Những lá thư...

[Hôm qua mơ thấy các anh chị 0508 trường mình đỗ đại học hết :x
......mơ thấy các anh chị 12 hoá khoe mình giấy báo đỗ thủ khoa 8-> thấy chị Trúc thủ khoa KTQD mới sợ chứ 8->]

mơ ý mà :-j nhưng gửi lời đến ông zời , cho các anh chị lớp 12 trường con thuận buồm xuôi gió bằng hết :x
 
@ e Quỳnh Anh:
muốn hỏi e từ lâu rồi, nhưng ngại quá ^^ E làm sao vậy mà chỉ ăn được thức ăn xay thế? E đang bệnh à :)?


Hôm nay đi ăn với đứa bạn, nghe nó kể mình mới biết :)) Sao trên đời này lại có loại người như thế :eek:? Tao không tưởng tượng nổi đâu :)) Tao không biết cuộc đời mày sẽ trôi về đâu, thành đạt hay ở bên bờ vực của sự khốn cùng, hay đâu đó ở giữa hai cái này :-" nhưng dù mày có là ai và trở thành người thế nào đi nữa, thì bản chất của mày :)), chẳng thay đổi được :)). Tao khinh loại người như mày, tao khinh loại con gái như mày, lẳng lơ và đầy giả tạo :-j. Phải đấy, tao khinh :-j.
 
Chỉnh sửa lần cuối:
@ e Quỳnh Anh:
muốn hỏi e từ lâu rồi, nhưng ngại quá ^^ E làm sao vậy mà chỉ ăn được thức ăn xay thế? E đang bệnh à :)?
giang hồ đồn đại là em ý bị cướp mất 2 cái răng chị ạ :-< :p

gửi cái ngày 24
k thể nghĩ là t lại quên mất mày. Vẫn tự nhận mình thế này thế kia, n rồi lúc nào thì cái sự thật vẫn là t là 1 đứa vô tâm, cái vô tâm đã ăn vào bản chất rồi, k thể khá lên đc. Thực ra nếu ngồi nghĩ nghĩ thì chắc cũng đoán đc ra là số 24 đấy b-(, n dù sao cũng là quên.
Dù sao vẫn mừng vì có ng k quên.
T xin lỗi
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Thấm thoát đã đến sinh nhật cậu rồi, cái ngày mà một người bạn như tớ ko thể lờ đi được;;)

Đã lâu lắm rồi tớ ko gặp cậu , và tớ muốn dành lá thư này, để gửi đến cậu, dù tớ biết là cậu cũng ko biết được nó đâu. Nhưng tớ chỉ muốn khẳng định với trái tim mình 1 điều là...cậu là ng tớ vô cùng yêu mến:*

Tớ còn nhớ....

Những ngày tháng nước sôi lửa bỏng của đợt thi học kì cuối năm lớp 9, tớ vs cậu quen nhau trong sự cố đề cương sử của cô Lê nhỉ . Rồi vào đúng 1/5, tớ chat vs cậu lần đầu tiên , rất vui, mặc dù cậu thả boom vào máy tớ như điên ấy . Những lần thi cử , tớ đều cố tìm xem mình có cùng phòng nhau ko. Tớ nhớ tất cả những sự kiện liên quan đến 2 đứa mình. Tớ cũng chẳng hiều tại sao tớ lại quí cậu ngay từ lần đầu gặp, hả người bạn lớp trưởng đồng nghiệp của tớ 8->

Tớ còn nhớ....

cậu đi Trung Quốc về, chúng ta nối lại liên lạc sau quãng thời gian 2 đứa tu chí học hành . THi cử quả là nặng nề vất vả, và ai cũng như trút bỏ được gánh nặng quá lớn. Rồi điểm thi ập tới mạng thì chậm mà cậu cứ liên tùng tục buzz tớ , ko cho tớ ăn trưa dù tớ đang rất đói, dọa boom tớ nếu tớ ko làm theo yêu cầu của cậu thật là quá đáng . Điểm thi của 2 đứa ko tệ tí nào , nhưng dù sao tớ với cậu cũng ko thể học cùng trg, tớ thì Ams, cậu thì Chu. Kệ điểm, đứa nào đứa nấy lao vào chơi thả cửa. Cậu là lý do tớ lên mạng mỗi ngày, tớ vào blog mỗi ngày , cậu làm tớ hư đốn lúc nào ko hay. Có chuyện gì là kể hết cho nhau nghe, nhưng mà đến bây h tớ vẫn cứ công nhận là thần tượng của tớ xinh hơn thần tượng của cậu Nhờ cậu tớ mới biết chị Thùy Anh :xNhờ cậu tớ mới biết mình hạnh phúc thế nào khi được quan tâm nhiều như thế.Mùa hè của tớ thực sự có ý nghĩa khi có cậu :)

Thời gian mang năm học mới quay trở lại. Là học sinh lớp 10 đứa nào cũng chững chạc hẳn lên. Kể cả trong suy nghĩ. Tớ cảm thấy hai đứa có quá nhiều thay đổi trong một thời gian ngắn. Tớ với cậu chỉ gặp nhau 1 lần 1 tuần ở lớp học thêm văn thoy nhỉ. Tớ có các bạn ở lớp tớ, cậu cũng thế. Và có quá nhiều việc để bận tâm đến mức mình ko còn quan tâm tới nhau nhiều như trước nữa. Ý tớ là cậu thoy Nhiều lúc tớ thấy tủi thân khi cậu suốt ngày chỉ bạn này bạn nọ, tớ thấy ghen tỵ với các bạn học cùng lớp cậu . Rồi tớ còn thấy buồn khi cậu có bạn gái nữa :(. Đừng buồn cười, chỉ là cảm xúc vu vơ của một con bạn thân khi những lúc tớ suy sụp nhất ko thể có cậu ở bên, khi tớ đang nước sôi lửa bỏng cậu còn ko biết mà động viên tớ :((. Phải tự vượt qua những khó khăn, tớ thấy mình thật là giỏi :-<

Nhưng dù nhiều lúc tớ với cậu cãi nhau, tớ vẫn yêu cậu nhiều lắm :x

Mặc dù nhiều lúc tự ái, nhưng tớ phải công nhận chẳng qua là cậu quá tốt với tất cả mọi người :)

Tớ cũng rất vui vì bạn tớ đã có bạn gái rồi, hot lắm rồi ;)), và tớ mong có dịp cậu sẽ kể cho tớ nghe nhiều nhiều về cô bạn tốt số ấy :D


Ngày hôm nay cậu 16 rồi. Tuổi 16 đẹp đẽ và ngọt lắm, xinh cực kì. :x Tớ ước gì được ở bên cậu trong ngày sn này. Nhưng chỉ là ước thôi :). Tớ chúc bạn tớ luôn cố gắng hết khả năng của mình, hãy giàu trí tưởng tượng khi nghĩ về tương lai nhé, hãy giữ mình linh hoạt để đón nhận mọi tình huống, mọi đổi thay, đón nhận cả những cơ hội đến bất ngờ, có khi là ngay sau một thất bại. Chẳng có gì là được định trước, tất cả là do chúng ta tạo dựng, hoặc có ý thức hoặc là vô thức. Hãy trở thành những gì mà cậu muốn trở thành.Tớ nghĩ rằng điều này vô cùng quan trọng đối với một bí thư đoàn trg tương lai đấy, cố lên Việt Anh của tớ :)>-

Tớ đã cố thức để chờ cho qua 12h đêm hôm qua, để có thể hứng được những dịu ngọt của ngày mới, ngày mà cậu thêm tuổi mới :x

Tớ chẳng lo là cậu sẽ quên tớ đâu. Cậu là một chiếc lá xanh tươi của trái tim tớ. Cậu cứ nhiệt thành yêu quí những ng bạn mới, ngôi trg mới,.... Bởi tớ biết sức chứa của trái tim cậu vô tận lắm, có thể bao nhiêu bận bịu lo toan của thế giới này sẽ cuốn chúng ta đi. Và cho dù chúng mình chẳng thể gặp gỡ, cũng chẳng thể gọi điện cho nhau mỗi ngày, thì chỉu cần đôi khi cậu nghĩ đến tớ và mỉm cười, chiếc lá của tớ trong trái tim cậu sẽ chẳng bao h rụng xuống, sẽ mãi xanh tươi,....

Chúng ta là bạn của nhau mãi mãi. >:-D<

Chúc mừng sinh nhật cậu, Việt Anh!
<:p <:p <:p

----------

giang hồ đồn đại là em ý bị cướp mất 2 cái răng chị ạ :-< :p
đâu mà :( 4 cái đấy chị ạ :((
 
memai69 đã viết:
Sương, chúng ta đã muốn gặp nhau như thế, sao ko nói toẹt ra = )) cứ toàn dấm dúi thế này chị cũng đến sặc máu. Gặp luôn chứ việc quái phải thông qua con nào!
Thật ra thì mình cũng đếch có can đảm. Người ta thường hay sợ cái sự thật quá của sự thật.

memai69 đã viết:
Chiều nay tắm rửa sạch sẽ lên ngồi chờ em. Giống như em chờ mình hôm trước. Nhưng mà không gặp nhau. Tôi muốn gặp em. Em muốn gặp tôi.
Thà em hãy cứ nói thẳng là em muốn gặp tôi. Không phải nhờ đứa nào đi cùng cả. Rồi em sẽ nhận ra là tôi cũng run lập cập. = ))

Hai đứa kia mà biết câu chuyện này chắc chúng nó giết mình. = )) Mình với em Sương khéo sắp thành complex.


Nghe người tình Bon bảo rằng memai hay vào writer's sanctuary viết nhật ký, ừ thì mình cũng lò mò vào - -

Và vô tình mình đọc được những dòng này.

Cảm thấy hạnh phúc quá, vì không ngờ chị cũng yêu quí và muốn gặp tôi tới vậy. Nhưng chị không bao giờ nói ra cho tôi biết. Nếu chị yêu em thì hãy nói ra đi và đừng để em mong đợi khổ đau vì tưởng chị lờ em đi như thế nữa = ))))

Vì chị giấu giếm như thế mà đôi lúc em cảm thấy em như người đúng dưới vực thẳm và nhìn lên trông mong ở chị một chút thương xót. Đôi lúc chị liếc nhìn xuống mà làm em tưởng chị có nhã ý muốn vớt em lên, ừ sau cái hôm hẹn gặp nhau không thành ấy, em cảm thấy như hết hy vọng, vì em quả thực có là cái đếch gì đối với chị đâu.

Giờ thì em biết chị có nhã ý tha thiết muốn mời em lên thật nhưng mà sao lại không nói thẳng ra với em mà cứ lảm nhảm với những đứa cha kăng chú kiếc đếch quen biết thế - -

Sương mù và mê mịt ế hế hế .__. Sương mù là làn khói trắng bay ra từ điếu thuốc mild Mê mịt hay hút... Em oán trách chị trên kia nhưng thực tình em cũng không đủ can đảm để nói thẳng với chị rằng: Vâng em muốn gặp chị lắm, em yêu chị, hãy đến gặp em đê lào /__\. Xét cho cùng chúng ta giống nhau, và lo sợ rằng người kia không có chung cảm xúc với mình.

Sắp gặp nhau dồi ;))

Có lẽ chúng tôi bị đồng tính thật rồi = ))))))))))
 
Chỉnh sửa lần cuối:
@ em Quỳnh Anh: chóng khỏi nhé em :D, đồ ăn bình thường thì ko tính nhưng ko được ăn vặt thì khổ lắm =(( Thà chết còn hơn =(( Mai phải đi ăn chè mới được \:d/


Tại sao xung quanh tôi nhung nhúc những sự dối trá thế này? Dối trá, dối trá, tất cả đều dối trá :)). Giờ tôi biết tin ai, nên tin ai đây???
 
Chỉnh sửa lần cuối:
A làm e lo lắng đấy nhé:p. Chỉ còn 47 ngày để rèn luyện cho a biết tự dậy 1 mình theo chuông báo thức, để có lẽ là cho 1000 tin nhắn cuối cùng của e. Đến lúc đấy buổi sáng a vẫn quen nằm chờ điện thoại của e mới dậy thì làm thế nào:(.
 
