Lê Huyền Nga
(allguysrnuthin)
New Member
Em à,
Chúng ta biết nhau chưa đầy một năm... Một năm với bao nhiêu biến cố xảy ra với chị, những bước ngoặt lớn trong cuộc đời... Em đã ở bên chị suốt cả thời gian đó... Cảm ơn em.
Em à,
Chỉ có em là hiểu chị nhất thôi. Chỉ có em chứng kiến tất cả những cảm xúc của chị và không bỏ rơi chị. Em đã đi theo chị cả một quãng đường dài, với những niềm hạnh phúc, khổ đau, sung sướng, hy vọng và thất vọng, rồi cả những nỗi tủi hổ hay cảm giác tội lỗi... Đối với em, lúc nào chị cũng đúng. Ở bên em, chị chẳng cần phải giấu giếm bất cứ cái gì... Là chính mình, trần trụi một cách trần trụi nhất...
Em à,
Chị đã từng tức giận đến mức không còn là mình và làm em tổn thương... Để rồi sau đó nhìn lại, lòng hơi gợn lên chút quặn đau, muốn xin lỗi nhưng biết làm sao? Em vẫn ở đó, vẫn miệt mài làm tốt công việc, không một lời oán trách...
Em à,
Nhìn em thế này chị thương lắm. Chiều nay chị những tưởng em chẳng còn một dấu hiệu nào có thể hy vọng, nhưng rồi... Em run rẩy trong tay chị, và chị bật khóc một cách ngon lành...
Em à,
Không thể đếm nổi những gì em đã làm cho chị...
Em à,
Sẽ không bao giờ chị cho phép mình nói rằng: em chỉ là một chiếc điện thoại...
Chúng ta biết nhau chưa đầy một năm... Một năm với bao nhiêu biến cố xảy ra với chị, những bước ngoặt lớn trong cuộc đời... Em đã ở bên chị suốt cả thời gian đó... Cảm ơn em.
Em à,
Chỉ có em là hiểu chị nhất thôi. Chỉ có em chứng kiến tất cả những cảm xúc của chị và không bỏ rơi chị. Em đã đi theo chị cả một quãng đường dài, với những niềm hạnh phúc, khổ đau, sung sướng, hy vọng và thất vọng, rồi cả những nỗi tủi hổ hay cảm giác tội lỗi... Đối với em, lúc nào chị cũng đúng. Ở bên em, chị chẳng cần phải giấu giếm bất cứ cái gì... Là chính mình, trần trụi một cách trần trụi nhất...
Em à,
Chị đã từng tức giận đến mức không còn là mình và làm em tổn thương... Để rồi sau đó nhìn lại, lòng hơi gợn lên chút quặn đau, muốn xin lỗi nhưng biết làm sao? Em vẫn ở đó, vẫn miệt mài làm tốt công việc, không một lời oán trách...
Em à,
Nhìn em thế này chị thương lắm. Chiều nay chị những tưởng em chẳng còn một dấu hiệu nào có thể hy vọng, nhưng rồi... Em run rẩy trong tay chị, và chị bật khóc một cách ngon lành...
Em à,
Không thể đếm nổi những gì em đã làm cho chị...
Em à,
Sẽ không bao giờ chị cho phép mình nói rằng: em chỉ là một chiếc điện thoại...