng không muốn giải thích. Tôi cảm thấy quá mệt mỏi với những dòng suy nghĩ, với những sự áp đặt, những lời giả dối. Không phải lần đầu, nhưng tôi vẫn mắc sai lầm. Như những lần tôi đã ngã. Lần này tôi không ngã, tôi RƠI!...

To ... : mình xa thật rồi. Nơi ấy, có vui không?...
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Gửi...​

Này các cậu, các cậu khốn nạn lắm các cậu biết không? Tôi, kẻ mới chỉ tiếp xúc với một số người trong số các cậu được vài lần thì đã đành, nhưng ngay kể cả những người đã chơi với tôi từ lâu, lâu, lâu lắm rồi cũng đối xử với tôi như thế, thế thì TÌNH BẠN tồn tại trên thế giới này để làm gì thế?

Tôi. Đêm thâu. Lạnh. Bằng giọng văn không hợp tí nào cho mấy kịch bản ba láp, tôi được thức gần hết một đêm, chỉ để ngồi nghĩ, đánh máy, rồi chỉnh sửa đến cả chục lần, nhiều lúc unsave rồi viết lại từ đầu, như thể con người ta viết ra những dòng chữ để rồi xé toạc nó ra rồi vứt đi... Tôi thức đã quen, nhưng tôi cũng là NGƯỜI, vì một lý do nào đó mà tôi vẫn là NGƯỜI, nên tôi có quyền được mệt mỏi, nhưng tôi không có đủ tư cách để có cái quyền nói lên cái mệt mỏi của tôi cho các cậu nghe.

Rồi cái kịch bản khiến tôi hài lòng đã ra đời. 3 trang giấy A4, font chữ cỡ vừa, trình bày đàng hoàng và mạch lạc nhất theo ý kiến của tôi, chỉ dẫn từng chút một... Công việc của các cậu chỉ là về nhà, viết thêm vài câu vào là xong...

Tôi đã nghĩ rằng mình sẽ được "trả ơn". Ồ? Tôi không cần những điều quá cao siêu, chỉ cần một lời "cảm ơn", là đủ. Và sau tất cả những gì tôi đã làm, thì tôi nhận được gì? Các cậu bơ tôi =)) Thật hạnh phúc =)) 1 đêm thức trắng và các cậu bơ tôi =))

Tôi thấy cuộc đời khốn nạn. Tôi thấy mình đáng thương hại.​

Sao sau bao nhiêu năm, tôi vẫn cứ phải thương hại bản thân như thế này?


 
Chỉnh sửa lần cuối:
anh đi tìm cho mình một nàng Lọ lem
em đi tìm cho mình một chiếc giày chân trái
giữa cuộc đời ngây thơ vụng dại
em cứ mãi chân trần
anh cứ mãi cô đơn
:)

đi tìm nàng Lọ Lem trong tưởng tượng thơ ngây
anh chỉ gặp những nàng công chúa
họ quen sống bạc vàng nhung lụa
chẳng có khi nào nhớ đến một chiếc giầy ...
:)
 
gửi lớp mình (tập thể Lý 1 06-09)

hôm nay ngày quốc khánh này:x
nước CHXHCN Việt Nam muôn năm<:p <:p <:p
chủ tịch Hồ Chí Minh muôn năm<:p <:p <:p

( mặc dù thư này chả liên quan qué j đến 2-9 cả nhưng tao cứ thêm 2 cái dòng kia vào cho nó phải đạo:p)

Mai là khai giảng rồi.Năm nay khai giảng sớm thật đấy nhỉ?:) còn học sớm 1 tuần nữa.Thế là từ mai sẽ đánh dấu 1 năm học mới với rất nhiều khó khăn thử thách đang chờ đợi chúng ta ở phía trước.Nhiều lúc tao nghĩ đến mà có cảm giác sợ lắm ý.Mà năm sau lại là năm cuối của đời học sinh nữa.Uầy, nghĩ đến cảm giác mình chỉ còn 1 năm nữa được khoác đồng phục học sinh bồi hồi ghê cơ.