Làm sao để diễn tả cho anh hiểu là em yêu anh nhiều như thế nào?
Có lẽ không cần đâu, vì anh sẽ hiểu, sẽ hiểu thôi... Không cần lời nói...
 
anh đi tìm cho mình một nàng Lọ lem
em đi tìm cho mình một chiếc giày chân trái
giữa cuộc đời ngây thơ vụng dại
em cứ mãi chân trần
anh cứ mãi cô đơn
:)
 
gửi: em, 1 ng quan trọng với anh

Em à! Có lẽ anh cũng đang mệt mỏi rồi. Anh không phải một cỗ máy để lúc nào cũng làm được chứ không nói là làm tốt điều em muốn... Anh chỉ là một con người có cuộc sống của mình, cảm xúc của mình. Đôi khi anh muốn buông tay, để đời này trôi qua như gió nhẹ... Không thể lúc nào anh cũng bình thường, cũng gồng mình lên trước mọi thứ... Giờ anh cần tĩnh lặng để có thể nhìn lại, để biết mình cuối cũng vẫn chỉ là mình, là 1 ng bình thường mà thôi.
 
Chỉnh sửa lần cuối:
@E:
Vì sao em cứ đeo bám anh ngay cả khi chúng ta đã không còn là gì của nhau vậy? Tất cả những gì anh muốn giữ chỉ là kỷ niệm đẹp, nhưng chắc anh sai rồi. Khi anh cố gắng đi tìm cho mình một ty, anh đã quên mất, cái mà ko bao giờ nên có mặt trong đó chính là em :) Gạt bỏ tất cả, sẽ ko còn gì giữa chúng ta nữa em ạ, anh đã del hết tất cả những gì còn liên quan đến 2 chúng ta :) ... Vị vậy, e đừng xuất hiện và ngăn cản anh nữa nhé :) ...
 
Nó đi trước tôi...

Tôi nhìn nó, bước theo từng bước nó đi, đều như khung cửi.

Có lúc nó chồm lên cao lớn, có lúc lại nhỏ, dài và mờ nhạt.

Tôi không nhìn thấy đôi mắt của nó. Cơ thể nó bị bao trùm bởi một màu đen huyền bí. Nhưng chắc chắn, cứ khi nào tôi nhìn nó thì nó cũng đáp lại tôi bằng một ánh mắt hệt như tôi vậy. Tôi lặng ngắm nó. Trong bóng tối, nó trở nên mờ ảo và mơ hồ hơn bao giờ hết.

Đôi khi nó đi sát lại gần tôi, rồi lại đi sau tôi, sang phải, sang trái quấn quít quanh tôi. Cứ thế bước đi, kẻ trước người sau chơi trò đuổi bắt.

Không biết đã bao giờ người ta thử nói chuyện với nó chưa. Bởi vì nó không biết nói, hay là bởi người ta không để ý đến nó? Tôi ngồi xuống, và nhìn nó chằm chằm.

Nó cũng nhìn tôi.

Tôi hỏi nó: "Mày từ đâu tới?"

Nó không trả lời.

Tôi lại hỏi: "Mày có bao giờ ngã không?"

Nó lặng yên.

Tôi không hỏi nữa, nhìn nó và chỉ nhìn nó mà thôi. Không hiểu sao tôi cảm thấy rất nhẹ nhõm. Vì cái sự yên lặng mà ít khi người đời mang đến. Vì nó thăm thẳm và bao la. Tôi và nó, nhìn nhau, lặng lẽ...

Và từ trong màu đen huyền bí, tôi thấy nó mỉm cười.



----------------------------------------------------------



Tối qua tôi bước đi trên con đường hai bên có đèn cao áp. Cái bóng ngả xuống mặt đường. Nó bước theo tôi như một con cún nhỏ. Nó giống tôi đến từng chi tiết một. Đúng rồi. Vì nó là cái bóng của tôi mà. Dưới cái gió nồm của mùa hạ, tóc tôi bay lên rồi lại xoã xuống rũ rượi. Tôi bước đi như một hồn ma trên con đường nhỏ. Không một cảm xúc rõ ràng, tôi lặng nhìn cái bóng. 9h tối. Tôi nhìn thấy trong căn nhà nhỏ của một gia đình 3 người có hơi ấm của sự hạnh phúc. Họ quây quần cùng nhau bên chiếc TV đã cũ. Tôi cũng có một gia đình, nhưng đã từ lâu lắm rồi tôi không cảm nhận được hạnh phúc ấy... Trong một phút, tất cả các sự kiện ập đến rồi qua đi nhanh chóng. Tôi lặng đi trong một phút ấy, choáng váng về những gì tôi đang phải trải qua. Rồi tôi cảm thấy tất cả xung quanh tôi đều giả dối. Cứ như chúng đang cố gắng trêu ngươi tôi vậy. Sự thật là gì? Sự thật là điều dối trá nhất trên trần gian. Nó luôn đánh lừa người ta bằng nhiều cách khác nhau để người ta tin vào cái hão huyền của số phận. Thật nực cười... Chỉ có cái bóng là chung thuỷ. Nó sẽ chẳng bao giờ lừa dối tôi như người khác. Và sẽ chẳng bao giờ làm tôi đau, chẳng bao giờ làm tôi suy nghĩ đến quặn lại. Tôi sẽ chẳng bao giờ phải khóc vì nó, cũng chẳng bao giờ phải nói những điều tôi chán ghét để nó vừa ý. Nó sẽ luôn cười với tôi trong bóng tối. Nó sẽ luôn bên tôi dù tôi đi bất cứ nơi đâu. Từ sáng, trưa, chiều đến tối, không bao giờ rời xa tôi nửa bước... Đó là điều khiến nó đặc biệt hơn con người. Cái bóng...



