Những lá thư...

cô hâm (01/08/2008 9:39:12 CH): không hiểu sao
cô hâm (01/08/2008 9:39:26 CH): cứ nhìn thấy cô tôi lai thấy tôi tràn đầy sức sống
cô hâm (01/08/2008 9:39:37 CH): như kiểu cô cười có nắng ý
cô hâm (01/08/2008 9:39:40 CH): thật đấy
cô hâm (01/08/2008 9:39:58 CH): tôi chưa bao h thấy cô nản hay kêu ca gi gì

cô hâm à, cô nói thế làm tôi sướng mấy hôm rồi đấy :">

nhưng mà hôm nay chả sướng tí nào cô ạ.

chiều nay tôi bùng học
tối bùng nốt

bây h mà có ai cười với tôi mà tôi lại tràn đầy sức sống được cô nhỉ. 8->

tôi chán học quá.
tôi chán bài tập quá
tôi chán chọn trường quá
tôi chán ...

tôi không biết vì sao nữa, chắc tại vì tôi nghĩ lung tung.
tôi thấy mất gần hết hy vọng vào tôi rồi cô ạ.

mờ mịt, u tối. :-<

uhm, chắc thỉnh thoảng cô lại bắt tôi cười với cô nhỉ, vì lúc tôi như thế này cô sẽ ko biết đc đâu :*
cố lên cô nhá, tôi tin cô.
%%-
bao h cô đi, tôi sẽ làm cho cô thật nhiều thứ, mang đi cho khỏi quên tôi.

chả biết tôi có đi đc với cô nữa không nhỉ. :(
 
Nhất định nếu có ngày trở về, em hứa sẽ ko bao giờ đánh mất anh lần nữa..

i'm K's.
 
@
đừng cố biện minh nữa.
đừng cố giải thích nữa.
cái việc làm nó tự cho thấy rồi, lời nói chỉ dùng để tự lừa dối mình, xoa dịu ng khác mà thôi.
mệt với việc hy vọng nhiều để rồi thất vọng lắm lắm rồi.
 
Hi, chẳng là cái j cả, chỉ là mấy cái bút với cái túi bút be bé:).
Nhưng mà hạnh phúc lạ kì.
Những ngày đầu tiên a là của e 24/24
Những ngày đầu tiên chuyện học hành k chút xen ngang vào câu chuyện 2 đứa
Những ngày đầu tiên được a chở đi khắp mọi nơi dù chỗ đấy chẳng liên quan j đến a cả
Những ngày đầu tiên nằm dài xem hoạt hình, ăn O'star 1 cách êm ả rồi ngủ thiếp đi ấm áp
Những ngày đầu tiên được nấu cho a ăn thực sự và cùng a rửa bát dọn dẹp
....
Dù những ngày đầu tiên ấy lại là những ngày cuối cùng trước khi e lên máy bay
Dù còn cả một căn phòng ngổn ngang chờ e sắp xếp
Dù a đang chờ kết quả thi, tương lai a thế nào? K biết
Tương lai e thế nào? Không biết
Chuyện học hành vẫn đầy rẫy đấy, nhưng không
vứt qua 1 bên đi
mấy ngày này thôi nhé
....
Để rồi e cảm nhận rõ cái cảm giác như tình yêu của a lớn hơn cả chính những điều mình trao đi
Để rồi e mơ màng đến khi điều a hỏi e trở thành hiện thực, sẽ là như mấy ngày đầu tiên này, mỗi ngày, e mở mắt trong suy nghĩ sắp được gặp a và mỉm cười chìm vào giấc ngủ với hình ảnh a đôi giây phút trước
Để rồi e biết xiết chặt bàn tay a khi qua đường và coi cái việc e tập qua đường 1 mình ở nơi ấy thật là nhỏ bé
Để rồi e chẳng đi tìm những câu trả lời nữa: Rồi e và a sẽ ra sao, rồi sau mấy tháng nữa a có ny mới như a kia của chị ấy k, rồi a không ngừng yêu những thói quen sở thik quái gở của e nữa chứ, rồi khi k còn nhìn thấy e, nghe giọng e, đọc tin nhắn của e hàng ngày a có muốn tìm đến một điều thay thế không.........và...........rồi e có là người thay đổi trước.........
Những câu hỏi ấy, rút cục, tìm ra câu trả lời cũng giúp j được cho e đâu
.....
Chỉ biết
Khi nào còn cầu nguyện cho nhau như thế
Khi nào còn chấp nhận nhau đơn sơ như thế
Khi nào còn ngủ yên lành được bên nhau như thế
Khi nào mọi vật xung quanh đều còn in đầy 1 bóng hình như thế
.....
là chúng mình vẫn còn 1 điều chưa thay đổi
........
vẫn còn là của nhau............
 