Trưa nay.12h.Tao online chơi.H đi ăn cơm nên chả có ai chat cùng cả.Ngồi nghịch linh tinh tí, thế nào mà tao lại vào blog của a Dũng (lớp 12 Lý cũ:-j).Thấy a ý có cái entry Amser &L1-er:) nên tiện vào xem.A ý poz trên blog cái bài Graduation đấy:x:x:xtao thix bài này lắm, từ cái hồi tao lớp 3 hay 4 j đó mặc dù ko biết bài này nói về cái j, chỉ tình cờ nghe trên TV thế rồi thix luôn.Sau này lớn , giỏi tiếng Anh hơn rồi:> hiểu hết ý nghĩa của lời bàihát tao lại càng thix.Rồi tao nghĩ về lớp mình.Hâm không này.Tự nhiên quốc khánh lại nghe bài cái bài xa lắc xa lơ, mai là khai giảng thì tự nhiên lại nghĩ đến tốt nghiệp cấp 3:p.Kệ:-j.Hai năm trôi nhanh quá chúng mày nghỉ:-< thế là lớp mình chỉ còn một năm nữa thôi đấy, với bao kế hoạch và dự định: thi HSG cho Thạo sướng này:)), đi du học này8-> . rồi thi Đại học này:-s.Chắc ai cũng sẽ bận rộn lắm:-s .Tao mong lớp mình năm sau sẽ thật đnág nhớ lắm ý.Hai năm lớp 10-11 trôi qua thật đều đều, chỉ có mối cái hồi GLCL chửi nhau om xòm hết cả lên rồi sau đấy khi làm xong thì thở phào, và có ít nhiều tự hào về lớp mìnhB-) mặc dù chương trình cũng không được đúng kịch bản cho lắm:)).Nhưng sau đấy tao thấy vui cực ý, cảm thấy có j đó đã tiến bộ ở cả tập thế lớp, thấy chả có đứa nào là vô tâm, ko thèm quan tâm đến lớp cả, mà chỉlà trước đấy lười ko thèm thể hiện ra thôi:)).

Nhưng kể ra năm lớp 11 cũng hơi buồn nhỉ:(.Kế hoạch đi chơi 2 nagỳ vẫn chưa thực hiện đc.Mà h đã sắp khai giảng năm lớp 12 rồi này:(.Rồi Trung Thu năm gnoái thì có vẻ tưng bừng tí:)).Nhưng đnag vui thì đã bị cô giáo Hồng ANh sang quạt cho 1 trận rồi=((.Sơ kết lớp hk1.Mẹ Duy ANh đến phát mỗi đứa 3 quyển vở xịn + bút8-} , phát biểu 1 tí rồi về:( (vì côcũng phải đi làm:().Chỉ được cái là mẹ Duy ANh rất xinh:x:x:x :p mà lại trông giống BTrâm mí chết chứ:))tao nhớ là như thế:)).Nhưng sơ kết lớp ko có bánh kẹo,ko văn ghệ, ko liên hoan và cả thầy Chủ nhiệm của chúng ta cũng ko thấy mặt mũi đâu cả/:):-<.Sơ kết học kì 2, bác Hùng bố QA đến vác theo 1 xập tiền + phong bì và nhờ tao đút hộ vô phong bì:|:|:| + phát biểu rồi bác cũng đi làm:(.Thầy chủ nhiệm của chúng ta cũng ko thấy đâu cả vì thầy bận đi dự lễ khởi công trg mới:( nhưng sau đó cũng ko có liên haon văn nghê bánh kẹo j hết:(.Buồn nhỉ:(.ko biết chúng mày có cảm giác giống tao ko.thấy máylớpkhác liên hoan vui lắm:-s.Đôi dòng trong bài này gửi cho thầy CN lớpcủa hcúng ta: ''Thầy ơi, thầy là HP bận lắm sao nên từ lớp 11 thầy chả dự vs lớp 1 buổi sinh hoạt hay liên hoan j từ đầu đến cuối cả, đến việc bàn đi chơi vs lớp mà thầy cũng chả tham gia?''.Năm lớp 10 mùng 8-3, thầycòn tự tay viết 1 cái thiếp gửi chung cho con gái ở lớp, rồi còn cho bọn con 100k để đi đánh lẻ vs nahu nữa:p, con còn nhớ lúc đi ăn ANh Trâm còn hỏi Nem chua rán là j, Ngô chiên là j làm cả hội rất buồn cười.Và trên hết là con vs các bạn káhc rất vui vì thầy đã quan tâm đến bọn con như thế.Vậy mà sao năm lớp 11 lại khác thế hả thầy...

Hết năm lớp 11, thế là lớp mình lại có thêm 3 nhóc đi xuất khẩu lao động rồi:)).QUốc này:-s( năm sau lại ko có đứa nào chửi nhau thg xuyên rồi=((), Tú này( trc khi đi hôm GLCL thg Tú còn kỉ niệm lại 3 bó hoa hồng gấp = giấy đẹp vl:x:x:x=> đã tặng cho T,Q.P:-j), Nhân này:x( thế là lại bibi 1 hot boi rồi:-s,sau này trong h buồn ngồi kiếm zai đẹp ngắm kiếm ai h=(:)P).Nam tộ hồi đầu tháng 8 cũng về:)) trông vẫn đẹp zai như thg:x:x:x.Nhớ chúng màylắm:(:(:(:*:*:*>:-D< >:-D< >:-D<

Còn 1 năm nữa thôi.Cả tập thể lớp mình cùng cố gắng nha.8 đứa con gái ở lớp hay chơi vs nhau thật vui nha.( vì tao là 1 trong 8 girls xinh của lớp mình nên thêm hẳn 1 dòngnày:p).Các bạn nam thì galant hơn, mua quà xịn hơn cho các bạn nữ ở lớp:p:p:p, vs hết mình trong các dịp tổ chức cho lớp hơn.Chúng ta bên canh thực hiện ước mơ của riêng mình thì hãy hết mình vì tập thể lớp nha.Nếu không chắc là ko còn cơ hội để làm điều đó dưới màu áo đồng phục học sinh nữa:-s.Trước mắt là làm 1 bộ đồng phục lớp thật độc , cute, vl ra nàyB-) rồi đi chơi 2 ngày này:x( toa vẫn chưa đc nếm mùi xa nhà qua đêm vs lớp 1 lần nào này:(() liên hoan các kiểu thật vui.Còn rất nhiều cơ hội để cả tập thể lớp mình có thể thể hiện đc( trung thu, 20-10, 20-11, giáng sinh, 14-2, tết dương lik, âm lik, 8-3,..)cả lớp đừng bỏ lỡ nha;).

Từ mai chúng ta sẽ cố gắng hết mình nhé.Hãy cố gắng Lý 1 06-09 ko chỉ là 1 lớp học đơn thuần mà là một tập thể:x:x:x:)>- :)>- :)>-


tiện nhân đây có link bài Graduation nì, cũ nhắm rồi nhưng hay vs ý nghĩa cực kì:x:x:x, ai chưa nghe thì nghe thử nha:p, có nhiều cái đang để suy nghĩ lắm~o)

http://mp3.zing.vn/mp3/nghe-bai-hat/Graduation-Friends-Forever-Vitamin-C.IWZEZC9W.html

tao thix cái đoạn chorus lắm:x

As we go on
We remember
All the times we
Had together
And as our lives change
Come whatever
We will still be
Friends Forever


Chúc lớp mình năm học mới tất cả sẽ học tập thật tấn tới và cả lớp sẽ thật vui nha
%%- %%- %%-
 
Chỉnh sửa lần cuối:

Hôm nay lang thang trên Hao, thế rùi mới nhận ra giờ là mùa cốm...
thế là thời gian đếm lùi thật rồi đấy...
thấy bạn bè cũng lên Hao nhiều hơn,chỉ để spam câu bài cho topic lớp...~o)
và cũng chắc để thấy mình gần lớp hơn...
khi mà những tiết học lấp đầy, những khoảng trống giờ ra chơi cũng bị cuốn đi bởi lô bài tập, kiểm tra dồn dập...
Mọi người biết không?Với tớ, tớ cần nhiều thời gian hơn những ngày cuối năm chóng vánh để chia tay và vội vàng ghi kỉ niệm trong mấy trang lưu bút...
Mai là năm học mới rồi...
và dù có 2 tuần trước khi khai giảng tớ vẫn không sao quen được cái cảm giác chân tay chẳng có rì để làm ,hẫng hụt khi ngồi MỘT MÌNH nhìn các bạn cắm cúi làm bài tập trong giờ ra chơi...Bài tập của tớ cũng nhiều chẳng kém nên tớ hiểu và cũng chẳng muốn bảo các bạn gác bài một bên, dành thời gian bên nhau nhiều hơn!tớ không có quyền đấy....
Nhưng ít nhất cũng đừng lên Hao,đừng dành thời gian ÍT ỎI bạn dành cho lớp, để phá cái gắn kết cuối cùng giữa những con người này....
Cấp ba này khác xa với trong tưởng tượng của tớ hồi còn bé xíu : không áo dài, không tình yêu thưở giấy trắng, cũng không hẳn là hồn nhiên như tất cả những gì tớ mong ước được thấy trong phim ảnh.Nhưng tớ tin chắc 1 điều là:những điều tớ tưởng tượng ra chưa bao h được sinh động, vui vẻ và ấm áp như thế....
Và tớ ước gì, ấy có thể để tớ giữ 1 hóa 2_1 tập thể trọn vẹn dù chỉ là trên Hao...
Cám ơn ấy
 
tao iêu chúng mày nhiều
nhiều lắm
tao không muốn nghĩ đến ngày ra trường
không muốn nhìn thấy bọn mày biến mất trong cuộc sống hàng ngày của tao
tao muốn lớp mình đỗ hết ... nhưng vẫn ngồi học tiếp lớp 13 với nhau
muốn lớp mình không đúp nhưng vẫn được ngày ngày nhìn thấy nhau ... nói chuyện với nhau ... chia sẻ với nhau ..
vui cũng được
buồn cũng được
miễn sao bọn mình vẫn bên nhau

chán nhỉ
lúc được thả phanh rồi .. không phải lo toan học hành j nữa ..
thì lại là lúc tao k thể gặp được tất cả chúng mày cùng một lúc ..
như ngày mai : x
như ngày hôm nay : *
và những ngày hôm qua : )

giờ gặp bọn mày
tao như muốn chơi vội, cười vội í
vì tao sợ ngày mai ngày kia biết đâu đã chia tay ra trường rồi
tao sẽ ghi nhớ nụ cười của tất cả bọn mày trong những ngày tháng này ..
tao hứa %%-
 
chào bạn ngố :">
Mặc cho bạn có hơn tớ 2 tuổi đi chăng nữa, thì trong mắt tớ bạn vẫn ngố bỏ xừ ra. Chả có ai từng í tuổi r mà ăn nói thì lơ lớ ngọng líu ngọng lô, cười cái điệu haha chả ai có , còn ai chọc ghẹo các bạn tức fát điên lên, xong k cãi đc thì cùn kinh tởm, ăn thì chả có ý có tứ j` cả, 1 lúc nhoằng nhoằng 4 5 bát như chơi, xong lại chườn ra xoa bụng. Tớ cũng có máu xí hổ chứ bộ.
Tớ chả hiểu sao 1 năm về trc' tự dưng gọi bạn là anh làm chi, để đến bi h có muốn đổi cũng chả đc.Thành ra bjờ trong cả bầy toàn ông tôi tao tớ, thì lép vế nhất :(( bắt đền đấy :((
Dạo này tớ fát hiện bạn vs tớ có nhiều điểm jống nhau đến lạ lùng. Có n~ thứ chả cần nói ra, chỉ cần nhìn là biết. Tớ biết bạn cũng có cảm jác y hệt tớ, nhg mà bạn chắc chắn sẽ k nói ra đâu, vì bạn jống tớ mà. Cho nên thỉnh thoảng có e ngại 1 tí, có nhìn nhau cười hay là nói huyên thuyên vs nhau vài câu mà chỉ có 2 đứa hiểu, thì đâu có sao, nhở? Cái j` fải đến thì nó sẽ đến. Chưa bao h tớ thấy cần fải đi rón rén và lề mề như thế :) Khác tớ ngày xưa rất nhiều, nhất là từ cái fút giây nhìn thấy bóng áo xanh vs cái jọng chả jống ai đấy 1 năm về trc' :) Cứ để cho mọi thứ trôi đi, tớ tự bảo r, ngày ngày tớ sẽ cho bạn xem từng tí 1 mà :)) Tớ chưa bao h thấy yên bình như bây jờ :x
Ngày mai lại đến, bạn vs tớ lại cùng nhau đi học, cùng nhau rong ruổi đi về, r lại cùng cả bọn chơi bài tán fét. Sao tớ fải vội để fải fá vỡ n~ h fút như thế cơ chứ? vs cả, tớ gan lì mà :"> bạn thừa hiểu :">
Cái ánh mắt từ lúc cả 2 nhìn thấy con Át chuồn đến lúc tớ lật lên hộ bạn, tớ sẽ nhớ mãi, Hôm nay chẳng biết tớ fởn hay sao mà thấy bạn đáng iêu lắm í, thật đấy :x chết dở :"> r tự dưng lại thấy vui vui :"> tớ bị bạn làm cho sao í :(
Mấy bài hát tớ bật lúc chơi bài, có chủ ý cả đấy ;)) mà thêm nữa, chúng mình có gu nhạc rất jống nhau :x
Ngày hôm nay tớ ngủ ngon jấc r :) bạn ngố của tớ cũng thế nhớ :*
 
gửi cậu:

cậu để qá khứ lại đằg sau, cậu làm tớ buồn.
cậu coi ams chỉ như ty bé nhỏ, trườg cậu bây h mới là ty to lớn.
t tôn trọg điều c nghĩ, t cũg k thể áp đặt cái suy nghĩ và tình cảm của t lên cậu, c có lớp mới, có hạnh phúc mới, có nhữg ng bạn mà đối vs c, vẫn cái suy nghĩ đoàn kết, năg độg và vui hơn ams. :|

t cũg để qá khứ lại đằg sau, nhữg lúc ngồi cạnh c, nhữg lúc chơi vs c, kể vs c về cái thằg ex đág buồn cười kia.
h nó cũg thay đổi rồi. đú theo cái cák làm cho t khó chịu. nhưg t k để ý đến nữa, mà thật ra t vẫn nghĩ về, đau nhói.
c đã từg làm t thất vọg, từg làm t buồn, làm t chán nản vì 1 ng bạn. rồi t cho qa, và cho đến ngày hôm nay, khi cậu thật sự đã có nhữg ng bạn của mìh, cậu đã qên tớ, t cũg k trák, có lẽ t cũg chưa fải thật sự thân vs cậu.
có nhữg điều chưa bao h t kể vs c :| :D có lẽ vậy, giận c, bực mìh vs c, t đều để trog lòg mà thôi.

nếu để cho t viết, t muốn viết thư cho rất nh ng, nhưg khó koá, lấy đâu ra thời gian nhỉ? cho cậu thôi, hôm nay dành cho cậu, cho cái câu cậu bảo, cậu là ng qay lưg lại với qá khứ, t sửa nhé, k fải đâu, c là ng thíc ứg với hiện tại koá nhanh để làm ng ta cảm thấy dườg như c đag qên mất mìh từg là một amser.


:-j
 
Back
Bên trên