Tối qua trên con đường ấy, một hồn ma đã đi qua-một hồn ma có bóng.
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Người ta bảo: con gái là phải kiêu
Nên dù lòng chất chứa điều muốn nói
Nhưng em vẫn đợi chờ lời anh hỏi
Mới trả lời, bởi con gái là ... phải kiêu

Những chiều buồn , cô đơn biết bao nhiêu
Muốn gọi anh cùng lang thang đây đó
Nhưng lời mời, làm sao em bày tỏ
Bởi một điều, con gái là ... phải kiêu.


Em nhớ anh, vào những đêm cô liêu
Cầm điện thoại muốn cùng anh tán dóc
Chợt dừng tay, nghĩ sao mình thật ngốc
Con gái mà gọi trước...chẳng còn kiêu



Có những lúc thấy bóng mình liêu xiêu
Thèm được một bàn tay vỗ về, an ủi
Nhưng anh không biết, bởi vì em chẳng nói
Hạ lòng mình, sao gọi là kiêu ?

Tay trong tay, người ta những buổi chiều
Còn em thì bó gối ngồi đơn độc
Ôi trời ơi, con gái sao thật ngốc !
Tự trói tim mình vào một chữ " kiêu"


~~~~>>bài này đi copy, nhưg mà hay ho í:x
 
to các a chị H1 0407

các a chị đi ít + cãi nhau thế này làm e cứ liên tưởng đến bọn e 1 năm nữa họp nhau :p thấy sợ sợ :-s

hiện h` thì vì là vừa chia tay lớp nên e yêu và nhớ lớp e nhiều lắm :* e rất thích kiểu họp ở nhà ai đó xem phim và nấu nướng ăn uống phè phỡn với nhau, nhg giả dụ lớp mà có đi Karaoke ăn quán < tính cho đến thời điểm này thì e ngĩ > e vẫn sẽ đi :x mong là 1 năm nữa e ko thay đổi suy ngĩ :-s

e thấy ko mấy khi lớp họp nhau đông đủ, đi cũng là 1 cơ hội nói câu chào nhau, hỏi han , học với nhau 3 năm gặp lại :x dù chẳng có j` nhiều nhẳn nhg chắc vẫn vui :D cảm giác tập thể 1 tí ^^ chúc các a chị đi thật đông đủ + vui vui vui để năm sau nhỡ lớp trưởng và các bí thư qua 3 năm của lớp e có gọi cả lớp đi thì chúng nó cũng có cớ mà ngoạc mồm ra bẩu:" ui khối Hóa của mình là truyền thống gắn bó đoàn kết :x cả năm mỗi đứa 1 phương nhg dù j` vẫn có 1 ngày lớp họp đông đủ :x thế nên chúng m cố gắng sx mà đi, ko chết với tao :-w bố nhớ chúng m :">" =)) ôi cái câu cuối e bịa ra chứ chắc thằng bé bí thư QA, QH, với con bé DL lớp trưởng chẳng đứa nào bảo nhớ đâu =))
 
To ông trời ;))

Ông có mắt ko :-/ Ông có đọc dc lá thư này của cháu ko :x

Nếu may mắn là 1 món đồ sở hữu quý giá của ông thì sao ông cứ giữ khư khư 1 mình thế [-x Thực ra thi thoảng ông cũng có ban cho ng` ta 1 vài "giọt" may mắn :p Nhưng đến lúc quan trọng thế này thì ông phải ban cho ng ta nh` hơn đấy :p

Nếu may mắn cũng chỉ giống như mưa thì ông hãy làm mưa đi :p Nhưng mà có chỗ thì mưa, chỗ thì ko mưa :-w Ng` thì may, ng` thì xui, thế là thế nào :((

H n~ ai đang cầu mong 1 chút may mắn của ông, ông có biết ko ??? Chính là các ac năm nay sẽ phải thi DH ấy >:)
Nếu trc h` ko có ai nói vs ông n~ lời này thì h ông hãy đọc lá thư này đi :x
Ông hãy đem đến may mắn cho n~ ng` sẽ phải vượt qua kì thi DH sắp tới, ông nhé :x

Chúc các ac thi tốt :)
%%- %%- %%-
:x

To anh: Hứa rồi là phải làm nhá ;)) Em biết là khó, nhưng là sự kiện quan trọng trong đời nên anh ko dc từ bỏ đâu :p ( để sau này ko hối tiếc mà :-B)
Cỗ lên anh nhé :x Good luck %%- :x à mà anh có nhớ là phải mang cái j vào phòng thi ko ;))
 
Chỉnh sửa lần cuối:
I was honest all the time, since the first time I met you