Em bước đi trong một chiều hạ lạnh
Tâm hồn em mưa nhuộm ướt mất rồi...
Con phố dài vắng tiếng người qua lại
Man mác buồn ngày ấy, mưa rơi...

Rồi nắng sẽ lại lên,
Rồi con tim sẽ biết cười trở lại
Những chuyện buồn ngày của hôm nay,
Cứ để mưa cuốn trôi đi
Dù lạnh lẽo, dù đớn đau, vẫn hơn để lại trong lòng
Để rồi em lại khóc...
Giữ lại cho mình niềm tin cuộc sống
Thế là đủ rồi phải không anh?

Thế sao em vẫn thấy buồn?
Thế sao em vẫn thấy mưa giăng khắp chốn?
Em thấy mình cô đơn giữa dòng người ngang dọc
Em thấy mình nhỏ bé quá anh ơi...

Em ước gì ngày mai nắng lại lên
Để em thấy lòng mình ấm áp
Để em thấy em cười qua tấm gương mờ đục
Bởi khi cười, em đẹp, phải không anh?

Ngày mai, rồi ngày mai sẽ đến
Ngày mai có anh, hoặc anh không ở lại
Anh đi mãi đến một nơi xa lạ
Nơi này dù có nắng, có vui?

Anh đừng đi, đừng bỏ em ở lại
Lạnh lẽo lắm dù có nắng,
Lạc lõng lắm, dù không mưa...
Đời vẫn thế, hết mưa lại nắng, có gì đâu
Nhưng em không muốn để lòng em khô héo
Để lại buồn, một ngày nắng không anh...
Thơ em Trang làm hay cop ở đâu vậy? :d chị vác về blog nhé :d
 
ồ mọi người sắp đi hết rồi.quay đi quay lại chỉ còn 1 mình mình thôi.
lúc nào cũng kiểu bọn nó ở bên kia thì hứa hẹn này nọ tình cảm lắm.xong về đây thì mỗi đứa 1 kiểu, tít mít, thỉnh thoảng nch đc vs nhau vài câu rồi lại thôi.đến bây h chuẩn bị bay rồi thì lại tcảm này nọ.
**** con bạn thân của t, m đi 10 tháng về có nh thay đổi,t cũng nhận thấy đc thế nhg k vì thế mà t k yêu m như trc, t lúc nào cũng yêu m lúc nào cũng coi m là bạn thân[nhất] k bh thay đổi đâu, csống có nh thay đổi nên con ng thay đổi cũng là điều k thể tránh khỏi, chả trách cứ j ai. t cũng buồn khi thấy t cả m k đc như trc nữa. . . hmmm riêng vs m thì chỉ vài dòng là k đủ. . .10 này m bay rồi.
****hqua Việt Anh gọi điện.m ạ, hè này m về t cả m chả đi vs nhau đc buổi nào, t cả m cứ khi nào gặp nhau thì y như rằng là m ngồi ở cửa nhả lúc 10h30p' tối nch vs nhau chứ chả cần đi đâu.lần trc về thì còn đi cả nhau nh`, nhg năm nay có Gấu rồi nên chả thèm qtâm nhau nữa, chán lắm =; năm nay sang Canada chứ k fải sang Sing, m cứ ra nc ngoài là lại trầm cảm :-s t cứ cảm giác thế, cứ làm j cũng 1 mình ý, nhg hỏi chuyện thì chả bh nói. t cả m chả bh mở lòng ra nch cả nhau, m toàn trêu t thôi =;. năm nay đi rồi năm sau lại về rồi mình lại tình cảm nhớ :x.15 m bay rồi.
****còn m, đứa bạn t coi là thân trong cái lớp này, m lúc nào cũng mạnh mồm chửi t nhg t biết m cũng qtâm t lắm,lại chả yêu t bỏ xừ đi đc ý =; suốt ngày bảo học nấu ăn đi rồi có j t cưới m còn j =;, lại chả k àh, lúc Mi12 t gọi điện cho m khóc lóc m chả an ủi t mãi, chat chit bên kia về bên này cũng hay hỏi han t, t cũng biết kiểu m là như thế nào nên cũng chả trách chả than j m đâu.suốt ngày tình yêu tình báo này nọ, mệt đít vs m lắm. chỉ mạnh mồm là giỏi thôi =;. hiểu m quá rồi, đừng chối nữaaaaa.đợi t đi Cát Bà về rồi t cả m fa** nhau =))) 17 m bay rồi.
nchung là bạn bè chả cần fải nch nh vs nhau, gặp mặt nhau nh mới là thân đúng k
****cho ng` bay ngày 20: nếu cứ kiểu "mình chả cẩn nch cả nhau mấy câu vớ vẩn làm j vì k có nhau mình vẫn sống tốt" thì tốt thôi. lúc nào chả có nh` ng yêu quí a vây quanh =;=;=; cần j e =;=;=;

ôi chỉ có mình ngồi lại nhìn ngta cứ thế mà bay đi hết. :-<
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Thuở nào em nhỉ ? Em bảo sẽ đóng yêu thuơng thành hộp,đem rao bán, cạnh tranh với đồ hộp Hạ Long. Hay như mì gói sấy khô. Gửi tận mấy trăm nghìn cây số. Lúc thèm. Lúc khát. Lấy ra đun sôi, thêm nếm cảm tình. Mà ấp ôm nhau trọn vẹn.

Thửơ nào em nhỉ? Em ngồi chong nến ngủ mơ. Mái bếp bằng gỗ gì nâu nâu ọp ẹp. Thấy Châu Âu như đã ở bên mình. Trải tham hoa cho khát khao em trỗi dậy. Thấy bao điều hoa lệ cứ lung linh lung linh.

Thưở nào em nhỉ ? Tóc em dài và đen nhánh. Sáng sớm mai mẹ chải đầu, thắt bím, váy thuỷ thủ viền xanh, em biết thanh xuân là niềm kiêu hãnh vô ngàn. Em hối hả mong mình đuợc lớn mà biết đâu rằng thanh xuân không thể mãi ở bên em.

Thưở nào em nhỉ ? Nuớc mắt em trong veo. Trái tim em lành lặn. Bàn tay em nóng ấm. Hơi thở em nồng nàn. Giấc mơ em thênh thang. Tiếng chân em rộn rã.

Thưở nào em nhỉ ? Em là của riêng ta ?

Nostalgie
Phan Ý Yên
 
:-<
2 bài nối với nhau đúng ý tôi dạo này phết cô ạ.

Thơ viết ở Biển
- Hữu Thỉnh -

Anh xa em
Trăng cũng lẻ
Mặt trời cũng lẻ
Biển vẫn cậy mình dài rộng thế
Vắng cánh buồm một chút đã cô đơn

Gió không phải là roi mà đá núi phải mòn
Em không phải là chiều mà nhuộm anh đến tím
Sóng chẳng đi đến đâu nếu không đưa em đến
Vì sóng đã làm anh
Nghiêng ngả
Vì em...

Thay lời mùa đông
- Puskin -


Em đừng như mùa xuân
Vội vàng hoa nào cũng nở,
Để cùng tàn lụi một lần...

Em đừng như mùa hạ
Nắng chói chang mưa ào ạt đến!

Cũng đừng như mùa thu
Chẳng của riêng ai trời xanh đắm đuối...

Em hãy như mùa đông...
Nắng trầm tư..
Vàng rơi từng chiếc lá,
Dù tháng năm gió heo may thổi cả...
Để nắng sớm mai thay sắc mọi lòng...

Anh sẽ đi qua
Cái quyến rũ mùa xuân
Cái nóng bỏng mùa hạ
Cái xôn xao của mùa thu rất lạ

...
Đến bên em
Se giá mùa đông
Tình yêu nguyên vẹn say thầm lặng
Thu nắng bốn mùa gửi lại mắt em trong ...

@ Chẳng phải là 1 chút đâu. Nhưng tôi đã bảo là tôi sẽ quay lại là sẽ quay lại. 1 năm nữa cô sẽ hiểu. Vớ vẩn cảnh đầu tiên là gặp ở cổng KTX đấy:-<. (Tiếc qua giờ cô không có rảnh để vào đây để nghe tôi đe doạ nhỉ. Ờ, tôi cũng thế :) )
 
Chỉnh sửa lần cuối:
sắp xa rồi, sắp xa thật rồi...
chưa bao h nghĩ đó là sự thật...
sắp xa rồi...
xa nhưng vẫn gặp nhau cơ mà, sao lại nghĩ ngợi nhiều thế cho một quyết định...
buồn!
vì buồn mà nghĩ... thế thôi...
xa rồi mà còn xin xỏ gì nữa......
buồn quá...
nhớ quá...
xa...
 
