Nguyễn Quỳnh Anh
(Laurel92)
New Member
Em gặp lại anh,
sáng hôm ấy trời tinh khôi và trong vắt
Gần 3 năm rồi, hai đứa bất ngờ ko còn có thể gặp nhau nữa 8-| rồi lại bất ngờ chạm mặt nhau thế này đây. Anh vẫn vậy, vẫn cái kiểu tóc ngô ngố mà ngoan ngoan ấy ), vẫn cái cách ăn mặc ấy, cặp kính ấy và giọng nói thì em ko thể nào quên đc. Em vui khôn tả khi anh còn nhận ra em và nhớ tên em. :x Chí ít ra em thấy phởn vì hình ảnh của mình 3 năm qua ko lu mờ trong mắt con người ấy. Thế mà một khoảnh khắc nào đó trong cái mớ tình cảm hỗn độn trong em lúc ấy, anh chợt bước qua, em quay lưng lại, và ...anh đi mất. Em đứng đó mà ko biết mình fải làm gì.
Anh có biết là từng ngày, kể từ cái ngày em đứng đợi anh ở cửa lớp, lần đầu tiên em hi vọng vào 1 phép màu có thể cho em gặp lại anh. Em ko biết số điện thoại, ko biết nick, ko biết làm cách nào để có thể tìm ra anh, chỉ có thể chờ thôi....Và em đã chờ được...
Em còn nhớ hồi ấy học cùng anh ở chỗ ấy, suốt ngày mình cùng nhóm vs nhau thôi nhỉ ). Em lớp 8, còn anh thì lớp 11 Lý Tổng hợp . Em đã từng ngưỡng mộ cái phù hiệu chuyên Lý của anh. Em đã có thể thi Lý, nhưng hồi ấy em bắt đầu làm quen vs Hoá và em đã chọn Hoá. Em đã có thể học Tổng hợp ( để có thể tìm đc anh) , nhưng em đã học Ams. Anh có biết là quyển sách anh cho em mượn đã giúp ích rất nhiều cho em trong những tháng ngày học đội tuyển hay ko? và em vẫn giữ nó rất cẩn thận, anh ah !
Giờ anh đang là sinh viên Ngoại thương
Nhưng ôi chao em lại thik thi Kinh tế 8-|
Nhưng anh lại biến mất rồi (
Liệu 3 năm nữa...em sẽ lại bất ngờ gặp lại anh như ngày hôm nay ? Và liệu đến khi đó em có đủ thông minh để làm gì đó, níu anh lại....? :-s
Hay là em chỉ ngồi đây và nói :" Thôi, hết rồi. Chỉ thế mà thôi." :-<
Em chờ anh.....chờ 1 người bạn
sáng hôm ấy trời tinh khôi và trong vắt
Gần 3 năm rồi, hai đứa bất ngờ ko còn có thể gặp nhau nữa 8-| rồi lại bất ngờ chạm mặt nhau thế này đây. Anh vẫn vậy, vẫn cái kiểu tóc ngô ngố mà ngoan ngoan ấy ), vẫn cái cách ăn mặc ấy, cặp kính ấy và giọng nói thì em ko thể nào quên đc. Em vui khôn tả khi anh còn nhận ra em và nhớ tên em. :x Chí ít ra em thấy phởn vì hình ảnh của mình 3 năm qua ko lu mờ trong mắt con người ấy. Thế mà một khoảnh khắc nào đó trong cái mớ tình cảm hỗn độn trong em lúc ấy, anh chợt bước qua, em quay lưng lại, và ...anh đi mất. Em đứng đó mà ko biết mình fải làm gì.
Anh có biết là từng ngày, kể từ cái ngày em đứng đợi anh ở cửa lớp, lần đầu tiên em hi vọng vào 1 phép màu có thể cho em gặp lại anh. Em ko biết số điện thoại, ko biết nick, ko biết làm cách nào để có thể tìm ra anh, chỉ có thể chờ thôi....Và em đã chờ được...
Em còn nhớ hồi ấy học cùng anh ở chỗ ấy, suốt ngày mình cùng nhóm vs nhau thôi nhỉ ). Em lớp 8, còn anh thì lớp 11 Lý Tổng hợp . Em đã từng ngưỡng mộ cái phù hiệu chuyên Lý của anh. Em đã có thể thi Lý, nhưng hồi ấy em bắt đầu làm quen vs Hoá và em đã chọn Hoá. Em đã có thể học Tổng hợp ( để có thể tìm đc anh) , nhưng em đã học Ams. Anh có biết là quyển sách anh cho em mượn đã giúp ích rất nhiều cho em trong những tháng ngày học đội tuyển hay ko? và em vẫn giữ nó rất cẩn thận, anh ah !
Giờ anh đang là sinh viên Ngoại thương
Nhưng ôi chao em lại thik thi Kinh tế 8-|
Nhưng anh lại biến mất rồi (
Liệu 3 năm nữa...em sẽ lại bất ngờ gặp lại anh như ngày hôm nay ? Và liệu đến khi đó em có đủ thông minh để làm gì đó, níu anh lại....? :-s
Hay là em chỉ ngồi đây và nói :" Thôi, hết rồi. Chỉ thế mà thôi." :-<
Em chờ anh.....chờ 1 người bạn
Chỉnh sửa lần cuối: