Nhật ký

Tình trạng
Không mở trả lời sau này.
Tiếng nói thầm kín của một người nhiều khi suốt cuộc đời không thể nào bày tỏ - Có khi bày tỏ được thì cũng chỉ là những tiếng nói dở dang. Có người dấu bặt. Tôi chưa hề quên cái hiệu lệnh muôn đời: “Cái ta đáng ghét”. Tuy nhiên trong cuộc sống thường nhật nơi đây, ngoài những ngày hét la to đầy nộ khí, vẫn có những giây phút lui về muốn thở than. Phải chăng thở than cũng là niềm bí ẩn của con người.

Mỗi đời sống ẩn giấu một định mệnh. Có những định mệnh đời đời là cây kiếm sắc. Một đôi lần trong giấc mơ tôi, bừng lên những ánh thép đó. Nhưng tôi biết rõ rằng tôi chỉ là một loài chim nhỏ hót chơi trên đầu những ngọn lau. Không ai muốn mình là kẻ tuyệt vọng. Nhưng tôi tự nguyện làm tên tuyệt vọng. Bởi đã nhiều sớm mai tôi thức dậy không thấy được hoa quả khai sinh trong trái tim người.

Tôi lại biết thêm rằng, dù là người chiến thắng hay kẻ chiến bại, suốt cuộc đời cũng không thể vui chơi. Hạnh phúc đã ngủ quên trong những ngăn kéo của quên lãng.

Tôi không bao giờ nhầm lẫn về sự đau khổ và hạnh phúc. Nhưng tôi thường rơi vào cơn hôn mê trước giấc ngủ. Ở biên giới đó tôi hoảng hốt thấy mình lơ lửng giữa sự sống và cái chết. Những giây phút như thế vồ chụp lấy tôi mỗi đêm. Khi quanh tôi, mọi người đã yên ngủ. Và tôi đau đớn nhận ra rằng, có lẽ cuộc đời đã cho ta lắm ngày bất hạnh.

Mỗi ngày sống tới, mỗi ngày tôi thấy đời sống nhỏ nhắn thêm. Ðời sống thật sự không tiềm ẩn điều gì mới lạ. Có lẽ vì thế, vì sự quen mặt mỗi lúc mỗi gần gũi, thắm thiết hơn, nên tôi càng thấy yêu mến cuộc đời. Như đứa con ngoan không tuyệt tình nổi với rẫy sắn nương khoai, nơi có bà mẹ suốt đời mắt không sáng nổi một ngày trẩy hội.

Có những ngày tuyệt vọng cùng cực, tôi và cuộc đời đã tha thứ cho nhau. Từ buổi con người sống quá rẻ rúng tôi biết rằng vinh quang chỉ là điều dối trá. Tôi không còn gì để chiêm bái ngoài nỗi tuyệt vọng và lòng bao dung. Hãy đi đến tận cùng của tuyệt vọng để thấy tuyệt vọng cũng đẹp như môt bông hoa. Tôi không muốn khuyến khích sự khổ hạnh, nhưng mỗi chúng ta hãy thử sống cùng một lúc vừa kẻ chiến thắng vừa kẻ chiến bại. Nỗi vinh nhục đã mang ta ra khỏi đời sống để đưa đến những đấu trường.

Tôi đang bắt đầu những ngày học tập mới. Tôi là đứa bé. Tôi là người bạn. Ðôi khi tôi là người tình. Chúng tôi cùng học vẽ lại chân dung nhân loại. Vẽ lại con tim khối óc. Trên những trang giấy tinh khôi chúng tôi không bao giờ còn thấy bóng dáng của những đường kiếm mưu đồ, những vết dao khắc nghiệt. Chúng tôi vẽ lại những đất đai, trên đó đời sống không còn bạo lực.

Như thế, với cuộc đời, tôi đã ôm một nỗi cuồng si bất tận. Mỗi đêm, tôi nhìn trời đất để học về lòng bao dung. Nhìn đường đi của kiến để biết về sự nhẫn nhục. Sông vẫn chảy đời sông. Suối vẫn trôi đời suối. Ðời người cũng để sống và hãy thả trôi đi những tị hiềm.

Chúng ta đã đấu tranh. Ðang đấu tranh. Và có thể còn đấu tranh lâu dài. Nhưng tranh đấu để giành lại quyền sống, để làm người, chứ không để trở thành anh hùng hay làm người vĩ đại. Cõi người từ khước tước hiệu đó.

Chúng ta đã đấu tranh như một người trẻ tuổi và đã sống mệt mỏi như một kẻ già nua.Tôi đang muốn quên đi những trang triết lý, những luận điệu phỉnh phờ. Ở đó có hai con đường. Một con đường dẫn ta về ca tụng sự vinh quang của đời sống. Con đường còn lại dẫn về sự băng hoại.

Nhân loại, mỗi ngày, đang cố bày biện những tiệm tạp hóa mới. Ðóng thêm nhiều kệ hàng. Người ta bán đủ loại: đói kém, chết chóc, thù hận, nô lệ, vong thân...

Những đấng tối cao, có lẽ đã ngủ quên cùng với chân lý.

Tôi đã mỏi dần với lòng tin. Chỉ còn lại niềm tin sau cùng. Tin vào niềm tuyệt vọng. Có nghĩa là tin vào chính mình. Tin vào cuộc đời vốn không thể khác.

Và như thế, tôi đang yêu thương cuộc đời bằng nỗi lòng của tên tuyệt vọng.

-TCS-
 
To bạn hiền : chậc , dạo này tớ cũng không sao cả đâu . Hì , chẳng qua là tiền net nhiều nên không muốn ol đêm lắm , hì , có lẽ đã đến lúc phải biết lo đến cuộc sống rồi ... việc du học cũng không thể buông xuôi cho số phận nữa rồi ... hì ... còn chuyện tình cảm thì mọi việc trở nên đơn giản lắm , đến giờ , tớ đã nhận ra rõ ràng con người của tớ trong her , her đã khinh bản thân tớ từ trước rồi rồi , thì còn gì nói năng nữa chứ , có lẽ không còn tự cảm nữa mà làm gì ... chậc , một trò lố ư ? Hì , dù sao thì không bao giờ tớ hối hận là đã dành tình cảm cho her ... chậc ... ;) ... gf thì bỗng như mây gió trời xa ... hì , tình cảm không thắng được sự xa cách ư ? ... Cũng chấp nhận thôi ... đối với tình cảm , tớ vẫn tin ở số phận :) ... hì , dù không gặp bạn hiền nhưng vẫn muốn biết cuộc sống của bạn hiền , muốn chia sẻ với bạn hiền nhiều ... chậc ... :) ... luôn tin trong cuộc sống , bạn hiền sẽ vượt qua được tất cả mà ;) ... Thanks for being my friend ... ;)
 
cắt ngang dòng cảm xúc dạt dào của HAnh nhá.
1 phút trước khi rời bỏ cái MVT để đi xem phim,tớ chợt phát hiện ra account của mình đã được kích hoạt lại (ối trời ơi,nên cảm ơn ai nhỉ).Trong suốt những ngày vừa qua lên HAO đọc nhiều,thấy nhiều,bức xúc lắm nhưng không viết gì được...Giờ thì OK rồi.Phải cái hôm nay chả có gì để viết...Thế đã...
27/9-2277 ngày từ khi....số đẹp.
 
hôm nay chán không chịu được, mang tiếng là được nghỉ một ngày ở nhà để chơi cho thoải mái, thế mà phải ở nhà một mình suốt từ sáng cho đến chiều tối :(( buồn quá, bây h lên mạng rồi chẳng gặp ai, không một lời hỏi thăm,,,,,,,, :(( ức chế quá :((
 
ghét vật
mãi mới gặp được hắn, vậy mà vừa online một lúc đã out
tức wa',
hôm đấy hắn ko đi, nó bỏ bao công sức vào đấy
nó muốn hắn đi xem nó làm tốt như thế nào
nhưng............
một người bạn như hắn mà ko đi, nó buồn...:(
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Học hành vất vả, kết quả thì ...
Ức quá, bài làm vớ làm vẩn, sai lung tung. :((
Thứ 7, 27/9/03 là 1 ngày đáng ghét.
 