ờ mà rằng thì cái là
hai hôm nay bài nghe nhiều nhất trong list là *everywhere i g0 và *Em*. Ờ bố sến kệ bố, chõ mồm ý kiến mệt cả người.
Ờm đấy, còn 10 ngày ở lại cái Hà Nội này đấy, mà rủ đi 1 tý sáng cũng chẳng chịu đi, bận bịu j` tý buổi sáng thế .. tôi là tôi mệt lắm rồi, là chán rồi thì kệ đấy, muốn đi tây đi tàu j` thì mặc kệ. Nhìn hay k nhìn, gặp hay k gặp cũng có khác j` nhau đâu, thế nên k gặp nhau thì tốt hơn, tiết kiệm đc khối tg quý báu của cả 2 người. ờ thì bạn thân đấy ... :)) ... =)) .. :-j
Nhiều thứ để làm, nhiều thứ để suy nghĩ quá .. lần đầu tiên thấy nó sức ép nặng nề như thế này .. chắc tại dính tiền vào .. :)) ờm 10 tờ giấy A4 kín đặc chữ trong 1 ngày .. :)) k tốt lắm nhg thấy kiểu vắt kiệt sức, mệt quá .. :) bảo đừng làm phiền, cứ thế là thế nào ... hả hả, đi đi xem nào :-j đi đi .........
0:)

thôi quay lại bài tập thôi 0:)
 
Chỉnh sửa lần cuối:
trouble sleeping .

bạn ngủ rồi nhỉ ...
ừ bạn ngủ rồi ,
gần 1 tháng rồi đấy ...
1 tháng hay 2 năm ... cũng có khác gì đâu ?
chữ "hiền" ở quá xa rồi .


[ The perishers - Going out ]




 
Chỉnh sửa lần cuối:
Gửi cuộc sống,
There is nothing for free...Buồn cười lắm.. Trước đây đã từng nghe nhiều ng` nói như thế, con ng` chẳng bao giờ làm gì for free cả.. Và cũng đôi lần cũng tin như thế.. Cuộc sống phức tạp như thế, ng` tốt có, ng` xấu cũng nhiều, nhưng lấy đâu ra mấy ng` làm gì for free... Cuộc sống khiến con ng` thực dụng hơn.


Thế nhưng hôm nay ngồi nghĩ lại.. đâu phải ai cũng thực dụng như vậy... Trên đời vẫn còn nhiều ng` tốt lắm, tốt đến mức giúp đỡ, hi sinh, cống hiến dù biết rằng chắc gì mình đã đc đáp trả. Có những người dù còn trẻ, tốt nghiệp đại học đàng hoàng nhưng lại từ chối 1 công việc kiếm ra nhiều tiền để vào tình nguyện trong trại dưỡng lão chăm sóc ng` già và ko nhận 1 đồng nào..Cũng có những người chẳng quen cũng chẳng biết lại lao vào đống lửa để cứu 1 đứa trẻ cũng chẳng quen chẳng biết..

Lý do cho cái bức thư này rất đơn giản.. Hôm qua 1 ng` đã đc giúp đỡ :D . Hôm qua trên đường đi làm có đứa nhìn thấy tầu đang chạy qua liền tức tốc chạy theo bằng đc trước khi tầu nó chạy đi mất. Cuối cùng thì cũng kịp.Phù, thở ra rõ dài nhưng rõ ràng là chẳng nhẹ nhõm chút nào... Thế là nó biết là thể nào cũng có vấn đề, thế là nó phải xuống ga tàu tiếp theo đứng ôm thùng rác mà ko nôn đc trước mặt bao nhiêu người và rồi từ từ ngã xuống, và cũng ngay bên cạnh thùng rác, và vẫn trươc mặt bao nhiêu ng`..So embarassing!