The simple truth

Sometimes you asked someone to do something for you. Alas he didn’t complete it. How did you feel?
Well, hold it first, because the other was feeling guilty as much as that. There are some reasons for this.
1.[FONT=&quot] [/FONT]He wanted to trick you à Nah, this is impossible. If you asked for his help, you musts be closed, so it’s unlikely that he had to waste time doing this just to here you blamed on him.
2.[FONT=&quot] [/FONT]He forgot it. à You were not the only person having problems then. He did too. Maybe it was some kinda small trouble but in the end it turned big to him. While you asked for help, his minor prob had already been the prior one. Thus he would set your work aside by chance. He needs more consideration from you!!!
3.[FONT=&quot] [/FONT]He explained that he understood it wrongly. Now, another two cases
a.[FONT=&quot] [/FONT]He lied. Why? He did not want to hurt you so badly that he did this without thinking. As a result the situation might get worse, out of what he expected. Then you need to tell him that whether you believe him or not you’ll give him another chance.
b.[FONT=&quot] [/FONT]Honest was he. The root of this troublesome circumstance is that you asked him not at the right time. You wanna make him surprise or something? If not please wait while he is eating “furiously”, or talking when he eats, or doing some work. He could not be concentrate enough on what you asked. So, make a flashback and see if it was you or him that caused the problem? Both J
c.[FONT=&quot] [/FONT]After flashing back have you realized it? Yes? Then he is honest! Congrats. You guys still can get along. Yet now, please spend some time together to finish the work. OK.
No? Not at all? Well I’m sorry but that person might not be interested in you at the first place, and he lied to you, maybe, if you had used to make him so frustrated. Let’s see. He still cares for you, as in (a). He wants you to be relieved. Find him, be a lil bit humble to him and ask for what and how u can to improve. Take his advice, analyze it and … carry out!!
Wait! I’m not done yet. Is he a, you know, slacker? If your answer is “yes” then look back at how he worked and that disappoint you?? Call him relatives and parents or any other people that he is closed to so as to pull him out of the mud, if you want to keep your friendship. I’m sure you do.
 
Đây là cái thư nhảm nhất từ trước đến h tao viết cho chúng mày (thực ra mấy cái trước tao thấy cũng lố ko kém =)) nhưng cái này nhố nhăng hơn :)))

Chúc anh em ngày mai thi tốt nhé ^_^
Tao tính gọi điện cơ, nhưng rồi mới nhớ ra là tung hê quyển sổ điện thoại từ năm ngoái rồi.

Cái này cũng quan trọng nữa nè, chúc chúng mày bình tĩnh tự tin nhé :)) Cứ yên tâm ae lý 1 vô đối vừa làm vừa rung đùi cho xem. Mà nhìn chúng mày ôn bài trong topic lớp rồi nhớ mấy lần tao chêm mấy bài post vào cũng thấy mình nhạt v :)) nhưng mà kệ, L1 toàn những trò lố và vui nhỉ :))


Chúc may mắn nữa nhé :*

Good luck
Buona fortuna ^_________^

(công nhận là thư lố thật :)))
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Back
Bên trên