Trời ạ! SAo không thấy ai vui nhỉ? mình thì bình thường. mình chờ Pm của một nguwoif dài cổ ra mà không thấy. Tự nhiên lfong fthấy thiêu thiếu!
 
Hiếu Minh ơi! Tự nhiên tao nhớ mày kinh khủng . Mày nhớ tao không?
 
cụ cũng thấy nhớ HM mới chết chứ! tận thứ 2 mới đựoc gặp, lâu thật!
:D:D:D:D
...sự nhớ... lo lắng.. sự bồn chồn.. sao tự dưng lại trở lại???
 
Ai cũng hâm thế này /:) Đi nhớ HM bao giờ không :)) Mà thôi không nhắc đến HM nữa kẻo lại cũng mang tiếng là nhớ HM thì ngại lắm :mrgreen:
Chep, hôm qua ngủ từ 8h30, hehe, lâu lắm mới có hôm được đi ngủ sớm thế này.
 
oh`oh` hôm qua lâu lắm mới có một ngày mình ko online...:)
Lớp chụp ảnh, nhớ Dương kinh khủng:(( mày ơi mày, QA ơi, NA ơi:( nhớ bọn mày lắm lắm lắm:cry::cry:
 
...vừa đọc bài của một người, thấy ghen tị quá đi mất, cái con người xấu xa lại xuất hiện rồi... trời ạ, lẽ ra ko nên đọc mới phải, oh` chả sao, nên tha thứ mà, vẫn biết là như thế, mình vẫn còn đầy bạn bè, oh`, còn có bạn hiền, còn có SI, nhưng mà...
Thôi kệ, mình cho đi thế nào thì nhận được thế ấy mà thôi, thế là đúng rồi:)
Ta biết tha thứ những điều nhỏ thì cuộc đời sẽ tha thứ cho ta những điều lớn hơn...:)
nào nào
....
 
Hôm nay hơi mệt, đau đầu quá :(
Lợn con à, cảm ơn vì con thạch sùng :D
 
hôm nay chán quá, cũng giống như hôm qua:(( chẳng có gì mới mẻ, chẳng có gì thay đổi, bạn bè đều đi chơi, mình thui thủi ở nhà...:((
không biết tối nay có online được không....nếu như không thể....xin lỗi mọi người :(
 
Khi tôi đánh mất niềm tin vào một con người cũng là lúc tôi cảm thấy mình bị xúc phạm ghê gớm. Không hiểu có phải là sự thật hay không, nhưng chẳng nhẽ con người tôi lại đáng để bị nói xấu như thế hay sao.:((
 
Thối nát.........................
 
Chỉnh sửa lần cuối:
mình ốm rồi, mệt quá /:)
hôm qua ngồi net khá lâu, đợi mãi chị gái không lên, hồi này chị gái đi đâu thế :(
hôm nay cũng vậy, không đợi được chị rồi, ,,, em out đây , gửi cái :-* đến chị gái nha
miss you so!:x
 
hehe, hôm qua tuy học hành vớ vẩn nhưng dù sao cũng có 1 cái may :
Giờ Địa cuối cùng cô ko đến lớp, thế là nhờ 1 lão điên điên nào đến dạy, mình và thằng bạn rủ nhau chạy trốn,2 đứa xuống bàn cuối ngồi nó chạy ra trước, đúng lúc lão ngẩng mặt lên, thấy có bóng chạy ra, mình cũng ngồi bàn cuối định chạy trốn, thế là lão tường mình vừa chạy ra nhưng thấy lão nhìn nên quay lại nên định ghi tên mình vào sổ đầu bài, may sao là có lũ bạn bảo ko phải, thế là lão ta hỏi lớp trưởng ai ra ----> thằng kia dính nạn, dù sao đi nữa cũng may cho mình mà cũng cay cho nó. 1 ngày thứ 7 đáng ghét.
 
Xin mod xóa giúp bài này. Thanks
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Tình trạng
Không mở trả lời sau này.
Back
Bên trên