Sau đó bao nhiêu lâu (lúc đấy lại nghĩ sao con ng` vô tình thế, thấy ng` ta thế này mà ko giúp đỡ.. mà chả còn tý sức nào để kêu cứu nữa..) Cuối cùng thì cũng có 1 ng` tốt ra hỏi thăm, ng` ta hoi mày có ok ko, thì rất thật thà nó kêu ko và bảo nó bị hạ đường huyết... lấy hết sức lực rút ví ra đưa cho ng` ta tơ` 1 đô nhờ ng` ta mua nước ngọt or something sweet để đẩy cái đường lên cao thì ng` tốt ý ko nhận và hào hứng xuống dưới mua cho nó 1 chai fanta và 1 đống kẹo.. Co 2 ông bà già lắm, đi xem bóng chày ( CUB game mà ) cũng nhảy ra đưa cho nó 1 đống kẹo bảo ăn đi rồi rìu nó ra ghế.. Người đâu mà tốt thế... Nằm tầm 15 phút thì nó tỉnh lại hẳn và lại đi làm như đúng rồi.. Tự nhẩm lại phải làm 1 điều gì đó tốt để tỏ lòng cảm ơn..

Mỗi lần hạ đường huyết mệt lắm, nhưng mà hôm qua thấy vui lạ thường vì ngẫm đc bao nhiêu điều.. Trên đời còn nhiều ng` tốt lắm.. Thầm nghĩ, thế mà may, may là ngất ở chỗ đông người, chứ ko thì chẳng biết chuyện gì sẽ xảy ra.. Cuộc đời vẫn 1 màu hồng ..Cố gắng làm 1 người lạc quan, suốt đời may mắn!
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Sáng
đi phỏng vấn, đc hỏi 1 câu làm mình thực sự bất ngờ...
"Trong đời em đã phải trải qua bất kì khó khăn hay vấp ngã bao h chưa " :(
Lúc đấy chợt nhận ra :(, chưa bao h :(, mọi thứ luôn gần như suôn sẻ vs mình :(
Rồi đấy, mình thì đi phỏng vấn chơi, nhưng có lẽ là cũng suôn sẻ
Còn đấy, cái đợt phỏng vấn quan trọng đối vs nó thì lại hỏng :(, lớn lên cùng nhau, chơi cùng nhau suốt từ lúc lọt lòng đến hết cấp 2 ...
Lúc nào cũng thế :(, mình thì chả bao h phải cố gắgn, cố học cả, nó thì chịu khó, chăm chỉ thế mà lúc nào cũng gặp vướng mắc hơn :(, nhà mình khá giả hơn nhưng buồn lắm, ko như nhà nó, thik lên chơi ở nhà nó...Tốt nghiệp tiểu học loại giỏi, thế mà suýt ko vào đc Trưng vương cấp 2 :(, rồi thi hoá tổng hợp 9,5 thế mà cũng vẫn ko đỗ đc Tổng hợp vì môn toán dưới 2... :( :( Có phải nó ko cố gắng đâu :-<.
Rồi cuối cùng nó chọn cho mình đc 1 con đường phù hợp nhất, học TA để ra nước ngoài, thật sự đúng là con đường tốt nhất vs nó, đi 1 năm về, mà thấy nó siêu lắm, như người nước ngoài rồi ý.
Về đc 2 tháng, đợi qua sn mới đc gửi giấy báo tốt nghiệp về để xin phỏng vấn sang học cao đẳng bên đấy :(, rồi mua cả vé máy bay rồi chứ :(
Cứ tưởng thế là tất cả 4 anh em đều trưởng thành, đều sẽ có 1 tương lai vui vẻ tươi sáng rồi chứ, Minh, Tuấn thì ra trường có việc làm tốt rồi, Hiếu thì đỗ NT rồi, Tú sang mỹ, tất cả đều rất đẹp rồi...
Thế rồi con chó hèn hạ đấy :-<, gọi nặc danh bảo thằng Tú tham gia đường dây buôn lâu người sang mỹ :-<, con chó đấy nghĩ cái đ' j chứ :(, làm nó ko lấy đc visa rồi :(, đi làm sao đây >.<
kiện ko lại người lớn rồi lôi cả thằng con vào à :(, nó có tội j chứ :(
Sao lúc nào nó cũng gặp trục trặc thế :(
Lúc nào cũng thế, sao lúc nào cũng long đong :(
Mà toàn ko phải lỗi của nó...
 
Chỉnh sửa lần cuối:
To : My closed friend.
Chúng mình chơi với nhau đc 5 tháng nhỉ. Quãng thời gian không quá dài, nhưng mà không ngắn đúng không ? Ẩn trong quãng thời gian đó là cả một câu chuyện dài. Cậu và tớ, mỗi người 1 cách khác nhau, đã đều cảm thấy vui, mệt mỏi, chán nản, và cả nuối tiếc, đau khổ. Chúng ta đều đã có những quyết định khó khăn, đã có những cố gắng để qên nhau đi phải không :D Tớ hiểu mà.
Thời gian qua đi, mọi thứ đổi thay. Tình cảm cũng vậy thôi. Tớ cũng hiểu.
Hôm nay cậu đi, tớ cũng đã cố tự nhủ là không khóc, vì tớ là cô gái mạnh mẽ, cậu đi và rồi cậu sẽ về thôi. Nhưng mà thật khó. Đúng là lúc nghe những câu dặn dò mà đến nao lòng. Khi cậu nói "Tớ đi đây. Cậu ở nhà phải ngoan và sống tốt nhé" tớ chả thể nào không bật lên tiếng khóc được. Cái ngày cậu đi cuối cùng đã đến rồi :D. Một tuần trc đây còn ngồi nói vs nhau về cái ngày này. Một tháng trc đây cũng nói về ngày này. Thậm chí 4 tráng trước đây cũng nói về ngày này. Thời gian qua nhanh lắm.
Rồi đây cách 12 tiếng. Sao tớ có thể mà onl không thấy nik cậu sáng, được chat chit vui vẻ, kể chuyện linh tinh, hay là nhờ cậu làm bài tập khó nữa. Còn ai sẽ đến dạy tiếng Anh cho tớ, ai hay gọi điện và nhắn tin cho tớ nữa. Ai là người nhắc tớ ngủ sớm nữa. Tất cả sẽ bị thời gian xóa nhòa và cuốn trôi. Tớ đâu còn là người con gái duy nhất được cậu nhớ đến khi đi xa nữa. Tớ chỉ còn là kỉ niệm đẹp trong kí ức của cậu thôi :D
Có nhiều điều đã xảy ra, và tớ vô cùng hối tiếc. Tớ tự trách mình rất nhiều. NHưng tớ phải cố gắng vượt qua thôi. Cậu đã không còn ở cạnh tớ như trước nữa. H cậu là closed friend của tớ. Nhưng ở một phương trời rất xa. Tớ biết có những cái mất đi không thể lấy lại được.
Nhưng dù có chuyện gì xảy ra đi nữa, chúng mình vẫn luôn là bạn tốt. Chắc chắn là dù có gì xảy ra đi nữa, nhé. Cậu đi, thì đừng quên tớ. Hãy sống vui vẻ, học thật tốt. Cậu phải hứa là sẽ sống thật hạnh phúc, nhé.

Tạm biệt, chia tay nhé. Rồi ngày vui ta gặp nhau.
 
To you,











They say I should forget you

I'm half the world away from you, and that makes the end of everything






So what did I choose to do?









If I could forrget you, I'd done that horrible thing a year ago.


















Still, it's time, it's always time. Soon, we will forget.












Goodbye to you. My dear, friend.




Farewell.
 
ước j mày hiểu được 1 chút gì gì đó :D
ước j trước mặt mày tao ko phải cố tỏ ra đanh đá lạnh lùng bốp chát :D
ước j chúng ta ko chỉ là 2 người bạn thân :D
tao muốn 1 cái gì gì đó, nhưng mà tao sợ khi tao cố gắng đạt được cái điều gì gì đó ấy thì tao lại mất 1 cái gì gì đó khác :(

thế nên là cứ dừng lại ntn thôi phải ko :)

chúng ta vẫn cứ là 2 người bạn thân, vẫn oánh nhau vẫn mắng nhau suốt ngày :D
nhiều lúc tao muốn có cái gì gì đó ngọt ngào hơn :D cơ mà lại vẫn muốn được nói yêu mày suốt ngày và nghe lại câu mày yêu tao như bây h :x vô tư và ko vướng 1 chút suy nghĩ vớ vẩn nào cả :x Có thể nếu tao đổi thái độ khác, mày sẽ ko bao h nói "tao yêu mày" như thế nữa :( tao ko muốn :(

Tao tự đặt mình vào rối loạn :)) nhưng ko để ai thấy, ko muốn mày biết.. Vì tao nghĩ tao sẽ tự cho bản thân mình thời gian để sốc lại :D và tìm ra câu trả lời đúng đắn nhất :D
một ngày nào đó thôi :)
Khi chúng ta trưởng thành...:)

Và vì tao cũng có biết mày nghĩ ntn về tao đâu :))

Còn bây h hãy cứ như thế này là tao thấy quá đỗi hạnh phúc và yêu mày rồi :x
thằng bạn của tao ạ :*
 
Back
Bên trên